Không Cần Loạn Ăn Vạ

Chương 111: Ngũ đại tông

235@-
“Liên Liên và Trình Hoài An là đệ tử thân truyền của Ngũ Hành Tông đúng không?”

“Không sai, trong lứa phù sư trẻ tuổi thì hai người họ là có thiên phú cao nhất.”

“Văn Đông tài liệu hành vậy mà lại có được phù chú của Ngũ Hành Tông?”

“Vừa rồi Hợp Hoan Tông cũng mua một thanh đao rồi kìa.”

Khi vật phẩm này xuất hiện, cả tòa tửu lâu liền bàn tán xôn xao, ánh mắt nhìn Hoàng Nhị Tiền đang đứng giữa đài cũng thay đổi, lúc này mới qua bao lâu vậy mà Văn Đông tài liệu hành đã móc nối quan hệ được với hai trong số năm đại tông.

Tiếng nghị luận còn chưa dừng lại thì Chu Vân đã trực tiếp đứng sát cửa sổ lầu 3 hô xuống: “Một vạn thượng phẩm linh thạch.”

Ồ ồ!

Lại là một đại tông môn.

Trên lầu dưới lầu một lần nữa dậy sóng.

Văn Đông tài liệu hành này thật không đơn gian, vừa ra tay đã có thể khiến ba trong năm đại tông môn ra mặt.

“Ngô Kiếm Phái cũng đã tham gia, chẳng lẽ hôm nay có thể thấy Vạn Phật Tông cùng Côn Luân ra tay luôn sao?”

“Cũng chưa chắc, Thiên Cơ Môn có một đệ tử là tịnh tông đệ tử của Ngô Kiếm Phái nên hai bên có quan hệ tốt cũng là chuyện thường.”

“Ta thấy Thiên Cơ Môn cùng Văn Đông tài liệu hành thời tới cản không kịp, Trảm Kim Tông xem chừng nguy hiểm rồi đây.”

Liên Liên ở phòng cách vách ló đầu ra nhìn Chu Vân nói: “Nể tình như vậy sao?”

Mười tờ phù chú Nguyên Anh trung kỳ giá một vạn thượng phẩm linh thạch có chút đắt.

“Ủng hộ cho Diệp Tố mà thôi.” Chu Vân hừ một tiếng, “Cô cho rằng ta muốn mua phù chú của cô à?”

Liên Liên chống tay lên bệ cửa: “Không cần mua, lần sau ta sẽ tặng cô mấy tờ.”

“Thật sao?” Chu Vân có chút hoài nghi nhìn nàng.

“Tất nhiên.” Liên Liên ngồi trở lại trên ghế, “Chỉ cần cô chịu nhận là được.”

Biểu tình của Hoàng Nhị Tiền dần trở nên hào hứng hơn, hắn cho rằng có phù chú Ngũ Hành Tông để bán đấu giá là đủ rồi, không nghĩ tới Hợp Hoan Tông và Ngô Kiếm Phái cũng sẽ ra tay.

Chuyện này nói lên rõ ràng ba trong số năm đại tông bằng lòng qua lại với Văn Đông tài liệu hành.

“Một vạn thượng phẩm linh thạch lần thứ nhất, còn ai ra giá khác không?” Hoàng Nhị Tiền nhìn xung quanh hô to hỏi.

“Một vạn linh một thượng phẩm linh thạch.” Lầu hai có người tăng giá.

“Một vạn một trăm thượng phẩm linh thạch.” Chu Vân tiếp tục hô.


Luận tài lực không ai so được với đệ tử năm đại tông nên rất nhanh sau đó Chu Vân mua được phù chú.

Từ sau mười lá phù của Ngũ Hành Tông xuất hiện thì tửu lâu náo nhiệt hẳn lên, vô luận vật phẩm gì được đưa ra cũng đều có người ra giá, những người được chuẩn bị ban đầu không cần phải ra mặt nữa.

Diệp Tố tựa vai vào bên cửa sổ, nhìn một bàn bảy tám người đang ngồi dưới lầu một, từ lúc bắt đầu đến bây giờ bọn họ chưa từng ra giá, chỉ là khi các vật phẩm không ngừng được người khác mua đi thì sắc mặt của bọn họ cũng dần trở nên khó coi như ăn phải phân.

“Nếu lát nữa đến lượt Bát Kỳ Biến lên sàn mà Vạn Phật Tông cũng Côn Luân cũng gia nhập.” Hạ Nhĩ nhìn sang cửa sổ của hai gian ghế lô ở phía tây, “Vậy chẳng phải là năm đại tông đều có quan hệ với Văn Đông tài liệu hành rồi sao.”

“Quan hệ của đại sư tỷ đệ với bọn họ không tốt.” Diệp Tố vẫn nhìn xuống sân khấu đấu giá ở phía dưới, “Ba đại tông môn là đủ rồi.”

Có tam đại tông môn đứng trước, ít nhất các tu sĩ khác cũng dám giao dịch với Văn Đông tài liệu hành.

Tông môn đại bỉ lần này tính ra là lời rồi.

Sau khi tất cả vật phẩm đã được đấu giá xong, Hoàng Nhị Tiền vỗ vỗ tay, hắng giọng nói: “Các vị, mọi người đến nơi này hẳn là đều vì muốn tận mắt nhìn thấy pháp khí truyền thuyết nhảy dù xuống vị trí đệ nhất Bách Thanh Bảng – Bát Kỳ Biến!”

“Mau lấy ra cho chúng ta chiêm ngưỡng.” Mai Cừu Nhân hô to, “Hợp Hoan Tông không thiếu linh thạch, mau mau lấy ra cho ta mua.”

“Ngô Kiếm Phái gì chứ linh thạch cũng không thiếu nhé.” Mã Tòng Thu không ngại tham gia cho xôm tụ, vẻ mặt khinh khỉnh nói, “Bát Kỳ Biến là của chúng ta.”

Liên Liên hừ một tiếng: “Nói giống như Ngũ Hành Tông không có linh thạch vậy.”

Pháp khí còn chưa đem ra mà tam đại tông môn đã bắt đầu tranh đoạt, điều này khiến cho tâm tư của mọi người không khỏi kích động lên.

Vẻ mặt Hoàng Nhị Tiền không nhịn được tươi cười, chắp tay nói: “Các vị tạm thời đừng nóng nảy, Bát Kỳ Biến là do đệ tử Thiên Cơ Môn Diệp Tố cùng với đệ tử Phá Nguyên Môn Toàn Gia Anh hợp sức luyện chế, cái tên liền nói lên bản chất, nó có tám hình thái có thể liên tục thay đổi. Tiếp sau đây chúng ta sẽ biểu thị cho mọi người xem từng hình thái một, để mọi người có thể hiểu được rốt cuộc vì sao nó có thể trở thành đệ nhất Bách Thanh Bảng.”

Lời này vừa nói ra cả tòa đại lâu sôi trào.

“Nhanh nhanh lấy ra!”

“Thật sự có thể biến thành tám loại hình thái sao?”

“Giá khởi điểm là bao nhiêu?”

Hoàng Nhị Tiền quay sang gật đầu với người bên cạnh, rất nhanh có một chiếc bàn dài phủ lụa đỏ được bưng lên.

Bàn tay hắn nắm lấy một góc lụa đỏ, dưới sự chú ý của mọi người, dùng sức kéo xuống: “Đây chính là Bát Kỳ Biến!”

Tất cả mọi người trong tửu lâu đều nhướng cổ lên xem cho rõ đồ vật trên bàn: Một cây que cời lửa?

“Đây là Bát Kỳ Biến đó hả?” Có người khó có thể tin được hô lên, “Có khác gì một cây củi đâu chứ.”

“Chắc rút ra là kiếm đấy.”

“Ha ha ha ha ha.”


Mọi người trong tửu lâu lập tức phá lên cười.

Hoàng Nhị Tiền im lặng một lúc để bọn họ thảo luận xong mới tiếp tục nói: “Mọi người không cần sốt ruột, chúng ta sẽ biểu diễn từng hình thái một.”

Hắn vỗ vỗ tay, tức khắc có người nâng thí luyện thạch lên đài, tổng cộng có 24 khối, xếp thành một hàng dài.

“Các vị, đống thí luyện thạch này là chúng ta phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để mua về, mỗi tám khối từ trái sang phải lần lượt ngăn được một kích của Nguyên Anh kỳ đỉnh, một kích của Hóa Thần kỳ đỉnh, tám khối cuối cùng chịu được một kích của Hợp Thể kỳ đỉnh.” Hoàng Nhị Tiền sờ sờ mấy khối thí luyện thạch bên tay phải, trên mặt lộ ra vẻ tiếc của không thôi, “Nếu không phải vì để biểu diễn uy lực của Bát Kỳ Biến thì chúng ta thật không nỡ lấy ra nhiều thí luyện thạch như vậy.”

Hắn vừa dứt lời thì bên dưới đài liền có người bát quái nói: “Chuyện này ta có nghe nói qua.”

“Chuyện gì?”

“Khi Bát Kỳ Biến được đưa tới chỗ bình chọn của Bách Thanh Bảng thì ban đầu không ai thèm ngó ngàng gì tới, lúc thí nghiệm cũng chỉ tùy tay vung một cái, kết quả chém đứt hết thí luyện thạch trên sân.”

“Thật có chuyện này nữa sao? Ta nghe nói chỗ bình chọn của Bách Thanh Bảng có không ít thí luyện thạch chịu được công kích của Hóa Thần kỳ đấy.”

“Thật, cuối cùng phải dùng thí luyện thạch cho Hợp Thể kỳ thử một lần, nên là nó mới trở thành đệ nhất Bách Thanh Bảng.”

“Đầu tiên chúng ta muốn mời một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bước lên.” Hoàng Nhị Tiền nói đoạn nhìn về phía Bát Kỳ Biến đang đặt giữa bàn, “Để thử dùng Bát Kỳ Biến.”

Tức khắc trên lầu dưới lầu có không ít người giơ tay.

“Chúng ta hiện tại chỉ cần Nguyên Anh sơ kỳ.” Hoàng Nhị Tiền đi một vòng quanh đài, loại trừ những người có khả năng là người Toàn Điển Hành hay Trảm Kim Tông, cúi cùng chọn một vị nữ tu sĩ ở lầu hai đã từng đấu giá thắng một kiện pháp khí trước đó, “Vị đạo hữu này, mời xuống đây.”

Nữ tu sĩ lập tức từ lầu hai nhảy xuống: “Ta phải dùng như thế nào?”

“Trước khi dùng Bát Kỳ Biến xin hỏi đạo hữu một chuyện.” Hoàng Nhị Tiền nói, “Đạo hữu thường sử dụng pháp khí nào?”

“Ám khí.” Nữ tu sĩ nói.

“Vừa lúc có thể thử Bát Kỳ Biến.” Hoàng Nhị Tiền lấy Bát Kỳ Biến từ trên bàn đưa cho nữ tu sĩ, “Tám hình thái tùy ý đạo hữu biến hóa, chỉ cần rót linh lực vào sau đó vung lên về phía thí luyện thạch là được.”

Nữ tu sĩ nắm lấy Bát Kỳ Biến, chỉ vừa mới truyền vào một đạo linh lực mà que cời lửa lập tức xuất hiện thay đổi, bên dưới đột nhiên tách ra cuốn lên đến khi đụng phải bàn tay nữ tu sĩ, hình thành chuôi kiếm, đoạn còn lại biến thành lưỡi kiếm.

“Mỗi hình thái của Bát Kỳ Biến cần một lượng linh lực khác nhau, đạo hữu cứ thử đổi qua đổi lại trước, cảm nhận một chút.” Hoàng Nhị Tiền đứng ở bên cạnh cười tủm tỉm nói.

Vì thế mọi người nhìn thấy nữ tu sĩ đứng giữa đài không ngừng biến hóa que cời lửa trong tay, tám loại hình thái thoắt ẩn thoắt hiện.

“Ta thấy đã ổn rồi.” Nữ tu sĩ nói.

“Mời đạo hữu thử tấn công về phía thí luyện thạch.” Hoàng Nhị Tiền chỉ vào khối thí luyện thạch bên trái nhất.

Nữ tu sĩ vừa động nhẹ cổ tay thì que cời lửa liền biến thành một thanh kiếm, nàng đứng trước khối thí luyện thạch đầu tiên ở bên trái, có chút lạ lẫm dùng hết sức chém xuống một kiếm.

Không có kiếm ý gì, chỉ là linh lực bình thường, vậy mà một kiếm vừa chém xuống khối thí luyện thạch trong nháy mắt liền gãy ngang.

“Lợi hại như vậy?”


Nữ tu sĩ tiếp tục thử từng hình thái còn lại, thí luyện thạch cũng từng khối đứt gãy.

Khi đưa lại Bát Kỳ Biến, nữ tu sĩ rõ ràng có chút không nỡ: “Giá khởi điểm là bao nhiêu vậy?”

“Lát nữa ta sẽ báo cho mọi người.” Hoàng Nhị Tiền đáp.

Sau khi nàng ấy bước xuống, Hoàng Nhị Tiền phấn khởi nói: “Các vị hẳn là cũng phát hiện ra, vị tu sĩ này vừa rồi cũng không quá quen thuộc với tám hình thái của pháp khí, tuy nhiên lại có thể phát huy vượt xa trình độ của bản thân. Bát Kỳ Biến chính là một kiện pháp khí thần kỳ như vậy, nó có thể giúp tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ phát huy ra uy lực của Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh.”

“Ta không tin, nàng ta là người các ngươi cài vào đúng không.” Một tu sĩ đứng ở lầu một hô lên.

“Chờ tất cả thí luyện thạch được thử xong, các vị phán định cũng không muộn.” Hoàng Nhị Tiền cười cười nói, “Mặt khác, lần này bán đấu giá Bát Kỳ Biến, chúng ta đã thương nghị qua với Phá Nguyên Môn, quyết định cho người đấu giá thành công một cơ hội hủy đơn.”

“Nghĩa là sao?”

“Hủy đơn? Hủy đơn như thế nào?”

Hoàng Nhị Tiền giơ Bát Kỳ Biến trong tay lên cao: “Người đấu giá thành công có thể ở tại đây dùng thử một lần, nếu không hài lòng có thể chọn hủy lần ra giá vừa rồi.”

Lời này khiến cho mọi người chấn động.

Dám nói ra như vậy thì rõ ràng tin tưởng Bát Kỳ Biến đến mức nào.

“Tiếp theo, có vị đạo hữu nào Hóa Thần sơ kỳ nguyện ý lên đây thử pháp khí không?” Hoàng Nhị Tiền ngẩng đầu hỏi.

“Đừng nói sau nữa các ngươi còn định mời tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ lên thử luôn đấy?” Có người ồn ào hỏi.

“Đương nhiên.” Hoàng Nhị Tiền gật đầu, “Dù sao chúng ta cũng đã chuẩn bị thí luyện thạch có thể chịu được công kích của tu sĩ Hợp Thể kỳ.”

“Có tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ nào không?” Hoàng Nhị Tiền lại hỏi một lần.

Có người ở lầu một trào phúng: “Loại đấu giá cỏn con này thì đâu ra có tu sĩ lợi hại chứ.”

“Vị kia của Côn Luân không phải Hóa Thần sơ kỳ đó sao?”

“Thôi đi, sao hắn có thể lên được.”

Hoàng Nhị Tiền đợi một hồi, quyết định hạ tiêu chuẩn xuống: “Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng có thể bước lên.”

“Trung kỳ được không?” Nhan Hảo đẩy cửa sổ ra hỏi.

“Có chút……” Hoàng Nhị Tiền do dự.

Cốc Lương Thiên Vạn Phật Tông bỗng nhiên mở ra cửa của ghế lô, đi chân trần bước ra, đi qua hành lanh bước xuống thang lầu: “Ta tới thử.”

“Là Phật Tử!”


“Đáng tiếc tiến lên Hóa Thần kỳ thất bại.”

“Vậy thì vẫn mạnh hơn Nguyên Anh hậu kỳ bình thường.”

Vừa lúc Hoàng Nhị Tiền chuẩn bị đồng ý thì phía tây trên lầu 3 lại có một cửa sổ được mở ra, Côn Luân Lục Trầm Hàn từ cửa sổ nhảy xuống, đứng ở trên đài nói: “Nếu cần Hóa Thần sơ kỳ……”

Hắn xoay người nói với Cốc Lương Thiên đang đứng giữa cầu thang, “Nguyên Anh không cần thiết bước xuống.”

Trong tửu lâu đột nhiên tất cả mọi tiếng động đều ngưng bặt, mọi người nín thở chờ Côn Luân Lục Trầm Hàn cùng Phật Tử đối đầu!

Cốc Lương Thiên dừng bước, lần tràng hạt trong tay, cũng không lên tiếng, hắn nhìn Lục Trầm Hàn hơi hơi gật đầu, trên mặt vẫn là thần sắc trách trời thương dân bất biến.

Hắn xoay người một lần nữa trở về ghế lô, phảng phất như cái gì cũng chưa từng phát sinh.

“Cứ vậy là xong à.” Nhan Hảo thất vọng. “Còn tưởng đánh nhau tới nơi.”

“Muốn đánh cũng phải cửa thứ ba mới đánh.” Mai Cừu Nhân lắc đầu, “Cốc Lương Thiên sẽ không dễ dàng động thủ.”

“Đợi xem lát nữa có giành được Bát Kỳ Biến không.” Nhan Hảo nói, “Diệp Tố làm cái gì cái đó nhất định lợi hại.”

Trên đài, Lục Trầm Hàn cúi đầu nhìn Bát Kỳ Biến trong tay, đây là lần đầu tiên hắn dùng pháp khí khác ngoài kiếm của bản thân.

“Lục đạo hữu, mời.” Hoàng Nhị Tiền vừa nói vừa tự bội phục chính mình.

Mới có mấy năm vậy mà hắn từ một người chuyên đi mua thấp bán cao, lừa già gạt trẻ nay lại có thể giáp mặt nói chuyện với đại đệ tử Côn Luân.

Lục Trầm Hàn thử thử tám hình thái của Bát Kỳ Biến, quả nhiên không phải vật thường, chỉ nắm trong tay thôi nhưng ẩn ẩn có một cảm giác hòa hợp nhất thể với bản thân.

Hắn nhấc tay, Bát Kỳ Biến liến biến thành một thanh kiếm, hắn huy nhẹ kiếm về phía thí luyện thạch, thậm chí còn không đụng tới khối đá.

Không có gì xảy ra?

Mọi người nghi hoặc nhìn khối thí luyện thạch không có gì biến hóa, sau đó lại thấy Bát Kỳ Biến trong tay Lục Trầm Hàn đã biến thành một thanh nỏ, linh lực hóa mũi tên, vọt tới khối thí luyện thạch kế bên.

Lần này cả khối thí luyện thạch bị xuyên ra một cái lỗ trong tích tắc.

Lục Trầm Hàn lần lượt thử các hình thái khác, không lần nào không thành công, mọi người bắt đầu tin tưởng uy lực của Bát Kỳ Biến.

Bất quá……Khối thí luyện thạch đầu tiên vẫn như cũ không có gì biến đổi.

Khi mọi người đều đang rối rắm thì lúc này Hoàng Nhị Tiền tiến đến, nhẹ nhàng chạm một ngón tay vào khối thí luyện thạch đầu tiên, kết quả phần trên của khối thí luyện thạch trượt xuống đất – thì ra nó bị cắt làm đôi.

Lục Trầm Hàn cúi đầu nhìn Bát Kỳ Biến trong tay, đúng như lời đối phương nói, nó có thể phát huy tối đa năng lực của tu sĩ.

“Mười vạn thượng phẩm linh thạch, bán cho Côn Luân.” Lục Trầm Hàn nắm Bát Kỳ Biến nói.

Hắn có kiếm, sẽ không dùng tới Bát Kỳ Biến, nhưng những người khác cũng không thể cầm Bát Kỳ Biến đi dự thi.
Không Cần Loạn Ăn Vạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Không Cần Loạn Ăn Vạ Truyện Không Cần Loạn Ăn Vạ Story Chương 111: Ngũ đại tông
10.0/10 từ 27 lượt.
loading...