Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 170: Thật sự là, hắn muốn khóc luôn
51@-
Lựa chọn đầu tiên của Lại Vũ Đông chắc chắn là Từ Án.
Không phải vì lý do đơn giản như thân thiết hay không – nếu xét về mức độ quen biết, hắn với Lý Tự còn thân hơn một chút – mà là vì hắn đã tận mắt chứng kiến cảnh Lý Hồng mài dao chuẩn bị “xử lý” quả bưởi.
Chỉ cần nghĩ đến việc Lý Tự từng nhiều lần nghi ngờ hắn bị bệnh, và mỗi lần đều bị hắn bác bỏ một cách chắc nịch, là Lại Vũ Đông đã rùng mình.
Tiếc rằng, hiện thực đâu cho hắn quyền lựa chọn.
Tô Tuấn Triết xung phong đến phòng 707 gọi người. Chỉ vài phút sau, thiếu niên tóc đỏ với sát khí ngút trời đã xông vào phòng y tế, bộ dạng hệt như Tu La vừa trở về từ địa ngục.
Lớp trang điểm của cậu đã được tẩy đi, trang phục biểu diễn cũng đổi thành đồ thường ngày, mái tóc đỏ khô ráo mượt mà dán sát vào da đầu, vừa nhìn đã biết là vừa tắm xong.
Tôi có cảm giác Lý Hồng đang xách dao thái rau
Cứu với, chuẩn bị mổ bưởi rồi ——
Bưởi sắp bị tách múi rồi 233
Tô Tô ơi sao lại đi gọi Lý Hồng vậy! Phải gọi Từ Án chứ!
Yuzu: Ghét cậu
Trên giường bệnh, Lại Vũ Đông lặng lẽ chui đầu vào trong chăn, quay lưng về phía cửa, không dám thở mạnh.
So với việc chủ động đối mặt với cái chết, thà nằm chờ Thần chết đến gõ cửa còn hơn.
Lý Tự liếc nhìn “núi tuyết” trắng phau cuộn tròn trên giường, rồi quay sang giải thích với nhân viên y tế: “Chào chị, em đến đón Miura, nghe nói cần đưa cậu ấy đến bệnh viện.”
“Được rồi, cậu ấy đang nằm ở kia.” Nhân viên y tế quay đầu hô to: “Yuki, bạn cậu đến đón rồi.”
“Vâng——”
Lại Vũ Đông kéo dài giọng yếu ớt, trở mình một cái, run run đưa tay từ trong chăn ra, nở một nụ cười thuần khiết như thiên sứ.
“Hi.”
“Hi cái đầu cậu ấy!”
Lý Tự lập tức đổi giọng từ thân thiện hiền hòa sang giận dữ, trừng mắt nhìn cậu thiếu niên tóc vàng nhạt với gương mặt vô tội: “Tôi đã nói rồi mà? Ngày nào cũng chỉ ngủ bốn, năm tiếng, mở mắt ra là tập luyện, nhắm mắt lại cũng tập luyện, kiểu gì cũng chịu không nổi! Giờ thì sao? Mệt đến phát bệnh rồi chứ gì? Hôm trước còn nhất quyết không chịu nhận, còn cứng miệng nói mình bị IQ thấp!”
Lại Vũ Đông: “…”
IQ thấp với sốt phát bệnh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau mà.
Hắn khịt mũi một cái, cố gắng giãy giụa lần cuối: “Không phải do kiệt sức, mà là bị nhiễm lạnh.”
“Tôi tin cậu mới là lạ.”
Lý Tự sải bước tới bên giường bệnh, nếu không phải vì đối phương quá yếu rồi, cậu thật muốn trực tiếp móc người này ra khỏi chăn như móc trứng chim: “Dậy mau, đi bệnh viện. Có cần tôi dìu ông cụ ngài xuống giường không?”
“Không cần, tôi vẫn chưa đến mức đó.”
Chờ Lại Vũ Đông ngồi dậy, trước mắt hắn bỗng tối sầm, một chiếc áo bông bị ném thẳng xuống đầu, như thể khăn choàng dày cộm trùm cả đầu hắn lại.
Lại Vũ Đông: “…”
Hắn còn tưởng mình ngất đi thật rồi.
“Mặc vào.” Lý Tự cứng rắn thúc giục.
Lại Vũ Đông kéo cái áo bông ra khỏi đầu, chậm rãi giơ tay lên, tay áo lập tức bị Lý Tự giữ lấy, giúp hắn dễ dàng xỏ tay vào: “Cậu chu đáo thật đấy.”
Lý Tự mặt không biểu cảm: “Tô Tuấn Triết nhắc tôi đó.”
“Tôi chỉ nói là, cậu giúp tôi xỏ tay áo, rất chu đáo.” Lại Vũ Đông lập tức vá lại câu trước, phản ứng nhanh đến mức chẳng giống người đang chóng mặt tí nào.
Hắn lập tức chuyển chủ đề: “À mà, Từ Án biết chuyện chưa?”
Lý Tự hừ khẽ một tiếng: “Chưa. Tô Tuấn Triết ban đầu định tìm Từ Án, nhưng ngủ mất rồi, nên mới đến lượt tôi vinh hạnh đến tháp tùng cậu đây.”
“Đa tạ thánh ân.”
“… Cậu vẫn còn khỏe chán ha?”
dbq, oan cho Tô Tô rồi
Tô Tô rõ ràng là lo Lý Hồng làm hỏng chuyện hả haha
Dĩ nhiên phải ưu tiên tìm người lớn hơn, chững chạc hơn rồi
Nhìn Tiểu Hồng là biết không giỏi chăm người ta rồi
Lại Vũ Đông nghĩ, cái đó cũng chưa chắc.
Tuy EQ của bạn cùng phòng hắn lúc lên lúc xuống, nhưng việc nhắc nhở hắn những điều cần lưu ý trong fandom, hay là nhanh chóng nhận ra hắn không khỏe, rồi cả chuyện hôm trước với sự kiện vớt trái cây, tất cả đều chứng minh rằng Lý Tự là người chu đáo, tinh tế.
Không hổ danh là streamer chuẩn bị debut mà từng trốn trong nhà vệ sinh khóc thầm.
Ngoài Lý Tự, chương trình còn cử thêm một nhân viên phụ trách thanh toán. Đến nước này rồi mà tổ chương trình vẫn kiên quyết không giao điện thoại, thà gọi thêm một người còn hơn phá lệ.
Thật sự là, hắn muốn khóc luôn.
Vài phút sau, nhân viên thông báo xe sắp đến, họ có thể ra ngoài chờ trước.
Lý Tự gật đầu: “Được.”
Lại Vũ Đông áy náy bổ sung: “Làm phiền chị rồi, tối nay vất vả quá.”
Nhân viên y tế khoát tay: “Không sao đâu.”
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Lựa chọn đầu tiên của Lại Vũ Đông chắc chắn là Từ Án.
Không phải vì lý do đơn giản như thân thiết hay không – nếu xét về mức độ quen biết, hắn với Lý Tự còn thân hơn một chút – mà là vì hắn đã tận mắt chứng kiến cảnh Lý Hồng mài dao chuẩn bị “xử lý” quả bưởi.
Chỉ cần nghĩ đến việc Lý Tự từng nhiều lần nghi ngờ hắn bị bệnh, và mỗi lần đều bị hắn bác bỏ một cách chắc nịch, là Lại Vũ Đông đã rùng mình.
Tiếc rằng, hiện thực đâu cho hắn quyền lựa chọn.
Tô Tuấn Triết xung phong đến phòng 707 gọi người. Chỉ vài phút sau, thiếu niên tóc đỏ với sát khí ngút trời đã xông vào phòng y tế, bộ dạng hệt như Tu La vừa trở về từ địa ngục.
Lớp trang điểm của cậu đã được tẩy đi, trang phục biểu diễn cũng đổi thành đồ thường ngày, mái tóc đỏ khô ráo mượt mà dán sát vào da đầu, vừa nhìn đã biết là vừa tắm xong.
Tôi có cảm giác Lý Hồng đang xách dao thái rau
Cứu với, chuẩn bị mổ bưởi rồi ——
Bưởi sắp bị tách múi rồi 233
Tô Tô ơi sao lại đi gọi Lý Hồng vậy! Phải gọi Từ Án chứ!
Yuzu: Ghét cậu
Trên giường bệnh, Lại Vũ Đông lặng lẽ chui đầu vào trong chăn, quay lưng về phía cửa, không dám thở mạnh.
So với việc chủ động đối mặt với cái chết, thà nằm chờ Thần chết đến gõ cửa còn hơn.
Lý Tự liếc nhìn “núi tuyết” trắng phau cuộn tròn trên giường, rồi quay sang giải thích với nhân viên y tế: “Chào chị, em đến đón Miura, nghe nói cần đưa cậu ấy đến bệnh viện.”
“Được rồi, cậu ấy đang nằm ở kia.” Nhân viên y tế quay đầu hô to: “Yuki, bạn cậu đến đón rồi.”
“Vâng——”
Lại Vũ Đông kéo dài giọng yếu ớt, trở mình một cái, run run đưa tay từ trong chăn ra, nở một nụ cười thuần khiết như thiên sứ.
“Hi.”
“Hi cái đầu cậu ấy!”
Lý Tự lập tức đổi giọng từ thân thiện hiền hòa sang giận dữ, trừng mắt nhìn cậu thiếu niên tóc vàng nhạt với gương mặt vô tội: “Tôi đã nói rồi mà? Ngày nào cũng chỉ ngủ bốn, năm tiếng, mở mắt ra là tập luyện, nhắm mắt lại cũng tập luyện, kiểu gì cũng chịu không nổi! Giờ thì sao? Mệt đến phát bệnh rồi chứ gì? Hôm trước còn nhất quyết không chịu nhận, còn cứng miệng nói mình bị IQ thấp!”
Lại Vũ Đông: “…”
IQ thấp với sốt phát bệnh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau mà.
Hắn khịt mũi một cái, cố gắng giãy giụa lần cuối: “Không phải do kiệt sức, mà là bị nhiễm lạnh.”
“Tôi tin cậu mới là lạ.”
Lý Tự sải bước tới bên giường bệnh, nếu không phải vì đối phương quá yếu rồi, cậu thật muốn trực tiếp móc người này ra khỏi chăn như móc trứng chim: “Dậy mau, đi bệnh viện. Có cần tôi dìu ông cụ ngài xuống giường không?”
“Không cần, tôi vẫn chưa đến mức đó.”
Chờ Lại Vũ Đông ngồi dậy, trước mắt hắn bỗng tối sầm, một chiếc áo bông bị ném thẳng xuống đầu, như thể khăn choàng dày cộm trùm cả đầu hắn lại.
Lại Vũ Đông: “…”
Hắn còn tưởng mình ngất đi thật rồi.
“Mặc vào.” Lý Tự cứng rắn thúc giục.
Lại Vũ Đông kéo cái áo bông ra khỏi đầu, chậm rãi giơ tay lên, tay áo lập tức bị Lý Tự giữ lấy, giúp hắn dễ dàng xỏ tay vào: “Cậu chu đáo thật đấy.”
Lý Tự mặt không biểu cảm: “Tô Tuấn Triết nhắc tôi đó.”
“Tôi chỉ nói là, cậu giúp tôi xỏ tay áo, rất chu đáo.” Lại Vũ Đông lập tức vá lại câu trước, phản ứng nhanh đến mức chẳng giống người đang chóng mặt tí nào.
Hắn lập tức chuyển chủ đề: “À mà, Từ Án biết chuyện chưa?”
Lý Tự hừ khẽ một tiếng: “Chưa. Tô Tuấn Triết ban đầu định tìm Từ Án, nhưng ngủ mất rồi, nên mới đến lượt tôi vinh hạnh đến tháp tùng cậu đây.”
“Đa tạ thánh ân.”
“… Cậu vẫn còn khỏe chán ha?”
dbq, oan cho Tô Tô rồi
Tô Tô rõ ràng là lo Lý Hồng làm hỏng chuyện hả haha
Dĩ nhiên phải ưu tiên tìm người lớn hơn, chững chạc hơn rồi
Nhìn Tiểu Hồng là biết không giỏi chăm người ta rồi
Lại Vũ Đông nghĩ, cái đó cũng chưa chắc.
Tuy EQ của bạn cùng phòng hắn lúc lên lúc xuống, nhưng việc nhắc nhở hắn những điều cần lưu ý trong fandom, hay là nhanh chóng nhận ra hắn không khỏe, rồi cả chuyện hôm trước với sự kiện vớt trái cây, tất cả đều chứng minh rằng Lý Tự là người chu đáo, tinh tế.
Không hổ danh là streamer chuẩn bị debut mà từng trốn trong nhà vệ sinh khóc thầm.
Ngoài Lý Tự, chương trình còn cử thêm một nhân viên phụ trách thanh toán. Đến nước này rồi mà tổ chương trình vẫn kiên quyết không giao điện thoại, thà gọi thêm một người còn hơn phá lệ.
Thật sự là, hắn muốn khóc luôn.
Vài phút sau, nhân viên thông báo xe sắp đến, họ có thể ra ngoài chờ trước.
Lý Tự gật đầu: “Được.”
Lại Vũ Đông áy náy bổ sung: “Làm phiền chị rồi, tối nay vất vả quá.”
Nhân viên y tế khoát tay: “Không sao đâu.”
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 170: Thật sự là, hắn muốn khóc luôn
10.0/10 từ 33 lượt.