Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi

Chương 3: Gặp người không tốt

78@-

Vì đã trở thành bạn trai bạn gái, lại thêm thời gian hôm nay còn rất dài, tất nhiên là phải tiếp tục hẹn hò rồi.


Là một người luôn nghiêm túc với mọi việc, Bùi Thừa An đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi xem mắt từ trước. Quy trình hẹn hò này cũng không phải để một mình anh hoàn thành, vì anh không giỏi giao tiếp với con gái, cũng không biết các cô gái thích gì hay sau khi ăn xong thì nên làm gì, vì vậy hôm qua anh đã nhờ một đàn anh có cuộc sống hôn nhân viên mãn và con cái đầy đủ tư vấn kinh nghiệm.


Kế hoạch tiếp theo là đi xem phim.


Khi anh đề xuất ý tưởng này, Hạ Trăn hỏi lại anh: “Anh rất thích xem phim sao?”


Bùi Thừa An đáp: “Cũng không hẳn là thích, nếu là phim chính thống về lịch sử hay phim về các danh nhân thì tôi sẽ xem, vì có thể học hỏi được nhiều điều.”


Anh thấy Hạ Trăn hơi ngẩn ra, vì thế lại bổ sung thêm: “Ừm, những phim được chuyển thể từ tác phẩm kinh điển cũng xem qua vài bộ, chẳng hạn như “Chiến tranh và hoà bình”, “Bá tước Monte Cristo”...” Anh dừng lại, không nói thêm nữa.


Hạ Trăn bật cười: “Vậy chắc anh cũng thích xem phim tài liệu đúng không?”


Bùi Thừa An gật đầu khẳng định.


Anh không rõ thái độ của Hạ Trăn đối với sở thích của mình, rất nhiều người nhận xét anh là một người “nhạt nhẽo”, thật ra anh thấy phim tài liệu rất thú vị, nhưng anh cũng biết không phải ai cũng nghĩ vậy. Không ngờ Hạ Trăn lại mỉm cười rạng rỡ nói: “Vậy thì chúng ta đi xem phim thôi.”


“Được, lát nữa xem gì thì em quyết định.”


Hai người cùng đến bãi đỗ xe, Bùi Thừa An mở cửa xe, lịch sự che tay ở phần khung trên cửa khi Hạ Trăn cúi người ngồi vào.


Đúng là chu đáo, nhưng đối với Hạ Trăn mà nói, lại hơi quá chu đáo. Trong nhóm bạn bè của cô, không ai giống anh cả.


Thật ra đây cũng là một điều tốt. Bùi Thừa An hoàn toàn khác cô, giữa hai người chắc chắn sẽ có nhiều điểm không hợp, vậy khiến anh chịu không nổi cô nữa cũng trở nên dễ dàng.


Hừ, chẳng phải anh muốn xem phim sao? Chẳng phải anh thích những thứ nghiêm túc và thực tế như phim tài liệu sao? Dạo gần đây vừa có một bộ phim bị chê thảm hại vì thiếu logic, không có chiều sâu và cũng chẳng hề hài hước đang khiến vô số người chê bai không tiếc lời sao? Đi xem bộ phim đó là được.



Khi Bùi Thừa An ngồi vào ghế lái, Hạ Trăn quay đầu nhìn anh nói: “Nghe nói gần đây có một bộ phim khá hot, tên là “Gặp người không tốt”...”


Câu nói của Hạ Trăn bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại, là của Bùi Thừa An. Cô ngừng lại, ra hiệu anh nghe máy trước, Bùi Thừa An xin lỗi rồi lấy chiếc điện thoại ra ấn nghe. Đúng vậy, là một chiếc điện thoại nút bấm đã lỗi thời, mặc dù chiếc điện thoại này từng rất hot vào những năm đó, nhưng nó không phải smart phone. Bây giờ còn mấy ai dùng loại điện thoại này nữa, Hạ Trăn chỉ biết ông nội cô vẫn đang dùng, ừ, giờ thì biết thêm một người nữa.


Hạ Trăn nghĩ thầm trong lòng không biết Bùi Thừa An là một người đàn ông như thế nào, nhưng chưa nghĩ ra kết quả thì Bùi Thừa An đã cúp máy.


Sắc mặt anh trầm xuống, mang theo vẻ áy náy nói với Hạ Trăn: “Thầy hướng dẫn của anh bị trúng gió, phải nhập viện, thầy ấy không có người thân bên cạnh, anh cần phải đến bệnh viện ngay, hôm nay…”


“Vậy anh mau đi đi, phim để hôm khác xem cũng được.” Hạ Trăn không bận tâm lắm, thực ra là vì cô không muốn đi xem phim với anh, cô cần phải lập lại kế hoạch khác.


Bùi Thừa An mím nhẹ môi: “Ừm, anh sẽ đưa em về nhà trước, hoặc nếu em muốn đến chỗ nào khác, anh cũng có thể đưa em qua đó.” Đã nói là đi xem phim, bây giờ bỗng nhiên lại không đi nữa, cảm giác như vừa bỏ rơi cô khiến anh có chút tội lỗi.


Hạ Trăn không biết được suy nghĩ của anh, nếu biết cô sẽ đáp: “Anh nghĩ nhiều rồi.”


“Em tự về được mà, anh bận thì đi nhanh đi, chăm sóc ông cụ cho tốt.” Cô chỉ mong sớm được tách khỏi anh, vì anh ở bên cạnh khiến cô khó suy nghĩ thấu đáo.


“Thầy của anh năm nay 55 tuổi.”


Anh đang nói với cô là thầy giáo của anh không phải người già, chỉ là trung niên thôi? Được rồi...


Nhưng đúng lúc này, cổ tay cô bị giữ lại, Hạ Trăn ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn về phía bàn tay đẹp đẽ đang nắm lấy tay cô, Hạ Trăn cảm thấy rất kỳ lạ, dù cách một lớp áo khoác, cô vẫn cảm thấy không thoải mái. Bình thường cô với đám bạn như Tiết Thần hay khoác vai nắm tay nhau rất tự nhiên cơ mà! Có lẽ vì hôm nay cô đã diễn quá lâu, cho nên đã thành thói quen.


Ảnh hưởng của một người thật đáng sợ, một người thích chạy nhảy như cô, phải tránh xa người như Bùi Thừa An mới ổn.


Thế nhưng Bùi Thừa An kiên quyết muốn đưa cô về, còn nói rằng hiện tại có một người bạn học cũ khác cũng ở đó, cô đành gật đầu miễn cưỡng.


Dù sao thì trước khi chia tay cũng chẳng tránh được anh. Vì để sau này mãi mãi không gặp lại, bây giờ nhẫn nhịn một chút cũng được. Hạ Trăn tự an ủi bản thân như vậy.


Sau khi thắt dây an toàn, Bùi Thừa An khởi động xe, sau đó Hạ Trăn chủ động nói địa chỉ khu dân cư nhà mình, quen thói như khi đi taxi.



Hạ Trăn hiểu ra, cô nhớ mang máng bà Điền từng nói có quen mẹ của Bùi Thừa An khi cùng nhau khiêu vũ, hai người có sở thích tương đồng, trò chuyện rất ăn ý, khi biết cả hai nhà đều có đứa con ngốc chẳng để tâm đến chuyện tình yêu, quyết định đồng lòng muốn tác hợp.


Mà khiêu vũ, không phải là nhảy quảng TSo, những người có thể cùng nhảy quảng trường với nhau, chẳng phải đều sống quanh đây sao.


Bùi Thừa An lái xe rất ổn định, không lộ ra chút cảm xúc nóng nảy nào, tốc độ xe cũng không hề nhanh lên.


Khi tới siêu thị lớn bên ngoài khu nhà, Hạ Trăn bảo Bùi Thừa An dừng xe, nói mình muốn mua ít đồ, cô không muốn để anh biết chính xác địa chỉ nhà mình.


Sau khi Bùi Thừa An rời đi, Hạ Trăn mua một túi lớn đầy đồ ăn vặt rồi mới về nhà.


"Về nhanh thế? Lại còn mua nhiều đồ ăn vặt thế này?" Vừa bước vào cửa, nữ hoàng trong nhà đã bật chế độ thẩm vấn với Hạ Trăn. Bà cau mày, vẻ mặt không vui, rồi đưa ra kết luận: "Phải chăng là buổi xem mắt thất bại rồi?" Thật ra bà cũng chẳng ôm hy vọng gì lớn, vì bà hiểu rõ con gái mình, lần này chẳng qua chỉ là ứng phó tạm thời mà thôi. Dẫu vậy, bà vẫn giữ chút tâm lý may rủi mà để con gái đi, biết đâu cả hai nhìn vừa mắt nhau thì sao? Duyên phận khó nói lắm.


Nhưng thực tế vẫn luôn tàn nhẫn, bà Điền chán nản thở dài.


"Ôi ôi ôi! Khả năng tưởng tượng của quý bà Điền ngày càng phong phú đó, có phải mẹ còn nghĩ luôn cả cảnh con gái mẹ sống cảnh cô đơn khổ cực lúc về già nữa rồi không?" Hạ Trăn đặt đồ ăn vặt lên bàn trà, ném túi xách vào góc sofa, sau đó thả mình xuống ghế sofa.


Điền Tuyết Phương trừng mắt lườm Hạ Trăn một cái: "Không đứng đắn còn chưa tính, đằng này còn chẳng nghiêm túc, con như vậy, người ta không ưng con cũng chẳng lạ gì."


Nhiều người thường cảm thấy áp lực vì cha mẹ quá quan tâm hoặc quá yêu thương, nhưng Hạ Trăn chưa bao giờ cảm thấy như vậy.


"Hầy, nhưng hôm nay xảy ra một chuyện lạ lắm mẹ." Hạ Trăn nhướng mày, chu môi thở dài ai oán. Cô lấy ra một gói khoai tây chiên, thành thạo xé ra, sau đó ngả người ra sau ghế sofa, dáng vẻ thoải mái hoàn toàn khác với ban nãy.


Hai giây sau, bà Điền từ không dám tin đến chắc chắn là mình không nghe nhầm, kích động hỏi: "Con nói là hai đứa thành rồi?"


"Thành là thành gì cơ?" Hạ Trăn định tiếp tục trêu chọc, nhưng mở miệng rồi lại thôi, cô muốn giả vờ như bị mê hoặc bởi Bùi Thừa An.


"Thì con nói thành là thành gì?" Bà Điền bắt đầu hết kiên nhẫn.


Hạ Trăn không tiếp tục đùa cợt nữa, cô nở nụ cười xinh đẹp, ánh mắt như đang chìm vào hồi ức: "Con với Bùi... Bùi Thừa An xác định quan hệ rồi."



"Quan hệ yêu đương?"


"Chẳng lẽ là quan hệ anh em?"


"Bốp!" Bà Điền không khách sáo mà vỗ tay vào bàn tay đang cầm khoai tây chiên của cô: "Còn ăn vặt nữa, không lo giảm cân đi, cẩn thận bị người ta chê cho bây giờ."


Hạ Trăn cúi đầu nhìn dáng người của mình: "Mẹ, mẹ nghĩ con còn cần giảm cân à?" Đêm qua bố cô còn bảo cô ăn nhiều thịt vào, nói cô gầy sắp thành da bọc xương rồi. Cha mẹ đúng là khác nhau một trời một vực.


"Không phải con tăng 5 cân trong dịp Tết sao? Giờ mặc đồ dày thì không thấy rõ, nhưng chẳng mấy chốc trời ấm lên, lúc đó cái phao mỡ của con sẽ lộ ra ngay thôi."


"Con đâu có phao mỡ!"


"Nếu eo con không béo, mẹ đâu phải bắt con mặc áo khoác che bụng lại làm gì."


Chẳng lẽ áo khoác không phải để giúp cô chống lạnh à? Rốt cuộc có phải mẹ ruột hay không vậy!


"Bùi Thừa An nói con gái không nên giảm cân, nếu không phải bởi vì điều đó, con cũng sẽ không đồng ý... Cũng sẽ không thích anh ấy nhiều như thế."


"Con thích thằng bé?" Bà Điền như phát hiện ra châu lục mới, nhưng nghĩ lại một hồi, bà bắt đầu nghi ngờ.


Hạ Trăn lảng tránh ánh mắt mẹ mình, cô ôm lấy gối tựa, đặt cằm lên đó: "Anh ấy rất đẹp trai, cao hơn 1m8, quan trọng nhất là tay rất đẹp, tính cách lại có vẻ rất tốt." Hạ Trăn cố liệt kê thêm ưu điểm, nhưng bất giác sinh nghi trong lòng, một người đàn ông xuất sắc như vậy, sao lại phải đi xem mắt? Sao kinh nghiệm yêu đương của anh gần như lại bằng không? Sao lại là gần như?


Chẳng lẽ anh có… bệnh kín không thể cho ai biết?!


Hạ Trăn bị suy nghĩ này của mình làm cho kinh ngạc, nhưng cô vẫn thấy có khả năng này, nghe nói có vài người nhìn bên ngoài thì bình thường, nhưng thực ra... Thế nên việc thử sống chung trước hôn nhân là rất cần thiết.


Nghĩ đến những chuyện như vậy, mặt cô đỏ bừng.


Nhưng cô nhanh chóng đã nghĩ thông suốt, bất kể anh ta có vấn đề gì cũng không liên quan đến mình, vì giữa cô và anh vốn dĩ không cần tính tới những chuyện đó.



Nhưng lại có vấn đề mới: "Nếu vậy, sao con về sớm thế?"


"Vốn dĩ bọn con định ăn xong sẽ đi xem phim, nhưng vừa rời khỏi nhà hàng, anh ấy nhận được cuộc gọi, nói là giáo sư của anh ấy bị đột quỵ phải nhập viện, anh ấy cần qua đó."


"Vậy à..." Bà Điền không hài lòng lắm với điều này, nhưng cũng biết đây là chuyện bất ngờ: "Bởi vậy có thể thấy được thằng bé là người trọng tình trọng nghĩa."


"Mẹ không nghĩ là anh ấy đã bàn trước với bạn bè để diễn cảnh này sao?" Chiêu này thực sự quá phổ biến: "Dù hiện tại anh ấy không mấy vừa lòng con cũng không sao, con sẽ cố gắng để chiếm được anh ấy!" Hạ Trăn ra vẻ tự tin tràn trề.


Kế hoạch của cô có thành hay không, thể hiện ở trước mặt mẹ cô là điều rất quan trọng. Cô muốn xây dựng hình tượng bị Bùi Thừa An mê hoặc sâu sắc, thậm chí là không thể sống thiếu anh, cuối cùng chia tay trong đau khổ, không còn tâm trạng yêu đương. Như vậy, cho dù mẹ cô có cứng rắn đến đâu, ít nhất cũng sẽ không ép cô đi xem mắt trong thời gian tới.


"Con gái, mẹ ủng hộ con!" Nói xong bà Điền lập tức vào phòng, không hỏi thêm gì nữa, cũng chẳng cấm Hạ Trăn ăn vặt.


Ngồi trên sofa ăn khoai tây chiên và xem TV, chẳng bao lâu Hạ Trăn nghe thấy tiếng bà Điền gọi điện thoại vọng ra từ trong phòng, dù nghe không rõ nhưng cô có thể chắc chắn rằng mẹ đang kể chuyện cô xem mắt thành công với người nọ. Giọng điệu rất phấn khởi, điều này khiến Hạ Trăn cảm thấy hài lòng.


Sau đó Hạ Trăn trở về phòng, lấy giấy bút ra và lập kế hoạch lại lần nữa.


Giữa chừng cô nhận được cuộc gọi, là từ Tiết Thần, nói là chị gái Tiết Nam ngày mai sẽ ra nước ngoài, hôm nay muốn mời mọi người ăn cơm.


Ban đầu Hạ Trăn định từ chối, tuy cô rất thân với Tiết Thần, nhưng lại không thân thiết là mấy với chị gái anh ấy. Nhưng sau đó cô không cưỡng lại được lời dụ dỗ của Tiết Thần, cuối cùng cũng đồng ý. Dù sao thì thành viên ban nhạc Cải Thảo đều đi, cũng rất nhiều người quen, ăn xong còn có thể cùng họ luyện giọng, cũng tốt.


Quan trọng nhất là, cô có một tin quan trọng muốn thông báo với họ, nghĩ tới biểu cảm ngạc nhiên của họ khi nghe tin này, cô vui không chịu được.


Chị gái Tiết Thần tên là Tiết Nam, là một nhân vật rất đáng nể, từng trúng tuyển nhiều trường đại học danh tiếng ở nước ngoài, sau đó chọn Đại học Yale. Hạ Trăn chỉ gặp chị ấy hai lần, nói như thế nào nhỉ, cảm thấy rất xa cách, loại khoảng cách này cuối cùng được Hạ Trăn quy kết là khoảng cách giữa học sinh xuất sắc và học sinh dốt.


Nhớ lại, Tiết Nam rất giống Bùi Thừa An, đều có khí chất của học sinh xuất sắc.


Hạ Trăn vốn nghĩ bữa cơm này ngoài họ ra sẽ còn bạn bè của Tiết Thần và Tiết Nam, không ngờ lại chỉ có thành viên ban nhạc Cải Thảo và cô, cuối cùng là Tiết Nam.


Hơn nữa ánh mắt Tiết Nam nhìn cô lần này rất lạ, trên mặt luôn ẩn chứa ý cười, mỗi lần nhìn cô đều… Được rồi, vẫn là ý cười.


Có chuyện gì xảy ra mà cô không biết sao?


Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi Truyện Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi Story Chương 3: Gặp người không tốt
10.0/10 từ 36 lượt.
loading...