Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 155
Chương 155
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Sáng thứ Ba, Giang Thiệu Vũ thông báo với mọi người về lịch tập huấn: “Tối nay lúc 8 giờ, chúng ta sẽ có một trận đấu tập với đội Singapore. Đây là lần đầu tiên chúng ta đấu tập với một đội nước ngoài, hy vọng mọi người sẽ dốc toàn lực.”
Bùi Phong đã biết tin này từ trước, thấy sư phụ đăng thông báo thì vẻ mặt rất điềm tĩnh. Ngược lại, Mạc Hàm Thiên, Hoa Nhiên và những tân binh khác thì có biểu hiện khác nhau, có người căng thẳng đến tái mặt, có người lại phấn khích, nóng lòng muốn ra trận.
Diệp Khinh Danh bất ngờ lên tiếng hỏi: “Cho em hỏi, bốn đứa bọn em cũng phải tham gia à?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Ừm, toàn đội đều tham gia. Từ 8 đến 10 giờ tối sẽ là trận đấu tập, tôi sẽ tùy tình hình mà thay đổi đội hình.”
Mọi người lần lượt gõ chữ trả lời: “Đã nhận được!”
Mạc Hàm Thiên hít sâu một hơi, lén nhắn vào nhóm Tiểu đội anh em Hồ Lô 2.0: “Đấu tập với đội Singapore, huấn luyện viên Giang có cho mấy đứa mình ra sân không nhỉ?”
Thời Tiểu Bân phân tích: “Cũng có khả năng đấy, vừa hay để chúng ta luyện phối hợp nữa?”
Hoa Nhiên hỏi: “Các cậu thấy nếu năm đứa mình lập team đấu với Singapore thì có bao nhiêu phần trăm cơ hội thắng?”
Tần Tuyết Dao bình tĩnh nói: “Tôi thấy không nhiều. Trận đấu tập lần này, có lẽ đội Singapore sẽ đưa ra nhiều tuyển thủ chủ lực của đội quốc gia, mạnh hơn cả đội Singapore ở giải Asian.”
Hạ Lê: “Ừm, hiện tại mấy đứa mình phối hợp vẫn chưa đủ ăn ý.”
Cả nhóm im lặng một lúc.
Mạc Hàm Thiên động viên: “Không sao, thua mãi rồi cũng quen thôi, cứ cố gắng đánh hết sức là được. Cùng lắm thì thua rồi lại viết bản kiểm điểm tiếp?”
Thời Tiểu Bân: “Giờ mà ngày nào không viết bản kiểm điểm là tôi ngủ không ngon.”
Hoa Nhiên: “+1, bản kiểm điểm đã thành nhiệm vụ hằng ngày, không viết thấy bứt rứt khó chịu!”
Hạ Lê: “Mấy cậu cũng vậy à? Tôi cứ tưởng chỉ có mình tôi bị thế!”
Tần Tuyết Dao: “…”
Vậy là “Tiểu đội anh em Hồ Lô 2.0” thật ra là một nhóm thích bị bạo hành sao? Gần đây đấu tập thua liên tục, viết bản kiểm điểm thành thói quen, đến mức không viết thì ngủ không nổi?
Tối thứ Ba, lúc 8 giờ, toàn bộ đội Trung Quốc có mặt đúng giờ, các tuyển thủ đội Singapore cũng đã chờ từ trước. Giang Thiệu Vũ mở một phòng luyện tập tùy chỉnh trên máy chủ quốc tế, gửi mã phòng và mật khẩu cho huấn luyện viên Trương bên phía đối thủ.
Hai bên lần lượt đăng nhập vào phòng đấu. ID của các tuyển thủ Trung Quốc được đồng bộ hoàn toàn, từ [CHN001] đến [CHN005], không thể nhìn ra người chơi phía sau là ai, tuyển thủ đội Singapore cũng dùng những tài khoản phụ tên loạn mã.
Lúc này, trong phòng huấn luyện đội tuyển quốc gia, Mạc Hàm Thiên, Thời Tiểu Bân, Hoa Nhiên, Hạ Lê và Tần Tuyết Dao đã ngồi trước máy tính, đeo tai nghe, ai nấy đều có vẻ mặt nghiêm túc — huấn luyện viên Giang quả nhiên cho họ ra sân!
Mạc Hàm Thiên là CHN001, Thời Tiểu Bân 002, Hạ Lê, Hoa Nhiên và Tần Tuyết Dao lần lượt đăng nhập vào các tài khoản 003~005. Đây là những tài khoản mà Giang Thiệu Vũ vừa gửi lên nhóm, mật khẩu đồng nhất, trong tài khoản có đủ loại vũ khí, skin, cả tạo hình nhân vật, chắc hẳn là các tài khoản phụ được huấn luyện viên Giang chuẩn bị riêng cho trận đấu tập trên máy chủ quốc tế.
Khi đội Singapore đã đăng nhập đầy đủ, Giang Thiệu Vũ bật kênh thoại của phòng và điềm tĩnh nói: “Chào huấn luyện viên Trương, trận đấu tập có thể ghi hình lại để sau này phân tích, nhưng video không được lan truyền ra ngoài hay để người ngoài biết. Hy vọng đôi bên cùng tuân thủ quy định này, anh thấy sao?”
Huấn luyện viên Trương vội vàng đáp: “Tất nhiên rồi, quy định này chúng tôi hiểu rất rõ.”
Giang Thiệu Vũ nói tiếp: “Được. Trận đầu tiên để các anh chọn trước, mời chọn bản đồ và chế độ thi đấu.”
Huấn luyện viên Trương cũng không khách sáo, trận đầu tiên liền chọn chế độ Huyết chiến vô tận, bản đồ là “Sâu trong rừng rậm”.
Bản đồ này chỉ có những thân cây to cỡ cánh tay làm vật chắn, rất khó để che giấu thân hình, lối chơi đơn giản, thô bạo, thích hợp cho đấu súng cận chiến trực diện. Rõ ràng, huấn luyện viên Trương biết nếu chơi chiến thuật thì hoàn toàn không chơi lại Giang Thiệu Vũ, nên dứt khoát chọn kiểu đấu trực diện đơn giản và bạo lực này.
Trận đấu bắt đầu.
Hiệp đầu tiên, cả 5 người bên phía đội Singapore ôm nhau lao thẳng chính diện. Mạc Hàm Thiên lập tức chỉ đạo mọi người tản ra nhanh chóng, Hoa Nhiên lên tiền tuyến quấy rối, Hạ Lê phụ trách gây sát thương, Thời Tiểu Bân trốn phía sau để hỗ trợ cứu viện, còn Mạc Hàm Thiên tìm cơ hội bắn tỉa từ xa.
Trong khu rừng hoàn toàn không có nơi ẩn nấp này, bắn tỉa cực kỳ khó chơi, vai trò của Tần Tuyết Dao cũng giảm sút nghiêm trọng. Rất nhanh, cả đội bị một đợt tấn công tổng lực của đội Singapore đánh tan, thua ván đầu tiên.
Mạc Hàm Thiên nghiến răng nói: “Chơi tiếp! Hoa Hoa quấy rối, cả đội vòng ra sau theo chiều kim đồng hồ!”
Hiệp thứ hai, Hoa Nhiên ném bom khói để gây rối, những người còn lại cố gắng vòng ra sau. Tiếc rằng Hoa Nhiên và Hạ Lê phối hợp không ăn ý, đội Trung Quốc không thể vòng sau trọn vẹn, bị đội Singapore chặn giữa chừng, lại thua thêm một hiệp.
Hiệp thứ ba, Mạc Hàm Thiên quyết định cả năm người đánh du kích, nhưng hiệu quả không tốt. Giao tranh kết thúc với tỷ số 5 đổi 4, thiếu mất một mạng, đột kích của đội Singapore sống sót đến cuối cùng, giành chiến thắng.
Nhìn tỷ số ván nhỏ 3:0 trên màn hình, huấn luyện viên Trương bên đội Singapore hơi ngẩn ra: “Chuyện gì vậy? Đội Trung Quốc hôm nay hoàn toàn không phải là trình độ như ở giải Asian?”
Anh ta suy nghĩ một lúc, rồi lập tức nhận ra: “Huấn luyện viên Giang chắc đang lấy chúng ta làm đá mài, luyện tân binh đây mà?”
Tuy nhiên, khi hẹn trận đấu tập, anh ta cũng không nói rằng “hai bên nhất định phải tung đội hình chính”, cho nên việc Giang Thiệu Vũ tung ai ra sân, hoàn toàn là quyền của anh ấy.
Hơn nữa, nếu không luyện tân binh trong đấu tập, chẳng lẽ đợi đến khi thi đấu chính thức mới luyện sao?
Tuy có thể hiểu được cách làm của huấn luyện viên Giang, nhưng trong lòng huấn luyện viên Trương vẫn có chút buồn bực, anh ta tung ra đội hình mạnh nhất, kết quả đối thủ lại đưa một đám dự bị, lính mới ra đánh với họ, đây là coi thường họ sao?
Trận thứ hai nhanh chóng bắt đầu.
Lần này đến lượt đội Trung Quốc làm chủ nhà, huấn luyện viên Giang vẫn chọn chế độ Huyết chiến vô tận, nhưng bản đồ đổi thành “Lâu đài ma ám”. Huấn luyện viên Trương tưởng rằng ván này cũng sẽ thắng dễ dàng, nhưng kết quả lại ngoài sức tưởng tượng của anh ta —
Ngay khi bắt đầu trận, bắn tỉa [CHN001] đã vòng ra sườn cực nhanh, một phát headshot bắn hạ công kích của họ! Ngay sau đó, trinh sát [CHN005] không biết từ lúc nào đã vòng ra phía sau, một nhát dao kết liễu bắn tỉa bên đội Singapore.
Mới chỉ mở màn chưa bao lâu, đội Singapore đã mất 2 người, đợt giao tranh đầu tiên tan vỡ nhanh chóng.
Huấn luyện viên Trương: “…Có gì đó sai sai?”
Đợt giao tranh thứ hai, đội Singapore chơi cẩn thận hơn, nhưng trinh sát bên Trung Quốc như bóng ma, chớp mắt lại ám sát thành công bắn tỉa của họ, còn công kích và đột kích của Trung Quốc thì phối hợp áp chế, quét sạch tiền tuyến của đội Singapore.
Đội Singapore lại thua.
Trong đầu huấn luyện viên Trương toàn dấu chấm hỏi: “Không đúng… chẳng lẽ họ đã thay người rồi?”
Khi huấn luyện viên Trương nhận ra đội Trung Quốc có thể đã thay người thì trận đấu đã kết thúc từ lúc nào.
Tỷ số 3:0, bản đồ này đội Trung Quốc thắng.
Năm tuyển thủ đội Singapore đồng loạt ngơ ngác: “Gì vậy trời?”
“Chưa kịp phản ứng gì thì trận đấu đã xong rồi?”
“Trận đầu thắng dễ, trận hai thua cũng dễ??”
“Sao tôi cảm thấy thực lực của họ lúc mạnh lúc yếu, cứ như đang ngồi tàu lượn siêu tốc vậy?”
Huấn luyện viên Trương nhíu mày nói: “Chắc chắn là họ đã thay người rồi, phong cách của trinh sát này khác hẳn người lúc nãy, bắn tỉa cũng vậy.”
Đội trưởng đội Singapore hỏi: “Chỉ thay trinh sát với bắn tỉa thôi à? Những người khác thì sao?”
Huấn luyện viên Trương nhức đầu nói: “Tôi cũng không nhìn ra rốt cuộc họ thay mấy người!”
Đội Trung Quốc vẫn dùng các tài khoản từ [CHN001] đến [CHN005], nhưng người chơi đằng sau các tài khoản đó là ai thì không thể xác định được. Giang Thiệu Vũ đã thay mấy người? Huấn luyện viên Trương cũng không rõ.
Anh ta đành nửa đùa nửa thật hỏi: “Huấn luyện viên Giang, đánh xong một trận là đổi người luôn à?”
Giang Thiệu Vũ hỏi lại: “Đấu tập thì không được thay người à?”
Huấn luyện viên Trương: “…Tất nhiên là được!”
Trong các trận đấu chính thức, sau mỗi trận đều có thể thay người, huống chi đây chỉ là trận tập luyện.
Hai bên cũng không hề quy định cụ thể ai phải ra sân.
Huấn luyện viên Trương chỉ còn cách nén lại sự tò mò trong lòng, nói: “Trận thứ ba, rút thăm lại chứ?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Ngẫu nhiên đi.”
Huấn luyện viên Trương đồng ý chọn ngẫu nhiên, để hệ thống tự quyết định mọi thứ.
Hệ thống nhanh chóng tạo ra kết quả: Chế độ thi đấu: Khiêu chiến cực hạn. Bản đồ thi đấu: Tinh quang chung cư
Đây là một bản đồ cổ điển kiểu mê cung. Sau khi vào trận, các tuyển thủ đội Singapore ngơ ngác phát hiện — Bọn họ rất khó tìm thấy người trên bản đồ, đội Trung Quốc lại bắt đầu chơi trò trốn tìm!
Trận đấu thứ ba kéo dài tới tận phút thứ 25 mới kết thúc.
Cuối cùng, đội Trung Quốc đã giành chiến thắng với tỷ số 50:38 về số mạng.
Huấn luyện viên Trương nói: “Lợi hại thật, lần sau chúng ta hẹn tái đấu nhé?”
Tưởng rằng Giang Thiệu Vũ sẽ từ chối, không ngờ đối phương lại rất dứt khoát đáp: “Được thôi, tối ngày 30 tháng 8 lúc 7 giờ, anh thấy thời gian đó ổn không? Nếu được, chúng ta có thể đánh BO5, chơi nhiều ván hơn.”
Huấn luyện viên Trương: “……”
Sao lại dễ nói chuyện như vậy? Cảm giác như huấn luyện viên Giang đã lên kế hoạch từ trước rồi?
Nhưng vì chính mình là người chủ động mời tái đấu, nên huấn luyện viên Trương chỉ đành nói: “Không vấn đề gì!”
Sau khi trận đấu kết thúc, Giang Thiệu Vũ gửi bản ghi hình vào nhóm quốc gia và tổng kết: “Tiểu Mạc, đội 5 người các cậu phối hợp vẫn còn khá rối, cần luyện thêm nhiều. Trận thứ hai, Tiểu Bùi chỉ huy rất tốt, tiếp tục phát huy.”
“Trận thứ ba, Tuyết Dao lần đầu chỉ huy, tốt hơn so với tôi tưởng rất nhiều. Trên bản đồ mê cung, trinh sát là cực kỳ quan trọng, Tuyết Dao và Tiểu Bân nếu rảnh có thể trao đổi thêm với huấn luyện viên Thường, luyện thật chắc tất cả các bản đồ dạng mê cung.”
Thực tế, trong trận đấu tập này, Giang Thiệu Vũ đã thay luân phiên ba đội hình khác nhau.
Đội hình đầu tiên là nhóm Tiểu đội anh em Hồ Lô 2.0”do Mạc Hàm Thiên dẫn dắt, một đội tân binh, phối hợp chưa đủ ăn ý, bị đội hình chính thức của đội Singapore áp đảo, thua là điều không tránh khỏi.
Nhưng điều khiến Giang Thiệu Vũ thấy hài lòng là dù thua, Tiểu Mạc vẫn cố gắng chỉ huy, thử nhiều cách phối hợp khác nhau, chứ không phải đứng yên chịu trận.
Việc chủ động tìm cách đột phá, cố gắng phối hợp với đồng đội đã là một bước tiến lớn. Tiểu Mạc thật ra có tầm nhìn chiến lược tốt và khả năng chỉ huy, Giang Thiệu Vũ đang đào tạo cậu làm người kế nhiệm vị trí bắn tỉa chủ lực thế hệ tiếp theo, nên càng cần nhiều rèn luyện.
Đội hình thứ hai là đội ACE2.0 do Bùi Phong dẫn dắt, đây là đội hình mà Giang Thiệu Vũ tự tin nhất, mang tính ổn định cao. Quả nhiên, năm người này vừa ra trận là áp đảo ngay lập tức, tiết tấu nhanh đến mức bất ngờ.
Tuyển thủ đội Singapore lúc đó đều bối rối, rõ ràng trận đầu dễ thắng như vậy, sao trận hai chưa kịp phản ứng thì đã thua rồi? Cảm giác lên xuống thất thường như tàu lượn, đúng là thử thách tim gan!
Đội hình thứ ba là kiểu chơi tiêu hao trốn tìm, phù hợp dùng trong bản đồ mê cung. Thời Tiểu Bân làm y tế, Tần Tuyết Dao trinh sát, phối hợp cùng ba người gây sát thương mạnh là Chu Chu, Diệp Tử và Bùi Phong. Điểm chung của ba người này là khả năng tác chiến cá nhân cực mạnh!
Bất kể là súng tiểu liên AK của Chu Dật Nhiên với những pha quét đạn linh hoạt hay những đòn ám sát lặng lẽ như bóng như gió của Diệp Khinh Danh, hoặc cú bắn headshot chính xác từ xa của Bùi Phong, ba người này di chuyển trong bản đồ mê cung gần như đạt đến cảnh giới “gặp ai giết nấy”. Nếu chẳng may đụng phải nhiều kẻ địch mà bị đánh úp, Thời Tiểu Bân có thể lập tức cứu viện với tốc độ nhanh nhất.
Hệ thống này tương đương với việc 5 người đều đang tác chiến độc lập, Tần Tuyết Dao chỉ đảm nhận vai trò “chỉ huy báo vị trí”, cô chỉ cần nói cho đồng đội biết đối thủ đang ở đâu, không cần chỉ đạo thêm. Còn lại Bùi Phong, Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên tự biết phải làm gì.
Kiểu hỗ trợ chỉ huy này, để các đồng đội còn lại tự do phát huy là một thử nghiệm mới của Giang Thiệu Vũ.
Nhìn bề ngoài, họ dường như không giống một đội hình, mỗi người một hướng. Nhưng khi cả năm người tản ra trong bản đồ mê cung, đối thủ sẽ vô cùng đau đầu, tìm không ra người, giết cũng không xong, thời gian càng kéo dài, số mạng càng bị bỏ xa.
Một trận đấu tập mà thay hẳn ba đội hình khác nhau, tuyển thủ bên đội Singapore đã cực kỳ hoang mang, đánh xong cứ như đang mộng du. Ngay cả tuyển thủ bên phía đội Trung Quốc cũng ngẩn ngơ, vì đổi đội hình liên tục sẽ khiến người chơi khó mà bắt kịp nhịp độ.
Giang Thiệu Vũ gửi tin nhắn thoại vào nhóm: “Tiếp theo sẽ còn nhiều đội tuyển quốc gia nước khác hẹn chúng ta đấu tập. Một trận đấu mà đổi liên tục nhiều đội hình sẽ khiến mọi người cảm thấy rối loạn, đó là chuyện bình thường. Chỉ khi quen với nhịp độ nhanh trong luyện tập, đến khi thi đấu chính thức mới không bị hoảng. Hiểu không?”
Mọi người lần lượt gõ: “Hiểu rõ!”
Quen với nhịp độ nhanh trong luyện tập rồi thì dù đến khi thi đấu chính thức có đột ngột thay 5 người, người lên sân cũng có thể lập tức thích nghi, không cần điều chỉnh lâu, đó chính là “nhịp độ nhanh kiểu huấn luyện viên Giang”.
Tối thứ Sáu, đội đấu tập thứ hai đã sẵn sàng.
Các tuyển thủ đến từ đội Malaysia tiếp tục được trải nghiệm một màn đổi người chóng mặt của huấn luyện viên Giang Thiệu Vũ.
Trận đầu tiên chế độ Huyết chiến vô tận, họ đánh du kích tốc độ cao với đội Trung Quốc, đánh đủ 5 hiệp nhỏ, cực kỳ khó khăn mới thắng 3:2 và lấy được một bản đồ; Kết quả trận thứ hai chế độ Khiêu chiến cực hạn, phong cách lại chuyển sang trận tiêu hao chậm rãi, kéo dài hơn hai mươi phút mới xong; Trận thứ ba, đội Trung Quốc đột nhiên không chậm rề rề nữa, đổi sang tấn công trực diện kiểu máu lửa, đội Malaysia còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã bị quét sạch trong một đợt giao tranh.
Đám tuyển thủ đội Malaysia: “???”
Các người bị đa nhân cách à???
Vừa mới né né tránh tránh như đang chơi trốn tìm, chớp mắt cái đã nhào thẳng vào mặt đối thủ?
Huấn luyện viên đội Malaysia ngơ ngác đầy dấu chấm hỏi: “Phong cách của họ sao lại thay đổi liên tục thế này?”
Đám tuyển thủ: “Tôi là ai, tôi đang ở đâu, đánh một trận tập sao mà mệt mỏi như này?”
Không lâu sau, Việt Nam, Thái Lan, Indonesia… lần lượt các “đội tập luyện khu vực Asian” đều đã lần lượt trải nghiệm một lần cơn lốc đổi đội hình của đội Trung Quốc, cảm giác này còn sốc hơn ngồi tàu lượn siêu tốc.
Trận đầu và trận hai cứ như hai đội khác nhau.
Một khắc trước còn bay lượn trên mây, khắc sau đã rơi xuống vực sâu, chơi là phải chơi tới tim đập mạnh!
Huấn luyện viên các nước sợ đến run người, đồng loạt phát ra câu hỏi từ tận đáy lòng: “Huấn luyện viên Giang, rốt cuộc anh có bao nhiêu bài tẩy vậy???”
Hết chương 155
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh