Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 148: Bước qua một con dốc nhỏ

71@-

 
Lại Vũ Đông xác định xong đường đi, nhắc nhở: “Cúi đầu xuống, tôi nhảy đây.”


Lý Tự vội vàng rụt cổ cúi đầu.


Lại Vũ Đông chạy lấy đà hai bước, dùng một tay đè lên vai Lý Tự, cổ tay dồn lực nhún xuống, chân đạp lên rồi bật người vượt qua vai cậu.


“Bịch” một tiếng, tiếp đất nhẹ nhàng.


Lý Tự xoa xoa vai, hồi tưởng lại độ mạnh vừa rồi như chuồn chuồn lướt nước: “Sao tôi thấy cậu chẳng dùng bao nhiêu sức thế?”


"Lý Tự nói đúng đấy." Giang Dương Phàm từ góc độ người ngoài cuộc nhận xét sắc bén. "Yuki, hai chân cậu cách mặt đất gần quá. Thay vì nói là lật, chi bằng nói là nhảy một chút tại chỗ, giống như một cụ già chân cẳng không tiện bước qua một con dốc nhỏ vậy."


Lại Vũ Đông: “…”


Hình dung tàn nhẫn thật.


Độc miệng cục cưng quả không sai danh


Phàm Bảo đối với cậu Triệt ca và Triết ca nhà mình cũng vậy mà, cái miệng độc của cậu ấy thành thương hiệu rồi(chắp tay cầu nguyện)


Tự nhiên lại mong Đông Tử với Phàm Tử đấu nhau ngay trên sân khấu


Trời ơi, Yuzuko nói chuyện khách sáo lắm. Giang Dương Phàm còn phải dạy cậu ấy nhảy, cậu ấy chỉ biết khiêm tốn tiếp thu thôi / khóc


Yuzuko có phải là không dám lật không vậy?



Sợ đè trúng Lý Hồng chứ sao nữa, Yuzuko không dám dùng sức luôn


Cứu với, Lý Hồng là biệt danh mới à hahahha


Lại Vũ Đông lặng lẽ liếc nhìn Lý Tự. Không biết cậu thiếu niên "lướt sóng 18G" này có biết mình bị đặt biệt danh là "Lý Hồng" không nhỉ? Nghe cứ như em gái Lý Hoa vậy.


“Có phải bảo cậu nhảy qua đầu tôi đâu mà nhảy nhẹ như sợ gãy xương vậy? Cậu chưa từng lộn một tay qua lan can à?” Lý Tự hận không thể lôi chuyện hôm đó leo cửa lấy đồ ăn ra kể tuốt.


“Tôi sợ mình nặng quá.” Lại Vũ Đông nhỏ giọng giải thích.


Lý Tự trợn tròn mắt: “Cậu coi thường tôi hả?”


“...Cũng không hẳn.”


“Vậy thì dùng sức chút đi, cậu tưởng chút ký đó có thể đè tôi xuống đất trồng rau à? Tôi chưa đến mức yếu ớt vậy đâu.”


“Lần sau chắc chắn sẽ mạnh hơn.”


“Cậu đang lấy lệ với tôi đúng không?”


“Phụt.” Giang Dương Phàm bị cuộc trò chuyện của hai người chọc cười, “Hai người thân nhau ghê.”


Lại Vũ Đông gật đầu đồng tình: “Tôi cũng thấy vậy.”


Lý Tự: “…”


Cậu không muốn giải thích gì thêm, mặt lạnh tanh cúi đầu giục: “Yuki, nhảy lại phát nữa đi.”



Giang Dương Phàm chỉ hướng: “Tưởng tượng như cậu đang nhảy qua một cái hàng rào cao bằng Lý Tự đang ngồi xổm ấy.”


“Được.”


Lại Vũ Đông vòng lại vị trí ban đầu, hít một hơi dài lấy tinh thần rồi nhảy lần hai.


Lần này hắn bật nhảy mạnh mẽ, tạo thành một khoảng lơ lửng ngắn ngủi, toàn bộ trọng lượng dồn xuống đôi tay đặt trên vai người kia để làm điểm tựa.


Chân chạm đất, động tác vượt qua hoàn hảo.


“Ổn rồi đó, cứ như vậy là được.” Giang Dương Phàm gật đầu, “Tiếp theo là động tác kế.”


Sau cú nhảy một tay sang bên, vị trí center sẽ lao về phía ống kính, ngồi xổm xuống để rap một đoạn, xong thì kết hợp với camera làm hiệu ứng như đẩy hình đi.


Lý Tự đứng dậy, liếc nhìn Lại Vũ Đông đang ngồi đúng vị trí chỉ định, biểu cảm đầy bất lực: “Ngồi đó đếm kiến hả?”


Tư thế này của Yuzu Bảo thật sự đặc biệt 'ngoan'


Y như thỏ con nhảy tới xin cà rốt luôn đó


OMG, sao lại thế này hỡi quả bưởi ngoan ngoãn của tôi


Quả bưởi khó xử


Lại Vũ Đông: “…”


Xin lỗi, hắn cứ tưởng mình cũng ngầu lắm rồi chứ.



“Đoạn rap này cần phá bỏ toàn bộ vibe ban đầu, động tác nhảy không nhiều, phải dựa vào biểu cảm và khí chất sân khấu để chống đỡ, cho nên cậu phải thật ngầu và hổ báo.” Giang Dương Phàm cân nhắc một chút, "Không cần đối diện chính diện với camera."


Lại Vũ Đông nghiêng người: “Vậy đúng chưa?”


“Chân dang ra một chút nữa.”


Lại Vũ Đông mở rộng hai chân.


Giang Dương Phàm suy nghĩ: “Đầu gối cao quá, dời chân ra sau, dồn lực vào mũi chân.”


“Có cần phiền vậy không?” Lý Tự chịu không nổi nữa, không hiểu sao một tư thế đơn giản vậy mà làm mãi không xong.


Cậu bước tới ngồi xổm xuống cạnh Lại Vũ Đông: “Đây nè, vậy là xong.”


Lại Vũ Đông: “…”


Giang Dương Phàm: “…”


Cả hai không nói gì, không phải vì bị Lý Tự tự tin làm câm nín, mà là kinh ngạc trước tư thế ngồi xổm và khí chất "trời sinh" quá hợp với đoạn rap này.


Cậu ngồi xổm, chân dạng rộng trước gương, một tay đặt lên đầu gối, tay kia giơ lên làm động tác rap mà chẳng ai hiểu nổi là gì.


Nói không ngoa, cho dù trong tay cậu cầm điếu thuốc cũng không thấy lạc quẻ.


Người ta thì như nam chính ngôn tình bước ra từ truyện, cậu thì y như trai hư từ phim bước ra đời thật.


Xin lỗi, nhưng tôi thật sự rất tò mò trình độ học vấn của Lý Hồng



Bảo là bị đình chỉ học vì đánh nhau, chỉ mới có bằng tạm thời cấp hai tôi cũng tin luôn á


Không hổ là rapper giống rapper nhất trongĐăng Phong Tạo Tinh


Đừng nói chứ, vibe này là đúng bài luôn đó


Lý ca có thật từng thu tiền bảo kê không vậy hahahaha


Lại Vũ Đông càng nhìn càng thấy Lý Tự với conceptQuái Đảnphù hợp đến 200%, hắn vội vàng bắt chước tư thế của đối phương, học theo thần thái của cậu.


Không bao lâu sau, một thiếu niên hư hỏng khác lại xuất hiện.


“Ánh mắt với biểu cảm cần luyện thêm nữa.” Giang Dương Phàm góp ý, “Cậu giống như học sinh gương mẫu bị ép đi thu tiền bảo kê, còn chưa quen thân phận mới, thiếu sự tự nhiên như Lý Tự.”


“Cái gì mà tự nhiên? Tôi chưa từng thu tiền bảo kê nhé.” Lý Tự lập tức đính chính.


“Chỉ là ví dụ thôi mà.” Giang Dương Phàm chìa tay ra kéo hai người từ dưới đất đứng lên, “Biểu cảm thì để luyện sau, giờ tiếp tục học nhảy.”


Lại Vũ Đông: “Được.”


Quá trình luyện tập tiếp tục, đến lượt các phần nhảy solo được sắp xếp xen kẽ, học viên được Giang Dương Phàm hướng dẫn luân phiên thay đổi.


Sau khi ăn tối xong không bao lâu, lại đến lượt tổ hợp Lại Vũ Đông - Lý Tự xuất chiến.


Lần này độ khó tăng lên.


Phần "nhảy" giẫm lên lưng, phiền phức nhất, đã đến rồi.


 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 148: Bước qua một con dốc nhỏ
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...