Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 144: Đội trưởng
112@-
Ba mươi lăm thí sinh đã hoàn tất chọn bài.
Nhìn qua một lượt, nhóm có thí sinh nổi bật hơn cả là Vô Danh và Quái Đản, nhóm trước có người đứng thứ hai và thứ sáu, nhóm sau có người đứng thứ tư, thứ năm và thứ bảy.
Tổng phiếu bầu cao nhất khả năng lớn sẽ rơi vào một trong hai nhóm này.
Lại Vũ Đông cùng các thành viên bước vào phòng tập được phân cho nhóm Quái Đản. Trước đây mỗi lần đến bước này, hắn luôn ngồi ở mé ngoài, lần này vừa ngồi xuống, mấy người còn lại liền tự giác ngồi thành vòng quanh hắn.
Theo thông lệ, trước tiên là xem hết video, sau đó mới chia part.
Ở vòng ba, vị trí center ngoài đoạn killing part thì các phân đoạn khác cũng đã được cố định, bình thường sẽ không thay đổi nhiều, nên hắn cũng không cần tham gia vào quá trình chia part.
Máy tính bảng đặt dưới sàn phía trước mặt Lại Vũ Đông, bảy người cùng dồn lại xem video. Bài hát vừa phát xong, cả nhóm liền rơi vào trạng thái im lặng kỳ lạ.
Lý do rất đơn giản: độ khó cao hơn tưởng tượng.
Demo hóa ra lại là đoạn dễ nhất trong cả bài.
Chẳng khác gì dụ người ta vào rồi giết luôn vậy.
Nếu đối với những người khác mà nói, chỉ là từ mode khó khăn thăng cấp lên mode ác mộng, thì với Lại Vũ Đông, lại là thăng cấp lên mode Địa ngục, mà còn là mười tám tầng địa ngục.
Đầu tiên, center có một đoạn rap.
Dù đoạn rap này không nhiều bằng phần của rap chính, nhưng nó đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc đẩy cảm xúc, nội dung dùng để dẫn dắt bối cảnh, giới thiệu nhân vật chính; còn về phong cách thì từ ma mị kỳ dị chuyển sang tối tăm chất ngầu, kiểu “trời gầm một tiếng, nhân vật chính lộ diện”.
Tuy lời rap đã được viết sẵn, hắn không cần tự vắt óc nghĩ lời, nhưng khổ nỗi đoạn rap đó lại là tiếng Anh.
Hắn ngay cả tiếng Trung cũng chưa từng rap bao giờ, những bài hát tiếng Anh ít ỏi hắn từng hát chỉ là bài chúc mừng sinh nhật, bài bảng chữ cái, và bài thi đấu đầu tiên Lose Heart. Giờ thì hay rồi, hai cái khó nhằn trộn lẫn làm một.
Hậu quả của việc rap không tốt còn đáng xấu hổ hơn cả hát hoặc nhảy không tốt, đặc biệt là khi mức độ tiếp nhận rap của đại chúng không cao.
Đầu hắn trống rỗng, chỉ muốn mở cửa chuồn thẳng.
Tiếp theo, phần biên đạo giống như tạp kỹ.
Center phải chống một tay lên lưng thành viên đang ngồi xổm để xoay người qua, sau đó lập tức quay mặt vào camera rap đoạn kia. Động tác quá lớn khiến âm thanh rất dễ lệch hơi. Có một đoạn khác, hắn phải giẫm lên lưng bạn nhảy rồi bật xuống, vừa chạm đất liền phải vào phần đồng diễn.
Tiện thể nói luôn, người đồng đội "may mắn" đóng vai "bệ đỡ" này lại là cùng một "kẻ xui xẻo".
Ngoài ra còn có vài động tác breaking, cả bài hát diễn xong là sàn phòng tập sạch bong kin kít.
Nếu những động tác đó không đủ mượt và tự tin, hoặc sẽ trông như ông cụ lụm cụm, hoặc như đống slime đang bò dưới đất.
Khoan nói đến tính thẩm mỹ, phần biên đạo này tồn tại nguy hiểm nhất định. Đoạn dẫm lưng nhảy xuống khiến hắn xem mà trầm mặc. Tiền đề của sự gan dạ là không đe dọa an toàn của bản thân và người khác.
Cuối cùng là bài toán khó dành cho tất cả mọi người:
Chẳng hạn như đường đi đội hình thay đổi quá nhanh, lại còn chạy khắp sân, trông như đang vội bắt chuyến bay.
Hay như phần nhạc phối hợp hoàn hảo với nội dung câu chuyện, khiến người ta có cảm giác như đang ở trong thị trấn quái dị. Nhưng cái giá phải trả là giai điệu không dễ nắm bắt, không cẩn thận là từ "quái đản mỹ học" thành "quái đản khó nghe".
Cảm giác như đã chọn cho Yuki một bài quá khó
Center có đoạn rap cố định á?? Mình sắp được thấy Yuki rap rồi sao??
Đừng kỳ vọng quá nhiều, bạn thấy Yuki giống người biết rap không…
Xin lỗi nha, mẹ không biết nó khó vậy luôn hahaha
Tôi bắt đầu lo buổi công diễn này sẽ lật xe
Thực lực của Yuki và Tống Nhan Hi hơi chênh, Doãn Tử Trăn, Triệu Diệc Phong với Lý Tự cũng yếu khoản nhảy
Tổ này là đội hình vocal + rap mà
Lại Vũ Đông:…
Hóa ra là tất cả mọi người đều mở blind box à?
Tổ chương trình thật sự biết cách tạo "bất ngờ".
Lại Vũ Đông đau đầu xoa xoa huyệt thái dương. Hắn tự an ủi rằng dù khó đến mấy cũng tốt hơn tự mình mày mò tập nhảy. Dù sao trong đội cũng có main dancer Giang Dương Phàm. Nếu nhớ không nhầm thì Lâm Tiêu nhảy cũng không tệ.
Tình hình vẫn có thể lạc quan, đội hình đầy đủ, chỉ là hơi lệch môn một chút.
Chân lý muôn đời: luyện là xong.
Lại Vũ Đông nhìn quanh một lượt, chủ động phá vỡ không khí im ắng: “Chúng ta chọn đội trưởng trước chứ?”
Trong nhóm phần lớn là những thực tập sinh không thân thiết mấy, từng hợp tác sân khấu thì chỉ có Triệu Diệc Phong. Thay vì trông mong vào người khác, hắn thà tự mình nắm thế chủ động với tư cách center còn hơn.
Tuy không hợp tính hắn, nhưng bài này là do người tìm sao vì hắn mà chọn, hào quang không chỉ nằm trên sân khấu, mà còn trong cả quá trình tập luyện.
Hắn phải mạnh mẽ lên, không thể để họ tốn công vô ích.
Triệu Diệc Phong phối hợp tiếp lời: “Ai muốn làm đội trưởng thì giơ tay nào——”
Năm giây trôi qua, không ai giơ tay.
Thấy vậy, Triệu Diệc Phong quay sang hỏi Lại Vũ Đông: “Giờ làm sao đây?”
Nhóm này không có ai kiểu phụ huynh cả
Làm đội trưởng vừa cực vừa chẳng được gì, phải lo cả nhóm, bị mắng thì chịu, cũng không có spotlight như center
Nhưng một đội trưởng tốt thật sự rất quan trọng
Chuẩn, nếu đội trưởng không có trách nhiệm, trừ khi các thành viên tự giác, không thì cả nhóm dễ lỏng lẻo
Đội trưởng không đủ năng lực thì cứ nhìn vòng công diễn đầu là rõ.
Lại Vũ Đông chợt nhận ra, hình như hắn đã đi hết tất cả các ngã rẽ sai lầm ở vòng đầu tiên rồi, nói là đủ cả "ngũ độc" cũng không sai.
Khó tưởng tượng được hắn đã trải qua những gì.
Đang định đề xuất thử xoay tua chọn người, Giang Dương Phàm bất ngờ lên tiếng khiến hắn trở tay không kịp.
“Tôi có thể đề cử Yuki làm đội trưởng được không? Trương Minh Triệt từng nói với tôi, mỗi lần tập cậu đều là người ở lại đến rất khuya, rất có khả năng dẫn dắt cả nhóm. Hơn nữa thái độ của Triệu Diệc Phong cũng giống như ngầm coi cậu là đội trưởng vậy.”
“Vậy sao?” Đương sự Triệu Diệc Phong tỏ vẻ mơ hồ: “Tôi chỉ hỏi ý cậu ấy một chút thôi mà, chẳng phải là cậu ấy chủ động đề xuất chọn đội trưởng à?”
Giọng Giang Dương Phàm vẫn dịu dàng như nước: “Ừ, nhưng việc cậu ‘hỏi ý kiến’ bản thân nó đã mang nghĩa xin chỉ đạo rồi.”
Triệu Diệc Phong: “…”
Không quá hiểu lắm.
Hay lắm, để Yuki dẫn cả đội cày ngày cày đêm hhh
Nơi nào có Yuki, nơi đó có những con cú bị vắt kiệt sức
LVD: Mấy bạn từng thấy phòng tập lúc bốn giờ sáng chưa?
Nói cho chính xác thì, bốn giờ sáng với Yuki gọi là… tan sớm
Những dòng bình luận này đúng kiểu nói trúng tim đen của Lại Vũ Đông.
Hắn bình tĩnh đón nhận ánh nhìn từ mọi người, bày tỏ thái độ của mình với vai trò đội trưởng: “Tôi có thể làm đội trưởng, nhưng tôi khá chú trọng thời gian luyện tập, có thể sẽ hơi vất vả.”
Thấy ánh mắt của thiếu niên tóc vàng nhạt dừng lại trên người mình, cậu sợ bị hiểu lầm là đang phá hoại, vội giơ tay thể hiện lập trường: “Tôi đồng ý để Yuki làm đội trưởng. Bài này khó như vậy, luyện nhiều cũng là điều nên làm, có người thúc đẩy thì càng tốt.”
“Đằng nào Giang Dương Phàm cũng nói là tôi đã mặc định rồi, vậy thì tôi đồng ý luôn cho nhanh.” Triệu Diệc Phong nhún vai, với anh thì ai làm đội trưởng cũng được, miễn không phải bản thân là xong.
Những người còn lại đều không ngoại lệ, thống nhất thông qua.
Lần trước bị đẩy lên làm vị trí center, lần này lại bị đẩy lên làm đội trưởng, Lại Vũ Đông có chút cảm giác như số phận đã sắp đặt sẵn. Hắn xé miếng sticker biểu thị vai trò đội trưởng, lần lượt dán lên áo tập và bảng phân chia phần hát.
Vừa là center, vừa là đội trưởng… có phải hơi quá sức rồi không?
Lại Vũ Đông nhìn chằm chằm vào tên mình vài giây, rồi nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ tiêu cực khỏi đầu.
Tiếp theo là phần chia part.
Lại Vũ Đông lật lật tờ lời bài hát, sau đó chống cằm nhìn bảng phân chia dán trên tường.
Trừ phần center cố định kiêm killing part và vocal 1, còn lại là một main vocal, ba lead vocal và hai rapper. Lần này không chia main rapper.
Center của nhóm này đúng là rất “center” luôn, tôi đi lượn cả năm nhóm rồi, part của center bài “Quái Đản” là nhiều nhất
Vocal cộng với center hát gần hết bài rồi còn gì
Center rõ rệt, nhưng nếu không kiểm soát tốt thì xấu hổ lắm
Yuki chắc chắn không sao! Mỗi lần công diễn đều đỉnh hết mà!
Đúng rồi, sân khấu của Đông Bảo có thể yên tâm, dù không phải hay nhất thì chắc chắn cũng không tệ
Mặc dù Yuki là từ con số 0 mà học, nhưng tiến bộ rõ rệt, chưa bao giờ là gánh nặng cả
Lại Vũ Đông: …
Tốt lắm, áp lực đã tăng lên.
Sao tự dưng thấy còn hồi hộp hơn cả vòng công diễn đầu vậy? Người tìm sao có phải quá tin tưởng hắn rồi không?
Số không với dương vô cùng đều là có vòng tròn, nhưng khác biệt vẫn là rõ ràng.
“Chốt main vocal trước nhé.” Lại Vũ Đông gánh lấy trọng trách đội trưởng, “Có ai muốn làm main vocal không?”
Không ngoài dự đoán, Triệu Diệc Phong và Lâm Tiêu đồng thời giơ tay.
Là hai trong ba mũi nhọn vocal, hai người họ cạnh tranh với nhau còn dữ dội hơn cả có thêm Từ Án. Nếu không phải đang "battle", thì là cạnh tranh ngay trong cùng nhóm. Cố tình lần nào cũng trùng hợp, không giống như cặp Cù - Trình mang theo rõ ràng sự cố ý.
Chỉ lần này là chia nhóm công khai, không rõ Lâm Tiêu thật lòng muốn vào nhóm “Quái Đản”, hay là đang ganh đua với Triệu Diệc Phong.
Cả hai lần lượt hát phần main vocal, rồi nhắm mắt chờ đồng đội bỏ phiếu.
Kết quả, Triệu Diệc Phong thắng với tỉ số 4:1, giành được vị trí main vocal.
Thật ra Lâm Tiêu hát cũng không tệ, nhưng dấu vết kỹ thuật quá rõ, giọng lại không nổi bật, đổi nhóm khác thì chưa chắc đã thua.
Phải nói, Lại Vũ Đông rất khâm phục sự gan dạ của Lâm Tiêu.
Từ lần tranh suất lớp A đầu tiên đến giờ, cứ gặp Triệu Diệc Phong là thua, nhưng cậu vẫn kiên trì giơ tay khiêu chiến đối thủ cũ. Nếu là hắn thì chắc chắn sẽ không làm những việc bản thân chưa chuẩn bị kỹ.
Tự tin là thứ có giới hạn, bị hao tổn lặp đi lặp lại thì kiểu gì cũng tổn hại tâm lý.
Dù hành trình của hắn có vẻ suôn sẻ, nhưng nếu chỉ dựa vào nhiệm vụ hệ thống thì rất khó trụ nổi tới giờ. Sự ủng hộ từ người tìm sao đã cho hắn rất nhiều động lực và lòng tin.
Có thể nói, những gì hắn từng nói với họ đều là thật lòng, không phải lời tâng bốc.
Các phần còn lại được chia xong khá nhanh. Trong nhóm có đúng hai rapper, nên việc chọn đoạn khá hòa bình, không xảy ra tình cảnh rapper bị ép đi làm vocal.
Lại Vũ Đông cầm tờ lời bài hát đối chiếu với video dàn dựng trên màn hình. Người sẽ bị lật người rồi bị giẫm lên trong bài là Lý Tự.
May mà là người quen, đến lúc đó sẽ không quá ngại ngùng.
Nếu Lý Tự không chọn đoạn rap này thì chỉ còn lại Doãn Tử Trăn. Dù cậu nhóc đó không gầy đến mức mỏng như tờ giấy, nhưng với một cậu bé thấp hơn mình gần 10cm, hắn thật sự không nỡ giẫm lên.
Chính thức bước vào giai đoạn luyện tập.
Trong nhóm, người biết dựng vũ đạo chỉ có Giang Dương Phàm và Lâm Tiêu, gánh nặng tất nhiên đặt lên vai hai người.
“Nhóm mình yếu phần vũ đạo, nhiều chỗ sẽ phải nhờ hai người hỗ trợ.” Lại Vũ Đông trao đổi với họ, “Hai người thấy nên dạy theo nhóm nhỏ, hay luân phiên hướng dẫn? Hoặc có phương án nào tốt hơn không?”
Hắn chưa từng ở trong một đội hình "bình thường". Hoặc là đồng đội đều không "ổn" lắm, hoặc là đồng đội đều quá "đỉnh". Dẫn đến hắn không rõ lắm hình thức luyện tập thông thường. Tâm tình đã đi một chuyến từ địa ngục đến thiên đường, giờ nên trở về nhân gian thôi.
Tâm trạng từ địa ngục đến thiên đường, giờ nên trở lại mặt đất rồi.
“Tôi thiên về luân phiên hơn. Mỗi người có phong cách riêng, trọng điểm khác nhau, dạy nhóm nhỏ dễ thành hai phiên bản.” Giang Dương Phàm đưa ra lựa chọn, sau đó chuyển hướng: “Nhưng dù là luân phiên, tôi thấy nên cùng nhau dựng vũ đạo trước rồi mới tách ra hướng dẫn. Như vậy sẽ hợp tác hơn, cũng giống tinh thần nhóm hơn.”
“Hiểu rồi, còn ý kiến của Lâm Tiêu thì sao…?”
Với những chuyện ngoài phần main vocal , Lâm Tiêu tương đối dễ tính: “Thế nào cũng được, cứ làm theo lời Giang Dương Phàm đi.”
“Các cậu cứ tập tự do trước nhé, bọn tôi dựng xong sẽ gọi.” Giang Dương Phàm sắp xếp.
Lại Vũ Đông gật đầu: “Phiền hai người rồi.”
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Ba mươi lăm thí sinh đã hoàn tất chọn bài.
Nhìn qua một lượt, nhóm có thí sinh nổi bật hơn cả là Vô Danh và Quái Đản, nhóm trước có người đứng thứ hai và thứ sáu, nhóm sau có người đứng thứ tư, thứ năm và thứ bảy.
Tổng phiếu bầu cao nhất khả năng lớn sẽ rơi vào một trong hai nhóm này.
Lại Vũ Đông cùng các thành viên bước vào phòng tập được phân cho nhóm Quái Đản. Trước đây mỗi lần đến bước này, hắn luôn ngồi ở mé ngoài, lần này vừa ngồi xuống, mấy người còn lại liền tự giác ngồi thành vòng quanh hắn.
Theo thông lệ, trước tiên là xem hết video, sau đó mới chia part.
Ở vòng ba, vị trí center ngoài đoạn killing part thì các phân đoạn khác cũng đã được cố định, bình thường sẽ không thay đổi nhiều, nên hắn cũng không cần tham gia vào quá trình chia part.
Máy tính bảng đặt dưới sàn phía trước mặt Lại Vũ Đông, bảy người cùng dồn lại xem video. Bài hát vừa phát xong, cả nhóm liền rơi vào trạng thái im lặng kỳ lạ.
Lý do rất đơn giản: độ khó cao hơn tưởng tượng.
Demo hóa ra lại là đoạn dễ nhất trong cả bài.
Chẳng khác gì dụ người ta vào rồi giết luôn vậy.
Nếu đối với những người khác mà nói, chỉ là từ mode khó khăn thăng cấp lên mode ác mộng, thì với Lại Vũ Đông, lại là thăng cấp lên mode Địa ngục, mà còn là mười tám tầng địa ngục.
Đầu tiên, center có một đoạn rap.
Dù đoạn rap này không nhiều bằng phần của rap chính, nhưng nó đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc đẩy cảm xúc, nội dung dùng để dẫn dắt bối cảnh, giới thiệu nhân vật chính; còn về phong cách thì từ ma mị kỳ dị chuyển sang tối tăm chất ngầu, kiểu “trời gầm một tiếng, nhân vật chính lộ diện”.
Tuy lời rap đã được viết sẵn, hắn không cần tự vắt óc nghĩ lời, nhưng khổ nỗi đoạn rap đó lại là tiếng Anh.
Hắn ngay cả tiếng Trung cũng chưa từng rap bao giờ, những bài hát tiếng Anh ít ỏi hắn từng hát chỉ là bài chúc mừng sinh nhật, bài bảng chữ cái, và bài thi đấu đầu tiên Lose Heart. Giờ thì hay rồi, hai cái khó nhằn trộn lẫn làm một.
Hậu quả của việc rap không tốt còn đáng xấu hổ hơn cả hát hoặc nhảy không tốt, đặc biệt là khi mức độ tiếp nhận rap của đại chúng không cao.
Đầu hắn trống rỗng, chỉ muốn mở cửa chuồn thẳng.
Tiếp theo, phần biên đạo giống như tạp kỹ.
Center phải chống một tay lên lưng thành viên đang ngồi xổm để xoay người qua, sau đó lập tức quay mặt vào camera rap đoạn kia. Động tác quá lớn khiến âm thanh rất dễ lệch hơi. Có một đoạn khác, hắn phải giẫm lên lưng bạn nhảy rồi bật xuống, vừa chạm đất liền phải vào phần đồng diễn.
Tiện thể nói luôn, người đồng đội "may mắn" đóng vai "bệ đỡ" này lại là cùng một "kẻ xui xẻo".
Ngoài ra còn có vài động tác breaking, cả bài hát diễn xong là sàn phòng tập sạch bong kin kít.
Nếu những động tác đó không đủ mượt và tự tin, hoặc sẽ trông như ông cụ lụm cụm, hoặc như đống slime đang bò dưới đất.
Khoan nói đến tính thẩm mỹ, phần biên đạo này tồn tại nguy hiểm nhất định. Đoạn dẫm lưng nhảy xuống khiến hắn xem mà trầm mặc. Tiền đề của sự gan dạ là không đe dọa an toàn của bản thân và người khác.
Cuối cùng là bài toán khó dành cho tất cả mọi người:
Chẳng hạn như đường đi đội hình thay đổi quá nhanh, lại còn chạy khắp sân, trông như đang vội bắt chuyến bay.
Hay như phần nhạc phối hợp hoàn hảo với nội dung câu chuyện, khiến người ta có cảm giác như đang ở trong thị trấn quái dị. Nhưng cái giá phải trả là giai điệu không dễ nắm bắt, không cẩn thận là từ "quái đản mỹ học" thành "quái đản khó nghe".
Cảm giác như đã chọn cho Yuki một bài quá khó
Center có đoạn rap cố định á?? Mình sắp được thấy Yuki rap rồi sao??
Đừng kỳ vọng quá nhiều, bạn thấy Yuki giống người biết rap không…
Xin lỗi nha, mẹ không biết nó khó vậy luôn hahaha
Tôi bắt đầu lo buổi công diễn này sẽ lật xe
Thực lực của Yuki và Tống Nhan Hi hơi chênh, Doãn Tử Trăn, Triệu Diệc Phong với Lý Tự cũng yếu khoản nhảy
Tổ này là đội hình vocal + rap mà
Lại Vũ Đông:…
Hóa ra là tất cả mọi người đều mở blind box à?
Tổ chương trình thật sự biết cách tạo "bất ngờ".
Lại Vũ Đông đau đầu xoa xoa huyệt thái dương. Hắn tự an ủi rằng dù khó đến mấy cũng tốt hơn tự mình mày mò tập nhảy. Dù sao trong đội cũng có main dancer Giang Dương Phàm. Nếu nhớ không nhầm thì Lâm Tiêu nhảy cũng không tệ.
Tình hình vẫn có thể lạc quan, đội hình đầy đủ, chỉ là hơi lệch môn một chút.
Chân lý muôn đời: luyện là xong.
Lại Vũ Đông nhìn quanh một lượt, chủ động phá vỡ không khí im ắng: “Chúng ta chọn đội trưởng trước chứ?”
Trong nhóm phần lớn là những thực tập sinh không thân thiết mấy, từng hợp tác sân khấu thì chỉ có Triệu Diệc Phong. Thay vì trông mong vào người khác, hắn thà tự mình nắm thế chủ động với tư cách center còn hơn.
Tuy không hợp tính hắn, nhưng bài này là do người tìm sao vì hắn mà chọn, hào quang không chỉ nằm trên sân khấu, mà còn trong cả quá trình tập luyện.
Hắn phải mạnh mẽ lên, không thể để họ tốn công vô ích.
Triệu Diệc Phong phối hợp tiếp lời: “Ai muốn làm đội trưởng thì giơ tay nào——”
Năm giây trôi qua, không ai giơ tay.
Thấy vậy, Triệu Diệc Phong quay sang hỏi Lại Vũ Đông: “Giờ làm sao đây?”
Nhóm này không có ai kiểu phụ huynh cả
Làm đội trưởng vừa cực vừa chẳng được gì, phải lo cả nhóm, bị mắng thì chịu, cũng không có spotlight như center
Nhưng một đội trưởng tốt thật sự rất quan trọng
Chuẩn, nếu đội trưởng không có trách nhiệm, trừ khi các thành viên tự giác, không thì cả nhóm dễ lỏng lẻo
Đội trưởng không đủ năng lực thì cứ nhìn vòng công diễn đầu là rõ.
Lại Vũ Đông chợt nhận ra, hình như hắn đã đi hết tất cả các ngã rẽ sai lầm ở vòng đầu tiên rồi, nói là đủ cả "ngũ độc" cũng không sai.
Khó tưởng tượng được hắn đã trải qua những gì.
Đang định đề xuất thử xoay tua chọn người, Giang Dương Phàm bất ngờ lên tiếng khiến hắn trở tay không kịp.
“Tôi có thể đề cử Yuki làm đội trưởng được không? Trương Minh Triệt từng nói với tôi, mỗi lần tập cậu đều là người ở lại đến rất khuya, rất có khả năng dẫn dắt cả nhóm. Hơn nữa thái độ của Triệu Diệc Phong cũng giống như ngầm coi cậu là đội trưởng vậy.”
“Vậy sao?” Đương sự Triệu Diệc Phong tỏ vẻ mơ hồ: “Tôi chỉ hỏi ý cậu ấy một chút thôi mà, chẳng phải là cậu ấy chủ động đề xuất chọn đội trưởng à?”
Giọng Giang Dương Phàm vẫn dịu dàng như nước: “Ừ, nhưng việc cậu ‘hỏi ý kiến’ bản thân nó đã mang nghĩa xin chỉ đạo rồi.”
Triệu Diệc Phong: “…”
Không quá hiểu lắm.
Hay lắm, để Yuki dẫn cả đội cày ngày cày đêm hhh
Nơi nào có Yuki, nơi đó có những con cú bị vắt kiệt sức
LVD: Mấy bạn từng thấy phòng tập lúc bốn giờ sáng chưa?
Nói cho chính xác thì, bốn giờ sáng với Yuki gọi là… tan sớm
Những dòng bình luận này đúng kiểu nói trúng tim đen của Lại Vũ Đông.
Hắn bình tĩnh đón nhận ánh nhìn từ mọi người, bày tỏ thái độ của mình với vai trò đội trưởng: “Tôi có thể làm đội trưởng, nhưng tôi khá chú trọng thời gian luyện tập, có thể sẽ hơi vất vả.”
Thấy ánh mắt của thiếu niên tóc vàng nhạt dừng lại trên người mình, cậu sợ bị hiểu lầm là đang phá hoại, vội giơ tay thể hiện lập trường: “Tôi đồng ý để Yuki làm đội trưởng. Bài này khó như vậy, luyện nhiều cũng là điều nên làm, có người thúc đẩy thì càng tốt.”
“Đằng nào Giang Dương Phàm cũng nói là tôi đã mặc định rồi, vậy thì tôi đồng ý luôn cho nhanh.” Triệu Diệc Phong nhún vai, với anh thì ai làm đội trưởng cũng được, miễn không phải bản thân là xong.
Những người còn lại đều không ngoại lệ, thống nhất thông qua.
Lần trước bị đẩy lên làm vị trí center, lần này lại bị đẩy lên làm đội trưởng, Lại Vũ Đông có chút cảm giác như số phận đã sắp đặt sẵn. Hắn xé miếng sticker biểu thị vai trò đội trưởng, lần lượt dán lên áo tập và bảng phân chia phần hát.
Vừa là center, vừa là đội trưởng… có phải hơi quá sức rồi không?
Lại Vũ Đông nhìn chằm chằm vào tên mình vài giây, rồi nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ tiêu cực khỏi đầu.
Tiếp theo là phần chia part.
Lại Vũ Đông lật lật tờ lời bài hát, sau đó chống cằm nhìn bảng phân chia dán trên tường.
Trừ phần center cố định kiêm killing part và vocal 1, còn lại là một main vocal, ba lead vocal và hai rapper. Lần này không chia main rapper.
Center của nhóm này đúng là rất “center” luôn, tôi đi lượn cả năm nhóm rồi, part của center bài “Quái Đản” là nhiều nhất
Vocal cộng với center hát gần hết bài rồi còn gì
Center rõ rệt, nhưng nếu không kiểm soát tốt thì xấu hổ lắm
Yuki chắc chắn không sao! Mỗi lần công diễn đều đỉnh hết mà!
Đúng rồi, sân khấu của Đông Bảo có thể yên tâm, dù không phải hay nhất thì chắc chắn cũng không tệ
Mặc dù Yuki là từ con số 0 mà học, nhưng tiến bộ rõ rệt, chưa bao giờ là gánh nặng cả
Lại Vũ Đông: …
Tốt lắm, áp lực đã tăng lên.
Sao tự dưng thấy còn hồi hộp hơn cả vòng công diễn đầu vậy? Người tìm sao có phải quá tin tưởng hắn rồi không?
Số không với dương vô cùng đều là có vòng tròn, nhưng khác biệt vẫn là rõ ràng.
“Chốt main vocal trước nhé.” Lại Vũ Đông gánh lấy trọng trách đội trưởng, “Có ai muốn làm main vocal không?”
Không ngoài dự đoán, Triệu Diệc Phong và Lâm Tiêu đồng thời giơ tay.
Là hai trong ba mũi nhọn vocal, hai người họ cạnh tranh với nhau còn dữ dội hơn cả có thêm Từ Án. Nếu không phải đang "battle", thì là cạnh tranh ngay trong cùng nhóm. Cố tình lần nào cũng trùng hợp, không giống như cặp Cù - Trình mang theo rõ ràng sự cố ý.
Chỉ lần này là chia nhóm công khai, không rõ Lâm Tiêu thật lòng muốn vào nhóm “Quái Đản”, hay là đang ganh đua với Triệu Diệc Phong.
Cả hai lần lượt hát phần main vocal, rồi nhắm mắt chờ đồng đội bỏ phiếu.
Kết quả, Triệu Diệc Phong thắng với tỉ số 4:1, giành được vị trí main vocal.
Thật ra Lâm Tiêu hát cũng không tệ, nhưng dấu vết kỹ thuật quá rõ, giọng lại không nổi bật, đổi nhóm khác thì chưa chắc đã thua.
Phải nói, Lại Vũ Đông rất khâm phục sự gan dạ của Lâm Tiêu.
Từ lần tranh suất lớp A đầu tiên đến giờ, cứ gặp Triệu Diệc Phong là thua, nhưng cậu vẫn kiên trì giơ tay khiêu chiến đối thủ cũ. Nếu là hắn thì chắc chắn sẽ không làm những việc bản thân chưa chuẩn bị kỹ.
Tự tin là thứ có giới hạn, bị hao tổn lặp đi lặp lại thì kiểu gì cũng tổn hại tâm lý.
Dù hành trình của hắn có vẻ suôn sẻ, nhưng nếu chỉ dựa vào nhiệm vụ hệ thống thì rất khó trụ nổi tới giờ. Sự ủng hộ từ người tìm sao đã cho hắn rất nhiều động lực và lòng tin.
Có thể nói, những gì hắn từng nói với họ đều là thật lòng, không phải lời tâng bốc.
Các phần còn lại được chia xong khá nhanh. Trong nhóm có đúng hai rapper, nên việc chọn đoạn khá hòa bình, không xảy ra tình cảnh rapper bị ép đi làm vocal.
Lại Vũ Đông cầm tờ lời bài hát đối chiếu với video dàn dựng trên màn hình. Người sẽ bị lật người rồi bị giẫm lên trong bài là Lý Tự.
May mà là người quen, đến lúc đó sẽ không quá ngại ngùng.
Nếu Lý Tự không chọn đoạn rap này thì chỉ còn lại Doãn Tử Trăn. Dù cậu nhóc đó không gầy đến mức mỏng như tờ giấy, nhưng với một cậu bé thấp hơn mình gần 10cm, hắn thật sự không nỡ giẫm lên.
Chính thức bước vào giai đoạn luyện tập.
Trong nhóm, người biết dựng vũ đạo chỉ có Giang Dương Phàm và Lâm Tiêu, gánh nặng tất nhiên đặt lên vai hai người.
“Nhóm mình yếu phần vũ đạo, nhiều chỗ sẽ phải nhờ hai người hỗ trợ.” Lại Vũ Đông trao đổi với họ, “Hai người thấy nên dạy theo nhóm nhỏ, hay luân phiên hướng dẫn? Hoặc có phương án nào tốt hơn không?”
Hắn chưa từng ở trong một đội hình "bình thường". Hoặc là đồng đội đều không "ổn" lắm, hoặc là đồng đội đều quá "đỉnh". Dẫn đến hắn không rõ lắm hình thức luyện tập thông thường. Tâm tình đã đi một chuyến từ địa ngục đến thiên đường, giờ nên trở về nhân gian thôi.
Tâm trạng từ địa ngục đến thiên đường, giờ nên trở lại mặt đất rồi.
“Tôi thiên về luân phiên hơn. Mỗi người có phong cách riêng, trọng điểm khác nhau, dạy nhóm nhỏ dễ thành hai phiên bản.” Giang Dương Phàm đưa ra lựa chọn, sau đó chuyển hướng: “Nhưng dù là luân phiên, tôi thấy nên cùng nhau dựng vũ đạo trước rồi mới tách ra hướng dẫn. Như vậy sẽ hợp tác hơn, cũng giống tinh thần nhóm hơn.”
“Hiểu rồi, còn ý kiến của Lâm Tiêu thì sao…?”
Với những chuyện ngoài phần main vocal , Lâm Tiêu tương đối dễ tính: “Thế nào cũng được, cứ làm theo lời Giang Dương Phàm đi.”
“Các cậu cứ tập tự do trước nhé, bọn tôi dựng xong sẽ gọi.” Giang Dương Phàm sắp xếp.
Lại Vũ Đông gật đầu: “Phiền hai người rồi.”
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 144: Đội trưởng
10.0/10 từ 33 lượt.