Dưới giường không quen
Chương 8:
Diệp Khúc Đào kêu lên rồi đạt cao trào, cô bắn ra, lên đỉnh rồi.
Cô sướng đến mức trợn trắng mắt, toàn thân co quắp, vô cùng thỏa mãn.
Cô đã giải quyết xong nhưng Chu Canh Minh thì chưa, phía dưới của anh vẫn còn cứng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh đặt cô lên sô pha, cô cong eo, anh lao tới giã kịch liệt, âm thanh da thịt va chạm vào nhau cũng vô cùng lớn.
Sau khi Diệp Khúc Đào lên đỉnh, phía dưới của cô càng kẹp chặt anh hơn, anh chạy nước rút rồi cũng bắn ra.
Phụt ra ngoài.
Anh đã làm tốt các biện pháp an toàn, lần nào làm cũng sẽ mang bao cao su.
Sau khi bắn xong anh rút gậy thịt ra, bỏ bao cao su, bắn chút tinh dịch còn lại lên tất lưới đen của Diệp Khúc Đào.
Dịch trắng dính trên tất lưới đen, Diệp Khúc Đào cảm thấy phía dưới có chút ẩm ướt nên cúi đầu nhìn.
Cô nhìn thấy cảnh này thì mặt càng đỏ hơn, anh cố ý bắn lên tất lưới đen của cô đây mà.
Hình ảnh này trông có vẻ rất dâm đãng.
Chu Canh Minh cắn lên bả vai cô, sau khi cắn một cái thì bế cô lên, đi vào phòng tắm tắm rửa.
Anh có để bao cao su trong phòng tắm, dù sao dựa theo tần suất của hai người bọn họ thì mỗi một góc trong nhà đều phải để đầy mấy thứ này, để tránh lúc cần thì lại không có cái để xài.
Diệp Khúc Đào nhìn dáng vẻ bất kỳ lúc nào cũng không quên mang bao cao su của anh, không biết vì sao mà trong lòng cảm thấy nặng trĩu, có phải anh không muốn mình sinh con cho anh không?
Cho nên mới làm thế để không gặp phải bất kỳ sai sót nào.
Suy đi nghĩ lại, hai năm nay số lần làm tình bất thình lình của hai người cũng không ít, nhưng lần nào làm cũng thực hiện tốt biện pháp an toàn.
Anh cứ như đang sợ cô mang thai đứa con của anh vậy.
Diệp Khúc Đào nhìn anh đã ở trong phòng tắm rồi mà cũng làm biện pháp an toàn, còn nghĩ rằng nhất định anh sẽ lại muốn thêm lần nữa, nhưng cũng ở trong phòng tắm rồi, lúc tắm cũng tự chảy ra hết thôi, cũng chưa chắc sẽ bắn vào bên trong mà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có lẽ vì vừa mới bắn, anh sợ còn sót lại chút ít tinh dịch sẽ làm cô mang thai.
Trong lòng rầu rĩ, cô không khỏi hỏi anh: "Anh không thích trẻ con à? Hay sợ em mang thai nên anh mới làm đủ biện pháp an toàn như thế."
Chu Canh Minh đã đeo bao xong, nghe thấy Diệp Khúc Đào hỏi như vậy thì ấn mông cô, lại cắm vào trong.
Anh giải thích: "Không có, anh rất thích trẻ con, anh làm đủ biện pháp an toàn là vì lo lắng em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, sợ đứa nhỏ đột nhiên xuất hiện thì em sẽ không biết phải làm sao."
Diệp Khúc Đào nghe thấy thế, cố ý hỏi: "Vậy nếu em nói bây giờ em muốn có một đứa con thì sao, anh có muốn em có con bây giờ không?"
Chu Canh Minh nghe thấy lời này, chặn miệng cô lại, hôn lên môi cô rồi nói: "Em muốn vậy thì sinh thôi."
Tối nay, Diệp Khúc Đào vô cùng tức giận, cô không thích nghe anh nói mấy lời như thế, lần nào cũng là cô thích là được, cô thích là có thể, bộ anh không có suy nghĩ của riêng mình à?
Ngày nào cô cũng xem súp gà cho tâm hồn trên mạng, nói cái gì mà người yêu bạn thật lòng thì sẽ suy xét đến tương lai của cả hai, dù gì Chu Canh Minh cũng đã nhiêu đó tuổi rồi, vậy mà lại không lo lắng cho tương lai của hai người họ chút nào.
Hoặc cũng có thể nói anh vốn không đặt tương lai của hai người họ ở trong lòng.
Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó.
Khóe mắt Diệp Khúc Đào đột nhiên cay cay, cảm giác muốn khóc, không biết là do bị anh chọc tức đến khóc hay là bị đâm đến khóc.
Cứ có cảm giác, thật ra Chu Canh Minh không thích cô đến thế.
Anh đối xử tốt với cô, chiều chuộng cô, tất cả những sự nuông chiều từ trước đến nay hoàn toàn chỉ bởi vì cô mang thân phận là bạn gái của anh, anh cảm thấy làm thế là đương nhiên, cũng có lẽ là anh cảm thấy mình lớn tuổi hơn cô nhiều như vậy, đương nhiên là phải chăm sóc cô. Bởi vì nhiều tầng thân phận như vậy nhưng không có cái nào xuất phát từ tình yêu nên mới như thế phải không, chứ không sao cô lại không có cảm giác an toàn, nhìn không ra tương lai phía trước chứ.
Một giây trước Diệp Khúc Đào còn đang nghĩ như vậy, ngay giây sau đã bị đặt lên bồn rửa mặt, cả người đối diện với gương rồi bị đâm vào từ phía sau, anh đâm rất mạnh, Diệp Khúc Đào cũng vì đang đắm chìm trong cảm giác cao trào nên quên mất chút không vui vừa rồi.
Tức thật, nếu phương diện này Chu Canh Minh không giỏi như vậy thì cô đã đá anh lâu rồi!
Đàn ông nhiều như thế, cần gì phải cố chấp treo cổ lên một cái thân cây.
...
Sáng sớm hôm sau, Diệp Khúc Đào tự mình tỉnh lại, vốn muốn nằm nướng trên giường một lúc nhưng bụng cô lại đau, khiến cô có cảm giác sai sai, nhanh chóng đứng lên đi vào phòng tắm cởi quần nhìn qua.
Đúng thật là tới tháng rồi.
May mà mấy hôm trước đã làm đủ, bây giờ nó tới thì cứ tới thôi, nhịn làm tình một thời gian cũng không sao.
Diệp Khúc Đào thay băng vệ sinh rồi đi ra ngoài, Chu Canh Minh nằm cạnh nghe thấy tiếng cô đứng lên là biết chắc có chuyện gì xảy ra rồi, bây giờ nhìn qua cửa, thấy dáng vẻ yếu ớt của cô đứng ngay đó thì hỏi: "Tới rồi sao?"
Diệp Khúc Đào gật gật đầu, trực tiếp đi qua ôm lấy anh.
Cô ngửi mùi hương trên người anh, mỗi lần tới tháng cô đều vô cùng yếu ớt, chỉ muốn ôm anh.
Ngửi mùi hương trên người anh cũng rất thoải mái.
Chu Canh Minh mặc cho cô ngửi, chờ đến khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên, hai người đều phải thay đồ đi làm.
Lúc trước, Chu Canh Minh có đưa cho cô một cái bình giữ nhiệt để cô mang nước uống khi đi làm, nhưng Diệp Khúc Đào không cần, cô cảm thấy mình còn trẻ, chưa tới mức phải dùng ly giữ nhiệt để uống nước ấm, cũng vì chứng minh mình là người trẻ tuổi nên dù nói thế nào cô cũng không chịu dùng cái ly giữ nhiệt kia.
Ngày hôm sau cô mua một cái bình trong suốt thể tích khổng lồ, rất lớn, nói mình một ngày phải uống đủ nhiêu đây nước, vậy mà lại dọa được Chu Canh Minh một trận.
Hiện tại Chu Canh Minh lại đưa cho cô một cái bình giữ nhiệt, cô nói không cần, Chu Canh Minh nói: "Cầm đi, có thể uống ở chỗ làm. Hôm nay em cần."
Diệp Khúc Đào nghe thấy thế thì mở bình giữ nhiệt ra xem thử một cái, phát hiện bên trong đều là nước đường đỏ anh vừa pha xong, còn đang nóng.
Khó trách lại bảo cô uống, nếu là nước đường đỏ vậy thì cô cứ cầm thôi.
Cô đến tháng cũng không quá đau, chỉ là bụng hơi khó chịu, uống vào chắc sẽ có tác dụng nhanh thôi.
...
Tới chỗ làm, Chu Canh Minh và Diệp Khúc Đào đều cố gắng làm việc.
Hôm qua Diệp Khúc Đào cùng lãnh đạo đi cả một ngày nên hôm nay cũng khá nhẹ nhàng, sau khi làm xong công việc buổi sáng thì đi căn tin ăn cơm cùng các đồng nghiệp.
Thấy Chu Canh Minh đi cùng lãnh đạo nên cô không quấy rầy, khi cô đang ăn cơm một mình thì trợ lý của Chu Canh Minh đi đến bên người cô hỏi: "Khúc Đào, gần đây anh trai cô có thể giúp tôi làm một cái figure được không? Trước đó tôi có xin anh ấy nhưng anh ấy bảo hết rồi, tôi cảm thấy anh cô rất là giỏi luôn, có thể bảo anh ấy giúp tôi làm một cái được không?"
Diệp Khúc Đào cũng rất khâm phục Lục Cấn, đến bây giờ mà vẫn còn thích figure.
Mối quan hệ của cô và anh họ rất tốt, nếu muốn làm thật thì cũng không phải chuyện gì to tát, cô nói: "Vậy tôi có được phúc lợi gì không?"
Lục Cấn gắp đùi gà trong chén đưa cho cô: "Vậy tôi mời cô uống cà phê một tháng được không, Khúc Đào, tôi cầu xin cô, thật sự trừ cô ra không ai giúp được tôi hết. Tôi cảm thấy anh trai của cô nhất định có thể làm được thứ tôi muốn."
Diệp Khúc Đào gặm đùi gà, nghĩ có thể uống cà phê miễn phí trong một tháng đúng là không tệ, cô đồng ý, hỏi anh ta muốn figure của ai vậy? Cho cô xem ảnh thử.
Lục Cấn móc điện thoại ra, giới thiệu cho cô: "Cái này nè."
Diệp Khúc Đào nhìn qua cũng cảm thấy rất ngầu: "Cái này cũng khá đẹp đó, đắt không?"
Thường xuyên qua lại, hai người vậy mà bắt đầu tán gẫu nhiều hơn, vừa nói vừa cười.
Trước kia Diệp Khúc Đào vì muốn theo đuổi Chu Canh Minh mà tiếp xúc với trợ lý của anh không ít lần, cho nên mối quan hệ giữa cô với anh ta vô cùng tốt, hai người chính là bạn tốt, cười đùa cũng không quá để ý, hai người còn ngồi dựa sát nhau.
Trong lúc đùa giỡn, Lục Cấn hỏi cô: "Có phải cô không ăn thịt mỡ không, vậy cô cho tôi đi, tôi ăn giúp cô, bằng không lại lãng phí, đùi gà của tôi cũng cho cô rồi."
Diệp Khúc Đào không ăn thịt mỡ nên đã bỏ riêng nó ra, cô còn chưa ăn qua nên cứ thế gắp cho anh ta.
Bởi vì hai người đều chưa ăn nên đũa vẫn còn sạch, cũng không để ý quá nhiều.
Nhưng mà đúng lúc này, Chu Canh Minh đã cơm nước xong đi ra từ trong phòng lãnh đạo, bưng chén đĩa lại nhìn thấy hình ảnh như vậy, có chút chướng mắt.
Anh chịu đựng, nhíu mày nhìn chằm chằm Diệp Khúc Đào và Lục Cấn cách đó không xa, hai người vừa nói vừa cười, còn gắp đồ ăn cho đối phương.
Anh nhìn qua không quá vui vẻ, trong lòng khó chịu.
Anh bưng chén đĩa qua, gõ gõ cái bàn trước mặt Lục Cấn nói: "Cẩn thận không lại có lời qua tiếng lại, nam nữ khác biệt."
Lục Cấn sợ đến mức ngay lập tức đứng lên, gật đầu nói vâng.
Sau đó Chu Canh Minh nhìn qua Diệp Khúc Đào.
Ánh mắt có chứa... sát khí.
Diệp Khúc Đào cảm thấy kỳ quái, anh dùng ánh mắt này nhìn cô là sao?
Dưới giường không quen