Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 151: Thật sự rất chấn động, trên nhiều khía cạnh

64@-

 
Tuy Lại Vũ Đông rất nghiêm khắc với thời gian luyện tập, nhưng thời gian giải tán tập thể mà hắn quy định là hai giờ sáng, còn lại tùy vào tình hình từng người mà tự sắp xếp.


Ngày đầu tiên mà đã kéo theo cả nhóm vẫn còn giữ nhịp sinh hoạt người có giờ giấc dương gian để "cày" nhảy tới sáng, chắc chưa kịp đến vòng công diễn thứ ba thì phòng tập đã hóa thành lò thiêu giấc mộng, chỉ còn lại vài cái xác không hồn nằm ngổn ngang.


Hiệu suất quan trọng hơn thời gian đầu tư.


2 giờ rưỡi sáng.


Lại Vũ Đông như thường lệ quan sát tình hình của các thành viên, nửa ngày không thấy bóng dáng Doãn Tử Trăn trong đội hình đang nhảy, hắn nhìn quanh một vòng, phát hiện người kia đang ôm cốc nước ngồi tựa vào tường, đầu gật gù, rõ là đã ngủ quên.


Thua rồi, uống nước mà cũng có thể uống đến mức ngủ gật.


Lo Doãn Tử Trăn bị cảm hay bị vẹo cổ, Lại Vũ Đông bước tới lay người dậy: “Dậy đi, đừng ngủ ở đây.”


Ý ban đầu là bảo Doãn Tử Trăn về phòng ngủ cho đàng hoàng, ai ngờ cậu lại bật dậy như cá chép nhảy lên khỏi mặt nước, lắc lắc cái đầu còn mơ màng, nhất quyết đòi luyện tiếp.


Cậu ráng tới ba giờ sáng mới cùng Giang Dương Phàm rời khỏi phòng tập.


Hôm nay Giang Dương Phàm làm huấn luyện viên riêng nguyên một ngày, còn vất vả hơn cả Lâm Tiêu - người phụ trách phần đồng diễn, trụ được tới ba giờ sáng đã là rất cố gắng rồi.


So với vậy thì nhóm “Bloody” đúng là mấy kỳ nhân tràn đầy năng lượng.



Bốn giờ sáng, Tống Nhan Hi và Triệu Diệc Phong đồng loạt gục ngã, kiệt sức đến mức không nâng nổi tay.


Lâm Tiêu vốn còn gồng mình vì tính hiếu thắng, thấy “đối thủ truyền kiếp” rút lui thì cũng ráng thêm năm phút rồi loạng choạng ra khỏi phòng tập.


Lúc này, trong phòng tập chỉ còn lại tổ đá tảng đến từ phòng 707.


Cười xỉu, mấy người này thiệt sự là ép hết người ta ra đi luôn


Cố lên nha Lý Hồng! Còn khoảng ba tiếng nữa là tới giờ tan làm của Yuzu đó!


Lý Tự: Cậu muốn tôi chết hả?


Kế hoạch 'cày cú đêm' thiếu hai 'đại tướng' kia rồi, ai 'cày' lại Yuzuko đây hả


Yuzuko 'cày' không chỉ đồng đội đâu, còn 'cày' luôn cả fan Yuzu tụi em / khóc


Nghe nói hội hậu viện đặc biệt chiêu mộ luôn cả fan ở múi giờ khác để tiện upload cắt clip livestream ngay lập tức


Lý Tự – người gánh trên vai kỳ vọng của hàng ngàn bình luận – đã chính thức gục ngã lúc năm giờ sáng.


Cậu cảm thấy nếu tiếp tục cố, có lẽ mình sẽ đến Thị trấn Quái Đản trước cả công diễn lần ba.


“Lần này tôi đi thật đây.” Lý Tự yếu ớt tựa vào khung cửa, lần nữa xác nhận với cậu trai tóc vàng nhạt vẫn tràn đầy sinh lực, “Không đi cùng tôi à? Cậu định luyện một mình á?”



Lại Vũ Đông cầm ly cà phê Americano đá, nhấp một ngụm, vị đắng tràn vào đầu lưỡi khiến hắn cau mày như đang uống thuốc Bắc, hắn thật sự không hiểu Tô Tuấn Triết làm sao có thể uống món này như uống nước lọc được.


Tuy hắn không thích uống, nhưng đúng là Americano đá xứng danh “thần dược thức đêm” – hiệu quả cực kỳ.


“Cậu quên lời dặn của Lương Chi Thịnh rồi à?” Lý Tự tung chiêu cuối cùng, “Nghỉ ngơi điều độ, giữ sức khỏe, đừng để ngất luôn trong phòng tập.”


“Tôi bình thường nghỉ ngơi tốt lắm mà, với lại anh ấy cũng đâu có tới bắt tôi được đâu.” Lại Vũ Đông điềm nhiên đáp.


Thấy không khuyên nổi, Lý Tự cũng không ép nữa, trước khi đi vẫn lầm bầm khó hiểu: “Kỳ lạ thật, sao người này không cần ngủ vậy trời…”


Dĩ nhiên Lại Vũ Đông không phải âm thầm tiến hóa thành loài người mới.


Nói không buồn ngủ là không thể, từ lúc luyện tập bài chủ đề đến giờ, hắn chưa từng có ngày nào nghỉ ngơi đầy đủ. Mỗi sáng bước vào phòng tập hoàn toàn nhờ ý chí, chỉ khi thật sự bắt đầu luyện mới có thể tạm quên cơn buồn ngủ, cơ chế hoạt động giống như học sinh cấp ba ôn thi đại học.


So với thời gian đầu, bây giờ hắn buồn ngủ trễ hơn, khi trời chưa sáng thì thường chưa đến mức mệt rã rời.


Với thực tập sinh mà nói, “nỗ lực” là ưu điểm rẻ tiền nhất – không ai được giữ lại chỉ vì “nỗ lực”, thậm chí nhấn mạnh điều đó mãi ngược lại sẽ bị coi là trò cười, khiến người ta nghĩ ngoài nỗ lực ra thì chẳng có ưu điểm nào đáng nói.


Nhưng nó cũng là ưu điểm quan trọng nhất. Người không chịu nỗ lực, chẳng khác gì một chiếc xe đua không đổ xăng – còn chưa đến lúc bàn về ngoại hình hay hiệu suất.


Aaaaaa đừng đi mà Tiểu Hồng!


Yuzu thành công khiến tất cả mọi người bỏ chạy



Sau khi người đồng đội cuối cùng rời đi, phòng tập trở nên vắng lặng.


Đã lâu rồi Lại Vũ Đông không luyện một mình đến giờ này.


Hắn bỗng nhớ tới Chu Thụy – ban đầu hai người họ cùng nhau luyện tập, từ đó về sau mỗi ngày đều có đồng đội khác đi cùng hắn đến khi tan ca. Trở lại cảm giác một mình thế này, hắn hơi lạ lẫm.


May mắn là hắn không phải kiểu người không có ai đi cùng thì mất đi nhiệt huyết.


Luyện thêm một tiếng đồng hồ nữa, Lại Vũ Đông ướt đẫm mồ hôi toàn thân. Tóc bết lại với nhau, mồ hôi nhỏ giọt như hạt đậu. Mí mắt như gắn nam châm, không thể kiểm soát mà cứ muốn sụp xuống.


Hắn lấy ly Americano đá dán lên mí mắt, dù đá đã tan nhưng chỉ cần còn hơi lạnh là hắn vẫn có thể ép mình tỉnh táo.


Lại Vũ Đông chỉnh sơ lại hình tượng, sau đó đi về phía phòng nghỉ.


Nhật ký "tan làm" một mình, cũng là lần đầu tiên.


“Không ngờ lại sáng rồi…” Lại Vũ Đông ngẩng đầu nhìn vào ống kính phía trên, hắn cố gắng che giấu sự mệt mỏi, giọng nói nhẹ nhàng như đang trò chuyện với một người bạn thân, “Bài này khó quá trời luôn, nhiều chỗ trước giờ chưa từng thử—mà nghĩ lại thì, mình chưa thử nhiều cái thiệt ha?”


“Nhưng bài này lạ lắm, cũng hay nữa, là bài mình thích nhất trong mấy bài của công diễn ba. Nếu làm tốt thì sân khấu sẽ cực kỳ đẹp.”


“Còn nữa, đây là bài mấy bạn chọn cho mình, ừm… mình không rành mấy vụ này, nhưng mình đoán chắc mọi người cũng đã rất vất vả phải không?"


Sau khi chọn bài hát xong, Lý Tự không giấu được chuyện gì, dùng giọng nói bí ẩn xen lẫn chút tự hào tiết lộ rằng fan của Mạc Lê cũng chọn Quái Đản . Ý cậu ấy là hai người họ đối đầu, và fan nhà hắn đã "đẩy" fan nhà Mạc Lê xuống.



Bao nhiêu cảm xúc dồn nén hóa thành một nụ cười nhẹ nhàng, trong trẻo, rạng rỡ dưới ánh nắng như mùa xuân đang đón băng tuyết tan chảy.


“Cảm ơn các bạn, nhờ có các bạn mà mình mới may mắn đến vậy.”


Bé ơiiii… T T


Được làm fan của bé đúng là may mắn ba đời 5555


Bị thần tượng cũ làm tổn thương, nhờ Yuzu chữa lành luôn rồi


Trời ơi, mình cảm giác Yuzu đang nói chuyện trực tiếp với mình vậy đó…


Bảng vote đâu!? Tài khoản đâu!? Đưa hết đây! Tôi vote thêm năm trăm năm nữa cũng được!!


Bình luận tăng vọt như bùng nổ.


Lại Vũ Đông giật bắn người, trước giờ hắn thấy bình luận trên màn hình lác đác nên tưởng không có nhiều người online, ai ngờ nhật ký tan ca vừa lên sóng đã gọi hết người ra luôn rồi.


Hắn cũng phát hiện ra, chỉ cần hắn nói điều gì thật lòng, phản ứng của mọi người sẽ rất mãnh liệt.


Cơn buồn ngủ bị đè nén lúc nãy giờ không buông tha, lại lặng lẽ trỗi dậy. Lại Vũ Đông cầm lấy áo khoác đã được xếp gọn, không màng chuyện tóc còn ướt, khoác lên rồi rời khỏi phòng tập.


Ra khỏi toà nhà, ánh sáng rạng đông xuyên qua mây, rơi xuống như ban tặng một khởi đầu mới.


 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 151: Thật sự rất chấn động, trên nhiều khía cạnh
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...