Cả Đời Không Quên
Chương 38: Tuyệt đối cưng chiều (2)
Liên Hách Duy đè cô dưới thân, vật nam tính to lớn cương cứng chen vào phần da thịt mềm mịn giữa hai chân cô, trêu đùa trước cửa huyệt. Bàn tay lẻn vào trong áo ngủ, trực tiếp ôm lấy tuyết nhũ không có nội y che chắn.
"Ưm a..." Cả người Cố An Mạt run rẩy, một cử chỉ đùa bỡn nhỏ cũng đủ để cơ thể vốn đã động tình của cô xao động không thôi, ngứa ngáy như bị kiến cắn khiến cô không nhịn nổi, "Hách Duy... Đừng làm vậy..."
Mật dịch tràn ra từ giữa hoa môi dần dần nhiều lên, thấm ướt đỉnh vật, dịch nhầy trơn dính cũng giúp anh ra vào dễ dàng hơn, chỉ cần hơi dùng sức, toàn bộ phần đầu sẽ bị hoa môi ngậm lấy.
"A..." Hai chân khép lại, nhưng không làm vật nam tính ở giữa đi vào nửa phần, cô có chút tủi thân làm nũng: "Hách Duy... Đừng giày vò em..."
Anh cúi đầu hôn lên mắt cô, giọng nói trầm ổn hòa lẫn với hơi thở hỗn loạn: "Chưa được An Mạt, sẽ làm đau em." Cô còn chưa đủ ướt át.
"Ô... Hách Duy, cho em..." Cô thút thít bằng giọng mũi, vòng tay ôm lấy gáy anh, mềm yếu cầu xin anh.
Cô chủ động đòi hỏi như vậy khiến sợi dây lý trí của Liên Hách Duy cuối cùng cũng đứt phựt, tay nâng eo cô, anh hạ người xuống rồi rướn mạnh về phía trước, vật nam tính nháy mắt đâm xuyên vào.
"A a ——!" Bên trong hoa huy*t không đủ ướt át, hậu quả khi vật cứng rắn kia xông vào là cơn đau tê liệt như bị xé rách. Cố An Mạt mở hai tay ra, vòng dưới nách anh, đặt lên tấm lưng rộng của anh, đầu ngón tay trắng bệch ghì chặt lấy lưng anh.
Cô nhíu mày khiến Liên Hách Duy đau lòng khẽ hôn lên, dùng đầu lưỡi liếm liếm nếp nhăn đó. Bên trong hoa huy*t mút chặt lấy vật nam tính, mỗi lần đẩy vào rút ra lại chạm vào hạt trân châu nhỏ ở giữa.
"A a... Hách Duy..." Cảm xúc tê dại bao trùm cả trí óc và cơ thể làm Cố An Mạt không ngừng run rẩy. Hạt trân châu đó là nơi không thể chịu nổi trêu chọc, bình thường chỉ lấy ngón tay đùa vài cái đã khiến cô sụp đổ, huống chi lần này anh đều cố tình ma sát vào chỗ đó.
"Ngoan, An Mạt, như vậy em mới có thể dễ chịu hơn chút..." Đúng như anh nghĩ, hạt trân châu mẫn cảm liên tục bị tấn công xuất ra từng đợt mật dịch, chảy xuống dưới, làm ướt toàn bộ hoa huy*t.
Liên Hách Duy ôm lấy Cố An Mạt, ghì nửa người trên của cô vào trong ngực, sau đó đột nhiên cật lực ra vào.
"A ——! A a... Hách Duy..." Ngoại trừ ôm chặt anh, cô không còn cách nào khác. Mật huyệt non mềm mặc cho người đàn ông mạnh mẽ va chạm, hoa huy*t ướt đẫm giúp anh chạm tới sâu trong hoa tâm, cẩn thận chà xát từng nộn thịt mềm nơi đó.
"Aha... Nhanh quá..." Cơ thể Cố An Mạt sớm đã xụi lơ, may là được anh ôm siết vào trong ngực, nếu không cô căn bản không thể chống đỡ được tốc độ cực hạn làm cơ thể lắc lư run rẩy sung sướng như vậy.
Bàn tay anh thừa dịp tách rộng hai chân cô hơn, lúc rút vật nam tính ra, anh để ngón tay ở cửa hoa huy*t, khi đâm vào lần nữa, ngón tay và đỉnh vật cùng lúc chen vào.
"Không ——! Aha... A... Trướng quá..." Đôi mi thanh tú nhăn lại, toàn thân cứng đờ, trong tiếng gào thét dồn dập Cố An Mạt đạt đến cao trào cực hạn.
"An Mạt, đợi anh thêm một chút..." Anh dùnggiọng nói gợi cảm dịu dàng dụ dỗ, hiển nhiên anh vẫn chưa đủ. Vật nam tính tiếptục quấy phá trong mật huyệt đầy nước, khiến cho cô gái nằm dưới anh lên đỉnh lầnthứ hai.
Cả Đời Không Quên