Đan Đại Chí Tôn
Chương 707: Chuyện Sau Khi Chết
95@-Bởi vì lúc ấy thân ngài đã chết hồn đã diệt, luân hồi đứt đoạn, lại không có cơ hội phục sinh, Thiên Hậu liền chiến mười trận tại Long Lân Chi Đỉnh, giết vào Vạn Long sào, săn bắt Luân Hồi Long Hoàng, kéo vào Cửu U hư không. Lấy huyết mạch Luân Hồi Long Hoàng, cắt đứt Thiên Đạo, nghịch loạn m Dương, lấy nhân lực kháng trời, vì Thần Hoàng mà chữa trị con đường Luân Hồi. Sau đó... Thiên Hậu do chín vị Thánh Thú tương trợ, ngồi một mình trên con đường Luân Hồi, hủy đi kỳ cốt đốt kỳ huyết, hướng về hư không vô tận... Kêu gọi... Ngài trở về...
Giọng Thiên Mục đại tướng bình tĩnh đung đưa ở trên không quanh quẩn khắp sơn cốc, rõ ràng lọt vào tai, câu câu thấu hồn.
Khương Phàm hoảng hốt, lệ rơi đầy mặt.
Thiên Hậu! Tu La!
Quốc vận! Thần triều!
Hoang Hải cấm khu! Côn Lôn Quỷ Sơn!
Long Lân Chi Đỉnh... Vạn Long Chi Sào... Cắt đứt Thiên Đạo, nghịch loạn m Dương, lấy thân kháng trời, chữa trị luân hồi.
Đây chính là hậu sự mà hắn muốn biết mãi sao?
Đây chính là thần triều đã từng, bằng hữu đã từng, Thiên Hậu đã từng sao?
Trong thức hải Khương Phàm nổi sóng lớn cuồn cuộn, ký ức thần hồn đột nhiên trở nên rõ ràng như vậy, mãnh liệt như vậy, kích thích tâm tình, kích thích tâm linh rung động.
- Dịch Vương, Dương Vương, Cửu U Vương, ba Thiên Vương đã lấy tàn huyết tàn hồn Thần Hoàng làm nguyên, tế luyện một trăm hai mươi Kim Hoàng huyết chủng, một trăm hai mươi cây Chu Tước hỏa vũ.
Kim Hoàng huyết chủng, là Kim Hoàng Huyết Thai, mai táng một trăm hai mươi chỗ dưới mặt đất linh tuyền Thương Huyền, lấy đại địa là phụ mẫu, lấy linh mạch là nguyên, thai nghén cơ thể sống mới.
- Chu Tước hỏa vũ là Huyết Thai chuẩn bị tân sinh, để thức tỉnh linh văn, kích phát huyết mạch. Bên trong cũng mang theo có một số ký ức kiếp trước. Huyết Thai cách chừng mười năm sẽ thức tỉnh một cái, ngắn nhất là tám năm, dài nhất là mười lăm năm. Nhưng tại thời điểm dung hợp Chu Tước hỏa vũ có thể kích phát huyết mạch, tỉnh lại Chu Tước thần văn hay không, phải có nhân tố cực kỳ quan trọng, đó chính là Linh Hồn Luân Hồi.
- Chỉ có sau khi Linh Hồn Luân Hồi rót vào Huyết Thai sinh ra sinh mệnh mới, mới có thể xem như ngài đã chân chính trùng sinh, mới có thể thức tỉnh thần văn, kích phát huyết mạch, mới thật sự là ngài, chúng ta mong đợi ngài. Ngài, là Kim Hoàng Huyết Thai thứ tám mươi bảy, ngài... đã trở về...
Thiên Mục đại tướng chậm rãi dập đầu, một câu cuối cùng lại nỉ non run rẩy.
Mặc dù đây chỉ là một sợi hồn niệm, nhưng lại gánh chịu lấy dày đặc tình cảm nồng hậu của chân thân.
Chuyện này đã chuẩn bị một ngàn năm, chôn giấu quá nhiều khổ sở.
Chuyện này đã chờ đợi một ngàn năm, gánh chịu cầu nguyện vô tận.
Ngàn năm, vị Huyết Thai thứ tám mươi bảy rốt cuộc cũng đã đợi được Linh Hồn Luân Hồi.
Ngàn năm, tất cả sự chuẩn bị, tất cả sự chờ đợi của bọn hắn đều có kết quả.
Nhưng, đây không phải kết thúc, đây là bắt đầu một vòng kỷ nguyên mới.
Hai mắt Khương Phàm đẫm lệ, âm thanh hơi run:
- Nàng...
- Sau khi xác định ngài đã luân hồi, Thiên Hậu cũng đã hủy đi tế đàn Luân Hồi, lấy phương thức trùng sinh trở về nhân gian.
- Lão thần xin lỗi Thần Hoàng, sau khi để lại sợi hồn hối hận này, hắn cũng đã bắt đầu tìm kiếm.
- Thần liều thân thể tàn phế này, nhất định sẽ tìm tới Thiên Hậu, để cho các ngài tại kiếp này... Lại gặp gỡ...
Thiên Mục đại tướng nói xong, lễ bái Khương Phàm thật sâu, sau đó hóa thành huyết khí, tiêu tán trong sơn cốc.
- Nàng cũng quay về rồi. Nàng luân hồi hẳn là sẽ mang theo toàn bộ ký ức.
Khương Phàm nhìn về phương xa, mình trùng sinh là sau khi đã chết cưỡng ép luân hồi, là sinh mệnh hoàn toàn mới, liên quan tới trí nhớ của kiếp trước, chỉ có những đoạn được phong tồn bên trong hỏa vũ.
Mà Thiên Hậu, thuộc về chủ động luân hồi, bản thân tái tạo.
Nàng không chỉ có mang theo ký ức, rất có thể sẽ còn mang theo có một số năng lực.
Khương Phàm cúi đầu nhìn hai tay mình.
Huyết nhục kiếp trước, tạo nên huyết chủng Kim Hoàng.
Đại địa là phụ mẫu, lấy linh mạch là nguyên, một lần nữa thai nghén sinh mạng.
Ta, vẫn là ta của kiếp trước.
Nhưng muốn trở lại đỉnh phong, cần phải không ngừng rèn luyện.
- Ta là người thứ tám mươi bảy, vậy tám mươi sáu người trước đó có mấy người còn sống ở trên đời này? Có phải hẳn là đã tìm tới Kim Thai khác hay không? Mặc dù bọn hắn không có Linh Hồn Luân Hồi, nhưng đồng căn đồng nguyên, nếu như nguyện ý quy thuận, tất nhiên sẽ trở thành giúp đỡ trung thành nhất của mình.
Bỗng nhiên Khương Phàm cảm thấy áp lực trước đó như chưa từng có.
Thần triều trung liệt dốc hết tất cả, đánh cược hết thảy, chỉ vì muốn để hắn trùng sinh trở về. Hắn nhất định phải dốc hết có khả năng cố gắng trưởng thành, để kết quả bọn hắn khổ sở đợi chờ chỉ có vui mừng, không có thất vọng!
Mà, mặc dù chuyện đã đi qua ngàn năm, nhưng những lão già Bắc Thái Đế Quân kia cũng đều còn sống, đồng thời chấp chưởng một phương đại lục.
Một khi phát hiện Thương Huyền đại lục có vấn đề, tất nhiên sẽ trấn áp.
- Mạnh lên! Mạnh lên! Ta muốn trở nên mạnh hơn! Ta muốn trước khi bọn hắn phát hiện ra ta, trở nên đủ cường đại! Ta muốn trở nên mạnh hơn! Ta muốn so với năm đó còn mạnh hơn nữa! Ta muốn trưởng thành, ta muốn báo thù, ta muốn trùng kiến... Vạn Thế thần triều!
Khương Phàm dùng sức nắm chặt nắm đấm, trong lồng ngực sôi trào lên hào hùng chưa bao giờ có.
Ba ngày sau, đội ngũ của Đại hoàng tử và Cửu công chúa đã đi tới thành Bạch Hổ.
Bây giờ thành Bạch Hổ thoạt nhìn vẫn náo nhiệt như lúc trước. Mặc dù không có Khương Vương phủ, nhưng Bạch Vương phủ, Triệu Vương phủ, còn có Lý Vương phủ, đã sớm di chuyển đến nơi này.
Hơn hai trăm ngàn thiết quân tập kết, ngược lại đã tăng cường lực lượng thủ vệ Bạch Hổ quan.
Chỉ là tam đại vương phủ đều tranh giành quyết liệt lẫn nhau, để phòng ngự của Bạch Hổ quan trở nên rất không ổn định.
Đại hoàng tử, Cửu công chúa, khăng khăng chờ màn đêm buôn xuống tại cứ điểm, tự mình nhìn Đại Hoang bạo loạn trong đêm.
Đan Đại Chí Tôn
Giọng Thiên Mục đại tướng bình tĩnh đung đưa ở trên không quanh quẩn khắp sơn cốc, rõ ràng lọt vào tai, câu câu thấu hồn.
Khương Phàm hoảng hốt, lệ rơi đầy mặt.
Thiên Hậu! Tu La!
Quốc vận! Thần triều!
Hoang Hải cấm khu! Côn Lôn Quỷ Sơn!
Long Lân Chi Đỉnh... Vạn Long Chi Sào... Cắt đứt Thiên Đạo, nghịch loạn m Dương, lấy thân kháng trời, chữa trị luân hồi.
Đây chính là hậu sự mà hắn muốn biết mãi sao?
Đây chính là thần triều đã từng, bằng hữu đã từng, Thiên Hậu đã từng sao?
Trong thức hải Khương Phàm nổi sóng lớn cuồn cuộn, ký ức thần hồn đột nhiên trở nên rõ ràng như vậy, mãnh liệt như vậy, kích thích tâm tình, kích thích tâm linh rung động.
- Dịch Vương, Dương Vương, Cửu U Vương, ba Thiên Vương đã lấy tàn huyết tàn hồn Thần Hoàng làm nguyên, tế luyện một trăm hai mươi Kim Hoàng huyết chủng, một trăm hai mươi cây Chu Tước hỏa vũ.
Kim Hoàng huyết chủng, là Kim Hoàng Huyết Thai, mai táng một trăm hai mươi chỗ dưới mặt đất linh tuyền Thương Huyền, lấy đại địa là phụ mẫu, lấy linh mạch là nguyên, thai nghén cơ thể sống mới.
- Chu Tước hỏa vũ là Huyết Thai chuẩn bị tân sinh, để thức tỉnh linh văn, kích phát huyết mạch. Bên trong cũng mang theo có một số ký ức kiếp trước. Huyết Thai cách chừng mười năm sẽ thức tỉnh một cái, ngắn nhất là tám năm, dài nhất là mười lăm năm. Nhưng tại thời điểm dung hợp Chu Tước hỏa vũ có thể kích phát huyết mạch, tỉnh lại Chu Tước thần văn hay không, phải có nhân tố cực kỳ quan trọng, đó chính là Linh Hồn Luân Hồi.
- Chỉ có sau khi Linh Hồn Luân Hồi rót vào Huyết Thai sinh ra sinh mệnh mới, mới có thể xem như ngài đã chân chính trùng sinh, mới có thể thức tỉnh thần văn, kích phát huyết mạch, mới thật sự là ngài, chúng ta mong đợi ngài. Ngài, là Kim Hoàng Huyết Thai thứ tám mươi bảy, ngài... đã trở về...
Thiên Mục đại tướng chậm rãi dập đầu, một câu cuối cùng lại nỉ non run rẩy.
Mặc dù đây chỉ là một sợi hồn niệm, nhưng lại gánh chịu lấy dày đặc tình cảm nồng hậu của chân thân.
Chuyện này đã chuẩn bị một ngàn năm, chôn giấu quá nhiều khổ sở.
Chuyện này đã chờ đợi một ngàn năm, gánh chịu cầu nguyện vô tận.
Ngàn năm, vị Huyết Thai thứ tám mươi bảy rốt cuộc cũng đã đợi được Linh Hồn Luân Hồi.
Ngàn năm, tất cả sự chuẩn bị, tất cả sự chờ đợi của bọn hắn đều có kết quả.
Nhưng, đây không phải kết thúc, đây là bắt đầu một vòng kỷ nguyên mới.
Hai mắt Khương Phàm đẫm lệ, âm thanh hơi run:
- Nàng...
- Sau khi xác định ngài đã luân hồi, Thiên Hậu cũng đã hủy đi tế đàn Luân Hồi, lấy phương thức trùng sinh trở về nhân gian.
- Lão thần xin lỗi Thần Hoàng, sau khi để lại sợi hồn hối hận này, hắn cũng đã bắt đầu tìm kiếm.
- Thần liều thân thể tàn phế này, nhất định sẽ tìm tới Thiên Hậu, để cho các ngài tại kiếp này... Lại gặp gỡ...
Thiên Mục đại tướng nói xong, lễ bái Khương Phàm thật sâu, sau đó hóa thành huyết khí, tiêu tán trong sơn cốc.
- Nàng cũng quay về rồi. Nàng luân hồi hẳn là sẽ mang theo toàn bộ ký ức.
Khương Phàm nhìn về phương xa, mình trùng sinh là sau khi đã chết cưỡng ép luân hồi, là sinh mệnh hoàn toàn mới, liên quan tới trí nhớ của kiếp trước, chỉ có những đoạn được phong tồn bên trong hỏa vũ.
Mà Thiên Hậu, thuộc về chủ động luân hồi, bản thân tái tạo.
Nàng không chỉ có mang theo ký ức, rất có thể sẽ còn mang theo có một số năng lực.
Khương Phàm cúi đầu nhìn hai tay mình.
Huyết nhục kiếp trước, tạo nên huyết chủng Kim Hoàng.
Đại địa là phụ mẫu, lấy linh mạch là nguyên, một lần nữa thai nghén sinh mạng.
Ta, vẫn là ta của kiếp trước.
Nhưng muốn trở lại đỉnh phong, cần phải không ngừng rèn luyện.
- Ta là người thứ tám mươi bảy, vậy tám mươi sáu người trước đó có mấy người còn sống ở trên đời này? Có phải hẳn là đã tìm tới Kim Thai khác hay không? Mặc dù bọn hắn không có Linh Hồn Luân Hồi, nhưng đồng căn đồng nguyên, nếu như nguyện ý quy thuận, tất nhiên sẽ trở thành giúp đỡ trung thành nhất của mình.
Bỗng nhiên Khương Phàm cảm thấy áp lực trước đó như chưa từng có.
Thần triều trung liệt dốc hết tất cả, đánh cược hết thảy, chỉ vì muốn để hắn trùng sinh trở về. Hắn nhất định phải dốc hết có khả năng cố gắng trưởng thành, để kết quả bọn hắn khổ sở đợi chờ chỉ có vui mừng, không có thất vọng!
Mà, mặc dù chuyện đã đi qua ngàn năm, nhưng những lão già Bắc Thái Đế Quân kia cũng đều còn sống, đồng thời chấp chưởng một phương đại lục.
Một khi phát hiện Thương Huyền đại lục có vấn đề, tất nhiên sẽ trấn áp.
- Mạnh lên! Mạnh lên! Ta muốn trở nên mạnh hơn! Ta muốn trước khi bọn hắn phát hiện ra ta, trở nên đủ cường đại! Ta muốn trở nên mạnh hơn! Ta muốn so với năm đó còn mạnh hơn nữa! Ta muốn trưởng thành, ta muốn báo thù, ta muốn trùng kiến... Vạn Thế thần triều!
Khương Phàm dùng sức nắm chặt nắm đấm, trong lồng ngực sôi trào lên hào hùng chưa bao giờ có.
Ba ngày sau, đội ngũ của Đại hoàng tử và Cửu công chúa đã đi tới thành Bạch Hổ.
Bây giờ thành Bạch Hổ thoạt nhìn vẫn náo nhiệt như lúc trước. Mặc dù không có Khương Vương phủ, nhưng Bạch Vương phủ, Triệu Vương phủ, còn có Lý Vương phủ, đã sớm di chuyển đến nơi này.
Hơn hai trăm ngàn thiết quân tập kết, ngược lại đã tăng cường lực lượng thủ vệ Bạch Hổ quan.
Chỉ là tam đại vương phủ đều tranh giành quyết liệt lẫn nhau, để phòng ngự của Bạch Hổ quan trở nên rất không ổn định.
Đại hoàng tử, Cửu công chúa, khăng khăng chờ màn đêm buôn xuống tại cứ điểm, tự mình nhìn Đại Hoang bạo loạn trong đêm.
Đan Đại Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Đan Đại Chí Tôn
Story
Chương 707: Chuyện Sau Khi Chết
10.0/10 từ 20 lượt.