Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 154
Chương 154
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Ngày 15 tháng 8, phiên bản mới của Thần Súng được cập nhật đồng bộ trên toàn cầu, đồng thời ra mắt ba bản đồ mới dành cho chế độ đặt bom — Vườn Thực Vật, Sân Bay Thanh Dương và Công Viên Disney.
Ngoài ra, trò chơi còn giới thiệu vũ khí mới – dòng tiểu liên PP2000 [chú]
Trong các game bắn súng, việc ra mắt vũ khí mới luôn rất cẩn thận. Mỗi lần tung ra vũ khí mới, nhóm phát triển đều tiến hành phân tích kỹ càng các thông số để tránh tạo ra một món vũ khí quá bug, phá vỡ sự cân bằng trong đấu trường.
Mẫu thiết kế của khẩu tiểu liên PP2000 lần này có nguồn gốc từ Nga. Điểm đặc biệt của khẩu súng này là có thể thay đổi giữa hai loại băng đạn, một loại nhỏ chứa 20 viên và một loại lớn chứa 44 viên.
Trên thân súng có gắn thêm báng súng phụ, nếu tháo báng ra và lắp băng đạn nhỏ 20 viên vào thì có thể cầm súng bắn một tay như một khẩu súng lục, còn khi dùng băng 44 viên thì khẩu súng hoạt động giống hệt một tiểu liên thông thường, có thể tạo ra hỏa lực áp chế mạnh trên diện rộng.
Có thể xem khẩu này như một “súng mẹ con”, điểm mạnh là lối chơi cực kỳ linh hoạt, có thể tùy thời đổi giữa hai loại băng đạn; điểm yếu là hỏa lực không mạnh mẽ bằng những khẩu tiểu liên truyền thống.
Sau khi phiên bản mới cập nhật, Giang Thiệu Vũ đích thân dẫn theo Bùi Phong đến sân huấn luyện để thử khẩu súng mới này. Hai sư đồ 1v1, đấu thử mấy trận bằng vũ khí mới, Giang Thiệu Vũ rất nhanh chóng phát hiện ra—
Khẩu súng này cực kỳ hợp với Tiểu Bùi!
Phong cách chơi của Tiểu Bùi vốn đã tự do, không chỉ có thể cầm tiểu liên áp chế dữ dội, mà còn thành thạo bắn nhanh bằng súng lục, kỹ thuật bắn súng vô cùng chuẩn xác. Với khẩu súng “có thể hoán đổi chế độ” này trong tay Bùi Phong, sức mạnh được phát huy tối đa, giống như cậu có thêm một ô vũ khí, từ ba món vũ khí tăng lên thành bốn.
Giang Thiệu Vũ nói với Bùi Phong: “Các vũ khí khác em đã nắm vững rồi, khẩu súng mới này, từ nay hãy tập trung luyện kỹ. Sau này khi cần em đảm nhận vị trí công kích có thể mang nó ra thi đấu.”
Bùi Phong mỉm cười gật đầu: “Vâng, em sẽ nhanh chóng luyện thành thạo vũ khí mới!”
Tối hôm cập nhật phiên bản, Giang Thiệu Vũ triệu tập Tần Bác và Lão Thường mở một cuộc họp, yêu cầu hai người nhanh chóng hoàn thành mô hình hóa bản đồ mới và phân tích đường đi, đồng thời đưa bản đồ mới vào lịch luyện tập hằng ngày.
Tần Bác và Lão Thường thức trắng đêm làm việc, chỉ sau hai ngày đã hoàn thành xong phần phân tích bản đồ mới.
Giang Thiệu Vũ triệu tập toàn bộ thành viên đội tuyển quốc gia huấn luyện online, anh gửi tin nhắn vào nhóm QQ của đội: “Máy chủ Trung Quốc, phòng luyện tập tự do 7341, mật khẩu 7785, mọi người vào hết đi, cùng nhau làm quen với bản đồ mới.”
Mọi người lần lượt đăng nhập vào phòng. Từ sau vụ Diệp Tử đến muộn và bị Giang Thiệu Vũ bắt viết bản kiểm điểm, mỗi lần tập trung huấn luyện, không ai dám chậm trễ. Huấn luyện viên Giang nói 8 giờ, thì 7 giờ 50 cả đội đã có mặt đông đủ.
Giang Thiệu Vũ nói: “4 người một tổ, theo tôi đi qua bản đồ, bắt đầu từ bản đầu tiên.”
Bản đồ mới đầu tiên “Vườn Thực Vật” là một bản đồ cỡ trung, khoảng cách giữa hai điểm đặt bom khá gần nhau. Điểm A là khu nhà kính trồng hoa, điểm B là khu xương rồng ngoài trời.
Khu trồng hoa không có chỗ ẩn nấp, thích hợp với các tuyển thủ có lối chơi áp sát, bùng nổ như công kích hoặc đột kích. Trong khi đó, khu xương rồng có nhiều cây xương rồng cao lớn, mọc dày đặc, rất thích hợp để ẩn nấp.
Bản đồ này không quá phức tạp về mặt địa hình, điểm khó nằm ở chỗ A và B là hai kiểu chiến thuật hoàn toàn khác nhau. Khi thi đấu, việc chọn tấn công hay phòng thủ ở bên nào sẽ là một thử thách lớn đối với khả năng ứng biến của người chỉ huy.
Bản đồ thứ hai “Sân bay Thanh Dương” cũng là một bản đồ cỡ trung, hai điểm đặt bom nằm tại nhà ga và bãi đỗ máy bay, thuộc dạng bản đồ hai tầng không gian. Khu bãi đỗ có tầm nhìn rộng, dễ phòng khó công; còn khu nhà ga thì đường đi bên trong phức tạp, dễ công khó thủ.
Bản đồ thứ ba “Công Viên Disney” là một bản đồ đặt bom cỡ lớn, được mô phỏng theo Disney ngoài đời thật, khoảng cách giữa hai điểm A và B cực kỳ xa. Với những bản đồ lớn như thế này, yếu tố may mắn cũng rất quan trọng, nếu bên tấn công chọn đúng hướng và vô tình tránh được bên phòng thủ, thì khả năng thắng rất cao. Còn bên cảnh sát nếu không kịp tiếp viện sẽ dễ bị thua.
Mọi người cùng theo huấn luyện viên đi từng ngóc ngách của bản đồ, từ cách rẽ ở các ngã ba, số lượng vị trí có thể ẩn nấp, cho đến lối tắt tốt nhất để đến điểm đặt bom… Giang Thiệu Vũ dẫn theo “đoàn du lịch” đội tuyển quốc gia đi soi từng chi tiết của bản đồ. Sau khi đi hết các bản, anh lại cho mọi người chia nhóm chơi trò trốn tìm với Lão Thường để ghi nhớ bản đồ kỹ hơn.
Buổi huấn luyện online kéo dài 4 tiếng đồng hồ, toàn bộ nội dung đều xoay quanh các bản đồ mới, các tuyển thủ cũng đã có ấn tượng kha khá với những bản đồ này. Việc nghiên cứu đội hình thích hợp trên từng bản đồ, Giang Thiệu Vũ giao lại cho tổ chiến thuật thảo luận và phân tích.
**
Chiều hôm sau, Giang Thiệu Vũ đang ở văn phòng xem tài liệu thì trưởng đoàn Du Minh Tương bất ngờ gõ cửa bước vào.
Giang Thiệu Vũ hơi ngạc nhiên: “Chị Du, có chuyện gì vậy?”
Du Minh Tương đưa cho anh một tài khoản WeChat và nói: “Phía Singapore liên hệ với chị, muốn hẹn đội Trung Quốc mình đấu một trận đấu tập. Không biết em có đồng ý không, bảo chị hỏi ý kiến em. Đây là phương thức liên lạc của huấn luyện viên bên họ, nếu em đồng ý thì có thể chủ động kết bạn với anh ta.”
Giang Thiệu Vũ khựng lại: “Singapore?”
Anh tìm trong trí nhớ, rất nhanh liền nhớ ra huấn luyện viên bên Singapore tên là Trương Vũ Thanh, là người Hoa. Ở bán kết giải Asian, đội Trung Quốc thắng Singapore 3:1, sau trận đấu, đối phương còn chủ động bắt tay chúc mừng Giang Thiệu Vũ.
Tuy thành tích ở các giải thế giới của Singapore không mấy nổi bật, nhưng trong khu vực Asian vẫn có sức ảnh hưởng nhất định. Giải Asian lần này, họ giành được hạng ba, có lẽ người hâm mộ bên đó cũng hài lòng với kết quả này. Vì vậy, HLV Trương bên Singapore không mang thái độ thù địch gì với Giang Thiệu Vũ, thậm chí còn chủ động ngỏ lời mời đấu tập.
Đấu tập chính thức với đội tuyển khác mới là hình thức luyện tập có giá trị nhất.
Đấu tập nội bộ trong đội, mọi người quá hiểu nhau, như hai tay trái phải đánh nhau, thường sẽ che giấu nhiều điểm yếu. Chỉ có thông qua những trận đấu tập với đội ngoài, khi các tuyển thủ thi đấu nghiêm túc như đang đánh giải thật, mới có thể lộ rõ các vấn đề trong phối hợp đội hình.
Ban đầu Giang Thiệu Vũ cũng định thời gian tới sẽ chủ động tìm vài quốc gia để đấu tập, không ngờ Singapore lại là bên chủ động liên hệ trước, đúng lúc hợp ý anh.
Anh lập tức cầm điện thoại, gửi yêu cầu kết bạn qua WeChat. Bên kia nhanh chóng phản hồi bằng một sticker bắt tay: “Chào HLV Giang, dạo này chắc bận huấn luyện lắm nhỉ?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Ừm. Tôi nghe lĩnh đội nói, anh muốn hẹn đấu một trận tập?”
Huấn luyện viên Trương có thâm niên nhiều năm trong nghề, lớn hơn Giang Thiệu Vũ sáu tuổi. Thái độ của Giang Thiệu Vũ rất lễ phép, không hề tỏ ra kiêu ngạo dù đội Trung Quốc vừa giành chức quán quân giải Asian.
HLV Trương nhắn lại: “Đúng vậy. Đội tuyển bên tôi gần đây đang tập luyện, muốn hẹn một trận tập chính thức để tìm ra những vấn đề trong phối hợp giữa các tuyển thủ.”
Giang Thiệu Vũ hỏi: “Sao lại nghĩ đến việc chọn đội Trung Quốc để đấu tập?”
Huấn luyện viên Trương trả lời rất thẳng thắn: “Vì nói chuyện bằng tiếng Trung không bị áp lực, haha.”
Giang Thiệu Vũ: “……”
Lý do này đúng là không thể phản bác được.
Huấn luyện viên Trương lập tức bổ sung: “Hơn nữa, màn trình diễn của đội Trung Quốc tại giải Asian ai cũng thấy rõ. Được đấu tập với đội mạnh vài trận, chúng tôi cũng có thể học hỏi thêm.”
Vị huấn luyện viên này khá khiêm tốn, chắc là đã bị Giang Thiệu Vũ đánh cho tâm phục khẩu phục.
Khi ấy anh ta còn nói “mong chờ màn trình diễn của các bạn tại giải thế giới”, rõ ràng anh ta đã nhìn ra thực lực của Giang Thiệu Vũ và tin rằng đội Trung Quốc có thể đạt thành tích tốt ở giải thế giới.
Có thể giành được sự công nhận từ đối thủ là điều vô cùng quý giá.
Trước đây, đội Trung Quốc muốn hẹn người đấu tập mà chẳng ai thèm để ý, vì người ta cho rằng thực lực quá yếu, tập với đội cùi bắp thì không có ích gì. Nhưng giờ thì khác, đội Trung Quốc đã đánh một trận ra trò ở giải Asian, giành chức quán quân, tự nhiên sẽ có người chủ động tìm đến xin giao lưu.
Tuyển thủ eSports đều có tâm lý ngưỡng mộ kẻ mạnh, chỉ cần bạn đủ giỏi, bạn sẽ nhận được sự tôn trọng từ đối thủ.
Giang Thiệu Vũ nhìn vào lịch trình, nói: “Tối thứ Ba tuần này lúc 8 giờ, được chứ?”
Huấn luyện viên Trương lập tức đồng ý: “Không thành vấn đề! Về thể thức thi đấu thì sao?”
Giang Thiệu Vũ nói: “Đánh một trận BO3, bản đồ đưa vào vòng BP, chọn chế độ nào cũng được.”
Huấn luyện viên Trương: “Rất tốt! Tôi về sắp xếp ngay, hẹn gặp lúc 8 giờ tối thứ Ba!”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Du Minh Tương nhìn nét mặt bình tĩnh của Giang Thiệu Vũ mà không khỏi cảm thán: “Lần đầu tiên có đội tuyển nước khác chủ động liên hệ với chúng ta để đấu tập đấy!”
Khóe miệng Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch lên: “Chúng ta đã giành quán quân giải Asian rồi. Em tin rằng sắp tới sẽ có thêm nhiều đội tìm đến chúng ta để đấu tập. Chị Du sẽ bận rộn lắm đấy.”
Du Minh Tương là lĩnh đội của đội tuyển quốc gia, mấy chuyện lặt vặt đều do cô xử lý trước. Ai muốn lấy thông tin liên lạc của Giang Thiệu Vũ, cũng phải hỏi qua cô.
Chưa đầy hai ngày sau, đúng như lời Giang Thiệu Vũ dự đoán, lại có người chủ động kết bạn với cô trên WeChat, nhờ chuyển lời đến huấn luyện viên Giang để hẹn đấu tập. Còn có cả nhà tài trợ tìm tới, nói muốn tài trợ cho đội tuyển quốc gia, nhờ cô hỏi ý kiến huấn luyện viên Giang…
Du Minh Tương bỗng chốc trở thành “người đại diện kiêm máy phát ngôn của Giang Thiệu Vũ”, bận tối mặt tối mũi.
Nhưng cô lại rất vui vẻ vì được bận rộn. Lĩnh đội càng bận, chứng tỏ thành tích của đội tuyển càng tốt, càng được nhiều người quan tâm!
Chiều Chủ nhật, Du Minh Tương lại gõ cửa phòng Giang Thiệu Vũ, gương mặt rạng rỡ: “A Vũ, em đúng là liệu sự như thần! Lại có một đội tìm đến chúng ta, lần này là huấn luyện viên của đội Malaysia muốn hẹn đấu tập!”
Giang Thiệu Vũ cầm lấy điện thoại, kết bạn với vị huấn luyện viên đó.
Đối phương cũng biết nói tiếng Trung, rất lễ phép: “Chào huấn luyện viên Giang, tôi là KiKi, huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia Malaysia. Tôi muốn xin hẹn một trận đấu tập với đội Trung Quốc, không biết lúc nào thì tiện cho ngài?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Thứ Sáu đi. Đánh BO3 ba trận, chỉ chơi chế độ đặt bom, luyện các bản đồ mới thì sao?”
KiKi: “Tuyệt vời! Tôi sẽ về sắp xếp ngay!”
**
Chưa đến hai ngày sau, Du Minh Tương lại một lần nữa gõ cửa phòng Giang Thiệu Vũ.
Lần này chưa cần chị mở miệng, Giang Thiệu Vũ đã đoán được ngay ý đồ: “Lại có người muốn hẹn đấu tập à?”
Du Minh Tương cười khổ: “Lần này là Thái Lan với Việt Nam, cả hai cùng lúc tìm chị, chị còn tưởng bọn họ hẹn nhau trước rồi cơ.”
Giang Thiệu Vũ thản nhiên nói: “Chị Du có từng nghĩ đến khả năng mấy huấn luyện viên này có một nhóm riêng không? Chắc họ cử huấn luyện viên Singapore thăm dò trước, thấy em dễ nói chuyện, thế là lần lượt kéo nhau đến.”
Du Minh Tương sửng sốt: “Ý em là các huấn luyện viên của mấy đội tuyển khu vực Asian có nhóm chat bí mật chuyên để hẹn đấu tập? Bàn bạc xong xuôi rồi mới rủ rê mình?”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừm. Bên khu vực Âu Mỹ có nhóm đó từ lâu rồi, lúc em còn ở California đã nghe nói, đội Mỹ với Anh, Đức toàn hẹn đánh với nhau trong nhóm, tuyển thủ cũng rất thân thiết với nhau. Nếu bên đó có, thì không lý nào Asian lại không có.”
Nói xong, anh thẳng thừng đâm trúng chỗ đau: “Chẳng qua là trước đây, đội Trung Quốc gà quá, lại còn không tham gia giải Asian, người ta không thèm rủ mình chơi thôi.”
Du Minh Tương: “……”
A Vũ đúng là có hỏa nhãn kim tinh. Đám huấn luyện viên này chắc chắn có nhóm chat riêng, âm thầm thảo luận có nên hẹn đánh với đội Trung Quốc không, sau đó lần lượt mò đến tìm cô. Thông tin liên lạc của cô khéo cũng bị chia sẻ hết trong nhóm rồi.
Chứ sao tự nhiên tìm tới liên tục, mà nói chuyện ai cũng na ná nhau?
Du Minh Tương vừa buồn cười vừa thấy kỳ diệu. Trước kia đội Trung Quốc chẳng ai ngó ngàng, giờ thì hóa thành bánh trái thơm ngon được xếp hàng đặt lịch đấu tập. Cô dở khóc dở cười: “Vậy em định sao? Có đồng ý hết không?”
Giang Thiệu Vũ nói: “Giải thế giới chia bảng theo khu vực, các nước Asian như Singapore, Thái, Malaysia, xác suất cao là không chung bảng với mình. Đánh với họ cũng không ảnh hưởng gì, ngược lại còn giúp mọi người luyện tay.”
Du Minh Tương ngẫm nghĩ rồi gật đầu tán thành: “Có lý! Đấu trong nội bộ thì hiệu quả không rõ rệt bằng. Đấu với đội ngoài, coi như đánh trận thật, giúp tuyển thủ rèn tâm lý luôn?”
Giang Thiệu Vũ: “Chuẩn.”
Anh cầm điện thoại lên, thêm bạn huấn luyện viên Thái Lan và Việt Nam, dứt khoát nhắn: “Hay là tôi lập luôn một nhóm đấu tập nhé, mời hết các huấn luyện viên có nhu cầu vào, sau này muốn hẹn thì cứ nhắn trong đó cho tiện.”
Cả đám: “……”
Thật ra chúng tôi đã có nhóm chat từ lâu rồi.
Giang Thiệu Vũ vừa ra tay đã cướp quyền luôn, thành chủ nhóm mới của hội đấu tập khu vực Asian. Anh để các huấn luyện viên trong nhóm thêm đồng nghiệp vào, chẳng mấy chốc, huấn luyện viên của Indonesia, Ấn Độ,.. cũng lần lượt tham gia.
May là phần lớn huấn luyện viên đều biết tiếng Trung phổ thông hoặc tiếng Anh, nên vấn đề giao tiếp không thành vấn đề.
Huấn luyện viên mới của Hàn Quốc, Cha In Joon, thì không vào nhóm. Họ từ trước đến nay vẫn khinh thường mấy đội trong khu vực Asian, chỉ thích sang châu Âu – Mỹ chơi với mấy đội mạnh bên đó.
Bùi Phong nhìn nhóm chat mà sư phụ mới tạo, trong lòng phục sát đất, trong nhóm còn có cả file Excel lịch thi đấu hẳn hoi, thứ ba Trung Quốc vs Singapore, thứ sáu Trung Quốc vs Malaysia, thứ ba tuần sau Trung Quốc vs Việt Nam… Mỗi tuần hai trận, nghỉ hai ba ngày giữa tuần, vừa đủ thời gian nghỉ ngơi và phân tích lại trận cũ.
Lịch trình luyện tập như này chặt chẽ, nhưng không quá căng thẳng, lại còn khéo léo tránh trùng với lịch A League trong nước, mấy người đội trưởng lão Lâm cũng có thể tham gia.
Cái này rõ ràng là Giang Thiệu Vũ sắp xếp rồi, cực kỳ có lợi cho đội tuyển quốc gia!
Sao mà cảm giá, sư phụ như đang âm thầm dụ cả đám quái con tới, để đội mình cày kinh nghiêm vậy trời?
Hết chương 154
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh