Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn

Chương 16

Đào Trĩ nghe thấy ba chữ “kỳ dịch cảm” thì vô thức chạm vào tuyến thể teo quắt phía sau gáy, như thể có một vết đau âm ỉ, nơi đó cách đây không lâu mới bị Ivan đánh dấu qua, hiện tại dấu vết đã mờ.

Lần trước chỉ đánh dấu qua loa, nhưng lần này là kỳ dịch cảm, nếu như trong quá trình đánh dấu không thể phóng ra tin tức tố, Ivan nhất định sẽ nghi ngờ.

“Kỳ dịch cảm của tôi có lẽ hơi… bất thường.” Ivan ái ngại khi nói điều đó, môi mỏng mím lại: “Tôi sẽ cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân.”

Đào Trĩ nghe vậy thì sững sờ, vẻ mặt muốn nói gì đó rồi lại thôi, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Là so với bình thường tốt hơn hay tệ hơn?”

Cậu đã từng đọc qua tài liệu, kỳ dịch cảm của mỗi Alpha đều khác nhau. Có người trong kỳ dịch cảm sẽ nhạy cảm và dễ xúc động, Đào Trĩ rất tò mò, thường ngày tâm trạng của Ivan không tính là lớn, không biết bộ dạng kỳ dịch cảm sẽ như thế nào.

Lỗ tai Ivan đỏ bừng, không muốn trả lời.

Đào Trĩ thấy anh như vậy, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, không nhịn được tiếp tục hỏi. Kết quả lúc này chuông huấn luyện vang lên, Ivan đành phải rời đi.

Đào Trĩ cuối cùng cũng không hỏi, kỳ thật trong lòng cậu có chút lo lắng, cho dù bộ dáng trong kỳ dịch cảm của Ivan như thế nào, chắc chắn một beta như cậu đều lành ít dữ nhiều.

Cậu tranh thủ buổi chiều gọi cho An Khả, lấy tin tức tố Omega từ tay cậu ta, mỗi ngày trước khi kỳ dịch cảm của Ivan bắt đầu đều tiêm tin tức tố Omega vào tuyến thể.

Việc huấn luyện vẫn được diễn ra như thường ngày, nhưng ngày hôm sau Ivan không xuất hiện ở căn cứ huấn luyện nữa. Một số nhân viên hậu cần đeo khẩu trang đến tìm cậu, lật xem thông tin đăng ký kết hôn của sinh viên, nhìn mục giới tính ghi ‘phân hóa lần hai omega’ hỏi: “Ngài là bạn đời của thái tử Ivan?”

“Là tôi.” Đào Trĩ chạm vào tuyến hơi nóng của mình.

“Trước đây ngài đã có kinh nghiệm gì trong việc xoa dịu kỳ dịch cảm của bạn đời chưa?” Nhân viên hậu cần đánh dấu lên bảng thông tin.

Đào Trĩ lắc đầu.

Nhân viên hậu cần thấy thế thì sắc mặt có chút nghiêm nghị: “Bình thường có thể phóng ra bao nhiêu tin tức tố?”

Đào Trĩ chột dạ nói: “Có lẽ… không nhiều?”

Một người không có kinh nghiệm trải qua kỳ dịch cảm, khả năng phóng thích tin tức tố cũng không cao. Rốt cuộc làm thế nào có thể kết hôn với một Alpha cấp S? Các nhân viên hậu cần nhìn nhau, không tìm ra chút manh mối nào.

Vì sự an toàn của các sinh viên ở căn cứ, họ đưa một hộp thuốc an thần cho Đào Trĩ: “Nếu alpha có dấu hiệu nóng nảy, ngài có thể dùng hộp thuốc an thần này để xoa dịu cảm xúc.”

“Alpha tiêu tốn rất nhiều năng lượng, ý thức lãnh thổ rất mãnh liệt, cho nên trong khoảng thời gian này, đồ ăn chỉ có thể dựa vào lượng lương thực dự trữ mà ngài mang vào.”

Nhân viên hậu cần đưa một hộp đồ dùng cho cậu, sau đó lại dặn dò một hồi rồi mới đưa Đào Trĩ vào khu cách ly của Alpha.

Vừa ra khỏi cổng sân huấn luyện, Bối Duy đã chặn cậu lại.

“Tôi và học viên Đào có chuyện muốn nói.” Nhân viên hậu cần thấy đối phương là huấn luyện viên, tự giác tránh sang một bên.

“Chuyện gì?” Đào Trĩ ôm hộp đồ dùng, khó khăn ngẩng đầu nhìn Bối Duy,

Bồi Duy đưa cho cậu hai tấm vé tàu bay giữa các tinh cầu, thấy Đào Trĩ đang ôm một hộp đồ lớn thì nhét thẳng hai tấm vé vào túi áo đồng phục của cậu: “Vé tàu bay của cậu và bà cậu, thời gian bay là đêm ngày thi đấu.”

Hắn nói xong, nhìn tài liệu trong tay Đào Trĩ, ánh mắt lộ ra một tia đồng cảm: “Để một Alpha phải chịu đựng kỳ dịch cảm của Alpha cấp S, Đào Trĩ, cậu thật tội nghiệp.”

Đào Trĩ nghe vậy thì lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, hôm nay mọi người đều có thái độ như vậy với cậu.

“Tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu, đừng bao giờ để Ivan tạo thành liên kết, nếu không…”

Bối Duy thần bí nói nửa vời, ánh mắt thâm ý, đưa đồ xong liền rời đi, Đào Trĩ đi theo nhân viên hậu cần, trong lòng cảm thấy bồn chồn không dứt.

“Đến rồi.” Nhân viên hậu cần dừng lại. Họ không thể đến gần hơn vì có mùi tin tức tố nồng đậm.

Nghe vậy, Đào Trĩ siết chặt chiếc hộp trong tay, đi theo chỉ dẫn của nhân viên hậu cần vào một căn phòng, bên trong tối om, cửa đóng chặt, không khí có chút âm u, trên bàn ăn có mấy túi đồ ăn đóng hộp.

“…Điện hạ.”

Đào Trĩ vừa bước vào, chân sau bị một nguồn sức mạnh hung bạo kéo cậu ngã nhào xuống đất, hộp đồ dùng lập tức rơi xuống đất, đồ đạc bên trong vương vãi khắp nơi.

Toàn thân Ivan nóng bừng, ôm chặt lấy cậu, hơi thở dồn dập.

“Đào Trĩ… Đào Trĩ… Đào Trĩ…”

Giọng nói của anh trầm khàn, như thể đã nhiều ngày không chạm vào một giọt nước nào. Anh liên tục gọi tên cậu. Mái tóc vàng xõa ngang cổ, Ivan háo hức vùi mặt vào cổ Đào Trĩ ngửi mùi hương trên người cậu, sau đó dễ như trở bàn tay lật Đào Trĩ lại, đè cậu từ phía sau.

Động tác thô bạo làm cậu đau đớn, Đào Trĩ rên lên một tiếng, lần đầu tiên bị áp chế từ phía sau khiến cậu hoảng loạn, đây không giống với đêm đó cậu chủ động quyến rũ anh, bây giờ cậu đang phải đối mặt với một con dã thú. Cổ họng cậu phát ra tiếng phản kháng yếu ớt, cậu giãy giụa: “Không muốn… điện hạ….từ từ….đau quá!”

Hai tấm vé tàu bay rơi ra khỏi túi đồng phục khi cậu vùng vẫy.

Nhận ra giọng của Đào Trĩ, động tác của Ivan dừng lại, giống như khôi phục lại sự tỉnh táo trong chốc lát, nhưng vẫn nóng lòng muốn ngửi mùi hương của, anh vỗ vỗ mạnh vào đầu mình, hầu kết nhấp nhô, khó khăn chống tay rời khỏi cơ thể Đào Trĩ, sau đó lấy từ đâu ra một chiếc còng tay đưa cho cậu, khàn giọng nói: “Giúp tôi.”

Đào Trĩ như vừa thoát chết sau trận thảm họa, cậu nhận lấy còng tay Ivan đưa, sau đó cẩn thận trói người vào đầu giường.

Ivan dựa vào mép giường, lồng ngực phập phồng kịch liệt, mượn ánh sáng yếu ớt trong phòng, anh chú ý đến hai tấm vé trên mặt đất: “Đây là…cái gì?”

Đào Trĩ nghe vậy cúi đầu, trong lòng giật thót mình, tranh thủ thời gian nhặt đồ nhét vào trong túi quần, sau đó c** q**n áo đồng phục ra gấp gọn gàng, qua loa giải thích: “An Khả nhờ em mua hai vé tàu bay cho cậu ấy và Tuấn Hạo ra ngoài chơi.”

Mặc dù Ivan đang không tỉnh táo lắm, nhưng trong tiềm thức vẫn cảm thấy có gì đó không ổn: “An Khả và Tuấn Hạo?”

Đào Trĩ nuốt nước miếng, không phải nói alpha trong kỳ dịch cảm không có lý trí à? Vậy sao Ivan vẫn có thể đặt nghi vấn với cậu?

Khi Ivan chuẩn bị hỏi tiếp, cậu dốc toàn lực, d*ng ch*n ra ngồi lên đùi Ivan, khuôn mặt không kìm được nóng bừng, cậu run rẩy kéo tay Ivan đặt lên chiếc bụng mềm mại của mình, ghé sát vào vai Ivan thầm thì: “Điện hạ…em muốn có một đứa con.”

Hơi thở của Ivan lập tức nặng nề hơn, nào có tâm tư để ý đến mấy tấm vé kia nữa, theo bản năng muốn đè lên người Đào Trĩ một lần nữa, hơi dùng sức một chút “lạch cạch”, chiếc còng tay đã đứt gãy.

Trong đầu Đào Trĩ chỉ có hai chữ: Xong rồi.

Ivan bị cậu khiêu khích đến mức hoàn toàn mất hết lý trí.

Đào Trĩ gieo gió gặt bão, không ngừng r*n r*. 

Ivan cắn vào tuyến thể của cậu, khàn giọng nói: “Tôi muốn tạo thành liên kết.”

“Đừng…”

Đào Trĩ không thể nói được một lời, bị anh cưỡng chế hôn môi.

Thành kết.

Bọn họ sẽ bị buộc chặt một chỗ cả đời.


Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn Truyện Beta Lừa Hôn Rồi Ôm Con Bỏ Trốn Story Chương 16
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...