Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1937: Mở rộng xúc tiến phát triển (2)
Vương Tử Quân cảm thấy những lời nói của Thích Phúc Lai về phương diện phát triển kinh tế như vậy là cực kỳ chính xác. Bây giờ thành phố Lâm Hồ đã có tích lũy kinh tế rất tốt, cần phải chú trọng vào các hạng mục trọng điểm, đây là hướng phát triển tất yếu của Lâm Hồ.
- Trưởng phòng Vương, ngài là người đẩy mạnh phát triển thành phố Lâm Hồ ở tỉnh Sơn Nam, tôi căn bản cực kỳ bội phục ngài ở phương diện đẩy mạnh kinh tế. Hôm nay ngài đến thành phố Lâm Hồ chúng tôi cũng không nên cất giấu kinh nghiệm, nhất định phải giúp đỡ chúng tôi một chút, chỉ điểm vài ý nghĩ phát triển kinh tế. Thích Phúc Lai mỉm cười nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng cung kính nói.
Vẻ mặt người ngồi trên xe không chút biến đổi, thế nhưng ánh mắt lại có chút khác thường. Nếu như người khác nói ra những lời này, mọing. cảm thấy khá đường đột. Nhưng Thích Phúc Lai mở miệng lên tiếng, căn bản lại có ý nghĩa khác.
Vẻ mặt Diệp Thừa Dân vẫn trầm tĩnh như trước, nụ cười nhàn nhạt làm cho gương mặt không khác gì bình thường. Lão không mở miệng, chỉ đưa mắt nhìn hai người Vương Tử Quân và Thích Phúc Lai.
Chử Vận Phong ngồi bên cạnh cũng không mở miệng, nhưng lão dùng ánh mắt nghiêm khắc hung hăng nhìn Thích Phúc Lai. Lão là lãnh đạo cũ của Thích Phúc Lai, lão biết rõ tính cách của Thích Phúc Lai, đây không phải chỉ là khiêu khích không thôi.
Tin tức Vương Tử Quân ép Thích Phúc Lai nhận lỗi từ chức không còn là bí mật trong tỉnh Nam Giang, hôm nay lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ủy đến Lâm Hồ tâng bốc Thích Phúc Lai, người này lại chủ động áp sát Vương Tử Quân, ý nghĩa là gì không cần nói cũng biết.
Nhưng Chử Vận Phong chỉ trừng mắt nhìn để Thích Phúc Lai không làm quá mức là được. Anh nói xem, Vương Tử Quân cứ nắm chặt Thích Phúc Lai không tha, Chử Vận Phong sao có thể vui vẻ được? Cũng nên để cho Vương Tử Quân đụng đầu vào tường, dù sao thì sự kiện này lão cũng có ý kiến trái chiều với Vương Tử Quân.
Còn Hoắc Quang Lĩnh và Đào Nhất Hành ngồi một bên thì bày ra tư thái sự việc không liên quan đến mình. Diệp Thừa Dân không có biểu hiện gì, thế cho nên bọn họ cũng không phát biểu ý kiến.
Người khác không nói lời nào nhưng Lỗ Kính Tu là minh hữu thân mật của Vương Tử Quân, hắn không thể không nói. Khi hắn đang định mở miệng thì Vương Tử Quân đã lặng lẽ cười lên tiếng: - Thành tích phát triển kinh tế của thành phố Lâm Hồ là quá rõ ràng, bây giờ nên vứt bỏ những ngành sản xuất tổn hao nhiều năng lượng và thành phẩm thấp, chú trọng sản nghiệp công nghệ cao, như vậy mới là bước lựa chọn chính xác. Tôi còn chưa được tìm hiểu về tình huống vận hành kinh tế của thành phố Lâm Hồ, khi nào đào sâu xem xét mới có thể hiểu cho rõ được, nhưng tôi tin tưởng thành phố Lâm Hồ nếu cứ đi theo phương hướng như vậy, nấht định có thể siêu quần xuất chúng trong con nước lớn phát triển kinh tế vào tương lai.
Vương Tử Quân nói rất nhiệt tình, hắn cũng không quan tâm đến lời nói khiêu khích của Thích Phúc Lai. Dù sao thì người ta đang ở vào thời khắc huy hoàng, hắn dù thế nào cũng phải có vài phần tôn trọng.
Thích Phúc Lai cười ha hả nói: - Cám ơn trưởng phòng Vương đã có lời bình về kinh tế thành phố Lâm Hồ, có lời khẳng định của trưởng phòng Vương, sau này tôi nhất định sẽ tràn đầy tin tưởng vào quá trình phát triển của Lâm Hồ.
Hai chữ "sau này" được Thích Phúc Lai nói rất trịnh trọng, giống như muốn thông qua phương thức này để nhắc nhở Vương Tử Quân, Lâm Hồ là do Thích Phúc Lai hắn định đoạt, tương lai hắn cũng là người chỉ điểm giang sơn ở thành phố Lâm Hồ.
Tiếng cười lanh lảnh của Thích Phúc Lai làm cho bầu không khí trên xe có chút nhộn nhạo, nhưng khi thấy người khác không mở miệng thì hắn cũng phải dừng cười. Khi mà mọi người cảm thấy bầu không khí trên xe có chút xấu hổ, đoàn xe chợt chậm rãi dừng lại.
Vì chuẩn bị cho nghi thức khởi công lần này mà thành phố Lâm Hồ căn bản chuẩn bị cực kỳ tinh tế. Xe của nhóm người Vương Tử Quân trực tiếp lái vào khách sạn Lâm Hồ, cho các vị lãnh đạo tỉnh ủy vừa rồi di chuyển mệt mỏi có chút thời gian hồi phục.
Sau khi vừa rửa mặt xong thì Lỗ Kính Tu đi đến phòng của Vương Tử Quân, hắn khoát tay cho nhân viên khách sạn rời đi, sau đó trầm giọng nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, Thích Phúc Lai này quá không ra gì, nói như vậy có nghĩa là gì? Rõ ràng là đánh rắn dập đầu, ra tay ổn mạnh và hung ác, căn bản không nương tay nhân từ.
Lỗ Kính Tu đến đây rõ ràng là vì an ủi mình, Vương Tử Quân căn bản cười cười nói với Lỗ Kính Tu: - Miệng trên mặt anh ta, thế nên anh ta thích nói gì cũng chẳng cần quan tâm.
Lỗ Kính Tu nhìn gương mặt Vương Tử Quân rất tốt, hắn cũng không nói gì thêm. Sau khi hai người trao đổi với nhau vài vấn đề thì thời gian xuất phát đã đến. Khi đi đến bậc cầu thang thì Vương Tử Quân nói với Lỗ Kính Tu: - Hôm nay hai người chúng ta chỉ đến phối hợp diễn xuất, cần nhìn là được, không cần phải nói gì.
Lỗ Kính Tu khẽ gật đầu, hắn có chút nghi hoặc. Hắn thấy Vương Tử Quân chính là một vị lãnh đạo cực kỳ cao tay, thế nhưng đối phương dù sao cũng còn trẻ tuổi, không biết chải chuốt lông cánh của mình. Lúc này Vương Tử Quân nói những lời như vậy, không phải còn có chiêu gì chế địch nữa sao?
Lỗ Kính Tu căn bản cảm thấy rất khó hiểu, lúc này Vương Tử Quân sao còn chưa phát hiện ra tình cảnh Thích Phúc Lai đang chuẩn bị cười vào mặt mình? Thời gian cũng không còn nhiều cho Lỗ Kính Tu có thể tiếp tục suy nghĩ mông lung, hắn cùng Vương Tử Quân đi xuống đại sảnh khách sạn, hai bên dừng lại một phút chờ Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong sóng vai đi ra với vẻ mặt sáng láng, biểu hiện cực kỳ ăn ý.
Thích Phúc Lai là bí thư thị ủy Lâm Hồ, hắn căn bản bảo trì khoảng cách thích hợp với hai vị lãnh đạo, căn bản không bao giờ rời xa. Mặc dù hắn cúi đầu gập lưng, thế nhưng lại liên tục cười nói, vẻ mặt vui vẻ.
- Trưởng phòng Vương, mời ngài sang bên này. Người được sắp xếp chuyên làm bạn với Vương Tử Quân chính là trưởng phòng tổ chức thị ủy Lâm Hồ Vân Thương Chi. Người này liên tục nở nụ cười, động tác lại rất cung kính, thế nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác như qua loa cho xong.
Mọi người vẫn lên chiếc xe Toyota Coaster, xe chạy trên đường lớn của thành phố Lâm Hồ, đi đến nơi diễn ra nghi thức đặt nền móng cho hành lang kinh tế ở phía tây thành phố. Vì lộ tuyến đã được sắp xếp sẵn, thế cho nên đường xá đẹp đẽ ngăn nắp, căn bản là di chuyển rất nhanh.
Từ bên ngoài nhìn vào thấy khung cảnh nơi diễn ra nghi thức đặt nền móng cực kỳ đẹp đẽ, cờ màu tung bay, có hàng trăm cái khinh khí cầu màu đỏ thẫm, bên trên khinh khí cầu có hàng trăm biểu ngữ giống như những hàng ruy băng đẹp đẽ đang vui vẻ múa lượn trên bầu trời.
- Công ty Điện Tử Thần Trí nhiệt liệt chúc mừng lễ khởi công hành lang kinh tế Lâm Hồ Ngân Bằng!
- Khu công nghệ Chế Thần nhiệt liệt chúc mừng lễ khởi công thành công thắng lợi.
- Công ty điện tử Hướng Vân chúc mừng lễ khởi công hành lang kinh tế... Vương Tử Quân nhìn những dòng biểu ngữ chúc mừng của các xí nghiệp nổi tiếng mà không khỏi lau mắt nhìn với Thích Phúc Lai. Những công ty xí nghiệp kia không phải nhỏ, cũng không phải nói một hai câu là đến tham gia cho được.
Bí Thư Trùng Sinh
- Trưởng phòng Vương, ngài là người đẩy mạnh phát triển thành phố Lâm Hồ ở tỉnh Sơn Nam, tôi căn bản cực kỳ bội phục ngài ở phương diện đẩy mạnh kinh tế. Hôm nay ngài đến thành phố Lâm Hồ chúng tôi cũng không nên cất giấu kinh nghiệm, nhất định phải giúp đỡ chúng tôi một chút, chỉ điểm vài ý nghĩ phát triển kinh tế. Thích Phúc Lai mỉm cười nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng cung kính nói.
Vẻ mặt người ngồi trên xe không chút biến đổi, thế nhưng ánh mắt lại có chút khác thường. Nếu như người khác nói ra những lời này, mọing. cảm thấy khá đường đột. Nhưng Thích Phúc Lai mở miệng lên tiếng, căn bản lại có ý nghĩa khác.
Vẻ mặt Diệp Thừa Dân vẫn trầm tĩnh như trước, nụ cười nhàn nhạt làm cho gương mặt không khác gì bình thường. Lão không mở miệng, chỉ đưa mắt nhìn hai người Vương Tử Quân và Thích Phúc Lai.
Chử Vận Phong ngồi bên cạnh cũng không mở miệng, nhưng lão dùng ánh mắt nghiêm khắc hung hăng nhìn Thích Phúc Lai. Lão là lãnh đạo cũ của Thích Phúc Lai, lão biết rõ tính cách của Thích Phúc Lai, đây không phải chỉ là khiêu khích không thôi.
Tin tức Vương Tử Quân ép Thích Phúc Lai nhận lỗi từ chức không còn là bí mật trong tỉnh Nam Giang, hôm nay lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ủy đến Lâm Hồ tâng bốc Thích Phúc Lai, người này lại chủ động áp sát Vương Tử Quân, ý nghĩa là gì không cần nói cũng biết.
Nhưng Chử Vận Phong chỉ trừng mắt nhìn để Thích Phúc Lai không làm quá mức là được. Anh nói xem, Vương Tử Quân cứ nắm chặt Thích Phúc Lai không tha, Chử Vận Phong sao có thể vui vẻ được? Cũng nên để cho Vương Tử Quân đụng đầu vào tường, dù sao thì sự kiện này lão cũng có ý kiến trái chiều với Vương Tử Quân.
Còn Hoắc Quang Lĩnh và Đào Nhất Hành ngồi một bên thì bày ra tư thái sự việc không liên quan đến mình. Diệp Thừa Dân không có biểu hiện gì, thế cho nên bọn họ cũng không phát biểu ý kiến.
Người khác không nói lời nào nhưng Lỗ Kính Tu là minh hữu thân mật của Vương Tử Quân, hắn không thể không nói. Khi hắn đang định mở miệng thì Vương Tử Quân đã lặng lẽ cười lên tiếng: - Thành tích phát triển kinh tế của thành phố Lâm Hồ là quá rõ ràng, bây giờ nên vứt bỏ những ngành sản xuất tổn hao nhiều năng lượng và thành phẩm thấp, chú trọng sản nghiệp công nghệ cao, như vậy mới là bước lựa chọn chính xác. Tôi còn chưa được tìm hiểu về tình huống vận hành kinh tế của thành phố Lâm Hồ, khi nào đào sâu xem xét mới có thể hiểu cho rõ được, nhưng tôi tin tưởng thành phố Lâm Hồ nếu cứ đi theo phương hướng như vậy, nấht định có thể siêu quần xuất chúng trong con nước lớn phát triển kinh tế vào tương lai.
Vương Tử Quân nói rất nhiệt tình, hắn cũng không quan tâm đến lời nói khiêu khích của Thích Phúc Lai. Dù sao thì người ta đang ở vào thời khắc huy hoàng, hắn dù thế nào cũng phải có vài phần tôn trọng.
Thích Phúc Lai cười ha hả nói: - Cám ơn trưởng phòng Vương đã có lời bình về kinh tế thành phố Lâm Hồ, có lời khẳng định của trưởng phòng Vương, sau này tôi nhất định sẽ tràn đầy tin tưởng vào quá trình phát triển của Lâm Hồ.
Hai chữ "sau này" được Thích Phúc Lai nói rất trịnh trọng, giống như muốn thông qua phương thức này để nhắc nhở Vương Tử Quân, Lâm Hồ là do Thích Phúc Lai hắn định đoạt, tương lai hắn cũng là người chỉ điểm giang sơn ở thành phố Lâm Hồ.
Tiếng cười lanh lảnh của Thích Phúc Lai làm cho bầu không khí trên xe có chút nhộn nhạo, nhưng khi thấy người khác không mở miệng thì hắn cũng phải dừng cười. Khi mà mọi người cảm thấy bầu không khí trên xe có chút xấu hổ, đoàn xe chợt chậm rãi dừng lại.
Vì chuẩn bị cho nghi thức khởi công lần này mà thành phố Lâm Hồ căn bản chuẩn bị cực kỳ tinh tế. Xe của nhóm người Vương Tử Quân trực tiếp lái vào khách sạn Lâm Hồ, cho các vị lãnh đạo tỉnh ủy vừa rồi di chuyển mệt mỏi có chút thời gian hồi phục.
Sau khi vừa rửa mặt xong thì Lỗ Kính Tu đi đến phòng của Vương Tử Quân, hắn khoát tay cho nhân viên khách sạn rời đi, sau đó trầm giọng nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, Thích Phúc Lai này quá không ra gì, nói như vậy có nghĩa là gì? Rõ ràng là đánh rắn dập đầu, ra tay ổn mạnh và hung ác, căn bản không nương tay nhân từ.
Lỗ Kính Tu đến đây rõ ràng là vì an ủi mình, Vương Tử Quân căn bản cười cười nói với Lỗ Kính Tu: - Miệng trên mặt anh ta, thế nên anh ta thích nói gì cũng chẳng cần quan tâm.
Lỗ Kính Tu nhìn gương mặt Vương Tử Quân rất tốt, hắn cũng không nói gì thêm. Sau khi hai người trao đổi với nhau vài vấn đề thì thời gian xuất phát đã đến. Khi đi đến bậc cầu thang thì Vương Tử Quân nói với Lỗ Kính Tu: - Hôm nay hai người chúng ta chỉ đến phối hợp diễn xuất, cần nhìn là được, không cần phải nói gì.
Lỗ Kính Tu khẽ gật đầu, hắn có chút nghi hoặc. Hắn thấy Vương Tử Quân chính là một vị lãnh đạo cực kỳ cao tay, thế nhưng đối phương dù sao cũng còn trẻ tuổi, không biết chải chuốt lông cánh của mình. Lúc này Vương Tử Quân nói những lời như vậy, không phải còn có chiêu gì chế địch nữa sao?
Lỗ Kính Tu căn bản cảm thấy rất khó hiểu, lúc này Vương Tử Quân sao còn chưa phát hiện ra tình cảnh Thích Phúc Lai đang chuẩn bị cười vào mặt mình? Thời gian cũng không còn nhiều cho Lỗ Kính Tu có thể tiếp tục suy nghĩ mông lung, hắn cùng Vương Tử Quân đi xuống đại sảnh khách sạn, hai bên dừng lại một phút chờ Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong sóng vai đi ra với vẻ mặt sáng láng, biểu hiện cực kỳ ăn ý.
Thích Phúc Lai là bí thư thị ủy Lâm Hồ, hắn căn bản bảo trì khoảng cách thích hợp với hai vị lãnh đạo, căn bản không bao giờ rời xa. Mặc dù hắn cúi đầu gập lưng, thế nhưng lại liên tục cười nói, vẻ mặt vui vẻ.
- Trưởng phòng Vương, mời ngài sang bên này. Người được sắp xếp chuyên làm bạn với Vương Tử Quân chính là trưởng phòng tổ chức thị ủy Lâm Hồ Vân Thương Chi. Người này liên tục nở nụ cười, động tác lại rất cung kính, thế nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác như qua loa cho xong.
Mọi người vẫn lên chiếc xe Toyota Coaster, xe chạy trên đường lớn của thành phố Lâm Hồ, đi đến nơi diễn ra nghi thức đặt nền móng cho hành lang kinh tế ở phía tây thành phố. Vì lộ tuyến đã được sắp xếp sẵn, thế cho nên đường xá đẹp đẽ ngăn nắp, căn bản là di chuyển rất nhanh.
Từ bên ngoài nhìn vào thấy khung cảnh nơi diễn ra nghi thức đặt nền móng cực kỳ đẹp đẽ, cờ màu tung bay, có hàng trăm cái khinh khí cầu màu đỏ thẫm, bên trên khinh khí cầu có hàng trăm biểu ngữ giống như những hàng ruy băng đẹp đẽ đang vui vẻ múa lượn trên bầu trời.
- Công ty Điện Tử Thần Trí nhiệt liệt chúc mừng lễ khởi công hành lang kinh tế Lâm Hồ Ngân Bằng!
- Khu công nghệ Chế Thần nhiệt liệt chúc mừng lễ khởi công thành công thắng lợi.
- Công ty điện tử Hướng Vân chúc mừng lễ khởi công hành lang kinh tế... Vương Tử Quân nhìn những dòng biểu ngữ chúc mừng của các xí nghiệp nổi tiếng mà không khỏi lau mắt nhìn với Thích Phúc Lai. Những công ty xí nghiệp kia không phải nhỏ, cũng không phải nói một hai câu là đến tham gia cho được.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 1937: Mở rộng xúc tiến phát triển (2)
9.1/10 từ 48 lượt.