Bình Vương Thần Cấp

C212: Chuyến đi kỳ diệu của tần quân dao đầu

84@-

Tần Quân Dao tiếp tục đi lại ở núi Ngưu Bội.

Sau đó, Tần Quân Dao lại lần nữa đi tới trước cửa biệt thự phái Vô Song.

Tần Quân Dao cũng không phải hoàn toàn không có mối quan hệ, cô quen biết một ít đệ tử ngoại môn trong thế gia, hơn nữa còn mua chuộc bọn họ thông qua số tiền lớn. Đương nhiên, Tần Quân Dao cũng biết để cho những người này bán một ít tin tức có chút giá trị, ví dụ như xếp hạng của những thế gia này.

Tần Quân Dao biết rất rõ gia tộc ẩn sĩ tồn tại như thế nào, đối với địa vị của mình cũng rất rõ ràng, cô biết hiện tại mình không có tư cách qua lại với gia tộc ẩn sĩ lợi hại, thậm chí là gia tộc ẩn sĩ ở tầng chót cũng quá sức.

Cho nên, Tần Quân Dao lại tìm phái Vô Song.

Lưu Phong còn ở trong sân biệt thự khoác lác với người uống trà, trên mặt luôn mang theo một nụ cười thần bí, ai mà không biết hắn ta là người có địa vị thấp nhất ở núi Ngưu Bội, ra vẻ cái gì chứ, ai mà không biết hắn ta là thức ăn(*) chứ.

(*) Chỉ người có địa vị thấp, đứng cuối chuỗi thức ăn, là đồ ăn của người khác.

“Chào anh, tôi là Tần Quân Dao, rất vui được làm quen với anh.” Cửa chính biệt thự mở ra, nếu không thì vừa rồi Tần Quân Dao cũng không nhìn thấy Lưu Phong được. Tần Quân Dao gõ cửa, đi vào với trợ lý của mình.



“Xin chào xin chào, nhưng cô là người của thế gia nào vậy, trước kia tôi chưa bao giờ gặp qua cô?” Lưu Phong vội vàng đứng dậy từ trên chỗ ngồi, dù sao địa vị của hắn ta ở núi Ngưu Bội là thấp nhất, cho nên cũng mặc kệ đối phương là ai, tất nhiên hắn ta đều phải tôn trọng.

Tần Quân Dao khẽ cau mày, trên mặt mang theo nụ cười, nói: “Tôi là ai thì có gì quan trọng quan trọng? Quan trọng là tôi có thể mang đến cho anh lợi ích gì. Trên tay tôi có một loại dược phẩm, có thể thay đổi thể chất con người, làm thực lực con người đột nhiên tăng mạnh, có tác dụng rất lớn đối với tu luyện.”

Mày Lưu Phong nhíu lại, nghiêm túc nhìn Tần Quân Dao, nói: “Cô không phải người của gia tộc ẩn sĩ”.

Tần Quân Dao biết rõ thân phận của mình không thể giấu giếm, cho nên do dự một chút, nói: “Tôi thật sự không phải người của gia tộc ẩn sĩ, có điều dược phẩm của tôi thật sự rất hiệu quả, anh có thể xem thử video này.”

Tần Quân Dao vừa nói chuyện, vừa bảo trợ lý của mình mở video lên, cô đã chuẩn bị đầy đủ mới đến. Nhưng không chờ trợ lý của Tần Quân Dao nhấn mở video, lời nói của Tần Quân Dao đã bị cắt ngang.

Sắc mặt Lưu Phong trở nên lạnh lùng, phất phất tay với Tần Quân Dao, rất không kiên nhẫn nói: “Cô đi đi. Đừng để cho tôi nhìn thấy cô nữa, nếu không phải nể tình cô lớn lên xinh đẹp, tôi cũng phải đánh cô. Dám tới chỗ ông làm đẩy mạnh tiêu thụ, thật là đáng chết, ông đây nhìn nghèo túng đến mức này sao?”

Nói lời không tốt xong, Lưu Phong lắc đầu, một lần nữa ngồi xuống bên cạnh bàn trà.

Tần Quân Dao cắn chặt môi, do dự một chút, hít vào một hơi thật sâu, sau đó đi ra ngoài với trợ lý của mình.

Tần Quân Dao cảm thấy thật khó chịu, không thể ngờ được mình đường đường là một sát thủ cấp S, chủ tịch của một công ty lớn, một người phụ nữ có diện mạo và dáng người rất tốt, thế mà bị coi là nhân viên bán hàng, còn bị từ chối không thương tiếc.

Nhưng mà Tần Quân Dao cũng không tức giận được, đối phương chính là người của gia tộc ẩn sĩ.

Bị từ chối thì bị từ chối thôi, một nhà không được thì luôn có nhà thứ hai.

Sau đó, Tần Quân Dao căn cứ vào tin tức mà mình có được, bắt đầu đi tới từng nhà một. Không có gì ngoài ý muốn khi tất cả các gia tộc ẩn sĩ biết Tần Quân Dao không phải là người của gia tộc ẩn sĩ, ngay lập tức ngắt lời cô, thậm chí còn cô bị đuổi ra khỏi biệt thự một cách rất thô lỗ.

Sự thật thì Tần Quân Dao là một người phụ nữ trắng trẻo, khí chất rất tốt, dáng người cũng đẹp, nếu như là ở bên ngoài, người khác muốn liếc mắt nhìn Tần Quân Dao một cái cũng không có tư cách.

Nhưng nơi này là núi Ngưu Bối, những người ở nơi này đều là người của các gia tộc ẩn sĩ, bọn họ đã sớm qua giai đoạn theo đuổi sắc đẹp rồi, tầm nhìn được nâng lên cao hơn. Quan trọng nhất ở nơi này là núi Ngưu Bối, trong số bọn họ mặc dù có một số người rung động với Tần Quân Dao cũng đành phải nhẫn nhịn.


Kết quả là Tần Quân Dao phải đi xuống, không có thu hoạch gì, thậm chí lúc sau, ngay cả cửa biệt thự của người ta Tần Quân Dao cũng không gõ nổi.

Tần Quân Dao thất vọng, đây là gia tộc ẩn sĩ sao? Quả nhiên mỗi người đều đặt mắt cao hơn núi.

Tần Quân Dao rất thất vọng, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, bởi vì địa vị của cô so với những người này thật sự chênh lệch quá xa, thực lực cũng có chênh lệch rất lớn. Tần Quân Dao có thể làm sao? Bây giờ Tần Quân Dao cũng rất tuyệt vọng.

Tần Quân Dao đã chuẩn bị rời khỏi núi Ngưu Bối, nơi này không phải là nơi cô có thể đặt chân đến.

Vẻ mặt Tần Quân Dao uể oải, bắt đầu đi ra bên ngoài núi Ngưu Bối với trợ lý của mình, thật là vui vẻ mà đến, thất vọng mà về.

Mà đúng lúc này, trước mặt Tần Quân Dao xuất hiện một người đàn ông trung niên. Người đàn ông trung niên này khí chất trầm ổn, mặc một bộ kiểu Tôn Trung Sơn, nhìn sơ rất uy nghiêm.

Sau đó người đàn ông trung niên này đi tới trước mặt Tần Quân Dao, vẻ mặt tươi cười, thậm chí còn hơi cúi đầu xuống theo bản năng, hơi cong eo, nếu bây giờ không phải là thời đại Xã hội Chủ nghĩa, có lẽ sẽ bị người khác cho rằng người đàn ông trung niên này là một nô lệ thấp kém hơn người khác một bậc.

“Xin chào cô Tần, nghe nói trên tay của cô có một loại dược phẩm, có thể bán cho tôi một ít không? Đương nhiên tôi biết dược phẩm trên tay của cô rất quý giá, cho nên tôi chỉ cần một ít. Hy vọng cô có thể cho Trương trưởng lão tôi một chút mặt mũi.”

Đúng vậy, người đứng ở trước mặt Tần Quân Dao chính là Trương trưởng lão của Võ Đang, đã từng là đệ nhất võ đạo. Tại sao nói là đã từng? Bởi vì hiện tại có Lâm chân nhân.

Tần Quân Dao sửng sốt, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười thật tươi, cô cũng không biết Lâm chân nhân là ai, chẳng qua đã có người muốn mua dược phẩm của cô, chuyện này không thể tốt hơn.


Rất nhanh, Tần Quân Dao và Trương trưởng lão thương lượng xong việc mua hàng, sau đó Trương trưởng lão rời đi ngay.

Trương trưởng lão mua số lượng không nhiều, cơ mà Tần Quân Dao đã rất hài lòng, giá cả những dược phẩm này cũng không rẻ, bán ra một phần cũng có lợi nhuận không ít, quan trọng nhất vẫn là hôm nay Tần Quân Dao không cần tay không mà về.

Lúc Tần Quân Dao đi về phía trước, đột nhiên lại có một người bước nhanh về phía cô.

“Cô Tần, cô Tần, rất xin lỗi, rất xin lỗi, là tôi có mắt không tròng.” Người kia còn chưa đến gần, đã lớn tiếng kêu lên, có vẻ rất lo lắng.

Tần Quân Dao ngẩn người, người này không phải là Lưu Phong của phái Vô Song sao? Vừa rồi không phải hắn ta từ chối mình sao? Bây giờ sao lại tới đây?

“Cô Tần, tôi có thể mua hết dược phẩm của cô không? Giá cả tùy cô đưa ra.” Lưu Phong vừa đi đến gần đã ném ra một cái bom nặng ký.

Tần Quân Dao ngây người ra đó. Này này, lại là chuyện gì xảy ra? Mới vừa rồi còn khinh thường mình, hiện tại sao lại giống như giống như một con chó mặt xệ thấy được chủ nhân của mình vậy?

Tần Quân Dao nhìn bộ dạng kia của Lưu Phong, thậm chí có một loại cảm giác chỉ cần mình ra lệnh một tiếng, người này lập tức sẽ quỳ gối trước mặt mình, giúp mình liếm giày.



Bình Vương Thần Cấp
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bình Vương Thần Cấp Truyện Bình Vương Thần Cấp Story C212: Chuyến đi kỳ diệu của tần quân dao đầu
10.0/10 từ 35 lượt.
loading...