Chúa Tể Chi Vương

Chương 487: Trộm mộ cấm địa

Bách Phần Cấm Địa.

Trên tầng tầng cốt hài, Triệu Phong khoanh chân ngồi đó, nguyên khí trong cơ thể nhanh chóng khôi phục lại.

Bởi vì ý cảnh tinh thần cường đại, chỉ qua gần nửa ngày, Chân Linh nguyên trong cơ thể hắn đã sung túc tràn đầy, thậm chí bắt đầu tiến thêm một bước ngưng luyện lớn mạnh.

Tương đối mà nói, tinh thần Đồng lực và lực lượng huyết mạch thì lại khôi phục chậm hơn một chút.

- Duy trì hư ảnh Thần binh tàn phiến kia, đối với tiêu hao lực lượng huyết mạch hiện tại quá lớn, không có mấy ngày thời gian, cũng khó có thể khôi phục!

Triệu Phong nhắm mắt cảm thụ, dung nhập Băng Hoàng Thương vào thân thể huyết mạch.

Trạng thái Băng Hoàng Thương trước mắt tương đối đặc thù, phần lớn lực lượng nằm trong trạng thái ngủ say.

Hơn nữa, cũng không phải tất cả Thần binh Địa cấp, có thể ở trạng thái dịch thể như vậy, gần như hòa hợp làm một thể với thân thể huyết mạch.

Đây là bởi vì tính đặc thù của bản thân Băng Hoàng Thương, ẩn chứa Băng, Thủy áo nghĩa, mà loại trạng thái dịch hóa này, chính là một loại Thủy Chi Áo Nghĩa cực kỳ cao thâm.

Chính bởi vì vậy, cho nên Triệu Phong mới có thể vận dụng một tia khí tức lực lượng trong mảnh vỡ Thần binh của Băng Hoàng Thương.

Nếu muốn thúc giục cả Băng Hoàng Thương, đổi lại là Tôn giả bình thường, chỉ sợ cũng không thể khống chế nổi!

Ngay cả Thần binh Thiên cấp, Địa cấp, cũng có ba sáu chín loại, mà Băng Hoàng Thương này có thể được Tàn linh Tử Thánh chỉ điểm, bị Triệu Phong đoạt được, có lẽ cũng không phải Thần binh Địa cấp bình thường.

o0o

Hai ngày sau, tinh thần Đồng lực của Triệu Phong cơ bản đã khôi phục, lực lượng huyết mạch khôi phục hơn phân nửa.

Khô Lâu Đường chủ ở một bên, khung xương gãy vỡ, nằm ở trên bề mặt tầng tầng xương cốt, đang thong thả chữa trị cốt cách, hấp thu tử âm khí trong Bách Phần Cấm Địa, nhằm trị thương, khôi phục nguyên khí.

- Quá chậm rồi!

Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại.

Chỉ chờ Địa vực Hoành Vân bình ổn lại, hắn sẽ quay trở về Đại quốc Thiên Bồng một lần nữa.

Khô Lâu Đường chủ buồn rầu nói:

- Bổn tọa bị các ngươi đánh cho vỡ tan năm sáu chỗ, vì bảo mệnh phải áp bức nguồn suối lực lượng sinh mệnh, muốn hoàn toàn chữa trị thương thế, dưới tình huống bình thường, ít nhất cần một hai năm. Chẳng qua tại Bách Phần Cấm Địa này, tốc độ chữa trị thương thế, có thể nhanh hơn vài lần!

Triệu Phong mở ra mắt trái, lập tức thấy rõ trạng thái của Khô Lâu Đường chủ.

Thân thể hài cốt của Khô Lâu Đường chủ vô cùng cường hãn, độ cứng rắn gần như có thể bỏ qua công kích dưới cấp Tôn giả!

Nhưng đồng thời, loại thể chất cốt hài này một khi bị đánh nát, muốn hoàn toàn chữa trị cũng cực kỳ chậm chạp.

- Cho ngươi thêm thời gian mười ngày nữa!

Theo Triệu Phong đánh giá, thời gian mười ngày cũng đủ để Khô Lâu Đường chủ đem thân thể của mình chữa trị hoàn chỉnh lại.


riệu Phong bảo Tiểu Tặc Miêu nhổ ra một cánh tay của Khô Lâu Đường chủ bị đánh gãy, trả lại cho đối phương.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu gầm gừ một tiếng, có chút không tình nguyện, đem cánh tay bị gãy rời và Kim Ngân Cốt Tiên trả lại cho Khô Lâu Đường chủ.

Dù sao, Khô Lâu Đường chủ hiện tại cũng là nô bộc của Triệu Phong, nếu có thể nhanh chóng khôi phục thực lực, đối với Triệu Phong mà nói, cũng là một nguồn trợ lực lớn.

Triệu Phong trầm ngâm một lát, trong lòng bàn tay hiện lên một giọt Sinh Mệnh Tân Dịch.

Nhìn thấy loại dịch thể này, ánh mắt Khô Lâu Đường chủ sáng ngời lên.

- Không ngờ ngươi lại có bậc bảo vật truyền kỳ Sinh Mệnh Tân Dịch này! Loại dịch thể này đối với việc chữa trị cốt hài của ta, mặc dù không có sự tác động quá lớn, nhưng nó có thể chữa trị những thương tật về sinh mệnh căn cơ trước đây của ta. Một khi thương thế tiềm ẩn kia hoàn toàn khôi phục, chỉnh thể thực lực của ta, thậm chí tốc độ chữa trị cốt hài, đều sẽ tăng lên trên diện rộng!

Khô Lâu Đường chủ kinh hỉ không thôi, tiếp nhận Sinh Mệnh Tân Dịch.

Một lát sau, khí tức, các loại trạng thái trên người Khô Lâu Đường chủ cũng bắt đầu tăng cường rõ ràng trở lại.

Triệu Phong âm thầm gật đầu, cứ tiếp tục xu thế này, trong nửa năm nữa, thương thế của Khô Lâu Đường chủ có thể khỏi hẳn, thậm chí thực lực còn tăng lên.

Nhân dịp thời gian này, Triệu Phong ở trong Bách Phần Cấm Địa đi dạo một vòng.

Trong Bách Phần Cấm Địa, từng đám từng đám phần mộ đứng sừng sững, khiến cho Triệu Phong hết sức lưu ý.

Quảng trường ngân tinh, cùng với Tế đàn Trận pháp ở trung ương đám phần mộ, lần trước Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu cũng đã tới qua.

Nhưng mãi cho đến nay, Triệu Phong vẫn như cũ tràn ngập tò mò đối với những thứ bên trong.

Ánh mắt hắn vừa chuyển, liền rơi xuống trên người Khô Lâu Đường chủ, có lẽ vị cao tầng của Xích Nguyệt Ma Giáo trước kia, sẽ biết được một ít cơ mật nào đó.

- Nơi này là một chỗ Vực Ngoại Truyền tống đài, mấy trăm năm trước, Giáo chủ đại nhân cũng từng tham dự việc kiến thiết nó. Thế nhưng chỉ bằng vào tài nguyên lực lượng của Giáo chủ và Đại lục lúc đó, cũng khó có thể xây dựng nổi nó!

Thanh âm Khô Lâu Đường chủ có chút yếu ớt.

- Vực Ngoại Truyền tống đài?

Trái tim Triệu Phong có chút nhảy dựng, hắn cũng có hiểu biết nhất định đối với Trận pháp, năm đó lúc tiến vào trong này, bản thân đã có sự phỏng đoán.

Nhưng không nghĩ tới, Trận pháp Tế đàn tại Quảng trường ngân tinh này, có thể đi thông tới bên ngoài Thanh Hoa Vực!

- Như vậy chẳng phải là nói, thông qua nơi này là có thể rời khỏi Thanh Hoa Vực, tiến vào một Đảo vực khác?

Triệu Phong đã sớm không còn là ếch ngồi đáy giếng như lúc trước nữa.

Ở trong Di tích Tử Thánh, hắn từng tiếp xúc với đám thiên tài Vực Ngoại thuộc Tông phái Nhị Tinh, đối với tri thức thế giới, có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.

- Nếu là mấy trăm năm trước, quả thật có thể! Chẳng qua, trong đại kiếp nạn năm xưa, Vực Ngoại Truyền tống đài nơi này đã bị một ít đả kích, sinh ra những tổn hại nào đó, hoang phế rất lâu, rất khó nói trước!


Khô Lâu Đường chủ lắc đầu thở dài.

Hiển nhiên đối với chỗ Vực Ngoại Truyền tống đài này, hắn cũng có chút hiểu biết không quá chính xác.

Triệu Phong khẽ gật đầu, tiến vào Quảng trường ngân tinh, tiếp tục nghiên cứu.

- Meo meo!

Thân ảnh Tiểu Tặc Miêu ở chung quanh phụ cận Quảng trường ngân tinh, không ngừng chui lủi, một đôi mắt mèo như kẻ trộm xoay chuyển không ngừng.

Lại tiến vào thạch ốc năm xưa, bên trong cũng đã trống rỗng.

Trong tay Triệu Phong xuất hiện một quyển trục da thú, bên trên có một hàng chữ viết, đến nay hắn cũng không thể hoàn toàn hiểu thấu đáo:

- Tam Thánh Điện ở nơi xa xôi hẻo lánh này, cánh chim đã gãy, khó có thể thay đổi được thế cục! Thuộc hạ nhận sự nhờ cậy của các Tông phái Nhất Tinh, cố gắng bài trừ Bách Phần Trớ Chú này, mắt thấy sắp sửa thành công, nhưng hôm nay, năng lượng truyền tống đã đến lúc tiêu hao hết, thuộc hạ đành đi trước…

Cân nhắc một lát, trong lòng Triệu Phong mơ hồ có điều phỏng đoán.

Không khó phỏng đoán, chỗ Vực Ngoại Truyền tống đài này, hẳn là có thế lực Vực Ngoại tham dự xây dựng. Khô Lâu Đường chủ vừa rồi cũng đã nói qua, chỉ bằng vào tài nguyên và lực lượng của Xích Nguyệt Giáo Chủ và Đại lục, khó có thể xây dựng nổi!

- Meo meo!

Trong đám lăng mộ cách đó không xa, Tiểu Tặc Miêu huy động một cái cái xẻng nhỏ, đào lên một ít đất đá.

Ô...ô...ô...n...g!

Cả Bách Phần Cấm Địa truyền đến một trận minh minh oanh chấn, đủ loại lựclượng trớ chú hư vô khủng bố lao về phía Tiểu Tặc Miêu.

Lực lượng trớ chú kia so với thời khắc bình thường thì hung hãn gấp mười lần, ngay cả Triệu Phong và Khô Lâu Đường chủ cũng đều bị chút ảnh hưởng.

- Dừng tay! Đám lăng mộ này, chính là nguồn suối lực lượng trớ chú của Bách Phần Cấm Địa!

Khô Lâu Đường chủ hoảng sợ thất sắc, vội vàng lên tiếng ngăn lại.

Loại hành vi đào trộm mộ này của Tiểu Tặc Miêu, đối với hung danh khủng bố của Bách Phần Cấm Địa quả thật là một loại khiêu khích trần trụi.

- Không xong!

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong lập tức nắm bắt được một luồng lực lượng trớ chú hư vô phô thiên cái địa, như nước lũ mạnh mẽ ập tới Tiểu Tặc Miêu.

Vụt…

Triệu Phong thúc giục Thần Linh Nhãn, phát ra kia một tia khí tức thời đại Thái Cổ, nhằm về phía Tiểu Tặc Miêu.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu nhe răng cười, hai tay khẽ vẫy lên, trước người hiện lên một thanh chủy thủ thần bí u ám như âm ảnh.

Thanh chủy thủ u ám này, toàn thân trong suốt, hơi chút vũ động, sẽ kéo theo một chuỗi ảnh nhận, khí tức sâm u không thể lường được.


Nhưng mà, khi đám trớ chú hư vô phô thiên cái địa kia xâm nhập tới gần, dị biến đột nhiên phát sinh!

- Ồ!

Chủy thủ thần bí kia chấn minh run lên, gió thổi bốn phía, hiện động một chùm tia hoa văn như tinh không trời đêm vậy, quanh thân dường như truyền đến từng đợt thanh âm nam tử khàn khàn lạnh như băng.

Khoảnh khắc đó, thiên địa quanh thân chợt tối đen đi mấy lần, có một luồng lực lượng thần bí không thể tưởng tượng khiến cho màn đêm hắc ám hàng lâm, đêm giữa ban ngày!

Tất cả lực lượng trớ chú một khi tiếp cận khu vực này, bỗng nhiên tán loạn, truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương.

- Đêm giữa ban ngày? Nghịch chuyển Pháp tắc tự nhiên? Thanh chủy thủ kia chẳng lẽ là Thánh khí truyền kỳ thuộc Ảnh Sát chi đạo?

Khô Lâu Đường chủ trừng mắt há hốc miệng, không thể đánh giá được ý nghĩa của một màn cảnh tượng này.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu một phen đem chủy thủ thần bí hướng trước người cắm xuống, sau đó huy động cái xẻng, bắt đầu hành vi đào trộm mộ vô sỉ của mình.

Triệu Phong và Khô Lâu Đường chủ thấy vậy, cũng đều kinh ngạc một trận.

- Tặc miêu này, rốt cuộc có lai lịch gì? Bằng vào linh trí và nhãn giới của nó, làm sao lại cam nguyện thần phục Triệu Phong, trở thành Linh sủng của hắn?

Khô Lâu Đường chủ hoàn toàn nhìn không thấu Tiểu Tặc Miêu.

Hắn có một loại trực giác, tặc miêu này càng giống lão cáo già sống vô số năm, kiến thức gì đó có thể còn nhiều hơn chính mình rất nhiều.

Vụt…

Lúc này, Triệu Phong cũng đi tới bên người Tiểu Tặc Miêu.

Thần Linh Nhãn, cộng thêm khí tức đáng sợ của chủy thủ thần bí, khiến cho chư thiên thần quỷ đều phải tránh lui.

Ô...ô...ô...n...g!

Chủy thủ thần bí kia dường như cảm ứng được sự tồn tại của Thần Linh Nhãn, trầm thấp chấn vang một chút, cũng không có bài xích Triệu Phong, nhưng hình như có sự kiêng kỵ nào đó, không dám tiến gần.

- Chuôi chủy thủ do Tiểu Tặc Miêu tìm được, có thể còn thần bí hơn cả Băng Hoàng Thương!

Trong lòng Triệu Phong thầm đoán.

Ngày đó ở trong Tử Thánh Bảo Điện, Tiểu Tặc Miêu cũng phải dốc hết sức tâm trí, hãm hại lừa gạt, cuối cùng không biết sử dụng thủ đoạn thần bí gì, mới thỉnh động được chuôi chủy thủ thần bí này.

Triệu Phong nhớ rất rõ ràng, lúc ấy Tàn linh Tử Thánh cũng lộ ra một trận khủng hoảng khiếp sợ.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu huy động cái xẻng, như kẻ trộm cười khẽ một tiếng, thậm chí còn có ý bảo Triệu Phong ra tay.


- Được rồi!

Triệu Phong khẽ nhún nhún vai, xuất ra một kiện Thần binh chiến lợi phẩm chẳng biết đạt được từ chỗ nào, cũng gia nhập đội ngũ đào trộm mộ.

- Ngươi… các ngươi làm sao có thể vô sỉ như vậy?

Khô Lâu Đường chủ đầu tiên là kinh ngạc giây lát, sau đó là một trận thống hận, hận bản thân không thể xông lên đào trộm cùng.

Đáng tiếc thân mình hắn bị đánh gãy rời, chưa thể khôi phục lại chỉnh tề, không thể gia nhập hàng ngũ đào trộm mộ này, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy một người một mèo, ra sức đào mộ.

Phốc phốc!

Một lát sau, một tòa lăng mộ đã bị đào lên, bên trong lộ ra một cỗ quan tài thủy tinh đen như mực.

- Đây chính là quan tài tạo thành bởi Huyền Âm Mặc Tinh Thạch! Loại đá này ẩn chứa thiên địa huyền âm khí cường đại, ở trên Đại lục đã sớm tuyệt tích rồi, cho dù ở ở Vực Ngoại, cũng là trân phẩm rất hiếm có, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu!

Khô Lâu Đường chủ hiểu rằng, mấy cái quan tài thủy tinh đen như mực này, chính là một loại suối nguồn năng lượng, hơn nữa còn là môi giới có lợi cho việc phát động trớ chú.

Cẩn thận quan sát, chỉ thấy trong quan tài thủy tinh đen như mực kia, có một bộ thi cốt, bảo tồn trọn vẹn hoàn hảo, tản mát ra một luồng uy năng mơ hồ.

- Thật là kỳ diệu! Mấy bộ thi cốt này chôn xuống nhiều năm như vậy, khí tức lực lượng vẫn không bị xói mòn! Ồ! Dường như còn có khí tức tàn phách! Chẳng lẽ là do lực lượng Huyền Âm Mặc Tinh Thạch tạo thành?

Triệu Phong chậc chậc lấy làm kỳ quái.

Thông qua Thần Linh Nhãn quan sát, hắn phát hiện bộ thi cốt này và Quỷ thi mà hắn khống chế có rất nhiều điểm giống nhau, thậm chí có cùng loại khí tức nữa.

- Thu!

Trong tay Triệu Phong hiện lên một viên hắc châu không nhiễm chút bụi, một trận sương mù u ám phun ra, đem bộ cốt thi này thu lại.

- Ông trời ơi! Đây chính là tài liệu Quỷ thi Chân Chủ Cấp tuyệt hảo a!

Khô Lâu Đường chủ ở cách đó không xa, trong lòng liên tục rít gào không cam lòng.

Hắn thập phần rõ ràng, Bách Phần Cấm Địa này chính là dùng thi thể của một trăm cường giả đã ngoài Chân Chủ Cấp làm vật dẫn, tiến hành đủ loại bố trí, mới hình thành nên Bách Phần Trớ Chú cường đại như vậy.

- Ha hả… Tiếp tục lấy!

Triệu Phong nhếch miệng cười.

Vừa mới thu vào một bộ thi thể trớ chú, hắn rõ ràng cảm nhận được Vạn Quỷ Châu đang hưng phấn rung động, chính là cái loại cảm giác khi đói khát nhận được thức ăn ưa thích!

Phốc phốc phốc…

Một người một mèo, không thèm để ý lực lượng trớ chú, ra sức đào mộ.

Mắt thấy từng bộ từng bộ thi thể trớ chú cường đại, bị đào lên, quẳng vào trong Vạn Quỷ Châu, ngay cả Khô Lâu Đường chủ vẫn còn run rẩy, lẩm bẩm:

- Cái này… Tiểu tử này muốn làm cái gì, chẳng lẽ hắn nghĩ muốn thành lập đại quân Quỷ thi?

Chúa Tể Chi Vương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương Truyện Chúa Tể Chi Vương Story Chương 487: Trộm mộ cấm địa
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...