Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 216: Ai cứu hắn với!!!
45@-
Sau khi thành lập nhóm, Lại Vũ Đông còn bận rộn hơn cả thời gian tham gia show tuyển chọn.
Dù tạm thời không cần luyện nhảy, nhưng thay vào đó là hàng loạt lịch trình công việc lớn nhỏ khác nhau.
Ví dụ như phỏng vấn truyền thông của nhóm, chụp ảnh tạp chí, hoặc các hoạt động riêng như đại diện mỹ phẩm, quảng cáo đồ dùng sinh hoạt và các sự kiện thương mại.
Vừa mới debut mà đã nhận được hợp đồng quảng cáo cả một dòng sản phẩm từ thương hiệu lớn là điều không thể. Đừng mơ đến những thương hiệu xa xỉ top đầu, đến cả "idol quốc dân" như Phó Hàm Vũ còn chưa chắc lấy được, nói gì đến một tân binh mới debut như hắn.
Được đứng tại sự kiện thương mại của một thương hiệu xa xỉ đã là tài nguyên cực tốt rồi.
Mặc dù là một thí sinh tự do không có công ty chống lưng, nhưng tài nguyên mà Lại Vũ Đông nhận được sau khi debut tốt đến bất ngờ, chẳng kém gì vị trí center Tô Tuấn Triết hay Mạc Lê - người được công ty Tứ Gia hết lòng nâng đỡ. Điều này đã giáng một cú trời giáng vào mặt đám antifan trên diễn đàn từng dè bỉu hắn.
Tuy nhiên, tất cả những điều này không phải vì hắn giành được hạng hai.
Sau khi debut, việc "đảo vị trí" trong nhóm là chuyện thường tình. Nếu loại bỏ yếu tố tư bản, thì giữa các thành viên cùng đẳng cấp, tài nguyên thương mại được quyết định dựa vào hình tượng idol và sức mua của fan – với các thương hiệu xa xỉ thì họ thậm chí còn coi trọng hình tượng hơn. Còn tài nguyên show giải trí thì xem xét định vị cá nhân của idol, độ hot và tính cách.
Dịch sang lời lẽ tàn nhẫn của người thường một chút.
Người không đẹp, khí chất kém, fan nghèo thì nhãn hàng không ưa.
Người không nổi, không được lòng khán giả, không có hiệu ứng chương trình thì tổ chương trình không ưa. Trong số đó, những người đảm nhận vũ đạo thường xuyên rơi vào tình cảnh thất nghiệp, bởi không có nhiều show chỉ chuyên về nhảy.
Nhưng những sự thật phũ phàng ấy hoàn toàn không liên quan gì đến Lại Vũ Đông, trái lại còn là nơi hắn có thể phát huy ưu thế.
Đặc biệt là ở các sự kiện thương mại offline.
Đám đông vây quanh đến mức khó phân biệt đâu là người qua đường, đâu là fan hâm mộ, tiếng chụp ảnh và đèn flash liên tục không ngừng nghỉ. Các nhiếp ảnh gia liên tục gọi hắn nhìn vào ống kính, loạt ảnh chưa chỉnh sửa được đăng lên hàng loạt fanpage đều đạt tiêu chuẩn nhan sắc miễn kiểm định. Không cần kiểm soát bình luận, vẫn có dân mạng khen ngợi rối rít. Đến cả antifan cũng phải ngậm ngùi bắt đầu câu chê bằng cụm “Tuy trông đẹp thật nhưng...” Fan Yuzu vui cực kỳ.
Công bằng mà nói, so với thời gian còn là thực tập sinh, công việc bây giờ nhàn hơn nhiều, ngủ đủ giấc, sinh hoạt điều độ, cũng không tốn nhiều sức lực, nhiều nhất là lúc nào cũng phải vội vã trên xe.
Vì vậy, điều thực sự khiến Lại Vũ Đông đau đầu không phải là công việc, mà là... chuyện học hành.
Trước đó hệ thống từng hứa sẽ có một phương án giải quyết nhân văn hơn, nhưng vì hình thức giảng dạy ở trường hắn khá đặc biệt, nên kết quả cuối cùng là... không cần sắp xếp gì thêm.
Thông thường, nếu nghỉ học hơn hai tháng, sinh viên Trường Đại học Truyền thông XX sẽ phải làm thủ tục bảo lưu. Hắn tham gia show tuyển chọn đúng vừa vặn hơn hai tháng. Nhưng trường sử dụng hệ ba học kỳ, chia thêm một kỳ học mùa đông dành riêng cho thực tập.
Quy trình thông thường như sau:
Thi học kỳ xong vào tháng 11 thì bước vào kỳ học mùa đông, cuối tháng 1 mới bắt đầu kỳ nghỉ Tết, nộp báo cáo thực tập và tiểu luận các môn.
Trùng hợp làm sao, chương trình tuyển chọn bắt đầu ghi hình từ tháng 11, đúng lúc hắn vừa thi học kỳ xong, học kỳ mùa đông liền “cống hiến” trọn vẹn cho việc đi thi, không cần xin nghỉ, cũng không cần bảo lưu.
Trùng hợp hơn nữa, ghi hình vòng chung kết kết thúc vào ngày 15 tháng 1, ngay sát kỳ nghỉ Tết. Nghe qua thì có vẻ hoàn hảo, thời gian khớp tới từng giây.
Nhưng mà... báo cáo thực tập với tiểu luận hắn chưa viết chữ nào hết á!
Ai cứu hắn với!!!
Hóa ra nhiệm vụ thực sự lại là... chạy đua với deadline.
Mặc dù công việc không quá nặng, nhưng lịch trình lại kín mít, Lại Vũ Đông không có lấy một khoảng trống nào, đành phải tranh thủ lúc ngồi xe để làm bài, được chữ nào hay chữ đó.
Lúc nhỏ không được trải nghiệm cảm giác làm bài trên xe buýt, lớn rồi lại được “đặc cách” nếm mùi vị.
Cho đến tuần cuối cùng trước khi chính thức nghỉ đông, lịch trình mới trống ra, đúng lúc Lại Vũ Đông tưởng rằng cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, công ty Giải Trí Tứ Gia phụ trách quản lý StarEpoch đã tuyên bố một tin dữ khiến mắt hắn tối sầm lại.
Ghi hình show thực tế của nhóm.
Ngày ghi hình, công ty chuẩn bị một chiếc xe 8 chỗ, từng người lần lượt xếp hành lý vào cốp sau, rồi lên xe xuất phát đến địa điểm quay.
"Nói mới nhớ, nhóm chúng ta có ai là sinh viên đại học không?" Bạch Huyên Hách mở lời.
“Tôi với Mạc Lê thì không rồi,” Tô Tuấn Triết ngồi ghế sau vừa nói vừa gác tay lên lưng ghế của Bạch Huyên Hách “Còn Lại Vũ Đông thì chắc chắn là có. Lần trước tôi với cậu ấy đi livestream chung, cậu ấy còn tranh thủ chạy deadline giữa đường đó.”
Cậu chuyển từ tên sân khấu về tên thật cực kỳ tự nhiên.
Lý Tự từ hàng ghế trước quay đầu lại: "Không phải chứ? Cậu không làm thủ tục bảo lưu à?"
“Học kỳ ngắn thực tập không cần,” Lại Vũ Đông thở dài, “Nhưng quay xong show thực tế là đến hạn nộp bài rồi. File Word của tôi còn trắng bóc hơn cả hộp cơm thừa, không biết không nộp bài thì là thi lại hay học lại nữa...”
"Rất ít người trượt tiểu luận." Triệu Diệc Phong nói một câu, "Có thể xin thầy cô gia hạn nộp không? Chậm vài ngày thôi."
“Lùi nữa là Tết luôn rồi, thầy cô cũng về quê hết rồi. Với cả báo cáo thực tập là không được gia hạn đâu. Như mấy môn thực hành kỹ thuật ấy, rớt là phải đợi năm sau học lại, học kỳ mùa đông chắc cũng thế luôn.”
Triệu Diệc Phong ngước mắt nhìn trời: "Hay là cậu cứ ăn Tết trước đi."
Lại Vũ Đông mặt mày ủ rũ.
“Nhưng mà tôi không muốn bị rớt môn.”
“Nếu cậu muốn tranh thủ thời gian làm bài thì chắc vẫn còn hy vọng đó.” Là người từng trải, Mạc Lê rất rành chuyện ghi hình show nhóm, “Ghi hình không phải suốt 24 tiếng đều có lịch trình đâu, cậu có thể tranh thủ viết vào buổi tối.”
Triệu Diệc Phong: "Nghe cứ như ba môn phối hợp ấy."
Lại Vũ Đông: ...
Khá chính xác.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Sau khi thành lập nhóm, Lại Vũ Đông còn bận rộn hơn cả thời gian tham gia show tuyển chọn.
Dù tạm thời không cần luyện nhảy, nhưng thay vào đó là hàng loạt lịch trình công việc lớn nhỏ khác nhau.
Ví dụ như phỏng vấn truyền thông của nhóm, chụp ảnh tạp chí, hoặc các hoạt động riêng như đại diện mỹ phẩm, quảng cáo đồ dùng sinh hoạt và các sự kiện thương mại.
Vừa mới debut mà đã nhận được hợp đồng quảng cáo cả một dòng sản phẩm từ thương hiệu lớn là điều không thể. Đừng mơ đến những thương hiệu xa xỉ top đầu, đến cả "idol quốc dân" như Phó Hàm Vũ còn chưa chắc lấy được, nói gì đến một tân binh mới debut như hắn.
Được đứng tại sự kiện thương mại của một thương hiệu xa xỉ đã là tài nguyên cực tốt rồi.
Mặc dù là một thí sinh tự do không có công ty chống lưng, nhưng tài nguyên mà Lại Vũ Đông nhận được sau khi debut tốt đến bất ngờ, chẳng kém gì vị trí center Tô Tuấn Triết hay Mạc Lê - người được công ty Tứ Gia hết lòng nâng đỡ. Điều này đã giáng một cú trời giáng vào mặt đám antifan trên diễn đàn từng dè bỉu hắn.
Tuy nhiên, tất cả những điều này không phải vì hắn giành được hạng hai.
Sau khi debut, việc "đảo vị trí" trong nhóm là chuyện thường tình. Nếu loại bỏ yếu tố tư bản, thì giữa các thành viên cùng đẳng cấp, tài nguyên thương mại được quyết định dựa vào hình tượng idol và sức mua của fan – với các thương hiệu xa xỉ thì họ thậm chí còn coi trọng hình tượng hơn. Còn tài nguyên show giải trí thì xem xét định vị cá nhân của idol, độ hot và tính cách.
Dịch sang lời lẽ tàn nhẫn của người thường một chút.
Người không đẹp, khí chất kém, fan nghèo thì nhãn hàng không ưa.
Người không nổi, không được lòng khán giả, không có hiệu ứng chương trình thì tổ chương trình không ưa. Trong số đó, những người đảm nhận vũ đạo thường xuyên rơi vào tình cảnh thất nghiệp, bởi không có nhiều show chỉ chuyên về nhảy.
Nhưng những sự thật phũ phàng ấy hoàn toàn không liên quan gì đến Lại Vũ Đông, trái lại còn là nơi hắn có thể phát huy ưu thế.
Đặc biệt là ở các sự kiện thương mại offline.
Đám đông vây quanh đến mức khó phân biệt đâu là người qua đường, đâu là fan hâm mộ, tiếng chụp ảnh và đèn flash liên tục không ngừng nghỉ. Các nhiếp ảnh gia liên tục gọi hắn nhìn vào ống kính, loạt ảnh chưa chỉnh sửa được đăng lên hàng loạt fanpage đều đạt tiêu chuẩn nhan sắc miễn kiểm định. Không cần kiểm soát bình luận, vẫn có dân mạng khen ngợi rối rít. Đến cả antifan cũng phải ngậm ngùi bắt đầu câu chê bằng cụm “Tuy trông đẹp thật nhưng...” Fan Yuzu vui cực kỳ.
Công bằng mà nói, so với thời gian còn là thực tập sinh, công việc bây giờ nhàn hơn nhiều, ngủ đủ giấc, sinh hoạt điều độ, cũng không tốn nhiều sức lực, nhiều nhất là lúc nào cũng phải vội vã trên xe.
Vì vậy, điều thực sự khiến Lại Vũ Đông đau đầu không phải là công việc, mà là... chuyện học hành.
Trước đó hệ thống từng hứa sẽ có một phương án giải quyết nhân văn hơn, nhưng vì hình thức giảng dạy ở trường hắn khá đặc biệt, nên kết quả cuối cùng là... không cần sắp xếp gì thêm.
Thông thường, nếu nghỉ học hơn hai tháng, sinh viên Trường Đại học Truyền thông XX sẽ phải làm thủ tục bảo lưu. Hắn tham gia show tuyển chọn đúng vừa vặn hơn hai tháng. Nhưng trường sử dụng hệ ba học kỳ, chia thêm một kỳ học mùa đông dành riêng cho thực tập.
Quy trình thông thường như sau:
Thi học kỳ xong vào tháng 11 thì bước vào kỳ học mùa đông, cuối tháng 1 mới bắt đầu kỳ nghỉ Tết, nộp báo cáo thực tập và tiểu luận các môn.
Trùng hợp làm sao, chương trình tuyển chọn bắt đầu ghi hình từ tháng 11, đúng lúc hắn vừa thi học kỳ xong, học kỳ mùa đông liền “cống hiến” trọn vẹn cho việc đi thi, không cần xin nghỉ, cũng không cần bảo lưu.
Trùng hợp hơn nữa, ghi hình vòng chung kết kết thúc vào ngày 15 tháng 1, ngay sát kỳ nghỉ Tết. Nghe qua thì có vẻ hoàn hảo, thời gian khớp tới từng giây.
Nhưng mà... báo cáo thực tập với tiểu luận hắn chưa viết chữ nào hết á!
Ai cứu hắn với!!!
Hóa ra nhiệm vụ thực sự lại là... chạy đua với deadline.
Mặc dù công việc không quá nặng, nhưng lịch trình lại kín mít, Lại Vũ Đông không có lấy một khoảng trống nào, đành phải tranh thủ lúc ngồi xe để làm bài, được chữ nào hay chữ đó.
Lúc nhỏ không được trải nghiệm cảm giác làm bài trên xe buýt, lớn rồi lại được “đặc cách” nếm mùi vị.
Cho đến tuần cuối cùng trước khi chính thức nghỉ đông, lịch trình mới trống ra, đúng lúc Lại Vũ Đông tưởng rằng cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, công ty Giải Trí Tứ Gia phụ trách quản lý StarEpoch đã tuyên bố một tin dữ khiến mắt hắn tối sầm lại.
Ghi hình show thực tế của nhóm.
Ngày ghi hình, công ty chuẩn bị một chiếc xe 8 chỗ, từng người lần lượt xếp hành lý vào cốp sau, rồi lên xe xuất phát đến địa điểm quay.
"Nói mới nhớ, nhóm chúng ta có ai là sinh viên đại học không?" Bạch Huyên Hách mở lời.
“Tôi với Mạc Lê thì không rồi,” Tô Tuấn Triết ngồi ghế sau vừa nói vừa gác tay lên lưng ghế của Bạch Huyên Hách “Còn Lại Vũ Đông thì chắc chắn là có. Lần trước tôi với cậu ấy đi livestream chung, cậu ấy còn tranh thủ chạy deadline giữa đường đó.”
Cậu chuyển từ tên sân khấu về tên thật cực kỳ tự nhiên.
Lý Tự từ hàng ghế trước quay đầu lại: "Không phải chứ? Cậu không làm thủ tục bảo lưu à?"
“Học kỳ ngắn thực tập không cần,” Lại Vũ Đông thở dài, “Nhưng quay xong show thực tế là đến hạn nộp bài rồi. File Word của tôi còn trắng bóc hơn cả hộp cơm thừa, không biết không nộp bài thì là thi lại hay học lại nữa...”
"Rất ít người trượt tiểu luận." Triệu Diệc Phong nói một câu, "Có thể xin thầy cô gia hạn nộp không? Chậm vài ngày thôi."
“Lùi nữa là Tết luôn rồi, thầy cô cũng về quê hết rồi. Với cả báo cáo thực tập là không được gia hạn đâu. Như mấy môn thực hành kỹ thuật ấy, rớt là phải đợi năm sau học lại, học kỳ mùa đông chắc cũng thế luôn.”
Triệu Diệc Phong ngước mắt nhìn trời: "Hay là cậu cứ ăn Tết trước đi."
Lại Vũ Đông mặt mày ủ rũ.
“Nhưng mà tôi không muốn bị rớt môn.”
“Nếu cậu muốn tranh thủ thời gian làm bài thì chắc vẫn còn hy vọng đó.” Là người từng trải, Mạc Lê rất rành chuyện ghi hình show nhóm, “Ghi hình không phải suốt 24 tiếng đều có lịch trình đâu, cậu có thể tranh thủ viết vào buổi tối.”
Triệu Diệc Phong: "Nghe cứ như ba môn phối hợp ấy."
Lại Vũ Đông: ...
Khá chính xác.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 216: Ai cứu hắn với!!!
10.0/10 từ 33 lượt.