Biến Mất Trong Khoảng Lặng
Chương 37: Hôn em
137@-Bọn họ trở về và dùng bữa dưới sảnh khách sạn. Cậu ăn rất ít, chỉ được vài đũa là buông. Anh thấy vậy thì không hài lòng:
- Ăn nhiều lên, tôi không muốn cậu lại nằm viện đâu.
- Anh là đang lo cho em sao?
Cậu nghiêng đầu nhìn anh với đôi mắt đầy mong chờ, anh chỉ nhẹ nhàng gắp đồ cho cậu:
- Tôi sợ tốn tiền, hiểu chưa?
Anh bao trọn một khu khách sạn nhưng không cho phép cậu ngủ ở phòng khác. Giường của họ cũng không phải giường đôi mà là giường một. Tae Yang vì lúc nãy quá mệt nên không để ý, lúc này quay lại cậu mới thấy khó xử:
- Chúng ta… chúng ta ngủ chung ạ?
- Không phải cậu thích thế à?
Kang Dae nhún vai rồi nói một cách thản nhiên. Mặt cậu nóng bừng rồi đi vào nhà tắm:
- Em tắm trước, tí anh tắm sau nhé?
- Ừm, tôi qua phòng khác tắm cũng được
- Vậy sao anh không để em ngủ phòng khác, anh cũng đâu thích em…
- Cậu ý kiến với tôi à?
Tae Yang im ru rồi lụi hụi đi vào trong. Anh cười nhẹ rồi lấy đi sang phòng khác. Lúc trở lại mà cậu vẫn chưa ra, bên trong chỉ có tiếng nước róc rách chảy. Anh ngồi nhìn và chờ đợi, nhưng cậu lâu tới mức khiến anh mất bình tĩnh. Đầu anh chợt lóe lên một suy nghĩ không hay. Kang Dae đứng phắt dậy ghé sát tai vào cửa, anh thấy không chút động tĩnh gì thì liền lao vào.
Cậu đang đứng mặc quần thì bị anh làm giật mình, cậu loạng choạng khiến anh cũng hoảng hốt lao tới. Cuối cùng thì cả hai ngã nhào vào bồn tắm, cậu ngoi dậy rồi vỗ nhẹ vào vai anh:
- Anh làm gì vậy? Định dọa chết em à?
- Tôi tưởng cậu chết trong đây rồi chứ? Tắm gì cả tiếng rồi cứ im suốt vậy
- Chả nhẽ em vừa tắm vừa hát à?
Anh bò dậy rồi đỡ cậu ngồi lên, vẫn ra vẻ bực dọc:
- Thì, thì cậu cũng phải làm ra tiếng gì đó chứ
- Sao anh không hỏi em hoặc gõ cửa là em trả lời mà
Cậu lồm cồm đứng đậy, rồi nhìn anh:
- Anh ra ngoài để em tắm lại, quần áo ướt và toàn xà bông thôi
Anh chẳng nói gì mà trực tiếp cởi áo, cậu ngại ngùng che mắt:
- Anh làm gì vậy?
- Tắm chứ sao nữa, người tôi cũng bẩn mà
Cậu lùi lại rồi che lấy thân mình:
- Anh định tắm chung à? Sao anh không ra phòng vừa nãy ấy
Anh xì một tiếng rồi vô tư bận nước:
- Có cái gì của cậu mà tôi chưa nhìn thấy đâu mà ngại. Với lại tắm chung chứ tôi đâu ăn thịt cậu
- Nhưng mà, nhưng mà em vẫn ngại, anh ra ngoài đi
Anh đi tới siết chặt lấy cậu rồi thuần thục cởi áo, cậu giật mình la toáng lên:
- Aaaa, anh, đừng cởi áo em
- Đừng cọ quậy, ngã giờ
Hai má cậu hây hây hồng mà lấy tay che đi những thứ cần thiết. Anh nhẹ nhàng cầm cổ tay cậu rồi kéo tới chỗ vòi sen:
- Tắm đi, ngại cái gì không biết nữa
Tae Yang nhắm mắt nhưng anh cứ bắt cậu phải mở mắt ra nhìn mình, vừa mở mắt thì có một thứ không nên nhìn đập thẳng vào mắt. Cậu giật thót rồi quay lưng về phía anh. Nhưng cậu không biết rằng nụ cười của Kang Dae chợt thay đổi, ánh mắt cũng tràn đầy dục vọng mà nhìn vào sống lưng mềm mại và hai quả đào căng mọng của cậu. Tae Yang chợt cảm thấy dựng tóc gáy, cậu vội vàng che phía sau:
- Anh không được nhìn, quay đi chỗ khác đi mà
Anh vươn tay ôm lấy cậu từ phía sau, cậu giật mình mà siết lấy tay anh. Hơi thở ấm nóng phả vào sau gáy, cậu run rẩy đẩy anh ra:
- Anh làm gì vậy, em thấy khó chịu quá, um…
- Cậu cố tình câu dẫn tôi mà giờ lại định đẩy tôi ra sao?
- Em, em đâu câu dẫn anh, anh đừng nói vào tai em nữa, nhột quá
Kang Dae kéo cậu quay đối diện lại với mình:
- Quỳ xuống đi
- Làm gì vậy ạ. Anh, anh đừng nói là…
- Có làm không?
Cậu cắn môi rồi từ từ quỳ xuống, khóe miệng anh cong lên rồi nắm lấy tóc cậu:
- Há miệng ra
- Nhưng, nhưng mà em không biết, em chưa từng thử
- Giờ thì được thử rồi đấy, há miệng ra nào
Tae Yang làm một cách vụng về, anh đột nhiên đưa tay vào miệng cậu:
- Đừng chỉ liếm phần đầu, cậu hãy tưởng tượng mình đang ăn kem, ngậm cả cây đi
- Um… ưng à… to óa, em hông ậm ược ( Nhưng mà to quá, em không ngậm được)
- Aaa, đừng vừa nói vừa mút chứ, cậu cạ răng vào thằng nhỏ rồi
Kang Dae nhẹ nhàng kéo cậu dậy rồi ném lên giường:
- Haaa, đêm nay sẽ hơi dài đấy. Chúng ta cứ từ từ thong thả thôi nhỉ? Tôi sẽ dậy cậu ăn kem đúng cách nhé…
Nhìn cậu nằm dưới thân mình khiến mắt anh mờ đi. Anh không hiểu tại sao lại dây dưa với cậu lâu như thế. Từng nói cậu sẽ không là ngoại lệ nhưng anh cũng chả nhớ đã ngủ với cậu lần thứ mấy. Anh bị thu hút bởi mùi hương nhẹ trên cơ thể cậu, thích làn da trắng nõn mềm mại và cả cái dáng vẻ khóc lóc đó nữa. Kể từ sau lần gặp mẹ hồi trước, cậu bỗng dưng trở thành đứa trẻ mít ướt, lúc nào cũng bật khóc. Nhưng anh lại thích cậu yếu đuối như thế, thích cái cách cậu dựa dẫm vào mình mà cầu xin…
Tiếng da thịt va chạm, mùi tanh của tinh dịch lan khắp căn phòng. Cơ thể Tae Yang hôm nay có chút không nghe lời, cậu tự nhún hông của mình làm anh vô cùng thích thú:
- Chết tiệt, Tae Yang à, cậu đã biết cách vòi vĩnh rồi sao? Đáng yêu chết đi được
Cậu run rẩy quay đầu lại, đôi mắt đỏ dại:
- Um, em muốn, um…
- Muốn gì cơ, haaa, nói to lên chút nào
- Hôn em… um… hôn em đi…
Anh cười trừ rồi đánh mạnh vào mông cậu:
- Cái đó thì không cho được rồi, ăn tạm sữa chua của tôi nhé?
Họ quấn lấy nhau hàng tiếng đồng hồ, cho tới khi cơ thể cậu không thể trụ nổi mà ngã xuống. Anh vội vàng đỡ lấy cậu rồi từ từ đặt cậu xuống. Anh giúp cậu lau sạch người, đến khi cậu ngủ thiếp đi anh mới ra bên ngoài. Kang Dae châm lấy điếu thuốc, ngồi vắt chân bên cạnh cửa kính:
Lại lần nữa không kiểm soát nổi dục vọng. Trước đây chưa bao giờ như thế, tệ thật
Khi điếu thuốc tàn, anh đứng dậy phủi nhẹ quần áo rồi mới lên giường. Anh nhìn cậu, hàng mi dài cong vút, đôi môi nhỏ hồng hào khiến anh không khỏi nuốt nước miếng. Anh đưa tay chạm lên môi cậu, một lúc sau mới giật mình rồi vội vã quay đi:
Haaaa, suýt, suýt nữa thì mất quyền kiểm soát
Biến Mất Trong Khoảng Lặng
- Ăn nhiều lên, tôi không muốn cậu lại nằm viện đâu.
- Anh là đang lo cho em sao?
Cậu nghiêng đầu nhìn anh với đôi mắt đầy mong chờ, anh chỉ nhẹ nhàng gắp đồ cho cậu:
- Tôi sợ tốn tiền, hiểu chưa?
Anh bao trọn một khu khách sạn nhưng không cho phép cậu ngủ ở phòng khác. Giường của họ cũng không phải giường đôi mà là giường một. Tae Yang vì lúc nãy quá mệt nên không để ý, lúc này quay lại cậu mới thấy khó xử:
- Chúng ta… chúng ta ngủ chung ạ?
- Không phải cậu thích thế à?
Kang Dae nhún vai rồi nói một cách thản nhiên. Mặt cậu nóng bừng rồi đi vào nhà tắm:
- Em tắm trước, tí anh tắm sau nhé?
- Ừm, tôi qua phòng khác tắm cũng được
- Vậy sao anh không để em ngủ phòng khác, anh cũng đâu thích em…
- Cậu ý kiến với tôi à?
Tae Yang im ru rồi lụi hụi đi vào trong. Anh cười nhẹ rồi lấy đi sang phòng khác. Lúc trở lại mà cậu vẫn chưa ra, bên trong chỉ có tiếng nước róc rách chảy. Anh ngồi nhìn và chờ đợi, nhưng cậu lâu tới mức khiến anh mất bình tĩnh. Đầu anh chợt lóe lên một suy nghĩ không hay. Kang Dae đứng phắt dậy ghé sát tai vào cửa, anh thấy không chút động tĩnh gì thì liền lao vào.
Cậu đang đứng mặc quần thì bị anh làm giật mình, cậu loạng choạng khiến anh cũng hoảng hốt lao tới. Cuối cùng thì cả hai ngã nhào vào bồn tắm, cậu ngoi dậy rồi vỗ nhẹ vào vai anh:
- Anh làm gì vậy? Định dọa chết em à?
- Tôi tưởng cậu chết trong đây rồi chứ? Tắm gì cả tiếng rồi cứ im suốt vậy
- Chả nhẽ em vừa tắm vừa hát à?
Anh bò dậy rồi đỡ cậu ngồi lên, vẫn ra vẻ bực dọc:
- Thì, thì cậu cũng phải làm ra tiếng gì đó chứ
- Sao anh không hỏi em hoặc gõ cửa là em trả lời mà
Cậu lồm cồm đứng đậy, rồi nhìn anh:
- Anh ra ngoài để em tắm lại, quần áo ướt và toàn xà bông thôi
Anh chẳng nói gì mà trực tiếp cởi áo, cậu ngại ngùng che mắt:
- Anh làm gì vậy?
- Tắm chứ sao nữa, người tôi cũng bẩn mà
Cậu lùi lại rồi che lấy thân mình:
- Anh định tắm chung à? Sao anh không ra phòng vừa nãy ấy
Anh xì một tiếng rồi vô tư bận nước:
- Có cái gì của cậu mà tôi chưa nhìn thấy đâu mà ngại. Với lại tắm chung chứ tôi đâu ăn thịt cậu
- Nhưng mà, nhưng mà em vẫn ngại, anh ra ngoài đi
Anh đi tới siết chặt lấy cậu rồi thuần thục cởi áo, cậu giật mình la toáng lên:
- Aaaa, anh, đừng cởi áo em
- Đừng cọ quậy, ngã giờ
Hai má cậu hây hây hồng mà lấy tay che đi những thứ cần thiết. Anh nhẹ nhàng cầm cổ tay cậu rồi kéo tới chỗ vòi sen:
- Tắm đi, ngại cái gì không biết nữa
Tae Yang nhắm mắt nhưng anh cứ bắt cậu phải mở mắt ra nhìn mình, vừa mở mắt thì có một thứ không nên nhìn đập thẳng vào mắt. Cậu giật thót rồi quay lưng về phía anh. Nhưng cậu không biết rằng nụ cười của Kang Dae chợt thay đổi, ánh mắt cũng tràn đầy dục vọng mà nhìn vào sống lưng mềm mại và hai quả đào căng mọng của cậu. Tae Yang chợt cảm thấy dựng tóc gáy, cậu vội vàng che phía sau:
- Anh không được nhìn, quay đi chỗ khác đi mà
Anh vươn tay ôm lấy cậu từ phía sau, cậu giật mình mà siết lấy tay anh. Hơi thở ấm nóng phả vào sau gáy, cậu run rẩy đẩy anh ra:
- Anh làm gì vậy, em thấy khó chịu quá, um…
- Cậu cố tình câu dẫn tôi mà giờ lại định đẩy tôi ra sao?
- Em, em đâu câu dẫn anh, anh đừng nói vào tai em nữa, nhột quá
Kang Dae kéo cậu quay đối diện lại với mình:
- Quỳ xuống đi
- Làm gì vậy ạ. Anh, anh đừng nói là…
- Có làm không?
Cậu cắn môi rồi từ từ quỳ xuống, khóe miệng anh cong lên rồi nắm lấy tóc cậu:
- Há miệng ra
- Nhưng, nhưng mà em không biết, em chưa từng thử
- Giờ thì được thử rồi đấy, há miệng ra nào
Tae Yang làm một cách vụng về, anh đột nhiên đưa tay vào miệng cậu:
- Đừng chỉ liếm phần đầu, cậu hãy tưởng tượng mình đang ăn kem, ngậm cả cây đi
- Um… ưng à… to óa, em hông ậm ược ( Nhưng mà to quá, em không ngậm được)
- Aaa, đừng vừa nói vừa mút chứ, cậu cạ răng vào thằng nhỏ rồi
Kang Dae nhẹ nhàng kéo cậu dậy rồi ném lên giường:
- Haaa, đêm nay sẽ hơi dài đấy. Chúng ta cứ từ từ thong thả thôi nhỉ? Tôi sẽ dậy cậu ăn kem đúng cách nhé…
Nhìn cậu nằm dưới thân mình khiến mắt anh mờ đi. Anh không hiểu tại sao lại dây dưa với cậu lâu như thế. Từng nói cậu sẽ không là ngoại lệ nhưng anh cũng chả nhớ đã ngủ với cậu lần thứ mấy. Anh bị thu hút bởi mùi hương nhẹ trên cơ thể cậu, thích làn da trắng nõn mềm mại và cả cái dáng vẻ khóc lóc đó nữa. Kể từ sau lần gặp mẹ hồi trước, cậu bỗng dưng trở thành đứa trẻ mít ướt, lúc nào cũng bật khóc. Nhưng anh lại thích cậu yếu đuối như thế, thích cái cách cậu dựa dẫm vào mình mà cầu xin…
Tiếng da thịt va chạm, mùi tanh của tinh dịch lan khắp căn phòng. Cơ thể Tae Yang hôm nay có chút không nghe lời, cậu tự nhún hông của mình làm anh vô cùng thích thú:
- Chết tiệt, Tae Yang à, cậu đã biết cách vòi vĩnh rồi sao? Đáng yêu chết đi được
Cậu run rẩy quay đầu lại, đôi mắt đỏ dại:
- Um, em muốn, um…
- Muốn gì cơ, haaa, nói to lên chút nào
- Hôn em… um… hôn em đi…
Anh cười trừ rồi đánh mạnh vào mông cậu:
- Cái đó thì không cho được rồi, ăn tạm sữa chua của tôi nhé?
Họ quấn lấy nhau hàng tiếng đồng hồ, cho tới khi cơ thể cậu không thể trụ nổi mà ngã xuống. Anh vội vàng đỡ lấy cậu rồi từ từ đặt cậu xuống. Anh giúp cậu lau sạch người, đến khi cậu ngủ thiếp đi anh mới ra bên ngoài. Kang Dae châm lấy điếu thuốc, ngồi vắt chân bên cạnh cửa kính:
Lại lần nữa không kiểm soát nổi dục vọng. Trước đây chưa bao giờ như thế, tệ thật
Khi điếu thuốc tàn, anh đứng dậy phủi nhẹ quần áo rồi mới lên giường. Anh nhìn cậu, hàng mi dài cong vút, đôi môi nhỏ hồng hào khiến anh không khỏi nuốt nước miếng. Anh đưa tay chạm lên môi cậu, một lúc sau mới giật mình rồi vội vã quay đi:
Haaaa, suýt, suýt nữa thì mất quyền kiểm soát
Biến Mất Trong Khoảng Lặng
Đánh giá:
Truyện Biến Mất Trong Khoảng Lặng
Story
Chương 37: Hôn em
10.0/10 từ 36 lượt.