Bình Vương Thần Cấp
C201: Lý tuyết tinh không phải người mà ông có thể động đến
Gia pháp nhà họ Lý thật sự rất đáng sợ, có gậy có roi có cả dụng cụ kẹp tay. Đây quả thực là một loại hành hạ.
Lý Tuyết Tinh đã chuẩn bị tốt tinh thần đón chịu tất cả nhưng khi nhìn thấy dụng cụ gia pháp thân thể cô vẫn không chịu được mà hơi run rẩy.
Mắt nhìn thấy đệ tử nhà họ Lý bắt đầu hành quyết, đột nhiên một tiếng hét lớn ở ngoài đại sảnh vang lên.
“Làm gì vậy? Mấy người làm gì vậy?” Khi giọng nói vang lên, Tạ Nhâm Trạch bước vào.
Lý Nghị thấy vậy liền vội vàng bày tỏ lòng trung thành, cảm thấy thật sự đúng lúc đúng người đúng thời điểm. Vốn dĩ ông ta trừng phạt Lý Tuyết Tinh là muốn cho nhà họ Tạ thấy lòng thành tâm của mình nhưng không nghĩ đến là Tạ Nhâm Trạch lại tự mình đến đây.
“Tạ thiếu gia, là do cách đây không lâu con gái tôi làm tổn thương đến cậu cho nên tôi đang chuẩn bị trừng phạt nó vì đã gây ra tai hoạ này.” Khi nói câu cuối cùng, Lý Nghị nhìn vào Lý Tuyết Tinh.
Lúc này Tạ Nhâm Trạch rất muốn tát cho ông ta một cái, ông mới là người gây rắc rối cho hắn đó.
Vừa rồi Tạ Nhâm Trạch từ Trương trưởng lão biết được năng lực hùng mạnh của Lâm Trạch Dương, còn biết được hắn ta là một kẻ điên. Tạ Nhâm Trạch tất nhiên rất hận Lâm Trạch Dương nhưng hắn hiểu rõ là mình không thể hận tên đó. Nếu không thì tên điên này một ngụm nuốt hết toàn bộ nhà họ Tạ của hắn thì phải làm sao đây.
Rất nhiều người cho rằng con cháu thế gia là loại công tử bột, không biết nhìn người. Đây tuyệt đối là hiểu lầm lớn, con cháu thế gia từ nhỏ đã được bồi dưỡng tốt mà nề nếp gia đình của bọn hắn còn nghiêm khắc nhiều so với những gia đình bình thường. Cho nên có thể nói những người đi ra từ gia đình thế gia đều không phải là đèn cạn dầu.
Vì vậy, những người đẹp trai hơn bạn có tiền có quyền thế hơn bạn, thậm chí còn nỗ lực hơn bạn, bạn còn không biết xấu hổ mà không nỗ lực? Bạn không nỗ lực hay hơi nỗ lực cũng khó có thể theo kịp bọn họ.
Nên nguyên nhân Tạ Nhâm Trạch đến đây rất đơn giản, không cho người nhà họ Lý trừng phạt Lý Tuyết Tinh.
“Ông đang nói vớ va vớ vẩn cái gì đấy? Lý Tuyết Tinh làm gì sai sao? Các ngươi biết mình đang làm cái gì không? Lý Tuyết Tinh có thích tôi không? Ông liền trực tiếp để cô ấy gả cho tôi. Các người làm người như thế à? Sao một chút tôn trọng cũng không biết vậy. Bây giờ còn muốn trừng phạt Lý Tuyết Tinh, não các người bị hỏng rồi sao?”
Tạ Nhâm Trạch chỉ tay vào mũi Lý Nghị lớn tiếng chửi, kém chút nữa là động thủ. Nếu Lý Tuyết Tinh bị thương mà bản thân còn không đến gặp cô ta thì cái tên Lâm Trạch Dương rất có thể phế bỏ toàn bộ tu vi của hắn. Càng nghĩ tới thân thể hắn càng run sợ.
Lý Nghị và toàn bộ nhóm người nhà họ Lý đều đứng ngơ ra. Đây là tên công tử bột Tạ Nhâm Trạch mà bọn họ biết sao? Hắn ta đang nói cái gì vậy? Hắn ta còn biết tôn trọng người khác sao? Lúc đầu không phải là hắn ta tìm đến trước cửa trực tiếp tuyên bố Lý Tuyết Tinh là người phụ nữ của hắn ta hay sao? Lại còn đe doạ nếu nhà họ Lý không đồng ý thì là muốn nhà họ Lý phải mai danh ẩn tích hay sao?
“Cô gái dễ thương như thế này, các ngươi sao dám đối xử như thế hả? Hôm nay tức chết tôi rồi. Trương trưởng lão chỉ nói một câu, nếu như ai muốn làm tổn thương Lý Tuyết Tinh thì đó chính là đối đầu với Trương trưởng lão. Hãy nhớ kĩ, Lý Nghị. Nếu sau này để tôi biết ngươi đối xử không tốt với Lý tuyết Tinh, hừ tôi không phải là người nói nhiều đâu, tôi cũng không muốn nói quá nhiều. Hy vọng các người hiểu, Lý Tuyết Tinh không phải là người mà các ngươi có thể động vào.”
Trương trưởng lão đột nhiên từ bên ngoài đi vào, ông ta vừa từ chỗ Tạ Nhâm Trạch biết được sự tình giữa Lâm Trạch Dương và Lý Tuyết Tinh. Ông ta không quá yên tâm về Tạ Nhâm Trạch, cảm thấy không tin tưởng hắn ta sẽ giải quyết tốt chuyện này.
Lần này người nhà họ Lý càng sững sờ hơn, sao đột nhiên đến cả Trương trưởng lão cũng xuất hiện rồi.
Sau đó tất cả mọi người đều không nhịn được nhìn về phía Lý Tuyết Tinh. Lý Tuyết Tinh quen biết Trương trưởng lão lúc nào? Nếu như nói ra sớm thì ai dám đối xử thế này với cô ta chứ.
Lý Tuyết Tinh sắc mặt bối rối.
Trương trưởng lão cười ôn hoà nhìn về phía Lý Tuyết Tinh an ủi: “Đừng sợ, sau này không có ai dám bắt nạt con nữa rồi.”
Trương trưởng lão bỗng nghĩ đến gì đó liền lấy từ trong túi ra một tấm lệnh bài, đưa đến trước mặt Lý Tuyết Tinh: “Lý Tuyết Tinh, đây là tấm lệnh bài thân phận của Võ Đang, từ giờ trở đi con chính là một thành viên ngoại môn của Võ Đang, là một phần của Võ Đang chúng ta. Tất nhiên nếu như con không thích, cứ vứt nó đi là được.”
Trương trưởng lão nói nghe thì dễ nhưng đây là một món là rất quan trọng. Lệnh bài Võ Đang, một thành viên ngoại môn lại có thể có lệnh bài trong khi ngay cả đệ tử nội môn còn không có.
Lý Nghị biết rõ điều này, không thể giấu nổi kinh ngạc. Không biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, ông ta cũng không dám hỏi.
Sau đó Tạ Nhâm Trạch và Trương trưởng lão hung dữ nhìn về phía Lý Nghị rồi lại quay về phía Lý Tuyết Tinh cười, tiếp đó mới sải chân bước ra ngoài cửa.
Lý Nghị ngay lập tức ngồi bệt xuống đất nghỉ một lúc rồi mới chật vật đứng lên, vội vã muốn bắt lấy Lý Tuyết Tinh nhưng nghĩ đến Tạ Nhâm Trạch và Trương trưởng lão lại vội vã buông tay, không dám tuỳ tiện đối xử với Lý Tuyết Tinh.
“Cái đó Tuyết Tinh à, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lý Nghị thận trọng hỏi.
“Con cũng không biết.” Lý Tuyết Tinh đến bây giờ vẫn rất bối rối.
Dĩ nhiên Lý Tuyết Tinh tạm thời vẫn chưa biết tất cả đều do người đàn ông tên Lâm Trạch Dương.
Sau khi rời khỏi nhà họ Lý, khuôn mặt Tạ Nhâm Trạch và Trương trưởng lão không nhịn được lộ ra nụ cười. Sau đó hai người nhìn vào mắt nhau, trên mặt lại xuất hiện nụ cười nhưng nụ cười này lại không thân thiện chút nào.
Trong lòng Trương trưởng lão rất tức giận với Tạ Nhâm Trạch. Cái thằng nhóc vô sỉ này lại dám cướp đi cơ hội lấy lòng Lâm Trạch Dương. Cũng may là Trương trưởng lão ông còn đủ tỉnh táo nếu không sẽ bị cái tên cướp này giành hết mọi công lao.
Tạ Nhâm Trạch liếc nhìn Trương trưởng lão bằng một mắt, trong lòng nghĩ cái lão khốn khiếp này, không biết xấu hổ đi vuốt mông ngựa người ta mà không nhìn lại xem tuổi tác của mình.
Sau đó hai người nhìn nhau cười, rồi lại khịt mũi lạnh lùng về phía đối phương mới quay đầu bước đi.
Đừng cho hắn có cơ hội. Nếu mà có được cơ hội, hắn nhất định sẽ chăm sóc lâm Trạch Dương thật chu đáo, khiến ông ta một chút cơ hội cũng không có. Lâm Trạch Dương là của hắn, cái đùi này Tạ Nhâm Trạch hắn và Trương trưởng lão sẽ ôm thật chặt.
Lâm Trạch Dương không biết tại sao đột nhiên hắt xì một cái, người run nhẹ. Tiếp tục cùng đệ tử Huyết Minh tham gia chiến đấu, hai mắt đều muốn nổ tung rồi.
Cái đám người đáng ghét này, thế mà lại thắng một ván, thắng Lâm Trạch Dương được 1 tệ 5 đồng.
Lâm Trạch Dương quyết định tối nay sẽ không ngủ, quyết tâm thắng để lấy lại 1 tệ 5 đồng đó.
Nếu Tạ Đông thành và Trương trưởng lão nhìn thấy cảnh này chắc sẽ phát điên mất. Bọn họ còn tưởng là thế ngoại cao nhân gì đó, ai ngờ lại vì một chút tiền mà cảm xúc lúc lên lúc xuống.
Nếu mà bọn họ biết chỉ cần có một người đưa cho Lâm Trạch Dương một tờ 100 nhân dân tệ hồng hồng, Lâm Trạch Dương lập tức liền coi bọn họ là anh em, không biết đến lúc đó có ai đập đầu vào miếng đậu phụ mà chết hay không.
Bình Vương Thần Cấp