Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 193: Thì ra tôi cũng là một phần trong trò chơi của họ
51@-
Lại Vũ Đông càng lúc càng cảm thấy Lý Tự rất giống NPC được kích hoạt tại một điểm cố định trong game, mỗi sự kiện liên quan đến nhà vệ sinh đều có bóng dáng của cậu.
Không phải có ý coi người ta là NPC còn mình là người chơi kiểu cao cao tại thượng, chỉ là nhất thời nghĩ không ra cách ví von nào hợp lý hơn.
Nhưng giờ phút này, chuyện cấp bách là làm sao qua được cửa ải này đã.
Trong tích tắc, Lại Vũ Đông nhanh chóng nghĩ ra cách đối phó——để đối phương tự hiểu.
Thế là, hắn trao cho cậu một ánh mắt bí ẩn: "Cậu hiểu mà."
Lý Tự: “Hả?”
Chỉ trong tích tắc, hàng loạt khả năng hiện lên trong đầu Lý Tự, nào là bán hủ, gợi cảm, nịnh fan,… Đây đều là những "bí kíp" giới hạn trong show tuyển chọn mà cậu từng dạy.
Vài giây sau, cậu nghiêm túc gật đầu: “Hiểu rồi.”
——OK, xong.
Từ Án chứng kiến toàn bộ quá trình, há hốc mồm kinh ngạc: “Ghê thật, hai người như có thần giao cách cảm vậy.”
Lý Tự tự tin ngẩng cằm: “Cũng thường thôi, tại cậu ấy dễ hiểu quá mà.”
Lại Vũ Đông qua loa cho có: “Ừm ừm, cậu nói đúng.”
Cửa ải sinh tử liên quan đến số phận của vũ trụ cuối cùng cũng thuận lợi vượt qua.
Lý Tự nghi hoặc nhìn hai người đang đứng gần bồn rửa tay, thế nào cũng không giống kiểu đi vệ sinh cùng nhau: “Hai người làm gì ở đây vậy? Tám chuyện hả?”
“Có nói sơ về sân khấu chung kết.” Lại Vũ Đông sợ lại bị kéo về chủ đề chính, liền tự nhiên chuyển hướng, “Không làm phiền cậu nữa, mau vào đi.”
“Vào gì mà vào? Tôi chỉ ra ngoài hít thở chút, tiện rửa mặt cho tỉnh táo.” Nhắc tới chuyện này là Lý Tự lại bực bội, linh hồn thích phàn nàn rốt cuộc cũng tìm được chỗ trút bỏ.
Cậu đi vào thêm vài bước, sợ kích động quá bị camera ngoài kia thu lại: “Hai người sao cũng chọn ‘Vendela’? Có thể dẫn tôi theo không? Tôi thật sự không chịu nổi nữa!!”
Từ Án: “Sao vậy?”
Lại Vũ Đông: "Cô đơn."
“Cô đơn cái đầu cậu ấy.” Lý Tự méo miệng, “Hai người không biết không khí nhóm tôi kỳ dị cỡ nào đâu, kinh dị theo một kiểu khác hẳn so với nhóm công diễn một của Yuzu!"
Từ Án: "Yuzu?"
Lại Vũ Đông: “Không ngờ cậu lại là người như vậy đó, Lý Tự.”
Lý Tự: "...Không quan trọng."
Không hổ là một rapper, sau “An Mộc”, lại một lần nữa nhanh miệng quá đà.
“Mới có ngày đầu mà đã giống show hẹn hò rồi, hai người đó cứ như dính lấy nhau không rời??” Lý Tự nói như súng máy, “Tôi không kỳ thị đâu, nhưng kiểu đó… trời ơi, không biết phải diễn tả sao cho đúng. Mấy người không tận mắt chứng kiến thì không hiểu được nó sốc tới mức nào đâu! So với video tập luyện còn khủng hơn! Vì ở hiện trường không có nhạc nền!!”
Lại Vũ Đông thực sự không thể hiểu: “Kể nghe xem.”
“Lúc tôi đi ra,” Lý Tự kể lại, “Trình Cảnh Hạo nằm gác đầu lên đùi Cù Quân Vĩ, nũng nịu bảo khát nước, nằm thoải mái quá không muốn dậy. Cù Quân Vĩ vừa chửi ‘lười chết đi được’, vừa cầm cái bình giữ nhiệt có ống hút đút cho uống, uống xong còn dùng tay áo lau miệng một cách cưng chiều.”
Từ Án: “……”
Lại Vũ Đông: “……”
“À, cái bình đó là của Cù Quân Vĩ.” Lý Tự bổ sung.
Lại Vũ Đông nghĩ, so với những gì kể phía trước, cái bình là của ai thực sự không còn quan trọng nữa.
“Trước khi đút còn tự uống thử một ngụm, bảo là kiểm tra nhiệt độ.”
Thu hồi câu nói trước đó, đúng là rất quan trọng.
“Ra trễ chút nữa chắc tôi đã nôn tại phòng tập rồi.” Lý Tự vừa nói vừa thấy hoa mắt chóng mặt, nhanh chóng vặn vòi nước, vốc nước tạt lên mặt, “Tôi nghi ngờ hai người đó không phải đang diễn để kiếm fan, mà là bị bảng xếp hạng làm tổn thương, giờ đang cố tình ghê tởm nhau để trả đũa.”
Lại Vũ Đông không biết nên an ủi hay nên bật cười.
Dù nội dung nghe thì sốc, nhưng kết hợp với phản ứng của Lý Tự lại có cảm giác buồn cười khó tả.
Nhất là lúc hình ảnh meme “Ông Lý xem điện thoại ở tàu điện” hiện lên trong đầu, hắn cảm thấy mình sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Lại Vũ Đông thấu hiểu mà nén cười: “Mấy người còn lại trong nhóm phản ứng sao?”
“Còn có thể phản ứng gì?” Lý Tự lườm một cái, “Tính cách của Doãn Tử Trăn với Trương Minh Triệt thì cậu không lạ gì, bình thường còn chẳng nói mấy câu. Mạc Lê thì khôn quá nên càng không lên tiếng. Ai cũng im như thóc, im lặng đến đáng sợ."
“Triệu Diệc Phong thì sao?”
“Anh ấy? Ngồi xếp bằng một bên, chống cằm nhìn hai người kia chằm chằm, ai biết đang nghĩ gì. Lần này còn chẳng giành hát chính, là Cù Quân Vĩ và Lâm Tiêu tranh nhau, cuối cùng Lâm Tiêu được.”
"Vì anh ấy lại đụng phải Lâm Tiêu rồi." Lại Vũ Đông lắc đầu, "Chán thật, đáng lẽ phải để nhóm chúng tôi làm reaction cho nhóm cậu mới đúng."
Chưa cần cả nhóm, chỉ cần phái Tô Tuấn Triết qua thôi là đủ vui rồi.
"Cậu không nói một câu nào rồi đi thẳng luôn à?" Từ Án tò mò hỏi, "Không giống phong cách của cậu chút nào."
“Cũng hiểu tôi ghê ha, tôi cũng có nói một câu chứ.” Lý Tự mô phỏng lại, “Thấy hai cậu mệt quá, tôi ra lấy cái giường cho hai cậu nằm nhé?—— Khoan đã, tôi sẽ không bị fan couple "ném đá" đến mức phải bỏ thi đấy chứ?"
Phản ứng hơi chậm rồi.
Dựa theo kinh nghiệm lướt bình luận, Lại Vũ Đông bình tĩnh đáp: “Không đâu, họ sẽ chỉ nghĩ là cậu cũng đang ship cặp này thôi.”
Lý Tự: “……”
Lý Tự: “Thì ra tôi cũng là một phần trong trò chơi của họ.”
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Lại Vũ Đông càng lúc càng cảm thấy Lý Tự rất giống NPC được kích hoạt tại một điểm cố định trong game, mỗi sự kiện liên quan đến nhà vệ sinh đều có bóng dáng của cậu.
Không phải có ý coi người ta là NPC còn mình là người chơi kiểu cao cao tại thượng, chỉ là nhất thời nghĩ không ra cách ví von nào hợp lý hơn.
Nhưng giờ phút này, chuyện cấp bách là làm sao qua được cửa ải này đã.
Trong tích tắc, Lại Vũ Đông nhanh chóng nghĩ ra cách đối phó——để đối phương tự hiểu.
Thế là, hắn trao cho cậu một ánh mắt bí ẩn: "Cậu hiểu mà."
Lý Tự: “Hả?”
Chỉ trong tích tắc, hàng loạt khả năng hiện lên trong đầu Lý Tự, nào là bán hủ, gợi cảm, nịnh fan,… Đây đều là những "bí kíp" giới hạn trong show tuyển chọn mà cậu từng dạy.
Vài giây sau, cậu nghiêm túc gật đầu: “Hiểu rồi.”
——OK, xong.
Từ Án chứng kiến toàn bộ quá trình, há hốc mồm kinh ngạc: “Ghê thật, hai người như có thần giao cách cảm vậy.”
Lý Tự tự tin ngẩng cằm: “Cũng thường thôi, tại cậu ấy dễ hiểu quá mà.”
Lại Vũ Đông qua loa cho có: “Ừm ừm, cậu nói đúng.”
Cửa ải sinh tử liên quan đến số phận của vũ trụ cuối cùng cũng thuận lợi vượt qua.
Lý Tự nghi hoặc nhìn hai người đang đứng gần bồn rửa tay, thế nào cũng không giống kiểu đi vệ sinh cùng nhau: “Hai người làm gì ở đây vậy? Tám chuyện hả?”
“Có nói sơ về sân khấu chung kết.” Lại Vũ Đông sợ lại bị kéo về chủ đề chính, liền tự nhiên chuyển hướng, “Không làm phiền cậu nữa, mau vào đi.”
“Vào gì mà vào? Tôi chỉ ra ngoài hít thở chút, tiện rửa mặt cho tỉnh táo.” Nhắc tới chuyện này là Lý Tự lại bực bội, linh hồn thích phàn nàn rốt cuộc cũng tìm được chỗ trút bỏ.
Cậu đi vào thêm vài bước, sợ kích động quá bị camera ngoài kia thu lại: “Hai người sao cũng chọn ‘Vendela’? Có thể dẫn tôi theo không? Tôi thật sự không chịu nổi nữa!!”
Từ Án: “Sao vậy?”
Lại Vũ Đông: "Cô đơn."
“Cô đơn cái đầu cậu ấy.” Lý Tự méo miệng, “Hai người không biết không khí nhóm tôi kỳ dị cỡ nào đâu, kinh dị theo một kiểu khác hẳn so với nhóm công diễn một của Yuzu!"
Từ Án: "Yuzu?"
Lại Vũ Đông: “Không ngờ cậu lại là người như vậy đó, Lý Tự.”
Lý Tự: "...Không quan trọng."
Không hổ là một rapper, sau “An Mộc”, lại một lần nữa nhanh miệng quá đà.
“Mới có ngày đầu mà đã giống show hẹn hò rồi, hai người đó cứ như dính lấy nhau không rời??” Lý Tự nói như súng máy, “Tôi không kỳ thị đâu, nhưng kiểu đó… trời ơi, không biết phải diễn tả sao cho đúng. Mấy người không tận mắt chứng kiến thì không hiểu được nó sốc tới mức nào đâu! So với video tập luyện còn khủng hơn! Vì ở hiện trường không có nhạc nền!!”
Lại Vũ Đông thực sự không thể hiểu: “Kể nghe xem.”
“Lúc tôi đi ra,” Lý Tự kể lại, “Trình Cảnh Hạo nằm gác đầu lên đùi Cù Quân Vĩ, nũng nịu bảo khát nước, nằm thoải mái quá không muốn dậy. Cù Quân Vĩ vừa chửi ‘lười chết đi được’, vừa cầm cái bình giữ nhiệt có ống hút đút cho uống, uống xong còn dùng tay áo lau miệng một cách cưng chiều.”
Từ Án: “……”
Lại Vũ Đông: “……”
“À, cái bình đó là của Cù Quân Vĩ.” Lý Tự bổ sung.
Lại Vũ Đông nghĩ, so với những gì kể phía trước, cái bình là của ai thực sự không còn quan trọng nữa.
“Trước khi đút còn tự uống thử một ngụm, bảo là kiểm tra nhiệt độ.”
Thu hồi câu nói trước đó, đúng là rất quan trọng.
“Ra trễ chút nữa chắc tôi đã nôn tại phòng tập rồi.” Lý Tự vừa nói vừa thấy hoa mắt chóng mặt, nhanh chóng vặn vòi nước, vốc nước tạt lên mặt, “Tôi nghi ngờ hai người đó không phải đang diễn để kiếm fan, mà là bị bảng xếp hạng làm tổn thương, giờ đang cố tình ghê tởm nhau để trả đũa.”
Lại Vũ Đông không biết nên an ủi hay nên bật cười.
Dù nội dung nghe thì sốc, nhưng kết hợp với phản ứng của Lý Tự lại có cảm giác buồn cười khó tả.
Nhất là lúc hình ảnh meme “Ông Lý xem điện thoại ở tàu điện” hiện lên trong đầu, hắn cảm thấy mình sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Lại Vũ Đông thấu hiểu mà nén cười: “Mấy người còn lại trong nhóm phản ứng sao?”
“Còn có thể phản ứng gì?” Lý Tự lườm một cái, “Tính cách của Doãn Tử Trăn với Trương Minh Triệt thì cậu không lạ gì, bình thường còn chẳng nói mấy câu. Mạc Lê thì khôn quá nên càng không lên tiếng. Ai cũng im như thóc, im lặng đến đáng sợ."
“Triệu Diệc Phong thì sao?”
“Anh ấy? Ngồi xếp bằng một bên, chống cằm nhìn hai người kia chằm chằm, ai biết đang nghĩ gì. Lần này còn chẳng giành hát chính, là Cù Quân Vĩ và Lâm Tiêu tranh nhau, cuối cùng Lâm Tiêu được.”
"Vì anh ấy lại đụng phải Lâm Tiêu rồi." Lại Vũ Đông lắc đầu, "Chán thật, đáng lẽ phải để nhóm chúng tôi làm reaction cho nhóm cậu mới đúng."
Chưa cần cả nhóm, chỉ cần phái Tô Tuấn Triết qua thôi là đủ vui rồi.
"Cậu không nói một câu nào rồi đi thẳng luôn à?" Từ Án tò mò hỏi, "Không giống phong cách của cậu chút nào."
“Cũng hiểu tôi ghê ha, tôi cũng có nói một câu chứ.” Lý Tự mô phỏng lại, “Thấy hai cậu mệt quá, tôi ra lấy cái giường cho hai cậu nằm nhé?—— Khoan đã, tôi sẽ không bị fan couple "ném đá" đến mức phải bỏ thi đấy chứ?"
Phản ứng hơi chậm rồi.
Dựa theo kinh nghiệm lướt bình luận, Lại Vũ Đông bình tĩnh đáp: “Không đâu, họ sẽ chỉ nghĩ là cậu cũng đang ship cặp này thôi.”
Lý Tự: “……”
Lý Tự: “Thì ra tôi cũng là một phần trong trò chơi của họ.”
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 193: Thì ra tôi cũng là một phần trong trò chơi của họ
10.0/10 từ 33 lượt.