Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến

Chương 132

52@-

Tết Lạp Bát năm nay là náo nhiệt nhất, hai gia đình tụ họp đông đủ, các trưởng bối nắm tay con cháu nói những lời tâm tình, lớp trẻ cũng nhân dịp này làm quen, trở nên thân thiết dần.


Sau nhiều năm, hai nhà Khương và Lục lại một lần nữa thân thiết, chắc hẳn tổ tiên hai nhà trên trời nhìn thấy cũng vô cùng vui mừng.


Món khai vị trước bữa ăn là cháo Lạp Bát, năm loại ngũ cốc trộn lẫn nấu thành cháo, tượng trưng cho một năm mùa màng bội thu.


Món cháo này do chính tay ông cụ nấu, đại diện cho tấm lòng của bậc trưởng bối, mỗi người đều ăn một bát cháo Lạp Bát ngọt ngào, trong lòng cũng ấm áp.


Ở đây, tất cả mọi người đều là con cháu của ông cụ, trong bữa tiệc rộn ràng tiếng nói cười, người cảm khái nhiều nhất vẫn là ông.


Đậu Đậu ngồi giữa Giản Cam và Lâm Dao, lúc này không ai cố ý bắt Đậu Đậu làm quen với trưởng bối, nhưng có thể thấy Giản Cam đang tạo cơ hội để cậu bé làm quen trước với Lâm Dao và Lục Hoài Minh.


Trong lòng Lâm Dao vừa kích động vừa cảm khái, liên tục gắp thức ăn cho Đậu Đậu và quan tâm cậu bé, Đậu Đậu lễ phép nói cảm ơn, vẻ mặt có chút rụt rè.


Cậu bé đã nhận ra ai là ông bà nội của mình từ lúc vào cửa, chỉ là cậu vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để gọi ra hai tiếng xưng hô đó.


Cậu cũng chưa từng gọi Lục Du Châu là bố.



Ăn trưa xong, cả nhà lại tụ tập ở phòng khách lớn, trưởng bối trò chuyện, lớp trẻ thì tụ lại bốn người chơi bài “Đấu địa chủ”.


Lục Bắc Đình ôm Nam Tê Nguyệt ngồi một bên quan sát, thỉnh thoảng giúp Nam Tê Nguyệt, cuối cùng thắng liên tiếp hai ván. Lục Du Châu nhìn không nổi nữa, cũng dời một chiếc ghế lại ngồi bên cạnh Giản Cam, cuối cùng cũng gỡ lại được một ván.


Khương Hữu Dung không nói nên lời: “Không được phát ‘cẩu lương’ như thế chứ, hay là hai người gộp thành một bàn chơi đi? Em dẫn Đậu Đậu đi chơi game.”


Đậu Đậu quỳ trên ghế chống cằm nhìn họ đánh bài, nghe không hiểu, xem cũng không biết, nghe thấy đề nghị của Khương Hữu Dung liền vui vẻ ra mặt: “Được ạ, được ạ!”


Nam Tê Nguyệt đắc ý nhếch môi: “Hôm nay sinh nhật chị, có thêm một người giúp thì sao chứ.”


Giản Cam cũng học theo: “Lần đầu chị đến thăm nhà, có thêm một người giúp thì sao chứ.”


Khương Bách Xuyên vỗ trán: “Mọi người cứ tiếp tục, em đọc sách một lát.”


Cậu ta đang đọc một cuốn danh tác thế giới, lại còn hoàn toàn bằng tiếng Anh, Nam Tê Nguyệt chỉ biết khâm phục, nghĩ bụng chuyện ông cụ muốn thấy cậu ta sớm lấy vợ e là sẽ tan thành mây khói.


Tính cách trầm lặng thế này, y hệt hai anh em nhà họ Lục.


Chắc cũng phải ba mươi mới lập gia đình.



Đến bốn rưỡi chiều, chiếc bánh kem hai tầng mà Khương Hữu Dung đặt đã được giao đến, kiểu dáng và họa tiết của bánh rất đơn giản, là kiểu bầu trời sao thơ mộng, các chi tiết được xử lý tinh xảo, đặc biệt là vầng trăng treo lơ lửng, sống động như thật.


“Thắp nến số lên, nhanh lên, ước đi!” Khương Hữu Dung có một khả năng khuấy động không khí bẩm sinh, có lẽ là do ở trong giới fan hâm mộ lâu năm, vừa phải làm người tạo không khí vừa phải phụ trách chụp ảnh, người bận rộn nhất cả buổi là cô ấy.


“Tê Nguyệt, sinh nhật vui vẻ, mãi mãi bình an.” Ông cụ Khương hiền từ nhìn Nam Tê Nguyệt, thấy Lục Bắc Đình lúc nào cũng dính lấy cô không khỏi xúc động. Ông lấy ra một chiếc hộp gỗ, bên trong là một đôi bát sứ men thiên thanh, lại còn có hoa văn cát tường ‘bách niên giai lão’, tấm lòng này đã quá rõ ràng, lúc Nam Tê Nguyệt nhận lấy, thầm nghĩ đây lại là một bộ đồ cổ giá trên trời.


“Sau này hai đứa dùng đôi bát này để ăn cơm.” Ông cụ dặn dò.


Nam Tê Nguyệt: “…”


Nhà ai lại dùng đồ cổ giá trên trời cả trăm triệu để ăn cơm chứ, lỡ tay làm vỡ bát thì chẳng phải đau lòng chết đi được sao.


Nước tẩy trang
Những người khác lần lượt tặng quà, mỗi người có mặt đều có tấm lòng riêng, trong lòng Nam Tê Nguyệt cảm thấy ấm áp, cười cười mà sống mũi hơi cay cay.


Lạy trời, ngài xem, mỗi người ở đây đều rất yêu cô.


Trên đời có người vứt bỏ bạn, cũng có người yêu bạn vô điều kiện.


Mất đi thì đã mất rồi.



Một ngày trôi qua rất nhanh, lúc về trời đã hơi tối, Nam Tê Nguyệt và Lục Bắc Đình trở về, Lâm Dao mở lời giữ Giản Cam lại, hỏi cô ấy có muốn đến nhà họ Lục ngồi chơi không.


Đều ở trong khu Vị Thủy, chỉ mất hai phút đi bộ, Giản Cam theo phản xạ nhìn Đậu Đậu, hỏi ý kiến cậu bé: “Có muốn đến nhà ông bà nội chơi không?”


Đậu Đậu ngẩng đầu, giây tiếp theo bị Lục Du Châu bế lên, cậu bé bám vào áo trên vai Lục Du Châu, ngón tay hơi co lại, chiều cao này vừa vặn ngang tầm mắt với Lục Hoài Minh, do dự ba giây, cậu gật đầu: “Mẹ đi thì con đi.”


Lâm Dao thở phào nhẹ nhõm, khóe mắt hơi đỏ.


Mong chờ bấy lâu cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay.


Con dâu đã có, cháu trai cũng có rồi, điều ước sinh nhật năm sau cuối cùng cũng có thể đổi một điều khác.


Sau Tết Lạp Bát, ngày hôm sau là Tết Nguyên Đán, trước Tết Nguyên Đán, nhà sản xuất của “Đêm Whisky” đã đặc biệt mời một số khán giả đến tham dự buổi chiếu sớm. Buổi chiếu có sự tham gia của dàn diễn viên chính được tổ chức tại rạp chiếu phim Bắc Tinh ở Bắc Thành, những người hâm mộ này sẽ trở thành những khán giả may mắn, được giao lưu và đặt câu hỏi trực tiếp dàn diễn viên và ekip sáng tạo của bộ phim.


Bộ phim dài tổng cộng 2 giờ 17 phút, kể về câu chuyện của những người trẻ tuổi đưa ra lựa chọn giữa sự nghiệp và tình cảm. Ninh Chiêu do Khúc Hoài thủ vai là nam chính của phim, mở đầu đã khởi nghiệp thất bại, trên con đường trưởng thành, anh gặp nữ chính Văn Kỳ ở quán bar, gặp lại ánh trăng sáng Thương Lê, ba người vướng vào một mối tình tay ba.


Thương Lê do Nam Tê Nguyệt thủ vai là tiểu thư nhà thế gia, có lý tưởng rõ ràng cho tương lai. Ninh Chiêu là một bất ngờ trong đời cô, nhưng bất ngờ cũng chỉ là bất ngờ, cô chỉ coi anh như khách qua đường.


Nữ chính Văn Kỳ do Dương Văn Văn thủ vai đã luôn đồng hành bên cạnh nam chính Ninh Chiêu, họ hỗ trợ lẫn nhau, động viên nhau, là đối tác quan trọng nhất của nhau, họ đã từng ở bên nhau nhưng cuối cùng lại chia tay.



Văn Kỳ biết người trong sâu thẳm trái tim Ninh Chiêu không phải là cô, dù đã chia tay nhưng cô không hối hận, ít nhất cô đã dũng cảm, họ đã thử, chỉ là không hợp nhau mà thôi.


Trong phim có một câu thoại.


“Chúng ta không hợp làm người yêu, nhưng chúng ta mãi mãi là những người bạn đồng hành trung thành và đáng tin cậy nhất của nhau”.


Cuộc đời luôn có những tiếc nuối, dù đã buông bỏ hay chưa, tiếc nuối cũng là một đoạn ký ức để thúc đẩy con người trưởng thành.


Trong phim, mỗi người đều có ước mơ của riêng mình, họ không ngừng nghỉ trong quá trình theo đuổi ước mơ, họ kiên định với niềm tin của mình, họ thất bại rồi làm lại từ đầu, họ có một cái đầu tỉnh táo, cuối cùng đã đứng vững trong xã hội này.


Tóm lại, đây là một câu chuyện tích cực, tràn đầy sức sống tuổi trẻ.


Sau khi bộ phim kết thúc, đạo diễn, biên kịch và các diễn viên chính lần lượt lên sân khấu, hiện trường gây ra một sự chấn động lớn, tiếng reo hò không ngớt, một lúc lâu sau khán giả và người hâm mộ mới dần dần bình tĩnh lại.


Tại hiện trường có các phương tiện truyền thông được mời, có tổng cộng hơn 40 phút giao lưu, đạo diễn và ekíp sáng tạo phát biểu hết 10 phút, thời gian còn lại ngoài giao lưu còn chọn khán giả chia sẻ cảm nhận sau khi xem phim.


Khi chọn khán giả phát biểu, phóng viên truyền thông tình cờ chọn trúng Lục Du Châu và Giản Cam, không khó để nhận ra, lần này phóng viên nhắm vào ngoại hình của hai người.


Sau ngày hôm đó, buổi chiếu sớm của phim “Đêm Whisky” đã lên top một hot search, ngày hôm sau là Tết Nguyên Đán, bộ phim này đồng loạt được công chiếu chính thức trên toàn quốc, doanh thu ngày đầu tiên vượt một trăm triệu, đây không nghi ngờ gì là tin tốt nhất mà năm mới mang lại.


Năm mới, có thể nói là khởi đầu may mắn.


Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến Truyện Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến Story Chương 132
10.0/10 từ 29 lượt.
loading...