Học Thần Triệu Fan Ngày Ngày Diễn Trò Với Tôi
Chương 65: SilentWaves
Tạ Lan, lúc khởi đầu là Tạ Lan, món quà trời ban cũng là Tạ Lan.
Đậu Thịnh khẽ thở ra: "Tớ luôn không có cơ hội nói... cảm ơn cậu đã ở bên tớ trong hai năm ấy."
Tạ Lan ngơ ngẩn nhìn anh rất lâu. Trong lòng sóng dậy, nhưng gương mặt lại bình tĩnh đến lạ.
SilentWaves là nhãn dán ký ức đau thương nhất đời Tạ Lan. Từ sau khi Tiêu Lãng Tịnh mất, cái tên đó càng trở thành một dấu ấn nhắc cậu mãi không quên về quãng thời gian tối tăm, bất lực.
Không ngờ, thứ từng vùi chôn lòng tin của cậu... lại chính là điều đã kéo Đậu Thịnh bước ra khỏi vực sâu.
Thời gian đúng là biết trêu người.
Hồi lâu, cậu mới thấp giọng hỏi: "Cậu nhận ra tớ từ khi nào?"
"Ngay lần đầu tiên cậu livestream kéo đàn." Đậu Thịnh mỉm cười, "Tuy thân hình cậu so với năm đó cao lớn hơn nhiều, nhưng vừa nghe đoạn nhạc, tớ đã biết là cậu. Ngoài đời có bao nhiêu người giống cậu, nhưng chỉ có một người duy nhất là cậu thôi."
Internet có thể hỗn loạn, có thể nhiều sóng gió, nhưng trong mắt hai người lúc này lại bình yên đến lạ.
Tạ Lan nhận được một cái hôn chúc ngủ ngon từ bạn trai mình, đi tắm xong, liền nằm vào chăn.
Con mèo tên Ngô Đồng nằm bên gối, khò khè ngủ say. Cậu mơ màng, đang muốn đưa tay sờ đầu nó một cái trước khi ngủ thì ý thức mơ hồ đã kéo sụp mí mắt.
Ngay lúc định buông xuôi, một cảm giác quen thuộc kỳ lạ bỗng ùa lên trong lòng.
Vài giây sau, cậu mở mắt, rút điện thoại từ dưới gối.
Danh sách tin nhắn rất dài, gần đây hầu như toàn là những lời mắng chửi. Nhưng suốt một tuần nay cậu không đọc gì cả, danh sách được sắp xếp theo thứ tự mới nhất.
Tạ Lan kiên nhẫn lướt xuống, lướt đến mỏi cả cổ tay, mắt bắt đầu hoa lên... cuối cùng cũng dừng lại được.
Quay ngược về một buổi tối trước.
Hắc y chủ công: Cậu ở (Thiếu niên trên dây cung) đề cử bản nhạc nền gốc hay nhất, rốt cuộc bao nhiêu phần là do cậu tự soạn?
Hồi đó, Tạ Lan đọc xong còn thấy chẳng hiểu gì, giờ thì cẩn thận dò từng dấu câu mới chợt hiểu rõ.
Đây là tin nhắn đầu tiên chất vấn về tính "nguyên tác" trong bản demo của cậu. Và cũng là tin đầu tiên trong chuỗi những nghi ngờ, chỉ trích, buộc tội sau đó đã ném về phía cậu.
Ảnh đại diện của "Hắc y chủ công" là một hình đen trơn, không có gì cả.
Tạ Lan nhấn vào tài khoản đó. Cấp 5, thuần fan, được coi là dân chơi lâu năm của nền tảng. Lịch sử sưu tầm thì phủ khắp các khu video, nhưng lại không follow bất kỳ UP nào.
Cậu do dự quay lại danh sách tin nhắn, vô tình chạm nhẹ vào phần trên màn hình, phần tin nhắn ở đầu danh sách bật lại ngay trên cùng.
Một cái tên hiện lên giữa khung chat "Ngói ngươi lệnh A Trạch."
Vừa đúng lúc. Tin nhắn đó là cái cậu vừa lỡ tay chạm vào.
Tạ Lan do dự một chút, cuối cùng vẫn mở khung chat ra.
A Trạch: Thần tượng, tivi nhỏ khóc gào QAQ
A Trạch: Sự việc tới nước này, tớ chỉ còn biết quỳ
A Trạch: Là cậu đúng không? Cậu chính là S thần bản tôn đúng không?? Hôm nay tớ cãi nhau với fan suốt nửa ngày, quyết đi truy tìm người khởi xướng vụ này. Giờ nhớ lại lúc trước không nhận ra, tớ đúng là heo mắt 555
Tạ Lan: "..."
Cậu cau mày tra lại từ "người khởi xướng" kia, đột nhiên cảm thấy mình muốn trả lời tin nhắn này.
Phản hồi lại rất lạnh nhạt, và hơi mang đậm phong cách "Đậu Thịnh":
Tạ Lan: Tớ là S? Cậu điên à?
A Trạch: Thần tượng ơi rep tớ đi!!
A Trạch: Dù cậu không thừa nhận cũng không sao... Xem như tớ điên thật. Lần trước cậu livestream xong, tớ điên đến mức đập đầu vào giường như muốn tự trừng phạt vì nhìn không ra.
A Trạch: Tớ đúng là đồ khốn, tớ ghen ghét với UP mới, tớ tự luyến, tớ thích tỏ vẻ! Nhưng! Tớ thật lòng yêu thích cậu đó! Dù cậu có muốn hay không, tớ cũng đã tự phong cho mình làm "chó nhỏ Bilibili" của cậu! Tiếc là mình không cùng thành phố, không thì tớ bắt xe đến đưa tim cho cậu ăn luôn ấy!
Tạ Lan: ...Cảm ơn, nhưng tớ không thích ăn tim người khác.
A Trạch hôm nay đúng là... hơi thảm.
Có lẽ hắn cũng biết nếu tiếp tục mắng, fan sẽ chạy hết, nên quyết định trút hết nỗi lòng, mở chế độ gõ bàn phím điên cuồng lên người Tạ Lan.
Tạ Lan đặt điện thoại xuống, ôm mèo ngẩn người một lát. Vài phút sau, lại mở máy ra thì thấy A Trạch đã kịp gõ thêm gần cả chục cái "tiểu luận" mới.
Nửa đầu là... chửi S thần không tiếc lời.
Nửa sau là... tự nhận mình cũng chẳng ra gì.
Chỉ có hai câu cuối cùng, khiến Tạ Lan lập tức bật dậy:
"Cùng khu thì không tiện vạch áo người ta, tớ cũng chỉ nắm khoảng 6 - 7 phần chắc chắn. Khu Âm nhạc hiện có trăm vạn fan UP, lật lại hết một lượt cũng rối não."
"Tớ đoán là công ty đưa người vào fandom hoạt động, trước đây bên phòng tớ chưa từng thuê phòng làm việc ngoài, tính hợp tác với D bình đài tuyên truyền. Cái bài phốt kia viết giống y hệt phong cách của người phía bên đó, lúc ấy thương lượng dự án có nhắc đến một UP cùng khu cũng dùng dịch vụ bên họ. Nên tớ mới nghi."
"Lô-gic rối rắm thật sự..."
Tạ Lan ngay lập tức nhớ đến cái tên gây nhiễu mấy ngày trước: "Hắc y chủ công."
Tối hôm ấy cậu không trả lời, có lẽ cũng vô tình né được một cú bẫy truyền thông. Chứ nếu trả lời thật, rất dễ bị dẫn dụ nói kiểu "trăm phần trăm nguyên sang" rồi bị bóc phốt đến sấp mặt.
Cậu vội gõ một câu "cảm ơn" gửi cho A Trạch, sau đó mở ngay kênh âm nhạc.
Bilibili không thể xem danh sách UP chủ theo toàn khu, nhưng có thể tra đứng đầu ở mỗi khu vực. Tạ Lan lật một hồi, cũng đã có kết quả.
Khu âm nhạc hiện có khoảng 10 UP trên trăm vạn fan.
Lùi xuống một chút thì có một người đang ở mốc 920 ngàn, phần lớn người khác đã rơi xuống mốc 810 ngàn rồi.
Cái người 920 ngàn kia nick là "Một cái nhỏ hắc củi."
Tạ Lan ngẩn ra một lúc.
Nếu nhớ không nhầm, hôm đánh lôi đài livestream hôm đó, tài khoản "Một cái nhỏ hắc củi" cũng donate không ít quà cho cậu.
Bảng xếp hạng hôm đó:
Số 1 là Đậu Thịnh,
Số 2 A Trạch,
Số 3 chính là "Tiểu Hắc Củi".
Tạ Lan từng xem qua vài video của hắn: violon, piano diễn tấu, kỹ thuật chắc tay, nhưng không có khả năng soạn nhạc. Tính cách thì hướng nội, hay đỏ mặt trước màn hình, nói chuyện lắp bắp. Fan gọi cậu ta là "Cẩu Cẩu."
Tạ Lan còn chưa kịp kể với Đậu Thịnh phát hiện mới, thì sáng hôm sau, vừa tờ mờ sáng, Đậu Thịnh đã tự gõ cửa phòng cậu.
"Chắc tớ điều tra ra rồi." Anh nói.
Trên màn hình điện thoại là một đoạn tin nhắn trò chuyện dài hơn mười phút.
"Đêm qua tớ nhắn cho mấy người quen cũng tạm thân trong giới UP, sáng nay có một người bên khu chữ số trả lời tớ. Nói người thuê thủy quân với truyền thông lần này khả năng cao là một UP nhỏ ở khu âm nhạc chính là cái cậu 'tiểu hắc củi' gì đó, đang dùng chung studio thủy quân với bạn tớ. Người ta nhìn một cái là nhận ra bài PR hôm đó đúng là tác phẩm của cái studio kia."
Tạ Lan ngẩn ra, "Không phải là công ty vận hành fan thuê à?"
Đậu Thịnh nhướng mày, "Ừ, cái gì công ty vận hành fan cơ?"
So mấy lời A Trạch nói hôm qua thì cơ bản khớp hẳn.
Đậu Thịnh cười khẩy một tiếng: "Fan vận hành gì mà fan vận hành. Mấy cái studio làm truyền thông bẩn đều có dịch vụ thuê thủy quân cả. Cái studio này tách ra từ một công ty lớn, đang mở rộng thị trường điên cuồng, mà 'tiểu hắc củi' là khách hàng lớn nhất hiện tại của họ. Cho nên lôi kéo truyền thông hay gì cũng dùng dữ liệu từ tiểu hắc củi để đi thổi. Còn thiếu điều đăng luôn số căn cước lên ấy."
Tạ Lan cầm điện thoại nhìn lại trang cá nhân của tiểu hắc củi, lòng hơi rối loạn.
"Chắc chắn không?" Cậu hỏi.
"Có mấy người bạn khác của tớ cũng quen tiểu hắc củi, chắc hỏi ra được gì đấy. Để tớ nhờ họ xác minh thêm."
Tạ Lan không nhịn được hỏi: "Cậu có bao nhiêu bạn làm UP thế?"
"Hả?" Đậu Thịnh ngẩng đầu khỏi màn hình, "Tầm hơn trăm người, bạn thân thì cỡ hơn ba chục."
Tạ Lan: "... Chỉ có?"
Vừa gõ tin nhắn, Đậu Thịnh vừa nhẹ nhàng giải thích: "Một nền tảng lưu lượng thì dù video hay đến đâu cũng không tránh khỏi cạnh tranh, đấu đá, lợi ích lằng nhằng. Cậu nghe A Trạch nói cho biết vậy thôi, đừng xem cậu ta như bạn thân gì cả."
Cũng đúng.
Tạ Lan gửi ID tiểu hắc củi cho A Trạch. A Trạch không trả lời thẳng có phải hay không, nhưng lại chủ động nói về việc thương vụ, xác nhận Tạ Lan chính là "S thần hậu". Cậu ta còn nhạy cảm ép giá cả thương vụ xuống 5% như kiểu đền lỗi.
Tạ Lan khó hiểu, "Cái đó là sao?"
Đậu Thịnh liếc sang màn hình một cái, bật cười. "Khu âm nhạc ít tài nguyên thương mại, ai giành được là người đó ăn. Mà giá cả thương vụ thì toàn dựa theo số follow, vượt mốc một triệu là đổi đời. Từ 900 ngàn xuống còn 800 ngàn, đơn giá khác hẳn. Giờ mà bị ép giá thì coi như mất đơn luôn. Cậu lật xem mấy bài PR gần đây của cậu ta, có phải bị chậm deadline nhiều hơn trước không?"
Tạ Lan mở ra kiểm tra, đúng thật.
Trước đây tiểu hắc củi mỗi thứ Tư đều có video mới, mỗi tháng có vài bài PR, tháng này đến cuối tháng vẫn chưa có cái nào.
Cả ngày hôm đó, Đậu Thịnh ở trong phòng gọi điện lia lịa.
Dư luận ngày càng gắt, sau trận livestream tối thứ Sáu, bên kia gần như muốn dồn Tạ Lan đến tuyệt lộ. Thủy quân đông chưa từng thấy.
Mục vote [Thiếu niên trên dây đàn] đã hơn 200 ngàn, A Trạch cũng hơn 50 ngàn. Mà Tạ Lan đáng thương chỉ hơn 4 ngàn phiếu, mấy ngày rồi gần như không nhúc nhích.
Mấy nhãn hàng từng hỏi chuyện PR trước đó cũng im bặt, không ai đả động đến nữa.
Tạ Lan biết rõ nghề này lạnh lùng ra sao nên cũng chẳng quá để tâm, chỉ tập trung làm video giải thích.
Hứa là sẽ đăng trước 8 giờ tối, nhưng lúc kéo xong bản edit cuối cùng, cậu lại bị Đậu Thịnh cản lại.
Đậu Thịnh vừa gọi xong cuộc cuối, bàn ăn còn để nguyên nửa hộp cháo ship về.
"Dời xuống nửa tiếng đi. 8 giờ tối tiểu hắc củi livestream, có người liên mạch."
Tạ Lan nhíu mày: "Liên mạch là gì?"
"Là phát sóng hai bên cùng lúc, cùng mở mic nói chuyện ấy. Lần này là MR. X muốn liên mạch với cậu ta, hai người có quen biết." Đậu Thịnh liếc điện thoại, cười lạnh, "X đúng kiểu rùa tinh của nền tảng ấy, sự kiện nào hot cũng phải chui đầu vào, chúc Tết hết tất cả UP đang nổi."
Tạ Lan: "..."
"Vậy họ..."
"Ông X này là đại UP bên khu ẩm thực, nói là muốn liên mạch với tiểu hắc củi để bàn chuyện doanh nghiệp, tiểu hắc củi đồng ý luôn."
Tạ Lan bỗng thấy có điềm gở.
Một cảm giác... như sắp có ai đó lại định bày trò gì mới.
"Cậu ta hứa với cậu chuyện gì?"
"Không gì hết, cậu ta thích cậu đấy." Đậu Thịnh liếc mắt nhìn Tạ Lan, mỉm cười: "Yên tâm đi."
Yên tâm cái gì chứ?
Tạ Lan muốn hỏi lại nhưng nhìn thấy Đậu Thịnh đang chat với X lia lịa, mặt mày đầy biểu cảm khó hiểu.
Tám giờ tối, tiểu hắc củi đúng giờ livestream.
Trên màn hình là một cậu nam sinh đeo kính trông có chút ngơ ngác. Làn da trắng và tóc đen khiến cậu trông hơi trẻ con. Khoảng hai mươi tuổi, hướng về ống kính nở một nụ cười ngượng nghịu nhưng dịu dàng.
"Chúc mọi người buổi tối vui vẻ, hoan nghênh quay lại với livestream của một cái tiểu hắc củi. Hôm nay lại là buổi luyện đàn thường lệ của mình~"
Đậu Thịnh cười khẩy: "Cậu ta nói chuyện còn giống du học sinh hơn cả cậu ấy."
Tạ Lan: "..."
Tiểu Hắc Củi nói chuyện vẫn cái kiểu đó, fan của cậu ta nghe riết quen rồi. Màn hình đạn mạc tràn đầy mấy câu chọc ghẹo kiểu "Cẩu câu~" lướt ngang qua. Hắc Củi cười nhẹ rồi nói: "Để bớt nhàm chán cho mấy tiết mục luyện đàn thường ngày của tớ, hôm nay tớ sẽ liên mạch với một UP chủ bên khu ẩm thực MR. X, mọi người chờ chút nha~"
Cậu ta mở QQ, gõ một dãy số, gửi lời mời liên mạch đi.
Tạ Lan còn đang lo X sẽ bắt chuyện kiểu gì, thì bên cạnh bỗng nghe Đậu Thịnh ho khan mấy tiếng.
Đậu Thịnh bình tĩnh mở phần thông báo bạn bè, bấm chấp nhận lời mời đến từ "Một cái tiểu Hắc Củi".
Tạ Lan quay đầu, ngơ ngác nhìn cậu ta: "Cậu?!"
Trên màn hình, lời mời ngữ âm của Hắc Củi bật lên, Đậu Thịnh lạnh lùng chấp nhận. Giọng anh cao hơn bình thường một chút: "Xin chào."
"Xin chào xin chào, X à." Hắc Củi đáp lại, "Lâu rồi không tán gẫu ha, dạo này cậu làm gì đó?"
Đậu Thịnh khẽ cười, giọng nhàn nhạt: "Lâu rồi? Tụi mình lần đầu nói chuyện thì có."
Cả phòng live yên lặng hẳn.
Tạ Lan nhìn anh bạn cùng phòng bằng ánh mắt kiểu như thấy ma. Đậu Thịnh liếc cậu, nhướng mày cười khẩy, rồi ngay sau đó mặt không cảm xúc lại, còn ngáp một cái: "Tớ đang liên mạch với cậu nè, còn có thể làm gì?"
Đạn mạc lập tức đầy một màn hình dấu chấm hỏi.
- Hai người này đang... chơi trò diễn hiệu ứng chương trình à?
- Đây là giọng X á? Ít khi nghe X nói chuyện thật ngoài đời...
- Sao nghe quen vậy ta...
- Ủa hôm qua mới cãi nhau với bản mệnh UP của tui...
- Đậu má, mùi xào xáo bay lên rồi đây này...
Hắc Củi im re một hồi mới hoàn hồn, cười mắng theo đạn mạc: "Cậu bị ngáo à, giả bộ không quen luôn hả? Thôi được rồi, vậy tớ bắt đầu luôn đây."
"Ừ, bắt đi, lẹ lên." Đậu Thịnh cười nhạt.
- Mùi lúng túng rõ mồn một luôn á
- Đây không phải tiết mục hiệu ứng gì đó à?
- Ủa nhưng X với Hắc Củi thật sự quen nhau sao...
- Lạ lắm nha, giọng này...
- Hạt Đậu... thật là... Hạt Đậu??
Tiểu Hắc Củi bắt đầu hoảng, cúi đầu liên tục gõ tin nhắn. Đậu Thịnh thì tiện tay tắt mic, quay sang nói với Tạ Lan: "Yên tâm đi, tớ nói với X rồi. Nếu bị hỏi thì X cứ bảo là tụi tớ đang diễn hiệu ứng chương trình."
Tạ Lan sốc thật sự: "Không phải X quen cậu ta sao? Không sợ bị ghét à?"
"Cậu ta là cái thá gì." Đậu Thịnh hừ một tiếng, "Tớ chính là cha nội X, truyền thừa một mạch tổ tông luôn đó."
Tạ Lan: "..."
Đậu Thịnh bật mic lại. Tiểu Hắc Củi cũng bắt đầu bình tĩnh hơn, lôi bản nhạc và cây đàn ra, cười gượng gạo: "Hôm nay lượng người xem đông hơn mọi khi ha."
"Cũng bình thường thôi." Đậu Thịnh bật cười, "Cậu nhìn đạn mạc này đi, tớ đọc vài cái cho nghe:"
"Cãi nhau với bản mệnh UP cả trưa, tức đau cả bao tử, trốn qua đây né drama - rành rành là fan A Trạch rồi."
"Ngơ ngác mất niềm tin một tuần nay, không biết giờ nên follow ai chắc fan Tạ Lan hoặc... hoặc fan hạt đậu."
"Có đàn violon rồi, thêm tiếng nhai khoai tây chiên ASMR nữa là perfect - đây chẳng phải chính là fan tui à?!"
- Đây rõ là đang kiếm chuyện nè
- Không phải cậu ta nói không quen biết sao?
- Đừng nói giọng này là...
- Chờ đã, là Hạt Đậu thật á?!
Một lát sau, tiếng hừ mũi nhẹ vang lên từ mic của Đậu Thịnh: "Là tớ."
Mặt Tiểu Hắc Củi lập tức trắng bệch. Cậu ta theo bản năng đứng phắt dậy, rồi lại từ từ ngồi xuống, tay siết thành quyền.
"Người đâu rồi? Hạt Đậu?"
"Ừ." Đậu Thịnh đáp gọn.
"Chuyện này... Ờ... Cậu ổn chứ huynh đệ, lần đầu nói chuyện mà tớ..."
"Tớ không ổn lắm." Giọng Đậu Thịnh vẫn nhẹ nhàng, nhưng lạnh băng, "Cậu với bạn cùng phòng của tớ xảy ra chuyện gì, trong lòng cậu tự biết rõ."
Không gian lại chìm vào tĩnh lặng.
Lượng người xem bỗng tăng đột biến, đạn mạc nổ tung.
- Mlem mlem drama tới rồi kìa!
- Gọi hết tụi bây vô xem!!
- Hạt Đậu lên tiếng!
- Đây là phát sóng hỏi tội đúng không??
- Ủa gì vậy trời đang xem đấu nhạc tự nhiên chuyển cảnh đấm nhau
- Cái này không phải đấm, là chất vấn đó trời...
Đậu Thịnh cười rất chi là bình thản, như thể chính mình mới là chủ phòng livestream: "Lần đầu gặp nhau mà dùng kiểu này, bất ngờ ha? Thực ra cũng không có gì, chỉ muốn hỏi cậu một câu: Cậu thật sự yêu quý SilentWaves, vì bất bình mà ra mặt? Hay đơn giản là muốn dìm Tạ Lan, cố moi cái lỗi nhỏ xíu này để thổi bùng lên?"
Giọng anh rất bình tĩnh, thậm chí còn hơi dịu dàng. Nhưng fan lâu năm đều biết, sau cái dịu dàng của Đậu Thịnh, thường không có chuyện gì tốt.
"Tớ chỉ thấy khó hiểu. Mấy người bạn bên ngành nhạc có nói, những bài nguyên sang của Tạ Lan với phong cách S thần chả giống nhau gì cả. Cậu có hơn 900 nghìn fan cơ mà, thật sự nghĩ hai người giống nhau sao?"
Tiểu Hắc Củi im lặng, con trỏ chuột của cậu ta lướt đến nút tắt trò chuyện bằng giọng nói, rồi dừng lại.
Đậu Thịnh vẫn rất bình thản: "Đừng có tắt mic nha. Nghĩ kỹ đi. Nếu cậu tắt, chẳng phải coi như ngầm thừa nhận rồi sao?"
- ... Hạt Đậu hôm nay mới vừa thật sự...
- Lần đầu tiên trong đời cảm thấy Hạt Đậu lần này chắc chắn là quyết định không theo nữa rồi.
- Tâm trạng đúng kiểu trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
- Vừa phức tạp vừa rối rắm, bắt đầu lắc qua lắc lại.QaQ
Đậu Thịnh đột ngột hạ giọng, lạnh băng: "Đừng có lắc nữa, không theo là không theo. Tớ mặt mỏng, trái tim yếu đuối, chịu không nổi kiểu mới động một tí là bị dắt nhịp đi chất vấn đâu."
- Ôi khí phách vậy luôn đấy à?
- Nghe kiểu này thì chắc sau lưng Tạ Lan có Hắc Củi thật, chứ mấy người các cậu cũng đâu phải trong sạch gì?
- Nhịp điệu lần này to như vậy, chắc chắn có thủy quân nhúng tay vào. Không ngờ lại là do Cẩu Câu khởi đầu.
- Ăn nói cho sạch sẽ chút đi, dù gì đây cũng là livestream phòng Cẩu Câu đấy.
- Thêm một vé nữa, fan Hắc Củi tính cách ôn hòa, chỉ muốn một câu trả lời rõ ràng thôi.
- Dù Cẩu Câu thật sự ra tay, chắc cũng do mâu thuẫn lợi ích. Lúc cần tung thủ đoạn để hút đèn thì giả mô phỏng cũng đâu phải tội to.
Tạ Lan nhìn loạt đạn mạc mà cau mày.
Cậu vừa định lên tiếng, Đậu Thịnh kéo tay cậu một chút, liếc mắt nhìn đồng hồ.
20:20.
- Mọi người ơi, nhân khí giá trị lần này đã lên top 5 lượt livestream gần nhất...
- Trong phòng này rốt cuộc có bao nhiêu phe phái thế?
- Hạt Đậu, cậu nói một câu nhẹ nhàng chút đi. Dù thoát fan cũng không muốn phải oán trách cậu ngoài đời thật.
- Tạ Lan có ở cạnh không? Chỉ muốn hỏi, cái bài đính chính tám giờ đâu rồi?
- Không chịu làm rõ ràng, chạy đến đây xé nhau?
- Tớ thật sự là fan, chỉ muốn có một sự thật rõ ràng hoặc một câu xin lỗi.
Luồng đạn mạc bắt đầu xoay chiều, không biết từ đâu lan ra, nhịp điệu lại dồn về chuyện Tạ Lan đạo nhạc.
Cuối cùng, Hắc Củi hình như cũng bình tĩnh lại, lạnh giọng nói: "Chuyện này không liên quan đến tớ. Thiệp mời là thấy người ta bàn tán nhiều quá nên mới mò vào hóng, tớ còn chẳng comment gì. Làm ơn điều tra rõ ràng giùm, tớ block cậu bây giờ đấy."
"Không liên quan đến cậu?" Đậu Thịnh bật cười, tiếng cười trầm thấp rõ ràng vang trong livestream: "Không liên quan mà tôi vừa quấy nhiễu cái đã bực tức như thế? Không liên quan mà lại nhảy vào phân trần với tôi?"
- Hạt Đậu đúng là bậc thầy tâm lý học.
- Nếu không nghi ngờ nhân phẩm của cậu, tớ còn thấy cậu đang tự lắm lời.
- Hạt Đậu không có vấn đề nhân phẩm, xin đừng làm ô uế cậu ấy, cậu không xứng.
- Tạ Lan đạo nhạc, Hạt Đậu bao che, chỉ cần vậy thôi là tớ không thấy Hắc Củi sai.
- Người ta có làm thì các cậu làm gì được? Không có lỗ thì ruồi sao bay vào được?
Dòng đạn mạc gần như nghiêng hẳn một bên. Dù tranh cãi bao nhiêu vòng đi nữa, cuối cùng vẫn quay lại chuyện đạo nhạc hay không đạo nhạc.
Cuối cùng, Hắc Củi nhìn những dòng đạn mạc đó, nét mặt bình thản trở lại.
Hắn nói: "Tớ không kéo nhịp, không làm gì sai, nhưng các cậu đến phòng tớ quấy nhiễu thế này, cho tớ hỏi: Tạ Lan định giải thích kiểu gì?"
"Giải thích vừa đăng xong." Đậu Thịnh đáp -
"Tớ đang ở đây coi cùng mọi người đây này. Nào, mấy vị quý ngài khán giả cao quý đạo đức soi mói có thể gọi thêm người vào xem cho đủ mặt, lỡ đâu tụi mình phải giải thích thêm lần nữa. Hắc Cẩu, phiền cậu chiếu giùm đoạn video đính chính cái nhé."
Hắc Củi im lặng một lúc lâu. Trong cửa sổ nhỏ, Tạ Lan mơ hồ thấy khóe môi hắn khẽ run, rõ ràng là bị Đậu Thịnh chọc tức.
Mặt hắn lạnh tanh, mở trang chủ của Tạ Lan, lướt hai cái rồi cười khẩy:
"Đăng ở đâu đấy?"
- Tớ cũng không thấy đâu.
- U là trời, sao vẫn còn cố chấp vậy? Hạt Đậu cậu bị gì thế?
- Từ nãy còn bình tĩnh lắm, Hạt Đậu không đến nỗi bịa dối vụng về thế này chứ?
- Có thể chiếu đoạn đính chính đó ra không, để so nhạc phong cách thử?
- Nói thật, tụi tớ cũng thừa nhận chưa đến mức đạo nhạc. Nhưng cái kiểu na ná giống giống mô phỏng thế này nghe vẫn khó chịu lắm.
- Chuẩn luôn, gọi tụi tớ đạo đức soi mói thì đúng rồi, tụi tớ soi thật đấy.
- Tớ thích Tạ Lan chính vì cái khí chất chưa qua chỉnh sửa mà đã áp hết người khác kìa.
- Đừng nói kiểu "tớ thích Tạ Lan" nữa, làm ơn giữ im lặng như người nghe nhạc bình thường đi, cảm ơn.
"Đó chính là khác biệt giữa tụi tớ." Đậu Thịnh bình thản nói: "Tớ thích Tạ Lan là thích hết con người cậu ấy, không có lắm quy tắc, không cần rập khuôn."
Hắc Củi rõ ràng đã mất bình tĩnh.
Tiếng gõ bàn phím "lạch cạch lạch cạch" vang lên...
"Cậu rốt cuộc đang ở đâu?" Hắn hỏi, "Ngoài chuyện chạy tới phòng livestream của tớ để làm nhục tớ ra, cậu có thật sự mang theo chút thành ý giải thích nào không? Còn bản thân Tạ Lan thì đâu?"
Tạ Lan liếc nhìn góc dưới bên phải màn hình laptop.
20:29 chớp lên thành 20:30.
Cậu mở miệng, giọng rất điềm tĩnh: "Tớ ở đây."
- !!!
- Tạ Lan đừng trốn, lên tiếng giải thích đi!
- Quả nhiên cậu ta có mặt thật.
- Một tuần liền cãi nhau với fan đủ kiểu, giờ nghe thấy giọng Lan Tể tự nhiên muốn khóc luôn.
- Cho cậu ấy nói đi đã, mắng mỏ có ích gì? Nghĩ độc lập chút được không?
- Cậu ấy chưa từng trốn tránh, ban đầu đã nói rồi là không đạo nhái.
- Người ta nói tiếng Trung còn chưa trôi chảy, bắt cậu ấy cãi tay đôi với các người chắc?
"Đừng ồn ào, chẳng có ý nghĩa gì đâu." Giọng Tạ Lan rất bình thản, ánh mắt quét qua phần tốc độ mạng góc dưới màn hình của Tiểu Hắc Củi. "Tớ gửi cậu một đường link, cậu có thể mở lên."
Đậu Thịnh đã gửi link qua khung chat cho Tiểu Hắc Củi.
Tiểu Hắc Củi khẽ cười gằn, rồi click mở.
Chỉ một động tác nhỏ, Tạ Lan đã nhìn ra người kia không phải kiểu anti chỉ biết nói miệng ngoài mạng.
Đường link đó dẫn tới trang cá nhân, hiện lên giao diện Youtube rõ ràng, phía sau còn dãy ID nhận dạng.
Mạng có chút lag nhẹ, mất vài giây sau mới vào hẳn trang.
Kênh: SilentWaves.
Cả trang toàn là video "2 years ago", chỉ riêng video đầu tiên trong danh sách là dòng chữ "1 minute ago". Tựa đề chỉ có một dấu chấm câu.
Đạn mạc nổ tung.
- Ngọa tào!!!
- Dấu chấm than gì vậy trời?!
- Đừng nói với tôi đây là...
- Phòng livestream bị lag nhẹ luôn rồi, mở nhanh đi!
- Cái bìa thumbnail kia... tay run mất!
- Tôi bắt đầu thấy gai người rồi đấy...
Tạ Lan hơi kéo mic lại gần, giọng vẫn bình thản như gió lặng: "Làm phiền mở video đầu tiên. Đây là clip tớ dùng để làm rõ mọi chuyện."
- Mở mở mở!!!
- Tê cả sống lưng rồi.
- Nổi da gà toàn thân.
- Không thể nào đâu nhỉ???
- Tôi còn nghĩ đến phương án khác cơ...
- Mở lẹ lên trời ơi!!!
Dựa vào mức độ người xem, ít nhất hai triệu người đang có mặt trong phòng livestream.
Cả khu âm nhạc có lẽ giờ ai còn online đều đang ở đây, chưa kể vô số khán giả từ các khu khác kéo sang hóng drama.
Ngón tay Tiểu Hắc Củi run rẩy vài giây, cuối cùng vẫn click vào nút phát.
Khung hình hiện ra là cảnh chiếu tạm thời, tường trắng, ánh sáng lấp lánh như sóng nước. Ở giữa là bóng một thiếu niên.
Khán giả quen thuộc sẽ nhận ra: viền khung nhẹ lay động theo gió là lớp filter hạt đậu song sa quen thuộc của Hạt Đậu.
Chữ "S" nhảy nhè nhẹ trên tường, trầm tĩnh mà thanh tao - như một nghi lễ quen thuộc của SilentWaves.
Ống kính cận vào chiếc bàn nhỏ vẫn là chiếc bàn đã từng xuất hiện khi hai người livestream chơi game kinh dị ngày xưa.
Một bàn tay trắng, ngón thon dài, khớp xương rõ ràng từ trong khung hình vươn tới. Đầu ngón tay chạm vào mặt bàn, nhẹ nhàng vẽ ra một hình hạt đậu bé xíu.
Rồi tay ấy khẽ đặt một chiếc lá ngô đồng lên mặt bàn nghi thức mở đầu mang đậm chất SilentWaves.
Ngay sau đó, thiếu niên khoác cây violin lên vai, kéo vĩ đầu tiên.
Cậu vẫn tiêu sái như xưa. Thứ vang lên chính là đoạn demo gây tranh cãi suốt thời gian qua - bản chậm, trữ tình, từng nhịp đàn mang theo nỗi buồn nghẹn ngào. Thân thể thiếu niên tự do lay động theo từng cung bậc, mềm mại như gió, phối cùng lớp filter song sa nhè nhẹ, khiến người ta có cảm giác cậu sắp bước ra khỏi màn hình, phá kén mà xuất hiện trước mắt mọi người.
Phần nhạc nền quen thuộc dần qua, bản demo chậm bất ngờ chuyển thành tiết tấu nhanh, sôi nổi, tràn đầy khí thế. Hai năm biến mất, người này vừa nâng cung đã kéo không hề thua kém thời kỳ đỉnh cao, ngược lại còn chín chắn hơn, tự tin hơn.
Phòng livestream im lặng hoàn toàn.
Rất lâu sau, khi bản nhạc kết thúc, tiếng đạn mạc mới vỡ òa, như dòng nước bị kìm nén quá lâu.
Phía trên màn hình vẫn còn một khoảng trắng lớn trống trơn, chỉ có lác đác vài người qua đường mới vào, để lại vài bình luận khen ngợi nhẹ nhàng.
Video rất ngắn. Thanh tiến độ lướt tới điểm cuối, chữ "S" khép lại đúng điểm nhấn cuối cùng, khiến khung hình cắt đứng sững tại giây đó. Lá ngô đồng trong cận cảnh nhẹ run vì gió, chi tiết gân lá hiện lên rõ nét giữa nền tiếng nhạc nhỏ lặng như khét cháy. Và cái bóng kia... dần dần mờ đi, rồi tan biến.
Dislike.
Giọng Đậu Thịnh vang lên từ trong video: "Cậu chép xong chưa?"
Tạ Lan đáp: "Ừm."
Màn hình hiện dòng phụ đề tiếng Trung nghiêng, màu trắng:
-- đã lâu không gặp
Phòng livestream lặng như tờ.
Dù hiển thị vẫn là vài triệu người xem, nhưng không khí cứ như bị rút hết oxy tất cả như đang nín thở.
Mãi đến khi Tiểu Hắc Củi vội vã đóng tab Youtube lại, phần đạn mạc mới như được bơm sinh khí sống dậy.
Chưa bao giờ có cảnh tượng bùng nổ như vậy. Đủ loại tiếng Trung, tiếng Anh, đủ kiểu font chữ ào ạt tràn lên khiến người ta nhìn vào cũng phải sởn cả da gà.
Tạ Lan vẫn lặng lẽ nhìn đạn mạc cuồn cuộn lao tới, như núi gào biển thét đổ ập vào cậu nhưng rồi lại như tan ra trước mặt cậu, gào thét trong vô vọng rồi rơi rớt xa dần.
Thật ra, tất cả những thứ ấy cậu đều chẳng bận tâm.
Thứ duy nhất khiến cậu để ý, là Đậu Thịnh người ngồi bên cạnh, anh lặng lẽ đưa tay nắm lấy tay cậu.
Thật kỳ lạ... Rõ ràng video này cậu đã xem lại vô số lần.
Nhưng đây là lần đầu tiên, khi cậu nhìn lại chính mình trong video SilentWaves, lại có một người khẽ siết tay cậu như thế.
Và ngay lúc đó, tiếng đàn, khung hình, lá ngô đồng, làn sóng nước, kể cả tài khoản SilentWaves ấy dường như đều không còn là một phần ký ức cô đơn nữa.
Cậu không tắt mic, trong tai nghe còn vọng lại tiếng vải vóc lướt nhẹ qua vạt áo.
Là Đậu Thịnh không một tiếng động, nghiêng người sang, đặt lên môi cậu một nụ hôn.
Rất lâu sau, trong phòng livestream, vang lên giọng nói trầm thấp, sát bên tai Tạ Lan: "Cực khổ rồi, Nhị Miêu... Tớ vẫn luôn thích cậu."
Đạn mạc nghẽn đến nỗi cả luồng phát sóng bắt đầu bị lag. Tiểu Hắc Củi trong khung hình bị giật vài giây, không biết là do mạng, hay do chính hắn bị đơ.
Hắn mặt cắt không còn giọt máu, ngồi cứng đơ trên ghế, căn bản không biết phải phản ứng thế nào trước khung cảnh vừa rồi. Miệng mở ra rồi lại khép lại, không thể nói nổi câu nào.
Phải một lúc lâu sau, phần đạn mạc cuối cùng cũng đồng loạt thống nhất.
Những người từng buông lời mắng mỏ có lẽ đã câm nín, hoặc đã len lén gửi lời xin lỗi qua những bình luận mờ ảo dưới nền trắng.
Còn những người vẫn luôn đứng về phía Tạ Lan, giờ phút này cuối cùng có thể tự tin mà ngẩng đầu:
- S thần!!
- S thần!!
- S thần!!
- Tạ Lan đệ nhất thiên hạ!
- Tạ Lan đệ nhất thiên hạ!
- Tạ Lan! Đệ nhất thiên hạ!!!
Tạ Lan lên tiếng: "Hy vọng Tiểu Hắc Củi trong tuần này có thể đưa ra lời giải thích đàng hoàng về vụ việc. Nếu không, bọn tớ sẽ... truy đòi."
Đậu Thịnh nghiêng đầu nhắc nhẹ: "Là truy cứu."
"À, truy cứu."
Tạ Lan giơ tay lên, đặt lên nút cắt mic, ngừng lại một giây.
Giọng nói của cậu vẫn nhẹ nhàng, không một gợn sóng lớn:
"Không có gì gọi là S thần. SilentWaves... chỉ là một đoạn quá khứ của tớ thôi."
Học Thần Triệu Fan Ngày Ngày Diễn Trò Với Tôi
Đánh giá:
Truyện Học Thần Triệu Fan Ngày Ngày Diễn Trò Với Tôi
Story
Chương 65: SilentWaves
10.0/10 từ 44 lượt.
