Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 205: Ngoại truyện All-Star 01

1@-

Chương 01

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Kết thúc chuyến du lịch, hai người lái chiếc xe cắm trại đến Thành phố Tinh.

Ban đầu, Bùi Phong định lái xe đưa sư phụ về nhà, nhưng Giang Thiệu Vũ cho rằng để Tiểu Bùi lái chiếc xe cắm trại to đùng này đưa anh về sẽ quá gây chú ý, nên anh bảo Bùi Phong dừng xe giữa đường, còn mình thì bắt taxi về nhà.

Bùi Phong cũng không làm khó sư phụ. Hai người vừa mới xác lập mối quan hệ, không cần thiết phải công khai cho cả thế giới biết là họ đang yêu nhau, cứ âm thầm bên nhau một thời gian đã. Dù sao Giang Thiệu Vũ cũng còn phải làm HLV đội tuyển quốc gia thêm hai năm nữa.

Khi Giang Thiệu Vũ về đến nhà, ba mẹ và anh cả đều có mặt. Tết năm nay, Giang Thiệu Vũ đã hứa sẽ về ăn Tết cùng gia đình, ăn một bữa cơm đoàn viên, mà anh xưa nay nói là làm. Chỉ có điều, nghĩ đến việc Bùi Phong phải một mình đón Tết khiến anh cứ thấy áy náy trong lòng.

Anh vốn định dẫn Tiểu Bùi về nhà ăn Tết, nhưng nghĩ lại thì hai người vừa mới ở bên nhau, dẫn về ngay thì có vẻ chưa thích hợp. Anh cả và ba chắc chắn sẽ túm lấy Bùi Phong mà hỏi tới hỏi lui, kiểu tra hỏi giống như “điều tra hộ khẩu” vậy, thật quá ngại ngùng.

Ở bên ai là chuyện riêng của anh, không cần phải báo cáo với gia đình. Trừ khi sau này, khi mối quan hệ của anh và Tiểu Bùi đã ổn định và có ý định kết hôn, thì lúc đó gặp mặt người nhà cũng chưa muộn.

Giang Thiệu Vũ về phòng ngủ, tắm rửa xong rồi nhắn tin cho Bùi Phong: “Bây giờ em quay về Thủ Đô thì sẽ phải đón Tết trên đường cao tốc đấy. Hay là ở lại Thành phố Tinh thêm hai ngày nữa, đến lúc đó anh cùng em quay về.”

Bùi Phong đáp: “Em cũng nghĩ vậy. Năm nay em sẽ đón Tết trong xe nhà di động cùng Đậu Đậu~”

Giang Thiệu Vũ giải thích: “Không phải anh không muốn đưa em về nhà, chỉ là cảm thấy thời điểm vẫn chưa thích hợp. Em đừng suy nghĩ nhiều.”

Bùi Phong gửi một biểu tượng mặt cười: “Không sao đâu, em cũng biết giờ gặp người nhà là hơi sớm. Mọi chuyện nghe theo sư phụ sắp xếp.”

Đêm ba mươi Tết, Bùi Phong rảnh rỗi không có việc gì, bèn bật livestream trong xe nhà di động.

Trên xe cậu có thiết bị livestream, còn mang theo cả một chiếc laptop gaming. Đến giờ ăn tối, Bùi Phong bật máy tính, ngồi trong phòng khách của xe nhà di động, trình diễn cho mọi người cách đổi vũ khí mới PP2000 trong game.

Phòng livestream số 1024 của Tiểu Hùng hiện thông báo “Streamer Fred đang phát trực tiếp”, những hội viên đã đăng ký theo dõi đều nhận được tin nhắn trong ứng dụng, rất nhanh có vô số fan đổ vào phòng livestream.

[Fred lâu rồi không gặp!]

[Streamer này có thể chuyên nghiệp hơn một chút không? Chẳng lẽ là do fan thả tim cho anh chưa đủ nhiều à??]

[Mất tích nửa tháng trời, đi đâu vậy?]

Bùi Phong mỉm cười giải thích: “Đội tuyển quốc gia được nghỉ, tháng này tôi đi du lịch một chuyến. Lâu rồi không gặp mọi người.”

[Đi đâu du lịch vậy? Với ai nha?]

[Đi du lịch cũng livestream được mà, chẳng lẽ nơi anh đến không có mạng?]

[Dẫn anh em đi du lịch xem phong cảnh chứ~]

[Mà hôm nay không phải là đêm giao thừa sao? Fred không về nhà ăn Tết à?]

Fan trong phòng livestream spam một loạt bình luận.

Bùi Phong thở dài, nói: “Ba mẹ tôi đi nghỉ dưỡng rồi, không thèm mang tôi theo. Sư phụ về nhà ăn Tết cũng không cần tôi, tôi phải đón Tết một mình.” Cậu giả vờ tủi thân, quay camera về phía bàn ăn: “Cho mọi người xem bữa cơm giao thừa của tôi nhé, chỉ một đĩa cá hấp thôi, mà lại năm nào cũng dư dả. Còn có một đĩa sủi cảo, món không thể thiếu trong Tết của người phương Bắc. Có thịnh soạn không?”

Cư dân mạng không những không thương cảm mà còn spam cả loạt bình luận cười ha ha.

[Bữa cơm giao thừa thảm nhất lịch sử!]

[Vậy là còn đỡ, ít ra anh không phải ăn mì gói đêm ba mươi]

[Đồng cảm Fred đúng một giây, không hơn được nữa]

[Ba mẹ không cần anh, sư phụ cũng không cần? Vậy tụi tôi cũng bỏ luôn!]

[Mọi người mau huỷ theo dõi đi, để anh ấy trở thành streamer thảm nhất với 30 vạn lượt unfollow đêm giao thừa~]

[Haha nhìn vẻ mặt tủi thân của ảnh sao tôi lại buồn cười thế nhỉ?]

Bùi Phong bất lực nói: “Cư dân mạng chẳng ai có trái tim cả!”

Vừa dứt lời, một loạt quà tặng bất ngờ hiện lên trong phòng livestream.

[7766501] đã tặng streamer Fred một chiếc Khiên Bảo Hộ ×1

[7766501] đã tặng streamer Fred Khiên Bảo Hộ ×2

……

[7766501] đã tặng streamer Fred Khiên Bảo Hộ ×100

Đó là tài khoản phụ của Giang Thiệu Vũ.

Hồi Bùi Phong rời nền tảng Tinh Võng để chuyển sang Tiểu Hùng, Giang Thiệu Vũ cũng lập một tài khoản phụ trên nền tảng mới để tặng quà, ủng hộ đồ đệ cưng. Tài khoản này đã trở thành hội viên VIP cao cấp của phòng livestream, kèm biểu tượng VIP vàng.

Đại gia số học mất tích lâu ngày tái xuất, cư dân mạng lập tức phấn khích.

[Đại gia số học đã lâu không gặp!]

[Đại gia 666!]

[Tôi nhớ rõ đại gia này chính là người đã giúp Fred leo top buổi phát sóng đầu tiên trên Tiểu Hùng!]

[Chắc phải cả năm rồi chưa thấy nhỉ? Hôm nay xuất hiện tặng quà là vì thương Fred tội nghiệp phải đón Tết một mình sao?]

Lúc này, tại nhà họ Giang ở Thành phố Tinh.

Mẹ và anh dâu đang bận rộn chuẩn bị bữa cơm giao thừa trong bếp. Giang Thiệu Vũ ở nhà rảnh rỗi, liền cầm điện thoại lên mở phòng livestream của Bùi Phong. Nghe thấy cậu tủi thân nói “Sư phụ không cần tôi nữa”, trong lòng anh mềm nhũn, lập tức tặng cả loạt quà.

Hành động đó như đang nói rằng: Anh chưa từng không cần em.

Sư phụ vẫn luôn ở đây.

Như thể đang xoa dịu chú cún nhỏ đang buồn bã.

Biểu cảm của Bùi Phong lập tức thay đổi, mặt tươi rói, cười rạng rỡ nói: “Cảm ơn đại gia đã tặng quà! Tôi đã nhận được Khiên Bảo Hộ rồi, lúc nãy chỉ đùa với mọi người một chút thôi. Chúc đại gia năm mới vui vẻ!”

Giọng của Fred bỗng trở nên dịu dàng và rộn ràng khác hẳn.

Cư dân mạng trong phòng livestream đầy vẻ nghi ngờ.

[Fred vừa nhận được quà là đổi giọng ngay]

[Đại gia với Fred có gì đó mờ ám phải không?]

[Đại gia đích thân tặng quà đêm ba mươi, cưng chiều Fred quá đi~]

Giang Thiệu Vũ nhắn một dòng chữ: “Chúc mừng năm mới. Cơm giao thừa chỉ ăn cá với sủi cảo, có đủ no không?”

Bùi Phong cười nói: “Yên tâm, em đã gói rất nhiều sủi cảo rồi, một đĩa không đủ thì em ăn hai đĩa.”

Đúng lúc ấy, một chú chó nhỏ bỗng nhảy lên sofa, chui vào lòng Bùi Phong, tò mò nhìn chằm chằm vào camera. Cư dân mạng bị đôi mắt tròn đen láy như hạt đậu của nó làm cho lụi tim, vội vàng spam bình luận.

[Chú cún Teddy đáng yêu quá, ôm một cái rồi thơm lấy thơm để!]

[Chó lông xoăn nhìn như búp bê, chú chó này từ đâu ra thế?]

[Fred nuôi chó từ bao giờ vậy?]

[Fred vốn nổi tiếng là chó, nuôi một đồng loại cho dễ giao tiếp à?]

Bùi Phong bế Giang Đậu Đậu lên, giới thiệu với khán giả trong phòng livestream: “Chú chó này tên là Giang Đậu Đậu, là cún sư phụ tôi nuôi đó, đáng yêu nhỉ?”

Giang Thiệu Vũ thấy tên nhóc trong ống kính, khóe môi khẽ cong, hỏi: “Nó ăn cơm chưa?”

Bùi Phong cười khẽ đáp: “Ăn rồi, hôm nay Tết, em còn cho Đậu Đậu ăn thêm, mở ba vị pate khác nhau cho nó chọn. Kết quả là nó ăn sạch bách.”

Cư dân mạng: [Bữa cơm giao thừa của Đậu Đậu còn thịnh soạn hơn anh!]

[Fred sống không bằng chó ~]

[Đây là cún của HLV Giang à? HLV có bắt nó viết bản kiểm điểm không?]

[Fred nói: Chó của sư phụ tôi còn chơi game giỏi hơn mấy người, vẩy móng bừa bãi là quét sạch!]

Fan trong phòng Fred xưa nay nổi tiếng lầy lội, Bùi Phong đã quen rồi.

Giang Thiệu Vũ liếc qua ô chat, nói: “Bên anh sắp ăn cơm tối rồi.”

Bùi Phong: “Vâng, đại gia cứ đi ăn đi, em chơi thêm vài ván.”

Giang Thiệu Vũ rời khỏi livestream, sang phòng ăn dùng bữa giao thừa.

Mấy năm gần đây anh ở California, bố mẹ lại đi khắp nơi du lịch, anh cả bận quản lý việc kinh doanh, cả nhà đã lâu không quây quần ăn Tết. Năm nay không khí vô cùng náo nhiệt, Giang Thiệu Vũ còn lì xì cho cháu trai một phong bao đỏ.

Ăn xong, anh không hứng thú xem Gala mừng xuân, bèn về phòng nghỉ.

Mở livestream lên, Bùi Phong vẫn đang chơi game.

Streamer chơi game đêm ba mươi khá nhiều, phòng Fred lúc này dẫn đầu bảng xếp hạng, lượt xem đã vượt mười triệu.

Điều khiến Giang Thiệu Vũ bất ngờ là Hoa Nhiên đang đi đôi cùng Bùi Phong. Hiển nhiên, Hoa Hoa cũng không xem Gala, vừa vào game gặp Bùi Phong liền kéo cậu lập team.

Giang Thiệu Vũ không quấy rầy họ, xoay người đi tắm rồi chuẩn bị ngủ.

Đúng 0 giờ, điện thoại anh bỗng sáng lên, là tin nhắn của Bùi Phong: “Chúc sư phụ năm mới vạn sự như ý, love you~”

Kèm theo đó là bao lì xì 520.

Trong nhóm chat đội tuyển quốc gia, mọi người cũng đang thi nhau phát – giật lì xì, náo nhiệt vô cùng.

Giang Thiệu Vũ nhận lì xì riêng của Bùi Phong, trả lời: “Cảm ơn, cũng chúc em toại ý mọi điều.”

Họ hàng nhà họ Giang ở trong nước không nhiều, chú mở văn phòng luật tại California nên chưa về, Tết cũng chẳng cần đi thăm hỏi.

Sáng sớm mồng Hai Tết, Giang Thiệu Vũ mượn cớ có việc rời nhà sớm. Anh không ra sân bay mà đi tìm Bùi Phong.

Chiếc xe di động đỗ ở ngoại ô Thành phố Tinh. Vừa bước vào xe, Bùi Phong đã phấn khích lao tới ôm chặt anh, không khách sáo hôn xuống.

Giang Thiệu Vũ bị Tiểu Bùi hôn đến đỏ cả vành tai, trong đầu thoáng nghĩ: Em thuộc giống chó à? Ôm người là vừa hôn vừa cắn.

Bùi Phong hôn một lần chưa đã, dứt khoát bế sư phụ vào phòng ngủ, ép xuống giường hôn sâu.

Giang Thiệu Vũ bị nhiệt tình của cậu làm không chống đỡ nổi, lúng túng đẩy ra: “Đủ… đủ rồi… Tiểu Bùi… ưm…”

Bùi Phong cuối cùng cũng dừng lại, ôm Giang Thiệu Vũ, dụi mặt vào hõm cổ anh, giọng khàn khàn: “Mới xa nhau hai ngày mà em đã nhớ anh không chịu được.”

Giang Thiệu Vũ: “…”

Đầu lông xù của cậu cọ tới cọ lui nơi cổ nhạy cảm, như chú cún con làm nũng. Giang Thiệu Vũ mềm lòng, đưa tay xoa nhẹ tóc cậu: “Được rồi, chẳng phải anh đã quay lại rồi sao?”

Bùi Phong hơi chống người dậy, nghiêm túc nhìn sư phụ. Đôi môi anh bị hôn đến ửng đỏ, ánh nước lấp lánh, cực kỳ gợi cảm.

Tim Bùi Phong khẽ run, cúi đầu, nhẹ nhàng ngậm lấy môi sư phụ.

Cho đến hôm nay, cậu vẫn có cảm giác không chân thật.

Giang Thiệu Vũ vậy mà chấp nhận theo đuổi của cậu, đồng ý thử cùng cậu yêu nhau, khiến Bùi Phong cứ ngỡ mình đang mơ.

Nếu là mơ, cậu mong giấc mơ này vĩnh viễn đừng tỉnh lại.

Bùi Phong nhắm mắt, nghiêm túc hôn anh. So với nụ hôn vồ vập ban nãy, lần này dịu dàng, tỉ mỉ, như muốn xác nhận người trước mắt là thật.

Giang Thiệu Vũ khẽ thở dài trong lòng, vòng tay ôm vai Bùi Phong, chủ động phối hợp.

Hai người cứ thế quấn lấy hôn nhau, hoàn toàn không giống phong cách thường ngày của Giang Thiệu Vũ, nhưng anh không có sức chống lại sự làm nũng của Tiểu Bùi, càng không muốn dập tắt nhiệt tình của chàng Alpha trẻ.

Tết này để Tiểu Bùi một mình trên xe, Giang Thiệu Vũ vốn đã áy náy, hôm nay đành mặc cậu hôn.

Bùi Phong thấy sư phụ không phản kháng, hành động càng quá đà, để lại không ít dấu hôn trên người anh, từ cổ, xương quai xanh, thậm chí cả ngực đều mọc dâu tây.

Tuy rất muốn tiến tới bước cuối, nhưng Giang Thiệu Vũ vừa ăn Tết xong đã tới tìm cậu, mà cậu liền ăn sạch thì quá vội. Dù sao hai người đã xác lập quan hệ, tiến tới thân mật hơn cũng chỉ là chuyện sớm muộn, cậu muốn chờ khi sư phụ sẵn sàng, sau đó dành cho anh lần đầu khó quên.

Sau khi đã hôn thỏa mãn, Bùi Phong mới đỡ Giang Thiệu Vũ ngồi dậy, mỉm cười hỏi: “Sư phụ, chúng ta chuẩn bị quay về Thủ Đô, hay là ở đây thêm vài ngày nữa?”

Giang Thiệu Vũ chỉnh lại quần áo, hơi thở còn chút hỗn loạn, phải hít sâu một hơi mới ổn định được nhịp tim đang đập mạnh, khẽ nói: “Lái xe di động về đi.”

Bùi Phong nhìn anh, hỏi: “Năm nay anh có muốn tham gia All-Star không?”

Giải All-Star thế giới của Thần Súng không cố định thời gian hàng năm, năm nay rơi vào ngày 10 tháng 2. Chỉ những quốc gia lọt vào top 8 giải quán quân thế giới mới đủ điều kiện để tuyển chọn các tuyển thủ được yêu thích qua bình chọn, mang tính chất tuyên truyền và giải trí là chính.

Giang Thiệu Vũ hơi nhíu mày: “Anh là HLV, đâu cần thiết phải tham gia cái đó?”

Bùi Phong nói: “Liên minh không có quy định HLV không được tham gia. Các quốc gia vào top 8 đều có quyền bỏ phiếu chọn người, chọn ai cũng được. Em tin rằng với độ nổi tiếng của anh, nếu mở bình chọn trong nước, chắc chắn anh sẽ được chọn.”

Giang Thiệu Vũ còn định nói gì đó, nhưng Bùi Phong đã nhẹ nhàng ôm lấy anh, nói khẽ: “Sư phụ, em muốn đi với đi. Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta cùng đứng trên sân khấu thế giới.”

Giang Thiệu Vũ: “…”

Là HLV, anh không thể ra sân trong các trận đấu chính thức, nhưng hoạt động mang tính giải trí như All-Star thì không bị giới hạn nghiêm ngặt. Thậm chí anh có thể lập đội thi đấu cùng với Bùi Phong.

Hai sư đồ họ từ trước đến nay chưa từng cùng nhau xuất hiện trong bất kỳ trận đấu nào.

Đây chắc hẳn là tiếc nuối lớn nhất trong lòng Tiểu Bùi.

Giang Thiệu Vũ im lặng một lúc, rồi mới khẽ gật đầu, nói: “Được. Nếu cư dân mạng thật sự bình chọn cho anh, thì anh sẽ tham gia thử xem.”

Bùi Phong siết chặt vòng tay: “Tuyệt quá!”

Dù cậu đã sở hữu vinh quang đầy mình, là người đầu tiên trên thế giới đạt danh hiệu tự do toàn năng và MVP, nhưng trong lòng Bùi Phong, cậu mãi mãi không thể vượt qua được sư phụ. Nếu có thể cùng Giang Thiệu Vũ tham dự All-Star lần này, cậu sẽ cho cả thế giới thấy…

Sư phụ của cậu, mới chính là người mạnh nhất.

Hết chương 01


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 205: Ngoại truyện All-Star 01
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...