Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Chương 9
118@-
Chương 9
Phó Sâm và Hà Thanh Hà biến mất ở một căn phòng nào đó trong biệt thự, nhân viên ekip lại một lần nữa rơi vào hoang mang về mối quan hệ thật sự của họ.
“Chắc là không phải kết hôn giả đâu nhỉ.”
Ngủ chung một giường, ngủ qua một đêm, nhất định là một cặp đôi thực sự.
“Nhưng nếu không phải kết hôn giả thì phương thức ở chung của bọn họ cũng quá…” Người vừa nói nhất thời chưa thể nghĩ ra một tính từ chính xác để hình dung.
Mấy người nhìn nhau, cuối cùng cho ra một kết luận.
Hôn nhân của hai người này không giả, nhưng nó thật sự có vấn đề.
Ekip đã quay nhiều chương trình thực tế về tình yêu, nhưng lần đầu tiên họ gặp phải tình huống này.
Màn hình theo dõi hoàn toàn tối đen, không biết lúc nào Phó Sâm và Hà Thanh Hà mới ra ngoài, nếu bọn họ ngủ thẳng đến hừng đông, vậy thì ở đây chờ cả đêm cũng vô ích.
Giờ cái gì cũng không nhìn thấy, không bằng lẻn ra ngoài ăn khuya.
Các nhân viên từ bỏ, đi xin chỉ thị của đạo diễn Từ. Đạo diễn Từ nghe thấy chuyện này, khóe miệng giật giật, cuối cùng cho phép mọi người tạm thời rời khỏi vị trí.
Vài người cùng nhau đi ăn, tự nhiên bỏ lỡ chuyện xảy ra sau đó trong biệt thự.
Hơn một giờ sau, Hà Thanh Hà và Phó Sâm xuất hiện, Phó Sâm đưa Hà Thanh Hà trở về phòng.
Trên má Hà Thanh Hà vẫn còn sắc hồng chưa tan, mày hơi nhăn lại, trông có chút căng thẳng.
Phó Sâm đứng bên cạnh nói: “Tất cả camera đều tắt hết rồi.”
Lúc đó Hà Thanh Hà mới mỉm cười.
Vệt hồng điểm tô trên nước da trắng như ánh nắng chiều nhàn nhạt, khiến khuôn mặt Hà Thanh Hà càng rạng rỡ hơn bình thường, nụ cười cũng động lòng người.
May mắn là tất cả máy quay đều đã tắt, nếu không thì một Hà Thanh Hà xinh yêu như thế sẽ bị người khác nhìn thấy mất.
Hà Thanh Hà cảm thấy bầu không khí có chút vi diệu, bọn họ lặng lẽ trở về phòng, còn sợ bị người khác phát hiện, như đang lén lút yêu đương vụng trộm vậy…
Đến tận khi đứng trước cửa phòng, Hà Thanh Hà mới có thể hoàn toàn nhẹ nhõm, anh ngẩng đầu nói với Phó Sâm: “Anh nghỉ ngơi sớm nhé, ngủ ngon.”
Phó Sâm nhìn anh thật sâu rồi nói: “Ngủ ngon.”
Hà Thanh Hà cười cười bước vào phòng, hai người chia tay nhau ở cửa.
×
Đạo diễn Từ xem hết tất cả video đã thu được, ông thông báo quá trình ghi hình cho tập giới thiệu đã hoàn tất, họ có thể tạm thời khép lại công việc và chuẩn bị chuyển sang giai đoạn tiếp theo.
Nhân viên hoang mang: “Những nhóm khác thì còn được, nhưng nhóm Phó Sâm và Hà Thanh Hà cũng dừng sao ạ?”
Đạo diễn Từ tức giận: “Không thì sao, cậu có phương án nào hay hơn không?” Anh ta bực bội: “Thời gian cấp bách, để biên tập hậu kỳ đi.”
Mặc dù quá trình không hoàn hảo nhưng nhìn chung cũng đã hoàn thành suôn sẻ.
Ekip nói với Hà Thanh Hà sau này sẽ còn đến nhà lấy thêm cảnh quay nên tạm thời sẽ không gỡ camera.
Khi các nhân viên rời đi, tất cả camera đều tắt. Hà Thanh Hà lén lút rút hết nguồn điện mới cảm thấy hoàn toàn an tâm.
Chương trình sẽ được quay và phát sóng luôn trong tuần, lần ghi hình tiếp theo sẽ được tiến hành sau khi phát sóng tập đầu tiên. Đội ngũ nhân viên đang bận rộn với việc biên tập nội dung và lên kế hoạch quảng bá, đợi đến lúc mọi thứ sẵn sàng, sẽ thông báo thời gian quay tập mới cho khách mời.
Vậy là cuối cùng nhóm khách mời cũng có chút thời gian rảnh rỗi.
Ekip chương trình rời khỏi biệt thự, ngoại trừ những chiếc máy quay bị bỏ lại, mọi thứ dường như đã trở lại bình thường.
Trong mắt Hà Thanh Hà, quay phim hay không quay phim cũng không khác nhau là mấy, bởi vì đó đều là cuộc sống thật sự của anh.
Ngược lại, Phó Sâm lại nhận thấy điểm khác biệt.
Hai người vẫn ngủ phòng riêng, buổi sáng Hà Thanh Hà tiễn Phó Sâm ra ngoài, buổi chiều Phó Sâm báo cáo hành trình, buổi tối hai người cùng nhau ăn cơm.
Ăn cơm cũng vẫn ăn trong im lặng.
Phó Sâm cúi đầu nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, vẻ mặt trầm tư, dường như thứ trước mắt không phải đồ ăn mà là mẫu thí nghiệm.
Hà Thanh Hà ngẩng đầu lên, hỏi: “Có chuyện gì vậy anh?” Giọng anh mang theo chần chừ, “Đồ ăn có vấn đề sao?”
Phó Sâm nhướng mày, liếc nhìn Hà Thanh Hà một cái: “Cảm giác bữa tối không được phong phú như trước.”
Hà Thanh Hà đứng hình.
Yêu cầu của Phó Sâm đối với thức ăn từ trước đến giờ không nằm ở sự đa dạng mà là ở sự kết hợp cân bằng các chất dinh dưỡng.
Buổi sáng Hà Thanh Hà không thể dậy sớm nổi, đành phải nhờ người giao đồ ăn sáng. Lần đầu tiên về nhà họ Phó, anh bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.
Thực sự là bữa sáng chẳng có mùi vị gì cả.
Lúc đó, Hà Thanh Hà lặng lẽ nhét đồ ăn vào miệng. Nhưng một tuần sau, anh không chịu đựng được nữa nên đã tìm công ty giao hàng, hỏi họ có thể nêm thêm gia vị được không.
Người kia tỏ vẻ bối rối nói: “Anh Phó nói chúng tôi chỉ cần cân bằng thành phần dinh dưỡng, không cần quan tâm mùi vị.”
Chẳng trách những món ăn này có vị giống như bột dinh dưỡng nhạt nhẽo.
Thức ăn lành mạnh nhất là ít dầu, ít muối và đường, nhưng hầu hết chúng đều khó ăn. Hà Thanh Hà ngủ nướng nên không thể tự nấu, đành an ủi chính mình rằng nó tốt cho sức khỏe. Anh chịu đựng ăn sáng dinh dưỡng trong một năm, dần dần cũng trở nên chết lặng.
May mắn là Phó Sâm chưa bao giờ bắt bẻ món ăn mà anh nấu.
Người vốn không quan tâm quá nhiều đến những chuyện này, thế mà lại nói “bữa tối không còn phong phú như trước nữa”.
Cũng chẳng thay đổi nhiều lắm mà.
Hà Thanh Hà dừng lại một chút, cuối cùng thừa nhận: “Không ghi hình nữa nên em nghĩ không cần làm quá nhiều đồ ăn, tránh cho lãng phí.”
Phó Sâm gật đầu, đồng ý với cách làm của Hà Thanh Hà: “Em nói đúng.”
Sau đó hắn không nói gì thêm nữa.
Hà Thanh Hà bỗng nhận ra, anh cứ nghĩ tham gia không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mình, nhưng sự thật không phải vậy.
Tác động của nó có thể còn lớn hơn những gì anh tưởng tượng.
Hà Thanh Hà vô thức liếc nhìn chiếc camera bất động ở phòng ăn rồi bĩu môi.
Bọn họ tiếp tục ăn tối trong im lặng.
Có lẽ để đền bù, ngày hôm sau Hà Thanh Hà bỏ tâm huyết nấu một bàn đầy đồ ăn.
Phó Sâm nhìn một mâm đồ ăn thịnh soạn trước mặt rồi lại chìm vào suy nghĩ sâu xa.
Hắn chỉnh lại kính rồi nói: “Em không cần làm nhiều vậy đâu”. Hắn bình tĩnh nhìn Hà Thanh Hà: “Em đã nói không ăn hết thì lãng phí lắm.”
Hà Thanh Hà biết trước đó mình đã xem nhẹ sức ảnh hưởng của việc quay chương trình, bị Phó Sâm chọc thủng biểu hiện giả dối đó, hắn muốn anh hãy thả lỏng bản thân, nhưng anh lại không thể không tiếp tục che giấu.
Có lẽ không phải muốn bỏ qua dấu vết tồn tại của chương trình, mà là muốn che giấu sự bất an của chính mình.
Hà Thanh Hà cầm đũa, đầu ngón tay mềm mại lưu lại dấu vết thật dài, cúi đầu trầm mặc.
Phó Sâm đột nhiên đổi chủ đề nói: “Tập tiếp theo tất cả khách mời đều phải tập trung lại quay phim, tốn rất nhiều thời gian.”
Hà Thanh Hà ngẩng đầu, lộ ra vẻ lo lắng: “Anh không đi được ạ?”
Giống như lúc quay tư liệu cho tập đầu tiên, Phó Sâm có thể phải bận công tác, lúc đó sẽ rời khỏi đoàn, vậy là chỉ còn một mình anh đối mặt với những khách mời khác.
Hà Thanh Hà kéo kéo khóe môi, mỉm cười: “Công việc vẫn là quan trọng nhất, bên chương trình có em rồi.”
Dù sao thì Hà Thanh Hà cũng là người rảnh rỗi hơn, công ty đã có Lý Chinh giúp anh quản lý mọi việc, anh có thể gánh vác khi Phó Sâm bận.
“Đến lúc đó mang theo vài trợ lý đi cùng, sẽ không ảnh hưởng đến công việc.” Phó Sâm nhìn bàn tay đang vô thức siết chặt đôi đũa của Hà Thanh Hà, nói: “Anh sẽ luôn ở đó, em đừng lo lắng.”
Hà Thanh Hà nghĩ nên khuyên Phó Sâm đừng ép buộc chính mình, so với một chương trình giải trí, công việc đương nhiên quan trọng hơn.
Nhưng khi nghe Phó Sâm nói vậy, anh không thể khống chế được sự vui mừng của mình, thậm chí còn quên mất sự bất an trước đó.
Hà Thanh Hà nâng đũa, gắp một miếng vịt sốt vào bát của Phó Sâm, nói: “Anh thích món này thì ăn nhiều một chút.”
Phó Sâm cúi đầu nhìn thịt vịt trong bát, lại nhìn ánh mắt mong đợi của Hà Thanh Hà, lặng lẽ ăn hết đồ ăn mà Hà Thanh Hà gắp cho mình.
×
Hà Thanh Hà vốn tưởng rằng một thời gian nữa chương trình mới phát sóng tập đầu tiên, nhưng không ngờ ekip đã bắt đầu đăng bài tuyên truyền rồi.
Công ty Sáng Tạo Ưu Tháp của Hà Thanh Hà chủ yếu là lập kế hoạch chiến lược, hiện tại thị trường càng ngày càng cạnh tranh, khách hàng thường hay yêu cầu họ mở rộng các phương án quảng cáo. Đối với marketing mà nói, kênh phổ biến nhất chính là con đường tự truyền thông, vì thế bọn họ thường tiếp xúc với các video quảng cáo và các trang web đồ họa khác nhau.
Hà Thanh Hà vừa lên mạng liền nhìn thấy poster mới nhất của .
Ekip chương trình đã đăng ký một tài khoản Weibo chính thức để thực hiện các hoạt động tuyên truyền và đăng bài mỗi ngày để thu hút người hâm mộ.
Hà Thanh Hà và Phó Sâm chỉ là dân nghiệp dư, hợp đồng ghi rõ họ không cần tham gia quảng bá, nếu không với hình ảnh của hai người chắc chắn sẽ được ưu ái làm trung tâm của poster quảng cáo.
Bắt đầu tuyên truyền nghĩa là chương trình sẽ sớm được lên sóng.
Hà Thanh Hà hiếm khi có cảm giác hồi hộp, anh cố ý tìm xem một số chương trình thực tế khác để làm quen với quá trình trước.
Anh không khỏi thở dài, tham gia chương trình đúng là không dễ dàng, có một số nhiệm vụ thực sự quá đáng sợ.
May mắn là một chương trình về đời sống có nhịp điệu chậm rãi, có lẽ sẽ không bố trí những nhiệm vụ kỳ quái.
Chắc là không đâu.
Hà Thanh Hà có chút lo lắng nên gửi tin nhắn cho Lưu Nhứ hỏi: “Chương trình này của các cậu sẽ không ép người quá đáng chứ?”
Lưu Nhứ không trả lời trực tiếp câu hỏi của Hà Thanh Hà mà nói: “Cái gì mà chương trình của các cậu, đây là chương trình của chúng ta mà.”
Hà Thanh Hà truy hỏi tới cùng: “Có trò chơi gì kì lạ hay không?”
Lưu Nhứ trả lời: “Chương trình thực tế tổ chức mấy trò chơi là hết sức bình thường mà. Thay vì lo lắng vì mấy chuyện không đâu thì cậu nên nâng cao kỹ năng chuyên môn của mình đi.”
Hà Thanh Hà không hiểu: “Kỹ năng chuyên môn gì chứ?”
Lưu Nhứ: “Khoe ân ái đó.”
Hà Thanh Hà im lặng một lát rồi hỏi: “Tớ và anh Phó không ân ái sao?”
Lưu Nhứ: “…” Đừng tưởng tôi chưa xem suộc của mấy người nhé.
Cô cố gắng giải thích với Hà Thanh Hà: “Cậu cũng biết lên hình lớp trang điểm sẽ bị nhạt đi mà, biểu hiện trên màn ảnh cũng vậy, nhiều chi tiết đôi lúc sẽ bị bỏ sót, vì vậy cậu càng phải thể hiện chúng rõ hơn.”
Không phải Hà Thanh Hà không hiểu, chỉ là: “Cậu đã nói không cần phải diễn, cứ ở trạng thái tự nhiên nhất không phải sao?” Bây giờ lại ghét bỏ sự nhạt nhẽo của chồng chồng anh.
Lưu Nhứ gào thét trong lòng, cô không ngờ những hướng dẫn ban đầu của mình lại dẫn tới tình hình như bây giờ.
Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cách hiểu của Hà Thanh Hà còn kỳ lạ hơn cô nghĩ.
Lưu Nhứ nghĩ đến tâm trạng của Hà Thanh Hà nên không nói thẳng: “Đương nhiên tự nhiên là ưu tiên hàng đầu, nhưng có thể xử lý nghệ thuật một chút.”
Hạ Thanh Hà chỉ có thể nói: “Tớ đành cố gắng hết sức vậy.”
đẩy mạnh tiến trình quay chụp và hậu kì, Lưu Nhứ cũng khá bận rộn, hai người nói chuyện vài câu rồi thôi.
Lưu Nhứ yêu cầu thể hiện tình cảm nhiều hơn, nên anh tiếp tục xem video để học hỏi, Hà Thanh Hà không khỏi nghĩ đến người nổi tiếng trên mạng mà anh thường theo dõi.
Chính là blogger hay chia sẻ cuộc sống thường ngày, nội dung video của anh ấy chủ yếu làm về tình yêu của anh ấy và chồng mình. Hà Thanh Hà cũng đã học hỏi kinh nghiệm từ anh ấy vài lần.
Tên của blogger này là Quảng Quân, vừa nhìn tên liền biết họ Đường. Gần đây, video của anh ấy thường xuyên được nền tảng đẩy lên, xuất hiện trước mắt Hà Thanh Hà.
Sáng Tạo Ưu Tháp có giao thiệp với những người nổi tiếng trên mạng. Hà Thanh Hà cũng nhiều lần muốn tìm cơ hội đề cử Quảng Quân, nhưng kế hoạch hiện tại của công ty không có nội dung phù hợp.
Ôm thái độ học tập, Hà Thanh Hà nhấp vào video mới nhất. Quảng Quân có mái tóc nhuộm xám thời thượng, đôi mắt to tròn và khuôn mặt trẻ con, trông trắng trẻo và còn khá trẻ, thế nhưng đã là một blogger kỳ cựu và thành gia lập thất từ lâu.
Vừa bấm vào nút phát video liền bị giọng nói phấn khích của Quảng Quân làm cho giật mình.
Quảng Quân: “Gia đình yêu ơi, tôi có một tin vui muốn nói với mọi người, chúng tôi sẽ tham gia một chương trình thực tế!”
Hà Thanh Hà sửng sốt, như chợt hiểu ra, anh tiếp tục xem tiếp.
Quả nhiên, Quảng Quân nói: “Chương trình chúng tôi tham gia có tên là , là một chương trình về hôn nhân của chồng chồng đầu tiên ở Trung Quốc.”
Ekip chương trình không tiết lộ cho Hà Thanh Hà về các khách mời khác. Anh còn từng nghĩ Quảng Quân rất phù hợp với , không ngờ anh ấy thực sự là khách mời.
Chẳng trách Lưu Nhứ lại yêu cầu anh khoe ân ái nhiều hơn, hóa ra còn có một nhóm đối lập như vậy.
Trước khi Hà Thanh Hà kịp nghĩ ngợi, anh nghe thấy Quảng Quân nói: “Tập ra mắt sẽ được phát hành vào ngày mai, mọi người sẽ có thể thấy chúng tôi công khai thể hiện tình cảm.”
Quảng Quân kết thúc quảng cáo cho chương trình bằng một câu thoại: “Đôi mắt ngắm nhìn, trái tim lắng nghe, dắt tay nhau đi trên hành trình dài, khám phá sự khác biệt giữa bạn và tôi. Tối mai lúc 8 giờ, tôi sẽ đợi bạn ở không gặp không về!”
Hà Thanh Hà kinh ngạc, không ngờ sẽ phát sóng sớm như vậy, vừa rồi Lưu Nhứ cũng không nói với anh.
Trong đầu Hà Thanh Hà tràn ngập suy nghĩ về chương trình nên chẳng còn hứng thú xem video nữa, anh tắt điện thoại để trên bàn làm việc, rồi cứ ngẩn ngơ.
Hết chương 9.
Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Chương 9
Phó Sâm và Hà Thanh Hà biến mất ở một căn phòng nào đó trong biệt thự, nhân viên ekip lại một lần nữa rơi vào hoang mang về mối quan hệ thật sự của họ.
“Chắc là không phải kết hôn giả đâu nhỉ.”
Ngủ chung một giường, ngủ qua một đêm, nhất định là một cặp đôi thực sự.
“Nhưng nếu không phải kết hôn giả thì phương thức ở chung của bọn họ cũng quá…” Người vừa nói nhất thời chưa thể nghĩ ra một tính từ chính xác để hình dung.
Mấy người nhìn nhau, cuối cùng cho ra một kết luận.
Hôn nhân của hai người này không giả, nhưng nó thật sự có vấn đề.
Ekip đã quay nhiều chương trình thực tế về tình yêu, nhưng lần đầu tiên họ gặp phải tình huống này.
Màn hình theo dõi hoàn toàn tối đen, không biết lúc nào Phó Sâm và Hà Thanh Hà mới ra ngoài, nếu bọn họ ngủ thẳng đến hừng đông, vậy thì ở đây chờ cả đêm cũng vô ích.
Giờ cái gì cũng không nhìn thấy, không bằng lẻn ra ngoài ăn khuya.
Các nhân viên từ bỏ, đi xin chỉ thị của đạo diễn Từ. Đạo diễn Từ nghe thấy chuyện này, khóe miệng giật giật, cuối cùng cho phép mọi người tạm thời rời khỏi vị trí.
Vài người cùng nhau đi ăn, tự nhiên bỏ lỡ chuyện xảy ra sau đó trong biệt thự.
Hơn một giờ sau, Hà Thanh Hà và Phó Sâm xuất hiện, Phó Sâm đưa Hà Thanh Hà trở về phòng.
Trên má Hà Thanh Hà vẫn còn sắc hồng chưa tan, mày hơi nhăn lại, trông có chút căng thẳng.
Phó Sâm đứng bên cạnh nói: “Tất cả camera đều tắt hết rồi.”
Lúc đó Hà Thanh Hà mới mỉm cười.
Vệt hồng điểm tô trên nước da trắng như ánh nắng chiều nhàn nhạt, khiến khuôn mặt Hà Thanh Hà càng rạng rỡ hơn bình thường, nụ cười cũng động lòng người.
May mắn là tất cả máy quay đều đã tắt, nếu không thì một Hà Thanh Hà xinh yêu như thế sẽ bị người khác nhìn thấy mất.
Hà Thanh Hà cảm thấy bầu không khí có chút vi diệu, bọn họ lặng lẽ trở về phòng, còn sợ bị người khác phát hiện, như đang lén lút yêu đương vụng trộm vậy…
Đến tận khi đứng trước cửa phòng, Hà Thanh Hà mới có thể hoàn toàn nhẹ nhõm, anh ngẩng đầu nói với Phó Sâm: “Anh nghỉ ngơi sớm nhé, ngủ ngon.”
Phó Sâm nhìn anh thật sâu rồi nói: “Ngủ ngon.”
Hà Thanh Hà cười cười bước vào phòng, hai người chia tay nhau ở cửa.
×
Đạo diễn Từ xem hết tất cả video đã thu được, ông thông báo quá trình ghi hình cho tập giới thiệu đã hoàn tất, họ có thể tạm thời khép lại công việc và chuẩn bị chuyển sang giai đoạn tiếp theo.
Nhân viên hoang mang: “Những nhóm khác thì còn được, nhưng nhóm Phó Sâm và Hà Thanh Hà cũng dừng sao ạ?”
Đạo diễn Từ tức giận: “Không thì sao, cậu có phương án nào hay hơn không?” Anh ta bực bội: “Thời gian cấp bách, để biên tập hậu kỳ đi.”
Mặc dù quá trình không hoàn hảo nhưng nhìn chung cũng đã hoàn thành suôn sẻ.
Ekip nói với Hà Thanh Hà sau này sẽ còn đến nhà lấy thêm cảnh quay nên tạm thời sẽ không gỡ camera.
Khi các nhân viên rời đi, tất cả camera đều tắt. Hà Thanh Hà lén lút rút hết nguồn điện mới cảm thấy hoàn toàn an tâm.
Chương trình sẽ được quay và phát sóng luôn trong tuần, lần ghi hình tiếp theo sẽ được tiến hành sau khi phát sóng tập đầu tiên. Đội ngũ nhân viên đang bận rộn với việc biên tập nội dung và lên kế hoạch quảng bá, đợi đến lúc mọi thứ sẵn sàng, sẽ thông báo thời gian quay tập mới cho khách mời.
Vậy là cuối cùng nhóm khách mời cũng có chút thời gian rảnh rỗi.
Ekip chương trình rời khỏi biệt thự, ngoại trừ những chiếc máy quay bị bỏ lại, mọi thứ dường như đã trở lại bình thường.
Trong mắt Hà Thanh Hà, quay phim hay không quay phim cũng không khác nhau là mấy, bởi vì đó đều là cuộc sống thật sự của anh.
Ngược lại, Phó Sâm lại nhận thấy điểm khác biệt.
Hai người vẫn ngủ phòng riêng, buổi sáng Hà Thanh Hà tiễn Phó Sâm ra ngoài, buổi chiều Phó Sâm báo cáo hành trình, buổi tối hai người cùng nhau ăn cơm.
Ăn cơm cũng vẫn ăn trong im lặng.
Phó Sâm cúi đầu nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, vẻ mặt trầm tư, dường như thứ trước mắt không phải đồ ăn mà là mẫu thí nghiệm.
Hà Thanh Hà ngẩng đầu lên, hỏi: “Có chuyện gì vậy anh?” Giọng anh mang theo chần chừ, “Đồ ăn có vấn đề sao?”
Phó Sâm nhướng mày, liếc nhìn Hà Thanh Hà một cái: “Cảm giác bữa tối không được phong phú như trước.”
Hà Thanh Hà đứng hình.
Yêu cầu của Phó Sâm đối với thức ăn từ trước đến giờ không nằm ở sự đa dạng mà là ở sự kết hợp cân bằng các chất dinh dưỡng.
Buổi sáng Hà Thanh Hà không thể dậy sớm nổi, đành phải nhờ người giao đồ ăn sáng. Lần đầu tiên về nhà họ Phó, anh bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.
Thực sự là bữa sáng chẳng có mùi vị gì cả.
Lúc đó, Hà Thanh Hà lặng lẽ nhét đồ ăn vào miệng. Nhưng một tuần sau, anh không chịu đựng được nữa nên đã tìm công ty giao hàng, hỏi họ có thể nêm thêm gia vị được không.
Người kia tỏ vẻ bối rối nói: “Anh Phó nói chúng tôi chỉ cần cân bằng thành phần dinh dưỡng, không cần quan tâm mùi vị.”
Chẳng trách những món ăn này có vị giống như bột dinh dưỡng nhạt nhẽo.
Thức ăn lành mạnh nhất là ít dầu, ít muối và đường, nhưng hầu hết chúng đều khó ăn. Hà Thanh Hà ngủ nướng nên không thể tự nấu, đành an ủi chính mình rằng nó tốt cho sức khỏe. Anh chịu đựng ăn sáng dinh dưỡng trong một năm, dần dần cũng trở nên chết lặng.
May mắn là Phó Sâm chưa bao giờ bắt bẻ món ăn mà anh nấu.
Người vốn không quan tâm quá nhiều đến những chuyện này, thế mà lại nói “bữa tối không còn phong phú như trước nữa”.
Cũng chẳng thay đổi nhiều lắm mà.
Hà Thanh Hà dừng lại một chút, cuối cùng thừa nhận: “Không ghi hình nữa nên em nghĩ không cần làm quá nhiều đồ ăn, tránh cho lãng phí.”
Phó Sâm gật đầu, đồng ý với cách làm của Hà Thanh Hà: “Em nói đúng.”
Sau đó hắn không nói gì thêm nữa.
Hà Thanh Hà bỗng nhận ra, anh cứ nghĩ tham gia không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mình, nhưng sự thật không phải vậy.
Tác động của nó có thể còn lớn hơn những gì anh tưởng tượng.
Hà Thanh Hà vô thức liếc nhìn chiếc camera bất động ở phòng ăn rồi bĩu môi.
Bọn họ tiếp tục ăn tối trong im lặng.
Có lẽ để đền bù, ngày hôm sau Hà Thanh Hà bỏ tâm huyết nấu một bàn đầy đồ ăn.
Phó Sâm nhìn một mâm đồ ăn thịnh soạn trước mặt rồi lại chìm vào suy nghĩ sâu xa.
Hắn chỉnh lại kính rồi nói: “Em không cần làm nhiều vậy đâu”. Hắn bình tĩnh nhìn Hà Thanh Hà: “Em đã nói không ăn hết thì lãng phí lắm.”
Hà Thanh Hà biết trước đó mình đã xem nhẹ sức ảnh hưởng của việc quay chương trình, bị Phó Sâm chọc thủng biểu hiện giả dối đó, hắn muốn anh hãy thả lỏng bản thân, nhưng anh lại không thể không tiếp tục che giấu.
Có lẽ không phải muốn bỏ qua dấu vết tồn tại của chương trình, mà là muốn che giấu sự bất an của chính mình.
Hà Thanh Hà cầm đũa, đầu ngón tay mềm mại lưu lại dấu vết thật dài, cúi đầu trầm mặc.
Phó Sâm đột nhiên đổi chủ đề nói: “Tập tiếp theo tất cả khách mời đều phải tập trung lại quay phim, tốn rất nhiều thời gian.”
Hà Thanh Hà ngẩng đầu, lộ ra vẻ lo lắng: “Anh không đi được ạ?”
Giống như lúc quay tư liệu cho tập đầu tiên, Phó Sâm có thể phải bận công tác, lúc đó sẽ rời khỏi đoàn, vậy là chỉ còn một mình anh đối mặt với những khách mời khác.
Hà Thanh Hà kéo kéo khóe môi, mỉm cười: “Công việc vẫn là quan trọng nhất, bên chương trình có em rồi.”
Dù sao thì Hà Thanh Hà cũng là người rảnh rỗi hơn, công ty đã có Lý Chinh giúp anh quản lý mọi việc, anh có thể gánh vác khi Phó Sâm bận.
“Đến lúc đó mang theo vài trợ lý đi cùng, sẽ không ảnh hưởng đến công việc.” Phó Sâm nhìn bàn tay đang vô thức siết chặt đôi đũa của Hà Thanh Hà, nói: “Anh sẽ luôn ở đó, em đừng lo lắng.”
Hà Thanh Hà nghĩ nên khuyên Phó Sâm đừng ép buộc chính mình, so với một chương trình giải trí, công việc đương nhiên quan trọng hơn.
Nhưng khi nghe Phó Sâm nói vậy, anh không thể khống chế được sự vui mừng của mình, thậm chí còn quên mất sự bất an trước đó.
Hà Thanh Hà nâng đũa, gắp một miếng vịt sốt vào bát của Phó Sâm, nói: “Anh thích món này thì ăn nhiều một chút.”
Phó Sâm cúi đầu nhìn thịt vịt trong bát, lại nhìn ánh mắt mong đợi của Hà Thanh Hà, lặng lẽ ăn hết đồ ăn mà Hà Thanh Hà gắp cho mình.
×
Hà Thanh Hà vốn tưởng rằng một thời gian nữa chương trình mới phát sóng tập đầu tiên, nhưng không ngờ ekip đã bắt đầu đăng bài tuyên truyền rồi.
Công ty Sáng Tạo Ưu Tháp của Hà Thanh Hà chủ yếu là lập kế hoạch chiến lược, hiện tại thị trường càng ngày càng cạnh tranh, khách hàng thường hay yêu cầu họ mở rộng các phương án quảng cáo. Đối với marketing mà nói, kênh phổ biến nhất chính là con đường tự truyền thông, vì thế bọn họ thường tiếp xúc với các video quảng cáo và các trang web đồ họa khác nhau.
Hà Thanh Hà vừa lên mạng liền nhìn thấy poster mới nhất của .
Ekip chương trình đã đăng ký một tài khoản Weibo chính thức để thực hiện các hoạt động tuyên truyền và đăng bài mỗi ngày để thu hút người hâm mộ.
Hà Thanh Hà và Phó Sâm chỉ là dân nghiệp dư, hợp đồng ghi rõ họ không cần tham gia quảng bá, nếu không với hình ảnh của hai người chắc chắn sẽ được ưu ái làm trung tâm của poster quảng cáo.
Bắt đầu tuyên truyền nghĩa là chương trình sẽ sớm được lên sóng.
Hà Thanh Hà hiếm khi có cảm giác hồi hộp, anh cố ý tìm xem một số chương trình thực tế khác để làm quen với quá trình trước.
Anh không khỏi thở dài, tham gia chương trình đúng là không dễ dàng, có một số nhiệm vụ thực sự quá đáng sợ.
May mắn là một chương trình về đời sống có nhịp điệu chậm rãi, có lẽ sẽ không bố trí những nhiệm vụ kỳ quái.
Chắc là không đâu.
Hà Thanh Hà có chút lo lắng nên gửi tin nhắn cho Lưu Nhứ hỏi: “Chương trình này của các cậu sẽ không ép người quá đáng chứ?”
Lưu Nhứ không trả lời trực tiếp câu hỏi của Hà Thanh Hà mà nói: “Cái gì mà chương trình của các cậu, đây là chương trình của chúng ta mà.”
Hà Thanh Hà truy hỏi tới cùng: “Có trò chơi gì kì lạ hay không?”
Lưu Nhứ trả lời: “Chương trình thực tế tổ chức mấy trò chơi là hết sức bình thường mà. Thay vì lo lắng vì mấy chuyện không đâu thì cậu nên nâng cao kỹ năng chuyên môn của mình đi.”
Hà Thanh Hà không hiểu: “Kỹ năng chuyên môn gì chứ?”
Lưu Nhứ: “Khoe ân ái đó.”
Hà Thanh Hà im lặng một lát rồi hỏi: “Tớ và anh Phó không ân ái sao?”
Lưu Nhứ: “…” Đừng tưởng tôi chưa xem suộc của mấy người nhé.
Cô cố gắng giải thích với Hà Thanh Hà: “Cậu cũng biết lên hình lớp trang điểm sẽ bị nhạt đi mà, biểu hiện trên màn ảnh cũng vậy, nhiều chi tiết đôi lúc sẽ bị bỏ sót, vì vậy cậu càng phải thể hiện chúng rõ hơn.”
Không phải Hà Thanh Hà không hiểu, chỉ là: “Cậu đã nói không cần phải diễn, cứ ở trạng thái tự nhiên nhất không phải sao?” Bây giờ lại ghét bỏ sự nhạt nhẽo của chồng chồng anh.
Lưu Nhứ gào thét trong lòng, cô không ngờ những hướng dẫn ban đầu của mình lại dẫn tới tình hình như bây giờ.
Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cách hiểu của Hà Thanh Hà còn kỳ lạ hơn cô nghĩ.
Lưu Nhứ nghĩ đến tâm trạng của Hà Thanh Hà nên không nói thẳng: “Đương nhiên tự nhiên là ưu tiên hàng đầu, nhưng có thể xử lý nghệ thuật một chút.”
Hạ Thanh Hà chỉ có thể nói: “Tớ đành cố gắng hết sức vậy.”
đẩy mạnh tiến trình quay chụp và hậu kì, Lưu Nhứ cũng khá bận rộn, hai người nói chuyện vài câu rồi thôi.
Lưu Nhứ yêu cầu thể hiện tình cảm nhiều hơn, nên anh tiếp tục xem video để học hỏi, Hà Thanh Hà không khỏi nghĩ đến người nổi tiếng trên mạng mà anh thường theo dõi.
Chính là blogger hay chia sẻ cuộc sống thường ngày, nội dung video của anh ấy chủ yếu làm về tình yêu của anh ấy và chồng mình. Hà Thanh Hà cũng đã học hỏi kinh nghiệm từ anh ấy vài lần.
Tên của blogger này là Quảng Quân, vừa nhìn tên liền biết họ Đường. Gần đây, video của anh ấy thường xuyên được nền tảng đẩy lên, xuất hiện trước mắt Hà Thanh Hà.
Sáng Tạo Ưu Tháp có giao thiệp với những người nổi tiếng trên mạng. Hà Thanh Hà cũng nhiều lần muốn tìm cơ hội đề cử Quảng Quân, nhưng kế hoạch hiện tại của công ty không có nội dung phù hợp.
Ôm thái độ học tập, Hà Thanh Hà nhấp vào video mới nhất. Quảng Quân có mái tóc nhuộm xám thời thượng, đôi mắt to tròn và khuôn mặt trẻ con, trông trắng trẻo và còn khá trẻ, thế nhưng đã là một blogger kỳ cựu và thành gia lập thất từ lâu.
Vừa bấm vào nút phát video liền bị giọng nói phấn khích của Quảng Quân làm cho giật mình.
Quảng Quân: “Gia đình yêu ơi, tôi có một tin vui muốn nói với mọi người, chúng tôi sẽ tham gia một chương trình thực tế!”
Hà Thanh Hà sửng sốt, như chợt hiểu ra, anh tiếp tục xem tiếp.
Quả nhiên, Quảng Quân nói: “Chương trình chúng tôi tham gia có tên là , là một chương trình về hôn nhân của chồng chồng đầu tiên ở Trung Quốc.”
Ekip chương trình không tiết lộ cho Hà Thanh Hà về các khách mời khác. Anh còn từng nghĩ Quảng Quân rất phù hợp với , không ngờ anh ấy thực sự là khách mời.
Chẳng trách Lưu Nhứ lại yêu cầu anh khoe ân ái nhiều hơn, hóa ra còn có một nhóm đối lập như vậy.
Trước khi Hà Thanh Hà kịp nghĩ ngợi, anh nghe thấy Quảng Quân nói: “Tập ra mắt sẽ được phát hành vào ngày mai, mọi người sẽ có thể thấy chúng tôi công khai thể hiện tình cảm.”
Quảng Quân kết thúc quảng cáo cho chương trình bằng một câu thoại: “Đôi mắt ngắm nhìn, trái tim lắng nghe, dắt tay nhau đi trên hành trình dài, khám phá sự khác biệt giữa bạn và tôi. Tối mai lúc 8 giờ, tôi sẽ đợi bạn ở không gặp không về!”
Hà Thanh Hà kinh ngạc, không ngờ sẽ phát sóng sớm như vậy, vừa rồi Lưu Nhứ cũng không nói với anh.
Trong đầu Hà Thanh Hà tràn ngập suy nghĩ về chương trình nên chẳng còn hứng thú xem video nữa, anh tắt điện thoại để trên bàn làm việc, rồi cứ ngẩn ngơ.
Hết chương 9.
Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Đánh giá:
Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Story
Chương 9
10.0/10 từ 15 lượt.