Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 121: Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ngại ngùng rồi.

57@-

 
Kết quả của việc luyện tập biểu cảm trước gương đến mức cực đoan là—đến buổi luyện tập chung lúc 9 giờ tối, mặt của Lại Vũ Đông cứng đờ như bị người ta dùng cây lăn bột cán qua.


Không giống như vũ đạo, động tác khác biệt là chuyện rất bình thường—dù là nhóm idol đã ra mắt cũng chưa chắc đồng đều như sao chép—nhưng chỉ một chút chênh lệch nhỏ trong biểu cảm thôi cũng có thể tạo nên khác biệt trời vực, khiến Bạch Huyên Hách sốt ruột đến mức suýt nữa xắn tay vào làm luôn, như đang chỉnh sửa gương mặt nhân vật trong game.


May mà Lại Vũ Đông ngộ ra khá nhanh, chỉ là hắn chưa quen với việc phải thể hiện một mặt hoàn toàn trái ngược với tính cách của bản thân.


Đặc biệt là động tác đảo ngược ở phần kết mới được thiết kế, khiến hắn xấu hổ đến mức chỉ muốn đào hố chui xuống.


“Đến lúc thử thách niềm tin rồi đó!” Bạch Huyên Hách vỗ vai động viên.


Lại Vũ Đông mặt mũi không còn chút sinh khí: “Tôi sẽ cố gắng.”


Tối hôm đó, nhóm Bloody vốn luôn suôn sẻ bất ngờ gặp phải tình huống bất khả kháng đầu tiên.


Tô Tuấn Triết tái phát chấn thương ở lưng, buộc phải rời phòng tập trước.


Thiếu đi một viên kẹo ngọt luôn tràn đầy năng lượng như mặt trời nhỏ, dù mọi người vẫn hòa hợp như thường, nhưng bầu không khí không tránh khỏi có phần trầm lắng.


Trong giờ nghỉ không ai lên tiếng, Trương Minh Triệt chủ động phá vỡ sự im lặng để kéo tinh thần đồng đội lên: “Hy vọng Tiểu Tô mau khỏe lại, nhóm mình không có cậu ấy là không ổn đâu.”



“Có nghiêm trọng không?” Lại Vũ Đông lo lắng hỏi.


Tuy miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng hắn rất rõ—ngay cả Tô Tuấn Triết, người luôn chăm chỉ vượt chuẩn, còn không trụ nổi, thì tám chín phần là không phải chuyện nhỏ có thể xem như không có gì.


“Người nhảy nhót kiểu gì cũng mang thương tích ít nhiều, tôi cũng bị chấn thương ở chân, nhưng không rõ Tiểu Tô bị nặng tới mức nào.” Kim Hi Hằng đồng cảm nói, “Nhẹ thì dán cao dán, nghỉ ngơi vài hôm ít tập luyện lại, chắc vẫn kịp diễn vào ngày mốt. Nhưng tôi nghe cậu ấy nói sáng mai vẫn muốn tiếp tục luyện, tôi lo nếu để nặng thêm thì phải tiêm thuốc giảm đau mất.”


Tiêm giảm đau là gì?


Thuốc tiêm giảm đau tạm thời, dùng để ứng cứu khẩn cấp, nhưng lên sân khấu xong, khi thuốc hết thì sẽ nặng hơn


Trời ơi… mong là Tô Tô không sao…


Còn trẻ đã chấn thương lưng, do cường độ tập luyện ở Hàn Quốc quá khắc nghiệt?


Chuyện thường của dân vũ đạo mà


Không thể để Tô Tô nghỉ ngơi trước được sao, sức khỏe quan trọng hơn, với năng lực của em ấy thì bớt tập chút cũng không ảnh hưởng


Những lời giải thích trong bình luận khiến lòng Lại Vũ Đông càng thêm nặng nề, hắn thở dài, ngoài việc âm thầm cầu mong Tô Tuấn Triết không sao, thì cũng không làm được gì khác.


“À, tối về ký túc xá tôi hỏi thử xem tình hình của cậu ấy sao rồi.” Kim Hi Hằng như nhớ ra điều gì, vỗ đầu một cái, “Đúng rồi, có chuyện muốn bàn với mọi người—các cậu có biết mai là sinh nhật Tiểu Tô không?”



“Giờ thì biết rồi.” Bạch Huyên Hách nói một cách lặng lẽ, “Sao anh không nói sớm?”


Kim Hi Hằng gãi má với vẻ áy náy: “Hết cách rồi, ở đây không có điện thoại, mất hết cảm giác về thời gian, hôm nay tôi vừa hỏi Lưu Khải Sơ mới biết là ngày mai.”


Bạch Huyên Hách nhìn đồng hồ treo tường bằng ánh mắt vô cảm: “Anh à, còn mười phút nữa là sang ngày mai rồi, bọn tôi muốn chuẩn bị bất ngờ cũng không kịp nữa.”


“Không sao, tôi nhờ ekip chương trình đặt bánh sinh nhật rồi, đang để trong tủ lạnh nhà ăn, Tiểu Tô ở đây nên tôi không tiện nói với mấy cậu.”


Lại Vũ Đông nhắc nhỏ: "Bánh, cậu ấy ăn không?"


Lần trước Chu Thụy mời Tô Tuấn Triết ăn mì gói còn bị từ chối, bánh kem loại đồ ăn ngọt và giàu calo thế này, e là lâu lắm rồi cậu ấy chưa đụng đến.


"...Đúng nhỉ." Kim Hi Hằng buông xuôi, "Kệ đi, không ăn cũng phải ăn, thỉnh thoảng một lần không tăng mười cân đâu. Nghĩ xem, tặng bánh thế nào cho bất ngờ?"


“Giả vờ cãi nhau rồi đập cửa bỏ đi, sau đó cả nhóm mang bánh vào?” Trương Minh Triệt góp ý, “Tôi thấy nhiều show khác đều diễn kiểu đó.”


Cũ quá rồi đó!!


Không hổ là đội trưởng 25 tuổi


Cười xỉu, tôi xem kiểu đó không dưới ba lần rồi



? Đâm trúng tim fan Mạc Lê rồi đó


“Cậu ấy sẽ tin không?” Lại Vũ Đông chỉ ra vấn đề cốt lõi.


Chưa nói đến chuyện cũ hay không, hắn không mấy tin tưởng vào khả năng diễn xuất của nhóm mình—đặc biệt là Bạch Huyên Hách và Kim Hi Hằng, xác suất cười giữa chừng ít nhất cũng 90%.


Nếu cười vỡ...


Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ngại ngùng rồi.


“Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh Tô Tuấn Triết nhìn bọn mình với nụ cười kiểu ‘mấy đứa ngốc đáng yêu’.” Mạc Lê nhẹ nhàng từ chối đề xuất.


“Đặt thẳng vào giữa phòng tập đi.” Lại Vũ Đông đề xuất phương án mới, “Đặt bánh ở giữa trước, chúng ta giả vờ đến trễ, để cậu ấy vào một mình.”


Bạch Huyên Hách: “Bất ngờ gì mà thẳng thắn thế, nhưng tôi thấy cũng hay, đủ trực tiếp.”


“Vậy quyết định vậy đi.” Kim Hi Hằng vỗ bàn chốt hạ, “Sáng mai chúng ta đến phòng tập sớm nửa tiếng.”


Kế hoạch mừng sinh nhật cứ thế được quyết định một cách đầy qua loa.


Để hôm sau có thể dậy sớm thuận lợi, nhóm Bloody lần đầu tiên tan làm trước khi trời sáng.



Lại Vũ Đông trở về ký túc xá lúc hơn hai giờ sáng. Vừa đẩy cửa bước vào, hắn đã thấy Lương Chi Thịnh và Lý Tự đang cắm cúi viết lách trước bàn học, chẳng khác nào bước nhầm vào phòng tự học của sinh viên ôn thi đại học.


Hắn không khỏi nghi hoặc, hai người này đâu có chung nhóm, sao lại làm cùng một việc?


"Từ..."


Lương Chi Thịnh tưởng là bạn cùng phòng khác quay về, mãi đến khi gương trang điểm trên bàn phản chiếu một mái tóc vàng nhạt nổi bật phía sau, cậu mới vội dừng lời, kinh ngạc quay đầu lại:


"Yuki? Về sớm thế?"


"Ừm, tuân thủ nhịp sinh hoạt của người dương gian."


Lại Vũ Đông chẳng cho rằng hai giờ sáng vẫn chưa ngủ là còn thuộc về dương gian. Hắn liếc nhìn cậu bạn tóc đỏ đang bực bội viết xong một chữ lại gạch một chữ, khẽ hỏi nhỏ: "Hai người đang…?"


"Chỉnh sửa lời bài hát." Ký ức đau thương ùa về trong đầu Lương Chi Thịnh, "Không biết nhóm dance bên cậu thế nào, bên rap tụi này tiết kiểm tra đúng là dọa người khiếp vía. Lý Kha vừa mở miệng, chẳng ai sống sót nổi."


"Tất cả mọi người?" Lại Vũ Đông cứ tưởng cậu đang nói quá lên.


Lương Chi Thịnh gật đầu đầy đau thương: "Tất cả mọi người."


“…”


Ghê thật.
 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 121: Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ngại ngùng rồi.
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...