Chúa Tể Chi Vương
Chương 486: Chủng hồn nô dịch
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong khoảnh khắc Khô Lâu đường chủ khủng hoàng thất thần, Triệu Phong toàn lực thúc dục lực lượng huyết mạch Băng Thủy, song chưởng
“Thương ảnh Băng Lam” trong lòng bàn tay Triệu Phong, khí tức xa xưa, phát ra một luồng hàn uy ngập trời giống như Hoàng giả Thượng cổ, phảng phất kéo dài từ băng vực vô tận đến đây.
- Phành...
“Thương ảnh Băng Lam” của Thần binh truyền thừa Địa cấp bị tàn phá, dễ dàng phá vỡ thế công kinh thiên của Khô Lâu đường chủ.
Bất chợt, một luồng hàn lực bá đạo tràn ngập thiên địa, lan tràn khắp toàn thân Khô Lâu đường chủ, khiến thân thể đối phương cứng đờ, thậm chí bên ngoài còn kết băng
Khô Lâu đường chủ giật mình kinh hãi, thân hình liên tục bạo lui, nhưng lại chậm chạp trì trệ dị thường.
- Chết đi!
Triệu Phong thúc dục lực lượng huyết mạch, duy trì “Thương ảnh Băng Lam” bị tàn phá, phát động một kích thứ hai, mãnh lực đánh tới.
Thoáng chốc, trong hư không lập tức xuất hiện một chuỗi Thương ảnh băng quang thần bí màu lam, hàn uy vô tận xa xưa, tàn sát bừa bãi khắp nơi.
- Rắc rắc!
Cánh tay còn lại của Khô Lâu đường chủ, lập tức bị kết băng đông cứng, trở nên rất giòn, bị một Thương đánh gãy, vỡ vụn thành nhiều mảnh.
Giờ phút này, hai tay hắn đã không còn, chỉ còn lại thân thể và hai chân hài cốt.
- Dừng tay! Ngươi không thể làm vậy...
Toàn thân “Khô Lâu đường chủ” dần dần bị băng hóa, trọng hốc mắt tràn đầy sợ hãi, kiệt lực thúc dục bí thuật, tiên thêm một bước nghiền ép suối nguồn sinh mệnh.
Triệu Phong toàn lực duy trì Thương ảnh Băng Lam bị tàn phá, nhưng hư ảnh Thần binh Địa cấp này dường như lại có xu thể không ổn định.
Loại cảm giác bất lực, không thể tiếp tục duy trì này, hết sức rõ ràng.
- Với lực lượng huyết mạch của ta, không thể nào kéo dài thời gian duy trì “Hư ảnh Thần binh Địa cấp”, lực khống chế cũng ngày càng giảm mạnh.
Vụt...
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, lực lượng huyết mạch thu liễm, “Thương ảnh Băng Lam” lơ lửng trước người, lập tức biến mất.
- Phong Lôi Phá!
Toàn thân Triệu Phong lóe lên ánh sáng Phong Lôi màu xanh, rực rỡ chói mắt, trong lòng bàn tay hiên hiện một đoàn ánh sáng Phong Lôi vặn vẹo, áp súc đến mức tận cùng.
Rắc...
Trung tâm đoàn ánh sáng Phong Lôi, mơ hồ lóe lên một tia tím nhạt, sau đó bỗng nhiên bành trướng, bộc phát ra một đạo ánh sáng Phong Lôi hình quạt đang vặn vẹo, Lôi Đình nổ vang, hư không chấn động, lập tức chôn vùi mọi thứ trong phạm vi mười trượng
Ầm...
Thân thể bị đông cứng kết bằng của Khô Lâu đường chủ bị một chưởng “Phong Lôi Phá” đánh xuống liền rơi vào bên trong quần lăng mộ đằng sau.
Một chưởng đó, gần như đánh tan khung xương hình người của “Khô Lâu đường chủ”, tàn phá không còn nhìn rõ hình dạng mảnh vụn rồi đây trên đất.
- Ngươi... Chẳng lẽ trong tay ngươi nắm giữ tàn phiến Thần binh Địa cấp...
Xương cốt khắp toàn thân Khô Lâu đường chủ, gần như chia năm xẻ bảy, ngã vào quẩn lăng mộ, kiệt lực giãy dụa.
Trong lòng hắn ngoài kinh hãi, còn có một tia kinh ngạc.
Vừa rồi, “Hư ảnh Thần binh Địa cấp” trong tay Triệu Phong nếu như phát động thêm kích thứ ba, hoàn toàn có thể chấn nát Khô Lâu đường chủ thành mảnh vụn.
Nhưng Triệu Phong lại không làm vậy, ngược lại lạnh nhạt thu hồi lực lượng huyết mạch.
Trên thực tế, Triệu Phong chỉ miễn cưỡng có thể duy trì khí tức hư ảnh “Băng Hoàng Thương” mà thôi, nếu phát động thêm một kích nữa, sẽ khiến cho lực lượng huyết mạch của hắn lâm vào tình trạng khô kiệt.
Phịch...
Thân hình Triệu Phong nhoáng lên một cái, hạ xuống quần lăng mộ bên dưới, giơ một chân lên, dẫm lên đầu Khô Lâu đường chủ.
- Tiểu bối tặc tử, muốn giết thì cứ động thủ...
Trong lòng Khô Lâu đường chủ tràn ngập nhục nhã và tức giận, nhưng lại không hề giãy dụa.
Hắn đã triệt để thất bại trước Triệu Phong.
Lúc hư ảnh Thần binh Địa cấp xuất hiện, thắng bại đã được quyết định, trừ phi là ở trạng thái Tôn Giả Đan Nguyên cảnh toàn thịnh, nếu không thì không cách nào đối phó được luồng lực lượng đó.
- Cũng không thể dễ dàng như vậy cho hắn...
Triệu Phong nheo mắt lại, đảo mắt nhìn quan thân thể hài cốt màu kim ngân của Khô Lâu đường chủ.
Thân thể hài cốt của đối phương cứng rắn như thế nào, Triệu Phong là người hiểu rõ nhất, đây chính là thân thể hài cốt của cấp bậc Tôn Giả, lúc trước đã từng ngạnh kháng công kích Kiếm Đạo của Bạch trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt.
Triệu Phong hạ quyết tâm, muốn dùng bộ hài cốt cường đại của Khô Lâu đường chủ này, biến thành quỷ thi Khô Lâu cho mình.
Cho dù không thành công thì đống xương cốt kim ngân trước mắt, cũng chính là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế quỷ thi.
Cho nên, đến cuối cùng Triệu Phong mới không dùng hư ảnh Thần binh Địa cấp để phát động công kích thứ ba, triệt để giết chết Khô Lâu đường chủ.
- Khô Lâu đường chủ, bây giờ ngươi có hai lựa chọn. Thứ nhất, chết! Thân thể của ngươi sẽ trở thành tài liệu luyện chế quỷ thi của ta. Thứ hai, thuận theo ta! Trở thành nô dịch của ta.
Triệu Phong trực tiếp mở miệng.
- Ngươi... Tiểu bối vô sỉ...
Khô Lâu đường chủ kinh hãi gầm lên, hắn vừa định giãy dụa, đã bị Triệu Phong dẫm mạnh xuống, âm thanh “rắc rắc” không ngừng vang lên.
Triệu Phong muốn giết hắn, hoàn toàn chỉ quyết định bởi một ý niệm.
Thân thể hài cốt của Khô Lâu đường chủ, cơ bản đã mệt rã rời, chiến lực còn không đến một thành, khó có thể chống cự nổi.
Hắn cũng không phải là không thể miễn cưỡng thúc dục bí thuật Linh Quỷ sở trường của mình, để phát động một lần nghịch tập cuối cùng hoặc bỏ chạy.
Thế nhưng, vừa nghĩ tới huyết mạch đồng tử đáng sợ của Triệu Phong, gần như miễn dịch đối với công kích tinh thần, bởi vậy Khô Lâu đường chủ mới bất lực chưa từng có.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong gắt gao tập trung vào Khô Lâu đường chủ, chỉ cần đối phương có bất kỳ dị động nào, hắn sẽ lập tức phát động một đạo “Đồng Hỏa”, kết liễu sinh mệnh của hắn.
Khô Lâu đường chủ đang bị tập trung khóa chặt, hiển nhiên cũng hiểu rõ điều này.
- Tiểu bối... Bổn tọa không tin rằng sau khi ta chết, ngươi có thể lợi dụng thân thể của ta làm tài liệu luyện thi. Chẳng lẽ ngươi cũng tinh thông bí thuật quỷ thi?
Khô Lâu đường chủ từ bỏ giãy dụa, trong hốc mắt chớp động một tia gian xảo.
Giá trị lợi dụng trên người hắn, chính là cơ hội cuối cùng để đám phán với Triệu Phong
Mà Triệu Phong thì biết rõ, cho dù Khô Lâu đường chủ có bỏ mạng thì bản thân vẫn có thể tận dụng hài cốt của hắn.
Đối với nghi vẫn của Khô Lâu đường chủ, một khi Triệu Phong phủ nhận, sẽ không dễ dàng nắm được ưu thế trước hắn.
Nếu như giết chết một Tôn Giả Đan Nguyên cảnh mà không thu về được một chút giá trị nào, đổi lại là bất kỳ cường giả nào, e rằng đều sẽ có chút không cam lòng.
Bên cạnh Triệu Phong bỗng nhiên xuất hiện hai bộ Ám Ngân Độc Thi, khí tức đạt tới Chân Chủ cấp tiểu thành.
Ánh mắt Khô Lâu đường chủ lóe lên, với nhãn giới của hắc tự nhiên có thể nhìn ra thực lực và phẩm cấp của hai bộ Ám Ngân Độc Thi này.
Hơn nữa, hạt châu màu đen trong tay Triệu Phong cũng khiến cho Khô Lâu đường chủ chú ý.
Hai bộ Ám Ngân Độc Thi này, chính là lấy ra từ trong hạt châu đó.
- Hạt châu kia...
Trái tim Khô Lâu đường chủ đột nhiên nhảy dựng.
Bản thân hắn tinh thông bí thuật quỷ thi, nếu không thì cũng sẽ không tu luyện bản thân thành bộ dạng như vậy, nhằm tránh thoát trận đại kiếp vây quét ngày xưa của Thập Đại Tông Phái trên Đại lục.
Thậm chí, luận về tạo nghệ Quỷ Thi đạo, Khô Lâu đường chủ còn là tồn tại cao cấp nhất trên khắp toàn bộ Đại lục Thanh Hoa này.
“Vạn Quỷ Châu” trong tay Triệu Phong chính là Thánh khí Quỷ đạo uy chấn Ngoại Vực, xuất xứ từ “Vạn Quỷ Đại Đế” ngày xưa.
Vạn Quỷ Châu này mơ hồ tiết ra một tia khí tức Quỷ đạo, khiến cho Khô Lâu đường chủ trong lòng kinh hoàng cẩn thận cảm ứng một chút, liền phát hiện lực lượng Âm Quỷ trong cơ thể đột nhiên run rẩy, có cảm giác như muốn quỳ bái.
- Sự kiên nhẫn của ta có hạn, chết hay là nô dịch cho ta?
Triệu Phong có chút không kiên nhẫn nữa.
Thần sắc trên mặt hắn, cũng không phải cố tình biểu hiện ra. Hậu hoạn tại khu vực Hoành Vân, phải nhanh chóng được giải quyết, như vậy thì hắn mới yên tâm đến Thiên Bồng đại quốc.
Sắc mặt Khô Lâu đường chủ âm tình bất định, ánh mắt nhanh chóng lướt qua mắt trái của Triệu Phong và Vạn Quỷ Châu.
Vạn Quỷ Châu, khiến hắn sinh ra tham niệm không thể khống chế.
- Nếu như không bị nô dịch, ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Nếu như đáp ứng, ngày sau ít nhất vẫn còn một tia cơ hội nhỏ nhoi trở mình, một khi thành công, ta sẽ đoạt được hạt châu kia...
Khô Lâu đường chủ trải qua cân nhắc, liền cắn răng một cái, rốt cuộc đã quyết định.
“Vạn Quỷ Châu” trong tay Triệu Phong, tạo nên sự hiếu kỳ và hấp dẫn trí mạng đối với Khô Lâu đường chủ.
Với lịch duyệt nhân sinh mấy trăm năm của hắn, chưa từng nhìn thấy qua Thánh khí Quỷ đạo phẩm cấp bậc này, e rằng khắp toàn bộ Đại lục này, cũng không tìm ra kiện thứ hai.
Một khi hắn có thể nghịch tập thành công, sẽ đạt được thu hoạch không thể tưởng tượng nổi.
- Ta đáp ứng nô dịch cho ngươi. Nhưng đồng thời, ngươi cũng phải đáp ứng, để ta có được linh trí tự chủ.
Khô Lâu đường chủ lộ ra thần sắc ảm đạm, chấp nhận thỏa hiệp.
- Được!
Triệu Phong hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đáp ứng yêu cầu của Khô Lâu đường chủ.
Có hai phương pháp khiến Khô Lâu đường chủ làm nô dịch.
Cách thứ nhất, đem hắn luyện chế thành Khô Lâu quỷ thi, ý thức linh trí vốn có của hắn sẽ không còn tồn tại, hoặc triệt để mất đi quyền tự chủ.
Cách thứ hai, thông qua một loại thủ đoạn bí thuật nào đó, khống chế Khô Lâu đường chủ, nhưng đối phương vẫn sẽ có được ý thức tự chủ, chẳng qua là vì tính mạng bị uy hiếp cho nên mới khuất phục Triệu Phong.
Trong đó, phương pháp thứ nhất thì Khô Lâu đường chủ tuyệt đối không thể đáp ứng, thà chết còn hơn.
Nếu như triệt để trở thành quỷ thi, bị Triệu Phong nô dịch, hắn chỉ còn là một con rối không có ý thức tự chủ, e rằng còn thảm hơn cả diệt vong.
Mà loại phương pháp thứ hai, ít nhất Khô Lâu đường chu vẫn còn một tia cơ hội nhỏ nhoi.
Ví dụ như Triệu Phong bỏ mình, Khô Lâu đường chủ sẽ được khôi phục tự do.
Bởi vậy.
Phương pháp thứ hai, đối với người khống chế mà nói, có tính nguy hiểm nhất định, cần phải có thực lực và khả năng khống chế cường đại.
Dù sao thì Khô Lâu đường chủ tại thời kỳ đỉnh phong cũng là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, lại cộng thêm hắn là kẻ cực kỳ âm hiểm xảo trá.
Thử nghĩ xem, một cường giả bị nô dịch của mình nghịch tập mà chết, như vậy há không phải là chuyện nực cười hay sao?
- Phương pháp thứ hai mặc đủ có chút mạo hiểm, thế nhưng một nô bộc có trí tuệ, so với một quỷ thi Khôi Lỗi cùng cấp, sẽ có tác dụng lớn hơn nhiều.
Triệu Phong rất rõ cái lợi cái hại trong đó.
Triệu Phong rất có lòng tin đối với thực lực và tiềm năng phát triển của mình, nắm chắc bản thân có thể khống chế được Khô Lâu đường chủ.
Nghi ngoi một lát.
Triệu Phong khoanh chân ngồi trước mặt Khô Lâu đường chủ, làm công tác chuẩn bị tích súc Đồng lực tâm hồn.
Tiểu Tặc Miêu ngồi ở bên cạnh hắn, tùy thời giám sát Khô Lâu đường chủ.
Hai bộ Ám Ngân Độc Thi thì đứng hai bên Khô Lâu đường chủ.
Ngọn lửa u hồng trong hốc mắt Khô Lâu đường chủ, ảm đạm vô quang, trong lòng thầm thở dài, tên tiểu bối này quả nhiên cẩn thận vô cùng.
Nửa canh giờ sau.
Triệu Phong đã thành công khắc “Minh Tâm Chủng” vào sâu bên trong tâm hồn của Khô Lâu đường chủ.
Minh Tâm Chủng này rất khác biệt so với Minh Tâm Chủ trên người Lâm Thông.
Lần đầu tiên, chính là Triệu Phong cưỡng ép dung nhập “Minh T âm Chủng”, cũng không dung nhập quá sâu, một khi đối phương phản kháng, có thể khiến cho mục tiêu hồn phá mà vong
Còn lần này, Khô Lâu đường chủ phải chủ động phối hợp, để “Minh Tâm Chủng” dung nhập vào sâu bên trong tâm hồn của hắn.
Không chỉ có vậy.
Lúc này, “Minh Tâm Chủng” đã tiến thêm một bước hoàn thiện, tiêu hao rất nhiều Đồng lực tâm hồn của Triệu Phong thậm chí gấp mấy chục lần, uy lực tự nhiên cũng theo đó mà tăng lên.
- Thủ đoạn “khống tâm” này, dung nhập tâm hồn, liên quan đến nguyên lý Hồn đạo, đồng thời phải dùng huyết mạch đồng tử thi triển, chẳng lẽ là “Minh Đồng Tàn Thiên”...
Trong lòng Khô Lâu đường chủ chợt chột dạ, lại không thể phản kháng còn phải phối hợp với Triệu Phong đem “Minh Tâm Chủng” này dung nhập vào sâu bên trong tâm hồn của mình
“Minh Tâm Chủng” cường đại như thế nào, Khô Lâu đường chủ là người hiểu rõ nhất, trong tâm hồn của mình phảng phất đặt một đống thuốc nỗ hẹn giờ, tùy thời đều có thể lấy mạng mình
- Không sai!
Triệu Phong thỏa mãn gật đầu.
Lúc này, lực khống chệ của “Minh Tâm Chủng” rất mạnh, thông qua Thần Linh nhãn, chỉ cần một ý niệm là có thể khiến cho tâm hòn Khô Lâu đường chủ tán loạn mà vong
- Cho dù ta khôi phục đến thực lực Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cộng thêm tinh thông quỷ thuật Hồn đạo, e rằng xác xuất thành công phá giải cắm thuật Hồn đạo này mà không gây chút động tĩnh, cũng không quá một phân mười.
Khô Lâu đường chủ nằm trên mặt đất, thần sắc vô cùng khó chịu và phiền muộn.
Chúa Tể Chi Vương
“Thương ảnh Băng Lam” trong lòng bàn tay Triệu Phong, khí tức xa xưa, phát ra một luồng hàn uy ngập trời giống như Hoàng giả Thượng cổ, phảng phất kéo dài từ băng vực vô tận đến đây.
- Phành...
“Thương ảnh Băng Lam” của Thần binh truyền thừa Địa cấp bị tàn phá, dễ dàng phá vỡ thế công kinh thiên của Khô Lâu đường chủ.
Bất chợt, một luồng hàn lực bá đạo tràn ngập thiên địa, lan tràn khắp toàn thân Khô Lâu đường chủ, khiến thân thể đối phương cứng đờ, thậm chí bên ngoài còn kết băng
Khô Lâu đường chủ giật mình kinh hãi, thân hình liên tục bạo lui, nhưng lại chậm chạp trì trệ dị thường.
- Chết đi!
Triệu Phong thúc dục lực lượng huyết mạch, duy trì “Thương ảnh Băng Lam” bị tàn phá, phát động một kích thứ hai, mãnh lực đánh tới.
Thoáng chốc, trong hư không lập tức xuất hiện một chuỗi Thương ảnh băng quang thần bí màu lam, hàn uy vô tận xa xưa, tàn sát bừa bãi khắp nơi.
- Rắc rắc!
Cánh tay còn lại của Khô Lâu đường chủ, lập tức bị kết băng đông cứng, trở nên rất giòn, bị một Thương đánh gãy, vỡ vụn thành nhiều mảnh.
Giờ phút này, hai tay hắn đã không còn, chỉ còn lại thân thể và hai chân hài cốt.
- Dừng tay! Ngươi không thể làm vậy...
Toàn thân “Khô Lâu đường chủ” dần dần bị băng hóa, trọng hốc mắt tràn đầy sợ hãi, kiệt lực thúc dục bí thuật, tiên thêm một bước nghiền ép suối nguồn sinh mệnh.
Triệu Phong toàn lực duy trì Thương ảnh Băng Lam bị tàn phá, nhưng hư ảnh Thần binh Địa cấp này dường như lại có xu thể không ổn định.
Loại cảm giác bất lực, không thể tiếp tục duy trì này, hết sức rõ ràng.
- Với lực lượng huyết mạch của ta, không thể nào kéo dài thời gian duy trì “Hư ảnh Thần binh Địa cấp”, lực khống chế cũng ngày càng giảm mạnh.
Vụt...
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, lực lượng huyết mạch thu liễm, “Thương ảnh Băng Lam” lơ lửng trước người, lập tức biến mất.
- Phong Lôi Phá!
Toàn thân Triệu Phong lóe lên ánh sáng Phong Lôi màu xanh, rực rỡ chói mắt, trong lòng bàn tay hiên hiện một đoàn ánh sáng Phong Lôi vặn vẹo, áp súc đến mức tận cùng.
Rắc...
Trung tâm đoàn ánh sáng Phong Lôi, mơ hồ lóe lên một tia tím nhạt, sau đó bỗng nhiên bành trướng, bộc phát ra một đạo ánh sáng Phong Lôi hình quạt đang vặn vẹo, Lôi Đình nổ vang, hư không chấn động, lập tức chôn vùi mọi thứ trong phạm vi mười trượng
Ầm...
Thân thể bị đông cứng kết bằng của Khô Lâu đường chủ bị một chưởng “Phong Lôi Phá” đánh xuống liền rơi vào bên trong quần lăng mộ đằng sau.
Một chưởng đó, gần như đánh tan khung xương hình người của “Khô Lâu đường chủ”, tàn phá không còn nhìn rõ hình dạng mảnh vụn rồi đây trên đất.
- Ngươi... Chẳng lẽ trong tay ngươi nắm giữ tàn phiến Thần binh Địa cấp...
Xương cốt khắp toàn thân Khô Lâu đường chủ, gần như chia năm xẻ bảy, ngã vào quẩn lăng mộ, kiệt lực giãy dụa.
Trong lòng hắn ngoài kinh hãi, còn có một tia kinh ngạc.
Vừa rồi, “Hư ảnh Thần binh Địa cấp” trong tay Triệu Phong nếu như phát động thêm kích thứ ba, hoàn toàn có thể chấn nát Khô Lâu đường chủ thành mảnh vụn.
Nhưng Triệu Phong lại không làm vậy, ngược lại lạnh nhạt thu hồi lực lượng huyết mạch.
Trên thực tế, Triệu Phong chỉ miễn cưỡng có thể duy trì khí tức hư ảnh “Băng Hoàng Thương” mà thôi, nếu phát động thêm một kích nữa, sẽ khiến cho lực lượng huyết mạch của hắn lâm vào tình trạng khô kiệt.
Phịch...
Thân hình Triệu Phong nhoáng lên một cái, hạ xuống quần lăng mộ bên dưới, giơ một chân lên, dẫm lên đầu Khô Lâu đường chủ.
- Tiểu bối tặc tử, muốn giết thì cứ động thủ...
Trong lòng Khô Lâu đường chủ tràn ngập nhục nhã và tức giận, nhưng lại không hề giãy dụa.
Hắn đã triệt để thất bại trước Triệu Phong.
Lúc hư ảnh Thần binh Địa cấp xuất hiện, thắng bại đã được quyết định, trừ phi là ở trạng thái Tôn Giả Đan Nguyên cảnh toàn thịnh, nếu không thì không cách nào đối phó được luồng lực lượng đó.
- Cũng không thể dễ dàng như vậy cho hắn...
Triệu Phong nheo mắt lại, đảo mắt nhìn quan thân thể hài cốt màu kim ngân của Khô Lâu đường chủ.
Thân thể hài cốt của đối phương cứng rắn như thế nào, Triệu Phong là người hiểu rõ nhất, đây chính là thân thể hài cốt của cấp bậc Tôn Giả, lúc trước đã từng ngạnh kháng công kích Kiếm Đạo của Bạch trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt.
Triệu Phong hạ quyết tâm, muốn dùng bộ hài cốt cường đại của Khô Lâu đường chủ này, biến thành quỷ thi Khô Lâu cho mình.
Cho dù không thành công thì đống xương cốt kim ngân trước mắt, cũng chính là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế quỷ thi.
Cho nên, đến cuối cùng Triệu Phong mới không dùng hư ảnh Thần binh Địa cấp để phát động công kích thứ ba, triệt để giết chết Khô Lâu đường chủ.
- Khô Lâu đường chủ, bây giờ ngươi có hai lựa chọn. Thứ nhất, chết! Thân thể của ngươi sẽ trở thành tài liệu luyện chế quỷ thi của ta. Thứ hai, thuận theo ta! Trở thành nô dịch của ta.
Triệu Phong trực tiếp mở miệng.
- Ngươi... Tiểu bối vô sỉ...
Khô Lâu đường chủ kinh hãi gầm lên, hắn vừa định giãy dụa, đã bị Triệu Phong dẫm mạnh xuống, âm thanh “rắc rắc” không ngừng vang lên.
Triệu Phong muốn giết hắn, hoàn toàn chỉ quyết định bởi một ý niệm.
Thân thể hài cốt của Khô Lâu đường chủ, cơ bản đã mệt rã rời, chiến lực còn không đến một thành, khó có thể chống cự nổi.
Hắn cũng không phải là không thể miễn cưỡng thúc dục bí thuật Linh Quỷ sở trường của mình, để phát động một lần nghịch tập cuối cùng hoặc bỏ chạy.
Thế nhưng, vừa nghĩ tới huyết mạch đồng tử đáng sợ của Triệu Phong, gần như miễn dịch đối với công kích tinh thần, bởi vậy Khô Lâu đường chủ mới bất lực chưa từng có.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong gắt gao tập trung vào Khô Lâu đường chủ, chỉ cần đối phương có bất kỳ dị động nào, hắn sẽ lập tức phát động một đạo “Đồng Hỏa”, kết liễu sinh mệnh của hắn.
Khô Lâu đường chủ đang bị tập trung khóa chặt, hiển nhiên cũng hiểu rõ điều này.
- Tiểu bối... Bổn tọa không tin rằng sau khi ta chết, ngươi có thể lợi dụng thân thể của ta làm tài liệu luyện thi. Chẳng lẽ ngươi cũng tinh thông bí thuật quỷ thi?
Khô Lâu đường chủ từ bỏ giãy dụa, trong hốc mắt chớp động một tia gian xảo.
Giá trị lợi dụng trên người hắn, chính là cơ hội cuối cùng để đám phán với Triệu Phong
Mà Triệu Phong thì biết rõ, cho dù Khô Lâu đường chủ có bỏ mạng thì bản thân vẫn có thể tận dụng hài cốt của hắn.
Đối với nghi vẫn của Khô Lâu đường chủ, một khi Triệu Phong phủ nhận, sẽ không dễ dàng nắm được ưu thế trước hắn.
Nếu như giết chết một Tôn Giả Đan Nguyên cảnh mà không thu về được một chút giá trị nào, đổi lại là bất kỳ cường giả nào, e rằng đều sẽ có chút không cam lòng.
Bên cạnh Triệu Phong bỗng nhiên xuất hiện hai bộ Ám Ngân Độc Thi, khí tức đạt tới Chân Chủ cấp tiểu thành.
Ánh mắt Khô Lâu đường chủ lóe lên, với nhãn giới của hắc tự nhiên có thể nhìn ra thực lực và phẩm cấp của hai bộ Ám Ngân Độc Thi này.
Hơn nữa, hạt châu màu đen trong tay Triệu Phong cũng khiến cho Khô Lâu đường chủ chú ý.
Hai bộ Ám Ngân Độc Thi này, chính là lấy ra từ trong hạt châu đó.
- Hạt châu kia...
Trái tim Khô Lâu đường chủ đột nhiên nhảy dựng.
Bản thân hắn tinh thông bí thuật quỷ thi, nếu không thì cũng sẽ không tu luyện bản thân thành bộ dạng như vậy, nhằm tránh thoát trận đại kiếp vây quét ngày xưa của Thập Đại Tông Phái trên Đại lục.
Thậm chí, luận về tạo nghệ Quỷ Thi đạo, Khô Lâu đường chủ còn là tồn tại cao cấp nhất trên khắp toàn bộ Đại lục Thanh Hoa này.
“Vạn Quỷ Châu” trong tay Triệu Phong chính là Thánh khí Quỷ đạo uy chấn Ngoại Vực, xuất xứ từ “Vạn Quỷ Đại Đế” ngày xưa.
Vạn Quỷ Châu này mơ hồ tiết ra một tia khí tức Quỷ đạo, khiến cho Khô Lâu đường chủ trong lòng kinh hoàng cẩn thận cảm ứng một chút, liền phát hiện lực lượng Âm Quỷ trong cơ thể đột nhiên run rẩy, có cảm giác như muốn quỳ bái.
- Sự kiên nhẫn của ta có hạn, chết hay là nô dịch cho ta?
Triệu Phong có chút không kiên nhẫn nữa.
Thần sắc trên mặt hắn, cũng không phải cố tình biểu hiện ra. Hậu hoạn tại khu vực Hoành Vân, phải nhanh chóng được giải quyết, như vậy thì hắn mới yên tâm đến Thiên Bồng đại quốc.
Sắc mặt Khô Lâu đường chủ âm tình bất định, ánh mắt nhanh chóng lướt qua mắt trái của Triệu Phong và Vạn Quỷ Châu.
Vạn Quỷ Châu, khiến hắn sinh ra tham niệm không thể khống chế.
- Nếu như không bị nô dịch, ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Nếu như đáp ứng, ngày sau ít nhất vẫn còn một tia cơ hội nhỏ nhoi trở mình, một khi thành công, ta sẽ đoạt được hạt châu kia...
Khô Lâu đường chủ trải qua cân nhắc, liền cắn răng một cái, rốt cuộc đã quyết định.
“Vạn Quỷ Châu” trong tay Triệu Phong, tạo nên sự hiếu kỳ và hấp dẫn trí mạng đối với Khô Lâu đường chủ.
Với lịch duyệt nhân sinh mấy trăm năm của hắn, chưa từng nhìn thấy qua Thánh khí Quỷ đạo phẩm cấp bậc này, e rằng khắp toàn bộ Đại lục này, cũng không tìm ra kiện thứ hai.
Một khi hắn có thể nghịch tập thành công, sẽ đạt được thu hoạch không thể tưởng tượng nổi.
- Ta đáp ứng nô dịch cho ngươi. Nhưng đồng thời, ngươi cũng phải đáp ứng, để ta có được linh trí tự chủ.
Khô Lâu đường chủ lộ ra thần sắc ảm đạm, chấp nhận thỏa hiệp.
- Được!
Triệu Phong hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đáp ứng yêu cầu của Khô Lâu đường chủ.
Có hai phương pháp khiến Khô Lâu đường chủ làm nô dịch.
Cách thứ nhất, đem hắn luyện chế thành Khô Lâu quỷ thi, ý thức linh trí vốn có của hắn sẽ không còn tồn tại, hoặc triệt để mất đi quyền tự chủ.
Cách thứ hai, thông qua một loại thủ đoạn bí thuật nào đó, khống chế Khô Lâu đường chủ, nhưng đối phương vẫn sẽ có được ý thức tự chủ, chẳng qua là vì tính mạng bị uy hiếp cho nên mới khuất phục Triệu Phong.
Trong đó, phương pháp thứ nhất thì Khô Lâu đường chủ tuyệt đối không thể đáp ứng, thà chết còn hơn.
Nếu như triệt để trở thành quỷ thi, bị Triệu Phong nô dịch, hắn chỉ còn là một con rối không có ý thức tự chủ, e rằng còn thảm hơn cả diệt vong.
Mà loại phương pháp thứ hai, ít nhất Khô Lâu đường chu vẫn còn một tia cơ hội nhỏ nhoi.
Ví dụ như Triệu Phong bỏ mình, Khô Lâu đường chủ sẽ được khôi phục tự do.
Bởi vậy.
Phương pháp thứ hai, đối với người khống chế mà nói, có tính nguy hiểm nhất định, cần phải có thực lực và khả năng khống chế cường đại.
Dù sao thì Khô Lâu đường chủ tại thời kỳ đỉnh phong cũng là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, lại cộng thêm hắn là kẻ cực kỳ âm hiểm xảo trá.
Thử nghĩ xem, một cường giả bị nô dịch của mình nghịch tập mà chết, như vậy há không phải là chuyện nực cười hay sao?
- Phương pháp thứ hai mặc đủ có chút mạo hiểm, thế nhưng một nô bộc có trí tuệ, so với một quỷ thi Khôi Lỗi cùng cấp, sẽ có tác dụng lớn hơn nhiều.
Triệu Phong rất rõ cái lợi cái hại trong đó.
Triệu Phong rất có lòng tin đối với thực lực và tiềm năng phát triển của mình, nắm chắc bản thân có thể khống chế được Khô Lâu đường chủ.
Nghi ngoi một lát.
Triệu Phong khoanh chân ngồi trước mặt Khô Lâu đường chủ, làm công tác chuẩn bị tích súc Đồng lực tâm hồn.
Tiểu Tặc Miêu ngồi ở bên cạnh hắn, tùy thời giám sát Khô Lâu đường chủ.
Hai bộ Ám Ngân Độc Thi thì đứng hai bên Khô Lâu đường chủ.
Ngọn lửa u hồng trong hốc mắt Khô Lâu đường chủ, ảm đạm vô quang, trong lòng thầm thở dài, tên tiểu bối này quả nhiên cẩn thận vô cùng.
Nửa canh giờ sau.
Triệu Phong đã thành công khắc “Minh Tâm Chủng” vào sâu bên trong tâm hồn của Khô Lâu đường chủ.
Minh Tâm Chủng này rất khác biệt so với Minh Tâm Chủ trên người Lâm Thông.
Lần đầu tiên, chính là Triệu Phong cưỡng ép dung nhập “Minh T âm Chủng”, cũng không dung nhập quá sâu, một khi đối phương phản kháng, có thể khiến cho mục tiêu hồn phá mà vong
Còn lần này, Khô Lâu đường chủ phải chủ động phối hợp, để “Minh Tâm Chủng” dung nhập vào sâu bên trong tâm hồn của hắn.
Không chỉ có vậy.
Lúc này, “Minh Tâm Chủng” đã tiến thêm một bước hoàn thiện, tiêu hao rất nhiều Đồng lực tâm hồn của Triệu Phong thậm chí gấp mấy chục lần, uy lực tự nhiên cũng theo đó mà tăng lên.
- Thủ đoạn “khống tâm” này, dung nhập tâm hồn, liên quan đến nguyên lý Hồn đạo, đồng thời phải dùng huyết mạch đồng tử thi triển, chẳng lẽ là “Minh Đồng Tàn Thiên”...
Trong lòng Khô Lâu đường chủ chợt chột dạ, lại không thể phản kháng còn phải phối hợp với Triệu Phong đem “Minh Tâm Chủng” này dung nhập vào sâu bên trong tâm hồn của mình
“Minh Tâm Chủng” cường đại như thế nào, Khô Lâu đường chủ là người hiểu rõ nhất, trong tâm hồn của mình phảng phất đặt một đống thuốc nỗ hẹn giờ, tùy thời đều có thể lấy mạng mình
- Không sai!
Triệu Phong thỏa mãn gật đầu.
Lúc này, lực khống chệ của “Minh Tâm Chủng” rất mạnh, thông qua Thần Linh nhãn, chỉ cần một ý niệm là có thể khiến cho tâm hòn Khô Lâu đường chủ tán loạn mà vong
- Cho dù ta khôi phục đến thực lực Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cộng thêm tinh thông quỷ thuật Hồn đạo, e rằng xác xuất thành công phá giải cắm thuật Hồn đạo này mà không gây chút động tĩnh, cũng không quá một phân mười.
Khô Lâu đường chủ nằm trên mặt đất, thần sắc vô cùng khó chịu và phiền muộn.
Chúa Tể Chi Vương
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương
Story
Chương 486: Chủng hồn nô dịch
10.0/10 từ 32 lượt.