Hãy Để Lãng Mạn Làm Chủ

Chương 28


Việc cải biên diễn ra suôn sẻ lạ thường.


Vốn dĩ “Tiểu Đề Đại Tố” là bài tủ của Quan Nhất Hòa, cộng thêm việc trao đổi với Lý Hoa rất hợp ý nên cảm hứng của cô cứ thế tuôn trào.


Tay cô thoăn thoắt viết nhạc nhưng tâm trí lại treo ngược cành cây: Cái cậu em Lý Hoa này, chuyện giường chiếu thì nhạt, tán tỉnh cũng chẳng biết nương theo câu chuyện, được mỗi cái nói chuyện chuyên môn là hợp gu.



Có lẽ vì cùng dân Nhạc viện nên hễ bàn về âm nhạc là Lý Hoa thú vị hơn hẳn, anh ta còn kể mấy câu chuyện cười mà chỉ sinh viên trường nhạc mới hiểu nổi.


Thế là hai người ngồi ở nhà Lý Hoa bàn công việc, bàn qua tán lại thế nào mà bầu không khí bắt đầu trở nên mập mờ.


Lý Hoa bắt chước dáng vẻ của một giảng viên trường Hải Âm làm cô cười ngất, cười xong mới phát hiện anh ta đang im lặng nhìn cô chăm chú.


Quan Nhất Hòa lạ gì ánh mắt này của Lý Hoa.


Trời đã tối, không khí lại tốt, hai người từng có quá khứ với nhau, địa điểm cũng quá sức hợp lý.


Biết đâu lần này anh ta còn chuẩn bị sẵn cả bao cao su rồi cũng nên.


Với lại, hôm nay Lý Hoa trông cũng thuận mắt hơn trước một chút.


Nhưng cái cốt lõi bên trong vẫn y chang ngày xưa, chẳng biết là nhát cáy hay quen thói thụ động. Hai người bàn công việc lâu thế, liếc mắt đưa tình cũng có, vậy mà cái ghế sofa ba chỗ ngồi vẫn chỉ chịu sức nặng của mình Quan Nhất Hòa, còn Lý Hoa thì ngồi lì ở cái ghế đơn bên cạnh từ đầu đến cuối.


Cô thấy mà cạn lời: Ít ra cậu cũng phải kiếm cớ ngồi lại gần tôi chứ, có thế thì dù ai s* s**ng ai trước cũng thuận tiện hơn mà?


Không phải Quan Nhất Hòa không dám sà vào lòng anh ta.


Vấn đề là Lý Hoa chưa đủ sức khơi dậy h*m m**n trong cô.


Thế là Quan Nhất Hòa lại thuần thục chuyển sang chế độ giả ngu. Cô xem đồng hồ, bảo mai có việc bận nên phải về nghỉ sớm.


Lý Hoa chẳng nói gì, chỉ gật đầu.


Bầu không khí mập mờ tan biến tức thì, hai người chào tạm biệt như bạn bè bình thường.


Quan Nhất Hòa một tay xách túi laptop, tay kia xỏ giày. Thấy thế, Lý Hoa đưa tay nhẹ nhàng đỡ lấy cô. Quan Nhất Hòa vừa định ngẩng đầu cảm ơn xã giao thì trượt chân đứng không vững, Lý Hoa vội vàng nắm lấy hai cánh tay cô.


Đến khi cô đứng vững rồi, tay anh ta vẫn không buông.


Cô ngước mắt kiễng chân, anh ta cúi đầu ôm eo.


Môi Lý Hoa chạm vào cổ Quan Nhất Hòa, tay cũng bắt đầu trượt từ eo cô xuống dưới. Cảm giác xa lạ khiến cô bỗng dưng tỉnh táo lại.



Cô nhẹ nhàng đẩy đầu anh ta ra, người hơi lùi lại khỏi vòng tay ấy.


Anh ta ngẩng lên, ánh mắt khó hiểu.


Cô nâng mặt anh ta lên, khẽ bĩu môi, biểu cảm tiếc nuối vừa đủ: “Đến tháng rồi.”


Nghe vậy anh ta đành phải buông cô ra.


Trước khi bước ra khỏi cửa nhà Lý Hoa, Quan Nhất Hòa còn thì thầm vào tai anh ta vài câu lả lơi. Thấy chàng trai trẻ lại bắt đầu rạo rực, cô mím môi cười rồi quay lưng bỏ đi.


Cánh cửa đóng lại, vẻ mặt cô lập tức trở về trạng thái bình thản.


Thực ra “bà dì” của cô đã đi từ hôm kia rồi, chỉ là không hiểu sao hôm nay cô chẳng có hứng thú làm chuyện đó với Lý Hoa.


Cô tự nhủ: Chắc do hết kỳ kinh nguyệt nên hormone ổn định lại, thành ra không muốn lên giường.


Cũng có thể là khi tay Lý Hoa luồn vào trong áo, cô bỗng dưng nhớ đến Trần Mộ Giang.


Nhắc đến Trần Mộ Giang, hai người đã gần hai tháng không liên lạc.


Cũng không hẳn là cắt đứt hoàn toàn, có tương tác trên vòng bạn bè WeChat một hai lần.


Nhưng cũng chẳng gọi là tương tác thực sự.


Một đêm nọ, Quan Nhất Hòa lại sầu não vì chuyện sáng tác nên chia sẻ vài tấm ảnh chụp màn hình phim lên vòng bạn bè, Trần Mộ Giang thả tim cho cô. Đó là lần tương tác đầu tiên sau cuộc điện thoại chẳng mấy vui vẻ kia.


Lúc đó cô nghĩ: Thấy chưa, cảm xúc qua đi rồi thì tín hiệu hòa giải kiểu gì cũng xuất hiện.


Dù sao thì, với tư cách là một bạn giường thú vị, cô cũng khá đạt chuẩn đấy chứ.


Cô không chủ động tìm anh, mà tín hiệu của anh cũng chỉ dừng lại ở cái thả tim ấy.


Thôi được rồi, có lẽ còn một tín hiệu không rõ ràng nữa, chỉ là Quan Nhất Hòa vẫn không bắt sóng.


Lâm Thù Nghiêu đăng bản phối khí cũ lên vòng bạn bè, giữa một rừng like của dân trong nghề, cái tên Trần Mộ Giang cũng xuất hiện.


Giây trước cô vừa vào bình luận tâng bốc cô bạn thân lên mây xanh, giây sau Trần Mộ Giang đã xuất hiện ngay bên dưới bình luận của cô.


Quan Nhất Hòa: Nghiêu nhà tao đỉnh quá, phất cờ hò reo.


Trần Mộ Giang: Đỉnh.


Sau đó Lâm Thù Nghiêu trả lời riêng từng người, còn cô và anh thì tuyệt nhiên không có một câu đối thoại nào.


Như hai người xa lạ.



Lâm Thù Nghiêu còn hỏi cô trong nhóm chat hội chị em.


Lâm Thù Nghiêu: @Quan Nhất Hòa, mày với Trần Mộ Giang cạch mặt nhau rồi à?


Văn Nhược Liễu: ?


Lâm Thù Nghiêu: [Ảnh chụp màn hình].


Lâm Thù Nghiêu: Hai người còn kết bạn WeChat không đấy?


Quan Nhất Hòa: [Đoạn ghi âm 47 giây].


Quan Nhất Hòa kể lại đầu đuôi câu chuyện cho hội chị em nghe.


Các bạn cô nhao nhao bảo chắc không đến mức đó đâu, chuyện nhỏ nhặt thế này cứ lờ đi là xong.


Lâm Thù Nghiêu: Hơn nữa, người ta chịu để tâm đến mày chẳng phải chuyện tốt sao.


Lâm Thù Nghiêu: Dù mới hai mươi bảy tuổi.


Lâm Thù Nghiêu: Mày yêu đương với bao nhiêu người dưới ba mươi rồi, thêm một người cũng có sao đâu.


Quan Nhất Hòa: Thôi đi, để tâm cái khỉ mốc.


Quan Nhất Hòa: Tao thật sự không hiểu nổi, sao đàn ông ai cũng thích diễn vai thâm tình thế nhỉ? Cứ đàng hoàng mà bắt cá đi, có ai trách móc gì đâu.


Văn Nhược Liễu: Là do mày không nỡ trách thì có.


Quan Nhất Hòa: Thì người ngủ với cậu ta là tao mà, tao tìm cậu ta vì thấy cậu ta biết chơi bời đấy chứ.


Quan Nhất Hòa: Tao không tin là cậu ta không hiểu.


Lâm Thù Nghiêu: Không cho phép người ta động lòng thật à?


Quan Nhất Hòa: Phì, ban ngày ban mặt cấm kể chuyện ma.


Lâm Thù Nghiêu: Ha ha ha ha.


Văn Nhược Liễu: Cười chết mất.


Cảm xúc của Quan Nhất Hòa có hơi kích động, khuôn mặt cô tức giận khi cúi xuống nhìn điện thoại.


Quan Nhất Hòa: Không phải tao nhắm vào cậu ta.


Quan Nhất Hòa: Nhưng mà sau vụ của ông Vương producer đại tài ấy.



Quan Nhất Hòa: I am officially allergic to mấy gã si tình. [Mặt cười].


“Mẹ kiếp.”


Cô quăng điện thoại xuống, không nhịn được chửi đổng một câu với không khí.


Cô biết mình vẫn để tâm đến việc Trần Mộ Giang không tìm mình. Cô đã ba mươi tuổi rồi, sẽ không tự lừa dối bản thân trong chuyện tình cảm nữa. Nhưng cô cũng hiểu rõ, sự để tâm của cô sẽ không giống như thời mới biết yêu, khiến cô không kiểm soát được mà làm đủ trò để thu hút sự chú ý của đối phương.


Để tâm, chỉ thế thôi. Nó sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của cô.


Trong thế giới của tuổi ba mươi, chỉ cần cuộc sống vẫn vận hành bình thường thì mọi phiền não đều là chuyện nhỏ.


Hồi ức kết thúc, Quan Nhất Hòa của hiện tại ngồi thẫn thờ, bóng dáng Trần Mộ Giang và những lời nói của bạn bè cứ đan xen đứt quãng trong đầu. Ngón tay cô vô tình chạm vào nút phát nhạc, trong phòng vang lên giọng hát của Vương Phi.


“… Nếu không phải tự chuốc phiền phức thì chẳng có gì đáng để mặc niệm bi ai…”


Cô bất giác ngâm nga theo điệu nhạc, hát một lúc bỗng dưng nảy sinh chút kích động muốn tìm Trần Mộ Giang.


Chỉ là “một chút”, nên sự kích động ấy tạm thời chỉ dừng lại ở suy nghĩ. Cô mím môi, theo thói quen mở Tiểu Hồng Thư lên định giết thời gian.


Cũng chẳng biết có phải ông trời sắp đặt hay không, trang chủ của cô hiện lên bài đăng của một hot girl mạng, người bị nghi là một “con cá” khác trong ao của Trần Mộ Giang.


Nickname của cô nàng là một chuỗi tiếng Anh, tên thật chắc có chữ Ninh, vì fan đều gọi là Ninh Muội.


Ninh Muội là một beauty blogger thuần túy, trên trang cá nhân toàn là ảnh selfie và phối đồ. Nhìn ảnh thì tuổi tác không lớn, chắc chỉ tầm hơn hai mươi, trông quả thực rất xinh đẹp, vừa xinh xắn đáng yêu lại có nét riêng, gu ăn mặc cũng rất có cá tính nên lượng fan không nhỏ.


Quan Nhất Hòa vừa lướt vừa thầm đánh giá: Ừ, đẹp đấy, hơn nữa nhìn ảnh thôi đã thấy tràn đầy sức sống.


Hoàn toàn khác biệt với phong cách của cô.


Tất nhiên, sự khác biệt này chẳng liên quan gì đến tuổi tác, mà là khí chất của hai người vốn dĩ đã một trời một vực. Cô năm hai mươi tuổi đã là bà chị khí chất ngút trời, còn Ninh Muội này đến ba mươi tuổi chắc vẫn là cô em gái nũng nịu.


Cô cười khẩy: Xem ra Trần Mộ Giang cứ thấy đẹp là thích tất.


Nghĩ đi nghĩ lại, cô chẳng phải cũng thế sao? Lý Hoa không được coi là đẹp trai kiểu mẫu, chủ yếu nhờ khí chất và chiều cao tạo nên sức hút; bạn trai cũ Lý Tu Trạch xét về ngoại hình thì khá thư sinh, chỉ là nhờ vai rộng dáng cao cộng thêm tính cách trầm ổn nên mới bớt vẻ phi công trẻ.


Còn Trần Mộ Giang thì…


Cô rũ mắt, ngón tay dừng lại trên màn hình, trong đầu hiện lên khuôn mặt đó.


Trong số những người này, anh là người đẹp trai nhất không cần bàn cãi, dù sao cũng là minh tinh. Khí chất cũng miễn chê, dù sao cũng được đào tạo bài bản. Tính cách à, cũng thú vị đấy, dù sao cũng lăn lộn trong showbiz và tình sử chắc cũng dày dặn. Còn khoản giường chiếu thì cũng…


Cô lắc mạnh đầu: Vãi, sao càng nghĩ càng hăng thế này.


Để đánh lạc hướng bản thân, cô quẹt loạn xạ vài cái rồi bấm vào bài đăng đời thường mới nhất của Ninh Muội.



Toàn là ảnh đẹp và ghi chép cuộc sống. Cô lướt sang trái liên tục, đang lướt bỗng nhiên khựng lại.


Trong bức ảnh chụp đồ ăn Ninh Muội đăng, có thể thấy trên bàn ăn không chỉ có một người.


Rất nhiều người và có rất nhiều bàn tay, chuyện này chẳng có gì lạ cả, bạn bè tụ tập thôi mà.


Nhưng Quan Nhất Hòa liếc mắt là nhận ra ngay tay nào là của Trần Mộ Giang.


Từ góc chụp của bức ảnh có thể đoán được Ninh Muội ngồi ở vị trí nào, mà tay của Trần Mộ Giang lại đặt ngay gần bát đũa của cô nàng.


Cô lại cười khẩy một tiếng, không nhịn được buông lời mỉa mai: “Diễn cái vai si tình gì chứ.”


Cô quẹt một cái, tắt ngấm ứng dụng.


Về việc Trần Mộ Giang có những “con cá” khác, Quan Nhất Hòa thật sự không giận, thậm chí cô còn thấy thế mới là bình thường.


Trẻ tuổi khí thịnh, ngoại hình ưu việt, cô cũng đang nói chính mình đấy, lại còn lăn lộn trong showbiz, mỗi ngày không chỉ tiếp xúc với bao nhiêu nam thanh nữ tú, mà số người chủ động dâng đến tận miệng cũng cả đống. Mấy từ như “cấm dục”, “chung thủy” thật sự chẳng liên quan gì đến họ.


Nếu bên cạnh Trần Mộ Giang thực sự không có người phụ nữ nào khác, cô mới nghi ngờ anh có vấn đề ấy chứ.


Nghĩ đến đây, Quan Nhất Hòa nhún vai, quăng điện thoại sang một bên, ngồi lại vào đàn piano, một tay mò mẫm hợp âm, một tay sửa chữa trên bản nhạc.


Thân đàn rung lên bần bật, là điện thoại rung, màn hình hiển thị Lý Hoa gọi tới.


Cô bắt máy: “Đến rồi sao?”


“Ok, chị thay đồ rồi xuống ngay.”


“Nóng không? Em có thể lên nhà đợi mà.”


“Được, thế em đợi ở hầm xe nhé.”


Quan Nhất Hòa thong thả đứng dậy, thay quần áo xong lại dặm lại lớp trang điểm.


Trước khi ra khỏi cửa, cô vuốt tóc một cái, kiểm tra lại diện mạo lần cuối.


Cửa thang máy mở ra rồi đóng lại, cô mỉm cười bước về phía xe của Lý Hoa.



Ông Vương producer đại tài: Anh Vương, bạn trai cũ, đã xuất hiện ở chương 22.


I am officially allergic to tình chủng: Tôi chính thức bị dị ứng với mấy gã si tình.


Cá/Nuôi cá: Tiếng lóng chỉ những đối tượng đang tán tỉnh, mập mờ (trong “ao cá” của tra nam/tra nữ).


Ning Mei (Ninh Muội): Chữ “Mei” (M) có nghĩa là em gái/muội muội, thường dùng làm nickname đáng yêu cho các cô gái trẻ.


Hãy Để Lãng Mạn Làm Chủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hãy Để Lãng Mạn Làm Chủ Truyện Hãy Để Lãng Mạn Làm Chủ Story Chương 28
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...