Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 150: QUYỂN CUỐI – QUÁN QUÂN THẾ

1@-

[Quyển cuối]

Chương 150

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Ngày hôm sau, Bùi Phong cùng sư phụ chạy qua mấy ngân hàng, làm ba thẻ khác nhau để chia nhỏ khoản tiền gửi. Cậu đã thức cả đêm tra cứu tài liệu, chọn ra các sản phẩm tài chính phù hợp nhất để giúp sư phụ sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.

Việc Giang Thiệu Vũ cần làm chỉ là ký tên tại quầy giao dịch. Có một đồ đệ như vậy, đúng là quá nhàn hạ.

Làm xong mọi thủ tục, hai người lái xe trở về căn cứ. Trên đường về, Bùi Phong mỉm cười hỏi: “Sư phụ có muốn nghỉ thêm vài ngày không? Em xem lịch thi đấu rồi, vòng 1 của giải A League kết thúc vào 20 tháng 8, vẫn còn hơn chục ngày nữa.”

Giang Thiệu Vũ lấy điện thoại ra kiểm tra, đúng là vòng 1 giải A League trong nước kết thúc ngày 20 tháng 8, sau đó nghỉ thi đấu 10 ngày, đến tháng 9 mới bắt đầu vòng 2, kết thúc toàn bộ vào giữa tháng 10.

Trước đây, đội tuyển quốc gia thường chỉ được tập trung sau khi giải A League kết thúc, chỉ còn lại một tháng 11 vội vàng để huấn luyện, sau đó lập tức lên đường thi đấu quốc tế, đội hình chưa kịp ăn ý, hiệu quả kém rõ rệt.

Năm nay, đội tuyển được thành lập sớm, anh lại dẫn các tuyển thủ mới tham dự giải Asian Cup, tích lũy được chút kinh nghiệm. Dù sao thì lúc này các tuyển thủ khác cũng chưa thể huấn luyện ngay. Đám người Tuyết Dao, Hoa Nhiên đã phải chịu áp lực rất lớn khi thi đấu quốc tế, cũng nên nghỉ ngơi.

Giang Thiệu Vũ nói: “Ừm, vậy nghỉ 10 ngày, cho mọi người nghỉ phép.”

Bùi Phong định đề nghị đi chơi dạo phố thì nghe Giang Thiệu Vũ tiếp lời: “Vừa hay anh có thời gian xem lại các trận đấu của những đội tuyển nước ngoài.”

Bùi Phong: “…”

Đây mà gọi là “nghỉ ngơi” sao? Chẳng phải vẫn phải dùng não mỗi ngày à?

Nhìn vẻ nghiêm túc trên mặt Giang Thiệu Vũ, Bùi Phong hiểu rõ một điều, chỉ cần sư phụ đã quyết làm gì, thì không ai có thể ngăn cản. Cậu đành thuận theo: “Được rồi, em xem cùng anh. Các trận năm ngoái em với lão Thôi đã xem hết rồi, năm nay chưa kịp cập nhật.”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừm. Mỗi năm giải đấu đều có chiến thuật mới, cũng sẽ xuất hiện tuyển thủ mới, chúng ta phải tìm hiểu trước đối thủ ở giải thế giới.”

Bùi Phong nói: “Cho Tiểu Quỷ xem cùng đi, sau này cậu ấy sẽ làm đội trưởng đội trẻ quốc gia, nếu dẫn dắt đội tuyển ở giải Asian Cup năm sau thì phải học cách chỉ huy.”

Sau khi hai người về đến căn cứ, Giang Thiệu Vũ triệu tập mọi người họp và thông báo nghỉ 10 ngày.

Thời gian vừa qua tinh thần của mọi người quá căng thẳng, đã đến lúc cần thư giãn. Ngoại trừ Bùi Phong và Tiểu Quỷ tiếp tục ở lại căn cứ, các tuyển thủ khác được tự do hoạt động. Mấy người tranh thủ về nhà một chuyến, vì khi giải thế giới bắt đầu sẽ không còn thời gian gặp gia đình.

Thư Thần không có cha mẹ, Tết vừa rồi anh đã về thăm viện trưởng ở cô nhi viện tại Thành phố Tinh. Dịp này anh cũng ở lại căn cứ, cùng Giang Thiệu Vũ xem lại các video trận đấu.

Anna chuẩn bị rất nhiều video thi đấu từ các khu vực Hàn Quốc, châu Âu và Bắc Mỹ. Mọi người cùng ngồi trong phòng họp xem lại. Tần Bác phụ trách thống kê dữ liệu các tuyển thủ quốc tế, Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong phân tích chiến thuật.

Không xem thì không biết, xem rồi mới phát hiện các cường quốc eSports có nhịp độ thi đấu nhanh hơn trong nước quá nhiều!

Châu Âu chuộng lối đánh dồn ép một đợt, lính công kích và đột kích cực mạnh, cận chiến hỏa lực mãnh liệt. Bắc Mỹ có các tay súng bắn tỉa xuất sắc, chuyên dùng lối đánh tiêu hao tầm xa. Hàn Quốc có hệ thống trinh sát mạnh nhất, các vị trí khác cũng không yếu. Mỗi quốc gia đều có hệ thống chiến thuật riêng biệt.

Giang Thiệu Vũ nói: “Đội Hàn Quốc ở giải Asian chưa phải đội hình mạnh nhất, các chủ lực đều không đến. Nếu lúc đó gặp cặp anh em trinh sát Kim Min Ji và Kim Min Ho thì chúng ta khó mà chiếm lợi thế được.”

Bùi Phong đáp: “Chúng ta cũng đâu mang hết chủ lực. Như anh Diệp, anh Lâm, anh Chu, đội trưởng Lưu, em thấy anh Diệp không thua gì trinh sát bên họ.”

Giang Thiệu Vũ liếc nhìn cậu một cái, đồng tình: “Ừm. Nếu gặp đội Hàn Quốc đầy đủ lực lượng ở giải thế giới, chúng ta vẫn có thể đấu một trận ra trò. Nhưng đội trưởng thực sự của họ là Kim Min Ho, cậu ta có tầm nhìn chiến lược rất mạnh, khả năng chỉ huy đạt đẳng cấp thế giới, em không thể lơ là.”

Bùi Phong gật đầu: “Em biết. Em từng gặp anh ta trong xếp hạng Hàn, đúng là lợi hại. Vừa có khả năng trinh sát và báo điểm nhanh như Tuyết Dao, vừa có khả năng ám sát như anh Diệp, là một tuyển thủ toàn diện.”

Danh hiệu trinh sát số một thế giới không phải tự nhiên mà có. Tuyển thủ này giàu kinh nghiệm, chỉ huy xuất sắc, sẽ là đối thủ lớn của Trung Quốc ở giải thế giới.

Giang Thiệu Vũ tiếp lời: “Đội trưởng đội Mỹ, Venus, cũng rất mạnh. Ở vòng bảng giải trước, khi đấu với đội Mỹ, chính cậu ta khiến Tiểu Mạc nhà mình sụp đổ tinh thần.”

Bùi Phong bật cười: “Tiểu Mạc đúng là tâm lý hơi yếu, nhưng cậu ấy tiến bộ nhiều rồi. Nếu năm nay lại gặp Venus… Không ổn thì cho em và đội trưởng Lưu lên vậy.”

Giang Thiệu Vũ nhướng mày: “Ngã ở đâu thì đứng dậy ở đó. Làn này có gặp đội Mỹ thì cố tình để cậu ta ra sân, để anh xem còn bị đánh khóc không.”

Cùng lúc đó, Mạc Hàm Thiên ở CLB CIP liên tục hắt xì hai cái. Cậu lấy điện thoại ra, nhìn ảnh nền là tấm chụp chung với HLV Giang, lập tức lặng lẽ mở phần mềm đấu tập lên chăm chỉ rèn luyện.

Cậu đã đặt ảnh đó làm hình nền, mỗi lần mở điện thoại, ánh mắt lạnh lùng của Giang Thiệu Vũ nhìn cậu chằm chằm, khiến cậu chẳng dám lười biếng. Dạo này, ngày nào cậu cũng dành một tiếng để luyện với phần mềm huấn luyện ác mộng của đội tuyển quốc gia, hiện tại đã vượt qua cả hai bài về di chuyển và bắn súng.

Tuy thời gian gần đây đội tuyển quốc gia không có bài huấn luyện cụ thể, nhưng vẫn chẳng nhẹ nhàng gì, đặc biệt là Giang Thiệu Vũ, người phải phân tích từng trận, nghĩ cách khắc chế chiến thuật, tốn chất xám hơn cả huấn luyện thông thường.

Bùi Phong có chút xót xa trong lòng khi thấy sư phụ quay cuồng không nghỉ suốt ngày suốt đêm. Nhưng cậu cũng hiểu, sư phụ không dám dừng lại, vì còn rất nhiều việc cần HLV trưởng này lo liệu.

Đoạt chức quán quân giải Asian là bước khởi đầu tốt cho eSports Trung Quốc, nhưng đồng thời cũng là áp lực rất lớn.

Trước đây, khán giả trong nước vốn không kỳ vọng gì vào đội tuyển quốc gia, dù thành tích thi đấu quốc tế có tệ đến đâu, chỉ cần mặt dày một chút, cả đội cùng làm lơ, bị chửi vài ngày là mọi chuyện lại trôi qua.

Nhưng bây giờ, ngày càng có nhiều người bắt đầu ủng hộ đội tuyển quốc gia, bắt đầu quan tâm đến huấn luyện viên trưởng Giang Thiệu Vũ, và cũng có nhiều kỳ vọng hơn dành cho đội tuyển.

Điều khiến người ta đau lòng không phải là mãi chìm trong bùn lầy, mà là rõ ràng đã bay lên trời rồi lại bị quật ngã thật mạnh. Vì vậy, lần này đội tuyển quốc gia nhất định phải giành được giải thưởng ở giải đấu thế giới mới có thể đáp ứng được “mức kỳ vọng” của khán giả trong nước, nếu không sẽ bị chửi thậm tệ hơn nữa.

Sau giải Asian, truyền thông eSports trong nước ra sức tung hô huấn luyện viên Giang, nào là “Hy vọng của eSports Trung Quốc”, “Wing Thần, người thay đổi lịch sử, tạo nên kỳ tích”, “Công thần lớn nhất của đội tuyển quốc gia”. Càng tâng bốc, áp lực của sư phụ càng lớn.

Những gì Bùi Phong có thể làm, chỉ là cố gắng san sẻ bớt cho anh, cùng anh phân tích lại từng trận đấu quốc tế, cố gắng hiểu rõ đối thủ tương lai nhiều nhất có thể.

10 ngày trôi qua rất nhanh, Giang Thiệu Vũ đã xem qua băng ghi hình của vài khu vực quan trọng, phía Tần Bác cũng đã thống kê đầy đủ tư liệu các tuyển thủ quốc tế. Tiếp theo là triệu tập toàn bộ thành viên đội tuyển quốc gia để bước vào đợt huấn luyện tập trung thứ hai, rèn luyện thêm nhiều chiến thuật và sự ăn ý trong đội hình.

Chớp mắt đã đến ngày 20 tháng 8, vòng đầu tiên của giải A League trong nước đã kết thúc.

Đội YY của Diệp Khinh Danh, đội HW của Chu Dật Nhiên, đội JZ nơi Lão Lâm thi đấu và đội BM do Lưu Thiếu Châu làm đội trưởng. Bốn đội này thuận lợi tiến vào vòng hai, trở thành top 4 của mùa giải năm nay. Đội của Tiểu Mạc và Hạ Lê không ngoài dự đoán đã bị loại.

Từ 20/8 đến 1/9, trong kỳ nghỉ 10 ngày, Giang Thiệu Vũ một lần nữa triệu tập toàn bộ đội tuyển quốc gia về căn cứ tập luyện.

Một nhóm người từ khắp mọi miền đất nước kéo hành lý đến căn cứ đội tuyển quốc gia mà họ đã xa cách bấy lâu.

Dù lần trước bị Giang Thiệu Vũ tra tấn bằng chế độ địa ngục huấn luyện khiến ngày nào cũng gặp ác mộng, nhưng quãng thời gian rời xa căn cứ lại khiến họ bất ngờ thấy nhớ những ngày cùng tập luyện ở đây.

Đã quen bị Wing thần hành.

Bỗng nhiên không có ai mắng chửi, trong lòng lại thấy thiếu thiếu gì đó?

Tối ngày 21, toàn bộ thành viên đội tuyển đã có mặt. Mạc Hàm Thiên phấn khích chạy ngay đến phòng trưng bày cup quán quân, sờ vào chiếc cup Asian, còn chụp ảnh selfie cùng cup rồi đăng lên Weibo: “Lại về tập huấn cùng đội tuyển quốc gia, chiếc cup quán quân Asian thật đẹp [vui vẻ.jpg]”

Chẳng bao lâu, antifan đã vào công kích: “Cup quán quân Asian liên quan gì đến mày? Mày có được ra sân đâu?”

“Cho mày lên sân chắc bị đánh đến khóc.”

“Tôi thấy Tiểu Quỷ giỏi hơn Mạc Hàm Thiên nhiều, sao danh sách chính thức của đội tuyển quốc gia không phải là Tiểu Quỷ?”

“Chụp ảnh với cup của người khác thì có gì đáng khoe?”

Mạc Hàm Thiên đọc những bình luận đó, bộ lòng mề yếu ớt gần như vỡ vụn, vội vàng xóa bài đăng đi. Thời Tiểu Bân thấy mắt cậu đỏ hoe bèn an ủi: “Cậu có nhiều antifan thật, đừng để tâm. Huấn luyện viên Giang chọn cậu vào đội tuyển quốc gia nhất định là công nhận thực lực của cậu.”

Mạc Hàm Thiên khẽ “ừm” một tiếng. Thực ra, cậu và Tiểu Quỷ thực lực cũng không chênh nhau quá xa, điểm thi tuyển chọn khi đó cậu cũng chỉ nhỉnh hơn một chút. Bây giờ, Tiểu Quỷ đã là đệ tử của Fred, rất nhiều người bất bình thay Tiểu Quỷ — tại sao lại là Mạc Hàm Thiên vào đội tuyển quốc gia? Để Tiểu Quỷ đánh không phải tốt hơn à.

Loại ý kiến này gần đây ngày càng nhiều, đặc biệt là sau khi Tiểu Quỷ thể hiện rất tốt ở giải Asian, đối lập rõ ràng với Mạc Hàm Thiên từng bật khóc khi rời sân trong giải thế giới lần trước.

Sự tồn tại của Tiểu Quỷ là áp lực cực lớn đối với Mạc Hàm Thiên.

Nhưng cũng chính là động lực.

Cậu nhất định phải chứng minh cho tất cả mọi người thấy mình không thua kém!

**

8 giờ tối, Giang Thiệu Vũ triệu tập toàn đội đến phòng huấn luyện. Ánh mắt anh quét qua mọi người, dứt khoát nói: “Chào mừng mọi người trở lại căn cứ đội tuyển quốc gia. Đã một thời gian không gặp, không biết mấy người có lười biếng không? Vào kiểm tra một lượt đã.”

Mọi người: “…”

Vừa đến đã kiểm tra, quả là anh!

Giang Thiệu Vũ ngồi xuống trước máy tính, dùng quyền quản trị đăng nhập vào hệ thống. Giao diện huấn luyện quen thuộc hiện lên trước mắt mọi người, ai nấy lập tức nhập tài khoản, mật khẩu để đăng nhập.

Lần kiểm tra trước là toàn đội thi cửa ải số 8, lần này là toàn đội thi cửa ải số 9.

Kiểm tra di chuyển, toàn đội vượt qua.

Kiểm tra bắn súng, Tần Tuyết Dao bị trượt, nhưng lần này cô chỉ bắn hụt một mục tiêu, tốt hơn rất nhiều so với lần trước.

Kiểm tra bản đồ, cửa ải số 9 có hai người không qua, Hạ Lê và Hoa Nhiên.

Kiểm tra phản ứng, sáu người bị loại. Đây là mục huấn luyện khó nhất. không chỉ phải né tránh đòn tấn công từ AI thông minh mà còn phải phản công nhanh, đánh giá toàn diện thực lực cá nhân.

Sau khi hoàn thành cửa ải thứ 9, Giang Thiệu Vũ nói: “Ai qua được cửa ải 10 thì được tự chọn môn thi.”

Bùi Phong chọn thi 4 môn, cậu đều vượt qua cả 4 cửa của ải 10.

Mọi người đều âm thầm kinh ngạc trong lòng: Quá đỉnh! Quả nhiên là đệ tử của Wing thần, thật sự làm sư phụ nở mày nở mặt.

Những người khác cũng lần lượt chọn các môn sở trường của mình để vượt qua ải thứ mười.

Ví dụ như Mạc Hàm Thiên đạt đến trình độ cao nhất ở mục kiểm tra bắn súng và di chuyển; Lưu Thiếu Châu vượt qua cả ba mục trừ bản đồ; các tuyển thủ kỳ cựu như Lão Lâm và Chu Chu, mỗi người cũng có 2–3 mục vượt qua ải 10…

Mỗi người có điểm mạnh khác nhau, nhưng tất cả tuyển thủ đều có ít nhất một mục đạt tiêu chuẩn. Ngay cả Tần Tuyết Dao, người yếu nhất ở môn bắn súng, cũng đã chăm chỉ rèn luyện và vượt qua mục bản đồ.

Sau khi kiểm tra kết thúc, mọi người lo lắng nhìn vào bảng điểm của mình.

Không lẽ lại bị mắng nữa?

Giang Thiệu Vũ liếc qua bảng điểm, nói: “Tạm được, chứng minh là mọi người không lười biếng.”

Mọi người vừa định thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe Giang Thiệu Vũ nói tiếp: “Lần này triệu tập mọi người về căn cứ đội tuyển quốc gia không phải để luyện mấy bài huấn luyện cơ bản mỗi ngày. Đó là nền tảng, mọi người tự giác luyện riêng là được. Lần huấn luyện tập trung này là để chia đội hình và luyện chiến thuật trọng điểm.”

Luyện đội hình luôn à?

Nghĩ kỹ thì cũng phải, đã đến lúc chia nhóm để luyện đội hình rồi!

Bùi Phong, Hoa Hoa, Thư Thần, Thời Tiểu Bân, Tần Tuyết Dao và Tiểu Quỷ, sáu người này từng luyện đội hình chung suốt gần một tháng để thi đấu giải Asian, sự phối hợp giữa họ đã khá nhuần nhuyễn.

Nhưng những tuyển thủ còn lại của đội tuyển quốc gia thì vẫn chưa được tích hợp vào đội hình.

Vai trò lớn nhất của huấn luyện viên là phối hợp và rèn đội hình, để từng tuyển thủ có thể phát huy tối đa thực lực cá nhân, đồng thời hình thành sự ăn ý với đồng đội.

Luyện tập cơ bản chỉ là món khai vị, còn việc rèn đội hình mới là phần khó nhất, cũng là phần mấu chốt nhất.

Giang Thiệu Vũ bắt đầu gọi tên phân nhóm: “Hệ thống đội hình thứ nhất, Lão Lâm, Tiểu Chu, Hạ Lê, Hoa Nhiên, thêm Tần Tuyết Dao, đội hình cận chiến kết hợp trinh sát kiểu nhiệt huyết càn quét. Tần Tuyết Dao phụ trách báo điểm, Lão Lâm làm chỉ huy chính.”

Lão Lâm hơi ngạc nhiên: “Tôi làm chỉ huy á?”

Giang Thiệu Vũ nhìn anh và nói: “Đúng vậy. Tôi đã nói rồi, đội tuyển quốc gia lần này không phân biệt chính – dự bị, mỗi người đều là chủ lực. Tùy theo từng hệ thống chiến thuật, tôi sẽ sắp xếp người chỉ huy khác nhau. Không thể trận nào cũng để Tiểu Bùi chỉ huy, như vậy thì phong cách của cậu ấy sẽ rất nhanh bị đối thủ nghiên cứu triệt để.”

Mọi người: “…”

Quá trâu bò rồi, chỉ huy mà cũng thay phiên?

Đội nước ngoài còn biết đường nào mà đoán chiến thuật của đội Trung Quốc? Cứ thế mà thay máu toàn diện giữa trận sao?

Giang Thiệu Vũ tiếp tục: “Đội hình thứ hai, Diệp Khinh Danh, Bùi Phong, Tần Tuyết Dao, Thời Tiểu Bân, Thư Thần. Bùi Phong chuyển sang vai trò trinh sát. Đội hình ám sát với 3 trinh sát và 2 hỗ trợ, chuyên để khắc chế hệ thống trinh sát của Hàn Quốc. Diệp Khinh Danh làm chỉ huy.”

Diệp Khinh Danh cười nói: “Được thôi, phong cách chỉ huy của tôi khá cảm tính, mọi người phải làm quen dần đi nhé”

Giang Thiệu Vũ nói tiếp: “Đội hình thứ ba, Lưu Thiếu Châu, Mạc Hàm Thiên, Bùi Phong ở vị trí bắn tỉa; Tiểu Chu, Lão Lâm làm tiền tuyến, hệ thống thả diều với 2 tuyến trước, 3 tuyến sau, dùng để đối phó với đội hình bắn tỉa trọng tâm của Mỹ. Trận phòng thủ do Lưu Thiếu Châu chỉ huy, trận tấn công do Bùi Phong chỉ huy.”

Lưu Thiếu Châu mỉm cười: “Rõ.”

Giang Thiệu Vũ: “Đội hình thứ tư, đội toàn tân binh, dùng để đánh các trận vòng bảng không quá quan trọng, mục tiêu chính là rèn luyện tâm lý thi đấu. Hoa Nhiên, Hạ Lê, Mạc Hàm Thiên, Thời Tiểu Bân, Tần Tuyết Dao, đội hình tiêu chuẩn, Mạc Hàm Thiên làm chỉ huy.”

Sắc mặt Mạc Hàm Thiên hơi thay đổi, kích động lại căng thẳng: “Rõ, rõ ạ!”

Càng nghe mọi người càng kinh ngạc, đội hình thay đổi quá đa dạng rồi!

Trận phòng thủ của Lưu Thiếu Châu, trận tấn công của Bùi Phong, lối đánh nhiệt huyết một đợt của Lão Lâm, ám sát rình rập kiểu gian manh của Diệp Khinh Danh, rồi cả đội hình luyện tân binh do Tiểu Mạc dẫn dắt?

Mỗi người đều có thể phát huy vai trò trong đội tuyển quốc gia.

Mỗi một hệ thống đều là một chiến thuật hoàn toàn mới, phong cách chỉ huy khác biệt hoàn toàn.

Chưa từng có ai từng thấy một đội tuyển quốc gia linh hoạt, biến hóa và có chiều sâu như thế này.

Cách sắp xếp của huấn luyện viên Giang thực sự khiến mọi người mở mang tầm mắt!

Hết chương 150


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 150: QUYỂN CUỐI – QUÁN QUÂN THẾ
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...