Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 137
Chương 137
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Trận đấu kết thúc, các tuyển thủ đội Trung Quốc dưới sự dẫn dắt của Bùi Phong đã chủ động đến phòng cách âm của đội Nhật Bản để bắt tay.
Vẻ mặt của vài tuyển thủ Nhật Bản trông khó coi đến mức như thể sắp mổ bụng tự sát ngay tại chỗ. Trước khi trận đấu bắt đầu, họ luôn nghĩ rằng hôm nay đấu với đội Trung Quốc sẽ là một chiến thắng dễ dàng, kết quả lại là hai trận liên tiếp thua 1:6?
Họ gần như không thể tin được vào kết quả này.
Bùi Phong giữ phong thái rất đĩnh đạc bắt tay với đối thủ xong mới quay trở lại hậu trường.
Nhân viên hậu trường đã đứng chờ sẵn, Chủ tịch Tề dẫn đầu vỗ tay: “Mọi người làm tốt lắm! Xuất sắc!”
Lão Thường xúc động nói: “Đây là lần đầu tiên chúng ta vào top 4 phải không?”
Du Minh Tương nghẹn ngào nói: “Đúng vậy, đây là lần đầu tiên chúng ta tham dự giải quán quân Asian, phần lớn tuyển thủ còn là tân binh, có thể vào được bán kết đã là rất giỏi rồi!”
Giang Thiệu Vũ nhìn sang Bùi Phong, hiếm khi khen ngợi: “Chơi tốt lắm.”
Chiến thắng ngày hôm nay trước đội Nhật Bản, không thể không nhắc đến sự chỉ huy rõ ràng, bình tĩnh của Bùi Phong cùng với chiến lược ứng biến linh hoạt. Người chỉ huy chính là trụ cột của cả đội, chỉ khi người chỉ huy giữ được bình tĩnh, các thành viên mới giữ được tinh thần.
Lần đầu tiên tham dự giải đấu quốc tế, Bùi Phong có thể giữ được sự bình tĩnh, linh hoạt đối phó, không hề tỏ ra lo lắng hay hoảng loạn, ngay cả Giang Thiệu Vũ cũng thấy bất ngờ. Bùi Phong hoàn toàn không giống một tân binh lần đầu ra trận, mà như một lão tướng già dặn, ổn định.
Mấy năm nay cậu ấy chắc chắn đã bỏ ra không ít công sức, xem và nghiên cứu rất nhiều băng ghi hình các trận đấu?
Lượng kiến thức chiến thuật phong phú chính là nền tảng cho sự tự tin của Bùi Phong.
Chỉ cần Bùi Phong ngồi đó, cậu ấy giống như chiếc đinh định hải thần châm, giữ vững đội hình.
Các tuyển thủ khác của đội Trung Quốc cũng bị ảnh hưởng bởi cậu ấy, lập tức có thể hòa vào nhịp điệu của cả đội. Tầm nhìn chiến lược và tài năng chỉ huy của Bùi Phong thực sự vượt xa sự mong đợi của Giang Thiệu Vũ.
Đối diện với ánh mắt khen ngợi của sư phụ, Bùi Phong vui không tả xiết. Cậu nhanh chóng bước đến trước mặt sư phụ, hạ giọng hỏi: “Em không làm anh thất vọng chứ?”
Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch môi, nói: “Chỉ huy rất tốt. Nhưng đừng vội tự mãn, phía sau còn những đối thủ mạnh hơn nữa.”
Bùi Phong gật đầu: “Em hiểu.”
Ánh mắt hai người giao nhau, trong đôi mắt của đệ tử sâu lắng và dịu dàng, dường như ẩn chứa nhiều cảm xúc hơn thế nữa.
Giang Thiệu Vũ hơi mất tự nhiên, dời ánh mắt đi.
Có một người đệ tử như vậy, Giang Thiệu Vũ thật sự rất tự hào.
Suy nghĩ của Bùi Phong rất đơn giản, sư phụ đã bỏ ra biết bao công sức phía sau hậu trường, thì với tư cách là đệ tử, cậu đương nhiên phải dốc toàn lực trên sân khấu. Cậu không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của Giang Thiệu Vũ, cũng không muốn nghe thấy những lời chê bai của cư dân mạng trong nước kiểu như “Đội Trung Quốc chỉ là một lũ nhát gan”.
Cậu muốn dẫn dắt đội tuyển quốc gia lần này, hoàn toàn thay đổi ấn tượng của mọi người về đội Trung Quốc.
Đây cũng chính là mục tiêu chung của thầy trò họ.
Dưới sự ra hiệu của Chủ tịch Tề, phóng viên Nghiêm Lạc theo đoàn hưng phấn chạy đến phỏng vấn: “Fred, hôm nay thắng đội Nhật Bản 2:0, cậu có điều gì muốn nói với khán giả trong nước không?”
Bùi Phong nhìn vào ống kính máy quay, nở nụ cười rạng rỡ: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến giải quán quân Asian, hy vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ đội tuyển quốc gia. Các trận đấu sắp tới, chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng.”
Phóng viên hỏi tiếp: “Hai trận hôm nay đều do cậu chỉ huy à?”
Bùi Phong gật đầu: “Đúng vậy. Cả hai trận đều do tôi chỉ huy, nhưng chiến thuật đã được HLV Giang bố trí từ trước, tôi chỉ là người thực hiện chỉ thị của HLV Giang thôi.”
Nói xong, cậu liền nhìn sang Giang Thiệu Vũ bên cạnh. Phóng viên lập tức nắm bắt thời cơ, quay ống kính về phía Giang Thiệu Vũ.
Trong nước, khán giả đang xem livestream phỏng vấn lập tức phấn khích.
[Fanboy số một của Wing Thần đúng là cậu ta!]
[Phỏng vấn Fred thì nhất định sẽ có màn khen sư phụ, haha, tôi đoán trúng phóc luôn]
[Lúc đoạt quán quân Đại hội Streamer, cậu ta cũng liên tục nhắc đến Wing Thần, còn nói tất cả kỹ năng đều do Wing Thần dạy. Đúng là fan cuồng trung thành số một!]
[Wing Thần nói: Đệ tử này ngoan ghê~]
Phóng viên liền đưa micro cho Giang Thiệu Vũ: “HLV Giang, hiện tại tâm trạng của anh thế nào?”
Giang Thiệu Vũ điềm đạm đáp: “Rất vui.”
Cư dân mạng: [??]
Nhìn không ra chỗ nào là vui cả, vẫn mặt lạnh như thường ấy chứ!
Phóng viên cười gượng, đổi chủ đề: “Lần này dẫn đội tham gia giải quán quân Asian, mục tiêu của anh là gì?”
Giang Thiệu Vũ bình tĩnh nói: “Tiểu Bùi, Hoa Hoa, Trần Trần, Tuyết Dao và Tiểu Quỷ đều chưa từng có kinh nghiệm thi đấu quốc tế, dẫn mấy đứa nhỏ ấy ra ngoài dạo một vòng, tiện thể luyện tập chút.”
Dạo một vòng luyện tập mà luyện cho Việt Nam, Malaysia, Indonesia, rồi cả Nhật Bản thành 2:0 hết lượt.
Câu nói này của Giang Thiệu Vũ, thật sự đủ khiến đối thủ tức đến ói máu.
Phóng viên cười hỏi tiếp: “Anh nghĩ đội tuyển quốc gia năm nay có cơ hội quán quân không?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Vòng bảng thắng khá suôn sẻ, nhưng đội Hàn Quốc có thực lực eSports rất mạnh, chúng ta không thể lơ là, vẫn phải giữ tâm thế bình tĩnh để đối mặt với các đối thủ tiếp theo. Yêu cầu của tôi với các bạn ấy là bất kể thắng thua, chỉ cần chơi hết mình từng trận một là được.”
Rất nhiều cư dân mạng trong nước nghe đến đây đều gật gù tán thành.
[Wing Thần nói đúng, thắng vài trận vòng bảng thôi, đừng để tâm lý bay quá xa! Hàn Quốc vẫn rất mạnh]
[HLV Giang thật bình tĩnh, thắng liên tiếp 4 trận mà cũng không thấy anh ấy kích động gì!]
[Wing Thần đúng là một người cực kỳ lý trí!]
[Có anh ấy dẫn dắt, tôi tin các tuyển thủ cũng không bị feed đâu, cứ vững vàng mà đánh các trận sau]
[Cố lên đội tuyển quốc gia!]
Sau khi phỏng vấn HLV Giang xong, phóng viên nhanh chóng hỏi thêm vài câu đơn giản với các tuyển thủ khác, để mọi người đều có cơ hội xuất hiện trước khán giả trong nước.
“Hoa Nhiên, lần đầu tham dự giải quán quân Asian, có cảm thấy hồi hộp không?”
Hoa Hoa đáp: “Lúc đầu hơi hồi hộp, nhưng anh Phong chỉ huy rất rõ ràng nên em không còn căng thẳng nữa.”
“Tuyết Dao, ngày hôm nay trong chế độ đánh bom, mấy pha đột kích vào căn cứ địch của em chơi rất hay. Là cảm hứng bất chợt hay là chiến thuật đã được sắp xếp trước vậy?”
Tần Tuyết Dao hơi đỏ mặt, nghiêm túc nói: “Tất nhiên là đã luyện tập từ trước. Rất cảm ơn HLV Giang đã tin tưởng em. Lúc đó em thật sự khá căng thẳng, hoàn toàn nhờ đồng đội bảo vệ tốt.”
Thư Thần lại bị hội chứng sợ xã hội phát tác, lắp bắp nói: “Tôi, tôi rất vui vì đã thắng được đội Nhật Bản, mọi người cùng cố gắng tiếp nhé.”
Thời Tiểu Bân nói: “Hôm nay họ chơi rất tốt, nếu những trận sau đến lượt mình ra sân, mình cũng sẽ dốc toàn lực!”
Đoạn video phỏng vấn do phóng viên đi cùng đội tuyển quay và gửi về nước được chia sẻ, truyền tay rất nhiều trên mạng.
Cư dân mạng cũng trở nên vô cùng phấn khích, lần lượt để lại bình luận cổ vũ các tuyển thủ.
Lượng theo dõi trên Weibo của Giang Thiệu Vũ trong vòng một ngày đã tăng thêm cả triệu người, thái độ điềm tĩnh, lý trí khi trả lời phỏng vấn của anh quả thật rất thu hút fan. Hơn nữa, khi Bùi Phong nói toàn bộ chiến thuật đều do HLV Giang bố trí, mọi người càng thêm yêu mến và khâm phục anh. Đội Trung Quốc có được một tổng HLV như vậy, thật sự đáng kỳ vọng trong tương lai!
Tối hôm đó, khi trở về khách sạn, Giang Thiệu Vũ gọi các tuyển thủ đến phòng mình để họp chiến thuật và tổng kết sau trận.
Trận đấu với Nhật Bản gần như là một trận áp đảo hoàn toàn, không cần tổng kết quá chi tiết. Điều anh muốn phân tích kỹ là các trận vòng bảng của bảng A, đặc biệt là những trận Hàn Quốc và Singapore đã thi đấu.
Giang Thiệu Vũ mở laptop ra, nói khẽ: “Hạng nhất bảng A là Hàn Quốc, hạng nhì là Singapore. Vòng loại trực tiếp tiếp theo, chúng ta sẽ gặp đội hạng nhì bảng A, tức Singapore, thi đấu vào tối mai.”
May mắn là đội Trung Quốc giành hạng nhất bảng B, nên không phải đối đầu với đội Hàn Quốc quá sớm.
Còn đội Nhật Bản thì xui xẻo, đứng nhì bảng B nên phải gặp hạng nhất bảng A, đội Hàn Quốc. Trận đấu Nhật-Hàn vào tối mai, với trình độ eSports hiện tại của Nhật Bản, khả năng cao sẽ bị Hàn Quốc loại không thương tiếc. Chuyện có đoạt được huy chương hay không vẫn còn là ẩn số.
Chỉ cần đội Trung Quốc thắng đội Singapore vào ngày mai, thì ít nhất cũng sẽ vào được chung kết, cơ hội giành á quân, thậm chí quán quân là hoàn toàn có thật.
Giang Thiệu Vũ luôn cảm thấy cách chia bảng năm nay có phần kỳ lạ. Thực lực giữa bảng A và bảng B không cân bằng. Có lẽ ban tổ chức xem đội Trung Quốc là pháo hôi, cho rằng Nhật Bản sẽ dễ dàng giành ngôi đầu bảng B, sau đó tránh Hàn Quốc ở vòng sau, tiến thẳng vào chung kết để lấy á quân.
Kết quả là, đội Trung Quốc bất ngờ trở thành hắc mã lớn nhất của bảng B, hoàn toàn phá vỡ toan tính trong mơ của đội Nhật Bản.
Giang Thiệu Vũ mở video trận đấu của Singapore ở vòng bảng, vừa chiếu vừa phân tích: “Đội Singapore lần này rất trẻ, độ tuổi trung bình dưới 18. Họ thi đấu dũng mãnh, phong cách máu lửa. Qua phân tích các trận vòng bảng, tôi thấy họ đặc biệt giỏi ở các ván nhanh trong chế độ Huyết chiến. Tuyến đầu có các tay đột kích, công kích rất mạnh, thường xuyên dùng lối chơi tấn công thần tốc để phá vỡ phòng tuyến đối thủ và làm loạn đội hình.”
Lão Thường bổ sung: “Ba trận vòng bảng trên sân nhà của họ đều chọn chế độ Huyết chiến. Bản đồ bao gồm: Sâu Trong Rừng Rậm, Quảng trường phun nước, và Hành lang vòng xoáy, đều là những bản đồ ưu tiên cận chiến.”
Sâu Trong Rừng Rậm là bản đồ cổ điển có địa hình rộng mở, nhiều cây có thể làm vật cản, nhưng nếu lính công kích và đột kích xả súng liên tục thì bắn tỉa bắn tỉa rất khó phát huy. Bản đồ này cũng phù hợp cho lối chơi ném lựu đạn, phong cách tấn công cuồng nhiệt và dữ dội.
Quảng trường phun nước cũng là một bản đồ cận chiến đơn giản và trực diện nhất trong game. Đài phun nước ở giữa có thể xông lên áp đảo trực tiếp. Xung quanh bản đồ chỉ có bốn cây cột để ẩn nấp, không có vị trí cao nào thuận lợi cho lính bắn tỉa.
Hành lang vòng xoáy thì khỏi cần nói, đội Trung Quốc cũng từng chọn bản này, là bản có nhịp độ nhanh nhất trong số các bản cận chiến. Nếu lính đột kích và công kích mạnh, chọn bản đồ này sẽ rất có lợi. Người mạnh nhất đội Trung Quốc ở bản đồ này vốn là Chu Dật Nhiên và Hạ Lê, hai tay đột kích chủ lực, đáng tiếc là lần này họ không tham dự giải.
Bùi Phong nghe đến đây, khẽ nói tóm tắt: “Ý anh là, sân nhà của Singapore luôn chọn combo chế độ Huyết chiến đánh nhanh và bản đồ cận chiến?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Đúng vậy. Họ chơi rất mạnh khi ở sân nhà, nhưng thi đấu sân khách lại dễ thua.”
Lão Thường cười nói: “Singapore đánh với Ấn Độ và Thái Lan ở vòng bảng, diễn biến gần như y chang nhau, đều thắng trước 1 ván trên sân nhà, thua 1 ván sân khách, rồi thắng ở ván quyết định, chung cuộc 2:1. Gặp Hàn Quốc thì thua 0:2… Xem ra, tỷ lệ thắng ở ván quyết định của Singapore khá cao nhỉ?”
Singapore gặp Thái Lan và Ấn Độ đều hòa 1:1 sau hai ván đầu, rồi thắng ở ván thứ ba quyết định.
Giang Thiệu Vũ gật đầu, nói: “Vòng bán kết trở đi là thể thức loại trực tiếp BO5, tức tối đa đánh 5 bản đồ. Mỗi bên có 2 bản đồ sân nhà, ván quyết định thứ năm sẽ chọn bản đồ ngẫu nhiên. Chúng ta phải cố gắng đừng để bị kéo đến ván quyết định.”
Vòng bảng là BO3, thắng hai trong ba ván, tối đa đánh 3 bản đồ.
Vòng loại trực tiếp thì dùng thể thức BO5, thắng ba trong năm ván, tối đa đánh 5 bản đồ, để giảm thiểu yếu tố may rủi.
Nếu đội Trung Quốc đủ mạnh, có thể thắng liên tiếp 3 bản đồ, khép lại trận đấu với tỷ số 3:0.
Tuy nhiên, Singapore là ông lớn của eSports Đông Nam Á, có hàng triệu người theo dõi, sở hữu một liên minh eSports chuyên nghiệp, hệ thống giải đấu trong nước cũng phát triển rực rỡ, luôn được đánh giá cao trong khu vực.
Trong lịch sử giải quán quân Asian, Hàn Quốc từng giành quán quân liên tục 5 năm liền, còn Singapore từng giành 2 ngôi á quân và 3 lần đoạt hạng ba. Thực lực không thể xem thường. Chưa kể, ở Singapore có rất nhiều người gốc Hoa và Hoa kiều. HLV trưởng Trương Vũ Thanh của họ là người gốc Hoa, thậm chí trong đội hình hiện tại còn có tuyển thủ từng di cư từ Trung Quốc sang, chắc chắn họ hiểu rõ đội Trung Quốc hơn bất kỳ đội nào khác.
Muốn thắng 3:0 là chuyện không hề dễ, nhưng vẫn nên cố gắng tránh để trận đấu kéo vào ván thứ năm.
Giang Thiệu Vũ điềm tĩnh nói: “Trận bán kết tiếp theo không được chủ quan. Tôi có một ý tưởng hơi mạo hiểm.”
Mọi người lập tức nhìn về phía anh, đồng loạt dựng tai lên nghe chăm chú.
Giang Thiệu Vũ nói: “Nếu ván đầu tiên được bốc thăm là sân nhà của Singapore, khả năng cao họ sẽ chọn bản đồ cận chiến đối kháng. Lúc đó đừng để Tiểu Quỷ ra sân, thay vào đó để Tiểu Bân vào thử đánh theo kiểu đột phá công kích. Đến khi tới lượt bản đồ sân nhà của chúng ta, tôi sẽ để Tiểu Quỷ thay Tiểu Bân, chuyển sang đội hình hai tay bắn tỉa.”
Anh dừng một chút, hạ giọng nói tiếp: “Mỗi trận đấu, HLV có quyền thay người 2 lần. Chúng ta phải tận dụng tốt quy tắc này để phá nhịp thi đấu của họ. Sau khi Tiểu Quỷ vào sân, họ có khả năng sẽ cấm bản đồ toàn bắn tỉa, nhưng chúng ta có thể dùng đội hình hai bắn tỉa để chơi chiến thuật du kích tốc độ cao.”
Bùi Phong và Quy Tư Dương đồng loạt gật đầu.
Chiến thuật du kích nhanh với hai bắn tỉa là kiểu mà hai thầy trò họ đã từng kết hợp rất ăn ý khi đánh đôi ở máy chủ Hàn Quốc.
Trong chế độ đặt bom, hai người có thể hỗ trợ lẫn nhau, giữ vị trí, canh điểm, giúp đồng đội đặt bom; còn trong chế độ Huyết chiến và Cực hạn, họ cũng có thể phối hợp tiêu diệt mục tiêu nhanh chóng, tạo lợi thế cho đội.
Dù bản đồ toàn bắn tỉa có bị cấm, những bản đồ còn lại vẫn có thể áp dụng lối đánh du kích.
Giang Thiệu Vũ nói tiếp: “Kỳ này chúng ta đem theo ít người, lực lượng dự bị không nhiều. Thời Tiểu Bân, Thư Thần và Quy Tư Dương, ba người các cậu phải chuẩn bị sẵn sàng để thay phiên ra sân bất cứ lúc nào. Ngày mai, tôi sẽ cho đội tập luyện luyện tập cùng các cậu suốt cả ngày. Ngoài ra, ngày mai Lão Lâm và Tiểu Chu không có thi đấu, hai người đó cũng sẽ đến làm đội tập luyện cho các cậu.”
Nghe đến đây, cả đám lập tức mở to mắt kinh ngạc.
Lão Lâm và Chu Chu? Hai tay đột kích và công kích mạnh nhất trong nước, đích thân đến làm đội tập luyện cho họ sao?!
Chẳng phải là để mô phỏng lối đánh cận chiến chủ lực của Singapore sao?
Chỉ cách đó không lâu, Giang Thiệu Vũ đã gửi tin nhắn cho Lão Lâm và Chu Dật Nhiên: “Ngày mai sau bữa trưa, từ 2 giờ chiều đến 7 giờ tối, dành thời gian giúp đám Tiểu Bùi làm đối thủ tập luyện, có vấn đề gì không?”
Hai người vội vàng trả lời:
“Không vấn đề!”
“Rất sẵn lòng!”
HLV Giang đã lên tiếng, ai dám không đến?
Huống hồ, không thể tham dự giải quán quân Asian năm nay đã khiến họ sốt ruột lắm rồi, có cơ hội giúp sức thì tất nhiên là rất vui lòng.
Sau đó, Giang Thiệu Vũ tiếp tục nghiêm túc sắp xếp chiến thuật cho trận đấu tiếp theo, còn mở một trận đấu với máy tính trên laptop để đích thân biểu diễn cho cả đội xem.
**
Cùng lúc đó, tại phòng của HLV trưởng Han Chang-ho của đội Hàn Quốc, các tuyển thủ đang tụ họp để tổng kết và phân tích chiến thuật.
Nhưng họ không phải đang tổng kết trận đấu sắp tới với đội Nhật Bản, mà đang xem lại các trận đấu của đội Trung Quốc, đội đứng đầu bảng B.
HLV Han nói: “Gặp đội Nhật bản không cần tốn nhiều tâm sức, đánh nghiêm túc là thắng. Điều quan trọng hơn là đội Trung Quốc. Tôi không ngờ đội này lại trở thành hắc mã lớn nhất của giải lần này, vào vòng trong với thành tích toàn thắng tại bảng B.”
Ông quay sang trợ giáo HLV bên cạnh: “Giới thiệu cho mọi người biết về HLV trưởng của họ.”
Trợ giáo đã ngay lập tức liên hệ trung tâm thông tin của đội tuyển quốc gia Hàn Quốc để thu thập dữ liệu về Giang Thiệu Vũ. Nghe thấy yêu cầu, anh ta lập tức mở điện thoại và nghiêm túc trình bày: “HLV trưởng của đội Trung Quốc tên là Giang Thiệu Vũ, từng dùng ID thi đấu là ACE-Wing, là đội trưởng của chiến đội ACE.”
“Mùa giải S3, anh ta dẫn dắt ACE từ giải hạng dưới tiến thẳng vào chung kết, rồi giành chức quán quân giải A League Liên Minh của Trung Quốc. Nhưng sau khi quán quân, anh ta đột nhiên tuyên bố giải nghệ và biến mất suốt nhiều năm. Mãi đến năm nay, Liên minh eSports của Trung Quốc mới mời anh ta quay lại, đảm nhiệm vị trí HLV trưởng của đội tuyển quốc gia.”
Đội trưởng Jeong Ji-woo đội tuyển trẻ Hàn Quốc cau mày, thắc mắc: “Quán quân rồi giải nghệ? Là vì lớn tuổi rồi sao?”
Trợ Giáo lắc đầu: “Không phải. Năm anh ta giành quán quân mới chỉ có 18 tuổi, năm nay mới 24, là HLV trưởng trẻ nhất thế giới.”
Mọi người nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Jeong Ji-woo không nhịn được gãi đầu: “18 tuổi là lúc đỉnh cao phong độ, sao lại giải nghệ chứ?”
Trợ Giáo nhún vai: “Chúng tôi cũng không điều tra được lý do giải nghệ. Có vẻ như con người này có rất nhiều điều bí ẩn.”
HLV Han cắt ngang chuyện bát quái về Wing Thần: “Cậu ta năm xưa vì lý do gì giải nghệ thì không quan trọng. Quan trọng là, sau khi cậu ta lên làm HLV đội tuyển, đã làm những gì?”
Trợ Giáo nói: “Anh ta hoàn toàn thay đổi cách tuyển chọn đội hình. Những tuyển thủ như Fred, Flower, Xiaogui đều là ba người đứng đầu cuộc thi Tân Tinh Cup mà chính anh ta tổ chức. Họ hoàn toàn không có kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp. Time là tuyển thủ công kích của đội tuyển năm trước. Chen là cựu thành viên ACE, hiện là y tế dự bị của CLB TNG. Snow xuất thân từ giải hạng dưới, gần như không nổi tiếng trong nước.”
Càng nghe, cả nhóm càng thấy khó hiểu.
Jeong Ji-woo lẩm bẩm: “Nghe giống như một đội chắp vá?”
HLV Han vuốt cằm, ánh mắt sâu xa: “Một đội hình toàn người lạ, vậy mà lại toàn thắng ở bảng B? Xem ra, mấy quốc gia trong bảng đó không thèm điều tra kỹ, lại coi thường Trung Quốc, nên mới để Trung Quốc chiếm lợi thế.”
Mọi người đồng loạt gật đầu tán thành. Đội Trung Quốc năm nay có tới 5 tuyển thủ không mấy ai biết đến, HLV cũng là người mới thay, nên các đội cùng bảng chẳng ai để họ vào mắt, cuối cùng bị Trung Quốc đánh cho choáng váng.
Nhưng Hàn Quốc thì không như vậy.
Họ có đầy đủ thời gian để phân tích, tổng kết và điều tra.
HLV Han cười nói: “Dù thế nào thì trình độ eSports của Trung Quốc vẫn còn kém xa Hàn Quốc chúng ta. Hy vọng trận tới họ thắng Singapore, để vào chung kết gặp chúng ta. Các cậu không được chủ quan, hãy thi đấu với thái độ của một giải đấu tầm cỡ thế giới, cho họ thấy thực lực thật sự của đội Hàn Quốc.”
Mọi người phấn khích đồng thanh: “Vâng, thưa HLV!”
**
Tại phòng HLV trưởng Trương Vũ Thanh của đội Singapore, các tuyển thủ cũng đang nghiêm túc nghiên cứu về đội Trung Quốc.
HLV Trương là người gốc Hoa, nói tiếng Trung rất tốt. Những năm trước, đội tuyển Trung Quốc thường thi đấu tệ tại các giải quốc tế nên ông không mấy quan tâm. Nhưng năm nay thì khác, ngay từ khi đội Trung Quốc thay đổi HLV, ông đã bắt đầu theo dõi sát tình hình trong nước.
Ông biết Fred là một streamer rất nổi tiếng, cũng biết Hoa Hoa và Tiểu Quỷ là những người đã lọt vào trại huấn luyện quốc gia từ giải Tân Tinh Cup. Chỉ có Tần Tuyết Dao và Thư Thần là chưa quen mặt, nhưng sau vài trận vòng bảng, ông cũng đã nắm được phần nào thông tin về các tuyển thủ.
HLV Trương nghiêm túc nói: “Ngày mai thi đấu với Trung Quốc, mọi người phải dốc toàn lực, tuyệt đối không được lơ là. Đội Trung Quốc bây giờ không còn là tân binh dễ bắt nạt như trước nữa. Nhìn mấy đội bảng B xem, coi thường họ thì kết cục ra sao? Bốn trận liền 0:2, bị cạo đầu sạch sẽ.”
Các đội bảng B lần lượt lật xe trước Trung Quốc, điều này đúng là quá bất ngờ. Đội tuyển Trung Quốc từ một đội “lót đường” không ai để ý, đã trở thành đối tượng trọng điểm được các HLV nghiên cứu kỹ càng.
HLV Trương tiếp tục nói: “Chủ lực sát thương của Trung Quốc là hai tay bắn tỉa, rất mạnh ở chế độ đặt bom. Nếu họ chọn bản đồ này làm sân nhà, nhất định phải chú ý Tần Tuyết Dao, để tránh cô ấy lén đột nhập căn cứ. Trinh sát nên dùng phương án 1 kèm 1 để phòng ngừa. Đối mặt đội hình hai bắn tỉa, không nên dây dưa, phải kết thúc nhanh chóng, tiêu diệt hai tay bắn tỉa của họ thật gọn.”
“Nếu là sân nhà của chúng ta, cứ dùng lối đánh cận chiến mạnh mẽ như thường lệ, phá vỡ phòng tuyến của họ ngay từ đầu. Điểm yếu của bắn tỉa là cận chiến. Miễn là không bị họ thả diều, chúng ta không sợ đội hình hai bắn tỉa. Nếu họ chơi đội hình hai y tế, hãy ưu tiên tiêu diệt y tế trước.”
“Còn về bản đồ thi đấu…”
Thời gian trôi qua từng phút một. Các đội đã bị loại ở vòng bảng bắt đầu chuẩn bị mua vé về nước, còn bốn đội vào bán kết thì các HLV vẫn đang bận rộn dàn xếp chiến thuật cho trận ngày mai.
Giang Thiệu Vũ họp với đội đến tận 2 giờ rưỡi sáng.
Bình thường anh rất ít thức khuya, nhưng giải đấu đã cận kề, các tuyển thủ cũng còn rất tỉnh táo, nên anh dứt khoát bố trí toàn bộ chiến thuật trong đêm để sáng hôm sau chỉ tập trung vào đấu tập.
Trưa hôm sau, sau khi ngủ dậy, Giang Thiệu Vũ cùng các tuyển thủ dùng cơm trưa.
Bữa ăn do Bùi Phong đặt trước rất ngon, chủ quán ăn giao đúng giờ mỗi ngày. Mọi người ăn no uống đủ, tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên, ai nấy đều quay về phòng bật laptop, kết nối bàn phím và chuột cá nhân.
Phía ban tổ chức Nhật Bản không cung cấp sân tập cho họ, may mà họ có mang theo laptop và thiết bị riêng. Chỉ cần có kết nối mạng là có thể luyện tập bất kỳ lúc nào.
Do phải đấu tập với các đội ngoài nước, họ buộc phải vào máy chủ quốc tế.
Bùi Phong đăng nhập vào server quốc tế, nhìn thấy ping ở góc phải màn hình đỏ rực, không khỏi cau mày: “Sư phụ, mạng khách sạn này không ổn định. Với lại tối nay là bán kết, chắc Hàn Quốc, Singapore và Nhật Bản đều đang mở game, chiếm băng thông Wifi rồi.”
Giang Thiệu Vũ nhìn các tuyển thủ phải đánh với độ trễ cao cũng thấy bất lực, dứt khoát nói: “Không cần quan tâm thắng thua hay số mạng, chỉ tập trung luyện chiến thuật. Đội hình tập do Lão Lâm chỉ huy, mang hỏa lực mạnh nhất ra.”
Lão Lâm gõ phím: “Rõ!”
Hai bên vào phòng đấu tùy chọn.
Đội đấu tập gồm có: Lão Lâm tay công kích mạnh nhất nước, Chu Dật Nhiên, tay đột kích chủ lực, thêm Tiểu Diệp chuyên đánh lén ở mọi nơi, bắn tỉa Dư Phong của đội Báo Tuyết, người có kỹ năng không hề thua kém Tiểu Quỷ, cộng thêm tốc độ mạng rùa bò phiền phức…
Không ngoài dự đoán, trận đấu tập này đội tuyển quốc gia thua thảm.
Tâm trạng của vài tuyển thủ sa sút thấy rõ. Chỉ có Bùi Phong là nhanh chóng điều chỉnh lại, mỉm cười nói: “Singapore làm sao mạnh bằng Lão Lâm. Chúng ta không chống nổi đội hình công kích của Lão Lâm và đột kích Chu Dật Nhiên, nhưng gặp Singapore thì sẽ dễ thở hơn nhiều.”
Giang Thiệu Vũ định mở miệng an ủi, nhưng nhìn Bùi Phong vẫn điềm tĩnh, anh lại thôi.
Anh xem lại số liệu và video trận đấu vừa rồi, trầm giọng nói: “Điều chỉnh lại cách di chuyển. Khi gặp Singapore không cần tấn công quá gắt, chúng ta chuyển sang lối đánh phòng ngự phản công.”
Đôi khi thi đấu còn phải có khí thế, nếu mất đi luồng khí thế đó, việc tái tổ chức phản công sẽ rất khó khăn.
Qua trận đấu tập vừa rồi, Giang Thiệu Vũ nhận ra rằng hàng thủ phía trước của Trung Quốc quá mỏng, khi Lão Lâm và Chu Dật Nhiên cùng lao lên, họ gần như ngay lập tức phá được lớp phòng thủ của Hoa Hoa và Thời Tiểu Bân. Tần Tuyết Dao thì không có khả năng phòng thủ. Thay vì để đối thủ đánh úp nhanh rồi vỡ trận, thì chi bằng chủ động nhường, để họ tiến vào trước.
Bùi Phong gật đầu hiểu ý: “Dụ địch vào sâu?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “Đúng. Giả vờ yếu thế để dụ họ tiến sâu, sau đó phản công bất ngờ.”
Bùi Phong ngồi thẳng người lên: “Rõ, cứ làm vậy đi.”
Trận đấu tập thứ hai, dù Bùi Phong phải chịu tốc độ mạng rùa bò nhưng khi đối đầu với đội hình đấu tập do Lão Lâm dẫn dắt, trận đấu vẫn diễn ra rất giằng co, ăn miếng trả miếng. Các tuyển thủ như Hoa Hoa, Tần Tuyết Dao dần lấy lại sự tự tin, càng đánh càng máu lửa.
Suốt cả buổi chiều là chuỗi các trận đấu tập, không ngừng thử nghiệm đội hình và chiến thuật.
Khi kết thúc, Lão Lâm nhắn tin trên kênh chat: “Cố lên, mọi người nhất định sẽ thắng!”
Chu Dật Nhiên cũng nói: “Chúc mấy đứa thi đấu tốt, tôi sẽ theo dõi từ trong nước.”
Nhìn màn hình tràn ngập lời cổ vũ từ đội đấu tập, mấy người trong đội tuyển quốc gia cũng gõ lại: “Bọn em sẽ cố gắng hết sức!”
Đội đấu tập không thể ra sân thi đấu, đặc biệt là Lão Lâm và Chu Chu, ngày mai họ cũng có trận đấu, vậy mà vẫn dành thời gian kiên nhẫn cùng đội tuyển quốc gia thử nghiệm chiến thuật hết lần này đến lần khác…
6 người bọn họ hiện đang thi đấu tận Nhật Bản. Nhưng phía sau là sự ủng hộ của biết bao đồng đội nơi quê nhà.
Đến 7 giờ tối, trận bán kết của Giải Quán quân Asian lần thứ 6 chính thức bắt đầu.
Trận đầu tiên trong ngày là cuộc đối đầu giữa Hàn Quốc và Nhật Bản.
Khán giả tại hiện trường cuồng nhiệt hò reo cổ vũ cho đội Nhật Bản. Tiếc thay, trình độ eSports của Nhật và Hàn chênh lệch quá lớn. Nhật Bản vừa bị Trung Quốc đánh bại 0:2 ở vòng bảng, giờ lại bị Hàn Quốc vùi dập 3:0 ngay trong thể thức BO5 của vòng loại trực tiếp.
Các tuyển thủ Nhật Bản bước xuống sân khấu với vẻ mặt u ám, như vừa nuốt phải thuốc đắng.
Khán giả tại chỗ không chút khách khí mà đồng loạt la ó phản đối, thậm chí có người hét bằng tiếng Nhật: “Trả lại tiền vé cho tôi!”
Đội Hàn Quốc chính thức giành vé vào chung kết.
Nhưng họ không rời khỏi hiện trường, mà cả HLV lẫn tuyển thủ đều ngồi xuống khu vực khán giả, để theo dõi trận đối đầu giữa Singapore và Trung Quốc, vì đội thắng trong trận này sẽ là đối thủ của họ ở chung kết.
21 giờ tối thứ Bảy, trận bán kết giữa Trung Quốc và Singapore chính thức bắt đầu.
Tại Trung Quốc, lượng người xem phòng livestream “Giải Quán quân Asian” vượt mốc mười triệu người chỉ trong chớp mắt. Rất nhiều fan có điều kiện còn liên tục tặng hỏa tiễn để cổ vũ đội tuyển quốc gia, khu vực bình luận trực tuyến bị phủ kín bởi vô số lời nhắn: “Cố lên đội Trung Quốc!”
Tại sân đấu, các tuyển thủ đội Trung Quốc cùng HLV trưởng đồng loạt mặc đồng phục, bước vào phòng cách âm thi đấu.
Bùi Phong vẫn giữ nụ cười trên môi, nhìn không hề có chút lo lắng.
Giang Thiệu Vũ như thường lệ giữ vẻ mặt lạnh nhạt, không lộ rõ cảm xúc, trong tay vẫn cầm cuốn sổ màu đen quen thuộc.
21:30, trận bán kết chính thức bắt đầu.
Hệ thống tiến hành bốc thăm, kết quả là ván đầu tiên Singapore được chọn làm chủ nhà, có quyền lựa chọn chế độ thi đấu và bản đồ.
HLV Trương chọn chế độ thi đấu: Huyết chiến vô tận.
— Quả nhiên đúng như Giang Thiệu Vũ đã dự đoán.
Hết chương 137
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh