Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn

Chương 2

Tối hôm đó, Đào Trĩ đưa tay chạm vào tuyến thể chưa ph*t d*c hoàn toàn của mình đang sưng đỏ. Nó vừa được An Khả tiêm tin tức tố của một Omega cấp S nào đó vào.

Tin tức tố mô phỏng mùi của Omega cấp S khi ph*t t*nh, nhưng chỉ là tiêm vào nên cơ thể sẽ chuyển hóa rất nhanh, sau đêm nay mùi sẽ tan biến hoàn toàn.

An Khả nhét vào tay cậu một lọ thuốc không rõ nguồn gốc, trịnh trọng nói: “Đây chính là thuốc tao lấy trộm từ trong phòng thí nghiệm về, nó khiến khứu giác của Alpha nhạy cảm đến mức ngửi được mùi tin tức được tiêm vào người mày. Còn có thể khiến anh ta mất lý trí tạm thời. Mày phải tranh thủ thời gian đó dụ dỗ anh ta cắn mày.”

Nghĩ nghĩ một chút, An Khả lại tiếp tục nói trọng tâm: “Nhưng mày tuyệt đối không được đụng vào nó, thuốc chỉ được dùng cho Alpha, đối với Beta có hại.”

Đào Trĩ nắm chặt lọ thuốc nhỏ trong tay. Cho dù chỉ là một chút hy vọng có thể ở lại tinh cầu, cậu nhật định sẽ không bỏ qua. Không vào hang sói sao bắt được sói con, chỉ cần một cái đánh dấu tạm thời là đủ rồi.

Ngoài những ngày nghỉ, hầu như Ivan luôn ở trong ký túc xá của Học viện Quân sự Hoàng gia, nhưng ký túc xá của anh là một biệt thự. Xung quanh có rất nhiều vệ binh đi tuần để giám sát an ninh, còn có một vài vệ binh canh giữ cửa.

Lòng bàn tay Đào Trĩ đổ mồ hôi, cậu chợt nhận ra việc mình bỏ lọ thuốc kia vào túi là quá mạo hiểm, nhưng ngay lúc cậu chuẩn bị thay đổi chỗ giấu thuốc thì một vệ binh đã phát hiện ra cậu, hô lớn một câu: “Lén lút ở bên đó làm gì?”

Đào Trĩ bị mấy vệ binh áp giải từ bồn hoa ra cửa, cậu nuốt nước bọt, nói: “Tôi có việc tìm điện hạ.” 

Nói xong, còn lấy chiếc nhẫn Ivan đã đưa cho mình đưa ra.

Vệ binh thấy chiếc nhẫn liền thả người xuống, sau đó đưa tay ra muốn khám xét người.

Mồ hôi lạnh chảy lấm tấm trên trán Đào Trĩ. Cậu kịp nhìn thấy đèn đỏ của camera giám sát nhấp nháy, cái khó ló cái khôn, cậu hướng về phía camera giám sát gọi: “Điện hạ…”

Ivan đã thấy cậu qua camera giám sát ở cửa từ lâu, khi Đào Trĩ ngẩng mặt lên nhìn vào camera một cách đáng thương, trái tim anh nhảy lên một nhịp.

Anh nói vào micro: “Cho cậu ấy vào.”

Người vệ binh đang định lục soát túi của Đào Trĩ nghe thấy mệnh lệnh đành phải bỏ cuộc, mở cửa cho người vào trong.

Đào Trĩ thở phào nhẹ nhõm, hai chân mềm nhũn.

Khi cửa biệt thự mở ra, Ivan chỉ mặc một bộ đồ ngủ, mái tóc vàng dài óng xõa trên vai, đuôi tóc ướt đẫm dính vào má, làm tăng thêm chút mềm mại cho khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn vốn có của anh.

Đào Trĩ chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ của Ivan khi không mặc đồng phục, nháy mắt có chút thất thần. Đến khi tỉnh táo lại thì phát hiện Ivan cũng đang nhìn chằm chằm mình, giống như không hiểu tại sao cậu lại ngây ngốc đứng ở cửa.

“Vào trước đã.” Ivan nghiêng người, quay đầu rót một ly nước cho Đào Trĩ và mình.

Anh không thích có người hầu bên cạnh làm gián đoạn nhịp sống của mình, vì vậy những việc sinh hoạt hàng ngày đều tự làm.

“Ồ, cảm ơn, đúng lúc tôi cũng đang khát nước.” Đào Trĩ lơ đãng nói. Sau khi thay dép lê, cậu suy nghĩ làm sao để sử dụng lọ thuốc này, trước mặt cậu có hai cái ly giống hệt nhau.

Lúc này, Ivan đang đi cất chiếc bình nước vào bếp. Đào Trĩ nhân lúc anh đang đưa lưng về phía mình, nhanh chóng mở bình ra đổ lọ thuốc vào một trong hai chiếc ly.

Ivan đòi hỏi hiệu quả công việc rất cao, đáng lẽ trong vòng ba phút kể từ khi vào trong đã phải đi thẳng vào vấn đề chính. Hỏi Đào Trĩ có muốn làm hoa tiêu của mình hay không.

Nhưng cuối cùng anh vẫn có chuyện canh cánh trong lòng, quyết định giải quyết nó trước nên mở miệng hỏi: “Cậu với Omega kia có quan hệ gì? Người yêu?”

Nói xong thì quay người lại nhìn Đào Trĩ.

Cái quay người này khiến Đào Trĩ giật mình sợ tới mức tay run lẩy bẩy, đổ cả lọ thuốc vào trong ly nước, cậu cố gắng nắm chặt chiếc lọ nhỏ rỗng trong tay, kết quả trượt tay làm chiếc lọ rỗng rơi xuống thảm.

Cũng may dưới sàn trải thảm mềm, phía trước có một cái bàn che lại, nếu không tiếng chai thủy tinh nhất định sẽ thu hút sự chú ý của Ivan.

Thấy cậu không trả lời, Ivan càng cau mày chặt hơn, không nhịn được đi về phía cậu. Đào Trĩ nghe thấy tiếng bước chân, nhanh chóng ngồi xổm xuống, giả vờ buộc dây giày*, giấu cái lọ đi: “Chúng tôi chỉ là bạn bè thôi.”

*Bug nhóe, rõ ràng trước đó thay dép rồi, mà tui ko biết nên thay vào là cái gì cho hợp lý nên để nguyên 

Nghe được câu trả lời này, sự nôn nóng trong lòng Ivan lập tức dịu đi rất nhiều, anh đẩy ly nước về phía trước Đào Trĩ.

Đào Trĩ ngẩng đầu lên, ngây ngốc nhìn chiếc ly trước mặt, chiếc cốc nào đã bị bỏ thuốc?

Ivan uống hết ly nước còn lại, thấy Đào Trĩ ngơ ngác hết nhìn mình lại nhìn ly nước, có chút khó hiểu, nói: “Cậu nói khát nước mà?”

Đào Trĩ sợ anh ta phát hiện điều kỳ lạ, liền vội vàng cầm ly lên uống, nhưng chỉ dám nhấp một ngụm nhỏ.

Sau khi uống xong, cậu cẩn thận nhìn Ivan, thấy vẻ mặt anh vẫn như bình thường, ngược lại bản thân mình thì cả cơ thể nóng bừng, thấy thân ảnh Ivan trước mặt chồng chồng xếp xếp, từng lớp này lên lớp khác.

“Cậu khó chịu à?” Ivan thấy cơ thể cậu lung la lung lay, cảm thấy có gì đó không đúng liền hỏi.

Khứu giác của Đào Trĩ còn nhạy bén hơn bình thường, cậu còn ngửi thấy một mùi thơm trong không khí, nó phát ra từ cơ thể của Ivan. Sau đó cậu mới nhận ra đây là phản ứng của lọ thuốc kia, mùi thơm cậu ngửi thấy chính là tin tức tố Alpha của Ivan.

Cậu đã làm Beta được mười tám năm, lần đầu tiên có thể ngửi thấy mùi tin tức tố của Alpha, mùi trầm hương có hormone nam giới này thu hút lôi kéo cậu, khiến chân cậu mềm nhũn như bún.

“Đào Trĩ?”

Hầu kết của Ivan vô thức nhấp nhô, anh chưa bao giờ thấy Đào Trĩ như thế này. Hai má đỏ bừng, đôi mắt bao phủ hơi nước mờ mịt nhìn anh, rõ ràng cậu không thể ngửi được mùi tin tức tố, hô hấp lại hỗn loạn, toàn thân nóng bừng, cả khuôn mặt như bốc cháy.

Đào Trĩ lắc đầu, cố gắng để giữ bản thân tỉnh táo, nhưng loại thuốc này dường như biến cậu thành một Omega trong kỳ ph*t t*nh. Nỗ lực tìm kiếm sự an ủi từ tin tức tố của Alpha, cậu gần như quên mất đáng nhẽ hai người phải giữ khoảng cách an toàn, theo bản năng nghiêng người về phía Ivan.

Vốn dĩ theo kế hoạch, Ivan mới là người mất lý trí.

Đào Trĩ cảm thấy khắp người khó chịu vô cùng, cậu nắm lấy tay Ivan hướng nó về phía cơ thể mình, gần như khóc nấc lên, cậu bê đá đập vào chân mình rồi, huhu….

 “Khó chịu quá, giúp tôi một chút…. cắn một cái đánh dấu tạm thời.”

Trước khi mất đi lý trí, cậu chỉ thấy mình d*ng h** ch*n ra ngồi trên dùi Ivan, cảm thấy cả cơ thể anh cứng ngắc lại.

Ivan đặt tay lên vai Đào Trĩ, cố gắng đẩy cậu ra: “Đào Trĩ, cậu muốn làm?”

“Tôi… em muốn kết hôn với ngài…” Đào Trĩ trả lời theo bản năng, đầu óc mơ mơ màng màng

“Hả?” Ivan tưởng mình nghe nhầm.

Cậu ấy muốn kết hôn với mình?… Bộ xử lý trung tâm của Ivan lập tức đứng máy, mất một lúc lâu mới tiêu hóa được lượng thông tin khổng lồ này.

Chẳng nhẽ cậu ấy đến đây tim mình vào lúc đêm muộn để làm việc này? Ban đầu anh còn nghĩ Đào Trĩ khác với đám người luôn muốn tìm cách để được gả vào hoàng thất. Coi anh như một người đồng đội ăn ý, không ngờ Đào Trĩ cũng muốn bò lên giường anh. Đúng là một Beta ti tiện đáng khinh.

Tuy đã biết mục đích của đối phương không sạch sẽ, nhưng phản ứng đầu tiên của anh không giống như bình thường, nếu là người khác anh đã quăng thẳng ra khỏi cửa rồi, nhưng anh không làm thế với Đào Trĩ, thậm chí còn nghĩ nếu đẩy cậu ra không may làm cậu bị thương thì sao?

Kể từ lần hợp tác trước đó, anh đều bị Beta này chơi đùa, làm ra những hành động khác thường. Trận tự cuộc sống trước đây cũng bị đảo lộn tất cả. Anh sẽ cảm thấy khó chịu, buồn bực khi phát hiện trên người Beta này có mùi tin tức tố của người khác.

Đào Trĩ khó chịu đến phát điên, liền nhích người l**m vành tai Ivan lấy lòng: “Làm ơn…”

Ngay sau đó, vụng về dán môi mình vào môi anh.

Tai của Ivan nóng đến mức muốn tan ra. Đây là lần đầu tiên anh có cảm giác như vậy, anh bị Đào Trĩ hôn! Đầu lưỡi của cậu vụng cạy mở hàm răng của anh ra sau đó xông vào trong khuấy đảo.

Lại giống như một chút cún con r*n r*, đem cơ thể mình cọ tới cọ lui trên cơ thể anh.

Đào Trĩ thấy người ở dưới cơ thể mình không có động tĩnh gì, không chịu đựng được. Tác dụng của lọ thuốc nhỏ không phải nói chơi, bây giờ cậu hận không thể ăn tươi nuốt sống người dưới thân.

Càng ngày càng cảm thấy hôn môi không đủ thỏa mãn, cậu dứt khoát không hôn môi nữa, di chuyển đôi môi của mình một đường xuống cằm, hé môi m*t nhẹ hầu kết của anh, sau đó dừng nụ hôn ở tuyến thể nóng bỏng sau gáy anh. Như nhận ra được điều gì đó, cậu nuốt nước bọt, nhẹ nhàng l**m tuyến thể Alpha của anh.

Toàn thân Ivan vừa thả lỏng đột nhiên căng cứng trở lại.

Tuyến thể của Alpha không thể tùy tiện l**m hoặc cắn. Nó giống như việc khiêu khích lãnh thổ của nam giới, những kẻ thiếu hiểu biết sẽ phải đối mặt với một cuộc phản công dữ dội.

(Ngô Tất Tố)

Trong căn phòng bừa bộn, khắp người Đào Trĩ chi chít những mảng xanh tím khó nói, nhưng cậu đã được thay một bộ quần áo sạch sẽ, quần áo trước đó của cậu đã bị xé toạc thành những mảnh vải vụn, vứt la liệt trên mặt đất.

Khi tỉnh lại, đầu óc cậu vẫn còn choáng váng, toàn thân đau nhức như thể vừa chạy cả ngàn mét, không chỉ có cảm giác đau xé rách ở dưới thắt lưng và bụng, mà tuyến thể sau gáy cũng sưng tấy khó nói thành lời…

Cậu mở to mắt,  sau khi thích ứng được với ánh sáng trong phòng, liền thấy Ivan quần áo chỉnh tề ngồi ở mép giường nhìn mình không chớp mắt với khuôn mặt nghiêm túc cực kỳ.

Đào Trĩ bị dáng vẻ vô cảm và suy tư của Ivan làm cho sợ hãi tỉnh táo hoàn toàn. Cảm giác như anh đang cân nhắc giữa việc nên lột da cậu hấp chín hay chiên trên chảo.

Đào Trĩ nhớ rõ hình ảnh cuối cùng trước khi mất đi ý thức là toàn thân mình nóng bừng chạy đến ngồi trên người Ivan, hô to muốn kết hôn với anh.

Một Beta cưỡng h**p vị thái tử cao cao tại thượng trong trạng thái tỉnh táo hoàn toàn.

Ý định ban đầu của cậu chỉ là khiến anh không tự chủ mà đánh dấu tạm thời mình, cuối cùng lại dâng cả cơ thể mình vào miệng sói.

“Điện hạ, đêm qua…”

Giọng Đào Trĩ khàn khàn, cậu suy nghĩ hồi lâu vẫn không biết lấy cớ gì cho sự việc đêm qua, nếu như nói thứ cậu uống vốn dĩ dành cho Ivan, vậy thì giây tiếp theo cậu sẽ bị xích đến biên giới của đế quốc để chuộc tội.

Bây giờ cậu nhất định phải nghĩ ra được một lý do chính đáng nào đó…

Nhưng…làm đếch có lý do gì để giải thích cho việc một người đàn ông đỏ mặt ngồi lên đùi một người đàn ông khác, hò hét muốn kết hôn với người ta chứ?

Đào Trĩ còn chưa nghĩ ra lý do thì Ivan đã nói: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu.”

Kể từ khoảng khắc Ivan bị l**m tuyến thể đến giờ đã tròn một ngày. Khi chiếc lưỡi ấm nóng trơn trượt đó nhẹ nhàng chạm vào tuyến thể của anh, sợi dây lý trí lập tức đứt phựt. Sau khi lấy lại được ý thức, anh đã cưỡng chế đánh dấu đối phương. Mùi tin tức tố của Omega lập tức tràn ra khắp phòng, hòa vào làm một với tin tức tố của Alpha.

Khi đó Đào Trĩ ôm chặt lấy anh, đau đớn bật khóc nức nở. Giây phút nhìn khuôn mặt thanh tú đỏ bừng đang khóc thút thít, đầu óc vốn dĩ đang tỉnh táo lại không thể điều khiển thân thể nghe lời được….

Cơ thể anh cực kỳ hưng phấn, mặc dù lý trí mách bảo không thể làm, nhưng cuối cùng, anh mất khống chế đến mức suýt nữa đã tạo thành liên kết với cậu.

Dù biết thủ đoạn của đối phương rất hèn hạ, nhưng với tư cách là Alpha cấp S của hoàng thất, có sức mạnh tinh thần áp đảo tuyệt đối và tính tự chủ kiêu ngạo. Anh lại dễ dàng bị Đào Trĩ khiêu khích đến mức thiếu chút đã tạo thành liên kết.

“Hả?” Đào Trĩ bối rối, cậu không ngờ đối phương lại có phản ứng như vậy.

Khi bạn đang giải một đề toán hóc búa, giáo viên nói với bạn công thức đã sai rồi. Nhưng kết quả lại đúng và bạn được điểm tối đa. Nói đi, bạn sẽ cảm thấy như thế nào???


Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn Truyện Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn Story Chương 2
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...