Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 136
Chương 136
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Nụ cười trên khuôn mặt của bình luận viên tại hiện trường ở Nhật Bản dần biến mất, sắc mặt của khán giả cũng không mấy dễ chịu, tiếng hò reo rõ ràng đã yếu đi rất nhiều.
Ban đầu ai cũng nghĩ rằng đội Nhật Bản sẽ dễ dàng đánh bại đội Trung Quốc, kết quả thì sao?
Vậy mà lại thua tới 1:6? Các người đang mộng du à?
Đây là sân nhà của đội Nhật Bản đấy! Sân nhà có lợi thế được chọn chế độ thi đấu và bản đồ, vậy mà thua ngay trên sân nhà, trận sau còn đánh đấm gì nữa?
Đội Trung Quốc đã giành chiến thắng trên bản đồ “Trung học Quang Hoa” tại sân nhà của Nhật Bản, ghi được 1 điểm trước.
Tiếp theo sẽ là sân nhà của đội Trung Quốc.
HLV Koizumi đau đầu muốn nứt óc. Ban đầu ông ta tưởng rằng đội Trung Quốc không giỏi chế độ đấu sinh tử đặt bom, nên tự cho mình là thông minh mà chọn chế độ đó. Kết quả, trước một đội Trung Quốc linh hoạt biến hóa như vậy, đội Nhật Bản lại trở nên vô cùng vụng về, lúng túng.
Tỷ số 1:6 trên bản đồ Trung học Quang Hoa ở trận đầu tiên thực sự là một sự chế giễu trắng trợn. Bị đánh cho tơi tả ngay trên sân nhà, mất hết cả mặt mũi!
Trận thứ hai biết làm sao đây?
Đến lượt đội Trung Quốc làm chủ nhà, họ sẽ chọn bản đồ nào, chế độ nào?
HLV Koizumi bước vào phòng cách âm, sắc mặt căng thẳng đến mức tái nhợt: “Trận thứ hai, nếu họ lại chọn chế độ đặt bom, thì chúng ta chia đội hình 2-3, cử hai người phòng thủ điểm B, ba người đối đầu trực diện với họ!”
HLV Koizumi có một linh cảm rất xấu. Biết đâu đội Trung Quốc sẽ nhân đà chiến thắng mà tiếp tục chọn chế độ đặt bom để dắt mũi họ chơi đùa. Nhưng, làm thế nào để hóa giải đội hình hai bắn tỉa bắn tỉa của Trung Quốc thì đến giờ ông cũng chưa nghĩ ra cách nào hay hơn!
Lúc này, tại một phòng khách sạn.
HLV và các tuyển thủ của đội Hàn Quốc, những người đã hoàn thành tất cả các trận đấu cũng đang xem trận đấu này qua livestream.
Đội xếp nhì bảng B sẽ là đối thủ của họ ở bán kết, nên việc tìm hiểu trước là rất cần thiết.
Họ đã đối đầu với đội Nhật Bản nhiều lần ở giải quán quân Asian, tỷ lệ thắng vượt quá 90%, không đáng lo.
Chỉ có đội Trung Quốc, đội Trung Quốc của mùa giải năm nay thực sự khiến người ta bất ngờ. Ngay từ ngày đầu vòng bảng khi họ thắng liền 2 trận, HLV trưởng Han Chang-ho của đội Hàn Quốc đã để mắt đến hắc mã này. Ngày thứ hai họ tiếp tục thắng Indonesia 2:0 và bây giờ xem ra, rất có khả năng họ sẽ lại thắng Nhật Bản 2:0.
Đội Trung Quốc năm nay và đội Trung Quốc của các năm trước thực sự khác nhau một trời một vực.
HLV Han vuốt cằm, trầm ngâm: “Đội Trung Quốc lần này sao lại thay đổi lớn đến vậy? Giải đấu trong nước của họ xưa nay đâu có trình độ cao đâu?”
Trợ giáo HLV hạ giọng: “Họ đã thay HLV trưởng của đội tuyển quốc gia, có lẽ có liên quan đến chuyện đó?”
HLV Han suy nghĩ một lúc, dứt khoát nói: “Lập tức điều tra rõ lý lịch của HLV trưởng đội Trung Quốc cho tôi, càng chi tiết càng tốt!”
Trợ giáo lập tức đáp: “Rõ!”
Trận đấu thứ hai nhanh chóng bắt đầu.
HLV Koizumi Yozan của đội Nhật Bản và HLV trưởng Giang Thiệu Vũ của đội Trung Quốc lại một lần nữa xuất hiện trong phòng cách âm.
Koizumi căng thẳng đến nỗi mồ hôi đầm đìa, còn Giang Thiệu Vũ thì vẫn bình tĩnh như thường. Trên tay anh vẫn là quyển sổ tay bìa da màu đen quen thuộc, vừa lật giở, vừa khẽ động môi, như đang dặn dò điều gì đó với đội trưởng.
Tại phòng phát sóng trực tiếp trong nước, khi thấy hình ảnh Giang Thiệu Vũ với vẻ mặt điềm tĩnh trên màn hình, rất nhiều fan cuồng nhiệt spam bình luận:
[HLV đẹp trai nhất thế giới chính là của Trung Quốc chúng ta!]
[Về nhan sắc, HLV đội tuyển quốc gia của tụi mình tuyệt đối không thua ai~]
[Chiến thuật của thần Wing quá đỉnh, tôi nghi ngờ hợp lý rằng chiến lược trận đặt bom hôm nay là do anh ấy tự tay vạch ra]
[Trận thứ hai, đội Trung Quốc sẽ chọn chế độ nào trên sân nhà? Vẫn tiếp tục là chế độ đặt bom sao?]
Trên màn hình lớn nhanh chóng hiện ra chế độ thi đấu mà Giang Thiệu Vũ đã chọn – Sinh tử đặt bom.
HLV Koizumi cảm thấy trước mắt tối sầm!
Đây là đang cố tình nhắm thẳng vào điểm yếu đặt bom của Nhật Bản để đánh tiếp một trận nữa sao?
Vốn dĩ Koizumi định dùng chế độ đặt bom để gài bẫy Trung Quốc, kết quả lại thành tự mình đào hố chôn mình?
Ý đồ của Giang Thiệu Vũ rất đơn giản — Đã vậy thì, nếu đội Nhật Bản không thể đối phó được các tay bắn tỉa của Trung Quốc trong chế độ đặt bom, thì cứ tiếp tục dùng chế độ này, tranh thủ thời gian kết thúc trận đấu. Không cần phải đổi thêm chiến thuật làm gì cho mất công, anh vẫn cần giữ lại nhiều bài chiến thuật hơn để đối phó với các đối thủ sau này.
Lúc này đến lượt đội Nhật chọn bản đồ.
Bản đồ đã dùng sẽ tự động bị cấm, nên bản đồ “Trung học Quang Hoa” ở trận đầu tiên không thể dùng lại. Sáu bản đồ đặt bom còn lại gồm:
Hạng 5 sao: Trung tâm thành phố, Nhà tù Tây Sơn
Hạng 4 sao: Mê Tình Tiểu Trấn, Cầu Côn Luân, Nhà Kho Số 7, Khu dân cư An Thái
Trong trận trước, khi Nhật Bản làm chủ nhà, Giang Thiệu Vũ đã cấm ba bản đồ là Nhà Kho Số 7, Khu dân cư An Thái, và Nhà tù Tây Sơn.
Điều đó có nghĩa là, phải chăng đội Trung Quốc không luyện tập nhiều ba bản đồ này?
Koizumi cắn răng, theo hướng suy nghĩ thông thường của chiến thuật BP, ông ta cấm toàn bộ những bản đồ mà Giang Thiệu Vũ để lộ ở trận trước và thả ra ba bản đồ mà Giang Thiệu Vũ từng cấm, gồm: Nhà Kho Số 7, Khu dân cư An Thái, và Nhà tù Tây Sơn.
Giang Thiệu Vũ nhìn thấy liền khẽ cong khóe môi – HLV Koizumi quả nhiên đã mắc bẫy.
Anh cố ý làm vậy từ trận trước, giả vờ rằng đội Trung Quốc không tập luyện ba bản đồ này, để dụ HLV đối thủ thả chúng ra.
Thực tế, đúng là ba bản đồ Nhà Kho Số 7, Khu dân cư An Thái, và Nhà tù Tây Sơn không phải là trọng điểm trong quá trình huấn luyện của đội tuyển quốc gia. Tuy nhiên, Khu dân cư An Thái là bản đồ có diện tích lớn nhất trong toàn bộ chế độ đặt bom – cũng là bản đồ chủ lực để Lão Thường huấn luyện trò “trốn tìm”!
Các tuyển thủ quốc gia mỗi ngày đều chơi “trốn tìm” cùng Lão Thường trên bản đồ này, nên cực kỳ quen thuộc với đường đi nước bước ở đây.
Dù không phải là bản đồ trọng điểm nhưng Giang Thiệu Vũ tin tưởng vào khả năng chỉ huy ứng biến linh hoạt của đội trưởng Bùi Phong. Sau trận đầu tiên, anh đã nhìn ra được rằng khả năng nắm cục diện và sự linh hoạt trong chỉ đạo của đội Nhật Bản hoàn toàn kém xa Bùi Phong.
Bản đồ càng rộng, chiến thuật của đội Trung Quốc càng có thể biến hóa phong phú, và đội Nhật Bản sẽ càng bị rối loạn.
Sau khi chọn xong bản đồ, hai HLV rời khỏi phòng cách âm.
Koizumi lo lắng quay lại hàng ghế huấn luyện, len lén liếc nhìn Giang Thiệu Vũ, phát hiện vị HLV này từ đầu đến cuối vẫn vô cùng bình tĩnh.
Trận đấu bắt đầu, lần này đội Trung Quốc được ngẫu nhiên phân vào phe kh*ng b*.
Khu dân cư An Thái, giống như các bản đồ đặt bom khác, có hai điểm đặt bom là A và B. Tuy nhiên, do diện tích bản đồ quá lớn, nên khoảng cách giữa điểm A và B là cực kỳ xa, một điểm nằm ở quảng trường thể dục ở góc đông nam khu dân cư, điểm còn lại nằm ở trung tâm quản lý ở góc tây bắc.
Điểm hồi sinh của phe cảnh sát và phe kh*ng b* lần lượt là ở tòa nhà số 3 và số 5, cách nhau bởi một dải đất cây xanh.
Lối chơi trên bản đồ này rất phong phú: có thể mở đầu bằng một trận giao tranh tổng ở khu nhà dân cư để cố gắng tiêu diệt toàn bộ đối thủ; cũng có thể né đối thủ khi mở trận, cùng cả đội chọn tấn công điểm A hoặc B; hoặc chia làm hai hướng, tiếp cận cả hai điểm để kéo giãn đối thủ.
Do trận trước liên tục bị đánh úp sau lưn”, nên chỉ huy của đội Nhật đã bị ám ảnh tâm lý. Mới vừa vào trận, đội trưởng Takano gã thực hiện đúng lời dặn của HLV: “Đội hình chia 2:3! Y tế đi theo tôi đến điểm A, ba người còn lại đi điểm B!”
Đội Nhật Bản lập tức chia quân làm hai ngả.
Nhưng điều mà họ không biết là, ngay lúc đó, 5 người của đội Trung Quốc đã đi vòng ra phía sau khu dân cư, ẩn nấp trong bồn hoa quanh điểm A. Khi tay bắn tỉa Takano Shuhei và y tế Matsumoto Riko lén lút đi qua, tiếng súng đột ngột nổ ra từ bốn phía!
Đoàng! Đoàng!
Bùi Phong và Quy Tư Dương lần lượt nổ súng, mỗi người một phát, hạ gục ngay lập tức hai tuyển thủ Nhật Bản!
Ngay sau đó, Hoa Nhiên như cơn gió lao đến điểm A đặt bom.
30 giây sau – BÙM!
Lửa khói bốc cao quen thuộc, hiệp đầu tiên, phe kh*ng b* thắng.
Takano Shuhei tức đến nỗi nhảy dựng lên: “Sao họ lại không chia đường nữa, cả năm người đều ở điểm A?!”
Matsumoto Riko thì nhỏ giọng càu nhàu: “Không đánh úp nữa, chuyển sang chiến thuật phục kích rồi…”
Bùi Phong cười nói: “Bắt rùa vào hũ, chỉ đợi các cậu tự mình chui vào thôi.”
Ba người được cử đi điểm B sắc mặt vô cùng khó coi, bản đồ này quá rộng, đợi đến lúc họ quay lại phòng thủ thì đã quá muộn. Tại sao HLV lại không cấm bản đồ lớn nhất chế độ đặt bom là khu dân cư An Thái? Tại sao chứ?!
HLV Koizumi: “……”
Ông ta cũng muốn hỏi tại sao đây?
Giang Thiệu Vũ trận trước cấm bản đồ này, ông còn tưởng là vì đội Trung Quốc không giỏi bản đồ này, hóa ra là cố tình diễn để ông xem à?!
Hiệp hai bắt đầu nhanh chóng.
Trong đầu Takano Shuhei cứ ù ù ong ong, phía bên kia rốt cuộc sẽ đánh kiểu gì? Mình nên cùng đồng đội hợp lực, đấu súng cận chiến, tiêu diệt tay bắn tỉa của họ trước? Hay nên chia đội hình ra để phòng thủ, đề phòng bị y tế và trinh sát đánh úp?
Là người chỉ huy, đầu óc của Takano đã hoàn toàn rối loạn.
Anh ta chỉ chần chừ có hai giây, thì tiếng súng cực lớn vang lên từ bên phải —
Bùi Phong dẫn đầu đội trực tiếp xông đến chặn cửa!
Lần này, đội Trung Quốc không đánh úp, cũng không phục kích, họ lao thẳng đến khu nhà dân cư để ám sát trực tiếp, quyết chiến chính diện.
Hoa Nhiên ném một quả lựu đạn, phát nổ ngay tại lối vào khu dân cư, khiến 5 người của đội Nhật Bản bị nổ tung tứ tán. Ở xa, ẩn nấp trong bãi hoa, Quy Tư Dương liền bật ngắm, bắn mỗi phát một mạng.
Đợt chặn cửa này là một cuộc tấn công bất ngờ, khiến đội Nhật bản không kịp trở tay thay quần áo. Dù họ đã kịp phản ứng và bắn hạ được Hoa Nhiên, nhưng hai tay bắn tỉa của đội Trung Quốc với hỏa lực như máy chém, đã dọn sạch toàn bộ đội hình Nhật Bản trong tích tắc.
Phe cảnh sát bị tiêu diệt toàn đội.
Phe kh*ng b* chỉ cần tùy ý đặt bom ở một điểm là thắng.
Đội Trung Quốc liên tiếp giành 2 hiệp, Takano hoàn toàn rối loạn chỉ huy.
HLV Koizumi nhận thấy tinh thần toàn đội đang xuống dốc, lập tức gọi tạm dừng trận đấu, yêu cầu cả đội điều chỉnh.
Đội Nhật Bản tranh thủ 5 phút tạm dừng để cố gắng khôi phục lại sự tự tin.
Bình luận viên tại hiện trường hô to: “Chúng ta hãy cùng cổ vũ cho tuyển thủ đội Nhật Bản nào!”
Khán giả gào khản cổ bằng tiếng Nhật: “Ganbatte!” (Cố lên!)
Tiếng cổ vũ vang dội đến mức, dù đang ngồi trong phòng cách âm cũng có thể nghe thấy.
Hoa Nhiên tháo tai nghe xuống, ghé sát lại chỗ Thư Thần, cười híp mắt hí hửng nói: “Anh Thần, họ đang cổ vũ cho tụi mình đó.”
Thư Thần: “……Khụ. Họ, họ đang hô bằng tiếng Nhật.”
Hoa Nhiên mặt dày nói: “Dùng tiếng Nhật để cổ vũ cho bọn mình, đúng là sự ủng hộ xuyên biên giới, mình không thể khiến họ thất vọng được.”
Mọi người: “……”
Bùi Phong cố nhịn cười, nói: “Cách cậu hiểu vấn đề đúng là xuất thần nhập hóa luôn rồi.”
Hiệp ba, đội Nhật điều chỉnh chiến thuật, chơi chủ động hơn.
Họ dốc toàn lực, cả 5 người cùng kéo đến gần khu nhà dân cư để mở giao tranh, hy vọng tận dụng lợi thế cận chiến để nhanh chóng tiêu diệt toàn bộ tuyển thủ Trung Quốc.
Tuy nhiên, tên chuyên gia phá rối Hoa Nhiên cứ thỉnh thoảng lại chui ra quăng một quả bom khói, tạo màn che để đồng đội thay đổi vị trí. Kết quả là đội Nhật Bản rất khó tiêu diệt nhanh được Bùi Phong và Quy Tư Dương.
Hai bên giằng co căng thẳng, đánh nhau mấy phút mà vẫn chưa phân thắng bại. Nhưng lúc này, trên màn hình hiện ra cảnh báo —
Bom của phe kh*ng b* đã được cài đặt.
Đếm ngược: 30 giây.
Takano nhìn thấy thông báo gần như tuyệt vọng ngay lập tức.
Trinh sát bên kia đâu rồi? Đang đánh nửa chừng mà lại tự dưng biến mất?!
Không ai biết Tần Tuyết Dao đã âm thầm rời đi từ lúc nào, một lần nữa thành công trộm nhà từ phía sau.
Hiệp bốn…
Hiệp năm…
Đội Trung Quốc đánh càng lúc càng hưng phấn, đội Nhật Bản càng đánh càng loạn.
Rõ ràng, tinh thần và sự tự tin của tuyển thủ Nhật Bản đã bị đánh sụp hoàn toàn.
Mà chỉ cần chỉ huy bị rối, thì chế độ đặt bom sẽ càng đánh càng khó.
Nửa ván đầu tiên, khi là phe kh*ng b*, đội Trung Quốc đánh bại phe cảnh sát với tỷ số 5:0, hoàn toàn áp đảo!
Nửa ván tiếp theo, hai bên đổi phe, đội Nhật Bản thành kh*ng b*.
Ngay hiệp đầu, họ may mắn dồn quân đánh thẳng điểm B, trong khi đội Trung Quốc lại tập trung phòng thủ A, thế là đội Nhật Bản nhặt được một điểm gỡ.
Nhưng đến hiệp thứ hai, hai tay bắn tỉa của Trung Quốc phối hợp chéo nhau, canh giữ chặt chẽ các ngã rẽ trong khu dân cư, nhanh chóng hạ gục người mang bom của Nhật.
Nhật Bản cố gắng đi nhặt lại bom, nhưng bị Bùi Phong và Quy Tư Dương bắn từng phát một, không cách nào ló đầu ra nổi.
Cuối cùng, đội Trung Quốc thực hiện pha 3 đổi 5, quét sạch toàn bộ đội hình Nhật, giành chiến thắng!
Tỷ số hiệp nhỏ lại một lần nữa là 6:1.
Đội Trung Quốc đã giành thắng lợi trên bản đồ thứ hai “Khu dân cư An Thái”!
Khán giả tại hiện trường Nhật Bản hoàn toàn sụp đổ, họ không thể tin nổi vào kết quả này!
Trước trận đấu, có tới 90% người chơi dự đoán Nhật Bản sẽ thắng, kết quả là sao? Thua cả hai trận với tỷ số thảm bại thế này?!
Trong phòng livestream tại Trung Quốc, dân mạng vui đến phát điên.
[Ối dời ơi, không nhìn nhầm chứ? Hai trận đặt bom đều là 6:1, thắng luôn hai bản đồ!]
[Nhật Bản hôm nay chắc đánh trong mộng luôn quá…]
[Trung học Quang Hoa và Khu dân cư An Thái, hai bản đồ đánh thật sự quá mãn nhãn! Là Fred chỉ huy đúng không? Quá đỉnh!]
[Hai trận này có đủ các chiến thuật: “dụ rắn khỏi hang”, “giương đông kích tây”, “bắt rùa trong hũ”, “đảo khách thành chủ”, “âm thầm chuyển quân”, còn có Tuyết Dao chị nhà đang đánh nửa chừng thì bỏ chạy – đúng là kế thứ 36 “chuồn là thượng sách”, hahaha!]
[HLV Giang có phải tinh thông binh pháp không vậy? Đánh cho đội Nhật Bản đến mức mù mờ luôn!]
[Vui quá! Đội Trung Quốc cuối cùng cũng gượng dậy rồi, toàn thắng vòng bảng Giải Asian, 666!]
[Muốn khóc ghê. Đội tuyển năm nay cố lên, sau này trận nào cũng đặt báo thức để xem!]
Khán giả trong nước chưa bao giờ vui đến như vậy.
Một số fan lâu năm theo dõi giải đấu suốt nhiều năm qua thậm chí đã rơi nước mắt vì xúc động.
Trước đây, mỗi khi đến các giải đấu mang tầm quốc tế, khi các tuyển thủ ra nước ngoài thi đấu, tin tức mang về luôn là tin xấu:
— Đội Trung Quốc thua rồi.
— Đội Trung Quốc bị loại ngay vòng bảng.
— Đội Trung Quốc hôm trước vừa ra nước ngoài, hôm nay đã về nước rồi.
Lâu dần, mọi người thật sự không muốn quan tâm đến giải thế giới của Thần Súng nữa, vì sợ lại thất vọng, lại đau lòng.
Nhưng năm nay, đội tuyển quốc gia được Giang Thiệu Vũ trực tiếp dẫn dắt, lần đầu tiên tham gia Giải Asian, thắng 2:0 trước đội Việt Nam, 2:0 trước đội Malaysia, 2:0 trước đội Indonesia và cuối cùng, thắng gọn gàng 2:0 trước đội Nhật Bản!
Hai trận đặt bom liên tiếp, đánh như đang mở lớp “dạy Nhật Bản làm người”!
Lối đánh linh hoạt, phối hợp ăn ý, chiến thuật phong phú, kỹ năng bắn súng cực kỳ chính xác.
Đây còn là đội Trung Quốc phế vật ngày xưa sao?
Không còn nữa!
Đội tuyển quốc gia đã thực sự lột xác hoàn toàn. Đội tuyển mới đã tái sinh từ tro tàn!
Hết chương 136
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh