Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 107

122@-

Chương 107


Hà Thanh Hà nghe vậy, bình tĩnh hỏi: “Ồ, xin nghỉ phép à, là nghỉ ốm hay nghỉ việc riêng? Nếu là ốm thì bệnh gì, nếu có việc thì là việc gì?”


Người bị hỏi nghẹn lời, trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ ra lý do, chỉ đành im lặng đứng đó.


May mà người bên cạnh kịp thời giải thích: “Cô ấy chỉ nói là nhà có việc, không nói gì thêm.”


Hà Thanh Hà gật đầu, lấy điện thoại ra, nói: “Vậy tôi gọi cho cô ấy, hỏi thăm một chút xem có cần giúp đỡ gì không.”


Mọi người: “…”


Lúc này, từ dưới bàn làm việc gần đó vang lên một giọng nói: “Đừng gọi nữa, anh Hà, em ở đây.”


Lâm Hân Lộ từ từ đứng dậy, không dám ngẩng đầu nhìn Hà Thanh Hà.


Các đồng nghiệp khác nhìn cảnh tượng này mà chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Sáng sớm nay, Lâm Hân Lộ cứ như mất hồn, đứng ngồi không yên, vừa thấy Hà tổng bước tới cửa, cô chỉ để lại một câu “Nếu anh Hà hỏi thì cứ nói tôi xin nghỉ” rồi chui xuống gầm bàn.


Ai ngờ Hà tổng thật sự hỏi, đáng tiếc không lừa nổi.


Hà Thanh Hà vẫy tay gọi Lâm Hân Lộ: “Đi theo tôi.” Nói xong thì quay người bước vào văn phòng.


Lâm Hân Lộ cắn răng đi theo sau anh, cả người giống như trái cà tím héo rũ vì sương sớm.


Mọi người nhìn theo bóng lưng hai người, tò mò dán mắt vào cửa sổ văn phòng của Hà Thanh Hà để quan sát.


Hà Thanh Hà ngồi xuống ghế của mình, mỉm cười hỏi: “Nhà có chuyện gì? Nói tôi nghe xem, mọi người là đồng nghiệp cả, đừng khách sáo.”


Lâm Hân Lộ nhăn nhó: “Anh Hà, anh đã biết em đang trốn anh rồi thì anh đừng diễn nữa.”


Hà Thanh Hà cười: “Giờ không trốn nữa à?”


Lâm Hân Lộ cường điệu thở dài: “Trốn được mùng một chứ đâu trốn được ngày rằm.”


Hà Thanh Hà nhìn cô trợ lý trước mặt, lần trước ở cổng Nam công viên Trung Sơn, cô ăn mặc như đặc vụ, hôm nay lại trang điểm như bình thường, ăn mặc xinh đẹp, hoàn toàn khác hẳn với hình tượng hôm đó.


Hà Thanh Hà dịu giọng nói: “Anh phải cảm ơn em.”


Lâm Hân Lộ giật nảy mình, vội nói: “Tại sao lại cảm ơn em, em sợ lắm.”


Hà Thanh Hà nhìn cô, mỉm cười nói: “Anh biết tài khoản phụ của em rồi.”


Trước đó anh không đi điều tra thân phận thật của “Tata-chan cuồng người đẹp” là vì anh tôn trọng quyền riêng tư của người ta, nhưng thực ra “Tata-chan cuồng người đẹp” là một tài khoản tiếp thị, nếu có lòng tra thông tin đăng ký thì một phát là ra ngay.


Từ khi gặp Lâm Hân Lộ ở cổng Nam công viên Trung Sơn, Hà Thanh Hà đã bắt đầu nghi ngờ, về nhà tra thử thì quả nhiên xác nhận được suy đoán của mình.



Tâm trạng anh cực kỳ phức tạp, fan cứng trên mạng thường viết những bài “cào đường” dài như cái sớ cho chồng chồng nhà mình lại là cấp dưới của mình.


Một mặt Hà Thanh Hà rất cảm kích Lâm Hân Lộ vì sự ủng hộ bấy lâu nay, mặt khác… lại thấy xấu hổ.


Người bên cạnh anh lại ship CP của anh và Phó Sâm?


Lâm Hân Lộ biết chuyện đã bại lộ, lấy tay che mặt: “Xấu hổ chết mất thôi.”


Chèo thuyền sếp và bạn đời của sếp, lại còn bị chính chủ phát hiện, đến cả tiểu thuyết cũng không dám viết như thế.


Hôm hẹn gặp mọi người trong nhóm chat, cô đã lo sẽ gặp phải Hà Thanh Hà, nhưng lòng lại ngứa ngáy nên đánh liều cải trang chạy đến, kết quả vẫn bị lòi đuôi chuột.


Lâm Hân Lộ tuyệt vọng nói: “Vậy chắc anh cũng biết em là fan CP của hai người rồi nhỉ.”


Hà Thanh Hà quay mặt đi đầy ngượng ngùng: “Những bài em viết, anh đều đọc qua cả rồi.”


Lâm Hân Lộ càng tuyệt vọng: “Vậy chắc anh cũng biết em là fan sắc đẹp của anh rồi nhỉ.”


Hà Thanh Hà: “…”


Cuối cùng cũng hiểu “Tata-chan cuồng người đẹp” là đang cuồng vẻ đẹp của ai rồi.


Lâm Hân Lộ: “Thế thì chắc anh cũng biết em còn lập nhóm riêng để soi hint của hai người rồi nhỉ.”


Hà Thanh Hà bảo cô nói chậm lại: “Khoan đã, nhóm nào cơ?”


Lâm Hân Lộ: “…”


Cô quay người định chạy, Hà Thanh Hà gọi: “Quay lại, dù sao cũng lỡ tự khai hết nửa rồi, thêm một chuyện nữa cũng chẳng sao.”


Lâm Hân Lộ hận không thể cắn đứt lưỡi mình, ủ rũ đứng đó, kể hết mọi chuyện cho Hà Thanh Hà.


Hà Thanh Hà nghe xong, im lặng một lúc rồi chân thành nói: “Thật ra… em cũng khá giỏi đấy.”


Lâm Hân Lộ tỏ vẻ sống không còn gì luyến tiếc.


Hà Thanh Hà nghĩ tới nghĩ lui, rồi bật cười, nói: “Lần đầu tiên anh trực tiếp tiếp xúc với fan đấy, anh nên nói gì nhỉ? Cảm ơn vì đã yêu mến tôi?”


Mặt Lâm Hân Lộ đỏ lên, cô cũng cười, nói: “Chậc, làm fan của sếp mình là tuyệt nhất.” Đúng là gần chùa gọi bụt bằng anh.


Hà Thanh Hà sau khi hiểu rõ mọi chuyện, nói: “Ở công ty thì cứ như trước kia, đừng để mấy chuyện này ảnh hưởng công việc.”


Lâm Hân Lộ gật đầu: “Tất nhiên rồi.” Như trước giờ, tiếp tục âm thầm mlem nhan sắc ông chủ.


“Rồi tìm dịp nào đó, anh và Phó Sâm sẽ mời em ăn một bữa.” Hà Thanh Hà nói: “Coi như cảm ơn fan.”


Lâm Hân Lộ hoảng loạn xua tay: “Không cần đâu không cần đâu.” Ăn với Phó tổng thì đúng là mất mặt chết mất: “Em về chỗ làm việc trước nhé anh Hà.”



Nói xong, cô chạy vội đi.


Lần này Hà Thanh Hà không ngăn lại, chỉ nhìn cô quay về chỗ ngồi.


Hà Thanh Hà nghĩ tới cái nhóm kia.


Vừa rồi Lâm Hân Lộ chỉ nói cô lập một nhóm fan CP, lần đó đến công viên Trung Sơn là để gặp mặt các thành viên trong nhóm.


Rồi hôm đó, ở cổng Nam, anh đã gặp Tần Khải Phàm, Tần Dịch và Diệp Thu Đồng với Hà Diệc Trúc.


Toàn là người quen.


Hà Thanh Hà hít sâu một hơi.


Không thể nghĩ tiếp được nữa, càng nghĩ càng xấu hổ.


x


Bây giờ Hà Thanh Hà mới biết chuyện, còn bên phía Phó Sâm thì đã biết từ lâu. Người luôn nghe theo mệnh lệnh của Phó Sâm là trợ lý Hoàng lập tức khai ra tất cả những người còn lại, thậm chí còn cung cấp một bảng đối chiếu giữa biệt danh trong nhóm và tên thật ngoài đời.


Chỉ tiếc là nhóm “Biệt đội cắn đường” đã chết lâm sàng, từ sau lần gặp mặt hôm đó, không một ai lên tiếng nữa.


Ngay cả nhóm trưởng cũng không còn tổ chức hoạt động cào đường.


Cho đến một ngày, nhóm chat im lặng bấy lâu nay đột nhiên có thêm hai thành viên mới.


Quản trị viên “AI số hiệu 4007” mời hai người vào nhóm.


Hai người đó cũng không nói gì, mỗi người chỉ gửi một bao lì xì trong nhóm rồi lập tức đi ngay.


Một chuỗi hành động giống như ném một tảng đá lớn vào mặt hồ tĩnh lặng, khiến tất cả sinh vật dưới đáy nước đều bị đánh thức.


Vũ Vương Năng Động: “?? Đây là gì thế?”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “Cho mình hỏi nhỏ, hai người đó là ai vậy?”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Là Phó Sâm với Hà Thanh Hà đó~”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “!!!”


Vũ Vương Năng Động: “@AI số hiệu 4007, đồ phản bội, cậu mời họ vào đây làm gì!”


AI số hiệu 4007: “T_T Người làm công ăn lương không có quyền lựa chọn.”


Tata-chan cuồng người đẹp: “@AI số hiệu 4007, vỗ vai, hiểu mà.”


Vũ Vương Năng Động: “Gửi bao lì xì là sao, định vả vào mặt bọn này à?”



Hồ Sen Trăng Tỏ đã nhận bao lì xì.


Vũ Vương Năng Động: “Cậu nhận thật à?”


Mạch Toàn Phong đã nhận bao lì xì.


Mạch Toàn Phong: “Chính chủ đột kích, gửi bao lì xì, đặt ở nhóm fan khác là chuyện còn vui hơn cả Tết, không nhận thì phí.”


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá đã nhận bao lì xì.


Mọi người lần lượt nhận hết, Vũ Vương Năng Động: “Tôi cũng phải nhận, không thì thiệt.”


Hai bao lì xì có giới hạn người nhận, vừa đúng mỗi người một phần.


Nhận lì xì xong, biệt đội cắn đường lại lặng im.


Mạch Toàn Phong: “Các người nhận tiền xong là biến, không biết ngại là gì à.”


Vũ Vương Năng Động: “Chứ sao giờ, toàn người quen.”


Dù phần lớn mọi người trong nhóm không quá thân thiết, nhưng đều có liên quan đến Hà Thanh Hà và Phó Sâm.


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Lên mạng lướt web mà da mặt cũng mỏng vậy sao?”


Tata-chan cuồng người đẹp: “Nói thật nhé, mấy người không nhớ à? Mấy hôm nay không có cào đường, lòng tôi như có kiến bò, khó chịu chết đi được.”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “Mình cũng vậy…”


Mạch Toàn Phong: “Tôi cũng thế! Tôi thực sự muốn xem mọi người cào đường!”


AI số hiệu 4007: “Tôi đi theo sếp có rất nhiều đường, vốn định chia sẻ, nhưng thấy nhóm im ắng, tôi cũng không dám gửi.”


Tata-chan cuồng người đẹp: “Gửi đi!”


Vũ Vương Năng Động: “Mau lên mau lên nào!”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Tôi muốn xem~”


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Hừ, có nhiều cũng không bằng tôi đâu.”


Tài nguyên trong tay tổng đạo diễn đủ để hạ gục tất cả mọi người có mặt ở đây.


Hồ Sen Trăng Tỏ: “Nói nhỏ thôi, tôi cũng muốn xem.”


Tata-chan cuồng người đẹp: “Vậy nên, tôi đề nghị chúng ta tiếp tục cào đường, mọi người thấy sao?”


Đề xuất của nhóm trưởng được toàn bộ thành viên đồng ý thông qua.



Biệt đội cắn đường lại bắt đầu hoạt động sôi nổi.


x


Đến giờ tan làm, Hà Thanh Hà nhận được thông báo từ lễ tân rằng Phó Sâm đang đợi anh dưới lầu.


Hà Thanh Hà đi tới bãi đỗ xe, quả nhiên thấy Phó Sâm và tài xế đang ngồi trong xe.


Anh bất đắc dĩ cười, không cần tài xế mở cửa giúp, tự mình ngồi vào bên cạnh Phó Sâm.


Chưa kịp mở miệng, Phó Sâm đã nói: “Anh muốn gặp em nên đến đây.”


Phó Sâm nói thẳng như vậy làm Hà Thanh Hà không biết phải đáp gì.


Phó Sâm hỏi: “Em thấy phiền anh rồi à?”


Hà Thanh Hà nói: “Sao có thể.”


Phó Sâm: “Nhưng em có vẻ không muốn thấy anh.”


Tối qua Hà Thanh Hà đuổi hắn về, đến giờ hắn vẫn còn rất băn khoăn, rõ ràng hai người ở bên nhau đang tốt đẹp, thậm chí là trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt nữa.


Hà Thanh Hà mím môi: “Không có.”


Nói xong câu đó liền im bặt, Phó Sâm đợi mãi không thấy anh giải thích thêm, liền bảo tài xế lái xe.


Hà Thanh Hà hỏi: “Đi đâu vậy?”


Phó Sâm nói: “Để em một mình thì lại không chịu ăn cơm tử tế, phải ăn no cái đã.”


Hà Thanh Hà không nói nên lời.


Tài xế đưa hai người đến nhà hàng họ thường đến, Phó Sâm gọi cho Hà Thanh Hà không ít món, nói: “Em nên ăn nhiều hơn, gầy quá.”


Hà Thanh Hà lầm bầm: “Cũng đâu đến mức đó.”


Phó Sâm liếc anh một cái: “Anh ôm em mấy lần rồi, em có bao nhiêu thịt chẳng lẽ anh không biết à?”


Hà Thanh Hà: “…”


Hai người ăn tối cùng nhau, Hà Thanh Hà quan sát sắc mặt của Phó Sâm, dè dặt hỏi: “Anh đang giận à?”


Phó Sâm mặt không biểu cảm, nói thẳng: “Không, chỉ là tối qua anh một mình quay về căn biệt thự trống trải, nhớ tới trong căn hộ của em, anh đã mua sẵn mấy bộ quần áo, cuối cùng cũng chẳng dùng tới, cảm giác bản thân như ông chồng oán giận vậy.”


Hà Thanh Hà: “…”


Đừng nói như thể anh là gã đàn ông tệ bạc vậy chứ.


Hết chương 107.


Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương Story Chương 107
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...