Hải Đường Cựu Mộng
Chương 1
84@-
Tôi tên là Ôn Tiện, là tiểu thư của một gia đình giàu có họ Ôn ở Thượng Hải.
Sinh ra trong thời loạn lạc, lẽ ra tôi có thể sống một cuộc đời an nhàn tại gia, nhưng không ngờ, cha tôi là một tay trọc phú đã làm ăn thua lỗ, dẫn tới phá sản.
Thế là tôi trở thành người vợ lẽ thứ năm của một người nào đó.
1.
Để vượt qua cơn khốn khó này, cha tôi đã gả tôi làm vợ lẽ cho Giang Lễ, đối phương có thể cứu ông ta.
2.
Giang Lễ xuất thân từ gia đình quân phiệt, mới mười sáu tuổi đã có thể tự mình dẫn quân.
Khuyết điểm duy nhất của đối phương là...
Có quá nhiều vợ lẽ.
3.
Tôi vào cửa làm người vợ lẽ thứ năm.
Vợ cả là Lâm Thứ Ý, là tiểu thư xuất thân từ gia đình nho giáo, đã đính hôn với Giang Lễ từ nhỏ.
Vợ hai là Vãn Muội, ca nữ nổi tiếng một thời ở Bách Lạc Môn, tài ca múa đều giỏi.
Vợ ba là Trần Sơ Vận, tiểu thư du học về nước, cũng là mối tình đầu của Giang Lễ.
Vợ tư là Bạch Thải Thu, xuất thân từ dân tị nạn đến Thượng Hải lánh nạn, tình cờ cứu được Giang Lễ và trở thành y nữ.
4.
Ôi trời!
Một người là thanh mai trúc mã, một người là chu sa chí, một người là tình đầu ngây ngô, một người là bạch nguyệt quang.
Còn tôi, bị ép buộc vào đây, trông thật là... Quá gượng gạo.
5.
Đúng là tại ông cha tham tiền của tôi.
Thôi! Tôi cũng chẳng kén cá chọn canh, dù sao cũng là lấy chồng, lấy ai chẳng được.
Hơn nữa, giờ tôi đã vào cửa nhà người ta rồi.
6.
Nhưng tôi thực sự không đấu lại được với họ, đặc biệt là vợ hai, tính tình của cô ấy rất nóng nảy, chỉ cần sơ sẩy một chút là tôi sẽ bị phạt quỳ ngay.
Thôi!
Đã lấy chồng rồi, chết thì sao?
Mỗi lần như vậy, tôi lại tự an ủi mình như thế.
7.
Sau mấy ngày sống chung, tôi nhận ra mỗi một "bông hoa" này đều có đặc điểm riêng.
Lúc rảnh rỗi thì vợ cả sẽ chăm hoa, trồng cỏ,
hoặc thêu thùa, chép kinh, cô ấy vẫn giữ chút tư tưởng phong kiến, bình thường ít khi để ý tới chuyện của các vợ lẽ, nhưng hễ cô ấy ra tay, là có thể trấn áp được tất cả.
9.
Vợ hai thì khác, lúc rảnh rỗi ngoài đánh mahjong thì ca hát, nhảy múa, đi ngang qua phòng cô ấy còn nghe thấy tiếng nói mơ: "Ù! Đưa tiền đây!"
Bản chất cô ấy rất có duyên, thích tiền nhưng không tham tiền, dung mạo xứng đáng là một trong những người đẹp nhất Thượng Hải.
10.
Vợ ba thì thẳng thắn, bộc trực, miệng cứng nhưng lòng mềm.
Bề ngoài là một tiểu thư du học phóng khoáng, nhưng thực chất là một "chuyên gia hóng hớt", chuyện gì ở Thượng Hải cô ấy cũng biết hết.
11.
Vợ tư khá thân với tôi.
Tính tình của cô ấy hiền lành, sống phóng khoáng, không tranh giành.
Nghe nói trước đây cô ấy đã theo thầy học nghề y, y thuật rất cao siêu.
12.
Trong nhà họ Giang, người không ưa nhau nhất chính là vợ hai và vợ ba.
Có lẽ do tính cách thẳng thắn của vợ ba, nên cô ấy thực sự không thể chịu được kiểu người giả tạo như vợ hai.
Hễ có hai người họ ở đâu là ở đó sẽ xảy ra cãi vã ngay.
Gần đây ở Thượng Hải chiến sự liên miên, phần lớn các gia đình giàu có đều chạy nạn đi đến nơi khác, người hầu trong nhà họ Giang cũng bỏ đi hết.
Vì đang ở doanh trại nên Giang Lễ không thể về, vì vậy mấy chị em chúng tôi cũng không dám hành động bừa bãi.
14.
Vì không tìm đủ người chơi mahjong nên vợ hai đã nhất quyết kéo vợ ba, vợ tư và tôi vào bàn.
Do vợ ba ù bài của vợ hai nên hai người lại cãi nhau, cuối cùng đẩy bài, chia tay trong bất hòa.
Tôi và vợ tư nhìn nhau ngơ ngác...
15.
Không nhớ rõ là ngày nào, ở một nơi nào đó tại Thượng Hải lại vang lên vài tiếng súng.
Vợ hai nói tôi gan lớn, cô ấy sợ đến mức không chịu rời khỏi phòng tôi, đúng lúc này vợ tư đến chữa chứng đau lưng cho tôi.
16.
Nhắc đến chứng đau lưng của tôi, cũng thật kỳ lạ.
Vì vợ ba chê canh của vợ hai nấu nhạt quá nên hai người họ lại cãi nhau, suýt nữa thì làm nổ tung cả nhà bếp.
Tôi sợ hai người họ đánh nhau nên chạy ra ngăn, không may bị trẹo lưng.
17.
"Đùng! Đùng! Đùng!"
Ở đâu đó lại vang lên vài tiếng súng nữa, màn đêm tĩnh lặng trở nên đáng sợ hơn.
18.
Một lát sau, vợ cả nghe tiếng động cũng chạy đến.
Cả Thượng Hải bị mất điện, là mất điện cục bộ, có thể là do quân đội đang tìm máy điện báo của gián điệp.
Năm người chúng tôi ôm nhau trong căn phòng nhỏ của tôi, bầu không khí lúc này thật sự có chút... Ấm áp?
19.
“Ừm... Hay là thắp nến rồi đánh bài?”
Vợ b mở miệng chọc vợ hai.
Ánh trăng lọt qua cửa sổ, mọi người nhìn thấy đầu vợ hai lén lút thò ra khỏi chăn rồi hỏi câu đó.
Quả nhiên... Vợ hai đúng là thần bài bạc.
20.
Tất nhiên chúng tôi chẳng có tâm trạng đánh mahjong.
Vợ cả liên tục không liên lạc được với Giang Lễ, mọi người đều nghi ngờ anh ấy đã gặp chuyện.
Trong năm người chúng tôi, chỉ có tôi là còn cha mẹ, nhưng... Ông cha của tôi đã cuốn gói bỏ trốn từ lâu nên cũng không thể trông cậy vào ông ta được.
Vì vậy, tôi cũng chẳng còn cách nào khác.
21.
Đêm nay trôi qua thật dài, mọi người đều thức đến khi mặt trời mọc mới dám về phòng ngủ bù.
Nhưng chưa được bao lâu thì máy bay địch thả bom xuống, Thượng Hải thất thủ...
Hải Đường Cựu Mộng
Tôi tên là Ôn Tiện, là tiểu thư của một gia đình giàu có họ Ôn ở Thượng Hải.
Sinh ra trong thời loạn lạc, lẽ ra tôi có thể sống một cuộc đời an nhàn tại gia, nhưng không ngờ, cha tôi là một tay trọc phú đã làm ăn thua lỗ, dẫn tới phá sản.
Thế là tôi trở thành người vợ lẽ thứ năm của một người nào đó.
1.
Để vượt qua cơn khốn khó này, cha tôi đã gả tôi làm vợ lẽ cho Giang Lễ, đối phương có thể cứu ông ta.
Trời ơi, sao tôi lại gặp phải một người cha tham tiền đến thế?
2.
Giang Lễ xuất thân từ gia đình quân phiệt, mới mười sáu tuổi đã có thể tự mình dẫn quân.
Khuyết điểm duy nhất của đối phương là...
Có quá nhiều vợ lẽ.
3.
Tôi vào cửa làm người vợ lẽ thứ năm.
Vợ cả là Lâm Thứ Ý, là tiểu thư xuất thân từ gia đình nho giáo, đã đính hôn với Giang Lễ từ nhỏ.
Vợ hai là Vãn Muội, ca nữ nổi tiếng một thời ở Bách Lạc Môn, tài ca múa đều giỏi.
Vợ ba là Trần Sơ Vận, tiểu thư du học về nước, cũng là mối tình đầu của Giang Lễ.
Vợ tư là Bạch Thải Thu, xuất thân từ dân tị nạn đến Thượng Hải lánh nạn, tình cờ cứu được Giang Lễ và trở thành y nữ.
4.
Ôi trời!
Một người là thanh mai trúc mã, một người là chu sa chí, một người là tình đầu ngây ngô, một người là bạch nguyệt quang.
Còn tôi, bị ép buộc vào đây, trông thật là... Quá gượng gạo.
5.
Đúng là tại ông cha tham tiền của tôi.
Thôi! Tôi cũng chẳng kén cá chọn canh, dù sao cũng là lấy chồng, lấy ai chẳng được.
Hơn nữa, giờ tôi đã vào cửa nhà người ta rồi.
6.
Nhưng tôi thực sự không đấu lại được với họ, đặc biệt là vợ hai, tính tình của cô ấy rất nóng nảy, chỉ cần sơ sẩy một chút là tôi sẽ bị phạt quỳ ngay.
Thôi!
Đã lấy chồng rồi, chết thì sao?
Mỗi lần như vậy, tôi lại tự an ủi mình như thế.
7.
Sau mấy ngày sống chung, tôi nhận ra mỗi một "bông hoa" này đều có đặc điểm riêng.
Lúc rảnh rỗi thì vợ cả sẽ chăm hoa, trồng cỏ,
hoặc thêu thùa, chép kinh, cô ấy vẫn giữ chút tư tưởng phong kiến, bình thường ít khi để ý tới chuyện của các vợ lẽ, nhưng hễ cô ấy ra tay, là có thể trấn áp được tất cả.
9.
Vợ hai thì khác, lúc rảnh rỗi ngoài đánh mahjong thì ca hát, nhảy múa, đi ngang qua phòng cô ấy còn nghe thấy tiếng nói mơ: "Ù! Đưa tiền đây!"
Bản chất cô ấy rất có duyên, thích tiền nhưng không tham tiền, dung mạo xứng đáng là một trong những người đẹp nhất Thượng Hải.
10.
Vợ ba thì thẳng thắn, bộc trực, miệng cứng nhưng lòng mềm.
Bề ngoài là một tiểu thư du học phóng khoáng, nhưng thực chất là một "chuyên gia hóng hớt", chuyện gì ở Thượng Hải cô ấy cũng biết hết.
11.
Vợ tư khá thân với tôi.
Tính tình của cô ấy hiền lành, sống phóng khoáng, không tranh giành.
Nghe nói trước đây cô ấy đã theo thầy học nghề y, y thuật rất cao siêu.
12.
Trong nhà họ Giang, người không ưa nhau nhất chính là vợ hai và vợ ba.
Có lẽ do tính cách thẳng thắn của vợ ba, nên cô ấy thực sự không thể chịu được kiểu người giả tạo như vợ hai.
Hễ có hai người họ ở đâu là ở đó sẽ xảy ra cãi vã ngay.
Gần đây ở Thượng Hải chiến sự liên miên, phần lớn các gia đình giàu có đều chạy nạn đi đến nơi khác, người hầu trong nhà họ Giang cũng bỏ đi hết.
Vì đang ở doanh trại nên Giang Lễ không thể về, vì vậy mấy chị em chúng tôi cũng không dám hành động bừa bãi.
14.
Vì không tìm đủ người chơi mahjong nên vợ hai đã nhất quyết kéo vợ ba, vợ tư và tôi vào bàn.
Do vợ ba ù bài của vợ hai nên hai người lại cãi nhau, cuối cùng đẩy bài, chia tay trong bất hòa.
Tôi và vợ tư nhìn nhau ngơ ngác...
15.
Không nhớ rõ là ngày nào, ở một nơi nào đó tại Thượng Hải lại vang lên vài tiếng súng.
Vợ hai nói tôi gan lớn, cô ấy sợ đến mức không chịu rời khỏi phòng tôi, đúng lúc này vợ tư đến chữa chứng đau lưng cho tôi.
16.
Nhắc đến chứng đau lưng của tôi, cũng thật kỳ lạ.
Vì vợ ba chê canh của vợ hai nấu nhạt quá nên hai người họ lại cãi nhau, suýt nữa thì làm nổ tung cả nhà bếp.
Tôi sợ hai người họ đánh nhau nên chạy ra ngăn, không may bị trẹo lưng.
17.
"Đùng! Đùng! Đùng!"
Ở đâu đó lại vang lên vài tiếng súng nữa, màn đêm tĩnh lặng trở nên đáng sợ hơn.
18.
Một lát sau, vợ cả nghe tiếng động cũng chạy đến.
Cả Thượng Hải bị mất điện, là mất điện cục bộ, có thể là do quân đội đang tìm máy điện báo của gián điệp.
Năm người chúng tôi ôm nhau trong căn phòng nhỏ của tôi, bầu không khí lúc này thật sự có chút... Ấm áp?
19.
“Ừm... Hay là thắp nến rồi đánh bài?”
Vợ b mở miệng chọc vợ hai.
Ánh trăng lọt qua cửa sổ, mọi người nhìn thấy đầu vợ hai lén lút thò ra khỏi chăn rồi hỏi câu đó.
Quả nhiên... Vợ hai đúng là thần bài bạc.
20.
Tất nhiên chúng tôi chẳng có tâm trạng đánh mahjong.
Vợ cả liên tục không liên lạc được với Giang Lễ, mọi người đều nghi ngờ anh ấy đã gặp chuyện.
Trong năm người chúng tôi, chỉ có tôi là còn cha mẹ, nhưng... Ông cha của tôi đã cuốn gói bỏ trốn từ lâu nên cũng không thể trông cậy vào ông ta được.
Vì vậy, tôi cũng chẳng còn cách nào khác.
21.
Đêm nay trôi qua thật dài, mọi người đều thức đến khi mặt trời mọc mới dám về phòng ngủ bù.
Nhưng chưa được bao lâu thì máy bay địch thả bom xuống, Thượng Hải thất thủ...
Hải Đường Cựu Mộng
Đánh giá:
Truyện Hải Đường Cựu Mộng
Story
Chương 1
10.0/10 từ 38 lượt.