Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 215: Không thể phản bác được gì luôn

65@-

 
Cạn lời, ý thức phòng chống lừa đảo cao ghê


Đã là Thiên Không Video rồi, đúng là nên cẩn thận một chút


Tuy buồn cười thật, nhưng Yuzu suy nghĩ chu đáo quá kkkk


Có được một nửa sự cảnh giác của Yuzu thôi, giới giải trí đã bớt đi bao nhiêu kẻ xui xẻo ký hợp đồng trời ơi đất hỡi rồi


Tiểu Lại làm thế nào mà vừa thông minh vừa ngây thơ được vậy?


Ngây thơ chỗ nào ra?


Lại Vũ Đông cũng rất hoang mang.


Mặc dù vì nhầm lẫn danh tính mà trông hắn như kẻ ngốc, nhưng chuyện đó chỉ có trời biết, đất biết, hệ thống biết, hắn biết – chứ chẳng ai khác biết được cái sai lầm đó. Ngoài chuyện đó ra, hắn không nghĩ ra mình còn làm gì ngây thơ nữa.


Không nghĩ nổi, thôi bỏ qua.


"Là thế này, chúng tôi có một thực tập sinh vì bệnh đau lưng trở nặng phải phẫu thuật, đột ngột tuyên bố rút lui, cho nên trống một suất." Người đàn ông đội mũ lưỡi trai thành thật nói, cố gắng dùng chân thành để lay động đối phương, "Bây giờ liên hệ với các công ty giải trí lớn tìm một mầm non phù hợp không dễ, tôi thấy điều kiện ngoại hình của cậu rất hợp làm idol, hay là cậu đến thử xem sao."


Anh ta bắt đầu vẽ bánh: "Thành công chắc chắn là chuyện tốt, có thêm một công việc hào nhoáng. Không thành công thì coi như rèn luyện bản thân, tận hưởng những trải nghiệm khác biệt. Tôi thấy cậu còn trẻ như vậy, chắc vẫn đang học đại học đúng không?"


"Vâng."



"Trước khi bước vào xã hội làm việc, có thêm chút kinh nghiệm sống cũng tốt." Người đàn ông đội mũ lưỡi trai khuyên nhủ tận tình, "Người bình thường muốn tham gia còn không qua được vòng loại và phỏng vấn, dù điều kiện ngoại hình tốt cũng không dễ dàng được chọn như vậy đâu, bây giờ có một cơ hội tốt như thế này, bỏ lỡ thì tiếc lắm."


Nhắc tới chuyện đi học, Lại Vũ Đông bỗng nhớ tới một việc.


Dạo này toàn tâm toàn ý lo cho cuộc thi, đầu óc toàn là mấy bài luyện tập, suýt nữa thì quên mất. May mà nhớ ra đúng lúc. Lại Vũ Đông nghiêm túc hỏi:


"Thực tập có thể nhờ công ty anh đóng dấu xác nhận không?"


Chú đội mũ lưỡi trai: Á á á sụp đổ rồi


Vừa cười vừa đột nhiên nhớ ra báo cáo thực tập của mình còn chưa viết xong, xin lỗi, sinh viên chúng tôi là vậy đó... Yuzu không ăn bánh vẽ, chỉ cần con dấu


Lần đầu tiên trong đời người đàn ông đội nón lưỡi trai gặp một yêu cầu lạ lùng đến vậy – người khác đều hỏi về máy quay, về kịch bản, về đội ngũ huấn luyện viên, người này thì hay rồi, ra tay trước "vặt lông dê".


"Có thể đóng dấu, đây chỉ là chuyện nhỏ."


"Để tôi suy nghĩ một chút."


"Cậu muốn suy nghĩ bao lâu?"


“Được, nhưng thời gian gấp lắm đó. Mốt là bắt đầu ghi hình chính thức rồi, nếu cậu không trả lời sớm, có thể người khác sẽ lấy mất suất này.”


"Được."


Trước khi đi, người đàn ông đội nón lưỡi trai đưa một tấm danh thiếp, rồi hỏi câu mấu chốt:



“À mà tên cậu là gì nhỉ?”


Lại Vũ Đông cười như không cười: “Miura Yuki.”


“Ờ… Đây là tên…”


"Nghệ danh của tôi."


Lại Lại vẫn nghĩ là băng nhóm lừa đảo đó


Muốn lấy được lòng tin của Yuzu không dễ vậy đâu


Ký sự ra đời của bé Yuzu


Lại Vũ Đông cảm thấy buồn bã sâu sắc.


Không có gì bi thương hơn chuyện họa từ miệng mà ra, rõ ràng là lỗi của hệ thống, kết quả vòng vo một hồi lại thành cái hố do chính mình đào.


Mọi chuyện diễn ra theo kịch bản mà hệ thống đưa ra.


Thứ sáu, hắn liên hệ với tổ đạo diễn và đồng ý tham gia; sau đó thay đổi hoàn toàn hình tượng, nhuộm tóc vàng hoe. Thứ bảy, hắn đến hiện trường ký hợp đồng, chụp ảnh profile chính thức và ghi hình sân khấu mở màn.


Cho đến khi Lại Vũ Đông bước vào phòng nghỉ hậu trường, những ký ức bị thiếu đã được lấp đầy, hắn được đưa trở về đúng dòng thời gian vốn có. Khi mở mắt ra lần nữa, đã là buổi tối ngày chung kết.


Hắn debut với vị trí thứ hai.



Rất nhiều thí sinh sau khi được trả lại điện thoại lập tức "bốc hơi"—người thì gọi điện cho gia đình sau bao ngày xa cách, người thì lao vào selfie chỉnh ảnh, người thì đắm chìm trong niềm vui lướt mạng.


Lại Vũ Đông cũng không ngoại lệ, hắn tìm một nơi không ai làm phiền, thấp thỏm lo âu gọi cuộc điện thoại mà hắn đã mong chờ từ lâu. Điện thoại reo hai tiếng thì có người nhấc máy.


"Tiểu Đông?"


Là giọng của mẹ.


Giọng nói quen thuộc dịu dàng khiến mắt Lại Vũ Đông cay xè, nước mắt rơi lộp độp.


Nơi này không có máy quay, cũng không có khán giả, hắn không cần để ý đến việc giữ gìn hình tượng, mặc kệ trên mặt xuất hiện những biểu cảm không đủ "idol", ngay cả nước mắt cũng có thể tùy ý chảy ra.


"Mẹ, con..."


Trong nhất thời hắn không biết nên diễn đạt như thế nào.


Giống như bị ném lên một hòn đảo hoang, cắt đứt liên lạc với trái đất hai tháng, trở về đã biến thành thành viên của một nhóm nhạc nam debut ở vị trí cao, nghĩ thế nào cũng có chút khó tin nhỉ?


Đầu dây bên kia khẽ cười, hiểu được những lời ấp úng mãi không nói ra: "Mẹ đã thấy trên hot search rồi, vậy mà thật sự là Tiểu Đông nhà mình."


"Con xin lỗi."


"Sao vậy? Đã làm chuyện xấu gì mà mẹ không biết à?"


Lại Vũ Đông hít hít mũi: "Con không nói gì với mẹ và ba, đã chạy đi tham gia show tuyển chọn rồi."



Cho dù đã quay ngược thời gian, hắn vẫn không thể nói với ba mẹ chuyện đó, vì hệ thống bảo điều đó có thể ảnh hưởng đến VCR gia đình và tiết mục tại sân khấu chung kết, nên hắn chỉ có thể cố ý giữ im lặng.


Không thể đến xem trực tiếp, đúng là có chút tiếc nuối. Nhưng đây chẳng phải rất tốt sao? Chứng tỏ con đã lớn rồi, có suy nghĩ của riêng mình rồi. Mẹ Lại Vũ Đông cười nói: "Con làm gì mẹ cũng ủng hộ, huống hồ con làm còn rất tốt nữa. Mẹ tự hào về con, sau này Tiểu Đông sẽ là đại minh tinh."


"Cũng không hẳn, debut từ show tuyển chọn còn cách đại minh tinh rất xa..." "Nhưng con đã là đại minh tinh của mẹ rồi."


"Vâng, con biết." Lại Vũ Đông lau nước mắt, vành tai ửng hồng, "Mẹ, con đi xin chữ ký của Giang Dương Phàm cho mẹ nha, mẹ muốn anh ấy viết gì cho mẹ?"


"Giang Dương Phàm à? Ồ ồ, nhớ ra rồi, nam chính của bộ phim tình cảm đó đúng không?" Mẹ Lại Vũ Đông thờ ơ nói, "Không cần đâu, phim xem mấy tháng trước rồi, ảnh đại diện của mẹ thay mấy vòng rồi. Hơn nữa Tiểu Đông con đã debut rồi, mẹ cần chữ ký của cậu ta làm gì? Con về ký cho mẹ cái gì mà 'to sign' ấy, gọi vậy đúng không?"


Lại Vũ Đông bật cười qua nước mắt: "Vâng, về con ký ngay."


"Sau này mẹ chỉ ủng hộ một mình con thôi."


"Không làm fan only luôn của con sao?"


"Ôi dào, trái tim của mẹ có thể chứa được nhiều người lắm, chỉ có thể nhường phòng ngủ chính cho con thôi, phòng khách chắc chắn phải đổi người ở rồi."


Lại Vũ Đông vô cùng kinh ngạc: "Phòng ngủ chính chẳng phải trước giờ là con ở sao?"


"Chẳng phải là vì con chưa debut sao? Bây giờ khác rồi nha, đây là phòng đặc biệt cho idol đó." Mẹ Lại Vũ Đông cười dỗ dành, "Thôi nào thôi nào, ba con còn không có phòng nữa kìa, nhưng con có quyền cư trú vĩnh viễn ở phòng ngủ chính đó, có phải đãi ngộ đặc biệt tốt không?"


Lại Vũ Đông: ...


Không thể phản bác được gì luôn.
 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 215: Không thể phản bác được gì luôn
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...