Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Chương 85
123@-
Chương 85
Hà Thanh Hà lặng lẽ tựa vào Phó Sâm nhìn mặt nước. Hai người cứ thế ngồi bên nhau rất lâu, đến khi hoàn hồn mới phát hiện hình như đã quên mất việc câu cá.
Hà Thanh Hà nhìn mấy con cá đang quẫy đạp trong lưới, tiếc nuối nói: “Hôm nay thu hoạch ít quá.”
Phó Sâm nhìn anh: “Không, hôm nay thu hoạch rất nhiều.”
Hà Thanh Hà chớp mắt, hiểu ý Phó Sâm, khẽ mỉm cười.
Cuối cùng, Hà Thanh Hà vẫn thả hết cá đi, hai người tay không quay lại chỗ ông chủ để trả đồ.
Phó Sâm báo chuyện cái cần câu bị trôi mất, ông chủ có hơi tiếc rẻ nhưng vừa nghe sẽ được bồi thường gấp ba thì mặt mày liền rạng rỡ hẳn lên.
Lần này họ không ở lại ăn cơm, lúc chuẩn bị ra về, ông chủ nhìn họ như có điều muốn nói.
Phó Sâm lại bắt đầu im lặng, không nói lời nào, Hà Thanh Hà chủ động hỏi: “Còn chuyện gì sao ạ?”
Ông chủ ngượng ngùng gãi đầu, nói: “À… vợ tôi…”
Hà Thanh Hà nhớ hình như vợ của ông chủ là fan của họ, lần trước còn xin chữ ký nữa.
Nhưng mấy tập gần đây họ bị trên mạng mắng dữ quá, không biết bà chủ có còn là fan không nữa.
Hà Thanh Hà hỏi: “Có phải không muốn thấy chúng tôi không? Chúng tôi sẽ đi ngay.”
Ông chủ vội vàng ngăn lại: “Sao lại thế được, vợ tôi ngại giao tiếp lắm, không dám ra gặp hai người, nhờ tôi chuyển lời thôi.”
Ông ho khan một tiếng rồi nói: “Cô ấy nói hai người diễn rất hay, ai cũng thích cả. Cô ấy sẽ tiếp tục ủng hộ và cổ vũ hai người.”
Hà Thanh Hà sáng tỏ mọi chuyện, chắc là đoạn diễn xuất của anh với Phó Sâm đã được phát sóng. Anh ngạc nhiên hỏi: “Cô ấy nói chúng tôi diễn hay, ai cũng thích thật sao?”
Ông chủ gật đầu.
Hà Thanh Hà hơi ngơ ngác, anh còn tưởng lần này sẽ lại bị mắng cho tơi tả, khán giả sẽ chê diễn xuất của họ cứng nhắc.
Hà Thanh Hà cười với ông chủ, nói: “Có thể gặp vợ anh một chút được không?”
Hiếm khi có một fan trung thành kiên trì đến vậy, Hà Thanh Hà muốn cảm ơn trực tiếp.
Ông chủ khoát tay: “Cô ấy thật sự nhát lắm, gặp các anh chắc tim chịu không nổi mất.”
Hà Thanh Hà: “…”
Đã vậy thì không miễn cưỡng nữa.
Hà Thanh Hà không nhịn được xác nhận lại: “Thật sự có nhiều người nói chúng tôi diễn tốt sao?”
Ông chủ đáp: “Tất nhiên rồi, tập này tôi cũng có xem. Hai người diễn rất ổn, nếu không phải hai người từng đến đây câu cá, tôi còn tưởng hai người là diễn viên chuyên nghiệp nữa đó.”
Nụ cười của Hà Thanh Hà càng thêm ngọt ngào, anh chân thành nói: “Cảm ơn.”
x
Trên đường về, Phó Sâm lái xe, Hà Thanh Hà ngồi ở ghế phụ, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phó Sâm hỏi: “Vẫn đang nghĩ chuyện trong nhà à?”
Hà Thanh Hà đáp: “Không nghĩ nữa.”
Trải qua hai ngày vừa rồi, Hà Thanh Hà có cảm giác như bừng tỉnh sau giấc mộng dài.
Nếu anh không tự mình vực dậy, thì những chuyện cũ sẽ mãi đè nặng lên người anh, người nhà sẽ lấy quá khứ làm vũ khí, hết lần này đến lần khác công kích và khống chế anh.
Bây giờ là Sáng Tạo Ưu Tháp, sau này thì không biết sẽ là gì nữa.
Hà Thanh Hà không muốn sống như vậy nữa.
Như lời Phó Sâm nói, dù có nợ nần gì, thì bao nhiêu năm qua cũng nên trả hết rồi.
Anh không phải chưa từng nhận ra sự bất thường của gia đình, hồi đại học từng có ý định bỏ đi, nhưng anh đã quay về.
Một phần là vì anh còn lưu luyến, không nỡ rời bỏ nơi từng có mẹ, phần khác là vì anh cũng không biết phải đi đâu.
Trước mắt anh khi đó chỉ có biển lớn mênh mông.
Nhưng bây giờ thì khác.
Hà Thanh Hà quay sang nhìn Phó Sâm, anh đã có nơi để trở về.
Hai ngày nay Phó Sâm luôn ở bên cạnh anh, nếu không có hắn, anh tuyệt đối không thể vượt qua nhanh đến vậy.
Phó Sâm xưa nay luôn nói được làm được, hắn nói sẽ ở bên cạnh anh, thì nhất định sẽ không rời không bỏ, hắn nói có thể dựa vào, thì chắc chắn sẽ là người che mưa chắn gió cho anh. Hà Thanh Hà chưa từng nghi ngờ con người của Phó Sâm.
Hà Thanh Hà nhìn con đường phía trước, chậm rãi nói: “Em không sao rồi.”
Sau này cũng sẽ không sao nữa.
Anh chủ động nhắc đến Sáng Tạo Ưu Tháp: “Về công ty, em nghĩ vẫn nên tách khỏi tập đoàn.” Anh hỏi Phó Sâm: “Anh sẽ giúp em chứ?”
Phó Sâm trả lời rất nhanh, vô cùng kiên định: “Tất nhiên rồi.”
Hà Thanh Hà cảm thấy nhẹ nhõm cả người.
Hai người ăn tối ở một nhà hàng, nhưng Hà Thanh Hà từ lúc lên xe đến giờ vẫn cứ ngẩn ngơ.
Vừa nãy Phó Sâm đã hỏi anh có đang nghĩ chuyện gia đình không, anh bảo không nhưng vẫn thả hồn đi đâu mất.
Phó Sâm gắp cho anh một đũa rau, hỏi: “Em có tâm sự à?”
Hà Thanh Hà giật mình, lúc này mới nhận ra suốt dọc đường mình cứ mất tập trung, liền ngại ngùng cười: “Không có gì đâu.”
Sau đó cúi đầu ăn cơm, Phó Sâm cũng không gặng hỏi thêm.
Ăn xong, Phó Sâm lái xe đưa Hà Thanh Hà về dưới lầu chung cư, sau khi tấp xe vào ven đường, hắn ngăn Hà Thanh Hà lại không cho xuống xe, hỏi: “Rốt cuộc em đang nghĩ gì vậy?” Cứ ngẩn người mãi như thế thật sự có gì đó không ổn.
Hà Thanh Hà không biết phải nói sao, có hơi ấp úng.
Phó Sâm đưa tay vuốt trán anh: “Nếu còn thấy buồn thì cứ nói với anh.” Đã hứa với nhau là có chuyện cũng phải tâm sự rồi mà.
Hà Thanh Hà ngước mắt nhìn hắn, ấp a ấp úng một lúc, cuối cùng cũng nói: “Thật ra… em đang nghĩ tới chương trình.”
Bàn tay Phó Sâm đang giúp anh vuốt tóc cũng khựng lại.
Hà Thanh Hà nói tiếp: “Đoạn bọn mình diễn hình như đã được phát sóng rồi. Nghe ông chủ hồ cá nói thì hình như phản ứng cũng khá tốt? Em muốn xem trên mạng nói gì về tụi mình.”
Phó Sâm rút tay lại, bình thản nói: “Vậy thì em xem đi.”
Hà Thanh Hà hơi xấu hổ: “Trước em còn mạnh miệng nói sẽ không đọc bình luận nữa, giờ mà xem thì chẳng phải tự vả vào mặt mình à.” Hồi ghi hình chương trình còn tuyên bố hùng hồn nữa chứ.
Phó Sâm đẩy đẩy gọng kính, nghiêm túc nói: “Em lén xem, ai biết được chứ.”
Hà Thanh Hà chớp mắt.
Phó Sâm cổ vũ: “Xem luôn đi, trời biết đất biết, em biết anh biết.”
Hà Thanh Hà chần chừ rút điện thoại ra, Phó Sâm dứt khoát ghé sát lại cùng xem với anh.
Hà Thanh Hà trước tiên mở trang chủ chính thức của , thấy trên đó vẫn đang treo bảng xếp hạng độ nổi tiếng của bốn cặp khách mời ở đầu trang, mà nhóm của họ đã lội ngược dòng vươn lên vị trí thứ hai.
Hà Thanh Hà kinh ngạc nhìn Phó Sâm, lần trước anh xem vẫn còn thấy đứng cuối bảng mà.
Nhóm đang giữ vị trí đầu tiên là An Duy và Dương Minh Viễn, thứ ba là hai diễn viên, cuối cùng là cặp tái hôn.
Hà Thanh Hà tiếp tục đọc bình luận dưới bài đăng của tài khoản chính thức.
Rất nhiều người đều khen nội dung tập này quá hay.
“Tưởng đâu Quảng Quân với Nhĩ Đông rút rồi thì chương trình sẽ nhàm chán, ai ngờ tập này hay dữ vậy.”
“Thích mấy khách mời diễn xuất ghê á, có thể cho họ diễn nhiều hơn không?”
Tay Hà Thanh Hà lướt thật nhanh, muốn xem khán giả đánh giá mình và Phó Sâm thế nào.
“Cặp đôi địa cực trước giờ chưa từng đóng phim hả, diễn ổn lắm luôn đó.”
“Hai tập trước coi họ tập luyện còn tưởng họ đang lười biếng, ai ngờ luyện tập ra kết quả vậy nè.”
“Ekip chương trình chó thật, cắt luôn một ngày của người ta, chắc hai người họ luyện dữ lắm đó nên mới lật kèo.”
“Nói tới cái ngày bị cắt kia, tôi muốn biết sau khi cả hai ngã xuống giường thì có chuyện gì xảy ra, sao lại không phát sóng đoạn đó vậy QAQ. Có gì mà người lớn đã nạp vip như tôi không được coi chứ!”
“Hà Thanh Hà đẹp quá trời quá đất, nhìn cái visual đó là muốn rụng trứng, ai gọi ảnh là chim cánh cụt vậy, trên đời làm gì có chim cánh cụt nào đẹp được vậy!”
“Nói thật chứ, hai người họ là tay ngang mà diễn ổn thật sự, vượt ngoài mong đợi của tôi luôn.”
Hà Thanh Hà lướt sơ một vòng, phát hiện bình luận hầu hết đều dành lời khen cho bọn họ.
Chỉ là mọi người vẫn gọi họ là cặp đôi địa cực, gọi anh là chim cánh cụt, còn Phó Sâm là gấu Bắc Cực.
Sức hút của tập này không nằm ở sự thể hiện ngọt ngào của các cặp đôi, mà là nhờ đoạn phim ngắn mà các khách mời thực hiện “thử thách diễn xuất” khá thú vị.
Nhóm niên thượng vào vai cha con thật sự quá bùng nổ, lại thêm hôn nhân của An Duy và Dương Minh Viễn vốn đã gây chú ý, khán giả xem vô cùng đã ghiền, cuối cùng cũng không tiếc phiếu bầu trong tay mà bỏ phiếu cho họ.
Nhóm hào môn với hai tảng băng di động, ban đầu chẳng ai đặt nhiều kỳ vọng, nhưng tạo hình cổ trang của họ lại đẹp xuất thần. Phân cảnh sau đó không đi theo kịch bản phim gốc mà có chỉnh sửa để phù hợp với bản thân họ hơn, diễn xuất trôi chảy liền mạch, chính sự tương phản này khiến khán giả cực kỳ hài lòng.
Hai diễn viên chuyên nghiệp chỉ kém một chút, dù mọi người cũng rất thích nét hài của Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong, nhưng với diễn viên chuyên nghiệp thì họ vẫn đòi hỏi khắt khe hơn, cũng thận trọng khi bình chọn.
Cuối cùng là vở Romeo và Juliet của Ngô Kỳ và Nhiếp Bình Nhiên khá buồn cười, nhưng tấu hài thì có thừa, diễn xuất lại chưa đủ, so với nhóm hào môn tuy cũng là tay ngang nhưng diễn nghiêm túc hơn thì hai người này có phần tùy tiện, nên lần này nhận được ít phiếu bầu nhất.
Trong phần bình luận ở tài khoản chính thức, phần lớn đều tập trung bàn về diễn xuất của các khách mời. Hà Thanh Hà thoát khỏi đó, chuyển qua xem siêu thoại của anh và Phó Sâm.
Hà Thanh Hà không hề biết hôm qua mình lên hot search, vừa vào siêu thoại liền bị dọa cho giật mình.
Cả một màn hình đầy ắp bài viết khen ngoại hình của anh.
“Tôi ngất lên ngất xuống rồi mấy người ơi, cảnh đầu tiên Hà Thanh Hà xuất hiện với mái tóc xõa dài đó, tôi ngồi trước máy tính mà nhảy dựng lên, đẹp quá trời quá đất!”
“Nhan sắc thần thánh, thật đó, đẹp không chịu được, nhìn đôi mắt kia xem, long lanh như nước, chỉ đơn giản ngồi bên giường thôi mà từ đầu đến chân đều đẹp, khiến người ta thương xót.”
“Tôi mà là hoàng đế thì cũng muốn làm thế này thế kia với cậu ấy.”
“Mặc quần vô đi, gấu Bắc Cực đang nhìn kìa.”
“Huhu, đẹp quá, sao lại đẹp đến thế.”
“Tôi muốn xem Hà Thanh Hà diễn cùng Hà Diệc Trúc, hai mỹ nhân dính vào nhau, khung hình chắc chắn đẹp bùng nổ.”
Hà Thanh Hà phát hiện số lượng fan trong siêu thoại của mình lại tăng lên, mọi người đều đang khen anh đẹp trai, làm anh thấy ngại vô cùng. Anh định thoát khỏi siêu thoại thì bị Phó Sâm ngăn lại.
Hà Thanh Hà lúng túng nói: “Có gì đâu mà xem chứ…”
Phó Sâm giơ tay khẽ vuốt nhẹ cằm anh, nói: “Em có biết mình rất đẹp không?”
Cằm anh bị hắn khẽ gẩy một cái đầy hờ hững, Hà Thanh Hà bị hành động có phần trêu chọc đó làm cho sững người, lắp bắp đáp: “Biết…”
Từ nhỏ anh đã được người lớn khen đẹp, cũng từng nhận được không ít thư tình từ cả bạn nam lẫn bạn nữ.
Phó Sâm nhìn anh, Hà Thanh Hà biết mình có ngoại hình nổi bật, vậy mà vẫn thiếu tự tin, nói cho cùng vẫn là do người nhà họ Hà đã chèn ép anh quá nhiều.
May mà Hà Thanh Hà mạnh mẽ nên mới không bị đánh gục, nội tâm của Hà Thanh Hà cuốn hút không kém vẻ ngoài của anh.
Phó Sâm cố ý hỏi: “Chắc là có nhiều người tỏ tình với em lắm nhỉ?”
Hà Thanh Hà bị chọc đến đỏ mặt, không dám thừa nhận, chỉ nói: “Cũng bình thường thôi… Họ đâu có hiểu em, chỉ nhìn vẻ ngoài thôi. Thật ra em rất nhàm chán.”
Phó Sâm nói: “Vậy càng tốt, anh cũng bị người ta nói là nhàm chán, hai đứa mình ghép với nhau là vừa đẹp.”
Cặp đôi địa cực mà, chim cánh cụt với gấu Bắc Cực là trời sinh một đôi.
Hà Thanh Hà hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, không nhịn được mà mỉm cười.
Anh nghĩ một lát, rồi hỏi Phó Sâm: “Ban đầu lúc đi xem mắt, anh cũng là vì thấy em đẹp nên mới chọn đúng không?”
Lần gặp đầu tiên không hẳn là suôn sẻ, hai người cũng chẳng nói chuyện bao nhiêu. Sau khi tạm biệt nhau Hà Thanh Hà còn nghĩ thôi xong rồi, không ngờ Phó Sâm lại lập tức tới tìm anh trai để ngỏ lời cầu hôn.
Đến giờ Hà Thanh Hà vẫn không hiểu sao mình lại là người nổi bật nhất trong đống hồ sơ xem mắt của Phó Sâm.
Phó Sâm không phủ nhận, chỉ nói: “Không hoàn toàn là vì mặt.”
Hà Thanh Hà lại hỏi: “Vậy sau đó anh có gặp thêm ai khác trong danh sách xem mắt không?”
Phó Sâm đáp: “Không có.”
Hà Thanh Hà là người có điểm đánh giá tổng hợp cao nhất trong bảng, người đầu tiên Phó Sâm gặp chính là anh. Sau khi gặp rồi, anh biết mình chẳng cần gặp thêm ai nữa.
Không ai có thể gặp Hà Thanh Hà lần đầu tiên mà không bị choáng ngợp. Hà Thanh Hà thuộc tuýp người có nét đẹp mềm mại và hiền lành như gió nhẹ thoảng qua, như nước suối đầu nguồn, cực kỳ hợp với hình mẫu lý tưởng của hắn.
Sau đó khi ăn cơm, hai người có trao đổi đôi ba câu, Phó Sâm lăn lộn trên thương trường bao năm, từng tiếp xúc với vô số người, vừa nghe Hà Thanh Hà nói chuyện là hắn đã biết người này vô cùng dịu dàng.
Ngoại hình hoàn hảo không chê vào đâu được, tính cách lại tốt, một đối tượng xem mắt như vậy thì chỉ có kẻ ngốc mới bỏ lỡ.
Ngay trong lúc ăn cơm với Hà Thanh Hà, hắn đã bắt đầu suy tính xem nên đưa bao nhiêu sính lễ rồi.
Hết chương 85.
Em Hà đi xem mắt: Gì z chòi, hông ưng tui hay gì mà im re dị, chuyến này ở giá chứ chống lầy gì nữa
Bộ xử lý trung tâm của Anh Sâm lúc đó: /tui xứng đáng có được zợ đẹp zợ ngoan, lên cho anh cái list zoi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mao liền cho anh đi cứi zợ/
Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Chương 85
Hà Thanh Hà lặng lẽ tựa vào Phó Sâm nhìn mặt nước. Hai người cứ thế ngồi bên nhau rất lâu, đến khi hoàn hồn mới phát hiện hình như đã quên mất việc câu cá.
Hà Thanh Hà nhìn mấy con cá đang quẫy đạp trong lưới, tiếc nuối nói: “Hôm nay thu hoạch ít quá.”
Phó Sâm nhìn anh: “Không, hôm nay thu hoạch rất nhiều.”
Hà Thanh Hà chớp mắt, hiểu ý Phó Sâm, khẽ mỉm cười.
Cuối cùng, Hà Thanh Hà vẫn thả hết cá đi, hai người tay không quay lại chỗ ông chủ để trả đồ.
Phó Sâm báo chuyện cái cần câu bị trôi mất, ông chủ có hơi tiếc rẻ nhưng vừa nghe sẽ được bồi thường gấp ba thì mặt mày liền rạng rỡ hẳn lên.
Lần này họ không ở lại ăn cơm, lúc chuẩn bị ra về, ông chủ nhìn họ như có điều muốn nói.
Phó Sâm lại bắt đầu im lặng, không nói lời nào, Hà Thanh Hà chủ động hỏi: “Còn chuyện gì sao ạ?”
Ông chủ ngượng ngùng gãi đầu, nói: “À… vợ tôi…”
Hà Thanh Hà nhớ hình như vợ của ông chủ là fan của họ, lần trước còn xin chữ ký nữa.
Nhưng mấy tập gần đây họ bị trên mạng mắng dữ quá, không biết bà chủ có còn là fan không nữa.
Hà Thanh Hà hỏi: “Có phải không muốn thấy chúng tôi không? Chúng tôi sẽ đi ngay.”
Ông chủ vội vàng ngăn lại: “Sao lại thế được, vợ tôi ngại giao tiếp lắm, không dám ra gặp hai người, nhờ tôi chuyển lời thôi.”
Ông ho khan một tiếng rồi nói: “Cô ấy nói hai người diễn rất hay, ai cũng thích cả. Cô ấy sẽ tiếp tục ủng hộ và cổ vũ hai người.”
Hà Thanh Hà sáng tỏ mọi chuyện, chắc là đoạn diễn xuất của anh với Phó Sâm đã được phát sóng. Anh ngạc nhiên hỏi: “Cô ấy nói chúng tôi diễn hay, ai cũng thích thật sao?”
Ông chủ gật đầu.
Hà Thanh Hà hơi ngơ ngác, anh còn tưởng lần này sẽ lại bị mắng cho tơi tả, khán giả sẽ chê diễn xuất của họ cứng nhắc.
Hà Thanh Hà cười với ông chủ, nói: “Có thể gặp vợ anh một chút được không?”
Hiếm khi có một fan trung thành kiên trì đến vậy, Hà Thanh Hà muốn cảm ơn trực tiếp.
Ông chủ khoát tay: “Cô ấy thật sự nhát lắm, gặp các anh chắc tim chịu không nổi mất.”
Hà Thanh Hà: “…”
Đã vậy thì không miễn cưỡng nữa.
Hà Thanh Hà không nhịn được xác nhận lại: “Thật sự có nhiều người nói chúng tôi diễn tốt sao?”
Ông chủ đáp: “Tất nhiên rồi, tập này tôi cũng có xem. Hai người diễn rất ổn, nếu không phải hai người từng đến đây câu cá, tôi còn tưởng hai người là diễn viên chuyên nghiệp nữa đó.”
Nụ cười của Hà Thanh Hà càng thêm ngọt ngào, anh chân thành nói: “Cảm ơn.”
x
Trên đường về, Phó Sâm lái xe, Hà Thanh Hà ngồi ở ghế phụ, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phó Sâm hỏi: “Vẫn đang nghĩ chuyện trong nhà à?”
Hà Thanh Hà đáp: “Không nghĩ nữa.”
Trải qua hai ngày vừa rồi, Hà Thanh Hà có cảm giác như bừng tỉnh sau giấc mộng dài.
Nếu anh không tự mình vực dậy, thì những chuyện cũ sẽ mãi đè nặng lên người anh, người nhà sẽ lấy quá khứ làm vũ khí, hết lần này đến lần khác công kích và khống chế anh.
Bây giờ là Sáng Tạo Ưu Tháp, sau này thì không biết sẽ là gì nữa.
Hà Thanh Hà không muốn sống như vậy nữa.
Như lời Phó Sâm nói, dù có nợ nần gì, thì bao nhiêu năm qua cũng nên trả hết rồi.
Anh không phải chưa từng nhận ra sự bất thường của gia đình, hồi đại học từng có ý định bỏ đi, nhưng anh đã quay về.
Một phần là vì anh còn lưu luyến, không nỡ rời bỏ nơi từng có mẹ, phần khác là vì anh cũng không biết phải đi đâu.
Trước mắt anh khi đó chỉ có biển lớn mênh mông.
Nhưng bây giờ thì khác.
Hà Thanh Hà quay sang nhìn Phó Sâm, anh đã có nơi để trở về.
Hai ngày nay Phó Sâm luôn ở bên cạnh anh, nếu không có hắn, anh tuyệt đối không thể vượt qua nhanh đến vậy.
Phó Sâm xưa nay luôn nói được làm được, hắn nói sẽ ở bên cạnh anh, thì nhất định sẽ không rời không bỏ, hắn nói có thể dựa vào, thì chắc chắn sẽ là người che mưa chắn gió cho anh. Hà Thanh Hà chưa từng nghi ngờ con người của Phó Sâm.
Hà Thanh Hà nhìn con đường phía trước, chậm rãi nói: “Em không sao rồi.”
Sau này cũng sẽ không sao nữa.
Anh chủ động nhắc đến Sáng Tạo Ưu Tháp: “Về công ty, em nghĩ vẫn nên tách khỏi tập đoàn.” Anh hỏi Phó Sâm: “Anh sẽ giúp em chứ?”
Phó Sâm trả lời rất nhanh, vô cùng kiên định: “Tất nhiên rồi.”
Hà Thanh Hà cảm thấy nhẹ nhõm cả người.
Hai người ăn tối ở một nhà hàng, nhưng Hà Thanh Hà từ lúc lên xe đến giờ vẫn cứ ngẩn ngơ.
Vừa nãy Phó Sâm đã hỏi anh có đang nghĩ chuyện gia đình không, anh bảo không nhưng vẫn thả hồn đi đâu mất.
Phó Sâm gắp cho anh một đũa rau, hỏi: “Em có tâm sự à?”
Hà Thanh Hà giật mình, lúc này mới nhận ra suốt dọc đường mình cứ mất tập trung, liền ngại ngùng cười: “Không có gì đâu.”
Sau đó cúi đầu ăn cơm, Phó Sâm cũng không gặng hỏi thêm.
Ăn xong, Phó Sâm lái xe đưa Hà Thanh Hà về dưới lầu chung cư, sau khi tấp xe vào ven đường, hắn ngăn Hà Thanh Hà lại không cho xuống xe, hỏi: “Rốt cuộc em đang nghĩ gì vậy?” Cứ ngẩn người mãi như thế thật sự có gì đó không ổn.
Hà Thanh Hà không biết phải nói sao, có hơi ấp úng.
Phó Sâm đưa tay vuốt trán anh: “Nếu còn thấy buồn thì cứ nói với anh.” Đã hứa với nhau là có chuyện cũng phải tâm sự rồi mà.
Hà Thanh Hà ngước mắt nhìn hắn, ấp a ấp úng một lúc, cuối cùng cũng nói: “Thật ra… em đang nghĩ tới chương trình.”
Bàn tay Phó Sâm đang giúp anh vuốt tóc cũng khựng lại.
Hà Thanh Hà nói tiếp: “Đoạn bọn mình diễn hình như đã được phát sóng rồi. Nghe ông chủ hồ cá nói thì hình như phản ứng cũng khá tốt? Em muốn xem trên mạng nói gì về tụi mình.”
Phó Sâm rút tay lại, bình thản nói: “Vậy thì em xem đi.”
Hà Thanh Hà hơi xấu hổ: “Trước em còn mạnh miệng nói sẽ không đọc bình luận nữa, giờ mà xem thì chẳng phải tự vả vào mặt mình à.” Hồi ghi hình chương trình còn tuyên bố hùng hồn nữa chứ.
Phó Sâm đẩy đẩy gọng kính, nghiêm túc nói: “Em lén xem, ai biết được chứ.”
Hà Thanh Hà chớp mắt.
Phó Sâm cổ vũ: “Xem luôn đi, trời biết đất biết, em biết anh biết.”
Hà Thanh Hà chần chừ rút điện thoại ra, Phó Sâm dứt khoát ghé sát lại cùng xem với anh.
Hà Thanh Hà trước tiên mở trang chủ chính thức của , thấy trên đó vẫn đang treo bảng xếp hạng độ nổi tiếng của bốn cặp khách mời ở đầu trang, mà nhóm của họ đã lội ngược dòng vươn lên vị trí thứ hai.
Hà Thanh Hà kinh ngạc nhìn Phó Sâm, lần trước anh xem vẫn còn thấy đứng cuối bảng mà.
Nhóm đang giữ vị trí đầu tiên là An Duy và Dương Minh Viễn, thứ ba là hai diễn viên, cuối cùng là cặp tái hôn.
Hà Thanh Hà tiếp tục đọc bình luận dưới bài đăng của tài khoản chính thức.
Rất nhiều người đều khen nội dung tập này quá hay.
“Tưởng đâu Quảng Quân với Nhĩ Đông rút rồi thì chương trình sẽ nhàm chán, ai ngờ tập này hay dữ vậy.”
“Thích mấy khách mời diễn xuất ghê á, có thể cho họ diễn nhiều hơn không?”
Tay Hà Thanh Hà lướt thật nhanh, muốn xem khán giả đánh giá mình và Phó Sâm thế nào.
“Cặp đôi địa cực trước giờ chưa từng đóng phim hả, diễn ổn lắm luôn đó.”
“Hai tập trước coi họ tập luyện còn tưởng họ đang lười biếng, ai ngờ luyện tập ra kết quả vậy nè.”
“Ekip chương trình chó thật, cắt luôn một ngày của người ta, chắc hai người họ luyện dữ lắm đó nên mới lật kèo.”
“Nói tới cái ngày bị cắt kia, tôi muốn biết sau khi cả hai ngã xuống giường thì có chuyện gì xảy ra, sao lại không phát sóng đoạn đó vậy QAQ. Có gì mà người lớn đã nạp vip như tôi không được coi chứ!”
“Hà Thanh Hà đẹp quá trời quá đất, nhìn cái visual đó là muốn rụng trứng, ai gọi ảnh là chim cánh cụt vậy, trên đời làm gì có chim cánh cụt nào đẹp được vậy!”
“Nói thật chứ, hai người họ là tay ngang mà diễn ổn thật sự, vượt ngoài mong đợi của tôi luôn.”
Hà Thanh Hà lướt sơ một vòng, phát hiện bình luận hầu hết đều dành lời khen cho bọn họ.
Chỉ là mọi người vẫn gọi họ là cặp đôi địa cực, gọi anh là chim cánh cụt, còn Phó Sâm là gấu Bắc Cực.
Sức hút của tập này không nằm ở sự thể hiện ngọt ngào của các cặp đôi, mà là nhờ đoạn phim ngắn mà các khách mời thực hiện “thử thách diễn xuất” khá thú vị.
Nhóm niên thượng vào vai cha con thật sự quá bùng nổ, lại thêm hôn nhân của An Duy và Dương Minh Viễn vốn đã gây chú ý, khán giả xem vô cùng đã ghiền, cuối cùng cũng không tiếc phiếu bầu trong tay mà bỏ phiếu cho họ.
Nhóm hào môn với hai tảng băng di động, ban đầu chẳng ai đặt nhiều kỳ vọng, nhưng tạo hình cổ trang của họ lại đẹp xuất thần. Phân cảnh sau đó không đi theo kịch bản phim gốc mà có chỉnh sửa để phù hợp với bản thân họ hơn, diễn xuất trôi chảy liền mạch, chính sự tương phản này khiến khán giả cực kỳ hài lòng.
Hai diễn viên chuyên nghiệp chỉ kém một chút, dù mọi người cũng rất thích nét hài của Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong, nhưng với diễn viên chuyên nghiệp thì họ vẫn đòi hỏi khắt khe hơn, cũng thận trọng khi bình chọn.
Cuối cùng là vở Romeo và Juliet của Ngô Kỳ và Nhiếp Bình Nhiên khá buồn cười, nhưng tấu hài thì có thừa, diễn xuất lại chưa đủ, so với nhóm hào môn tuy cũng là tay ngang nhưng diễn nghiêm túc hơn thì hai người này có phần tùy tiện, nên lần này nhận được ít phiếu bầu nhất.
Trong phần bình luận ở tài khoản chính thức, phần lớn đều tập trung bàn về diễn xuất của các khách mời. Hà Thanh Hà thoát khỏi đó, chuyển qua xem siêu thoại của anh và Phó Sâm.
Hà Thanh Hà không hề biết hôm qua mình lên hot search, vừa vào siêu thoại liền bị dọa cho giật mình.
Cả một màn hình đầy ắp bài viết khen ngoại hình của anh.
“Tôi ngất lên ngất xuống rồi mấy người ơi, cảnh đầu tiên Hà Thanh Hà xuất hiện với mái tóc xõa dài đó, tôi ngồi trước máy tính mà nhảy dựng lên, đẹp quá trời quá đất!”
“Nhan sắc thần thánh, thật đó, đẹp không chịu được, nhìn đôi mắt kia xem, long lanh như nước, chỉ đơn giản ngồi bên giường thôi mà từ đầu đến chân đều đẹp, khiến người ta thương xót.”
“Tôi mà là hoàng đế thì cũng muốn làm thế này thế kia với cậu ấy.”
“Mặc quần vô đi, gấu Bắc Cực đang nhìn kìa.”
“Huhu, đẹp quá, sao lại đẹp đến thế.”
“Tôi muốn xem Hà Thanh Hà diễn cùng Hà Diệc Trúc, hai mỹ nhân dính vào nhau, khung hình chắc chắn đẹp bùng nổ.”
Hà Thanh Hà phát hiện số lượng fan trong siêu thoại của mình lại tăng lên, mọi người đều đang khen anh đẹp trai, làm anh thấy ngại vô cùng. Anh định thoát khỏi siêu thoại thì bị Phó Sâm ngăn lại.
Hà Thanh Hà lúng túng nói: “Có gì đâu mà xem chứ…”
Phó Sâm giơ tay khẽ vuốt nhẹ cằm anh, nói: “Em có biết mình rất đẹp không?”
Cằm anh bị hắn khẽ gẩy một cái đầy hờ hững, Hà Thanh Hà bị hành động có phần trêu chọc đó làm cho sững người, lắp bắp đáp: “Biết…”
Từ nhỏ anh đã được người lớn khen đẹp, cũng từng nhận được không ít thư tình từ cả bạn nam lẫn bạn nữ.
Phó Sâm nhìn anh, Hà Thanh Hà biết mình có ngoại hình nổi bật, vậy mà vẫn thiếu tự tin, nói cho cùng vẫn là do người nhà họ Hà đã chèn ép anh quá nhiều.
May mà Hà Thanh Hà mạnh mẽ nên mới không bị đánh gục, nội tâm của Hà Thanh Hà cuốn hút không kém vẻ ngoài của anh.
Phó Sâm cố ý hỏi: “Chắc là có nhiều người tỏ tình với em lắm nhỉ?”
Hà Thanh Hà bị chọc đến đỏ mặt, không dám thừa nhận, chỉ nói: “Cũng bình thường thôi… Họ đâu có hiểu em, chỉ nhìn vẻ ngoài thôi. Thật ra em rất nhàm chán.”
Phó Sâm nói: “Vậy càng tốt, anh cũng bị người ta nói là nhàm chán, hai đứa mình ghép với nhau là vừa đẹp.”
Cặp đôi địa cực mà, chim cánh cụt với gấu Bắc Cực là trời sinh một đôi.
Hà Thanh Hà hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, không nhịn được mà mỉm cười.
Anh nghĩ một lát, rồi hỏi Phó Sâm: “Ban đầu lúc đi xem mắt, anh cũng là vì thấy em đẹp nên mới chọn đúng không?”
Lần gặp đầu tiên không hẳn là suôn sẻ, hai người cũng chẳng nói chuyện bao nhiêu. Sau khi tạm biệt nhau Hà Thanh Hà còn nghĩ thôi xong rồi, không ngờ Phó Sâm lại lập tức tới tìm anh trai để ngỏ lời cầu hôn.
Đến giờ Hà Thanh Hà vẫn không hiểu sao mình lại là người nổi bật nhất trong đống hồ sơ xem mắt của Phó Sâm.
Phó Sâm không phủ nhận, chỉ nói: “Không hoàn toàn là vì mặt.”
Hà Thanh Hà lại hỏi: “Vậy sau đó anh có gặp thêm ai khác trong danh sách xem mắt không?”
Phó Sâm đáp: “Không có.”
Hà Thanh Hà là người có điểm đánh giá tổng hợp cao nhất trong bảng, người đầu tiên Phó Sâm gặp chính là anh. Sau khi gặp rồi, anh biết mình chẳng cần gặp thêm ai nữa.
Không ai có thể gặp Hà Thanh Hà lần đầu tiên mà không bị choáng ngợp. Hà Thanh Hà thuộc tuýp người có nét đẹp mềm mại và hiền lành như gió nhẹ thoảng qua, như nước suối đầu nguồn, cực kỳ hợp với hình mẫu lý tưởng của hắn.
Sau đó khi ăn cơm, hai người có trao đổi đôi ba câu, Phó Sâm lăn lộn trên thương trường bao năm, từng tiếp xúc với vô số người, vừa nghe Hà Thanh Hà nói chuyện là hắn đã biết người này vô cùng dịu dàng.
Ngoại hình hoàn hảo không chê vào đâu được, tính cách lại tốt, một đối tượng xem mắt như vậy thì chỉ có kẻ ngốc mới bỏ lỡ.
Ngay trong lúc ăn cơm với Hà Thanh Hà, hắn đã bắt đầu suy tính xem nên đưa bao nhiêu sính lễ rồi.
Hết chương 85.
Em Hà đi xem mắt: Gì z chòi, hông ưng tui hay gì mà im re dị, chuyến này ở giá chứ chống lầy gì nữa
Bộ xử lý trung tâm của Anh Sâm lúc đó: /tui xứng đáng có được zợ đẹp zợ ngoan, lên cho anh cái list zoi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mao liền cho anh đi cứi zợ/
Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Đánh giá:
Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Story
Chương 85
10.0/10 từ 15 lượt.