[h] Chị Nuôi Luôn Con Em
C20: 20. Tô Phở Có Hình Trái Tim
"Oh wow!!!
Nay Eng giàu vậy?
Mua tận bốn thùng...sữa xoài cho con luôn, Eng lãnh lương hả?"
Daeng nhìn thấy Engfa đang điều người vận chuyển ôm mấy thùng sữa vào nhà thì hỏi
"Nay chưa cuối tháng mà Daeng, chưa có lãnh lương...Chỉ là...ừ thì Eng mua cho con...là thích thì mua thôi!"
Engfa lúng túng không nói sao cho đúng vì thật chất là mình mua cho nàng
Daeng gật gù tỏ bày đã hiểu mà lòng vui sướng không ngừng vì mấy ngày trước còn hâm cắt cử sữa không cho mình uống sợ béo phì thì ra thương mình muốn chết, miệng nói vậy thôi chứ sao mà cắt được...hehe
Lầm rồi Daeng!!!
Ngay sau đó, Charlotte vừa tắm ra trên thân còn áo choàng tắm thấy ngoài phòng khách rôm rã mà tò mò đi ra...
Engfa vừa đưa tiền cho nhân viên vận chuyển xoay người đi vào liền thấy nàng tay đang dùng khăn lau khô tóc...
Vì nhìn nghiêng nàng lúc này...
Bỗng vạt áo tắm he hé lộ ra...
Engfa tim nhảy cẩn lên một phen, tai bỗng đỏ mà quay mặt đi thẳng xuống bếp làm như không thấy gì
"Mua sữa chi nhiều vậy?
Đừng nói với chị là mua trữ đặng ai cướp chị, em liên tính sổ nha?"
Charlotte lên tiếng hỏi nhìn theo bóng lưng Engfa xuống bếp
Daeng cau mày mắt từ tivi chuyển sang nhìn Engfa sau khi nghe chị đẹp nói...
Engfa xoay người nhe răng cười trừ, khó xử hận không thể bịt tai bịt mắt Daeng lại để mình lấy lòng nàng, đành chịu mà gạt nhóc con mình ra, đáp:
"Ừ...thì chị nói đúng rồi đó!
Nói không chi bằng làm ngay!"
Charlotte nhún vai cười đắc ý nói:
"Tốt!
Tan vỡ...
Daeng vỡ mộng!
Mama là đồ gian dối là đồ u mê gái!
Cơ mà...
Ừ thôi, chị đẹp thì được! Duyệt!
Daeng chề môi liếc Engfa một cái sau đó không còn để bụng nữa...
Engfa vuốt ngực may quá, Daeng biết điều không có lên án chỉ trích mình!
Bữa tối hôm nay, Charlotte không gặp đối tác cũng chẳng bận gì thế nên Engfa đã tranh thủ nấu phở cho nàng
Món mà nàng yêu thích!
Vẫn là chọn cách thức đường dẫn đến tình yêu ngắn nhất là đường bao tử
Thái dương đổ mồ hôi hột, mặt mày lắm lem bột pha bánh phở...
Bếp đặt nồi to khói bay hương thơm ngào ngạt...
Daeng ngồi chơi với nàng ở phòng khách xếp lego đợi chín đồ ăn
Charlotte từ khi biết được sự thật, mỗi nhìn Daeng bất giác mím môi ánh mắt chua sót...
Có lẽ là vì...
Vì Daeng sớm đã không có tình thương của mẹ!
Một nỗi trống trãi không thể lấp đầy!
Charlotte chỉ biết vậy thôi vì bản thân đều có đủ cha mẹ đầy tình thương nhưng Engfa hơn ai hết thảy nỗi niềm này nên mới...
Cũng vì Engfa mồ côi!
Đảo mắt sang gian bếp, Engfa đang xếp thịt ra từng tô sứ trắng một cách nghiêm túc đầy tâm tình ý gửi vào thành quả gần hai tiếng chuẩn bị và nấu ra...
Charlotte ấy nấy bao nhiêu thì thương Engfa bấy nhiều nhưng chỉ là không rõ thương ở đây là gì?
Thương trong tình yêu?
Hay thương trong sự thương hại hoàn cảnh?
"Chị, Daeng xong cả rồi mau ăn thôi!"
Engfa bưng khay gỗ đựng ba tô phở khói hi hút đi ra bàn ăn mĩm cười gọi
"Dạ...con xuống ngay!
Daeng nghe liền đáp tay nhanh chóng xếp gọn lego trên bàn cho vào giỏ
"Nghe rồi, xuống liền đây!"
Charlotte thoát ra suy tư kìa rồi đáp cùng phụ Daeng sắp xếp đồ lại
Engfa đặt tô phở không có chút màu sắc xanh của những miếng hành đáng ghét khiến nàng dị ứng sang phía nàng, Daeng thì kế bên tô nhỏ thịt bò tái được bầm nhuyễn ra...
Charlotte đưa tay kéo ghế thì Engfa đã vội ga lăng dành mà kéo cho, nàng nhếch môi cười cười ngồi xuống
Engfa sang phía đối diện chưa kịp ngồi xuống thì Daeng nhóc con lên tiếng thắc mắc:
"Eng...sao tô chị Char có...có trái tim dọ?"
Ý Daeng là hình trái tim được xịt vẽ bằng tương ớt đỏ mà Engfa đã công phu làm ra chỉ mỗi tô nàng là có...
Gửi gắm tâm tình đấy mà!
Engfa nghe con mình hỏi xong muốn hoá đá, muốn thồn đống bánh phở kia vào mồm con mình cho nói bớt nói lại...
Thật là...
Xấu hổ chết đi được!
Charlotte một bên phì cười, lúc này trước khi ngồi xuống đã thấy qua rồi nhưng là không muốn tỏ ra...
Tuy hơi sến, thú thật rất buồn cười đúng là đó giờ chưa được ai theo đuổi bằng cái cách này có chút không quen!
Engfa mím môi từ chối trả lời lườm Daeng một cái, nhóc con đương nhiên hiểu mama nên thôi thắc mắc mà cắm cuối múc phở ăn coi như chưa thắc mắc hỏi đi
Sau đó, quay sang gãi đầu cười ngại với nàng...
Charlotte chỉ cười rồi không nói gì sau đó lấy đũa gắp phở thưởng thức thành quả Engfa làm ra
Đầu bếp chính hôm nay không vội ăn mà hồi hộp nhìn đăm đăm miệng nàng đang tỉ mỉ nhai rồi nuốt xuống...
Là muốn biết kết quả liệu có phải mình nấu ngon giống như nhà hàng hay ăn hay không?
Charlotte nhướn mày húp miếng nước lèo xong đầu gật gật, Engfa một bên tim muốn thòng đợi nàng nói cảm nghĩ...
Không nhịn được, Engfa sốt ruột hỏi:
"Chị...có vừa miệng, có ngon không?"
Charlotte gắp thêm đũa cho vào miệng, vừa nhai mà đáp:
"Ngon y chang chị vậy!"
Hảo câu trả lời nha!
Engfa nghe xong cười te tét!
Nếu mà ngon như chị vậy là rất ngon rất tuyệt rồi còn gì!
Charlotte thấy Engfa cứ mãi ngây ngốc cười khi nghe mình hài lòng khen thì hỏi:
"Lo ăn đi, em cười ngốc cái gì?"
Engfa lật đật thoát ra mà liền gắp ăn
Daeng vừa ăn vừa nghĩ trong bụng Eng của mình sao không hỏi mình ta?
Mình cũng muốn được trả lời khen mama hôm nay nấu rất ngon nha!
Charlotte ăn được nửa tô mới sực nhớ ra mà hỏi:
" Daeng em có cần chị đút không?"
Daeng không có cơ hội trả lời chị đẹp của mình, Engfa đã nhanh nhảu đáp:
" Daeng lớn rồi tự ăn được mà, chị ăn đi kẻo nguội lại bán vốn em nấu không ngon!"
Charlotte nhìn mặt Daeng không khỏi buồn cười vì nhóc con bị hất hủi cắn môi trợn mắt với Engfa khi bị cướp lời mà phận làm con không được phản kháng
Và một buổi tối trôi qua vô cùng ấm áp, vừa ăn vừa nói cười!
Đồng hồ tích tắc từng nhịp trôi...
Đêm nay thao thức không thôi...
Engfa gác tay lên trán mà mĩm môi cười, nhìn trần nhà màu trắng mà lòng rộn ràng không ngừng vang
Có lẽ, không ngờ tới được rằng sự tình cờ gặp nhau lại để lại ấn tượng dài lâu...
Và rồi...
Trái tim đóng kín được khoá lại bằng một ổ khoá rỉ sét đau thương, phủ lên đó là bụi bặm và tơ nhện, nằm trong bóng tối bị bó xó một góc...
Được...
Một tia sáng ngời ngợi soi dẫn đường tìm đến mang hơi ấm của một tình yêu ngọt ngào...
Chỉ là...
Giống...
Thật giống...
Bản ngã cũ!
Dẫu biết...
Nhưng...
Vì yêu cứ đâm đầu???
"Mẹ, con đã tìm ra người năm xưa...
Và cả..."
"..."
Charlotte rít một hơi thuốc lá thuốc lá IQOS Fiit Change Tok vị bạc hà siro dâu được kết hợp giữa vị the mát của bạc hà giúp min mẫn lý trí và mùi thơm nhẹ của vị dâu xoa dịu nỗi sầu tư nhả ra làn khói hư ảo mờ trắng, tai nghe điện thoại bên kia đáp rồi trả lời:
"Con đương nhiên nhớ hơn nữa còn biết mình phải làm gì!"
"..."
"Đã dọn đến và đang sống chung!"
"..."
"Chỉ là trùng hợp!
Lúc đó, con chưa biết..."
Dứt lời, Charlotte xoa thái dương mình cơ hồ rất khó xử
"..."
"Năm sau lên lớp 1, nhóc con đó rất khấu khỉnh và thông minh!
Mặt mày sáng lạn chắc chắn lớn lên làm quan to!"
[h] Chị Nuôi Luôn Con Em