Cô Ấy Xinh Đẹp Vô Cùng
Chương 50
Cô lắc đầu.
Lục Trình An nhíu mày: "Anh sẽ dạy em."
Anh mặc một bộ đồ cưỡi ngựa kiểu Anh, chân đi ủng ngựa màu đen, cả người tỏa ra vẻ lạnh lùng, cách anh dẫn ngựa trông giống như một công tử hào hoa vừa du học trở về từ phương Tây.
Triều Tịch được anh giúp đỡ lên ngựa.
Động tác cô hơi vụng về và lạ lẫm, con ngựa di chuyển qua lại, có vẻ hơi khó chịu.
Con ngựa của Lục Trình An là ngựa thuần chủng, có thể tham gia các cuộc thi cưỡi ngựa chính thống nhưng lúc này lại ngoan ngoãn để Triều Tịch cưỡi trên lưng, cúi thấp đầu, trông như một con chó bị mất chủ, vẻ mặt đầy bi thương.
Triều Tịch đã từng học cách cưỡi ngựa khi còn nhỏ, thậm chí kỹ thuật cũng khá tốt, Lục Trình An chỉ cần chỉ dẫn một chút, cô đã nắm bắt được kỹ thuật, chẳng mấy chốc, cô đã quất roi ngựa chạy trên đường đua bỏ Lục Trình An qua một bên.
Tóc cô không buộc, xõa trên vai.
Ngựa vừa chạy, người cô ngồi trên ngựa thẳng tắp, mái tóc dài lại nhảy múa trong không trung.
Vừa mạnh mẽ vừa xinh đẹp.
Nhiều người xung quanh đều ngây người nhìn chăm chú.
"Mẹ nó, đây không phải là Triều Tịch à?"
"Triều Tịch hả? Cái cô con gái riêng của nhà họ Quý hả?"
"Đừng gọi là con gái riêng, không thấy anh hai Lục đứng đó à?"
"Chắc các cậu cũng biết chuyện tối hôm trước chứ, anh hai Lục đánh Doãn Tụng một trận vì Triều Tịch, mặt mày cứ như ở trong hầm băng lâu năm ý. Mà tôi cứ cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng, anh hai Lục là người như thế nào chứ, thiếu gì phụ nữ, cớ gì cứ phải thích một đứa con riêng?"
"Ừ, cậu nói cũng đúng."
"Đừng nói nữa, cô cả nhà họ Quý đến rồi, im lặng chút đi."
Lục Trình An thì chỉ nhìn Triều Tịch, cô trông rất thư thái, ánh mắt chan chứa nụ cười, có vẻ vô cùng hưởng thụ khoảnh khắc này.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai: "Ôi chao Lục Trình An, sao anh có thời gian đến đây vậy?"
Lục Trình An làm như không nghe thấy.
Quý Quân Lăng cười nói: "Tôi bảo mà, suốt dọc đường mọi người cứ khen ngợi ở sân đua ngựa có người cưỡi ngựa đẹp như trong phim, vừa đẹp vừa thu hút, hóa ra người đó là Triều Tịch."
Lục Trình An: "Quý Quân Lăng."
"À, sao vậy?" Quý Quân Lăng cười nhưng ánh mắt không hề có một chút cười: "Anh và Triều Tịch ở cùng nhau, dựa theo thân phận, anh phải gọi tôi một tiếng là chị đấy. Nhưng mà chúng ta đúng là có duyên, bạn gái cũ của anh là bạn tốt của tôi, hiện tại bạn gái mới của anh lại là em gái tôi, đúng không Doãn Lạc?"
Đột nhiên bị nhắc mặt điểm tên.
Doãn Lạc hơi ngẩn ra, khuôn mặt cô ta cũng không hề dễ chịu: "Quý Quân Lăng!"
Trong lời nói tràn đầy sự phản đối, cô ta không muốn dính dáng đến Lục Trình An nữa. Lục Trình An là người quá tàn nhẫn, đêm hôm đó trong quán bar, những ám chỉ của anh đã rất rõ ràng rồi, nếu cô ta tiếp tục làm gì quá đáng, chắc chắn Lục Trình An sẽ không ngần ngại tấn công nhà họ Doãn. Anh có rất nhiều mối quan hệ đằng sau, nào là nhà họ Lục, nhà họ Quý, nhà họ Thẩm, nhà họ Lương, thậm chí có cả nhà họ Hoắc...
Ba mẹ của Doãn Lạc còn gọi điện cảnh báo cô ta, bảo cô ta phải cân nhắc thật kỹ, đừng làm gì vượt quá khả năng của mình, đừng gây rối nữa.
Nhưng khi Quý Quân Lăng sống trong nhà họ Quý lại được hưởng thụ rất nhiều sự ngưỡng mộ và ghen tị. Cho dù Quý Lạc Phủ đã kết hôn, cô ta vẫn có thể thể hiện bộ mặt “ước được gặp nhau trước khi kết hôn" ngay trước mặt vợ mới cưới của anh ấy, huống hồ là đối mặt với Lục Trình An.
Quý Quân Lăng: "Triều Tịch thật sự rất đẹp, bao nhiêu năm qua, tôi chưa từng thấy người nào đẹp hơn cô ta đâu, anh thật sự khiến tôi nể phục đấy Lục Trình An."
Lục Trình An lạnh lùng liếc nhìn cô ta.
"Hai người định khi nào kết hôn?"
Lục Trình An: "Không liên quan đến cô."
"Câu này của anh là sao? Làm sao lại không liên quan đến tôi, Triều Tịch là em gái tôi, dù cô ta đã rời khỏi nhà họ Quý nhưng cô ta mãi mãi là em gái tôi."
Cô ta tỏ ra hào phóng lại rộng lượng trước mặt người ngoài.
Mọi người đều biết Triều Tịch là con gái riêng nhưng trong mắt Quý Quân Lăng tôi đây, cô mãi mãi là em gái của tôi.
Lục Trình An cười khẩy: "Có lật tung gia phả năm đời của nhà họ Quý cũng chẳng thấy cái tên Quý Quân Lăng của cô đâu nhỉ."
Câu nói này như một lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng vào trái tim Quý Quân Lăng.
Có không ít người để ý đến mọi cử chỉ hành động ở đây, đương nhiên cũng nghe được câu nói của Lục Trình An, cùng với nhìn thấy phản ứng của Quý Quân Lăng.
Cô ta không thể thốt lên một chữ “Không".
Lục Trình An: "Nhà họ Lục và nhà họ Quý đã đính hôn, chính miệng ông cụ Quý nói với tôi, bảo tôi lấy cháu gái ruột của ông ấy, nếu không thì làm sao nhà họ Lục đồng ý cuộc hôn nhân này chứ?"
Lúc anh nói câu này với vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt thoáng qua một chút thờ ơ.
Mọi người trong giới đều biết về hôn sự giữa nhà họ Lục và nhà họ Quý, dù sao cuộc hôn nhân giữa hai gia đình này quả thật rất gây sốc nhưng sau đó Triều Tịch lại rời đi, mối hôn sự này dần dần bị lãng quên.
Song Lục Trình An vẫn luôn chờ đợi Triều Tịch, chuyện này mọi người đều biết.
Có điều mọi người không nói ra nhưng trong lòng ai cũng thắc mắc vì sao Lục Trình An lại cam tâm tình nguyện dốc lòng vào Triều Tịch. Mặc dù nghe đồn cô rất xinh đẹp nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa con gái riêng không rõ thân phận, cô đâu có xứng với một gia đình danh giá như nhà họ Lục.
Nhưng bây giờ Lục Trình An lại nói ra một câu như vậy...
Anh nói đến đây thì dừng lại.
Lục Trình An không thích hơn thua về lời lẽ, những lời ngắn gọn lại là những lời hữu dụng nhất, chúng sẽ để lại không ít không gian cho trí tưởng tượng và sự hoài nghi cho người ta. Vòng này không quá lớn nhưng cũng không nhỏ, câu nói này của anh chỉ trong vòng hai giờ sẽ truyền đi khắp nơi.
Hơn nữa, hôm nay không phải là chiến trường chính của anh.
Anh chỉ đến để nhắc nhở Quý Quân Lăng.
Anh vẫn chưa thật sự ra tay.
Anh không muốn làm điều đó trước mặt Triều Tịch.
Những chuyện bẩn thỉu, nhơ nhuốc, cứ để anh tự giải quyết là được.
Nói xong, Lục Trình An quay người rời đi, bước về phía cổng khác của sân đua ngựa.
Sau khi anh rời đi, mọi người quả thật vô cùng kinh ngạc, thì thầm với nhau.
Ngay cả Doãn Lạc cũng rất ngạc nhiên.
Nhưng cô ta và Quý Quân Lăng đã quen nhau quá lâu, mà gia giáo của cô ta luôn nhắc nhở cô ta đừng làm lớn chuyện với Quý Quân Lăng vào lúc này, vì vậy đến khi họ đã ra đến bãi đậu xe, cô ta mới lên tiếng chất vấn Quý Quân Lăng.
"Cho nên cô đã lừa tôi?"
Quý Quân Lăng hít một hơi thật sâu: “Triều Tịch đã bị đuổi khỏi nhà họ Quý rồi, cô nghĩ tôi đang lừa cô cái gì?"
Doãn Lạc: "Vậy câu nói của Lục Trình An là sao?"
Quý Quân Lăng: "Đó là người phụ nữ của anh ta, anh ta đương nhiên phải đứng về phía Triều Tịch rồi."
"Cô còn định lừa tôi nữa à?" Doãn Lạc đã từng yêu đương Lục Trình An, dù chỉ chưa đến nửa tháng nhưng cô ta cũng hiểu được con người của anh: “Lục Trình An là người không bao giờ nói dối, anh ấy không thể lừa người khác."
Quý Quân Lăng: "Vậy cô nghĩ tôi đang lừa cô?"
"Đúng." Doãn Lạc lùi lại một bước, niềm tin bị phá vỡ, ánh mắt cô ta sắc bén: “Cho nên mọi chuyện đã rõ ràng rồi, Lục Trình An và Quý Lạc Phủ thân thiết như vậy nhưng lại không ưa cô. Ngay cả Thẩm Phóng cũng không thích cô, hóa ra cô mới là con gái riêng của nhà họ Quý, thậm chí..." Cô ta cười nhạt: “Cô còn đuổi Triều Tịch ra khỏi nhà?"
"Doãn Lạc." Quý Quân Lăng giận tái mặt, ánh mắt lạnh lùng: “Cô có biết mình đang nói gì không?"
Doãn Lạc: "Tôi rất rõ tôi đang nói cái gì."
"Vậy cô cũng biết hậu quả khi chọc giận tôi rồi chứ?"
Doãn Lạc hét lên: "Tôi đã chọc giận Lục Trình An rồi còn sợ một người như cô nữa hả? Em trai tôi còn bị Lục Trình An dạy dỗ thành ra như kia kìa! Nếu không phải cô xúi giục tôi, bảo tôi nói ra lời đó, nói Lục Trình An vì tôi mà vẫn độc thân, thì Lục Trình An cũng sẽ không tức giận như vậy, sự nghiệp của ba mẹ tôi đã bị ảnh hưởng! Tôi thật sự điên rồi mới kết bạn với cô, mới tin những gì cô nói! Cô là kẻ lừa đảo!"
Gần đây Doãn Lạc gặp nhiều khó khăn, tập đoàn Quốc tế Thẩm thị chủ yếu làm về bất động sản, nhà họ Doãn cũng làm về bất động sản, có rất nhiều dự án tốt đã bị cướp mất, mà kẻ cướp lại chính là tập đoàn Quốc tế Thẩm thị. Ba mẹ Doãn Lạc không biết vì lý do gì mà tập đoàn Thẩm thị lại làm những việc này, sau vài lần khúm núm khép nép hỏi han, trợ lý của Thẩm Phóng đã nói một câu đầy khinh bỉ: "Hy vọng chủ tịch Doãn có thể quản lý tốt đời sống tình cảm của con gái mình."
Doãn Lạc không hiểu tại sao ba mẹ lại mắng mình.
Gần đây cô ta chỉ bận rộn với quay phim, cuộc sống tình cảm hoàn toàn trống rỗng.
Nhưng tập đoàn Thẩm thị...
Cô ta nhanh chóng nghĩ đến Lục Trình An.
Trước ngày hôm nay xảy ra, Doãn Lạc vẫn tin tưởng Quý Quân Lăng, vẫn cho rằng chuyện của Lục Trình An và Triều Tịch sẽ không lâu dài nhưng sau khi nghe câu nói của Lục Trình An...
Cô ta như thể được khai sáng, lập tức tỉnh ngộ.
Cuối cùng cô ta cũng hiểu, mình đã bị lừa.
Không chỉ có cô ta, mà cả giới này đều đã bị Quý Quân Lăng lừa.
Doãn Lạc cười nhạt, nhìn Quý Quân Lăng nói: "Chọc giận cô dù sao vẫn còn dễ chịu hơn là chọc giận Lục Trình An, cô không thật sự cho rằng khi cô gặp chuyện, nhà họ Quý sẽ che chở cho cô đấy chứ? Nếu Lục Trình An thật sự ra tay, cô nghĩ nhà họ Quý có thể bảo vệ được cô không? Đừng thế chứ, cô nghĩ nhà họ Quý có thể bảo vệ cô, một..."
Cô ta cười khinh bỉ.
Doãn Lạc vốn định nói từ đó lại cho Quý Quân Lăng nhưng sau đó cô ta nhận ra, thậm chí con người này còn không xứng đáng với từ “con gái riêng”.
"Người ngoài."
Cô Ấy Xinh Đẹp Vô Cùng
Đánh giá:
Truyện Cô Ấy Xinh Đẹp Vô Cùng
Story
Chương 50
10.0/10 từ 45 lượt.
