Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Chương 150: Phân Bộ Quan Tây
129@-Uất Trì suy nghĩ giúp thanh danh và lợi ích của Quan Tư Vũ, mà thân là đệ tử thân truyền của Quan Tư Vũ, lợi ích của Quan Tư Vũ cũng chính là lợi ích của hắn, cho nên hôm nay hắn mới nói ra những lời này.
Có điều hắn thật sự không ngờ Quan Tư Vũ lại nhạy cảm với việc của Sở Nguyên Thăng như vậy, hành động này của hắn đã chọc giận sư phụ mình!
Lúc này cửa lớn thư phòng lại bị đẩy ra, một làn gió thơm ập tới, Mai Khinh Liên bước tới như làn gió thơm khoát tay áo nhìn Uất Trì nói: “Ngươi lại chọc lão gia tức giận rồi? Đúng là…”
Nói xong Mai Khinh Liên đi tới sau lưng Quan Tư Vũ, ôm lấy vài hắn nói: “Được rồi lão gia, dẫu sao Uất Trì cũng còn trẻ tuổi, trước khi nói chuyện không suy nghĩ kỹ càng, thật ra cũng đâu phải tội lỗi gì lớn.”
Theo Mai Khinh Liên tới,khí thế kinh khủng trên người Quan Tư Vũ mới thu liễm lại, khiến Uất Trì lập tức thở phào một hơi.
Mai Khinh Liên thản nhiên nói với Uất Trì: “Còn không mau xin lỗi sư phụ ngươi đi? Nhớ đấy, lão gia làm việc tự có suy nghĩ của mình, môt người trẻ tuổi như ngươi xen loạn vào làm gì?”
Uất Trì nghe vậy lập tức hành lễ với Quan Tư Vũ nói: “Sư phụ, là lỗi của đồ nhi, sau này đồ nhi không dám thế nữa.”
“Ra ngoài đi.” Quan Tư Vũ phiền chán khoát tay áo để Uất Trì rời khỏi.
Uất Trì nghe vậy cúi đầu thi lễ với Mai Khinh Liên: “Đa tạ sư nương.”
Đối với Mai Khinh Liên, thái độ của Uất Trì thậm chí có phần sợ hãi. Nữ nhân này là sư nương của hắn nhưng hắn thậm chí không dám nhìn thẳng.
Sau khi Uất Trì lui lại, Quan Tư Vũ vuốt ve cánh tay Mai Khinh Liên thở dài nói: “Tư tâm quá nặng, ngay cả đồ đệ ta tự nuôi lớn như Uất Trì giờ cũng có tư tâm rồi.”
Mai Khinh Liên ôm cổ Quan Tư Vũ, nói khẽ vào tai hắn: “Là người ắt sẽ có dục vọng, lão gia chàng muốn khống chế cũng chẳng nổi. Uất Trì vẫn còn rất trẻ tuổi, không nhìn được xa như vậy.
Quan Trung Hình Đường phát triển vang dội như vậy dưới tay chàng, hậu nhân Sở gia thanh danh lớn đến đâu đi nữa cũng đâu có hơn được lão gia ngài. Cho dù giờ ngài nhường vị trí đường chủ này cho Sở Nguyên Thăng, hắn cũng chẳng dám làm. Uất Trì làm vậy rõ là nghĩ không đâu.”
Nhìn thoáng qua chỗ công văn chồng chất trên mặt bàn, Mai Khinh Liên nói khẽ: “Mấy chuyện này mai lại xử lý, thiếp thân nấu canh gà, lão gia ăn xong nghỉ ngơi sớm cho khỏe.”
Quan Tư Vũ vỗ vỗ lên tay Mai Khinh Liên rồi cười nói: “Vẫn là phu nhân biết lấy lòng ta, được, mai xử lý thì mai xử lý.”
Bộ dạng này của Quan Tư Vũ nếu khiến những người khác nhìn thấy ắt sẽ giật nảy cả mình.
Bởi ấn tượng bình thường Quan Tư Vũ tạo cho người khác chính là thiết diện vô tư, thậm chí đến mức không nể ân tình. Đại đa số võ giả Quan Trung Hình Đường đều chưa từng thấy Quan Tư Vũ mỉm cười.
Hơn nữa Quan Tư Vũ cũng là người tự kiềm chế tới cực hạn. Ngày ngày thời gian tu luyện, thời gian xử lý công vụ đều được quy định nghiêm chỉnh, nhiều hơn thì được, thiếu thì lại không. Đâu có như bây giờ tùy tiện đẩy việc cần làm hôm nay sang ngày mai, loại chuyện này quả thật không giống hành động thường ngày của Quan Tư Vũ.
Sáng sớm hôm sau, Uất Trì tới chỗ Sở Hưu chuẩn bị dẫn hắn tới Quan Tây.
Lúc này gương mặt Uất Trì vẫn không chút biểu cảm lạ nào, vẫn là nụ cười nhẹ nhàng như người bị Quan Tư Vũ răn dạy tới mức toàn thân ứa mồ hôi không phải là hắn.
Đất Quan Trung diện tích rất lớn, thậm chí còn lớn hơn đất Yến Đông của Bắc Yên lúc trước.
Đi từ Quan Trung tới Quan Tây, Sở Hưu cùng Uất Trì tốn chừng bảy ngày.
Phân bộ Hình Đường của Quan Tây được đặt trong Cửu Hoa Thành, đây là một tòa thành không lớn nhưng cực kỳ phồn hoa.
Đất Quan Tây gần với Tây Sở, Cửu Hoa Thành giáp ranh với Tây Sở, khách thương Tây Sở qua lại nơi đây buôn bán sầm uất. Vừa vào thành Sở Hưu đã cảm giác được một không khí ồn áo náo động ập thẳng tới mặt.
Uất Trì nói: “Đất Quan Tây có không ít khách thương Tây Sở qua lại, cho nên một số đặc sản cực kỳ thưa thớt tại Tây Sở vẫn thấy được không ít ở Quan Tây. Nếu Sở huynh có thời gian có thể tới xem xem.
Sở Hưu khẽ gật đầu, cùng Uất Trì tiến thẳng tới phân bộ Hình Đường Quan Tây.
Phân bộ Hình Đường Quan Tây cơ bản là một Hình Đường Quan Trung nhỏ hơn một chút, chỉ có điều tấm bảng hiệu chỉ là sắt đen viết chữ bình thường, trên đó có ghi sáu chữ Phân bộ Hình Đường Quan Tây.
Vừa bước vào Hình Đường đã có vài bộ đầu giang hồ ra cửa nghênh đón, một người trong số đó nói: “Uất Trì đại nhân, Ngụy đại nhân đang chờ bên trong.”
Uất Trì khẽ gật đầu cùng Sở Hưu bước vào phòng nghị sự.
Lúc này trong phòng nghị sự đã có sáu người, một vị trong đó ngồi ngay ngắn trên ghế chủ, nhìn bề ngoài là một ông lão gầy gò mặc áo đen, mái tóc đã hoa râm nhưng khí thế vẫn bừng bừng.
Ánh mắt ông lão kia cực kỳ sắc bén, tay xoa xoa hai khối sắt khắc hoa văn rồng. Khiến người ta chú ý nhất là tay phải của hắn chỉ có bốn ngón. Người này chính là lãnh đạo trực tiếp của Sở Hưu trong tương lai, chưởng hình quan đất Quan Tây, Cửu Chỉ Truy Hồn - Ngụy Cửu Đoan, đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất. Có điều cảm giác hắn tạo cho Sở Hưu không mạnh như Thiên Tội đà chủ.
Bên dưới Ngụy Cửu Đoan có năm người, đều là tuần sát sứ dưới trướng hắn. Trong đó hầu hết có thực lực Tam Hoa Tụ Đỉnh, có người thậm chí đã đạt tới Ngũ Khí Triều Nguyên. Lúc này năm người kia đều đang quan sát Sở Hưu.
“Xin chào Ngụy đại nhân.” Uất Trì chắp tay với Ngụy Cửu Đoan nói.
Ngụy Cửu Đoan mỉm cười đáp: “Uất Trì à, không cần đa lễ, ta đã nhận được tin từ tổng bộ Hình Đường rồi.”
Mặc dù cả thực lực hay địa vị Ngụy Cửu Đoan đều cao hơn Uất Trì rất nhiều nhưng thái độ của hắn đối với Uất Trì lại cực kỳ hòa ái.
Toàn bộ Quan Trung Hình Đường ai cũng biết Uất Trì là đệ tử thân truyền do Quan Tư Vũ nuôi lớn từ nhỏ.
Mặc dù đường chủ Quan Trung Hình Đường đời tiếp theo chưa chắc đã là đệ tử thân truyền của đường chủ tiền nhiệm, có điều Uất Trì chắc chắn là đối tượng được Hình Đường bồi dưỡng trọng điểm, lại thêm thân phận đệ tử thân truyền của Quan Tư Vũ khiến cho thái độ của Ngụy Cửu Đoan với hắn cũng cực kỳ khách khí.
Vừa hay sư phụ biết dưới trướng ngài vừa mất đi một tuần sát sứ, tổng bộ Hình Đường bèn bổ sung một người giúp Ngụy đại nhân ngài.”
Sở Hưu chắp tay nói: “Xin ra mắt Ngụy đại nhân.”
Khoảnh khắc này ánh mắt đám người Ngụy Cửu Đoan chuyển sang phía Sở Hưu đều mang ý dò xét.
Ban đầu Ngụy Cửu Đoan cũng chẳng mấy để tâm tới việc này, cấp trên bổ sung lực lượng dưới trướng hắn cũng coi như chuyện tốt. Mấy năm nay thực lực phân đường Hình Đường Quan Tây này càng ngày càng yếu, tuần sát sứ lại chỉ còn có năm người. Còn trong tứ đại phân đường của Hình Đường, Hình Đường Quan Đông thực lực mạnh nhất có tới mười sáu tuần sát sứ, số người của mình còn chẳng bằng số lẻ của đối phương.
Kết quả giờ thấy Sở Hưu chỉ có Ngoại Cương cảnh, Ngụy Cửu Đoan cũng hơi bất mãn.
Ngoại Cương cảnh đã làm tuần sát sứ, đây là chuyện từ bao nhiêu năm trước rồi? Phân bộ Hình Đường Quan Tây của hắn mặc dù thực lực hơi yếu nhưng có kiếm vài chục võ giả Ngoại Cương cảnh cũng không thành vấn đề, tính ra dưới trướng hắn có thể có tới mấy chục tuần sát sứ như vậy.
Có điều giờ nghe Uất Trì nói Sở Hưu này do Sở Nguyên Thăng tiến cử, còn là họ hàng xa của Sở gia, Ngụy Cửu Đoan cũng bình thường trở lại, không nói gì thêm.
Hắn biết địa vị của Sở Nguyên Thăng trong Quan Trung Hình Đường, thậm chí bản thân hắn là người lâu năm trong Quan Trung Hình Đường, cũng trải qua thời kỳ Sở Cuồng Ca chấp chưởng Quan Trung Hình Đường.
Nếu Sở Nguyên Thăng trực tiếp tới tìm hắn để Sở Hưu trở thành tuần sát sứ dưới trướng hắn, vậy Ngụy Cửu Đoan còn cảm thấy đôi chút khó xử, nhưng trước mắt đã là mệnh lệnh của đường chủ đại nhân, vậy không có gì to tát.
Cho nên Ngụy Cửu Đoan trực tiếp nói với Sở Hưu: “Được rồi, người do Sở đại hiệp đề chắc chắn sẽ không sai, tới bên cạnh ngồi đi.”
Bên này Ngụy Cửu Đoan không tỏ thái độ nhưng năm tuần sát sứ khác lại không thấy thoải mái gì.
Năm người bọn họ đều là kẻ lão luyện trong Quan Trung Hình Đường, đều làm từ bộ khoái giang hồ cấp thấp nhất làm lên, thăng tới bộ đầu giang hồ, cuối cùng tích lũy công huân thực lực mới làm tới vị trí tuần sát sứ thống lĩnh một phương.
Trên giang hồ dùng thực lực phân cao thấp là chuyện rất bình thường, cũng như khi Sở Hưu trong Thanh Long Hội, trước khi y bộc lộ thực lực bản thân, thái độ đám người Thanh Long Hội đối với hắn cũng chẳng tốt lành gì.
Có điều hoàn cảnh Quan Trung Hình Đường còn phức tạp hơn Thanh Long Hội rất nhiều, trong Quan Trung Hình Đường, ngươi không chỉ cần có thực lực mà phải có tư lịch.
Nhưng Sở Hưu này giờ lại chẳng có gì, rõ ràng là đi cửa sau vào, đương nhiên khiến người ta khó chịu rồi.
Sở Hưu chẳng hề để ý tới mấy điều này, ngược lại thứ khiến y nghi ngờ là những lời Uất Trì vừa nói.
Vừa rồi Uất Trì nhấn mạnh mình dựa vào quan hệ với Sở Nguyên Thăng mới gia nhập được Quan Trung Hình Đường, rốt cuộc là có ý gì?
Hắn sợ những người khác không biết điều này, chỉ đơn thuần là nói rõ ra hay còn có thâm ý gì khác?
Có điều Uất Trì luôn ẩn giấu thái độ quá sâu, Sở Hưu cũng không thấy được suy nghĩ của hắn.
Uất Trì đưa thư cho Ngụy Cửu Đoan rồi nói: “Ngụy đại nhân, thư và người ta đều đã đưa tới cho ngài, ta phải về tổng đường phục mệnh đây.”
Ngụy Cửu Đoan cười cười nói: “Chỗ đường chủ còn cần ngươi xử lý chỗ việc vặt, chắc bận rộn lắm nhỉ. Ta cũng không giữ ngươi lại, giúp ta chuyển lời chào cho đường chủ đại nhân.”
Uất Trì mỉm cười, trực tiếp xoay người rời đi.
Sau khi Uất Trì đi khỏi Ngụy Cửu Đoan mới nhìn sang phía Sở Hưu trầm giọng nói: “Sở Hưu, nếu đường chủ đã an bài ngươi lên vị trí tuần sát sứ, vậy chứng minh đường chủ rất coi trọng ngươi. Ta cũng hy vọng ngươi tốt nhất đừng khiến đường chủ thất vọng.
Một tuần sát sứ dưới trướng ta, Phương Chính Nguyên bất ngờ bỏ mình, từ giờ giao cho ngươi quản lý thủ hạ dưới tay hắn cùng khu vực của hắn.
Ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điều là được. Quan Trung Hình Đường tự có quy củ của Quan Trung Hình Đường, quy củ ngoài sáng trong tối đều có. Nếu vi phạm quy củ cho dù ngươi được Sở đại hiệp tiến cử vào Hình Đường ta cũng không dễ dàng tha thứ đâu!”
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Có điều hắn thật sự không ngờ Quan Tư Vũ lại nhạy cảm với việc của Sở Nguyên Thăng như vậy, hành động này của hắn đã chọc giận sư phụ mình!
Lúc này cửa lớn thư phòng lại bị đẩy ra, một làn gió thơm ập tới, Mai Khinh Liên bước tới như làn gió thơm khoát tay áo nhìn Uất Trì nói: “Ngươi lại chọc lão gia tức giận rồi? Đúng là…”
Nói xong Mai Khinh Liên đi tới sau lưng Quan Tư Vũ, ôm lấy vài hắn nói: “Được rồi lão gia, dẫu sao Uất Trì cũng còn trẻ tuổi, trước khi nói chuyện không suy nghĩ kỹ càng, thật ra cũng đâu phải tội lỗi gì lớn.”
Theo Mai Khinh Liên tới,khí thế kinh khủng trên người Quan Tư Vũ mới thu liễm lại, khiến Uất Trì lập tức thở phào một hơi.
Mai Khinh Liên thản nhiên nói với Uất Trì: “Còn không mau xin lỗi sư phụ ngươi đi? Nhớ đấy, lão gia làm việc tự có suy nghĩ của mình, môt người trẻ tuổi như ngươi xen loạn vào làm gì?”
Uất Trì nghe vậy lập tức hành lễ với Quan Tư Vũ nói: “Sư phụ, là lỗi của đồ nhi, sau này đồ nhi không dám thế nữa.”
“Ra ngoài đi.” Quan Tư Vũ phiền chán khoát tay áo để Uất Trì rời khỏi.
Uất Trì nghe vậy cúi đầu thi lễ với Mai Khinh Liên: “Đa tạ sư nương.”
Đối với Mai Khinh Liên, thái độ của Uất Trì thậm chí có phần sợ hãi. Nữ nhân này là sư nương của hắn nhưng hắn thậm chí không dám nhìn thẳng.
Sau khi Uất Trì lui lại, Quan Tư Vũ vuốt ve cánh tay Mai Khinh Liên thở dài nói: “Tư tâm quá nặng, ngay cả đồ đệ ta tự nuôi lớn như Uất Trì giờ cũng có tư tâm rồi.”
Mai Khinh Liên ôm cổ Quan Tư Vũ, nói khẽ vào tai hắn: “Là người ắt sẽ có dục vọng, lão gia chàng muốn khống chế cũng chẳng nổi. Uất Trì vẫn còn rất trẻ tuổi, không nhìn được xa như vậy.
Quan Trung Hình Đường phát triển vang dội như vậy dưới tay chàng, hậu nhân Sở gia thanh danh lớn đến đâu đi nữa cũng đâu có hơn được lão gia ngài. Cho dù giờ ngài nhường vị trí đường chủ này cho Sở Nguyên Thăng, hắn cũng chẳng dám làm. Uất Trì làm vậy rõ là nghĩ không đâu.”
Nhìn thoáng qua chỗ công văn chồng chất trên mặt bàn, Mai Khinh Liên nói khẽ: “Mấy chuyện này mai lại xử lý, thiếp thân nấu canh gà, lão gia ăn xong nghỉ ngơi sớm cho khỏe.”
Quan Tư Vũ vỗ vỗ lên tay Mai Khinh Liên rồi cười nói: “Vẫn là phu nhân biết lấy lòng ta, được, mai xử lý thì mai xử lý.”
Bộ dạng này của Quan Tư Vũ nếu khiến những người khác nhìn thấy ắt sẽ giật nảy cả mình.
Bởi ấn tượng bình thường Quan Tư Vũ tạo cho người khác chính là thiết diện vô tư, thậm chí đến mức không nể ân tình. Đại đa số võ giả Quan Trung Hình Đường đều chưa từng thấy Quan Tư Vũ mỉm cười.
Hơn nữa Quan Tư Vũ cũng là người tự kiềm chế tới cực hạn. Ngày ngày thời gian tu luyện, thời gian xử lý công vụ đều được quy định nghiêm chỉnh, nhiều hơn thì được, thiếu thì lại không. Đâu có như bây giờ tùy tiện đẩy việc cần làm hôm nay sang ngày mai, loại chuyện này quả thật không giống hành động thường ngày của Quan Tư Vũ.
Sáng sớm hôm sau, Uất Trì tới chỗ Sở Hưu chuẩn bị dẫn hắn tới Quan Tây.
Lúc này gương mặt Uất Trì vẫn không chút biểu cảm lạ nào, vẫn là nụ cười nhẹ nhàng như người bị Quan Tư Vũ răn dạy tới mức toàn thân ứa mồ hôi không phải là hắn.
Đất Quan Trung diện tích rất lớn, thậm chí còn lớn hơn đất Yến Đông của Bắc Yên lúc trước.
Đi từ Quan Trung tới Quan Tây, Sở Hưu cùng Uất Trì tốn chừng bảy ngày.
Phân bộ Hình Đường của Quan Tây được đặt trong Cửu Hoa Thành, đây là một tòa thành không lớn nhưng cực kỳ phồn hoa.
Đất Quan Tây gần với Tây Sở, Cửu Hoa Thành giáp ranh với Tây Sở, khách thương Tây Sở qua lại nơi đây buôn bán sầm uất. Vừa vào thành Sở Hưu đã cảm giác được một không khí ồn áo náo động ập thẳng tới mặt.
Uất Trì nói: “Đất Quan Tây có không ít khách thương Tây Sở qua lại, cho nên một số đặc sản cực kỳ thưa thớt tại Tây Sở vẫn thấy được không ít ở Quan Tây. Nếu Sở huynh có thời gian có thể tới xem xem.
Sở Hưu khẽ gật đầu, cùng Uất Trì tiến thẳng tới phân bộ Hình Đường Quan Tây.
Phân bộ Hình Đường Quan Tây cơ bản là một Hình Đường Quan Trung nhỏ hơn một chút, chỉ có điều tấm bảng hiệu chỉ là sắt đen viết chữ bình thường, trên đó có ghi sáu chữ Phân bộ Hình Đường Quan Tây.
Vừa bước vào Hình Đường đã có vài bộ đầu giang hồ ra cửa nghênh đón, một người trong số đó nói: “Uất Trì đại nhân, Ngụy đại nhân đang chờ bên trong.”
Uất Trì khẽ gật đầu cùng Sở Hưu bước vào phòng nghị sự.
Lúc này trong phòng nghị sự đã có sáu người, một vị trong đó ngồi ngay ngắn trên ghế chủ, nhìn bề ngoài là một ông lão gầy gò mặc áo đen, mái tóc đã hoa râm nhưng khí thế vẫn bừng bừng.
Ánh mắt ông lão kia cực kỳ sắc bén, tay xoa xoa hai khối sắt khắc hoa văn rồng. Khiến người ta chú ý nhất là tay phải của hắn chỉ có bốn ngón. Người này chính là lãnh đạo trực tiếp của Sở Hưu trong tương lai, chưởng hình quan đất Quan Tây, Cửu Chỉ Truy Hồn - Ngụy Cửu Đoan, đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất. Có điều cảm giác hắn tạo cho Sở Hưu không mạnh như Thiên Tội đà chủ.
Bên dưới Ngụy Cửu Đoan có năm người, đều là tuần sát sứ dưới trướng hắn. Trong đó hầu hết có thực lực Tam Hoa Tụ Đỉnh, có người thậm chí đã đạt tới Ngũ Khí Triều Nguyên. Lúc này năm người kia đều đang quan sát Sở Hưu.
“Xin chào Ngụy đại nhân.” Uất Trì chắp tay với Ngụy Cửu Đoan nói.
Ngụy Cửu Đoan mỉm cười đáp: “Uất Trì à, không cần đa lễ, ta đã nhận được tin từ tổng bộ Hình Đường rồi.”
Mặc dù cả thực lực hay địa vị Ngụy Cửu Đoan đều cao hơn Uất Trì rất nhiều nhưng thái độ của hắn đối với Uất Trì lại cực kỳ hòa ái.
Toàn bộ Quan Trung Hình Đường ai cũng biết Uất Trì là đệ tử thân truyền do Quan Tư Vũ nuôi lớn từ nhỏ.
Mặc dù đường chủ Quan Trung Hình Đường đời tiếp theo chưa chắc đã là đệ tử thân truyền của đường chủ tiền nhiệm, có điều Uất Trì chắc chắn là đối tượng được Hình Đường bồi dưỡng trọng điểm, lại thêm thân phận đệ tử thân truyền của Quan Tư Vũ khiến cho thái độ của Ngụy Cửu Đoan với hắn cũng cực kỳ khách khí.
Vừa hay sư phụ biết dưới trướng ngài vừa mất đi một tuần sát sứ, tổng bộ Hình Đường bèn bổ sung một người giúp Ngụy đại nhân ngài.”
Sở Hưu chắp tay nói: “Xin ra mắt Ngụy đại nhân.”
Khoảnh khắc này ánh mắt đám người Ngụy Cửu Đoan chuyển sang phía Sở Hưu đều mang ý dò xét.
Ban đầu Ngụy Cửu Đoan cũng chẳng mấy để tâm tới việc này, cấp trên bổ sung lực lượng dưới trướng hắn cũng coi như chuyện tốt. Mấy năm nay thực lực phân đường Hình Đường Quan Tây này càng ngày càng yếu, tuần sát sứ lại chỉ còn có năm người. Còn trong tứ đại phân đường của Hình Đường, Hình Đường Quan Đông thực lực mạnh nhất có tới mười sáu tuần sát sứ, số người của mình còn chẳng bằng số lẻ của đối phương.
Kết quả giờ thấy Sở Hưu chỉ có Ngoại Cương cảnh, Ngụy Cửu Đoan cũng hơi bất mãn.
Ngoại Cương cảnh đã làm tuần sát sứ, đây là chuyện từ bao nhiêu năm trước rồi? Phân bộ Hình Đường Quan Tây của hắn mặc dù thực lực hơi yếu nhưng có kiếm vài chục võ giả Ngoại Cương cảnh cũng không thành vấn đề, tính ra dưới trướng hắn có thể có tới mấy chục tuần sát sứ như vậy.
Có điều giờ nghe Uất Trì nói Sở Hưu này do Sở Nguyên Thăng tiến cử, còn là họ hàng xa của Sở gia, Ngụy Cửu Đoan cũng bình thường trở lại, không nói gì thêm.
Hắn biết địa vị của Sở Nguyên Thăng trong Quan Trung Hình Đường, thậm chí bản thân hắn là người lâu năm trong Quan Trung Hình Đường, cũng trải qua thời kỳ Sở Cuồng Ca chấp chưởng Quan Trung Hình Đường.
Nếu Sở Nguyên Thăng trực tiếp tới tìm hắn để Sở Hưu trở thành tuần sát sứ dưới trướng hắn, vậy Ngụy Cửu Đoan còn cảm thấy đôi chút khó xử, nhưng trước mắt đã là mệnh lệnh của đường chủ đại nhân, vậy không có gì to tát.
Cho nên Ngụy Cửu Đoan trực tiếp nói với Sở Hưu: “Được rồi, người do Sở đại hiệp đề chắc chắn sẽ không sai, tới bên cạnh ngồi đi.”
Bên này Ngụy Cửu Đoan không tỏ thái độ nhưng năm tuần sát sứ khác lại không thấy thoải mái gì.
Năm người bọn họ đều là kẻ lão luyện trong Quan Trung Hình Đường, đều làm từ bộ khoái giang hồ cấp thấp nhất làm lên, thăng tới bộ đầu giang hồ, cuối cùng tích lũy công huân thực lực mới làm tới vị trí tuần sát sứ thống lĩnh một phương.
Trên giang hồ dùng thực lực phân cao thấp là chuyện rất bình thường, cũng như khi Sở Hưu trong Thanh Long Hội, trước khi y bộc lộ thực lực bản thân, thái độ đám người Thanh Long Hội đối với hắn cũng chẳng tốt lành gì.
Có điều hoàn cảnh Quan Trung Hình Đường còn phức tạp hơn Thanh Long Hội rất nhiều, trong Quan Trung Hình Đường, ngươi không chỉ cần có thực lực mà phải có tư lịch.
Nhưng Sở Hưu này giờ lại chẳng có gì, rõ ràng là đi cửa sau vào, đương nhiên khiến người ta khó chịu rồi.
Sở Hưu chẳng hề để ý tới mấy điều này, ngược lại thứ khiến y nghi ngờ là những lời Uất Trì vừa nói.
Vừa rồi Uất Trì nhấn mạnh mình dựa vào quan hệ với Sở Nguyên Thăng mới gia nhập được Quan Trung Hình Đường, rốt cuộc là có ý gì?
Hắn sợ những người khác không biết điều này, chỉ đơn thuần là nói rõ ra hay còn có thâm ý gì khác?
Có điều Uất Trì luôn ẩn giấu thái độ quá sâu, Sở Hưu cũng không thấy được suy nghĩ của hắn.
Uất Trì đưa thư cho Ngụy Cửu Đoan rồi nói: “Ngụy đại nhân, thư và người ta đều đã đưa tới cho ngài, ta phải về tổng đường phục mệnh đây.”
Ngụy Cửu Đoan cười cười nói: “Chỗ đường chủ còn cần ngươi xử lý chỗ việc vặt, chắc bận rộn lắm nhỉ. Ta cũng không giữ ngươi lại, giúp ta chuyển lời chào cho đường chủ đại nhân.”
Uất Trì mỉm cười, trực tiếp xoay người rời đi.
Sau khi Uất Trì đi khỏi Ngụy Cửu Đoan mới nhìn sang phía Sở Hưu trầm giọng nói: “Sở Hưu, nếu đường chủ đã an bài ngươi lên vị trí tuần sát sứ, vậy chứng minh đường chủ rất coi trọng ngươi. Ta cũng hy vọng ngươi tốt nhất đừng khiến đường chủ thất vọng.
Một tuần sát sứ dưới trướng ta, Phương Chính Nguyên bất ngờ bỏ mình, từ giờ giao cho ngươi quản lý thủ hạ dưới tay hắn cùng khu vực của hắn.
Ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điều là được. Quan Trung Hình Đường tự có quy củ của Quan Trung Hình Đường, quy củ ngoài sáng trong tối đều có. Nếu vi phạm quy củ cho dù ngươi được Sở đại hiệp tiến cử vào Hình Đường ta cũng không dễ dàng tha thứ đâu!”
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Đánh giá:
Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Story
Chương 150: Phân Bộ Quan Tây
9.1/10 từ 28 lượt.