Dưới giường không quen

Chương 39:

122@-

Thân thể cô đã lâu không được anh chạm vào nên rất nhạy cảm, chỉ cần bị anh dùng tay sờ một chút đã chảy nước, ướt đẫm tay anh. Anh sờ vào thân dưới ướt át của cô, banh chân cô ra rộng hơn, đút hai ngón tay vào.
Chỉ hai ngón tay đã căng lên, cảm giác được anh dùng ngón tay lấp đầy rất thoải mái.
Nhưng, anh lại cho vào thêm một ngón nữa, ba ngón tay đút vào trong, lần đầu Diệp Khúc Đào bị nhét vào tận ba ngón tay, căng cứng, áp vào ngực Chu Canh Minh nói: “Căng.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Canh Minh liếc nhìn thân dưới của cô, ngón tay đút vào, anh di chuyển, nói căng, nhưng tiểu huyệt vẫn cắn chặt ngón tay anh.
Anh không rút ra, đợi cô thích ứng với ngón tay của anh, anh mới cử động tay móc huyệt cô, cắm rút.
Ngón tay ở thân dưới chạy nước rút, tăng tốc.
Tiếng móc ra nước rất mập mờ, Diệp Khúc Đào không dám kêu to, nhưng cô bị kích thích tới mức không nhịn được, thở dốc mấy tiếng, hai tay ôm lấy cổ của Chu Canh Minh, ưỡn mông.
Vừa rồi cô rất buồn ngủ, vốn đã ngủ rồi, bây giờ bị Chu Canh Minh làm như vậy, đã tỉnh táo lại, không buồn ngủ chút nào nữa.
Chu Canh Minh nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt chảy nước của cô, dâm thủy nhỏ lên khăn trải giường, khăn trải giường màu xám, bị dâm thủy của cô làm ướt một vùng, còn rất rõ ràng.
Anh dùng ngón tay, đưa cô lên tới cao trào.
Cô sướng tới mức hơi trợn trắng mắt, sướng rồi, thân thể hơi run rẩy.
Nước phun ra, làm ướt cả ngón tay của Chu Canh Minh, bàn tay toàn là dâm thủy của cô, hơi dinh dính.
Diệp Khúc Đào thấy cả bàn tay anh đều dính, còn chảy tới tận cổ tay thì vội vàng cầm khăn giấy ở bên cạnh lau sạch cho anh.
Cô chỉ ngửi mùi thôi cũng cảm thấy xấu hổ.
Lau sạch tay của anh rồi, Chu Canh Minh để cô nằm xuống.
Cô vẫn trong cơn cao trào vừa rồi, cảm thấy người hơi choáng váng.
Nằm xuống lần nữa, Chu Canh Minh quỳ ở trước mặt cô, kéo chân cô thành hình chữ M, để cô ôm hai chân mình, thân dưới hướng về phía anh.
Chu Canh Minh cởi khăn tắm xuống, vừa rồi lúc móc huyệt của cô anh đã cương lên rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh cởi khăn tắm bỏ qua một bên, bên trong không mặc gì, khăn tắm bị đẩy lên, Diệp Khúc Đào thấy anh cởi đồ rồi, nhìn chằm chằm vào thứ đó của anh, không nhịn được sờ vào.
“Cứng quá, anh yêu.”
Diệp Khúc Đào sờ, còn dùng tay đè lên mã mắt của anh, tinh dịch bắn ra.


“Ưm.”
Có lẽ anh cũng rất bức bối, đã lâu không làm, anh nhịn tới mức khó chịu.
Chu Canh Minh thấy cô sờ vào, sau khi để cô sờ đủ, anh cọ sát vào tiểu huyệt của cô.
Diệp Khúc Đào ôm chân, tách thân dưới ra, cô đang ở tư thế lưng dựa vào tủ đầu giường, chưa hoàn toàn nằm xuống, tách chân ra hướng về phía anh, để anh đút vào trong.
Anh cắm vào, đâm vào nơi ướt át của cô, chỉ hận không thể khiến tiểu huyệt tự há miệng nuốt lấy thứ đó của anh.
Nhưng anh không vào, chỉ ma sát ở bên ngoài.
Lượn vòng vòng ở bên ngoài.
“Anh yêu… Em không chịu nổi nữa rồi… Anh mau đâm vào đi.”
Anh có thể nhịn, Diệp Khúc Đào thì không, vừa rồi bị trêu đùa đã ướt đẫm rồi, anh còn không cho vào, chỉ ma sát ở bên ngoài, càng cọ càng ướt, cô đỏ mắt, uất ức nhìn anh.
Chu Canh Minh cố ý làm cô, khiến cô cầu xin anh đâm vào, anh vẫn không cho vào, cô không chịu nổi nữa, cô trực tiếp dùng tay bắt lấy cây gậy cứng rắn của anh, chủ động đâm vào.
Cô nắm lấy nó nhét vào, trong thời khắc nhét vào đó, tiểu huyệt ngậm chặt lấy dương vật của anh.
Hai người đều thoải mái hừ một tiếng.
Chu Canh Minh chống tay vào bên giường, ưỡn hông di chuyển.
Tiếng ra vào bạch bạch bạch, đưa đẩy cây gậy to vào trong, Diệp Khúc Đào ôm chân lắc lư, được anh chọc vào chỗ sâu, cô cắn anh rất chặt, mỗi lần cắm, đều ăn tới tận cùng, thân dưới không có khe hở, giao hợp không để lại chút nào.
Diệp Khúc Đào bất tri bất giác phản ứng lại, tư thế bây giờ của hai người rất mập mờ.
Cô có cảm giác mình bị dồn tới góc, còn phải chịu đựng hoan ái của anh.
Cô ôm chân hơi tê nên buông tay ra, ôm lấy eo anh, ngẩng đầu đối mắt với anh, cô nhìn dáng vẻ cũng say mê vì cô của Chu Canh Minh, cố ý rên lớn tiếng: “Thoải mái quá… Anh yêu, tiếp tục làm em… Làm em, sướng quá… Lớn quá, thật thoải mái… Giỏi quá.”
Tay cô cùng hướng xuống dưới chỗ lông của anh,nơi giao hợp của hai người ướt đẫm, là tay cô phun, mỗi lần ra vào của anh, đều khiến dâm thủy của cô tràn ra, mãi tới sau đó, lông của anh bị dâm thủy của cô làm ướt.
Chu Canh Minh thay đổi tư thế, để lưng Diệp Khúc Đào đối diện với anh, vểnh mông lên.
Lúc anh rút dương vật ra, Diệp Khúc Đào cảm thấy rất trống rỗng, thấy anh đổi tư thế, cô nghe lời đưa lưng về phía anh, vểnh mông lên.
Cô mặc áo sơ mi của anh, vạt áo đã bị dâm thủy của cô phun ra làm ướt đẫm.
Diệp Khúc Đào đưa lưng về phía anh, vểnh mông lên, anh tách mông cô ra, lại đâm vào thêm lần nữa.

Đâm vào mông của cô, tiếng va chạm vang lên bạch bạch bạch.

Bị đâm hướng về phía đầu giường, Diệp Khúc Đào bị đâm tới mức thân thể lắc lư theo, hai tay chống lên tường.
Mông bị đâm sướng muốn chết.
Anh ở tư thế quỳ rất lâu,thật sự rất mệt.
Anh đỡ Diệp Khúc Đào dậy khỏi giường, bên cạnh là tủ quần áo, anh vừa đâm cô, vừa nâng cô dậy, áp sát vào tủ quần áo, rồi làm thật mạnh.
Đột nhiên tăng tốc, vừa rồi là ở trên giường, nên còn có chút chú ý tới, có thể là do cảm thấy trên giường không duỗi ra được, lo nếu làm quá mạnh, đầu cô áp sát vào tường sẽ bị va đập, nên tư thế có hơi chậm.
Bây giờ tới bên cạnh tủ, mới bộc phát bản tính, thân thể cô bị ra vào lắc lư với tốc độ nhanh.
Diệp Khúc Đào không kìm được kêu rất to, giọng nói cao thêm mấy độ, không có thời gian thở dốc, bị đâm liên tục kêu: “A a a a… Anh yêu, chậm chút… Nhanh quá…”
Chu Canh Minh sao có thể chậm được, đã lâu không làm, bây giờ anh như một cái máy đóng cọc vô tình, đâm tới mức thân thể cô run rẩy dữ dội.
Giọng nói của cô đã hơi khàn.
Anh vừa ra vào, còn vừa đánh xuống mông cô.
Chu Canh Minh cắn cổ cô, tay luồn vào trong bóp vú cô.
Núm vú đã cứng lên, nhũ hoa cũng đã cứng ngắc.
Bị anh dùng tay bóp.
Giọng nói của Chu Canh Minh khàn khàn, mang theo tình dục, hỏi cô: “Muốn anh không?”
Diệp Khúc Đào cảm thấy mình muốn anh muốn tới mức xương cốt cũng kêu gào, cô gật đầu: “Muốn.”
Chu Canh Minh nghe vậy rất hài lòng, nắm lấy mông cô, tiếp tục đâm vào.
Diệp Khúc Đào không kiên trì được bao lâu, đã tới rồi.
Chu Canh Minh vội vàng, không có bao cao su.
Nhưng lúc anh bắn, đã kịp thời rút ra, phun lên kẽ hở giữa hai chân cô, tinh dịch bắn lên bắp đùi cô, nhớp nháp.

Lần đầu tiên cô thấy anh mất khống chế như vậy.
Trước đó lần nào anh cũng đeo bao vào trước, nhưng lần này thì không, anh bắn ra ngoài, không hề có bao cao su.
Cô thấy anh bắn nhiều như vậy, rất chắc chắn, anh không hề ăn vụng ở bên ngoài, tất cả đều là tích góp.
Chỉ là thứ dơ bẩn trên sàn nhà, là nước của cô, trộn lẫn với tinh dịch của anh, mùi rất nồng, trông thật dâm loạn.

Cô cảm thấy rất mệt, xương cốt đều mệt mỏi rã rời, toàn thân đau nhức, chân mềm nhũn, tưởng rằng Chu Canh Minh đã kết thúc, nhưng không hề, cô quay về nằm lên giường, Chu Canh Minh tách chân cô ra, lại tiếp tục làm.
Diệp Khúc Đào bị dáng vẻ làm chưa đủ của anh dọa sợ, anh là người rất có tiết chế, chưa một lần nào như hiện giờ cả, đã muộn rồi.
Anh vẫn muốn tiếp tục.
Diệp Khúc Đào hơi buồn ngủ, làm loại chuyện này quá lãng phí sức lực, Chu Canh Minh vẫn chạy nước rút trên người cô, Diệp Khúc Đào mơ màng nói: “Anh yêu à, em hơi buồn ngủ rồi.”
Chu Canh Minh vuốt tóc cô, nói: “Ngủ đi, anh làm xong rồi ngủ.”
Diệp Khúc Đào: “...”
Tưởng anh làm sẽ không ngủ ngon, nhưng bởi vì Diệp Khúc Đào đã quá buồn ngủ rồi, nên nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Chu Canh Minh cũng không biết làm đến bao giờ mới kết thúc.
Ngày hôm sau Diệp Khúc Đào ngủ một mạch tới trưa mới tỉnh dậy, thân thể hơi đau nhức, cô cảm thấy như thân thể sắp phế rồi, không động đậy được.
Một tháng không vận động, đột nhiên lại vận động mạnh như vậy, cô không chịu nổi, lật người cầm điện thoại trên tủ đầu giường xem thời gian.
Đã muộn vậy rồi sao.
Không biết hôm qua Chu Canh Minh ngủ từ lúc nào, bây giờ đã không ở phòng ngủ, chăn có vẻ đã được thay mới, nhưng khăn trải giường thì không, nó vẫn là cái khăn ẩm ướt hôm qua.
Không phải ướt bình thường, mà là rất ướt, phía dưới ẩm ướt như vừa kết thúc chưa bao lâu vậy.
Hơn nữa cô không mặc quần áo.
Diệp Khúc Đào nhớ ra rồi.
Đúng là kết thúc chưa lâu.
Bời vì hình như vào khoảng 7, 8 giờ sáng, Chu Canh Minh lại làm lần nữa.
Vào cuối tuần lúc anh ở nhà, buổi sáng sẽ dậy đi chạy bộ.
Hôm qua không biết làm tới mấy giờ đêm, buổi sáng thức dậy, Chu Canh Minh lại tiếp tục.
Sờ thân dưới của cô, vẫn rất ướt.
Bôi trơn đủ rồi, hơn nữa hôm qua bị làm nên thân dưới vẫn chưa khép lại, anh cũng cương cứng vào buổi sáng, cho nên mới sáng sớm lại thêm một lần nữa.

Anh cầm chân cô banh ra, quỳ xuống nhét vào.
Chuyển động trên người cô.

Diệp Khúc Đào cảm thấy anh ăn vú cô, cởi áo sơ mi của cô xuống, đánh thức cô dậy.
Diệp Khúc Đào thấy anh vẫn đang chuyển động, tưởng rằng vẫn chưa kết thúc, hỏi: “Anh yêu, vẫn đang làm sao?”
Chu Canh Minh “ừm” một tiếng.
Diệp Khúc Đào cực kỳ buồn ngủ, hoàn toàn phản ứng theo bản năng của thân thể, anh hôn cô, thì cô nhắm mắt há miệng, đầu lưỡi quấn quýt với lưỡi của anh, ăn nước bọt của đối phương, thân dưới bị anh làm tê rần.
Sau đó cô lại ngủ thiếp đi.
Nhưng Chu Canh Minh thật sự buổi sáng lại làm thêm lần nữa.
Diệp Khúc Đào nhìn dấu vết trên người, cảm thấy anh đúng là mạnh, chẳng trách cô nói sao không dậy nổi, mỏi eo đau lưng.
Vốn cô còn định dậy, kết quả chân lại mềm nhũn không dậy được.
Đúng lúc này Chu Canh Minh đi vào, đẩy cửa ra nói với cô: “Khúc Đào, em tỉnh đi, có thể ăn cơm rồi.”
Diệp Khúc Đào xấu hổ che mặt nói: “Anh yêu à, em hơi buồn đi vệ sinh, nhưng hình như chân em mềm nhũn rồi.”
Có cảm giác như bản thân vừa chạy năm nghìn mét vậy.
Chân có loại cảm giác đau nhức từ xương, chạm vào rất đau.
Cô rất xấu hổ khi nói ra, trùm chăn lên đầu, mất mặt quá đi!
Chu Canh Minh ngẩn ra, hiển nhiên là không ngờ mình lại không biết tiết chế như vậy.
Diệp Khúc Đào xấu hổ, anh đi tới bên giường, kéo chăn ra, trực tiếp bế Diệp Khúc Đào lên.
Bế đi vào phòng tắm.
Diệp Khúc Đào được anh bế vào phòng tắm rồi, thì bị dọa sợ tới mức cả người cứng ngắc.
Chu Canh Minh nghi hoặc muốn vệ sinh cho cô, đi vệ sinh như một đứa trẻ vậy.
Diệp Khúc Đào bị dọa sợ rồi, vội vàng nắm lấy tay anh: “Để em tự làm, em ngồi xuống là được, anh đặt em xuống đi.”
Chu Canh Minh nghe vậy mới đặt cô xuống bồn cầu, vừa rồi đúng là định tách chân ra cho cô, ở tư thế đi vệ sinh ở trên bồn cầu.
Cô chuẩn bị đi vệ sinh, nhưng Chu Canh Minh vẫn ở đây, cô không đi được, nên đẩy anh đi: “Anh yêu, anh ra ngoài đi, anh ở đây em đi không được.”
Chu Canh Minh: “...”
 



Dưới giường không quen
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Dưới giường không quen Truyện Dưới giường không quen Story Chương 39:
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...