Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi

Chương 44: Đáng sợ

85@-

Lorenzo là người canh đêm, bình thường thì cậu không nên ngủ, do đó nếu Đồ Long Bảo Đao rời đi, lẽ ra cậu phải biết.


Tuy nhiên lần này, vị kỵ sĩ tóc trắng nói: “Là do tôi thất trách, tối qua hình như tôi đã ngủ quên mất…”


Lorenzo không biết, các người chơi lại offline rồi, nên càng không biết đã xảy ra chuyện gì.


Trên mặt vị kỵ sĩ lộ vẻ tự trách, là người canh đêm, sao cậu lại có thể ngủ quên được chứ.


Đại tiểu thư mím môi, dùng giọng điệu đương nhiên nói: “Chuyện nhỏ nhặt này không cần phải nói với ta.”


Cậu ta dừng một chút, rồi mới quay mặt đi nói: “Đảm bảo trạng thái tinh thần của mình, cũng nên là một trong những yêu cầu của kỵ sĩ chứ nhỉ? Chính cậu không chịu nghỉ ngơi cho tốt, lỡ như xảy ra chuyện, cậu lại vì quá mệt mỏi mà không cách nào bảo vệ được ta – chuyện này phải tính sao đây?”


“Tôi rất xin lỗi, vậy mà lại để ngài phải lo lắng.” Kỵ sĩ tóc trắng thành khẩn nói: “Tiếp theo tôi tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa.”


“Câu này cậu đã nói rất nhiều lần rồi.” Đại tiểu thư tóc đỏ hừ một tiếng, đôi mắt xanh lam hờ hững lướt qua ba người chơi.


Rõ ràng, bao gồm cả vị kỵ sĩ, bọn họ đều không biết chuyện xảy ra tối qua.


Đôi tay của Ledia đeo găng tay ren, vì sắp vào thành nên cậu ta mặc một bộ trang phục nữ lộng lẫy. Đôi tay cậu ta co lại sau lưng, trong khoảnh khắc cụp mắt đã thu lại vẻ trầm tư của mình.


Cậu ta đã chuẩn bị sẵn tình huống sáng sớm thức dậy, bị bọn họ phát hiện thi thể còn mình thì giả vờ vô tội rồi. Nhưng thi thể của Đồ Long Bảo Đao đã biến mất. Nói cách khác, cậu ta phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.


Cậu ta không thể để lộ sự nguy hiểm của mình, tuy lập trường của vị kỵ sĩ không rõ ràng, nhưng vị kỵ sĩ quả thật là người duy nhất hiện tại chắc chắn sẽ ưu tiên bảo vệ cậu ta, hơn nữa thực lực cũng đủ mạnh.


Mà tất cả những biểu hiện trước đó đều cho thấy tính cách của vị kỵ sĩ là chính nghĩa và ngu ngốc.


Tuy nhiên, ngay lúc Ledia đang suy nghĩ phải làm thế nào, vị kỵ sĩ tóc trắng ôn tồn nói: “Phải rồi, tôi có một đề nghị, không biết chủ nhân có bằng lòng chấp nhận không.”


Ledia nhìn sang: “Gì cơ?”


“Tiếp theo chúng ta sẽ không dừng lại ở thành Canning nữa, mà tiếp tục đi đến thành phố kế tiếp nhé.” Kỵ sĩ tóc trắng như thể không nhận ra mình vừa nói gì, bình tĩnh và ôn hòa giải thích cho “vị đại tiểu thư ngây thơ không hiểu những chuyện này”.



“Tối qua, tôi đã để lộ tin tức chúng ta sẽ đến thành Canning, do đó, tôi cho rằng chúng ta trực tiếp bỏ qua thành Canning sẽ an toàn hơn cho ngài.” Vị kỵ sĩ tiếp tục: “Tuy nhiên, nếu tiểu thư rất hứng thú với thành Canning, tôi cũng có tự tin có thể bảo vệ ngài.”


Kỵ sĩ tuy thân thiện với mọi người, nhưng không có nghĩa là cậu hoàn toàn không có chút phòng bị nào. Người chơi xuất hiện rồi biến mất một cách khó hiểu cũng khiến cậu cảnh giác.


Điểm chú ý của Ledia không nằm ở đây, cậu ta khoanh tay nói: “Sao không tiếp tục gọi là chủ nhân nữa?”


Trước đó đổi cách xưng hô là vì Ledia mặc đồ nam, để không bại lộ thân phận nên mới chọn gọi là “chủ nhân”.


Hiện tại Ledia đang mặc đồ nữ – nhưng Lorenzo không giải thích, mà mỉm cười nói: “Nếu ngài muốn, thưa chủ nhân.”


Game toàn diện khác với các game offline thông thường, mỗi nhân vật trong game đều có mối quan hệ xã hội của riêng mình, họ không phải là một thiết lập nhân vật đơn giản, chỉ cần nói vài câu thoại theo đúng hình tượng là đủ.


Họ rất phức tạp, có quá khứ và tương lai, tất cả những chuyện xảy ra hiện tại, đều sẽ vô tình hay cố ý khiến tương lai của họ bị lệch hướng.


Có những game có thể thiết lập nhân vật và người chơi có mối liên kết đặc biệt, người chơi đối với nhân vật đó là một sự tồn tại đặc biệt, đồng thời người chơi cũng sẽ vì nhiều lý do khác nhau mà nảy sinh tình cảm yêu đương với nhân vật, phát sinh những cảm xúc như tính chiếm hữu.


Nhưng game toàn diện lại không để một nhân vật xoay quanh một người chơi nào đó, ngược lại, người chơi cần phải đi theo nhân vật, tìm hiểu những trải nghiệm và mối quan hệ vốn có hoặc sẽ có trong tương lai của họ, mới có thể thấy được những câu chuyện đa dạng.


Do đó, khi thấy cách kỵ sĩ và đại tiểu thư đối xử với nhau, cho dù tự xưng là fan only, Mây Trắng và Medusa cũng không cảm thấy có vấn đề gì.


Chỉ là đứng một bên ghen tị ngưỡng mộ một lúc, rồi thảo luận: “Tôi thật sự rất tò mò về mức độ thiện cảm của hai người họ với nhau, không lẽ cũng là 0 nhỉ?”


Khi các người chơi lại một lần nữa lên đường, Mây Trắng chú ý thấy Đồ Long Bảo Đao trong danh sách đã online.


Cô ấy tiện tay gửi một tin nhắn qua: Sao cậu bỏ đi vậy?


Đồ Long Bảo Đao: Đại tiểu thư giết tôi rồi! Tôi bị đưa trả về làng tân thủ rồi!


Mây Trắng: ?


Đồ Long Bảo Đao nhận ra đây là một điểm nóng rất tốt, người chơi bị NPC giết! Anh ta tuyệt đối là người đầu tiên!


Bởi vì sau khi bị giết ngoài việc mất máu ra thì cũng không bị mất thuộc tính, cộng thêm lúc bị giết người anh ta cũng không có ở đó, không có cảm nhận trực quan, lại còn được xem lại cảnh quay vô cùng có tính thẩm mỹ qua phần phát lại. Đồ Long Bảo Đao thật sự không tức giận lắm, chỉ hơi buồn bực một chút mà thôi.



Anh ta lập tức đăng đoạn phát lại cảnh chết lên mạng, và phản ứng của mọi người cũng không ngoài dự đoán.


Chỉ có một bộ phận nhỏ người chú ý đến sự kiện NPC giết người, phần lớn đều chạy đi chú ý đến gương mặt của đại tiểu thư – ngay cả chính nạn nhân cũng không thể phủ nhận, bản thân đã bị gương mặt nhuốm máu dưới ánh trăng đó thu hút trong một khoảnh khắc!


Khoảnh khắc đó anh ta quên mất mình bị buộc phải chết, ánh mắt chăm chú dõi theo từng động tác và thần thái của thiếu nữ trong video, lắng nghe những lời cô ấy thì thầm.


Đại tiểu thư người còn thiếu chó không!! 


Vợ ơi! Vợ ơi nhìn em này! 


Đừng có tùy tiện ngồi lên eo người khác chứ!! Đại tiểu thư ngồi lên em đi! Ngồi lên em! Đâm vào thận em đi!!


 Cô ấy dịu dàng quá, cô ấy thậm chí không để bạn cảm thấy đau đớn! 


Hu hu hu đổi thành tôi đi, đổi thành tôi có được không! 


Có phải nhìn trộm kỵ sĩ tắm là sẽ được đại tiểu thư đâm thận không?


Đồ Long Bảo Đao rất muốn phàn nàn tại sao bọn họ cứ chăm chăm vào quả thận không tha vậy.


Mà cũng vì tên của anh ta, lại xuất hiện thêm một cái meme Đồ Long Bảo Đao, click là tặng (đầu người) hhh.


Nhưng ngược lại, vẫn có một bộ phận người chú ý đến tình tiết chính.


Lời của đại tiểu thư có ý gì vậy? 


Nói thẳng ra là, kỵ sĩ vậy mà không ngăn cản đại tiểu thư! Có phải cậu ta là phe phản diện không! 


NPC cũng có thể giết người chơi à? Xì… Chuyện này không phải phức tạp lên rồi sao? 


Tuy là vậy, nhưng NPC có thể giết người chơi không phải là chuyện rất bình thường sao? Trong phó bản chúng ta bị giết bao nhiêu lần rồi? Chỉ là đột ngột quá nên hơi giật mình thôi phải không? 


Có liên quan đến mức độ thiện cảm hả? Ha ha ha mấy người chơi hệ yêu đương chú ý NPC giết người vì tình đó nha!!



Lời của đại tiểu thư lượng thông tin cũng khá lớn, cũng có thánh soi chi tiết phân tích ra được đáp án.


Đại tiểu thư nói là ai phái streamer tới… Cho nên đại tiểu thư chắc chắn có kẻ thù! Cô ấy hiểu lầm streamer là kẻ địch rồi phải không?


Đồ Long Bảo Đao nhìn đoạn văn này, vẻ đăm chiêu, anh ta cẩn thận nhớ lại tối qua mình đã làm gì.


Đột nhiên xuất hiện ở vị trí đó, nhìn trộm kỵ sĩ tắm, tự dưng gia nhập đội ngũ, đòi đi cùng… Đồ Long Bảo Đao tự mình nghĩ lại cũng thấy rất đột ngột và kỳ lạ, hình như cũng không phải là không thể hiểu được… Khoan đã! Tôi là người bị giết mà! Tại sao tôi phải hiểu chứ! Đại tiểu thư đáng sợ đến thế là cùng!


Đồ Long Bảo Đao còn chú ý thấy mình có thêm một thành tựu, một thành tựu kỳ lạ về việc bị NPC giết đầu tiên.


Ngoài những người chơi này ra, còn có những người chơi thích hóng chuyện nói: Cậu lại ra trước mặt đại tiểu thư xem sao! Xem đại tiểu thư có bị sốc không!


Người chơi sau khi chết sống lại, chắc chắn sẽ gây tác động rất lớn đến NPC!


NPC có bị tác động lớn hay không thì những người chơi như Mây Trắng không biết, nhưng hiện tại bọn họ đang bị tác động rất lớn.


Đại tiểu thư vậy mà lại ra tay giết NPC! Nghĩ lại mức độ thiện cảm của đại tiểu thư đối với họ…


Bởi vì giác quan của Lorenzo quá nhạy bén, cho nên các người chơi chọn nói chuyện riêng.


Mây Trắng: Các cậu nói xem, đại tiểu thư có ra tay với chúng ta không?


Đất Đen: A… Biết đâu được? Dù sao mức độ thiện cảm cũng chỉ có 0…


Medusa: Các cậu kém quá, như tôi đây, cho dù bị giết, cũng cảm thấy đại tiểu thư như vậy đáng yêu lắm hu hu! Cô ấy thật sự rất ngầu!! Đại tiểu thư phản diện là số một!


Suy nghĩ trong lòng mỗi người đều khác nhau, nhưng bề ngoài lại tỏ ra bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên.


Nhưng lần này, sự bình tĩnh bề ngoài của cuộc hành trình cũng không thể kìm nén được nữa – cho dù Ledia có biến thành “Ledia”, cậu ta vẫn tự nhiên là cái gai trong mắt một số người.


Nhân lúc bọn họ vẫn chưa trở về phủ bá tước, khoảng thời gian này chính là cơ hội tốt nhất để bọn chúng ra tay với Ledia.


Ánh mắt của Lorenzo vốn đang ôn hòa bình tĩnh bỗng trở nên sắc bén. Khối nước vốn không hề tỏ ra nguy hiểm bỗng ngưng tụ trong không khí, hóa thành những mũi dùi băng lạnh lẽo sắc nhọn, rồi lao thẳng về phía trước!



Các người chơi thậm chí còn chưa nhìn thấy tên đỏ, Lorenzo đã kết thúc một đợt tấn công tầm xa!


Người chơi kinh ngạc nói: “Sao vậy, sao vậy?!”


Xe ngựa buộc phải dừng lại, ở đây chỉ có một chiếc xe ngựa, mục tiêu của kẻ địch rõ ràng chính là người ở bên trong xe.


Đợt tấn công tiếp theo rõ ràng đều nhắm vào xe ngựa! Lửa bùng lên thiêu đốt xe ngựa, con ngựa bị hoảng sợ, lập tức chạy tán loạn! Kỵ sĩ tóc trắng nheo mắt, cậu trực tiếp kéo tung cửa xe ngựa, trong biển lửa vươn tay nắm lấy tay Ledia, kéo cậu ta vào lòng mình, một tay ôm lấy eo Ledia, mái tóc đỏ dài xoăn tung bay trong không trung, giống như ngọn lửa dữ dội lúc này.


Các người chơi cũng nhận ra kẻ địch đã đến, cũng lập tức dùng bản đồ nhắm vào tên đỏ! Thanh kiếm bên hông vị kỵ sĩ được rút ra, cậu một tay bảo vệ người trong lòng, nhưng động tác lại không hề bị ảnh hưởng.


“Các ngươi là do ai phái tới!” Vị kỵ sĩ chĩa mũi kiếm vào một kẻ địch.


Kẻ địch từ đầu đến giờ không hề mở miệng, bọn chúng trông giống như binh lính riêng được một quý tộc nào đó nuôi dưỡng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ thông tin của chủ nhân.


Sau khi nhận ra điều này, đôi mắt màu tím của vị kỵ sĩ cũng lạnh đi, cậu ra tay không còn nương tình, máu tươi bắn tung tóe! Ánh mắt cậu lạnh băng, không giống như đang nhìn một sinh mệnh sống, mà hung ác hơn giống như một con dã thú được giải thoát khỏi lồng giam.


Cậu là kỵ sĩ, ngay từ đầu đã không phải là một con chó nhà ngoan ngoãn – khi đối mặt với kẻ địch, cậu sẽ bộc lộ một mặt khác hẳn ngày thường.


Như thể lo lắng cảnh tượng trước mắt sẽ dọa đến “vị đại tiểu thư ngây thơ”, Lorenzo buông tay mình ra, máu dính trên người bị nước sạch được tách ra từ không khí pha loãng, biến thành màu nhạt, lưu chuyển trong khối nước.


Máu dính trên người vị kỵ sĩ được rửa sạch, khối nước màu đỏ nhạt rơi xuống đất, được đất đai hấp thụ, cậu quỳ một gối xuống trước mặt người kia, tự trách và lo lắng cúi đầu nói: “Đã để ngài phải kinh sợ rồi, thưa chủ nhân.”


Chính vì cậu cúi đầu xuống, nên cũng đã bỏ lỡ – vẻ hứng thú thoáng qua trên gương mặt thiếu niên tóc đỏ. Vị kỵ sĩ trước mắt, dường như cũng không ngu ngốc như cậu ta tưởng.


-


Lời tác giả: 


Kỵ sĩ: Rửa sạch sẽ, không thể dọa đại tiểu thư! 


Đại tiểu thư: Chuyện bắt đầu thú vị rồi đây. 


Người chơi: Người đáng sợ nhất là cậu đó!!


Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Story Chương 44: Đáng sợ
10.0/10 từ 27 lượt.
loading...