Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 101

129@-

Chương 101


Nghiêm Trung Triết không hiểu: “Anh nói cứ như sống riêng là chuyện tốt vậy. Có thể nói rõ hơn không?”


Phó Sâm trong chương trình luôn là người kiệm lời, nói hắn lạnh lùng thì không hẳn, chỉ là mang dáng vẻ xa cách, khiến người khác khó mà bắt chuyện. Mỗi lần đến phần tâm sự quanh lửa trại, hắn rất ít tham gia vào phân tích chuyện của người khác, cũng hiếm khi bộc bạch bản thân.


Lần này không biết hắn sẽ nói gì.


Phó Sâm nói: “Lúc đầu tôi cũng không hiểu vì sao Thanh Hà lại rời khỏi nhà, sau này lại dần cảm thấy, thật ra đó đúng là một chuyện tốt.”


Tốc độ nói của hắn vừa phải, từng câu từng chữ trình bày suy nghĩ của mình: “Tôi luôn tự phụ, cho rằng bản thân có thể nhìn thấu mọi chuyện.”


Trong mắt hắn, thế giới bên ngoài tương đương với dữ liệu, phương pháp tư duy là thuật toán logic, dữ liệu sau khi được xử lý, kết quả cuối cùng thể hiện ra chính là hành vi con người.


Hắn chỉ quan tâm đến kết quả, cho rằng quá trình xử lý dữ liệu ở giữa không có ý nghĩa.


“Hôn nhân là một mê cung, thật ra mỗi người trong đó đều không thể nhìn rõ toàn cảnh, và tôi cũng vậy.”


“Tôi từng cho rằng im lặng là bình yên, xa cách là lịch sự, thờ ơ là tôn trọng. Tôi không nhìn thấy những vấn đề trong hôn nhân, còn tự cho là mọi chuyện vẫn êm đẹp, thực tế là dưới vẻ yên bình ấy đã sớm đầy rẫy những vết nứt.”


Từ ngữ của Phó Sâm rất chuẩn mực, mang theo cảm giác của một quý ông thời xưa.


“Về điểm này, tôi phải thừa nhận khán giả còn tinh tường hơn tôi, nhìn rõ mọi chuyện sớm hơn tôi.”


“Ở mấy tập đầu, lúc cư dân mạng chỉ ra vấn đề của chúng tôi. Nói thật, tôi rất không phục, cho rằng không cần bận tâm cái nhìn của người ngoài. Giờ nhìn lại, có những lời họ nói rất đúng.”


Một người máy hoàn hảo như Phó Sâm lại có thể thừa nhận lỗi lầm của mình, chuyện này trước kia thật khó tưởng tượng.


Hà Thanh Hà nhìn hắn, vẻ mặt không thể hiện cảm xúc, nhưng trong lòng lại cực kỳ chấn động.


Phó Sâm tiếp tục nói: “Thanh Hà giỏi hơn tôi. Em ấy cũng phát hiện ra vấn đề, hơn nữa còn quyết đoán hành động ngay lập tức, nên chúng tôi mới sống riêng.”


Lúc này Hà Thanh Hà lên tiếng: “Chỗ này tôi muốn nói rõ, là tôi đơn phương dọn ra khỏi nhà. Giữa tôi và Phó Sâm không có bất kỳ vấn đề nguyên tắc nào, thậm chí lúc tôi dọn đi, chúng tôi còn chưa từng cãi nhau.”


Nghiêm Trung Triết nói: “Đúng vậy, chúng tôi đều thấy hai người đối xử với nhau khá khách sáo, nên không tin chuyện hai người sống riêng.”


Phó Sâm nói: “Chính vì như vậy, nên mới cần phải phá bỏ để tái lập.”


“Chỉ khi thoát khỏi mê cung này, mới có thể nhìn rõ bản thân, nhìn rõ hôn nhân.”


Phó Sâm chậm rãi nói: “Tạm thời chia xa là một chuyện tốt, vì một tương lai tốt đẹp hơn.”


Nhiếp Bình Nhiên xoa cằm: “Tôi bắt đầu hiểu rồi. Cách làm của hai người có vẻ giống như một lần nghỉ ngơi giữa chuyến hành trình dài. Chỉ khi điều chỉnh xong, mới có thể tiếp tục bước tiếp.”


Ngô Kỳ vẫn không cam lòng, nói: “Chuyện gì cũng có thể ngồi xuống nói rõ mà, nhất định phải dùng cách cực đoan thế này sao? Nhỡ đâu chia xa rồi không quay lại được nữa thì sao?”


Nhiếp Bình Nhiên nói với hắn: “Anh nghĩ lại bản thân đi, chúng ta còn cực đoan hơn họ, là ly hôn xong mới tỉnh ngộ.”



Làm gì có chuyện đơn giản ngồi xuống nói chuyện là có thể giải quyết tất cả, đôi khi phải nhẫn tâm, dứt khoát rời khỏi môi trường ấy thì mới có thể tỉnh táo lại.


Ngô Kỳ im bặt, không nói được gì nữa.


Nghiêm Trung Triết trầm ngâm: “Nói như vậy, hai người sống riêng chỉ là tạm thời. Sau này Tiểu Hà vẫn sẽ quay về đúng không?”


Phó Sâm ngược lại hỏi: “Các anh có thấy chúng tôi thay đổi so với trước không?”


Các khách mời nhìn nhau, Nghiêm Trung Triết nói: “Cảm giác khó nói rõ, chỉ thấy thân mật hơn trước, cũng gần gũi với nhau hơn.”


Nhiếp Bình Nhiên gật đầu: “Đúng vậy, tôi còn tưởng hai người càng ngày càng tình cảm.”


Nên họ mới tìm Hà Thanh Hà xin bí quyết.


Phó Sâm gật đầu: “Vậy không phải đã có kết quả rồi sao.” Hắn quay sang nhìn Hà Thanh Hà: “Chúng tôi khi nào kết thúc sống riêng còn phải xem ý Thanh Hà.”


Hà Thanh Hà nói: “Anh làm vậy là đẩy hết áp lực sang cho em đấy nhé.”


Phó Sâm đẩy gọng kính: “Anh là tôn trọng quyết định của em.”


Hà Thanh Hà nói: “Anh vừa đem chuyện sống riêng của chúng ta công khai, cũng chẳng hỏi trước ý kiến của em trước.”


Phó Sâm: “Anh cũng là quyết định tạm thời thôi, lát nữa sẽ xin lỗi em, em muốn thế nào cũng được.”


Hà Thanh Hà: “Câu này là anh nói đấy nhé, đừng có hối hận.”


Hai người trước mặt các khách mời, anh một câu tôi một câu, Nghiêm Trung Triết ngạc nhiên nói: “Khoan đã, hai người đang khoe ân ái đấy à?”


An Duy ngồi bên cạnh cười: “Lúc tôi tham gia thì họ đã sống riêng rồi, thật không nhìn ra nha, tôi còn nghĩ tình cảm giữa họ rất tốt.”


Lúc đó, tuy hai người còn nhiều mơ hồ, nhưng trong mắt An Duy, họ chỉ còn thiếu một lớp cửa sổ chưa đâm thủng, nên cậu đã khuyên Hà Thanh Hà hãy phá tan lớp cửa ấy.


“Quả thật là đang khoe ân ái đấy.” Dương Minh Viễn nói: “Người khác sống riêng là tình cảm rạn nứt, bọn họ sống riêng thì tình cảm lại càng tốt hơn.”


Không khí tại hiện trường lại trở nên nhẹ nhàng, Hà Thanh Hà và Phó Sâm thoải mái bày tỏ khiến những người vốn còn lo lắng cũng dần yên tâm hơn.


Đúng là nhóm hào môn biết cách chơi, sống riêng lại trở thành phương pháp chung sống của họ.


Chỉ có tâm trạng của nhân viên hậu trường là phức tạp, có trợ lý ở bên cạnh hỏi đạo diễn Từ: “Dù nhìn thì có vẻ không sao, nhưng chủ đề kiểu này với một chương trình thực tế như mình vẫn hơi nhạy cảm đấy, có cần cắt bỏ không ạ?”


Đạo diễn Từ nói: “Không cần, trái lại có thể dùng hậu kỳ để dẫn dắt dư luận.”


Trợ lý hỏi: “Dẫn dắt kiểu gì ạ?”


Đạo diễn Từ liếc cậu ta một cái, nói: “Đến lúc đó rồi tính.”


Sau đó Hà Thanh Hà và Phó Sâm tiếp tục nói thêm một chút về tình hình dạo gần đây, phần lớn là các khách mời khác đặt câu hỏi cho họ.


Còn cách của họ rốt cuộc có tốt hay không, sau này cứ để khán giả đánh giá.



Nhiếp Bình Nhiên nói: “Nghe câu chuyện của hai người này xong tôi lại ngộ ra thêm một điều.”


Cậu có phần bực bội: “Cảm giác lúc nào cũng đang ngộ ra điều gì đó, nhưng bản thân thì vẫn mơ mơ hồ hồ.”


Mọi người đều cười, thi nhau an ủi, đúng là như vậy đấy, cứ mơ hồ đến một mức độ nào đó rồi sẽ tự bừng tỉnh thôi.


Nghiêm Trung Triết nói với Nhiếp Bình Nhiên và Ngô Kỳ: “Nào nào nào, đàn anh đến phân tích cho các cậu từng điểm một.”


Mọi người vây quanh nhóm tái hôn mở hội thảo nhỏ.


Thực ra ai cũng biết kiểu thảo luận này chỉ là nói chuyện lý thuyết, cuộc sống vẫn phải do mình tự trải qua.


Nhưng vài người ngồi lại cùng nhau thảo luận một chủ đề, rồi mỗi người chia sẻ cảm nhận của mình vẫn khá thú vị.


Ít nhất nó cũng giúp thúc đẩy tình bạn giữa các khách mời.


Lịch trình ghi hình hôm nay khá nhẹ nhàng, sau khi quay xong một vòng trò chuyện, mọi người bắt đầu dạo chơi trong công viên Trung Sơn.


Công viên Trung Sơn ngoài góc mai mối ra còn có rất nhiều hoa cỏ và thiết bị vui chơi cho trẻ em.


Các khách mời đến từ thành phố khác đều bày tỏ rằng công viên Trung Sơn ở chỗ họ cũng gần giống như vậy, có vẻ như công viên Trung Sơn khắp cả nước đều mang một hương vị chung.


Vừa dạo chơi vừa trò chuyện, một ngày trôi qua, đến khi chuẩn bị kết thúc công việc, Nghiêm Trung Triết bỗng nhận ra một vấn đề, hỏi Hà Thanh Hà: “Khoan đã, mấy hôm nay sau khi quay xong, chẳng lẽ hai người đều rời khỏi đây cùng nhau rồi mới mỗi người tự về chỗ ở của mình à?”


Hà Thanh Hà mỉm cười: “Đúng vậy.”


Ngô Kỳ kinh ngạc: “Diễn giỏi thật đấy, hai người mới là diễn viên ấy.”


Mọi người không ai phát hiện ra điều gì bất thường, từ một góc độ khác mà nói, nhóm hào môn vốn dĩ không cần thiết phải công khai chuyện sống riêng.


Nhưng họ đã chọn cách thành thật.


Quá thẳng thắn nên không thể trách cứ gì được.


Hôm nay cũng như vậy, xe trung chuyển đưa các khách mời khác về khách sạn, còn Phó Sâm và Hà Thanh Hà thì cùng nhau rời khỏi công viên Trung Sơn.


Chuyện chương trình đang quay tại thành phố S không còn là bí mật, từ lúc ở đại học S đã có rất nhiều người theo dõi lịch trình của ekip.


Chương trình có ký hợp đồng với công ty bảo an để duy trì trật tự, các khách mời khác di chuyển theo đoàn thì không sao, nhưng Phó Sâm và Hà Thanh Hà sống tại thành phố S lại hơi phiền phức.


May mà Phó Sâm có vệ sĩ riêng, đủ để đảm bảo an toàn cho cả hai.


Công viên Trung Sơn hôm nay được phong tỏa để quay hình, nhưng bên ngoài thì có rất nhiều người tụ tập hóng hớt.


Xe của Phó Sâm trực tiếp chạy vào bên trong công viên đón hắn và Hà Thanh Hà.


Trước khi rời đi, trợ lý Hoàng đi theo sau bỗng nhiên nói với Phó Sâm: “Boss, tôi xin nghỉ phép.”


Phó Sâm nhướn mày: “Bây giờ à?”



Phó Sâm xưa nay không xen vào chuyện cá nhân của trợ lý, mà trợ lý Hoàng theo hắn suốt cả ngày cũng đã rất vất vả, hắn nói: “Cậu đi đi.”


Trợ lý Hoàng không lập tức rời đi, mà hỏi: “Boss, anh chắc chắn sẽ đi ra từ cổng Nam đúng không?”


Bên ngoài mỗi cổng của công viên Trung Sơn đều có người mai phục, vừa rồi đội an ninh đã gửi tin, cổng Nam đã được bố trí sẵn, tạm thời an toàn, bảo họ nhanh chóng rời đi.


Phó Sâm quan sát trợ lý Hoàng một lúc, dù có chút nghi ngờ nhưng vẫn nói: “Phải.”


Trợ lý Hoàng nhận được sự xác nhận của Phó Sâm, nói: “Vậy tôi đi đây.”


Phó Sâm: “Đi đi.”


Phó Sâm nhìn trợ lý Hoàng đi xa, rồi lên xe ngồi cạnh Hà Thanh Hà.


Hà Thanh Hà thắc mắc hỏi: “Tiểu Hoàng đi đâu vậy?”


Phó Sâm nói: “Không biết.”


Hắn chỉ hiểu rõ hiệu năng của người máy trợ lý, những chuyện khác thì không rõ.


Hà Thanh Hà cũng không hỏi nhiều.


Xe chạy ra khỏi công viên Trung Sơn, giữa đường Phó Sâm nói: “Anh muốn xin lỗi em.”


Hà Thanh Hà đang nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nghe vậy quay đầu lại hỏi: “Vì chuyện công khai việc sống riêng à?”


Phó Sâm gật đầu: “Lẽ ra anh nên bàn trước với em.”


Hà Thanh Hà nói: “Ban đầu đúng là hơi bất ngờ, nhưng sau đó em cũng hiểu được, chỉ là lần sau anh vẫn nên báo trước cho em nhé.”


Phó Sâm đồng ý: “Ừ.”


Hà Thanh Hà nhìn hắn.


Phó Sâm nhìn lại: “Sao vậy?”


Hà Thanh Hà đang cười, vừa cười vừa cắn nhẹ môi, hai má hơi ửng đỏ.


Hà Thanh Hà thường hay cười, phần lớn là nụ cười bình thản, còn nụ cười lần này mang theo e thẹn lại có chút tinh nghịch rất hiếm thấy.


Phó Sâm nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của anh, vết răng nhàn nhạt vừa hiện lên đã biến mất, khiến người ta tiếc nuối.


Hà Thanh Hà hỏi: “Sao anh không nói ba chữ đó?”


Tim Phó Sâm đột nhiên thắt lại.


Hắn nhớ tới vài hôm trước lúc chơi bài cùng các khách mời khác, họ từng nhắc đến ba chữ đó.


Muốn tạo không khí, chỉ cần ba chữ là đủ.



Phó Sâm nhìn Hà Thanh Hà, rất lâu không lên tiếng.


Hà Thanh Hà dần thu lại nụ cười, quay mặt đi, nhỏ giọng lầm bầm: “Không nói thì thôi.”


Phó Sâm cất tiếng, giọng có chút khàn: “Bây giờ chưa phải lúc.”


Hà Thanh Hà không hiểu: “Nói câu ‘xin lỗi em’ thôi mà, cần gì đúng lúc?”


Phó Sâm: “…”


Thì ra ba chữ đó lại không phải là ba chữ kia.


Hà Thanh Hà nói: “Anh không muốn nói thì thôi.”


Phó Sâm lập tức nói nhanh: “Xin lỗi em.”


Hà Thanh Hà quay lại nhìn hắn, chớp mắt: “Anh nói rồi đấy nhé.”


Phó Sâm nghiêm túc gật đầu: “Nói rồi, nên phải chịu phạt.”


Hà Thanh Hà cuối cùng cũng bật cười trở lại.


Phó Sâm hạ giọng nói với Hà Thanh Hà: “Lát nữa em muốn phạt thế nào cũng được.”


Hà Thanh Hà không nhịn được lại quay đầu sang hướng khác, giả vờ ngắm cảnh ngoài xe.


Xấu hổ quá rồi.


Trêu chọc kiểu này đối với Hà Thanh Hà vẫn quá k*ch th*ch, anh đưa tay áp lên đôi má đang toát hơi nóng để hạ nhiệt.


Không để ý xe đã chạy đến cổng Nam, Hà Thanh Hà vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi bất chợt sững người.


“Khoan đã, dừng xe.” Anh lên tiếng gọi tài xế.


Phó Sâm lập tức lặp lại: “Dừng xe.”


Xe tấp vào lề đường.


Hà Thanh Hà xuống xe, ngạc nhiên nhìn người phía trước, hỏi: “Sao mọi người lại ở đây?”


Trợ lý Hoàng vừa xin nghỉ lại xuất hiện bên ngoài cổng Nam của công viên Trung Sơn, đứng cùng cậu ta còn có mấy người khác nữa.


Mà bất ngờ hơn là những người này đều là người Hà Thanh Hà quen biết.


Bên trái là hai anh em nhà họ Tần, cháu trai thật và cháu trai giả của Phó Sâm là Tần Khải Phàm và Tần Dịch, còn có cả Diệp Thu Đồng.


Bên phải là em trai của anh, Hà Diệc Trúc.


Mọi người đứng đối diện nhau, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng phức tạp.


Hết chương 101.


Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương Story Chương 101
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...