Học Thần Triệu Fan Ngày Ngày Diễn Trò Với Tôi
Chương 19: Cuộc Chiến Của Mèo
Bầu không khí tan học buổi chiều hôm nay có phần yên tĩnh đến quỷ dị hơn so với mấy hôm trước
Bên ngoài hành lang vẫn có tiếng nói cười rôm rả, nhưng bên trong lớp học ban 4 lại có sóng ngầm cuồn cuộn. Hội cú mèo im lặng thu dọn cặp sách, im lặng bước ra khỏi phòng học, ngay cả khi nói chuyện cũng vô cùng nhỏ nhẹ, phảng phất như có dự báo một đợt thủy triều bùng lên trong cơn bão.
Người được cho là đứng bên trong trung tâm vòng xoáy cơn lốc, Tạ Lan vung cặp ra sau lưng xoay người bước ra ngoài.
Đậu Thịnh động tác cũng giống với cậu mà đi phía sau.
Trên mặt cả hai như bản sao chép dán lên mấy chữ ông đây đang phiền.
Sự giằng co từ trong lớp học cho đến khi bước ra đến sân, Đậu Thịnh lúc này mới lên tiếng phá vỡ lớp giấy mỏng giữa hai người.
“Cậu từ khi nào mà bắt đầu sinh ra nghi ngờ vậy?”
Tạ Lan không lên tiếng.
“Tớ thấy tớ không có bỏ sót điều gì mà ta? Có nói qua với bọn Xa Tử Minh, bên kia X. MR cũng đã đồng ý. Tớ thậm chí còn bảo cậu ta hủy theo dõi lẫn nhau, còn có cả dành ra thời gian để so sánh từng chi tiết trong video từ bộ đồ ăn cho tới tấm trải bàn, cậu nói xem nơi nào xảy ra vấn đề?”
Chẳng trách trong danh sách theo dõi không tìm được, thì ra là hủy follow lẫn nhau.
Tên yêu nghiệt tâm cơ.
Một lúc lâu sau, anh nhàn nhạt mở miệng: “Cậu rất dụng tâm suy nghĩ đấy chứ, thậm chí còn có thể nghĩ ra chiêu này. Vì muốn vạch trần thân phận thật sự của tớ mà cậu lên tận bục giảng sao?”
Tạ Lan mắt nhìn phía trước: "Không có."
“Tớ từng có loại suy nghĩ cậu là một người da mặt mỏng.” Đậu Thịnh cong môi.
Tạ Lan mỉm cười đáp lễ đối phương: “Còn tớ thì từng nghĩ cậu không phải là con người.”
"..." Đậu Thịnh có chút không vui: “Sao lại mở miệng vàng ngọc ra mắng người rồi.”
Khoảng cách bước chân của hai người theo cuộc trò chuyện mà dần có chút thay đổi từ xa đến gần, khi đi tới cổng trường bước chân của Tạ Lan chợt khựng lại: “Cậu có cái gì mà chột dạ? Tại sao không nói tên ID của mình cho tớ biết?”
Nghe thấy câu hỏi, bước chân Đậu Thịnh dừng lại trên mặt có chút vi diệu.
Chuyện anh nói có cô em họ về nước, cái này nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ.
Luôn vẫn im im chưa nói cho đối phương biết, bởi vì anh cảm thấy Tạ Lan đối với chuyện này sẽ có chút để ý. Không phải ai cũng sẽ cười cho qua chuyện với hàng triệu người hiểu lầm về giới tính của mình, anh và người hâm mộ theo dõi tài khoản mình đã quen với việc đó nhưng mà Tạ Lan thì khó nói lắm.
Anh hiểu rõ mấy lão bát quái theo dõi tài khoản của mình lắm, nếu như đột nhiên anh làm sáng tỏ việc em họ của mình là con trai, mọi người sẽ nói rằng anh dùng mọi thứ đoạn để kim ốc tàng kiều với một thiếu nữ. Chẳng bằng im lặng nửa tháng và sau đó “vô tình” đề cập với mọi người rằng cô em họ đó đã về nước, coi như bỏ qua chả có chuyện gì. Bây giờ nói cho Tạ Lan biết chẳng có tác dụng gì, chỉ ghi thêm phiền phức cho cậu, căn bản thà không cần nói thì tốt hơn.
Hơn nữa! Lúc đầu nhận sai một người con trai thành một người con gái cũng không thể trách anh được, tại vì nhìn bức ảnh Tạ Lan khi còn nhỏ dùng kẹp tóc mái trên đầu, nom bộ dáng vừa trắng nõn lại còn mi thanh mục tú trông hết sức đáng yêu khiến cho anh nhầm tưởng đó là một bé gái cũng không có gì quá đáng đâu ha?
Đậu Thịnh nhanh chóng ra quét trong đầu một lượt về khu bình luận của video livestream đó thì cũng không có gì vi phạm, nên vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh trả lời lại: “Cái đó cũng chỉ là nói cho vui thôi, đừng có căng thẳng như vậy chứ.”
Tạ Lan nghe thế thì quay đầu nhìn anh, ánh mắt nheo lại: “Cậu nói nghiêm túc đấy à?”
Đậu Thịnh ừm một tiếng.
“Lừa gạt quỷ thì có.” Tạ Lan hừ lạnh một tiếng: “Thôi, để tớ tự mình kiểm tra.”
Ngồi trong xe trên đường về nhà, cả hai đều không lên tiếng.
Cả hai người ngồi ở hàng ghế cuối cùng, mỗi người đều quay đầu dán về phía một bên cửa sổ. Đậu Thịnh đêm bluetooth vào tai cúi đầu lướt Bilibili, Tạ Lan sấc mặt không thay đổi mà nhìn ra ngoài phía cửa sổ.
Tâm trạng của cậu có chút phiền loạn.
Lúc đầu nhìn thấu rõ thân phận giả mạo của Đậu Thịnh cậu thấy cũng chẳng có khác biệt gì, nhưng cậu lại có cảm giác tâm trạng của Đậu Thịnh rất phức tạp, nhiều chút thì áy náy, xen trong đó mấy phần lúng túng khi bị vạch trần không vui. Nhìn chung thì tâm trạng anh như đám mây, lúc trôi nổi giữa cơn xoáy, lúc bồng bềnh vi diệu giữa trời quang.
Lúc về nhà, Triệu Văn Anh nướng bánh làm bữa khuya, hương thơm ngọt ngào lan tỏa khắp phòng nhưng Đậu Thịnh chỉ lãnh đạm liếc mắt một cái nói mình không đói bụng rồi trực tiếp bước lên lầu. Tạ Lan ngồi xuống ăn một miếng, chờ cho đến khi cửa phòng ở trên lầu hai vang lên tiếng đóng cửa thì cậu mới nói mình đã no rồi và bước lên lầu trở về phòng.
Triệu Văn Anh cũng đi theo phía sau bước lên lầu, bà gõ cửa phòng Đậu Thịnh: “Hai người các con cãi nhau à?”
Không người nào trả lời đáp lại.
"Không có đâu ạ." Tạ Lan đứng ở trước cửa phòng phía sau, qua loa nói: "Dì Triệu ngủ sớm một chút đi"
Triệu Văn Anh hiếm khi có chút kinh ngạc mà nói: “Không phải chứ, hai đứa to xác mười mấy tuổi vậy mà còn cãi nhau được đấy à?”
Bà cười vui vẻ một hồi lâu sau: “Được rồi được rồi, anh em sống chung với một mái nhà, đừng làm mất đi tình hữu nghị vì một chuyện nào đó đấy nhé.”
Tạ Lan trầm giọng nói: “Con không có cùng với tên lừa đảo nào đó giận dỗi đâu ạ.”
Lúc này, cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra, Đậu Thịnh hỏi: “Cậu nói ai là lừa đảo hả?”
Thanh âm của anh có chút tức giận, cau có trông quạu quạu xù lông khiến Tạ Lan sững sờ chốt lát, câu hỏi ngược lại: “Không phải cậu à?”
“Này này, bình tĩnh bình tĩnh.” Triệu Văn Anh thấy tình thế không ổn lập tức chen vào giữa cuộc chiến tranh giữa hai người bọn họ, người phụ nữ 1m6 bất đắc dĩ đứng giữa hai thằng con trai cao 1m8 nên tầm mắt cũng chẳng có tác dụng gì. Bà đành vung tay quơ qua quơ lại hai bên ra hiệu ngăn cản, nhìn từ ngoài vào trong như cần gạt nước đang điều hoà chiến hỏa bốc lên.
Tuy rằng nhân vật chính giữa đang nỗ lực một cách phi thường giảng hoà, nhưng hai người đứng hai bên lại có thể cảm nhận được vẻ tức giận từ trong mắt đối phương cách gần trong gang tấc.
Ngoại trừ sự tức giận thể hiện ở mặt bên ngoài ra, còn có tính hiếu thắng của mấy đứa thanh thiếu niên choai choai mười mấy tuổi xông tới ngay trong thời điểm này.
Đậu Thịnh cau có hung ác, Tạ Lan càng hung ác hơn. Hai người bạn họ trừng mắt nhìn đối phương, không ai chịu nhường nhịn trước tiên.
Cuối cùng, Đậu Thịnh là người rời đi tầm mắt đầu tiên, anh lạnh lùng nói: “Tùy cậu nghĩ như nào thì nghỉ, tớ không dây dưa với cậu nữa.”
“Tuỳ cậu.” Tạ Lan cũng đồng thời xoay người lại: “Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.”
Một cái chân đã bước vào cánh cửa của Đậu Thịnh thiếu chút nữa vấp té.
Triệu Văn Anh chấn động: "Lan Lan, ai đã dạy con mấy cái câu này thế? Trong hai người các con ai là hoa rơi?”
"Là cậu ấy."
"Là cậu ta.”
Đậu Thịnh nhấc chân đạp vào trong cánh cửa rồi đóng sầm cửa lại: “Cậu cứ mù quáng mà đọc theo thành ngữ từ điển hoài đi.”
"None of your business." Tạ Lan nhịn không được mà buông ra một câu tiếng Anh, sau đó cậu mới bình tĩnh lại mà nói sang tiếng Trung: “Từ giờ trở đi, việc của ai người ấy tự lo.”
Dịch: Không phải việc của cậu.
Tạ Lan thở hồng hộc trở về phòng, đóng cửa lại.
Tên yêu nghiệt.
Tức quá, cậu đeo tai nghe lên, bật một kênh tin tức địa phương rồi cầm giấy bút ghi chép.
Trên máy tính bảng, giọng nói của nữ MC vang lên.
“Một chàng trai 25 tuổi chuyển từ yêu sang hận xoá đi luận án tiến sĩ của bạn gái trong lúc tức giận.”
“Lập trình viên quá bất mãn với việc bạn gái loli quá bám dính người nên đã đưa cô bé đó đi nhà trẻ.”
“Hai đàn mèo hoang đang ẩu đả đánh nhau ở ngõ Hồng Kỳ, thu hút sự chú ý của hàng chục người già đến xem.”
Mỗi câu tin tức đều theo không kịp, thời điểm tâm trạng không tốt thì không thể tập trung vào việc ngha được.
Cậu cúi đầu nhìn vào tờ giấy trong tay của mình, hai câu đầu trống không, câu cuối cùng thì viết lung ta lung tung.
—— Đại Miêu cùng Nhị Miêu đánh nhau, dẫn đến hàng chục Triệu Văn Anh vây xem.
Cái quỷ gì thế này.
Tạ Lan nghịch điện thoại một lúc lâu, ánh mắt cậu rơi vào app có hình chiếc TV nhỏ màu hồng, tâm tình kích động bỗng nhiên dừng lại.
Cậu mổ app ra, tìm kiếm “Đậu Soái Nhất Thế Giới.”
Quả nhiên có xuất hiện tài khoản này, lượng người theo dõi 101W, cậu dòm qua ảnh đại diện hình hạt đậu nhỏ không có gì khác với WeChat.
Tạ Lan tiện tay mở ra.
Đậu Thịnh đăng ký tài khoản này vào hai năm trước và đã đóng góp hơn trăm video bao gồm trò chơi, cuộc sống, âm nhạc, hoạt hình, học tập kỹ thuật số…
Nội dung video rất hỗn loạn, hoặc nói đúng hơn là rất tùy tiện. Hai năm trước, video đầu tiên là chia sẻ về kỹ năng chụp ảnh, sau đó là hai bài đánh giá về trò chơi, tất cả đều có 50.000 đến 60.000 lượt xem. Đến video thứ tư, được coi là tác phẩm “ra mắt” đặt ở khu học tập có 8 triệu lượt xem, 3 triệu lượt thích, 1 triệu lượt bình luận, thật ghê gớm.
—— Từ năm trăm điểm trong năm học đến đạt điểm cao nhất trong kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông trong một năm.
Tạ Lan nhìn thấy tiêu đề này sửng sốt một hồi lâu.
Video là PPT tự phát, sử dụng họa tiết lá ngô đồng. Sơ đồ được sắp xếp theo phương pháp ôn tập và số lượng câu hỏi cùng câu trả lời ở mỗi giai đoạn. Phương pháp ở mỗi giai đoạn tương ứng với bảng điểm, khi các phương pháp được điều chỉnh ngày càng nhanh hơn thì các kỳ thi ngày càng thường xuyên hơn, cả đường cong điểm số tăng lên cũng thật đáng sợ, từ 500, đến 220, 130, 80, 40, 20, 5, 3, 2 —— và lần cuối cùng là kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông, anh ấy đứng đầu thành phố.
Tạ Lan nhìn chằm chằm vào ảnh chụp màn hình cuối cùng của video, một lúc lâu sau cậu mới nhận ra chính mình đã hoàn toàn đắm chìm vào câu chuyện khi cậu toát mồ hôi lạnh.
Sau đó trên màn hình xuất hiện một bàn tay, một bàn tay vô cùng quen thuộc làm cử chỉ “yeah.”
Hình ảnh trong ống kính dần mờ đi theo hai dòng chữ.
– Học sinh cấp hai có rất ít tài liệu nên nếu có phương pháp học tốt bạn sẽ học nhanh hơn.
– Mà điều kiện tiên quyết trước hết bạn phải tích góp cho bản thân mình một nguồn năng lượng tràn đầy nhiệt huyết cùng với ánh sáng tiến về phía trước.
Cái video này cho đến thời điểm hiện tại vẫn là video có lượt xem cao nhất của Đậu Thịnh.
Sau video kia, video của Đậu Thịnh ngày càng phong phú hơn.
Có vlog hằng ngày, du lịch cùng Triệu Văn Anh, cũng có video chạy theo trào lưu review bánh bẩn, hay thậm chí còn có video phát sóng chơi game kinh dị vào đêm khuya và viết lời bài hát cho các OP anime…
Anh muốn quay một bộ phim tài liệu thực tế về doanh nghiệp nhỏ của mình, vì vậy anh đã mở một quầy bánh kếp trứng nghiêm túc trong hai tuần vào kỳ nghỉ hè năm ngoái. Sau đó, anh buộc phải đóng cửa cửa hàng nhỏ của mình vì áp lực từ cục quản lý đô thị.
Kế tiếp, anh quay lại video về cuộc sống của một chú mèo hoang, vì vậy anh đã cài một chiếc GoPro vào Mini. Rồi anh đã làm hỏng ba chiếc máy ảnh nhưng chỉ có thể quay được tám phút.
Anh muốn ghi âm thanh âm của tiếng mưa rơi khi chạm vào lá cây ngô đồng vì thế anh đã đợi một đêm mưa, anh cầm đèn pin cắn vào trong miệng cũng không mang theo dù mà xách ống kính ra bên ngoài. Thật kỳ diệu, giữa âm thanh mưa lớn lấn át, anh lại có thể ghi lại được sự khác biệt tinh tế và sắc nét của tiếng mưa khi va vào lá cây ngô đồng.
Đậu Thịnh ý tưởng có một trăm loại cực kỳ quái quái, cho nên video của anh cũng thuộc dạng một trăm loại kỳ kỳ quái quái.
Rất thú vị.
Tạ Lan xem từng cái một từ nhạc nền, màu sắc bố cục, phân cảnh, ý nghĩa câu chuyện và những tình tiết bất ngờ… video ngày càng hay hơn.
Nhưng cậu rất nhanh liền bắt được một tia gợn sóng nhỏ.
Ước chừng là thời gian bắt đầu từ ba đến bốn tháng trước, các loại video dần trở nên đơn điệu đa phần về cơ bản toàn là video đánh giá trò chơi.
Lượng truy cập xem đánh giá game cũng rất ổn định và không xảy ra vấn đề gì, nhưng vẫn thua xa sức sống cùng năng lượng tuổi trẻ của mấy video kia trước đây rất nhiều. Nguyên nhân của tất cả những điều này nằm ở một vlog từ tháng 12 năm ngoái, tâm trạng trong vlog rõ ràng không tốt và có hàng ngàn bình luận trong phần comment.
— Hạt Đậu đừng buồn nữa nha, sang năm sẽ lọt vào top 100 thôi.
— Tại sao vậy chứ, rõ ràng họ đã thả ra thông báo nói rằng chủ UP hỗn tạp không phải Hạt Đậu sao?
— Tôi không hiểu, tổng số dữ liệu vượt quá GZYS
— Chủ đề chính của GZYS hoàn toàn sao chép từ Hạt Đậu.
— Không phải sao chép, đừng nói lung tung, đây nhiều nhất chỉ tính là chạy theo xu hướng, nó làm bạn thấy buồn nôn nhưng bạn không thể làm gì được.
— Mấy bạn thấy bài đăng trên weibo của GZYS chưa? “ Cảm ơn chủ UP cùng loại đã khiêm tốn” tôi muốn quậy anh ta quá.
— Aizz, GZYS hợp tác tốt với các hoạt động chính thức, hắn ta tính cách thiết lập cũng ổn trọng. Trên thực tế, người qua đường thường nói bọn họ cảm thấy Đậu Đậu quá điên và tùy hứng.
— Chỉ có người trong nhà mới biết được Hạt Đậu tốt thế nào, oà oà tôi thương ổng quá à.
Tạ Lan bỏ ra rất nhiều công sức trầy trật mớt biết được GZYS là “Diệp Thâm Thiếu Gia.”
Trên mục tìm kiếm nhanh cho thấy, tài khoản này có hơn 1,1 triệu người theo dõi và có dấu xác nhận là một trong 100 người làm nội dung đứng đầu nền tảng vào năm ngoái. Các bài dự thi gần như cùng một dạng phong phú giống với Đậu Thịnh, thông tin cá nhân còn viết là học sinh cấp ba. Các chủ đề trong video đều hết tám chín phần theo Đậu Thịnh, mãi đến khi lọt vào top 100 mới có nội dung riêng.
Sau khi nghiên cứu xong mấy thứ này, Tạ Lan cảm thấy chân mình tê rần mới để ý thấy mình đã lướt Bilibili gần hai tiếng đồng hồ. Tờ giấy trắng mà cậu dùng để luyện nghe đánh giá năng lực của mình giờ đây đã tràn ngập những dãy số, cậu trong lúc vô thức mà viết xuống từng dòng thời gian sự nghiệp của Đậu Thịnh.
Suy cho cùng thì đây cũng là chuyên ngành của cậu, cậu khá có tiềm lực trên phương diện này, hơn nữa còn thông thạo.
Trong video mới nhất, Diệp Thâm Thiếu Gia cùng Đậu Thịnh cũng đóng góp vào “ngôn ngữ địa phương“ Diệp Thâm bay qua mười mấy thành phố tìm người qua đường để ghi âm lại ngôn ngữ địa phương, máy bay không người lái chất lượng cao hơn, đất nước nào có đất đai rộng lớn, con người tuyệt vời… hắn thật sự rất dụng tâm. Nhìn chung video đạt được 1,2 triệu lượt xem, 120.000 lượt thích và 80.000 xu.
Quay lại thì nội dung video Đậu Thịnh rất đơn giản, ngoại trừ những tư liệu cảnh quay cùng Tạ Lan ở bên ngoài hôm đó ra thì còn có một số ghi âm của các bạn học nói tiếng địa phương không lộ mặt. Anh sử dụng kỹ thuật quay phim, chắp vá ra một câu chuyện riêng biệt nói về nguồn cội cùng quê hương mình.
Không có bộ lọc Đại Miêu, Tạ Lan cũng cảm thấy tác phẩm của Đậu Thịnh mang tính nghệ thuật cao hơn, ý tưởng sáng tác của anh cũng khiến người ta cảm động.
Nhưng bây giờ dựa theo số liệu mà nói, thì Đậu Thịnh có phần yếu hơn chút với 900.000 lượt xem, 120.000 lượt thích và 70.000 xu.
Tạ Lan dùng sức nhíu nhíu mày, không tin được mà rít nhẹ.
Cốc cốc.
Tiếng cửa vang lên.
Tạ Lan liếc nhìn màn hình điện thoại di động hiển thị 00:25 giờ, sửng sốt một chút mới mở miệng hỏi: "Ai vậy?"
"Là tớ"
Giọng điệu của Đậu Thịnh đã khôi phục ôn hòa, "Vào được không."
Không biết có phải là vì ban đêm đã yên tĩnh, xung quanh không có ai gây ồn ào hay là do Đậu Thịnh đã nguôi giận, bộ dạng chú mèo lớn xù lông đã không còn.
“Được rồi, tớ đem hàng cho cậu khi giao dịch trong hôm nay.”
Anh vừa nói vừa đặt một chồng tài liệu đã đóng lại.
Tạ Lan sửng sốt một chút nhớ tới vụ giao dịch “Viết Luận Văn Kinh Điển” sau khi giúp Vu Phi bắt mèo.
“À" Tạ Lan khô khốc nói: “Cảm ơn cậu, để đó đi.”
“Cậu ăn chưa?” Đậu Thịnh đứng ở ngoài cửa hỏi: “Mới vừa rồi tớ có xuống phòng bếp lấy từ trong tủ lạnh ra rất nhiều, cậu có muốn ăn hay không?”
Tạ Lan sững sờ: “Cậu có ý gì?”
Đậu Thịnh từ trên đĩa lấy ra một cái bánh ngọt cùng với một ly sữa ca cao đặt trên tủ đầu giường, anh lẩm bẩm: “Muốn ăn thì ăn, còn không muốn ăn thì cứ để nguyên.”
Tạ Lan thu tầm mắt lại: "Ừm."
Tạ Lan không hé răng, Đậu Thịnh đi ra ngoài liền quay đầu lại, thấp giọng nói: “Mới vừa nãy tớ có chút tức giận, đừng giận…vốn là tớ sai ngay từ đầu.”
“Tớ không tức giận.” Tạ Lan cúi đầu, nhanh chóng viết bài hát tiếng Anh Pusay Cat lên tờ giấy trắng, cậu chỉ chỉ vào trong ống tai nghe: “Tớ đang luyện nghe tiếng Trung, rất bận.”
"Ồ." Đậu Thịnh cong môi giúp cậu đóng cửa lại.
Chờ người đi rồi, một hồi lâu, Tạ Lan mới đặt bút xuống.
Cậu đi tới tủ đầu giường, cậu dùng nĩa xúc vài miếng bánh ngọt bỏ vào miệng rồi uống hai ngụm sữa ca cao. Hơi lạnh tràn vào trong khoang miệng, chảy dọc xuống thanh quản xua đi khí nóng nảy vừa nãy.
Một số người cuối cùng cũng đã thức tỉnh được bản chất và về làm người, biết mình sai.
Hừ.
Tạ Lan cong môi nhìn về bức tường ngăn cách giữa hai căn phòng.
Vì sữa cacao thôi…cậu tự nhủ trong lòng.
Sau đó, cậu cầm điện thoại lên và nhấp vào video nói tiếng địa phương của Đậu Soái Nhất Thế Giới, ngón tay cậu chậm rãi đặt lên trên nút thích nhỏ bên cạnh video, dừng lại —
Vòng tròn nhỏ tiến độ màu hồng nhạt xoay vòng thành một đồng tiền xu, nó phát sáng rồi biến mất.
Ba lần đề cử thành công!
Tạ Lan đối diện ảnh đại diện hạt đậu nhỏ trên màn hình điện thoại, cậu hừ một tiếng: “Tớ ổn mà.”
Học Thần Triệu Fan Ngày Ngày Diễn Trò Với Tôi
