Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Chương 100
101@-
Chương 100
Được khen thì dĩ nhiên ai cũng vui.
Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong cùng lúc thở phào nhẹ nhõm, họ cứ tưởng nói mình không thay đổi gì sẽ khiến người khác khó chịu, dù sao thì đó cũng không phải là đáp án tiêu chuẩn cho chủ đề này, nhưng may là mọi người đều đồng tình với họ.
Nghiêm Trung Triết cười nói: “Cũng không phải là hoàn toàn không thay đổi, chẳng phải bọn tôi đã có thêm mấy người bạn mới sao.”
Mọi người bật cười đầy thấu hiểu.
Nghiêm Trung Triết nói tiếp: “Thôi được rồi, tôi với anh Tả thật sự hơi nhạt nhẽo, chẳng có gì đáng kể, giờ đến lượt người khác nói đi.”
Đến lúc thế này rồi mà Nghiêm Trung Triết vẫn còn làm người kết nối.
An Duy tiếp lời: “Để tôi đi. Tôi với Dương Minh Viễn tham gia chương trình khá muộn, có thể không có nhiều trải nghiệm như mọi người, nhưng tôi cũng có một chút chiêm nghiệm muốn chia sẻ.”
An Duy nhỏ hơn Dương Minh Viễn hai mươi tuổi nhưng tự nhiên thoải mái gọi thẳng tên hắn.
“Thật ra trước khi đến chương trình, tôi vẫn có phần tự ti.” An Duy bình thản nói.
An Duy từng là lưu lượng top đầu trong giới giải trí, dù đã rút lui ba năm nhưng tuổi đời vẫn còn trẻ, trên người mang theo ánh hào quang, theo lý mà nói thì không nên thiếu tự tin.
Vậy mà cậu lại nói mình tự ti.
An Duy nói: “Hồi đó giữa sự nghiệp và hôn nhân, tôi đã chọn hôn nhân, gần như tất cả mọi người đều nói tôi chọn sai, không ai ủng hộ tôi và Dương Minh Viễn. Bề ngoài thì tôi tỏ ra kiên định, nhưng thật ra trong lòng cũng rất hoang mang.”
“Tôi đã xem mấy tập trước của chương trình, các cặp khách mời đều rất nổi bật, khán giả đều chúc phúc cho hôn nhân của mọi người, khiến tôi lại càng thấy tự ti hơn.”
Nụ cười của cậu nhàn nhạt, có chút bình yên sau sóng gió: “Dù sao ai cũng nói tôi và Dương Minh Viễn sẽ không bền lâu.”
Dương Minh Viễn quay sang nhìn An Duy, giơ tay xoa đầu cậu.
Động tác ấy thường là người lớn làm với trẻ nhỏ, càng làm nổi bật khoảng cách tuổi tác giữa hai người.
Nhưng không hề khiến người ta phản cảm, ngược lại càng thấy rõ sự bao dung và ấm áp giữa họ.
An Duy mỉm cười với Dương Minh Viễn, giọng điệu chuyển sang nhẹ nhàng: “Giờ thì khác rồi, dù mới chỉ tham gia hai đợt ghi hình nhưng tôi càng ngày càng có lòng tin với cuộc hôn nhân này.”
“Nhìn lại chính mình từ ống kính của khán giả là một việc rất thú vị. Chương trình này như một cái kính lúp, phóng đại từng chi tiết trong hôn nhân, thấy được khuyết điểm, cũng thấy được ưu điểm.”
“Các cặp khách mời đều có hình thức chung sống khác nhau, khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của hôn nhân, suy nghĩ về hiện tại và tương lai cũng sâu sắc hơn.”
Cậu nói đến đây thì bắt đầu thấy ngại: “Giờ ngoài kia đều nói tôi mượn chương trình này để quay lại showbiz, tôi không phủ nhận, nhưng tôi đã nhận được nhiều hơn thế. Tham gia chương trình khiến tôi càng thêm trân trọng hôn nhân của mình.”
“Tôi có nói hơi nhiều không?” An Duy thấy mọi người im lặng, liền cười nói: “Những điều này tôi vẫn giấu trong lòng, nhân cơ hội này không nhịn được nói ra.”
Hướng Bội Lôi nói: “Bọn em đang đắm chìm trong câu chuyện của anh đó, anh nói rất hay.”
Nghiêm Trung Triết cũng nói: “Vì cậu thật sự lĩnh hội được nên mới có trải nghiệm sâu sắc thế. Cho thấy mấy lần bị chương trình quay cho lao đao không uổng phí, chỉ cần có thu hoạch thì không thiệt.”
Hướng Bội Lôi bó tay: “Thầy Nghiêm, hôm nay thầy rất thích châm chọc chương trình nha.”
Mọi người cười cười nói nói, lúc này Dương Minh Viễn lên tiếng: “An Duy thấy mình tự ti, tôi lại càng cảm thấy áy náy.”
Hắn là người lớn tuổi nhất trong số những người có mặt ở đây, tháng năm trôi qua lưu lại dấu vết, đồng thời cũng khiến tư duy của hắn trở nên điềm đạm hơn.
“Tôi lớn tuổi hơn An Duy, lẽ ra nên chăm sóc và dẫn dắt em ấy.” Dương Minh Viễn nói: “Tham gia chương trình rồi nhìn cách các khách mời khác chung sống, tôi mới nhận ra mình làm còn chưa đủ.”
Hắn khẽ thở dài: “Tôi chỉ mong em ấy có thể vui vẻ hơn.”
An Duy muốn nói gì đó, muốn bảo hắn đừng đặt nặng tâm lý, nhưng lại không biết mở lời từ đâu.
Lúc này, Hà Thanh Hà lên tiếng: “Chủ tịch Dương, ở trong lòng An Duy, có anh bên cạnh đã là điều hạnh phúc nhất trên đời rồi.”
An Duy ngẩn ra một chút, nhìn Hà Thanh Hà, vừa cười vừa gật đầu.
Không ngờ Hà Thanh Hà lại có thể nói ra những lời như vậy, chứng tỏ anh cũng đã trưởng thành hơn.
Dương Minh Viễn cười: “Tôi hiểu rồi, giống như cha mẹ luôn lo con cái có nóng lạnh không, mà con cái thì lại mong cha mẹ cùng chơi với mình.”
An Duy nói: “Đừng ví dụ bằng mấy kiểu quan hệ phụ tử đó nữa, bộ đóng phim chưa đủ chắc?”
Mọi người lại phá lên cười.
Mấy người xoay quanh An Duy và Dương Minh Viễn nói thêm vài câu, bầu không khí hiện trường ấm áp hài hòa, ngay cả những tấm danh thiếp mai mối ở phía sau cũng đung đưa trong gió trông vừa tinh xảo vừa dễ thương.
Ngô Kỳ không nhịn được nói: “Mọi người có thấy bọn mình giống học sinh tiểu học đang xếp hàng chia sẻ kinh nghiệm học tập không?”
Nghiêm Trung Triết đồng tình: “Nhất định phải nâng cao tư tưởng, thăng hoa chủ đề.”
Mọi người thi nhau đùa giỡn, Hướng Bội Lôi dứt khoát nói: “Đã nói là lần lượt chia sẻ mà, vậy người tiếp theo là ai?”
Hà Thanh Hà và Nhiếp Bình Nhiên nhìn nhau, bắt đầu nhường: “Cậu trước đi.”
“Không không, anh trước đi.”
Nghiêm Trung Triết nhìn hai người: “Chuyện này còn khách sáo làm gì.”
Nhiếp Bình Nhiên bất lực nói: “Không phải bọn tôi không muốn nói, mà là chưa chuẩn bị xong.”
Nghiêm Trung Triết thấy lạ: “Chuyện này có gì cần chuẩn bị, nói cảm nghĩ sau khi tham gia chương trình thôi mà.”
Nhiếp Bình Nhiên nói: “Anh không hiểu đâu, bọn em đang ở giai đoạn hoang mang.”
Mấy hôm trước nhóm tái hôn còn hỏi kinh nghiệm từ Hà Thanh Hà, làm sao điều chỉnh nhanh được như vậy.
Hiện tại họ thuộc kiểu lý trí thì hiểu, nhưng thực tế vẫn chưa biết phải làm thế nào, loạng choạng như tay và chân không nghe theo điều khiển.
Những người khác nghe mô tả của Nhiếp Bình Nhiên thì đồng loạt nói: “Vậy là sắp thông suốt rồi đó.”
Đây chính là giai đoạn rối rắm trước khi khai sáng thật sự, chỉ cần vượt qua là có thể thấy ánh sáng cuối đường hầm.
Nói thì nói vậy, nhưng Nhiếp Bình Nhiên vẫn giữ vẻ mặt mông lung, Ngô Kỳ cũng không khá hơn là bao.
Phó Sâm nói: “Vậy để bọn tôi nói.”
Nhiếp Bình Nhiên và Ngô Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
Phó Sâm nói xong thì im lặng, Hà Thanh Hà cũng không lên tiếng.
Trong khoảnh khắc, bầu không khí bỗng trở nên chững lại.
Những người khác nhìn chằm chằm vào họ.
Tuyệt chiêu của cặp đôi địa cực: “tấn công bằng sự im lặng”.
Gần đây Hà Thanh Hà rất chủ động tương tác với các khách mời khác trên show, Phó Sâm cũng chịu nói mấy câu dài hơn, sao bây giờ lại thế nữa rồi.
Ngô Kỳ bị bầu không khí lạnh lẽo này làm cho khó chịu, nói: “Hai người nói gì đi chứ.”
Hà Thanh Hà mỉm cười, nói: “Muốn nói quá nhiều nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.”
Chương trình này… đã khiến cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn.
Sự thay đổi ấy quá lớn, quá phức tạp, đến mức Hà Thanh Hà cảm thấy không thể diễn đạt bằng lời được.
Làm sao anh có thể kể lại những đêm mất ngủ, những lần tự ngẫm và thoả hiệp.
Còn có cả những lúc từng cảm thấy tuyệt vọng, hoang mang, u sầu, rồi lần đầu tiên cãi nhau, lần đầu tiên tự vấn, lần đầu tiên cảm thấy áy náy…
Từng chuyện từng chuyện, mỗi lần chuyển biến đều rất quan trọng, Hà Thanh Hà không thể phân biệt điều nào là chính, điều nào là phụ, cũng không thể bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Có lẽ đây chính là cái gọi “muốn nói lại thôi”.
Nhóm diễn viên và nhóm niên thượng có thể hiểu được tâm lý này của anh, An Duy nói: “Tôi hiểu cảm giác đó, tôi cũng phải suy nghĩ rất lâu mới có thể gom góp được ít lời để nói, nói xong lại thấy vẫn chưa đủ.”
Chỉ có Ngô Kỳ và Nhiếp Bình Nhiên thấy khó hiểu: “Chúng tôi nói không ra được thì thôi, sao mấy người cũng không thể tổng kết được vậy.”
Hà Thanh Hà suy nghĩ một chút, dù sao cũng là đang ghi hình, phần tâm sự bên lửa trại thì vẫn phải phát biểu cảm nghĩ, nếu không thì cứ học theo An Duy, chọn một khía cạnh để nói cũng được.
Anh vừa định mở miệng, ai ngờ Phó Sâm lại đột ngột lên tiếng: “Hiện tại chúng tôi đang sống riêng.”
Một câu như sét đánh giữa trời quang khiến tất cả đều sững sờ.
Ngay cả Hà Thanh Hà cũng bất ngờ quay đầu nhìn Phó Sâm, không ngờ hắn lại công khai chuyện này.
Các khách mời ngây dại tại chỗ, nhân viên chương trình lập tức xôn xao, phát ra những âm thanh không thể đưa lên sóng.
Đạo diễn Từ đang giám sát các máy quay cau mày, trợ lý bên cạnh lắp bắp hỏi: “Đạo diễn Từ, có nên tạm ngừng ghi hình không, trước hết làm rõ tình hình đã?”
Khách mời của chương trình hôn nhân lại tự mình công bố chuyện đang ly thân, nếu để chuyện này lộ ra ngoài, chẳng phải sẽ chiếm luôn mười cái top tìm kiếm?
Danh tiếng của chương trình cũng sẽ sụp đổ theo.
Đạo diễn Từ ngăn trợ lý lại, nói: “Xem thử họ định nói gì đã.”
Sau khi xôn xao lắng xuống, hiện trường nghe theo chỉ đạo của tổng đạo diễn, tiếp tục ghi hình.
Xung quanh dần yên tĩnh trở lại.
Những tấm danh thiếp phía sau vẫn lay động như thể đang len lén dòm ngó tin tức.
Mọi người đều nín thở, lo lắng chuyện này có khi đã bị tung lên mạng mất rồi.
Là người dẫn chương trình, lúc này Hướng Bội Lôi buộc phải lên tiếng, giọng cô có chút cứng nhắc, hỏi Phó Sâm: “Phó tổng, anh có thể nói rõ hơn một chút không? Hai người rất tốt mà, sao lại sống riêng rồi?”
Nghiêm Trung Triết cũng nói: “Nhìn hoàn toàn không ra luôn đó.”
Những khách mời khác cũng phụ họa theo.
Ngô Kỳ nói: “Mấy hôm trước hai người mời bọn tôi đến chơi vẫn còn rất tốt mà, lúc đó đã sống riêng rồi à?”
Với người từng ly hôn là Ngô Kỳ mà nói, hai chữ ly thân nặng như nghìn cân, ly thân nghĩa là tình cảm đã rạn nứt, bước tiếp theo có thể sẽ là đổ vỡ hoàn toàn.
Lần này Hà Thanh Hà lên tiếng: “Còn sớm hơn vậy, chúng tôi sống riêng từ sau khi đi ghi hình ở biển về.”
Những người khác lại một lần nữa kinh ngạc.
Thời điểm đó còn trước cả khi An Duy và Dương Minh Viễn tham gia chương trình.
Nhiếp Bình Nhiên cảm thấy vô cùng sốc: “Anh còn giúp tụi tôi phân tích vấn đề tình cảm nữa cơ đấy.” Rồi cậu chợt nhớ ra điều gì: “Có phải là trong lần ghi hình ở phim trường, hai người cãi nhau nên mới thế không?”
Thật ra lúc quay chương trình, các khách mời đều không nhận ra Phó Sâm và Hà Thanh Hà cãi nhau, mãi sau này khi phát sóng chính thức, xem chương trình rồi đọc bình luận của khán giả mới biết.
Hà Thanh Hà mỉm cười nói: “Không phải đâu, trước đó tôi đã dọn ra khỏi nhà rồi.”
Nhiếp Bình Nhiên đơ cái mặt ra luôn.
Tả Văn Phong thấy Phó Sâm và Hà Thanh Hà đều bình thản, liền nói: “Mọi người đừng vội chất vấn, để họ kể rõ tình hình đã, chắc chắn là có ẩn tình gì đó.”
Phó Sâm nói: “Không có ẩn tình, chỉ có hiện thực là bọn tôi đã sống riêng, đến giờ Thanh Hà vẫn chưa dọn về.”
Hắn đẩy gọng kính lên một chút, nói: “Lần này không phải nói về sự thay đổi sau khi tham gia chương trình sao, đây chính là sự thay đổi của tôi.”
“Chúng tôi đã sống riêng, nhưng tôi có thể thản nhiên thừa nhận và công khai điều đó.”
Hết chương 100.
Hứa lên 10 chương xong về quê k có thời gian để làm =))
Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Chương 100
Được khen thì dĩ nhiên ai cũng vui.
Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong cùng lúc thở phào nhẹ nhõm, họ cứ tưởng nói mình không thay đổi gì sẽ khiến người khác khó chịu, dù sao thì đó cũng không phải là đáp án tiêu chuẩn cho chủ đề này, nhưng may là mọi người đều đồng tình với họ.
Nghiêm Trung Triết cười nói: “Cũng không phải là hoàn toàn không thay đổi, chẳng phải bọn tôi đã có thêm mấy người bạn mới sao.”
Mọi người bật cười đầy thấu hiểu.
Nghiêm Trung Triết nói tiếp: “Thôi được rồi, tôi với anh Tả thật sự hơi nhạt nhẽo, chẳng có gì đáng kể, giờ đến lượt người khác nói đi.”
Đến lúc thế này rồi mà Nghiêm Trung Triết vẫn còn làm người kết nối.
An Duy tiếp lời: “Để tôi đi. Tôi với Dương Minh Viễn tham gia chương trình khá muộn, có thể không có nhiều trải nghiệm như mọi người, nhưng tôi cũng có một chút chiêm nghiệm muốn chia sẻ.”
An Duy nhỏ hơn Dương Minh Viễn hai mươi tuổi nhưng tự nhiên thoải mái gọi thẳng tên hắn.
“Thật ra trước khi đến chương trình, tôi vẫn có phần tự ti.” An Duy bình thản nói.
An Duy từng là lưu lượng top đầu trong giới giải trí, dù đã rút lui ba năm nhưng tuổi đời vẫn còn trẻ, trên người mang theo ánh hào quang, theo lý mà nói thì không nên thiếu tự tin.
Vậy mà cậu lại nói mình tự ti.
An Duy nói: “Hồi đó giữa sự nghiệp và hôn nhân, tôi đã chọn hôn nhân, gần như tất cả mọi người đều nói tôi chọn sai, không ai ủng hộ tôi và Dương Minh Viễn. Bề ngoài thì tôi tỏ ra kiên định, nhưng thật ra trong lòng cũng rất hoang mang.”
“Tôi đã xem mấy tập trước của chương trình, các cặp khách mời đều rất nổi bật, khán giả đều chúc phúc cho hôn nhân của mọi người, khiến tôi lại càng thấy tự ti hơn.”
Nụ cười của cậu nhàn nhạt, có chút bình yên sau sóng gió: “Dù sao ai cũng nói tôi và Dương Minh Viễn sẽ không bền lâu.”
Dương Minh Viễn quay sang nhìn An Duy, giơ tay xoa đầu cậu.
Động tác ấy thường là người lớn làm với trẻ nhỏ, càng làm nổi bật khoảng cách tuổi tác giữa hai người.
Nhưng không hề khiến người ta phản cảm, ngược lại càng thấy rõ sự bao dung và ấm áp giữa họ.
An Duy mỉm cười với Dương Minh Viễn, giọng điệu chuyển sang nhẹ nhàng: “Giờ thì khác rồi, dù mới chỉ tham gia hai đợt ghi hình nhưng tôi càng ngày càng có lòng tin với cuộc hôn nhân này.”
“Nhìn lại chính mình từ ống kính của khán giả là một việc rất thú vị. Chương trình này như một cái kính lúp, phóng đại từng chi tiết trong hôn nhân, thấy được khuyết điểm, cũng thấy được ưu điểm.”
“Các cặp khách mời đều có hình thức chung sống khác nhau, khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của hôn nhân, suy nghĩ về hiện tại và tương lai cũng sâu sắc hơn.”
Cậu nói đến đây thì bắt đầu thấy ngại: “Giờ ngoài kia đều nói tôi mượn chương trình này để quay lại showbiz, tôi không phủ nhận, nhưng tôi đã nhận được nhiều hơn thế. Tham gia chương trình khiến tôi càng thêm trân trọng hôn nhân của mình.”
“Tôi có nói hơi nhiều không?” An Duy thấy mọi người im lặng, liền cười nói: “Những điều này tôi vẫn giấu trong lòng, nhân cơ hội này không nhịn được nói ra.”
Hướng Bội Lôi nói: “Bọn em đang đắm chìm trong câu chuyện của anh đó, anh nói rất hay.”
Nghiêm Trung Triết cũng nói: “Vì cậu thật sự lĩnh hội được nên mới có trải nghiệm sâu sắc thế. Cho thấy mấy lần bị chương trình quay cho lao đao không uổng phí, chỉ cần có thu hoạch thì không thiệt.”
Hướng Bội Lôi bó tay: “Thầy Nghiêm, hôm nay thầy rất thích châm chọc chương trình nha.”
Mọi người cười cười nói nói, lúc này Dương Minh Viễn lên tiếng: “An Duy thấy mình tự ti, tôi lại càng cảm thấy áy náy.”
Hắn là người lớn tuổi nhất trong số những người có mặt ở đây, tháng năm trôi qua lưu lại dấu vết, đồng thời cũng khiến tư duy của hắn trở nên điềm đạm hơn.
“Tôi lớn tuổi hơn An Duy, lẽ ra nên chăm sóc và dẫn dắt em ấy.” Dương Minh Viễn nói: “Tham gia chương trình rồi nhìn cách các khách mời khác chung sống, tôi mới nhận ra mình làm còn chưa đủ.”
Hắn khẽ thở dài: “Tôi chỉ mong em ấy có thể vui vẻ hơn.”
An Duy muốn nói gì đó, muốn bảo hắn đừng đặt nặng tâm lý, nhưng lại không biết mở lời từ đâu.
Lúc này, Hà Thanh Hà lên tiếng: “Chủ tịch Dương, ở trong lòng An Duy, có anh bên cạnh đã là điều hạnh phúc nhất trên đời rồi.”
An Duy ngẩn ra một chút, nhìn Hà Thanh Hà, vừa cười vừa gật đầu.
Không ngờ Hà Thanh Hà lại có thể nói ra những lời như vậy, chứng tỏ anh cũng đã trưởng thành hơn.
Dương Minh Viễn cười: “Tôi hiểu rồi, giống như cha mẹ luôn lo con cái có nóng lạnh không, mà con cái thì lại mong cha mẹ cùng chơi với mình.”
An Duy nói: “Đừng ví dụ bằng mấy kiểu quan hệ phụ tử đó nữa, bộ đóng phim chưa đủ chắc?”
Mọi người lại phá lên cười.
Mấy người xoay quanh An Duy và Dương Minh Viễn nói thêm vài câu, bầu không khí hiện trường ấm áp hài hòa, ngay cả những tấm danh thiếp mai mối ở phía sau cũng đung đưa trong gió trông vừa tinh xảo vừa dễ thương.
Ngô Kỳ không nhịn được nói: “Mọi người có thấy bọn mình giống học sinh tiểu học đang xếp hàng chia sẻ kinh nghiệm học tập không?”
Nghiêm Trung Triết đồng tình: “Nhất định phải nâng cao tư tưởng, thăng hoa chủ đề.”
Mọi người thi nhau đùa giỡn, Hướng Bội Lôi dứt khoát nói: “Đã nói là lần lượt chia sẻ mà, vậy người tiếp theo là ai?”
Hà Thanh Hà và Nhiếp Bình Nhiên nhìn nhau, bắt đầu nhường: “Cậu trước đi.”
“Không không, anh trước đi.”
Nghiêm Trung Triết nhìn hai người: “Chuyện này còn khách sáo làm gì.”
Nhiếp Bình Nhiên bất lực nói: “Không phải bọn tôi không muốn nói, mà là chưa chuẩn bị xong.”
Nghiêm Trung Triết thấy lạ: “Chuyện này có gì cần chuẩn bị, nói cảm nghĩ sau khi tham gia chương trình thôi mà.”
Nhiếp Bình Nhiên nói: “Anh không hiểu đâu, bọn em đang ở giai đoạn hoang mang.”
Mấy hôm trước nhóm tái hôn còn hỏi kinh nghiệm từ Hà Thanh Hà, làm sao điều chỉnh nhanh được như vậy.
Hiện tại họ thuộc kiểu lý trí thì hiểu, nhưng thực tế vẫn chưa biết phải làm thế nào, loạng choạng như tay và chân không nghe theo điều khiển.
Những người khác nghe mô tả của Nhiếp Bình Nhiên thì đồng loạt nói: “Vậy là sắp thông suốt rồi đó.”
Đây chính là giai đoạn rối rắm trước khi khai sáng thật sự, chỉ cần vượt qua là có thể thấy ánh sáng cuối đường hầm.
Nói thì nói vậy, nhưng Nhiếp Bình Nhiên vẫn giữ vẻ mặt mông lung, Ngô Kỳ cũng không khá hơn là bao.
Phó Sâm nói: “Vậy để bọn tôi nói.”
Nhiếp Bình Nhiên và Ngô Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
Phó Sâm nói xong thì im lặng, Hà Thanh Hà cũng không lên tiếng.
Trong khoảnh khắc, bầu không khí bỗng trở nên chững lại.
Những người khác nhìn chằm chằm vào họ.
Tuyệt chiêu của cặp đôi địa cực: “tấn công bằng sự im lặng”.
Gần đây Hà Thanh Hà rất chủ động tương tác với các khách mời khác trên show, Phó Sâm cũng chịu nói mấy câu dài hơn, sao bây giờ lại thế nữa rồi.
Ngô Kỳ bị bầu không khí lạnh lẽo này làm cho khó chịu, nói: “Hai người nói gì đi chứ.”
Hà Thanh Hà mỉm cười, nói: “Muốn nói quá nhiều nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.”
Chương trình này… đã khiến cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn.
Sự thay đổi ấy quá lớn, quá phức tạp, đến mức Hà Thanh Hà cảm thấy không thể diễn đạt bằng lời được.
Làm sao anh có thể kể lại những đêm mất ngủ, những lần tự ngẫm và thoả hiệp.
Còn có cả những lúc từng cảm thấy tuyệt vọng, hoang mang, u sầu, rồi lần đầu tiên cãi nhau, lần đầu tiên tự vấn, lần đầu tiên cảm thấy áy náy…
Từng chuyện từng chuyện, mỗi lần chuyển biến đều rất quan trọng, Hà Thanh Hà không thể phân biệt điều nào là chính, điều nào là phụ, cũng không thể bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Có lẽ đây chính là cái gọi “muốn nói lại thôi”.
Nhóm diễn viên và nhóm niên thượng có thể hiểu được tâm lý này của anh, An Duy nói: “Tôi hiểu cảm giác đó, tôi cũng phải suy nghĩ rất lâu mới có thể gom góp được ít lời để nói, nói xong lại thấy vẫn chưa đủ.”
Chỉ có Ngô Kỳ và Nhiếp Bình Nhiên thấy khó hiểu: “Chúng tôi nói không ra được thì thôi, sao mấy người cũng không thể tổng kết được vậy.”
Hà Thanh Hà suy nghĩ một chút, dù sao cũng là đang ghi hình, phần tâm sự bên lửa trại thì vẫn phải phát biểu cảm nghĩ, nếu không thì cứ học theo An Duy, chọn một khía cạnh để nói cũng được.
Anh vừa định mở miệng, ai ngờ Phó Sâm lại đột ngột lên tiếng: “Hiện tại chúng tôi đang sống riêng.”
Một câu như sét đánh giữa trời quang khiến tất cả đều sững sờ.
Ngay cả Hà Thanh Hà cũng bất ngờ quay đầu nhìn Phó Sâm, không ngờ hắn lại công khai chuyện này.
Các khách mời ngây dại tại chỗ, nhân viên chương trình lập tức xôn xao, phát ra những âm thanh không thể đưa lên sóng.
Đạo diễn Từ đang giám sát các máy quay cau mày, trợ lý bên cạnh lắp bắp hỏi: “Đạo diễn Từ, có nên tạm ngừng ghi hình không, trước hết làm rõ tình hình đã?”
Khách mời của chương trình hôn nhân lại tự mình công bố chuyện đang ly thân, nếu để chuyện này lộ ra ngoài, chẳng phải sẽ chiếm luôn mười cái top tìm kiếm?
Danh tiếng của chương trình cũng sẽ sụp đổ theo.
Đạo diễn Từ ngăn trợ lý lại, nói: “Xem thử họ định nói gì đã.”
Sau khi xôn xao lắng xuống, hiện trường nghe theo chỉ đạo của tổng đạo diễn, tiếp tục ghi hình.
Xung quanh dần yên tĩnh trở lại.
Những tấm danh thiếp phía sau vẫn lay động như thể đang len lén dòm ngó tin tức.
Mọi người đều nín thở, lo lắng chuyện này có khi đã bị tung lên mạng mất rồi.
Là người dẫn chương trình, lúc này Hướng Bội Lôi buộc phải lên tiếng, giọng cô có chút cứng nhắc, hỏi Phó Sâm: “Phó tổng, anh có thể nói rõ hơn một chút không? Hai người rất tốt mà, sao lại sống riêng rồi?”
Nghiêm Trung Triết cũng nói: “Nhìn hoàn toàn không ra luôn đó.”
Những khách mời khác cũng phụ họa theo.
Ngô Kỳ nói: “Mấy hôm trước hai người mời bọn tôi đến chơi vẫn còn rất tốt mà, lúc đó đã sống riêng rồi à?”
Với người từng ly hôn là Ngô Kỳ mà nói, hai chữ ly thân nặng như nghìn cân, ly thân nghĩa là tình cảm đã rạn nứt, bước tiếp theo có thể sẽ là đổ vỡ hoàn toàn.
Lần này Hà Thanh Hà lên tiếng: “Còn sớm hơn vậy, chúng tôi sống riêng từ sau khi đi ghi hình ở biển về.”
Những người khác lại một lần nữa kinh ngạc.
Thời điểm đó còn trước cả khi An Duy và Dương Minh Viễn tham gia chương trình.
Nhiếp Bình Nhiên cảm thấy vô cùng sốc: “Anh còn giúp tụi tôi phân tích vấn đề tình cảm nữa cơ đấy.” Rồi cậu chợt nhớ ra điều gì: “Có phải là trong lần ghi hình ở phim trường, hai người cãi nhau nên mới thế không?”
Thật ra lúc quay chương trình, các khách mời đều không nhận ra Phó Sâm và Hà Thanh Hà cãi nhau, mãi sau này khi phát sóng chính thức, xem chương trình rồi đọc bình luận của khán giả mới biết.
Hà Thanh Hà mỉm cười nói: “Không phải đâu, trước đó tôi đã dọn ra khỏi nhà rồi.”
Nhiếp Bình Nhiên đơ cái mặt ra luôn.
Tả Văn Phong thấy Phó Sâm và Hà Thanh Hà đều bình thản, liền nói: “Mọi người đừng vội chất vấn, để họ kể rõ tình hình đã, chắc chắn là có ẩn tình gì đó.”
Phó Sâm nói: “Không có ẩn tình, chỉ có hiện thực là bọn tôi đã sống riêng, đến giờ Thanh Hà vẫn chưa dọn về.”
Hắn đẩy gọng kính lên một chút, nói: “Lần này không phải nói về sự thay đổi sau khi tham gia chương trình sao, đây chính là sự thay đổi của tôi.”
“Chúng tôi đã sống riêng, nhưng tôi có thể thản nhiên thừa nhận và công khai điều đó.”
Hết chương 100.
Hứa lên 10 chương xong về quê k có thời gian để làm =))
Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Đánh giá:
Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Story
Chương 100
10.0/10 từ 15 lượt.