Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 172

1@-

Chương 172

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Hai người kết thúc buổi phỏng vấn rồi đi vào hậu trường, các tuyển thủ khác đang chờ họ trong phòng nghỉ. Giang Thiệu Vũ điều chỉnh lại nét mặt, bước vào phòng nghỉ nói: “Được rồi, mọi người chuẩn bị về khách sạn thôi.”

Chủ tịch Tề cười sảng khoái: “Trận đầu tiên vòng bảng thắng đội Đức, coi như khởi đầu thuận lợi, có phải nên khao thưởng mọi người một chút không?”

Du Minh Tương nói: “Nhiều người thế này ra ngoài ăn không tiện, tôi đã thông báo với đội ngũ đầu bếp, chuẩn bị thêm bữa khuya cho mọi người, về khách sạn ăn nhé?”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Được thôi.”

Cả nhóm vui vẻ trở về khách sạn, lúc vừa bước vào sảnh thì tình cờ chạm mặt đội Đức. Oan gia ngõ hẹp gặp nhau, tuyển thủ đội Đức thấy cả đội Trung Quốc ai nấy mặt mày rạng rỡ, sắc mặt lập tức càng tệ hơn, đặc biệt là huấn luyện viên trưởng Clemens, vẻ mặt cứ như con vịt nấu chín rồi còn bay mất vậy.

Ngôi vị đầu bảng của đội Đức, e là khó giữ nổi rồi!

Trừ phi sắp tới Canada và Tây Ban Nha có thể hỗ trợ, đánh bại đội Trung Quốc.

Chỉ là, gửi gắm hy vọng vào người khác, yếu tố bất định quá nhiều. Clemens nghiến răng, dẫn các tuyển thủ rời đi.

Còn Giang Thiệu Vũ thì dẫn các tuyển thủ đội Trung Quốc vui vẻ bước vào nhà ăn.

Vài đầu bếp đi cùng đoàn đã chuẩn bị sẵn bữa khuya cho mọi người, có xiên thịt nướng, cánh gà, đủ loại bánh ngọt tinh xảo, còn có món cháo mà Giang Thiệu Vũ thích nhất.

Giang Thiệu Vũ bưng một bát cháo thịt nạc, lấy thêm một đĩa bánh rồi đi đến cạnh cửa sổ. Nhóm huấn luyện viên ngồi cùng bàn với anh, còn Bùi Phong thì không ngồi cùng họ, mà chọn ngồi với các tuyển thủ.

Trận đấu kéo dài đến mười giờ rưỡi, mọi người quả thực đã đói, ai nấy đều cắm cúi ăn. Có đội ngũ đầu bếp đi cùng đúng là tốt thật, ở nước ngoài cũng vẫn được ăn những món mình yêu thích.

Sau trận đấu, chị Du đã trả điện thoại lại cho mọi người.

Mặc dù đang ăn, nhưng trong nhóm chat của đội tuyển quốc gia, Hoa Nhiên bỗng gửi một loạt sticker biểu cảm: [Công chúa Mạc khóc nức nở.jpg][Tiểu Mạc rơi lệ như mì sợi.jpg], [Alpha biết khóc sẽ có kẹo ăn.jpg]

Hoa Nhiên: “Tôi thấy trên mục chủ đề hot hôm nay có rất nhiều sticker biểu cảm của Tiểu Mặc đó, hahaha!”

Mạc Hàm Thiên: “…………”

Tôi cũng thấy những sticker đó rồi, nhưng đâu cần thiết phải chia sẻ lên nhóm chứ?

Thật là cảm ơn cậu quá đi!

Diệp Khinh Danh gửi biểu cảm cười che miệng: “Phải nói là, phiên bản chibi của Tiểu Mạc do cư dân mạng vẽ ra khá đáng yêu đó. Tôi đã lưu lại rồi.”

Lão Lâm: “Tôi cũng lưu một loạt. Sau này ai làm tôi tức, tôi sẽ gửi sticker Tiểu Mặc khóc nức nở.”

Lưu Thiếu Châu: “Đã lưu +1”

Chu Dật Nhiên: “Cảm ơn Hoa Hoa đã chia sẻ.”

Mạc Hàm Thiên: “…………”

Cậu cảm thấy mất hết mặt mũi rồi!

Giang Thiệu Vũ đương nhiên cũng thấy những tin nhắn trong nhóm, anh quay đầu lại nhìn, dưới những lời trêu chọc của mọi người, Tiểu Mặc đỏ mặt đến mức muốn chui đầu vào đĩa cơm trước mặt. Giang Thiệu Vũ không nhịn được khẽ cong khóe môi, thuận tay lưu lại bộ sticker “Công chúa Mạc khóc thút thít” vào điện thoại.

Hồi mới về nước, Mạc Hàm Thiên vẫn còn là một thiếu niên mắc chứng chuunibyou thích chơi game online rồi chửi người khi gặp khó. Suốt một năm qua, dù bệnh công chúa của Tiểu Mạc chưa khỏi hẳn, nhưng quả thật đã tiến bộ rõ rệt. Màn trình diễn hôm nay cũng rất tốt, cậu đã chịu được áp lực, cầm hòa trước đội Đức, còn giành được một pha triplekill.

So với năm ngoái lúc thi đấu với đội Mỹ, tâm lý sụp đổ liên tục vì bị hạ gục thì bây giờ đúng là hai người hoàn toàn khác nhau. Lứa tuyển thủ trẻ đang dần trưởng thành, khiến Giang Thiệu Vũ cảm thấy vô cùng hài lòng.

Trên mạng trong nước, có mấy chủ đề hot đều liên quan đến đội tuyển quốc gia:

#Chiến thắng đầu tiên vòng bảng của đội Trung Quốc#

#Công chúa Mạc đừng khóc#

#Fred quét sạch bốn mạng, chốt hạ chiến thắng#

#ACE2.0 Huyền thoại tái xuất#

Đội tuyển Trung Quốc hôm nay thể hiện xuất sắc tại vòng bảng, truyền thông trong nước đồng loạt lên sóng thổi cầu vồng, có một số lời lẽ khen ngợi đến mức khiến người ta cảm thấy ngượng ngùng.

Cư dân mạng cũng tràn đầy niềm tin vào đội tuyển quốc gia, nhiều blogger chuyên dự đoán đã đồng loạt đổi giọng nói: “Kỳ này tôi thấy ít nhất cũng vào được top 8, mạnh dạn hơn thì vào bán kết luôn đi!”

Thậm chí có blogger còn nói: “Tôi tuyên bố tại đây, mạnh dạn dự đoán đội tuyển quốc gia vào được chung kết, mang về ngôi Á quân! Nếu làm được, tôi sẽ livestream trồng cây chuối gội đầu!”

Giải quán quân thế giới vốn dĩ trước đây chẳng mấy ai quan tâm, năm nay, vì đội Trung Quốc thắng vang dội ngay trận mở màn trước đội Đức nên ngày càng có nhiều cư dân mạng nhấn vào xem livestream của giải, nhấn theo dõi kênh. Lượt theo dõi livestream vượt qua 20 triệu, cuối cùng cũng đã ngang ngửa với giải A League trong nước.

Tài khoản chính thức của Liên minh chuyên nghiệp và đội tuyển quốc gia cũng chính thức đăng bài chúc mừng trên Weibo: “Chúc mừng đội tuyển quốc gia giành chiến thắng đầu tiên ở vòng bảng, 2:1 đánh bại đối thủ mạnh là đội Đức, các bạn là tuyệt vời nhất!”

Bài đăng này nhanh chóng thu hút hơn 100.000 lượt bình luận, toàn là lời chúc mừng và cổ vũ từ cư dân mạng.

Giang Thiệu Vũ tắt trang Weibo chính thức rồi tiếp tục lướt xuống, bất ngờ thấy một chủ đề hot mới nhảy ra trong mục thảo luận—

#Tình thầy trò cảm động đất trời#

Giang Thiệu Vũ nhấn vào xem, toàn bộ đều là các bài viết nói về tình sư đồ giữa anh và Bùi Phong.

Có cư dân mạng đã làm video cắt ghép.

Khi Bùi Phong giành quán quân tại sự kiện livestream năm ấy, trong buổi phỏng vấn, cậu công khai nói mình là đệ tử của Wing, đồng thời bày tỏ rằng Wing là người mà cậu kính trọng nhất. Về sau trong các cuộc phỏng vấn khác, mỗi khi được hỏi về “tuyển thủ chuyên nghiệp yêu thích nhất”, cậu đều không do dự mà nhắc tên Wing.

Chỉ xem từng đoạn video thì không có gì, nhưng khi bị người ta cắt ghép thành một chuỗi…

Thì đúng là danh hiệu “fan cuồng số một” của Wing đã được khẳng định không thể chối cãi.

Trong khu vực bình luận, không ít cư dân mạng đang chém gió rôm rả:

[Tình thầy trò cảm động trời đất thật!]

[Tôi cũng muốn nhận một đệ tử như Fred, lần nào phỏng vấn cũng khen thầy mình]

[Tôi muốn có một sư phụ như Wing thần để gánh team cho tôi]

[Nhìn người ta làm sư đồ thế nào đi? Rồi nhìn lại sư phụ tôi… aizz, muốn tự đuổi mình khỏi sư môn quá]

[So với Fred, đệ tử của tôi đúng là nghịch đồ! Dạy nửa năm rồi còn chưa leo nổi 2000 điểm, xấu hổ muốn chết!]

Có lẽ chính từ “sư đồ” đã khơi dậy sự đồng cảm của rất nhiều cư dân mạng. Dưới chủ đề này, ngoài vô số người ngưỡng mộ tình sư đồ giữa Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong, còn có rất nhiều cư dân mạng thi nhau than vãn về chính đệ tử hoặc sư phụ của mình.

Giang Thiệu Vũ vô thức liếc nhìn Bùi Phong.

Trùng hợp thay, Bùi Phong cũng quay đầu nhìn anh.

Ánh mắt hai người xuyên qua đám đông giao nhau từ xa, Bùi Phong mỉm cười nhẹ với sư phụ. Nụ cười đó khiến tim Giang Thiệu Vũ khẽ rung lên, lập tức quay mặt đi, né tránh ánh mắt ấy.

Có lẽ cư dân mạng không hề nghĩ tới, mối quan hệ giữa Fred và Wing không chỉ đơn giản là một tình sư đồ khiến người khác ngưỡng mộ.

Bùi Phong từng đánh dấu Giang Thiệu Vũ hai lần, thậm chí còn trực tiếp tỏ tình với sư phụ.

Tình cảm của cậu dành cho sư phụ, ngoài sự kính trọng và ngưỡng mộ, còn có tình yêu và cả sự chiếm hữu.

Cậu thậm chí muốn chiếm lấy sư phụ hoàn toàn, biến sư phụ thành bạn đời của mình.

Nếu thế không gọi là nghịch đồ thì còn gọi là gì?

Giang Thiệu Vũ gạt đi cảm giác bối rối trong lòng, tập trung chú ý vào món ăn trước mặt. Tiểu Bùi từng nói, sau khi kết thúc trận đấu sẽ chính thức theo đuổi anh. Đến lúc đó, anh phải nghĩ ra một cách từ chối không quá tổn thương, để cậu tự bỏ cuộc?

Sau khi ăn xong bữa khuya, đã là 11 giờ rưỡi. Giang Thiệu Vũ hỏi mọi người: “Có buồn ngủ không?”

Mọi người đồng thanh: “Không buồn ngủ!”

Bình thường họ cũng toàn thức đến rạng sáng, dậy vào buổi trưa, giờ này là lúc tỉnh táo nhất. Giang Thiệu Vũ nói tiếp: “Tất cả tuyển thủ về phòng tôi, phân tích lại trận đấu hôm nay.”

Mọi người lập tức đi theo, cùng đến phòng của Giang Thiệu Vũ. Anh mở TV trong phòng, kết nối với máy tính, chiếu lại trận đấu với góc nhìn thượng đế.

“Ván đầu tiên, nhịp độ của mọi người hơi rối. Hoa Hoa và Hạ Lê cần chú ý vị trí di chuyển chéo khi phối hợp, đừng chắn tầm nhìn của nhau…”

Giang Thiệu Vũ bắt đầu phân tích nghiêm túc.

Phần nào chơi chưa tốt, thì cùng nhau rút kinh nghiệm. Phần chơi tốt, anh cũng không tiếc lời khen ngợi. Đây là giải thế giới rồi, không giống thời gian huấn luyện thông thường, không cần suốt ngày mắng chửi hay bắt tuyển thủ viết kiểm điểm.

Huấn luyện lúc bình thường đã đủ nghiêm khắc, giúp mọi người xây dựng nền tảng vững chắc.

Đến khi thi đấu, khen thưởng và khích lệ hợp lý sẽ giúp tuyển thủ phát huy tốt hơn.

Đến khi phân tích xong cả ba ván thì đã là một giờ sáng. Giang Thiệu Vũ lập tức chiếu tiếp tư liệu của đối thủ tiếp theo, đội Canada. Anh nhìn một lượt qua các tuyển thủ, trầm giọng nói: “Trận đấu hôm nay, nhìn chung mọi người đều chơi tốt. Nhưng đừng vì thắng đội Đức mà tự mãn.”

“Chúng ta thắng đội Đức, một nguyên nhân then chốt là ở hai ván đầu, họ dùng đến ba tuyển thủ dự bị. Họ xem nhẹ đội Trung Quốc, chủ quan nên mới thua. Nhưng trận tới, đội Canada chắc chắn sẽ tung đội hình chính ngay từ đầu, vì bây giờ họ đã biết sức mạnh của chúng ta.”

“Trận tiếp theo diễn ra vào buổi chiều ngày kia, thời gian tập luyện không còn nhiều. Sau khi nhóm huấn luyện viên họp, quyết định vẫn để Mạc Hàm Thiên tiếp tục dẫn đội thi đấu ván đầu tiên.”

Mạc Hàm Thiên hơi sững người, bất ngờ hỏi: “Vẫn là năm người bọn em đánh mở màn sao?”

“Ừm. Chỉ đổi bản đồ, không đổi đội hình. Lần này mấy đứa đối đầu trực tiếp với đội hình chính của đội Canada, đừng lơ là. Hy vọng cả năm người tiếp tục thể hiện tốt.”

Năm đứa tân binh đồng thanh đáp: “Rõ!”

Giang Thiệu Vũ quay sang nhìn Lưu Thiếu Châu, nói: “Tiểu Lưu, hôm nay cậu không được ra sân chắc cũng sốt ruột lắm rồi. Trận sau, hãy chuẩn bị tinh thần ra sân. Trận đó là sân nhà của ta, thi đấu ở chế độ đặt bom, cậu chỉ huy.”

Lưu Thiếu Châu mỉm cười gật đầu: “Vâng.”

Giang Thiệu Vũ nhìn về phía Bùi Phong: “Tiểu Bùi trận sau nghỉ ngơi.”

Bùi Phong: “Rõ.”

Đội hình của Trung Quốc rất đa dạng, không cần thiết phải tung hết át chủ bài ngay từ vòng bảng.

Hôm nay Lưu Thiếu Châu ngồi trên ghế dự bị theo dõi toàn bộ trận đấu, lấy lại tinh thần. Cậu có lượng fan trong nước không hề kém cạnh Bùi Phong. Giang Thiệu Vũ từng thấy trong khu vực bình luận có không ít người thắc mắc tại sao đội trưởng Lưu mãi chưa được ra sân? Có phải huấn luyện viên Giang không thích cậu ấy không?

Trận tới thay Bùi Phong xuống, để Lưu Thiếu Châu lên chỉ huy chế độ Đặt bom. Một là để Bùi Phong quan sát trận đấu, mặt khác cũng để cư dân mạng trong nước thấy rằng Giang Thiệu Vũ luôn đối xử công bằng với tất cả mọi người. Việc thay đổi đội hình hoàn toàn dựa trên đối thủ, không phải vì thiên vị ai.

Lối chơi linh hoạt tự do của Bùi Phong vẫn có thể giữ lại thêm một chút, đó chính là con át chủ bài mà Giang Thiệu Vũ định dùng để đối phó với đội Hàn Quốc.

Sau khi họp xong, Giang Thiệu Vũ bảo mọi người về nghỉ ngơi.

Bùi Phong là người rời đi cuối cùng. Nhìn thấy vành mắt thâm rõ rệt của sư phụ, cậu biết nhóm huấn luyện chắc chắn lại thức khuya bàn chiến thuật. Giai đoạn này, huấn luyện viên còn bận rộn hơn cả tuyển thủ, phải phân tích từng đối thủ, bàn bạc cách bố trí đội hình tối ưu…

Bùi Phong khẽ nói: “Sư phụ, thật ra em không cần nghỉ đâu.”

Giang Thiệu Vũ điềm tĩnh đáp: “Trận tới để em nghỉ không phải vì muốn em nghỉ ngơi, mà là để em ngồi dưới quan sát cách đánh của đội Canada. Vì huấn luyện viên đội Anh từng là tuyển thủ chuyên nghiệp của đội Canada. Dưới sự dẫn dắt của ông ta, lối chơi hiện tại của đội Anh rất giống đội Canada. Em quan sát trước sẽ giúp chúng ta chuẩn bị cho vòng loại trực tiếp khi gặp đội đội Anh.”

Bùi Phong hơi sững người: “Ý anh là, ở vòng 16 đội, chúng ta sẽ gặp đội Anh?”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Đúng vậy. Nhất bảng F sẽ đấu với nhì bảng E. Nếu anh đoán không sai, khả năng cao năm nay đội Anh sẽ đứng nhì bảng E và sẽ đụng chúng ta ở vòng loại trực tiếp.”

Bùi Phong: “……”

Cậu còn đang nghĩ về trận tiếp theo, sư phụ thì đã tính đến giai đoạn loại trực tiếp về sau. Không hổ là huấn luyện viên Giang, tầm nhìn luôn xa hơn các tuyển thủ một bước.

Bùi Phong khẽ gật đầu, mỉm cười nói: “Em hiểu rồi. Vậy trận sau em sẽ ngồi cạnh sư phụ, nghiêm túc quan sát trận đấu, rút kinh nghiệm.”

Giang Thiệu Vũ nói: “Ừm. Về ngủ đi.”

Bùi Phong không tranh cãi nữa, xoay người rời đi.

Giang Thiệu Vũ nhìn bóng lưng Tiểu Bùi khẽ nhíu mày. Không biết sau này nếu phải từ chối Tiểu Bùi, liệu cậu ấy có buồn không? Nghĩ đến cảnh đệ tử buồn bã, anh bỗng cảm thấy hơi mềm lòng.

Thôi kệ, không nghĩ nữa, càng nghĩ càng đau đầu.

Là huấn luyện viên, anh không được để bất kỳ người hay việc gì ảnh hưởng đến phán đoán của mình.

Tốt nhất là tập trung nghĩ xem phải giải quyết đối thủ trận sau thế nào mới đúng!

Hết chương 172


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 172
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...