Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 6

63@-

[6] Chuột phi – Yoga Chuột


***


Trong biển cát nóng bỏng trầm lặng, bóng dáng nho nhỏ màu xanh lá cây nhanh nhẹn xê dịch, thỉnh thoảng bò vào bò ra mấy tòa kiến trúc. Trước khi ra ngoài Thư Thủy Thủy đã đặc biệt dọn dẹp một khoảng không gian trong linh phủ để sau khi thu thập chậu bông có thể thuận lợi mang theo bên người.


Tìm kiếm vài tòa kiến trúc, Thư Thủy Thủy thu hoạch được mấy chậu bông, thực vật trong chậu đều đã sớm khô héo. Trừ bỏ chậu bông, Thư Thủy Thủy còn thu hoạch được một cái hồ cá khô cạn, nửa bao phân bón cùng một chiếc xe đồ chơi điều khiển từ xa đã hết pin.


Cái gì? Bạn nói sao lại phải lấy xe đồ chơi, dĩ nhiên là vì Thư Thủy Thủy không muốn dựa vào hai cái chân nhỏ nhỏ ngắn ngắn của mình đi trên sa mạc, Thư Thủy Thủy cảm thấy mình không thể lái xe nhưng xe đồ chơi thì vẫn được, nếu có thể tìm được vài cục pin hay máy phát điện thì sẽ càng hoàn mỹ hơn.


Thư Thủy Thủy kiểm tra những thiết bị cần dùng pin, không phát hiện cái nào còn năng lượng, nhưng nó phát hiện pin của thời đại này chỉ có một loại, chính là loại thường dùng nhất, điều này làm Thư Thủy vui vẻ không thôi.


Cân nhắc tới khả năng vì bão điện từ ảnh hưởng nên thành phố Long Khải có lẽ không còn điện, Thư Thủy Thủy chỉ có thể cố gắng tìm máy phát điện, tốt nhất là loại cầm tay.


Bé chuột béo xuyên qua vài tòa kiến trúc thì từ bỏ hành trình tìm kiếm, Thư Thủy Thủy phát hiện tòa thành phố này hẳn đã bị người ta lục soát vật tư, dọc theo đường đi không phát hiện thứ gì có thể ăn, lưu lại chỉ có mấy thứ không tiện xê dịch hoặc tính thực dụng không cao.


Khi mặt trời lên tới điểm cao nhất, cũng chính là giữa trưa, mặt trời chói chang thiêu rụi đất đai, Thư Thủy Thủy từ trong một tòa kiến trúc chui ra, sau khi giẫm vài bước trên mặt cát thì vội vàng nhón chân nhanh chóng quay trở lại bóng râm.


Thư Thủy Thủy cảm thấy thực mới lạ, cho dù là sa mạc nóng nhất địa cầu nó cũng chưa từng cảm thụ nhiệt độ cao tới như vậy.


Chưa từ bỏ ý định thò bàn chân nhỏ thử giẫm lên cát, không tới hai giây Thư Thủy Thủy đã rụt chân lại, đặt mông ngồi trong bóng râm, ôm chân thổi a thổi, lúc này mới cảm thấy khá hơn một chút.



Thư Thủy Thủy rốt cuộc chắc chắn, mặt cát bên ngoài căn bản không thích hợp đi lại, nhiệt độ bề mặt ít nhất cũng hơn sáu mươi độ, đi chân không không bao lâu sẽ bị nướng chín luôn.


Thư Thủy Thủy đội nón lá sen ngồi trong bóng râm không quá mát mẻ chống má ngẩn người, xem ra trừ bỏ thức ăn thì nó còn phải chuẩn bị công cụ chống nắng, cả giày nữa.


Bởi vì nhiệt độ bên ngoài quá cao, Thư Thủy Thủy tạm thời từ bỏ hành động tìm kiếm vật tư, dựa vào tòa nhà ngáp một cái, nó lắc đầu, từ chối cơn buồn ngủ lúc ban trưa, Thư Thủy Thủy dự định ít nhất phải chờ tới khi gieo hạt giống xong mới ngủ, như vậy khi tỉnh lại vừa vặn có thể thu hoạch thức ăn.


Trong lúc rảnh rỗi Thư Thủy Thủy từ miệng móc ra một tấm bản đồ thu thập được trước đó, bản đồ này xé ra từ một quyển sách, dù sao thì bản đồ cũng không dễ tìm.


Bản đồ phác họa tỉ mỉ phân bố trong thành phố Long Khải, bao gồm các loại kiến trúc, Thư Thủy Thủy nhớ đó là một quyển sách du lịch đặc biệt giới thiệu về thành phố Long Khải. Ngồi trên bản đồ, móng vuốt bé xíu chầm chậm di động bên trên tìm kiếm tòa nhà đáng giá tìm kiếm.


Móng vuốt cuối cùng dừng lại ở thủy cung, vườn bách thảo một chút, cuối cùng dừng lại ở viện bảo tàng cùng trường học.


Thư Thủy Thủy không xác định trẻ em ở thế giới này học nguyên lý máy phát điện ở độ tuổi nào, có lẽ trong tư liệu giảng dạy vật lý có thể tìm được máy phát điện cầm tay. Mà viện bảo tàng cũng có thể cất giữ những thiết bị ‘cổ xưa’.


Hai nơi này vừa vặn không tồn trữ thức ăn, hẳn là không bị người ta nhắm tới, Thư Thủy Thủy xoa xoa móng chờ nhiệt độ hạ xuống.


Thế nhưng theo thời gian trôi qua, nhiệt độ chẳng những không hạ xuống ngược lại lại ngày càng cao hơn, cuối cùng ngây ngô ở trong bóng râm cũng không chịu nổi, Thư Thủy Thủy chui vào trong tòa nhà phía sau lưng, nó cảm thấy mình giống như đang ở trong lồng chưng cách thủy, cả con chuột mồ hôi đầm đìa, nhiệt độ cao như vậy khó trách thực vật đều chết khô.


Ước chừng sau hai giờ chiều, nhiệt độ cao tới cực hạn mới thoáng hạ xuống một chút. Nhưng nhiệt độ thích hợp đi lại thì phải chờ tới tận lúc hoàng hôn.


Thư Thủy Thủy đội nón lá sen, thò chân nhỏ dò xét một chút, rốt cuộc bước ra khỏi tòa nhà, xác định phương hướng đi về phía trường học. Mặc dù nhiệt độ cát quả thực đã có thể đi lại nhưng Thư Thủy Thủy vẫn không dám dừng lại, lạch bạch lạch bạch nhón chân chạy thẳng một đường chui vào trong trường học.


Trường học cũng không khóa lại, như vậy lại càng dễ dàng cho Thư Thủy Thủy hành động, cuối cùng Thư Thủy Thủy dựa vào bản đồ hướng dẫn tìm được phòng tư liệu giảng dạy, chỉ là vẫn không tìm được máy phát điện. Thư Thủy Thủy leo lên leo xuống tìm được một tấm đệm cách nhiệt mềm nhũn, sau đó rời khỏi trường học, không ngừng nghỉ chạy tới viện bảo tàng.



Sau khi khẳng định xong phương hướng, Thư Thủy Thủy bắt đầu đi dọc theo lối đi.


Mặt trời lúc hoàng hôn lặn xuống đặc biệt nhanh, Thư Thủy Thủy có năng lực nhìn ban đêm nhưng vẫn không thuận lợi như ban ngày. Nhất là trong đêm tối an tĩnh, xung quanh không hề có một âm thanh nào cả, chỉ có tiếng bước chân khe khẽ của Thư Thủy Thủy.


Thư Thủy Thủy bước đi trong viện bảo tàng trống rỗng, cảm giác tim mình nảy lên thình thịch thình thịch. Trong viện bảo tàng trưng bày đủ thứ kỳ quái, có rất nhiều thứ Thư Thủy Thủy không nhận ra, thế nhưng lúc này nó không hề có chút tò mò nào, thậm chí còn suy nghĩ tới việc chờ tới ngày mai sáng trưng rồi mới quay lại, bởi vì những thứ xa lạ hoặc cao lớn kia ở trong bóng đêm rõ ràng có chút kinh dị.


Không biết trong viện bảo tàng có sinh vật khác hay không, lỡ như có một hai con mèo thì phải làm sao? Nghĩ tới móng vuốt sắc bén, tiếng mèo kêu làm người ta rợn tóc gáy, Thư Thủy Thủy suýt chút nữa tự dọa chính mình sợ tới muốn giấc ngủ không tỉnh lại nữa.


Nhưng hiển nhiên Thư Thủy Thủy đã lo lắng thái quá, bão điện từ vừa quá cảnh, trong thành phố Long Khải không còn bất cứ sinh mạng sống nào.


Sau một phen bổ não phong phú, Thư Thủy Thủy rốt cuộc căn cứ theo niên đại tìm được khu vực mình muốn, hơn nữa thành công phát hiện máy phát điện cầm tay trên bệ trưng bày.


Có thể vì muốn biểu diễn chức năng của máy phát điện, nó được nối với một cái bóng đèn sợi tóc ‘cổ xưa’, chỉ cần dao động máy phát điện thì bóng đèn sẽ tỏa sáng, lúc không phải trạng thái hoạt động dĩ nhiên không có điện, vì thế mới có thể an toàn tồn tại trong bão điện từ.


Bởi vì nơi này trưng bày không phải vật phẩm quý trọng nên lồng thủy tinh cũng không khóa, Thư Thủy ung dung chui vào, ôm máy phát điện hôn hai cái, vui vẻ bỏ vào trong linh phủ.


Đồng thời, Thư Thủy Thủy còn thu hoạch được một cái đèn bàn năng lượng mặt trời, lúc này mới thỏa mãn rời đi.


Nhưng trước khi ra ngoài, Thư Thủy Thủy đi ngang qua khu trưng bày đá năng lượng, nó phát hiện so với khu cổ vật hoàn chỉnh, khu triển lãm này rõ ràng đã bị người đập phá, mảnh vỡ thủy tinh văng đầy đất, vật phẩm trưng bày sớm đã không thấy bóng dáng, không khó suy đoán, hẳn là sau khi bạo loạn đã có người tới cướp.


Thư Thủy Thủy lạch bạch nhẹ nhàng né tránh miểng thủy tinh dưới đất, hài lòng có được thứ mình muốn nên Thư Thủy Thủy không quá tiếc nuối khi không thấy đá năng lượng, nó nhanh nhẹn rời khỏi viện bảo tàng.


Vừa ra khỏi cửa, Thư Thủy Thủy theo bản năng rùng mình một cái, nhiệt độ ở sa mạc vào đêm điên cuồng hạ xuống, ban ngày cát vàng nóng như than đỏ, ban đêm lại đặc biệt lạnh buốt, không cẩn thận ngã nhào xuống cát thì hệt như tắm trong băng tuyết.



Thư Thủy Thủy một lần nữa chạy như bay quay trở về thư viện, lúc sắp vào cửa, Thư Thủy Thủy tựa hồ nhìn thấy trên miếng kính còn sót lại trên cửa thư viện chợt lóe lên một vệt sáng đỏ.


Thư Thủy Thủy cảnh giác quay đầu nhưng màn đêm tăm tối căn bản không có điểm sáng nào cả. Tựa hồ mạt sáng phản chiếu trong kính vừa nãy chỉ là ảo giác, Thư Thủy Thủy vểnh tai lắng nghe động tĩnh xung quanh nhưng cái gì cũng không nghe được.


Thư Thủy Thủy mặc dù có chút bất an nhưng nhiệt độ ngày càng thấp vẫn làm nó quay về thư viện.


Bóng dáng nhỏ bé kia biến mất, một chiếc phi hành khí lớn cỡ bàn tay có một điểm sáng đỏ một lần nữa lóe sáng, đồng thời một chuỗi số liệu được truyền tới một nơi rất xa.


[Cảnh báo! Cảm ứng được nguồn nhiệt sinh mệnh, không thể phán đoán mức độ nguy hiểm!]


[Cảnh báo! Cảm ứng được nguồn nhiệt sinh mệnh, không thể phán đoán mức độ nguy hiểm!]


[Cảnh báo! Cảm ứng được nguồn nhiệt sinh mệnh, không thể phán đoán mức độ nguy hiểm!]


Cổ Lan Cốt cách sa mạc rất xa mở mắt ra, đại não tiếp nhận được hình ảnh cảm biến nhiệt từ thiết bị trinh sát loại nhỏ gửi về, sau đó nhìn thấy một vật thể không rõ, có thể mơ hồ nhìn ra đầu cùng tứ chi, hình dáng có chút giống con chuột, thành phố Long Khải vẫn còn chuột sao?


Cổ Lan Cốt đang định ra lệnh tiếp tục thăm dò thì thiết bị trinh sát truyền về cảnh báo, có một cơn bão điện tử quy mô nhỏ đang tiến tới gần, thiết bị trinh sát bị cưỡng chế rơi vào trạng thái ngắt điện, dừng lại hết thảy hoạt động để đảm bảo thiết bị không bị phá hủy.


Đồng thời cũng bôn ba suốt một ngày, Thư Thủy Thủy cũng đã quay trở lại cái ổ nhỏ của mình, mặc dù rất rất muốn chui vào ổ nhưng nó vẫn chạy tới kiểm tra sáu chậu bông, đất trong chậu đã ẩm ướt một chút, cũng vì khô cứng quá lâu nên độ thấm ướt tiến triển khá chậm.


Thư Thủy Thủy không đợi nữa, lạch bạch lạch bạch chạy trở về ổ nhỏ của mình, bổ nhào vào trong, nhiệt độ bên ngoài không ngừng giảm thấp, từ linh phủ lôi ra một cái chăn phủ lên ổ, lúc này nó mới co lại thành một viên cầu, làm ổ trong ổ nhỏ ngủ ngon lành.


Thư Thủy Thủy ngủ say sưa không hề hay biết cơn bão điện từ lại một lần nữa viếng thăm, cũng may quy mô không lớn, trận pháp bảo vệ thoải mái chống đỡ cơn bão quấy nhiễu.



Điểm tốt của trận pháp tụ sương chính là có thể tự động điều chỉnh, sẽ không để bùn đất quá ướt át, Thư Thủy Thủy di chuyển như con thoi qua sáu chậu bông, quyết định hai chậu giữa trồng khoai tây, hai chậu bên phải trồng khoai lang, chu kỳ ngắn, sản lượng cao. Hai chậu bên trái trồng đậu xanh, thanh mát giải nhiệt, thích hợp làm thức ăn cho hành trình vào mùa hè nóng bức.


Thư Thủy Thủy thuần thục từ linh phủ chọn lựa hạt giống thích hợp thúc đẩy nảy mầm ươm giống, sau đó gieo vào trong chậu, bùn đất ướt át dưới hai móng vuốt be bé của Thư Thủy đặc biệt ngoan ngoãn.


Cây con cùng mầm khoai tây khoai lang được trồng xuống nhanh chóng thích ứng hoàn cảnh mới, chỉ chờ khỏe mạnh lớn lên.


Thư Thủy Thủy dùng nắp chai chứa nước rửa móng vuốt, rửa sạch sẽ thì phát hiện thời gian không còn sớm. Cân nhắc tới nhiệt độ chênh lệch khủng khiếp giữa ngày và đêm cùng bão điện từ không biết khi nào sẽ kéo tới, Thư Thủy Thủy liền bày trận điều chỉnh nhiệt độ cùng trận bảo vệ xung quanh chậu bông.


Chuột nhỏ bận bận rộn rộn tới hơn mười giờ mới thở phào, rảnh rỗi liền muốn hoạt động giãn gân giãn cốt một chút rồi thoải mái ngủ một giấc tới khi thu hoạch.


Từ linh phủ lôi ra một tấm đệm yoga màu đỏ hồng, trải trên sàn nhà, chuột nhỏ hít một hơi, bình phục hô hấp, sau đó bước lên đệm, chuẩn bị luyện yoga một chút.


Vì thế, một con chuột cứ vậy duỗi cẳng chân nhỏ, uốn cong eo, duỗi người, vươn tay, động tác dứt khoát, đặc biệt nghiêm túc.


Mà ngoài cửa sổ, thiết bị trinh sát trải qua quá trình tự ngắt điện ngủ đông nhận được mệnh mệnh của Cổ Lan Cốt một lần nữa khôi phục hoạt động, bay tới bên cửa sổ, mở chế độ phản trinh sát cùng ẩn hình.


Vì thế, hình ảnh bé chuột béo luyện yoga rơi vào tầm mắt của thiết bị trinh sát.


Thiết bị trinh sát không tiếng động quét hình Thư Thủy Thủy, sau đó phản hồi cho Cổ Lan Cốt.


Loài: @#%#%, hành động: ?@#


Cổ Lan Cốt nhìn thiết bị trinh sát gửi về một đống mã hỗn loạn mà rơi vào trầm tư, chẳng lẽ bị bão điện từ đêm qua ảnh hưởng?


[end 6]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 6
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...