Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 65
63@-
Chương 65: Mũ cùng kiểu
Đối với sự chào hỏi nhiệt tình của Thư Thủy Thủy, nhóm chuột bự lông xám ngừng bước, tụ lại chi chi chít chít bắt đầu thảo luận.
Tuy cơ thể bọn nó xảy ra biến dị nhưng vẫn không thể mở miệng nói chuyện, có điều vẫn không thể trở ngại bọn nó nghe hiểu lời chào hỏi của Thư Thủy Thủy, tình huống này là lần đầu tiên gặp phải.
Đám chuột thảo luận ầm ĩ nửa ngày, tựa hồ vẫn chưa có được kết quả cuối cùng. Lúc đang tranh cãi kịch liệt thì một cái đầu nhỏ màu nâu xù xù ấm áp từ phía sau chen vào.
Màu sắc đặt biệt bắt mắt khác với màu lông xám tro của chúng, cái đầu tò mò nhìn một vòng: “Chào mọi người.”
Đám chuột: “…” Đối mặt với đồng loại bị nghi ngờ nhiệt tình chào hỏi, bọn nó làm sao tiếp tục hùng hổ nữa đây? Đám chuột ăn ý hơi tản ra một chút, để cục lông nâu kia chen vào.
Cuối cùng, con chuột lông xám tiến tới, chi chi chít chít một trận.
Thư Thủy Thủy nhỏ bé ở giữa một đám chuột bự biến dị nhưng vẫn rất bình tĩnh, thường xuyên gật gù cái đầu nhỏ hoặc đáp lại vài câu.
Cổ Lan Cốt cấp tốc đuổi tới ở phía sau: “…” Chưa bao giờ có cảm nhận sâu sắc về thân phận chuột của Thư Thủy Thủy như hiện giờ.
Vài phút sau, chuột lông xám một lần nữa cấp tốc rời đi. Thật sự là tới vội vàng đi cũng vội vàng.
“Cốt Cốt không cần phải sợ, không sao đâu, bọn ta đã thỏa thuận với nhau rồi, sau này sẽ sống chung ở thung lũng này, không ảnh hưởng tới nhau, nếu gặp tình huống đặc biệt có thể giúp đỡ nhau, bọn nó nói bọn nó đã sống ở thung lũng này bảy tám năm rồi, nơi này ngoại trừ bọn nó thì không còn sinh vật biến dị nào khác, rất an toàn.” Thư Thủy Thủy rất nghiêm túc giải thích với Cổ Lan Cốt.
Cổ Lan Cốt gật đầu: “Thủy Thủy rất lợi hại!”
Thư Thủy Thủy xòe móng vuốt: “Đây chỉ là tiếng mẹ đẻ của tôi thôi, tôi còn biết rất nhiều ngoại ngữ khác, à đúng rồi, để Thủy Thủy hát cho Cốt Cốt nghe một bài ngoại ngữ nha, bài đơn giản nhất!”
Đột nhiên Cổ Lan Cốt có dự cảm xấu, bởi vì mỗi lần Thư Thủy Thủy hát thì luôn có một loại sức hút có thể tẩy não người khác, cũng không biết là bài hát có vấn đề hay chuột có vấn đề.
Quả nhiên rất nhanh sau đó, tiếng hát của Thư Thủy Thủy vang vọng trong thung lũng: “ABCDEFG ~ HIJKLMN ~ OPQ…”
Cổ Lan Cốt: “…”
Cũng may thời khắc tẩy não của Thư Thủy Thủy cũng không duy trì quá lâu, chỉ khoảng nửa tiếng, bọn họ rốt ruộc đã dạo quanh một vòng thung lũng, xác định nơi này thật sự an toàn thì hai người chuẩn bị quay trở về.
Tất nhiên, trước khi trở về, chuột nhỏ thành thực đắp người tuyết và chơi ném tuyết với Cổ Lan Cốt, chỉ là lo lắng tới vấn đề thời gian nên cũng không chơi quá lâu, có điều Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy vẫn rất thỏa mãn.
Đường lên núi, Thư Thủy Thủy tự nhiên ngồi trên vai Cổ Lan Cốt, Thư Thủy Thủy chỉ rừng rậm phủ tuyết trắng ở phía xa: “Đám chuột sinh sống ở bên đó, nghe nói khu rừng rất sâu, hôm nay bọn nó đi kiếm đi, quý đóng băng vẫn còn một khoảng thời gian ngắn, có thể thu thập thêm một chút thức ăn, chúng có rất nhiều oắt con phải nuôi, chuột nuôi sống gia đình thực không dễ dàng.”
“Có điều, tuy chúng cũng là chuột, cũng có lông xù, thế nhưng Cốt Cốt không nuôi được đâu, Cốt Cốt chỉ có thể có một chuột là Thủy Thủy thôi, nếu ngày nào đó Cốt Cốt có chuột khác ở bên ngoài thì nhất định phải nói cho Thủy Thủy biết. Thủy Thủy sẽ không dây dưa đâu, tôi có thể bắt đầu một chuyến du lịch mới.” Thư Thủy Thủy nghiêm túc bổ sung.
“Sẽ không.” Cổ Lan Cốt không chút nghĩ ngợi lập tức nói: “Sẽ không có chuột khác, chỉ cần Thủy Thủy là đủ rồi, không phải Thủy Thủy cũng chỉ có một mình tôi thôi à?” Cổ Lan Cốt mưu tính nói.
Thư Thủy Thủy gật cái đầu nhỏ: “Đúng nha, Thủy Thủy là chuột một lòng một dạ.”
Cổ Lan Cốt nhếch khóe môi: “Vừa vặn, tôi cũng vậy.”
Trở lại xe, Cổ Lan Cốt mở điều hòa, sau đó khởi động máy rời đi. Chờ nhiệt độ ấm áp trở lại, Thư Thủy Thủy lại tiếp tục công việc, chân đạp lên vải, tay cầm kim chỉ bắt đầu may một chiếc mũ giống như mình.
Lúc xe tiến vào trấn nhỏ, Thư Thủy Thủy cao hứng giơ một cái mũ màu nâu ấm áp: “Đại công cáo thành, mũ làm xong rồi nè! Chốc nữa Cốt Cốt xuống xe có thể đội rồi!”
Cổ Lan Cốt nhìn chuột nhỏ bắt đầu thu dọn hộp dụng cụ, ánh mắt có hơi đông cứng nhìn chiếc mũ màu nâu, thật ra trước đó không lâu Cổ Lan Cốt đã phát hiện vấn đề, bởi vì chuột nhỏ lôi ra một cái gương nhỏ, vừa soi gương vừa may mũ.
Khi đó Cổ Lan Cốt đang lái xe hơi run tay một chút, dự cảm được gì đó, chỉ là nhìn dáng vẻ rất nghiêm túc của Thư Thủy Thủy lại không nỡ đánh gãy.
Vì thế chiếc mũ nâu này có hai cái lỗ tai chuột.
Thư Thủy Thủy giơ chiếc mũ đáng yêu hỏi: “Cốt Cốt thích không? Có phải đặc biệt đáng yêu không, có phải giống Thủy Thủy không?”
Cổ Lan Cốt có thể trả lời thế nào đây? Đương nhiên là: “Đáng yêu như nhau, tôi rất thích.”
Thư Thủy Thủy bận rộn cả một ngày rốt cuộc cũng yên tâm.
Dừng xe lại, Cổ Lan Cốt bình tĩnh nhận lấy chiếc mũ Thư Thủy Thủy vừa mới làm xong, nâng chuột nhỏ xuống xe.
Trở về tới thị trấn thì cũng đã bảy giờ tối, lửa trại trong trấn chiếu sáng không gian không có ánh đèn.
Người của căn cứ Phỉ Lạc không quay trở lại, xem ra bọn họ đã tìm được điểm dừng chân mới, dự định rời xa cái hố lớn căn cứ Cổ Lan này. Hồ Tư Thần và những người khác tập trung ở bên cạnh đống lửa quay thịt, có thể là vì vui sướng, có thể vì được xa xỉ uống rượu nên cách rất xa cũng có thể nghe thấy tiếng cười nói vang vọng.
Hiển nhiên, bởi vì có một tháng ở chung khi di chuyển, nhóm người của căn cứ Hồ Tư Thần hòa nhập không tệ.
Thật ra quyết định toàn bộ căn cứ Hồ Tư Thần gia nhập căn cứ Cổ Lan thật sự làm người ta giật mình, ít nhất Phỉ Lạc không thể quyết đoán được như vậy, Đổng Thời Quân lén lút đi theo phía sau cũng thế.
Nhóm người của căn cứ Đổng Thời Quân vẫn chưa rời đi, không biết là chưa tìm được nơi ở thích hợp hay có mục đích khác nên vẫn tiếp tục làm hàng xóm với căn cứ Cổ Lan, nhưng không liên quan gì tới nhau.
“Anh Đổng, hay chúng ta cũng đi đi, mặc kệ có chỗ thích hợp hay không, cứ tìm chỗ dừng chân trước đã, bằng không em sợ ngày nào đó không kiềm chế nổi em cũng chạy tới căn cứ Cổ Lan mất.” Mặt thẹo ngửi mùi thơm thịt quay trong không khí, sau đó cắn một ngụm bánh tím thô ráp, cảm thấy ở bên cạnh căn cứ Cổ Lan là một loại giày vò.
Đổng Thời Quân không trả lời, thật ra cũng không còn kịp rồi, lòng người sẽ có lúc dao động, muốn ổn định, trừ phi có sự hấp dẫn đặc biệt nào đó. Cho dù căn cứ Phỉ Lạc rời đi, nhưng cho dù đi tới đâu, chỉ cần có người muốn rời đi thì vẫn có thể tìm tới căn cứ Cổ Lan.
Bầu không khí bên Đổng Thời Quân buồn thảm, bên căn cứ Cổ Lan thì cực kỳ nào nhiệt.
Thư Thủy Thủy ngồi trên vai Cổ Lan Cốt hết nhìn đông lại nhìn tây, thường xuyên quơ móng vuốt nhỏ chào hỏi mọi người.
Nơi Cổ Lan Cốt đi qua rất yên tĩnh, vẻ mặt của mọi người đều hơi dại ra, nghi ngờ nhìn Cổ Lan Cốt đội một cái mũ có đôi tai lông xù thường thấy trong phim hoạt hình! Hơn nữa kiểu dáng của đôi tai kia rất quen mắt. Nhất thời, giống như có hai Thư Thủy Thủy, một to lớn một mini đi ngang qua.
Không thèm để ý tới ánh mắt của người khác, thuộc tính bán người máy của Cổ Lan Cốt phát huy tới cực hạn, dọc theo đường đi, không người nào dám bật cười: “Thủy Thủy quen biết nhiều thật đấy.”
Thư Thủy Thủy lặng lẽ gật cái đầu nhỏ: “Thật ra tôi cảm thấy bọn nhỏ lớn lên trông cứ giống giống như nhau, vì không xác định được nên chỉ có thể chào hỏi hết mọi người.”
Cổ Lan Cốt: “…” Hình như chuột nhỏ bị mù mặt. Có lẽ giống như nhân loại thấy chuột nào cũng giống nhau, chuột nhìn nhân loại cũng vậy.
“Lão đại, sao bây giờ mới về vậy? Có một tin tốt! Bọn em đã tìm được một trấn nhỏ rất thích hợp, bên ngoài trấn còn có dấu vết trồng trọt, chờ tới mùa hè sang năm, nói không chừng có thể tiến hành trồng trọt, ở nơi này nè, cách đây…” Dư Tẫn chỉ một vị trí trên bản đồ, tất nhiên, khi nhìn thấy kiểu dáng chiếc mũ trên đầu Cổ Lan Cốt, biểu cảm và lời nói của cậu đồng thời bị nghẹt lại.
Trên mặt Cổ Lan Cốt hiếm khi lộ ra biểu cảm vui vẻ: “Bọn cậu nhất quyết muốn tới đó à?”
Câu trả lời của Nam Ca hiển nhiên cặn kẽ hơn Dư Tẫn, giải thích được nhiều phương diện, nói chung hiện giờ không thể tìm được nơi thích hợp hơn, nếu không có gì ngoài ý muốn, bọn họ sẽ ở lại đó, vấn đề duy nhất là nơi đó cách khu B khá gần, có điều có Thư Thủy Thủy ở đây, vấn đề này sẽ không còn là vấn đề, cho dù là Lưu Độ bị Thư Thủy Thủy chinh phục hay số lượng lớn máy mô phỏng cũng là vốn liếng quan trọng.
Cổ Lan Cốt hài lòng gật đầu: “Thế thì tốt, vậy bọn cậu qua trấn nhỏ đó đi.”
Nam Ca ngẩn người: “Bọn tôi á?”
Dư Tẫn cũng tỉnh táo lại, ánh mắt không dám nhìn tới chiếc mũ của Cổ Lan Cốt, ôm mặt sợ mình bật cười thành tiếng, đột nhiên không còn quá ước ao có mũ do đích thân Thư Thủy Thủy làm nữa, thật không biết Thư Thủy Thủy có thể làm ra thứ kỳ quái gì nữa: “Sao Thủy Thủy lại làm mũ kiểu này?”
“Là Cốt Cốt yêu cầu, muốn mũ giống như Thủy Thủy, khăn tắm có muốn không?” Thư Thủy Thủy hỏi.
Dư Tẫn vội vàng lắc đầu: “Không không không, tôi không muốn đâu.”
Thư Thủy Thủy: “Vậy thì tốt rồi.”
Dư Tẫn: “…” Biểu cảm thở phào nhẹ nhõm đó là ý gì?
“Anh Cổ Lan không đi chung với bọn em à? Sao lại nói là bọn cậu?” Nam Phương cũng ngửi được mùi không tầm thường, so với Dư Tẫn thì đáng tin hơn một chút.
Cổ Lan Cốt tiếc nuối nói: “Ừm, tôi và Thủy Thủy sẽ tới mảnh phong thủy bảo địa kia, dự định ở lại đó trong mùa đông, xem ra không thể đi cùng bọn cậu rồi.”
Lúc này Tạ Phong không để tâm tới gu thẩm mỹ kỳ lạ của Cổ Lan Cốt nữa, lập tức tỏ thái độ: “Nói rõ trước, tôi muốn đi theo Thủy Thủy, Thủy Thủy không tới trấn nhỏ thì tôi cũng không đi.”
Dứt lời, Tạ Phong lập tức bị ánh mắt sắc bén của Cổ Lan Cốt tẩy rửa, hiển nhiên biểu cảm tiếc nuối của Cổ Lan Cốt trước đó chỉ là giả vờ giả vịt.
[hết 65]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 65: Mũ cùng kiểu
Đối với sự chào hỏi nhiệt tình của Thư Thủy Thủy, nhóm chuột bự lông xám ngừng bước, tụ lại chi chi chít chít bắt đầu thảo luận.
Tuy cơ thể bọn nó xảy ra biến dị nhưng vẫn không thể mở miệng nói chuyện, có điều vẫn không thể trở ngại bọn nó nghe hiểu lời chào hỏi của Thư Thủy Thủy, tình huống này là lần đầu tiên gặp phải.
Đám chuột thảo luận ầm ĩ nửa ngày, tựa hồ vẫn chưa có được kết quả cuối cùng. Lúc đang tranh cãi kịch liệt thì một cái đầu nhỏ màu nâu xù xù ấm áp từ phía sau chen vào.
Màu sắc đặt biệt bắt mắt khác với màu lông xám tro của chúng, cái đầu tò mò nhìn một vòng: “Chào mọi người.”
Đám chuột: “…” Đối mặt với đồng loại bị nghi ngờ nhiệt tình chào hỏi, bọn nó làm sao tiếp tục hùng hổ nữa đây? Đám chuột ăn ý hơi tản ra một chút, để cục lông nâu kia chen vào.
Cuối cùng, con chuột lông xám tiến tới, chi chi chít chít một trận.
Thư Thủy Thủy nhỏ bé ở giữa một đám chuột bự biến dị nhưng vẫn rất bình tĩnh, thường xuyên gật gù cái đầu nhỏ hoặc đáp lại vài câu.
Cổ Lan Cốt cấp tốc đuổi tới ở phía sau: “…” Chưa bao giờ có cảm nhận sâu sắc về thân phận chuột của Thư Thủy Thủy như hiện giờ.
Vài phút sau, chuột lông xám một lần nữa cấp tốc rời đi. Thật sự là tới vội vàng đi cũng vội vàng.
“Cốt Cốt không cần phải sợ, không sao đâu, bọn ta đã thỏa thuận với nhau rồi, sau này sẽ sống chung ở thung lũng này, không ảnh hưởng tới nhau, nếu gặp tình huống đặc biệt có thể giúp đỡ nhau, bọn nó nói bọn nó đã sống ở thung lũng này bảy tám năm rồi, nơi này ngoại trừ bọn nó thì không còn sinh vật biến dị nào khác, rất an toàn.” Thư Thủy Thủy rất nghiêm túc giải thích với Cổ Lan Cốt.
Cổ Lan Cốt gật đầu: “Thủy Thủy rất lợi hại!”
Thư Thủy Thủy xòe móng vuốt: “Đây chỉ là tiếng mẹ đẻ của tôi thôi, tôi còn biết rất nhiều ngoại ngữ khác, à đúng rồi, để Thủy Thủy hát cho Cốt Cốt nghe một bài ngoại ngữ nha, bài đơn giản nhất!”
Đột nhiên Cổ Lan Cốt có dự cảm xấu, bởi vì mỗi lần Thư Thủy Thủy hát thì luôn có một loại sức hút có thể tẩy não người khác, cũng không biết là bài hát có vấn đề hay chuột có vấn đề.
Quả nhiên rất nhanh sau đó, tiếng hát của Thư Thủy Thủy vang vọng trong thung lũng: “ABCDEFG ~ HIJKLMN ~ OPQ…”
Cổ Lan Cốt: “…”
Cũng may thời khắc tẩy não của Thư Thủy Thủy cũng không duy trì quá lâu, chỉ khoảng nửa tiếng, bọn họ rốt ruộc đã dạo quanh một vòng thung lũng, xác định nơi này thật sự an toàn thì hai người chuẩn bị quay trở về.
Tất nhiên, trước khi trở về, chuột nhỏ thành thực đắp người tuyết và chơi ném tuyết với Cổ Lan Cốt, chỉ là lo lắng tới vấn đề thời gian nên cũng không chơi quá lâu, có điều Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy vẫn rất thỏa mãn.
Đường lên núi, Thư Thủy Thủy tự nhiên ngồi trên vai Cổ Lan Cốt, Thư Thủy Thủy chỉ rừng rậm phủ tuyết trắng ở phía xa: “Đám chuột sinh sống ở bên đó, nghe nói khu rừng rất sâu, hôm nay bọn nó đi kiếm đi, quý đóng băng vẫn còn một khoảng thời gian ngắn, có thể thu thập thêm một chút thức ăn, chúng có rất nhiều oắt con phải nuôi, chuột nuôi sống gia đình thực không dễ dàng.”
“Có điều, tuy chúng cũng là chuột, cũng có lông xù, thế nhưng Cốt Cốt không nuôi được đâu, Cốt Cốt chỉ có thể có một chuột là Thủy Thủy thôi, nếu ngày nào đó Cốt Cốt có chuột khác ở bên ngoài thì nhất định phải nói cho Thủy Thủy biết. Thủy Thủy sẽ không dây dưa đâu, tôi có thể bắt đầu một chuyến du lịch mới.” Thư Thủy Thủy nghiêm túc bổ sung.
“Sẽ không.” Cổ Lan Cốt không chút nghĩ ngợi lập tức nói: “Sẽ không có chuột khác, chỉ cần Thủy Thủy là đủ rồi, không phải Thủy Thủy cũng chỉ có một mình tôi thôi à?” Cổ Lan Cốt mưu tính nói.
Thư Thủy Thủy gật cái đầu nhỏ: “Đúng nha, Thủy Thủy là chuột một lòng một dạ.”
Cổ Lan Cốt nhếch khóe môi: “Vừa vặn, tôi cũng vậy.”
Trở lại xe, Cổ Lan Cốt mở điều hòa, sau đó khởi động máy rời đi. Chờ nhiệt độ ấm áp trở lại, Thư Thủy Thủy lại tiếp tục công việc, chân đạp lên vải, tay cầm kim chỉ bắt đầu may một chiếc mũ giống như mình.
Lúc xe tiến vào trấn nhỏ, Thư Thủy Thủy cao hứng giơ một cái mũ màu nâu ấm áp: “Đại công cáo thành, mũ làm xong rồi nè! Chốc nữa Cốt Cốt xuống xe có thể đội rồi!”
Cổ Lan Cốt nhìn chuột nhỏ bắt đầu thu dọn hộp dụng cụ, ánh mắt có hơi đông cứng nhìn chiếc mũ màu nâu, thật ra trước đó không lâu Cổ Lan Cốt đã phát hiện vấn đề, bởi vì chuột nhỏ lôi ra một cái gương nhỏ, vừa soi gương vừa may mũ.
Khi đó Cổ Lan Cốt đang lái xe hơi run tay một chút, dự cảm được gì đó, chỉ là nhìn dáng vẻ rất nghiêm túc của Thư Thủy Thủy lại không nỡ đánh gãy.
Vì thế chiếc mũ nâu này có hai cái lỗ tai chuột.
Thư Thủy Thủy giơ chiếc mũ đáng yêu hỏi: “Cốt Cốt thích không? Có phải đặc biệt đáng yêu không, có phải giống Thủy Thủy không?”
Cổ Lan Cốt có thể trả lời thế nào đây? Đương nhiên là: “Đáng yêu như nhau, tôi rất thích.”
Thư Thủy Thủy bận rộn cả một ngày rốt cuộc cũng yên tâm.
Dừng xe lại, Cổ Lan Cốt bình tĩnh nhận lấy chiếc mũ Thư Thủy Thủy vừa mới làm xong, nâng chuột nhỏ xuống xe.
Trở về tới thị trấn thì cũng đã bảy giờ tối, lửa trại trong trấn chiếu sáng không gian không có ánh đèn.
Người của căn cứ Phỉ Lạc không quay trở lại, xem ra bọn họ đã tìm được điểm dừng chân mới, dự định rời xa cái hố lớn căn cứ Cổ Lan này. Hồ Tư Thần và những người khác tập trung ở bên cạnh đống lửa quay thịt, có thể là vì vui sướng, có thể vì được xa xỉ uống rượu nên cách rất xa cũng có thể nghe thấy tiếng cười nói vang vọng.
Hiển nhiên, bởi vì có một tháng ở chung khi di chuyển, nhóm người của căn cứ Hồ Tư Thần hòa nhập không tệ.
Thật ra quyết định toàn bộ căn cứ Hồ Tư Thần gia nhập căn cứ Cổ Lan thật sự làm người ta giật mình, ít nhất Phỉ Lạc không thể quyết đoán được như vậy, Đổng Thời Quân lén lút đi theo phía sau cũng thế.
Nhóm người của căn cứ Đổng Thời Quân vẫn chưa rời đi, không biết là chưa tìm được nơi ở thích hợp hay có mục đích khác nên vẫn tiếp tục làm hàng xóm với căn cứ Cổ Lan, nhưng không liên quan gì tới nhau.
“Anh Đổng, hay chúng ta cũng đi đi, mặc kệ có chỗ thích hợp hay không, cứ tìm chỗ dừng chân trước đã, bằng không em sợ ngày nào đó không kiềm chế nổi em cũng chạy tới căn cứ Cổ Lan mất.” Mặt thẹo ngửi mùi thơm thịt quay trong không khí, sau đó cắn một ngụm bánh tím thô ráp, cảm thấy ở bên cạnh căn cứ Cổ Lan là một loại giày vò.
Đổng Thời Quân không trả lời, thật ra cũng không còn kịp rồi, lòng người sẽ có lúc dao động, muốn ổn định, trừ phi có sự hấp dẫn đặc biệt nào đó. Cho dù căn cứ Phỉ Lạc rời đi, nhưng cho dù đi tới đâu, chỉ cần có người muốn rời đi thì vẫn có thể tìm tới căn cứ Cổ Lan.
Bầu không khí bên Đổng Thời Quân buồn thảm, bên căn cứ Cổ Lan thì cực kỳ nào nhiệt.
Thư Thủy Thủy ngồi trên vai Cổ Lan Cốt hết nhìn đông lại nhìn tây, thường xuyên quơ móng vuốt nhỏ chào hỏi mọi người.
Nơi Cổ Lan Cốt đi qua rất yên tĩnh, vẻ mặt của mọi người đều hơi dại ra, nghi ngờ nhìn Cổ Lan Cốt đội một cái mũ có đôi tai lông xù thường thấy trong phim hoạt hình! Hơn nữa kiểu dáng của đôi tai kia rất quen mắt. Nhất thời, giống như có hai Thư Thủy Thủy, một to lớn một mini đi ngang qua.
Không thèm để ý tới ánh mắt của người khác, thuộc tính bán người máy của Cổ Lan Cốt phát huy tới cực hạn, dọc theo đường đi, không người nào dám bật cười: “Thủy Thủy quen biết nhiều thật đấy.”
Thư Thủy Thủy lặng lẽ gật cái đầu nhỏ: “Thật ra tôi cảm thấy bọn nhỏ lớn lên trông cứ giống giống như nhau, vì không xác định được nên chỉ có thể chào hỏi hết mọi người.”
Cổ Lan Cốt: “…” Hình như chuột nhỏ bị mù mặt. Có lẽ giống như nhân loại thấy chuột nào cũng giống nhau, chuột nhìn nhân loại cũng vậy.
“Lão đại, sao bây giờ mới về vậy? Có một tin tốt! Bọn em đã tìm được một trấn nhỏ rất thích hợp, bên ngoài trấn còn có dấu vết trồng trọt, chờ tới mùa hè sang năm, nói không chừng có thể tiến hành trồng trọt, ở nơi này nè, cách đây…” Dư Tẫn chỉ một vị trí trên bản đồ, tất nhiên, khi nhìn thấy kiểu dáng chiếc mũ trên đầu Cổ Lan Cốt, biểu cảm và lời nói của cậu đồng thời bị nghẹt lại.
Trên mặt Cổ Lan Cốt hiếm khi lộ ra biểu cảm vui vẻ: “Bọn cậu nhất quyết muốn tới đó à?”
Câu trả lời của Nam Ca hiển nhiên cặn kẽ hơn Dư Tẫn, giải thích được nhiều phương diện, nói chung hiện giờ không thể tìm được nơi thích hợp hơn, nếu không có gì ngoài ý muốn, bọn họ sẽ ở lại đó, vấn đề duy nhất là nơi đó cách khu B khá gần, có điều có Thư Thủy Thủy ở đây, vấn đề này sẽ không còn là vấn đề, cho dù là Lưu Độ bị Thư Thủy Thủy chinh phục hay số lượng lớn máy mô phỏng cũng là vốn liếng quan trọng.
Cổ Lan Cốt hài lòng gật đầu: “Thế thì tốt, vậy bọn cậu qua trấn nhỏ đó đi.”
Nam Ca ngẩn người: “Bọn tôi á?”
Dư Tẫn cũng tỉnh táo lại, ánh mắt không dám nhìn tới chiếc mũ của Cổ Lan Cốt, ôm mặt sợ mình bật cười thành tiếng, đột nhiên không còn quá ước ao có mũ do đích thân Thư Thủy Thủy làm nữa, thật không biết Thư Thủy Thủy có thể làm ra thứ kỳ quái gì nữa: “Sao Thủy Thủy lại làm mũ kiểu này?”
“Là Cốt Cốt yêu cầu, muốn mũ giống như Thủy Thủy, khăn tắm có muốn không?” Thư Thủy Thủy hỏi.
Dư Tẫn vội vàng lắc đầu: “Không không không, tôi không muốn đâu.”
Thư Thủy Thủy: “Vậy thì tốt rồi.”
Dư Tẫn: “…” Biểu cảm thở phào nhẹ nhõm đó là ý gì?
“Anh Cổ Lan không đi chung với bọn em à? Sao lại nói là bọn cậu?” Nam Phương cũng ngửi được mùi không tầm thường, so với Dư Tẫn thì đáng tin hơn một chút.
Cổ Lan Cốt tiếc nuối nói: “Ừm, tôi và Thủy Thủy sẽ tới mảnh phong thủy bảo địa kia, dự định ở lại đó trong mùa đông, xem ra không thể đi cùng bọn cậu rồi.”
Lúc này Tạ Phong không để tâm tới gu thẩm mỹ kỳ lạ của Cổ Lan Cốt nữa, lập tức tỏ thái độ: “Nói rõ trước, tôi muốn đi theo Thủy Thủy, Thủy Thủy không tới trấn nhỏ thì tôi cũng không đi.”
Dứt lời, Tạ Phong lập tức bị ánh mắt sắc bén của Cổ Lan Cốt tẩy rửa, hiển nhiên biểu cảm tiếc nuối của Cổ Lan Cốt trước đó chỉ là giả vờ giả vịt.
[hết 65]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Story
Chương 65
10.0/10 từ 39 lượt.