Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 8
Chương 008
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Chế độ đấu hạng trong game là thể thức năm ván thắng ba. Sau khi kết thúc ván đầu tiên, Giang Thiệu Vũ cố ý gõ chữ khiêu khích trên kênh chat công khai. Điều này hoàn toàn có chủ đích. Mặc dù Mạc Hàm Thiên là tuyển thủ có thiên phú, nhưng điểm yếu chí mạng của cậu ta là dễ bị mất tinh thần. Anh muốn xem thử, cậu nhóc này có thể sụp đổ đến mức nào.
Mạc Hàm Thiên nghiến răng, hít sâu một hơi rồi siết chặt con chuột.
Việc bị [Tùy Tùy Tiện Tiện] bắn nổ sọ phía sau đầu chỉ là do sơ suất, cậu chỉ cần đánh trả lại ở ván thứ hai.
Cậu nhất định sẽ trả đũa, một phát headshot bắn chết tên Tùy Tùy Tiện Tiện kia, để đối phương biết sự lợi hại của bắn tỉa đội tuyển quốc gia!
Ở phe ẩn núp, sau khi thấy thao tác sắc bén của Giang Thiệu Vũ, đồng đội đều cực kỳ ngưỡng mộ.
Đặc biệt là ba người vừa định bấm đầu hàng, trong lòng không khỏi cảm thấy xấu hổ.
“Đại thần đỉnh quá! Ván sau anh chỉ huy đi, cần bọn tôi làm gì?” Bánh Trái Cây nói.
“Đúng đúng, chúng tôi phối hợp với anh di chuyển!” Bánh Pudding bổ sung.
Thấy đồng đội sẵn sàng phối hợp, Giang Thiệu Vũ không khách sáo nữa, bình tĩnh nói: “Ván sau tản ra đánh, dụ rắn ra khỏi hang. Trái Cây đi bên trái, Pudding đi đường giữa, Vương Giả 77 dựng góc ở góc đông nam, Đậu Đậu theo tôi.”
Tất cả đồng đội gật đầu lia lịa: “Rõ!”
Chiến thuật di chuyển phân tán là một trong những cách xử lý bản đồ phức tạp. Nhưng không được phân tán quá mức rời rạc, đồng đội cần giữ khoảng cách hợp lý để hỗ trợ lẫn nhau kịp thời, điều này rất cần khả năng điều phối của người chỉ huy.
Trận đấu bắt đầu, Mạc Hàm Thiên lập tức cảm thấy có điều không ổn.
Đối phương đồng loạt chui vào khu nhà, cậu không thấy bóng ai, nhưng tiếng súng đã vang lên.
Tiếng súng vang lên từ hướng đông bắc, cậu nhanh chóng ngắm bắn, còn chưa kịp thấy rõ thì phía tây bắc lại nổ súng loạn xạ. Cậu lập tức chuyển hướng ngắm, thì ngay lúc đó ở giữa bản đồ lại tiếp tục nổ súng kèm theo tiếng bom khói và làn khói mù mịt!
Khắp nơi đều là tiếng súng.
Tùy Tùy Tiện Tiện có khi nào lại vòng sau bắn nổ đầu mình không?
Mạc Hàm Thiên căng thẳng nhìn chằm chằm màn hình, chuyển góc nhìn liên tục để quan sát tình hình từ trên cao.
Nhưng một bắn tỉa chỉ có hai mắt, dù đứng trên cao cũng không thể quan sát toàn bộ 360 độ quanh bản đồ.
Giang Thiệu Vũ vốn là một người chơi bắn tỉa, nên quá hiểu cách khắc chế bắn tỉa.
Giọng của Giang Thiệu Vũ vang lên lần nữa: “Trái Cây di chuyển sang trái, nổ súng dụ địch. Pudding vòng qua hướng 2 giờ.”
Hai người lập tức phối hợp.
Đối thủ quả nhiên trúng kế, bị tiếng súng của Bánh Trái Cây dụ về bên trái. Pudding nhân cơ hội vòng ra sau, vừa vặn thấy hai kẻ địch từ phía sau, lập tức xả súng hạ gục cả hai. Dù Bánh Trái Cây bị bắn chết, nhưng đổi 1 lấy 2 vẫn lãi!
Giang Thiệu Vũ tiếp tục: “77, nhìn về phía Bắc!”
Vương Giả 77 là bắn tỉa của phe ta. Ở ván trước chưa kịp bắn đã bị Mạc Hàm Thiên hạ ngay. Nghe được chỉ huy của đại thần, gã lập tức quay kính ngắm về phía Bắc.
Quả nhiên, có tiếng súng và bom nổ, khói trắng bốc lên. Gã chăm chú nhìn chỗ đó, đợi đến khi khói tan, một kẻ địch bất ngờ xuất hiện. Vương Giả 77 lập tức bóp cò, hạ gục một mạng!
Phản ứng của Mạc Hàm Thiên cũng rất nhanh, lập tức bắn trả g**t ch*t Vương Giả 77.
Dưới sự chỉ huy của Giang Thiệu Vũ, cả đội sử dụng chiến thuật dụ rắn ra khỏi hang để linh hoạt đánh lẻ phe địch. Phe mình hi sinh 2 người, đổi lại giết được 4 người phe đối thủ, lãi to.
Bản đồ giao lộ vốn đã phức tạp, nhiều hẻm nhỏ, góc khuất, khiến cho bắn tỉa khó quan sát. Mạc Hàm Thiên quay tứ phía để tìm [Tùy Tùy Tiện Tiện], muốn trả thù đối phương bằng một viên đạn.
Nhưng bốn bề đều vang tiếng súng, cậu hoàn toàn không thể xác định vị trí của tên đó!
Trong nháy mắt, đồng đội đã chết sạch.
Phe bảo vệ chỉ còn lại một mình cậu.
Cảm thấy không ổn, Mạc Hàm Thiên lập tức nhảy khỏi tòa nhà, đổi sang khẩu [MSG] — một khẩu súng hạng nhẹ phù hợp với đánh du kích, có thể vừa ngắm vừa bắn liên tục. Đây từng là vũ khí ưa thích của đội trưởng Wing – cựu thần bắn tỉa.
Sau khi nhảy xuống, cậu nhanh chóng ẩn mình, di chuyển cẩn thận tìm cơ hội giết ba người còn lại bên địch.
Khi cậu lom khom qua khúc cua, chuẩn bị tiến vào điểm ẩn nấp tiếp theo thì một họng súng đen ngòm đột nhiên chĩa thẳng vào trán cậu.
Đoàng!
[Tùy Tùy Tiện Tiện] dùng [Desert Eagle – Thương Long] headshot hạ [Devil333]!
Mạc Hàm Thiên: “……”
Đệt mẹ!
Ván trước thì bị bắn sau đầu.
Ván này thì bị headshot ngay trước mặt, gọn gàng, dứt khoát!
Tâm lý Mạc Hàm Thiên sụp đổ hoàn toàn.
Cảm giác bị bắn ngay trước mặt thậm chí còn nhục hơn bị đánh lén sau lưng!
Game “Thần Súng” có hiệu ứng hình ảnh cực kỳ chân thật, khi cậu vừa ra khỏi góc cua thì một họng súng dí thẳng vào trán, chưa kịp phản ứng đã nghe tiếng súng vang lên, sau đó là màn hình đầy máu.
Máu bắn tung tóe như đang cười châm chọc vào mặt cậu.
Nhìn thấy bản thân nằm trong vũng máu, Mạc Hàm Thiên không nhịn được chửi tục: “Con mẹ nó, mày bật hack xuyên tường à?”
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Đánh cậu, còn cần hack?”
[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Tùy tiện đánh cũng thắng.”
Mạc Hàm Thiên: “………”
Bạn học Đậu Đậu tiếp tục cổ vũ trong kênh voice: “Đại thần đỉnh thật, đoán đúng đường đi của anh ta luôn!”
Bạn học Đậu Đậu: “Đội tuyển quốc gia gì mà gà thế?”
Đồng đội nghe thấy giọng Bạn học Đậu Đậu cũng phải cạn lời.
Không phải đội tuyển quốc gia quá gà, mà là đại thần Tùy Tùy Tiện Tiện nhà mình quá mạnh.
Trong thế giới game online có nhiều cao thủ, nhưng có thể đánh vỡ đầu tuyển thủ quốc gia hai ván liên tục thì thật sự hiếm. Dù đội mình phối hợp tốt, đội bên kia không thì cũng không thể phủ nhận được trình đoán vị trí và kỹ năng bắn súng của đại thần Tùy Tùy Tiện Tiện quá chuẩn.
Mạc Hàm Thiên khả năng là sụp đổ thật rồi.
Bánh Trái Cây không nhịn được hỏi: “Anh Tùy Tiện, anh là cao thủ nào đó chơi acc phụ à? Tuyển thủ chuyên nghiệp hả?”
Giang Thiệu Vũ không trả lời.
Bánh Pudding vội đứng ra hòa giải: “Hô 666 là được rồi, đừng hỏi linh tinh mấy chuyện không nên biết.”
Bánh Trái Cây lập tức phối hợp: “Đại thần 666!”
Hiệp 3…
Đội bên kia bấm đầu hàng.
Mạc Hàm Thiên không muốn đầu hàng, tuyển thủ chuyên nghiệp không được phép đầu hàng bất kỳ trận nào, đây là quy định của liên minh.
Nhưng 4 đồng đội đều vote đầu hàng.
Nếu 4 phiếu đồng ý, hệ thống tự động xử thua.
Bên bảo vệ đầu hàng.
Phe ẩn nấp thắng 3:0.
Mạc Hàm Thiên đập mạnh lên bàn, chửi: “Một lũ ngu không biết phối hợp! Từng đứa lao ra chết, còn dám bấm đầu hàng nữa, mẹ nó!”
Kết thúc trận đấu, tất cả tự động rời khỏi phòng.
Mạc Hàm Thiên tức giận đến nỗi huyết áp tăng vọt, mặt đỏ bừng vì cơn giận dồn nén trong ngực không cách nào xả được.
Lúc này, có người mở cửa bước vào.
Nhìn thấy Mạc Hàm Thiên, đối phương ngạc nhiên: “Mặc ca, anh làm gì trong phòng huấn luyện vậy?”
Mạc Hàm Thiên nghiến răng: “Đánh xếp hạng!”
Đối phương sững người, nghe giọng như không phải đánh xếp hạng… mà là đang đánh kẻ thù vậy.
Mạc Hàm Thiên tức giận nói: “Bên kia chắc chắn bật hack! Tuy chính phủ game kiểm tra hack rất gắt, nhưng mấy loại hack công nghệ cao vẫn có thể lọt lưới. Không thì sao thằng đó có thể headshot tôi hai ván liên tiếp và còn đoán đúng vị trí của tôi?”
Thời Tiểu Bân tò mò ghé mắt nhìn vào màn hình: “Ý anh là, anh ta bật cả hach xuyên tường lẫn tự động nhắm mục tiêu à?”
Mạc Hàm Thiên: “……”
Lý do này nghe có vẻ gượng ép. Nếu thực sự tồn tại loại hack lợi hại như vậy mà không bị phát hiện thì còn ai chơi game nữa. Đặc biệt là game eSports, yếu tố công bằng là tối quan trọng.
Tim Mạc Hàm Thiên chợt run lên, lẽ nào không phải hack?
Sao có thể thế?
Người này hiểu cậu quá rõ, ngay cả hướng di chuyển cũng đoán trúng, còn đoán đúng thời điểm cậu nổ súng như thể sống trong đầu cậu vậy.
Ván đầu bắn sau đầu, ván hai bắn ngay trán, kiểu “hành hạ mang tính sỉ nhục” như vậy, chẳng lẽ có thù với cậu?
Mạc Hàm Thiên hít sâu, nghiêm túc nói: “Không quan tâm có phải hack hay không, tôi muốn solo một trận. Nếu đúng là hack công nghệ cao, báo cáo là được.”
Trong game, Giang Thiệu Vũ vừa thoát khỏi phòng thì nhận được một tin nhắn từ [Devil333]: “Có giỏi thì solo!”
Anh hơi nhướng mày, tưởng tượng ra vẻ mặt cậu thiếu niên đang nổi đóa bên kia màn hình.
Còn chưa phục à?
Anh chấp nhận lời mời kết bạn.
Mạc Hàm Thiên suy nghĩ, đứng dậy nhường máy cho đồng đội: “Tiểu Bân, cậu dùng acc tôi solo với tên này đi, hắn chơi công kích. Để hắn nếm mùi tuyển thủ quốc gia chơi công kích là thế nào!”
Thời Tiểu Bân cũng hứng thú, ngồi xuống: “Anh ta mắng anh à?”
Mạc Hàm Thiên lạnh lùng: “Ừ, hắn bảo đánh tôi chỉ cần ‘tùy tiện đánh cũng thắng’.”
Thời Tiểu Bân trợn mắt há mồm: “Khẩu khí ngông thế, không sợ bị rút lưỡi à? Để tôi dạy anh ta một bài học.”
Trong game, [Devil333] mời [Tùy Tùy Tiện Tiện] vào bản đồ huấn luyện.
Vừa vào, [Devil333] gõ chữ: “Chào anh, tôi là Thời Tiểu Bân, công kích của đội tuyển quốc gia, mong được chỉ giáo.”
Giang Thiệu Vũ khẽ cười.
Thời Tiểu Bân, anh đương nhiên biết. Là thành viên nhỏ tuổi nhất đội quốc gia, từng là bạn cùng phòng một năm với Mạc Hàm Thiên ở trại huấn luyện Thành phố Tinh. Hai người rất thân thiết.
Không giống như Mạc Hàm Thiên cao ngạo và yếu tâm lý, Thời Tiểu Bân hơi ngốc nghếch nhưng rất lễ phép.
Chỉ là cậu quá cẩn trọng, thi đấu thường bị gò bó.
Giang Thiệu Vũ hỏi: “Là Tiểu Mạc gọi cậu đến à?”
Mạc Hàm Thiên đọc câu này, trợn trừng mắt: “Tiểu Mạc? Gọi thân thiết vậy, tôi quen thân với hắn lắm sao?!”
Thời Tiểu Bân liếc người đang sôi máu bên cạnh, nhanh chóng gõ chữ: “Dù đội tuyển quốc gia không giỏi, nhưng anh không cần phải khiêu khích trắng trợn như vậy, bảo ‘đánh chúng tôi chỉ cần tùy tiện đánh cũng thắng’.”
“Anh nói vậy là bất lịch sự.”
“Anh chơi công kích, tôi cũng muốn học hỏi một chút.”
Nói câu “Anh mắng bạn tôi, để tôi dạy dỗ lại anh” mà lễ phép đến thế, còn liệt kê lý do rõ ràng trước khi đánh nhau, quả thật không hổ danh là “Tiểu Bân”.
Tuy nhiên, Giang Thiệu Vũ không hề khách sáo. Anh trả lời ba dòng tin nhắn:
Tùy Tùy Tiện Tiện: “Chê tôi mắng các cậu bất lịch sự?”
Tùy Tùy Tiện Tiện: “Các cậu đánh quá tệ là sự thật, chẳng lẽ còn muốn tôi khen 666?”
Tùy Tùy Tiện Tiện: “Tư thế giơ súng của cậu rất đẹp trai, vẽ hình kẻ địch lên người đối thủ như họa sĩ ký họa?”
Mạc Hàm Thiên và Thời Tiểu Bân: ………”
Vẻ mặt Thời Tiểu Bân cũng không giữ nổi nữa.
Người luôn ngoan ngoãn lễ phép lần đầu tiên bật ra một câu th* t*c: “Đệt!”
“Thằng cha này là ai vậy, coi thường đội tuyển quốc gia vậy luôn? Dám bảo tôi là họa sĩ ký họa?!”
Thời Tiểu Bân tức giận thở phì phò liếc mắt: “Không cho anh ta xóa game thì tôi theo họ anh ta luôn!”
Hết chương 008
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh