Hóa Thân Thành Nhân Vật Được Yêu Thích
Chương 197: Đổ bệnh
59@-
Bản cập nhật truyện tranh lần này không khác mấy so với những gì Lê Lê đã trải qua, chỉ thêm vào cuộc nói chuyện giữa Nhất Minh và Du Hiểu sau khi họ rời đi.
Tiếp nối đoạn đối thoại Nhất Minh nói Du Hiểu chửi người, họa sĩ truyện tranh đã chèn thêm chuyện Du Hiểu và Lê Lê cà khịa nhau trước mặt Phong Cửu Cừ, rồi cuối cùng Nhất Minh thông qua những gì thấy và cảm nhận được gần đây, nói ra một chút suy nghĩ của cậu về con người Hắc Cách.
Vì Hoa Di Chi biết mối quan hệ giữa Nhất Minh và Hắc Cách là do một tay Hắc Cách sắp đặt, nên bọn họ đều ngầm ăn ý giấu Nhất Minh một vài chuyện. Chỉ nói với cậu rằng họ không phải kẻ địch.
Còn những cư dân Nhiễm Mục Thành mà cậu gặp thì lại biết ơn người đó đã đưa họ thoát khỏi đêm dài vĩnh cửu.
“Mình rất phiến diện, mình không nhìn rõ Hắc Cách là người như thế nào, nhưng hắn cũng không định nói rõ ràng với mình.” Nhất Minh nói với Du Hiểu, “Mình không quan tâm Hắc Cách là ai, mình và hắn không thể nào nói chuyện được.”
Nhất Minh sẽ không tán thành quan điểm về sinh mệnh của Hắc Cách, cũng sẽ không tán thành cái gọi là lấy mạnh chế mạnh của hắn.
Cậu luôn cảm thấy, sự áp chế bằng vũ lực không bằng được sự chân thành.
Trong truyện tranh, Du Hiểu mở to đôi mắt đỏ tròn xoe của mình, nói: “Thật sự không giống lời cậu sẽ nói.”
Nhất Minh thừa nhận: “Mình không có cách nào bình tĩnh đối xử với hắn.”
Cậu không thể quên được nỗi đau và tuyệt vọng của mình lúc đó, cũng như hình ảnh mảnh ghép mà cậu hằng mong đợi vỡ tan rồi bay lả tả.
“Đừng gặp lại hắn nữa.” Cậu nói.
Nếu không cậu sẽ từ gương mặt mà cậu không thể nào quên đó nhớ lại ngày mưa ấy.
Truyện tranh kết thúc ở đoạn Triều Tịch tuyên chiến với công chúa, Hoa Di Chi và những người khác cho rằng đây là một cơ hội cực tốt, cơ hội để Triều Tịch của họ một lần nữa vang danh trong đế quốc.
Họ cho rằng trong đế quốc vẫn còn rất nhiều dị năng giả hoặc người thường có cùng chí hướng với họ, nhưng Triều Tịch của họ trước giờ luôn che che giấu giấu, hành động lén lút, những người đó không tìm được họ.
Mà lần này, thế lực công chúa vốn mạnh mẽ không thể đối đầu lại bị Hắc Cách làm suy yếu quá nửa chỉ trong một đêm, bản thân Hắc Cách đang ở lại Nhiễm Mục Thành, mà họ cũng đang ở Nhiễm Mục Thành.
Hoa Di Chi và Nhiêu Nguyệt đều cho rằng, Hắc Cách tuy miệng thì không muốn trở thành thủ lĩnh của họ, nhưng giống như đêm qua và trước đó, hắn sẽ ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa Triều Tịch cũng đã đợi quá lâu rồi, họ cần một trận thắng lẫy lừng để vực dậy tinh thần.
Đối phương là công chúa hoàng gia, ở ngoài Phù Không Thành gặp được người của hoàng gia không hề dễ dàng, cơ hội lần này ngàn năm có một.
Vì vậy họ chọn ra mặt.
Lúc Lê Lê thấy cũng không phản đối gì nhiều, dù sao cô cũng sẽ không ra tay nữa, vì không có lợi ích. Công chúa sẽ không nói cho cô những điều cô muốn biết, nói nhiều lại thành nói sai.
Hơn nữa cô biết những người của Triều Tịch này sẽ không thật sự đến trước mặt cô cầu xin cô ra tay, lúc Triều Tịch và công chúa đánh nhau có khi cô còn được nghỉ ngơi một lát sau thời gian dài.
Ở thế giới hiện thực, kỳ nghỉ hè vẫn đang tiếp diễn.
Biên kịch sân khấu Khương Lan đã viết xong kịch bản, mấy ngày nay họ đã bắt đầu tập luyện.
“Áp lực quá, lúc nào cũng cảm giác đối diện chính là Lê thật sự.” Coser Lộ Lộ đóng vai Nhất Minh nói.
Lúc nghỉ giải lao, mấy coser nghe vậy, đồng loạt gật đầu.
“Giống quá đi, bất kể là phương diện nào!” Khương Lan chỉ muốn gật đầu lia lịa, “Không hổ là nữ thần của tôi! Ngay cả chỏm tóc ngố cũng giống y như đúc!”
Nghe vậy, Lê Lê bưng ly trà sữa thêm đá, khẽ mỉm cười.
Cô cũng không rõ tại sao chỏm tóc trên đầu mình mãi không chịu nằm yên, gió thổi là lại bay phấp phới, lắc qua lắc lại.
Chẳng lẽ gối ngủ của cô không được thoải mái? Hay là tư thế ngủ của cô có vấn đề?
“Cứu mạng, cười lên lại có thần thái của Hắc Cách!” Fan của Hắc Cách, cũng là coser La Hàm đóng vai Hắc Cách, ôm tim, sau đó lộ ra vẻ mặt như vừa lóe lên ý tưởng.
Cô lấy đạo cụ cosplay của mình, chiếc mặt nạ bạc đó, đeo cho Lê Lê.
Thế là Lê Lê biến thành Hắc Cách phiên bản Lê tóc ngố, lại còn là kiểu đang mỉm cười cầm trà sữa.
“Cái này gọi là gì, tương ái tương sát hả?” Khương Lan cười đến ôm bụng.
Lê Lê ra vẻ suy tư: “Vậy bây giờ có phải còn thiếu chút gì đó không?”
“Thiếu váy hả?” Coser đóng vai Đường giơ tay, “Váy xẻ tà cao của chị gái Tu La!”
Lộ Lộ vừa nghe, liền thuận thế diễn lại meme trong truyện: “Không cần váy! Anh là cô gái xinh đẹp nhất tôi từng gặp!”
Chú Corgi mắt xanh mà cô dắt theo cũng phối hợp ngẩng đầu lên.
“Gâu gâu gâu!” Sủa rõ vui.
Mấy coser cười nghiêng ngả, cười một lúc biên kịch Khương Lan lại cảm thấy những tình tiết họ tùy tiện bịa ra rất đau lòng, lấy sổ tay ra lia lịa ghi lại khoảnh khắc lóe lên ý tưởng.
Theo lời cô nói, cô “lái xe” toàn bị khóa tài khoản, nên cô không còn tài khoản nào nữa, bây giờ cô muốn đi theo phong cách văn nghệ thanh xuân tươi mát.
Nói tóm lại, là cô muốn viết truyện ngược cho đồng nhân.
“Đến đây nào họa sĩ truyện tranh! Chúng ta hãy xem ai ngược hơn!” Cao thủ đồng nhân bị ngược cho sống dở chết dở nói như vậy.
Không vội tiếp tục, họ lại tiếp tục tán gẫu.
Biểu hiện này của cô khiến Lê Lê dấy lên chút tò mò, cô cũng hạ giọng hỏi: “Tin gì vậy?”
Lộ Lộ không hề giấu giếm, nói thẳng: “Họa sĩ truyện tranh nhập viện rồi.”
“?! Thật hay giả vậy!” Các coser không dám tin.
“Tớ cứ tưởng họa sĩ truyện tranh là robot, robot cũng nhập viện được à? Sửa chữa linh kiện hả?” Coser đóng vai An Hộc Vũ nói.
“Bình thường thôi, với cường độ cập nhật đó mà không nhập viện mới lạ.” Khương Lan nghe lỏm được, vừa lia lịa gõ chữ vừa chen vào nói.
“Tớ cũng tưởng họa sĩ truyện tranh là người sắt.” La Hàm nói, “Vậy mà cũng đổ bệnh nhập viện sao?”
Lộ Lộ nói: “Tớ cũng không chắc, nhưng xem lần cập nhật truyện tranh tới có bị hoãn hay rút ngắn không là biết thật hay giả ngay.”
Giây phút này, mấy coser nhìn nhau.
“Mong là họa sĩ truyện tranh không sao!” Họ muốn xem chương mới!
“Họa sĩ truyện tranh sao cũng được, chương mới không thể thiếu!”
Lê Lê nhất thời không biết nên cảm thán họa sĩ truyện tranh bi thảm đến mức vẽ truyện tranh mà nhập viện, hay là cảm thán đám người này đúng là lũ quỷ tư bản.
Còn tin tức có thật hay không, thì như Lộ Lộ nói, xem tình hình cập nhật lần tới là biết.
Hóa Thân Thành Nhân Vật Được Yêu Thích
Bản cập nhật truyện tranh lần này không khác mấy so với những gì Lê Lê đã trải qua, chỉ thêm vào cuộc nói chuyện giữa Nhất Minh và Du Hiểu sau khi họ rời đi.
Tiếp nối đoạn đối thoại Nhất Minh nói Du Hiểu chửi người, họa sĩ truyện tranh đã chèn thêm chuyện Du Hiểu và Lê Lê cà khịa nhau trước mặt Phong Cửu Cừ, rồi cuối cùng Nhất Minh thông qua những gì thấy và cảm nhận được gần đây, nói ra một chút suy nghĩ của cậu về con người Hắc Cách.
Vì Hoa Di Chi biết mối quan hệ giữa Nhất Minh và Hắc Cách là do một tay Hắc Cách sắp đặt, nên bọn họ đều ngầm ăn ý giấu Nhất Minh một vài chuyện. Chỉ nói với cậu rằng họ không phải kẻ địch.
Còn những cư dân Nhiễm Mục Thành mà cậu gặp thì lại biết ơn người đó đã đưa họ thoát khỏi đêm dài vĩnh cửu.
“Mình rất phiến diện, mình không nhìn rõ Hắc Cách là người như thế nào, nhưng hắn cũng không định nói rõ ràng với mình.” Nhất Minh nói với Du Hiểu, “Mình không quan tâm Hắc Cách là ai, mình và hắn không thể nào nói chuyện được.”
Nhất Minh sẽ không tán thành quan điểm về sinh mệnh của Hắc Cách, cũng sẽ không tán thành cái gọi là lấy mạnh chế mạnh của hắn.
Cậu luôn cảm thấy, sự áp chế bằng vũ lực không bằng được sự chân thành.
Trong truyện tranh, Du Hiểu mở to đôi mắt đỏ tròn xoe của mình, nói: “Thật sự không giống lời cậu sẽ nói.”
Nhất Minh thừa nhận: “Mình không có cách nào bình tĩnh đối xử với hắn.”
Cậu không thể quên được nỗi đau và tuyệt vọng của mình lúc đó, cũng như hình ảnh mảnh ghép mà cậu hằng mong đợi vỡ tan rồi bay lả tả.
“Đừng gặp lại hắn nữa.” Cậu nói.
Nếu không cậu sẽ từ gương mặt mà cậu không thể nào quên đó nhớ lại ngày mưa ấy.
Truyện tranh kết thúc ở đoạn Triều Tịch tuyên chiến với công chúa, Hoa Di Chi và những người khác cho rằng đây là một cơ hội cực tốt, cơ hội để Triều Tịch của họ một lần nữa vang danh trong đế quốc.
Họ cho rằng trong đế quốc vẫn còn rất nhiều dị năng giả hoặc người thường có cùng chí hướng với họ, nhưng Triều Tịch của họ trước giờ luôn che che giấu giấu, hành động lén lút, những người đó không tìm được họ.
Mà lần này, thế lực công chúa vốn mạnh mẽ không thể đối đầu lại bị Hắc Cách làm suy yếu quá nửa chỉ trong một đêm, bản thân Hắc Cách đang ở lại Nhiễm Mục Thành, mà họ cũng đang ở Nhiễm Mục Thành.
Hoa Di Chi và Nhiêu Nguyệt đều cho rằng, Hắc Cách tuy miệng thì không muốn trở thành thủ lĩnh của họ, nhưng giống như đêm qua và trước đó, hắn sẽ ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa Triều Tịch cũng đã đợi quá lâu rồi, họ cần một trận thắng lẫy lừng để vực dậy tinh thần.
Đối phương là công chúa hoàng gia, ở ngoài Phù Không Thành gặp được người của hoàng gia không hề dễ dàng, cơ hội lần này ngàn năm có một.
Vì vậy họ chọn ra mặt.
Lúc Lê Lê thấy cũng không phản đối gì nhiều, dù sao cô cũng sẽ không ra tay nữa, vì không có lợi ích. Công chúa sẽ không nói cho cô những điều cô muốn biết, nói nhiều lại thành nói sai.
Hơn nữa cô biết những người của Triều Tịch này sẽ không thật sự đến trước mặt cô cầu xin cô ra tay, lúc Triều Tịch và công chúa đánh nhau có khi cô còn được nghỉ ngơi một lát sau thời gian dài.
Ở thế giới hiện thực, kỳ nghỉ hè vẫn đang tiếp diễn.
Biên kịch sân khấu Khương Lan đã viết xong kịch bản, mấy ngày nay họ đã bắt đầu tập luyện.
“Áp lực quá, lúc nào cũng cảm giác đối diện chính là Lê thật sự.” Coser Lộ Lộ đóng vai Nhất Minh nói.
Lúc nghỉ giải lao, mấy coser nghe vậy, đồng loạt gật đầu.
“Giống quá đi, bất kể là phương diện nào!” Khương Lan chỉ muốn gật đầu lia lịa, “Không hổ là nữ thần của tôi! Ngay cả chỏm tóc ngố cũng giống y như đúc!”
Nghe vậy, Lê Lê bưng ly trà sữa thêm đá, khẽ mỉm cười.
Cô cũng không rõ tại sao chỏm tóc trên đầu mình mãi không chịu nằm yên, gió thổi là lại bay phấp phới, lắc qua lắc lại.
Chẳng lẽ gối ngủ của cô không được thoải mái? Hay là tư thế ngủ của cô có vấn đề?
“Cứu mạng, cười lên lại có thần thái của Hắc Cách!” Fan của Hắc Cách, cũng là coser La Hàm đóng vai Hắc Cách, ôm tim, sau đó lộ ra vẻ mặt như vừa lóe lên ý tưởng.
Cô lấy đạo cụ cosplay của mình, chiếc mặt nạ bạc đó, đeo cho Lê Lê.
Thế là Lê Lê biến thành Hắc Cách phiên bản Lê tóc ngố, lại còn là kiểu đang mỉm cười cầm trà sữa.
“Cái này gọi là gì, tương ái tương sát hả?” Khương Lan cười đến ôm bụng.
Lê Lê ra vẻ suy tư: “Vậy bây giờ có phải còn thiếu chút gì đó không?”
“Thiếu váy hả?” Coser đóng vai Đường giơ tay, “Váy xẻ tà cao của chị gái Tu La!”
Lộ Lộ vừa nghe, liền thuận thế diễn lại meme trong truyện: “Không cần váy! Anh là cô gái xinh đẹp nhất tôi từng gặp!”
Chú Corgi mắt xanh mà cô dắt theo cũng phối hợp ngẩng đầu lên.
“Gâu gâu gâu!” Sủa rõ vui.
Mấy coser cười nghiêng ngả, cười một lúc biên kịch Khương Lan lại cảm thấy những tình tiết họ tùy tiện bịa ra rất đau lòng, lấy sổ tay ra lia lịa ghi lại khoảnh khắc lóe lên ý tưởng.
Theo lời cô nói, cô “lái xe” toàn bị khóa tài khoản, nên cô không còn tài khoản nào nữa, bây giờ cô muốn đi theo phong cách văn nghệ thanh xuân tươi mát.
Nói tóm lại, là cô muốn viết truyện ngược cho đồng nhân.
“Đến đây nào họa sĩ truyện tranh! Chúng ta hãy xem ai ngược hơn!” Cao thủ đồng nhân bị ngược cho sống dở chết dở nói như vậy.
Không vội tiếp tục, họ lại tiếp tục tán gẫu.
Biểu hiện này của cô khiến Lê Lê dấy lên chút tò mò, cô cũng hạ giọng hỏi: “Tin gì vậy?”
Lộ Lộ không hề giấu giếm, nói thẳng: “Họa sĩ truyện tranh nhập viện rồi.”
“?! Thật hay giả vậy!” Các coser không dám tin.
“Tớ cứ tưởng họa sĩ truyện tranh là robot, robot cũng nhập viện được à? Sửa chữa linh kiện hả?” Coser đóng vai An Hộc Vũ nói.
“Bình thường thôi, với cường độ cập nhật đó mà không nhập viện mới lạ.” Khương Lan nghe lỏm được, vừa lia lịa gõ chữ vừa chen vào nói.
“Tớ cũng tưởng họa sĩ truyện tranh là người sắt.” La Hàm nói, “Vậy mà cũng đổ bệnh nhập viện sao?”
Lộ Lộ nói: “Tớ cũng không chắc, nhưng xem lần cập nhật truyện tranh tới có bị hoãn hay rút ngắn không là biết thật hay giả ngay.”
Giây phút này, mấy coser nhìn nhau.
“Mong là họa sĩ truyện tranh không sao!” Họ muốn xem chương mới!
“Họa sĩ truyện tranh sao cũng được, chương mới không thể thiếu!”
Lê Lê nhất thời không biết nên cảm thán họa sĩ truyện tranh bi thảm đến mức vẽ truyện tranh mà nhập viện, hay là cảm thán đám người này đúng là lũ quỷ tư bản.
Còn tin tức có thật hay không, thì như Lộ Lộ nói, xem tình hình cập nhật lần tới là biết.
Hóa Thân Thành Nhân Vật Được Yêu Thích
Đánh giá:
Truyện Hóa Thân Thành Nhân Vật Được Yêu Thích
Story
Chương 197: Đổ bệnh
10.0/10 từ 48 lượt.