Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 39

76@-

[39] Chuột phi – Túi Châu Chấu Ở Đây


****


“Em đâu có áp lực chi đâu, bốn cái máy mô phỏng, hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ.” Vừa nói, Lưu Độ vừa lôi ra bốn khối rubik tỏa ra ánh sáng xanh huyền ảo đưa cho Lưu Pha: “Cái này nhặt được gần điểm dự đoán cách khu B gần nhất, cái này nhặt được ở điểm xa nhất, cũng chính là lúc em mở lồng năng lượng, về phần hai cái này.”


Nói tới đây, trên mặt Lưu Độ vô thức lộ ra nụ cười ấm áp lại kiêu ngạo: “Hai cái này là dùng bốn con châu chấu đổi được.”


Ánh mắt Lưu Pha nhìn em trai mình lại càng kỳ quái hơn, sau đó lia ánh ánh không xác định về phía nhóm thành viên đi cùng, cả đám đều nhất trí gật đầu, biểu thị lời Lưu Độ nói là thật: “Châu chấu? Đổi? Bốn con châu chấu vàng à?”


“Châu chấu vàng? Ý kiến hay nha, trở về em phải chuẩn bị mới được, chờ lần sau gặp Thủy Thủy sẽ lấy ra làm quà! Anh, anh đúng là quá thông minh, Thủy Thủy nhất định sẽ thích anh.” Ánh mắt Lưu Độ sáng lên, cảm thấy ý tưởng châu chấu vàng này thật sự quá tốt.


Linh tinh lộn xộn gì vậy chứ? Lưu Pha quả thực không hiểu gì cả, nhưng không đợi hắn hỏi, Lưu Độ đã nói tiếp: “Anh à, bốn cái máy mô phỏng đủ không? Thủy Thủy nói chúng ta có thể tới giao dịch, không bao lâu nữa Thủy Thủy sẽ di chuyển tới gần khu B chúng ta, đến khi đó chúng ta có thể tới đó đổi máy mô phỏng, giá cả dễ thương lượng, Thủy Thủy siêu đáng yêu, hoàn toàn khác đám cáo già xảo quyệt bọn anh.”


Lưu Pha: “…”


Không ngờ chỉ đi tìm máy mô phỏng một phen mà Lưu Độ giống như bị người ta đập bể đầu, mà Lưu Pha cũng tóm được vài từ then chốt, sau đó nhanh chóng đưa ra kết luận, thứ nhất, có người không biết đã dùng thủ đoạn gì thu mua đứa em trai ngốc nhà mình. Thứ hai, người này trong khoảng thời gian sắp tới sẽ di chuyển tới gần khu B. Thứ ba, trong tay người này có máy mô phỏng, số lượng có lẽ không ít, bằng không cũng sẽ không mang ra để trao đổi. Cuối cùng, mình trong mắt em trai là một con cáo già xảo quyệt.


Lưu Độ không thua thiệt bao nhiêu từ tay Cổ Lan Cốt, chỉ bị đấm một phát mà thôi, thế nhưng lại bị anh trai mình đập gần chết, cuối cùng cũng thoát ra khỏi mộng đẹp âm mưu nuôi Thủy Thủy, đàng hoàn thông báo chuyện mình trải qua.


Nghe Lưu Độ trần thuật xong, Lưu Pha cũng cảm thấy cuộc trải nghiệm của em trai có chút quanh co, nhất là quá trình dùng bốn con châu chấu đổi lấy máy mô phỏng, nó thật sự nằm ngoài dự đoán của Lưu Pha. Thảo nào em trai ngốc nhà mình lại làm ra dáng vẻ một lòng một dạ như vậy.


Lưu Độ tuy bị đập một trận nhưng vẫn cố chấp muốn tẩy não anh trai nhà mình, luôn mồm nói Thủy Thủy đáng yêu hiền lành thuần khiết cỡ nào…


Nói chung là chỉ ngắn ngủi một ngày, lỗ tai Lưu Pha đã bị những lời khen ngợi này mài thành kén luôn rồi. Lưu Pha qua loa có lệ ứng phó Lưu Độ, suy nghĩ cũng không đơn thuần như em trai mình. Kẻ trong cuộc u mê, hai cái máy mô phỏng dùng châu chấu để đổi, kỳ thực ai lời ai lỗ rất khó nói.


Nếu là những tiểu đội khác, Lưu Pha chắc chắn sẽ nghĩ rằng con chuột biết nói chuyện gọi là Thư Thủy Thủy kia có mưu tính, đồng thời cũng rất thành công, bởi vì tiểu đội của bọn họ muốn di chuyển tới lân cận khu B, có được độ hảo cảm của Lưu Độ thì tốt hơn cả có được một ít vật tư, huống chi hai bên còn ước định sẽ tiến hành giao dịch. Con chuột này không đơn giản, có khi nào nó là người máy Cổ Lan Cốt chế tạo ra không? Nhưng người máy biết ăn châu chấu sao? Hơn nữa đây còn là tiểu đội Cổ Lan Cốt, thật sự rất khó nói.



Đại não Lưu Pha nhanh chóng vận chuyển, Lưu Độ ở bên cạnh điên cuồng tẩy não, sợ anh trai nhà mình không chấp nhận Thủy Thủy, lỡ Thủy Thủy tới gần khu B rồi bị chặn lại ở ngoài thì sao?


Vì thế, trên đường quay về khu B, một người điên cuồng tẩy não, một người điên cuồng suy tính. Khi trở lại khu B, vẻ mặt Trình Khuyết có chút bất ngờ.


Lưu Độ liền khó chịu: “Sao? Thấy tui về bất ngờ lắm à?” Nếu là trước kia, Lưu Độ cũng không có địch ý gì với Trình Khuyết, đương nhiên, cũng không có tình cảm gì, thế nhưng sau khi gặp Thư Thủy Thủy thì hảo cảm với Cổ Lan Cốt liền tăng cao không ít, Lưu Độ đương nhiên sinh ra không ý suy nghĩ về người đàn ông Trình Khuyết này. Sao lại đúng lúc gặp tiểu đội Cổ Lan Cốt ở điểm nhặt máy mô phỏng vậy chứ? Nếu không phải Thư Thủy Thủy từ trên trời giáng xuống, hai tiểu đội tuyệt đối đã không dễ dàng từ bỏ ý đồ.


Trình Khuyết cũng không phải người ẩn nhẫn, chỉ nghe hắn lạnh nhạt đáp lại: “Đúng là có chút ngoài ý muốn, cứ tưởng đâu cậu phải cụt tay cụt chân gì đó.” Vẻ mặt Trình Khuyết vẫn lạnh nhạt như vậy, nhưng trong nội tâm không hề bình tĩnh, sự tình có chút lệch với suy đoán của hắn! Hắn từng tham gia kế hoạch cải tạo Cổ Lan Cốt, đồng thời là người chịu trách nhiệm chính trong phương diện thần kinh nhân tạo, vì thế đã từng thôi miên sâu để tiến vào tầng tiềm thức sâu nhất của Cổ Lan Cốt, từng được mọi người công nhận là người hiểu rõ Cổ Lan Cốt nhất, xét theo phương diện này thì những lời này rất đúng. Thậm chí có thể nói, Trình Khuyết còn hiểu rõ Cổ Lan Cốt hơn cả bản thân Cổ Lan Cốt.


Chính vì những hiểu biết này, Trình Khuyết đã tính ra con đường mà Cổ Lan Cốt sẽ tiến hành tìm kiếm, mặc dù điểm rơi của máy mô phỏng không có quy luật nhất định, nhưng cũng giống như tỷ lệ một hố bom sẽ không rơi hai quả, máy mô phỏng cũng như vậy. Đại não Cổ Lan Cốt có thể so với chiếc máy tính tiên tiến nhất, biết suy tính ra lộ tuyến tìm kiếm hợp lý nhất.


Mà lộ tuyến này, Trình Khuyết cũng đã tính ra, nhưng Trình Khuyết không xác định được hiện giờ mình có bao nhiêu khả năng khống chế Cổ Lan Cốt, vì thế hắn cần thăm dò. Sau khi trải qua thuật toán phức tạp, Trình Khuyết đã định ra lộ tuyến tìm kiếm cho tiểu đội Lưu Độ.


Căn cứ theo suy tính của Trình Khuyết, Lưu Độ và Cổ Lan Cốt sẽ gặp nhau ở vị trí dự đoán thứ tư, vì máy mô phỏng, Cổ Lan Cốt sẽ giết Lưu Độ, khi đó khu B không chỉ tổn thất Lưu Độ mà còn cả bốn cái máy mô phỏng mà Lưu Độ đã tìm thấy. Không quản là Lưu Pha hay những người khác trong khu B, chắc chắn sẽ không chịu đội trời chung với Cổ Lan Cốt.


Sao? Vì sao phải làm như vậy? Đương nhiên là vì Trình Khuyết cần một lý do để gặp Cổ Lan Cốt. Hơn nữa Trình Khuyết biết rõ, đừng nói Lưu Pha, cho dù là cả khu B này cộng lại cũng không phải đối thủ của Cổ Lan Cốt.


Lúc người khác xem Cổ Lan Cốt là mối nguy hiểm, chính mình chỉ cần đứng ra tỏ thái độ đứng về phía Cổ Lan Cốt, đồng thời dẫn dắt Cổ Lan Cốt thống nhất khu B. Vì sao nói là dẫn dắt, bởi vì Cổ Lan Cốt không có d*c v*ng thống nhất, mà sau khi thống nhất khu B, Cổ Lan Cốt cũng sẽ không có d*c v*ng lãnh đạo, cuối cùng quyến thống trị khu B sẽ rơi vào tay hắn, ai bảo bọn họ là người quen biết đã lâu chứ.


Trình Khuyết cẩn thận bố trí bố cục như vậy, thoạt nhìn giống như đi một vòng lớn nhưng kỳ thực chính là phương pháp ổn thỏa nhất. Nhưng nó lại thất bại? Lưu Độ không chỉ không chết mà còn không biết vì sao tựa hồ đã sinh ra hảo cảm với Cổ Lan Cốt, điều này thật sự quá khó hiểu!


Có tình huống đặc biệt gì đã xảy ra sao? Cho nên khi tinh hệ Thương Hải và tinh hệ Tiên Ca bị hủy diệt, tinh cầu Thương Chiến này lại giống như một pháo đài không thể phá vỡ, đối kháng lại với nền văn minh thứ bảy.


Không sai, tinh hệ Thương Hải và tinh hệ Tiên Ca hiện giờ sẽ bị hủy diệt trong tương lai không xa. Mà trước khi hai đại tinh hệ bị hủy diệt, Trình Khuyết đang tiến hành thí nghiệm về tuyến thời gian, có lẽ vừa vặn dao động trúng thế giới giao duy nên thí nghiệm chấn động, Trình Khuyết tử vong rồi quay ngược trở về thời điểm trước khi thế giới bị hủy diệt.


Trận hủy diệt đó giống như một trò cười, tinh hệ Thương Hải và tinh hệ Tiên Ca vẫn còn nghi kỵ lẫn nhau, không biết khi nào sẽ phát động cuộc chiến tranh tinh tế, thế rồi nền văn minh thứ bảy phủ xuống.


Vũ trụ tổng cộng có mười một thời không, tinh hệ Thương Hệ và tinh hệ Tiên Ca đang nằm ở mốc năm và sáu, khi văn minh thứ bảy phủ xuống, hai tinh hệ của cải dồi dào này lập tức bị chọn thành mục tiêu thu thập.


Văn minh thứ bảy cần đá năng lượng, vì thế đã áp súc hai tinh hệ Thương Hải và Tiên Ca thành không gian lớn cỡ nút áo, sau đó không ngừng rút năng lượng ra. Về phần nhân loại và những sinh mệnh khác sinh tồn trên tinh hệ, ha hả, ngay cả con kiến cũng không bằng, khi sức mạnh đạt tới trình độ nào đó thì ngay cả quyền nói phản kháng bạn cũng không có tư cách.



Văn minh cao duy nghiền ép trực tiếp dẫn tới hai đại tinh hệ bị hủy diệt, nhưng trong thời không áp súc hỗn loạn đó, một tinh cầu an tường tĩnh mịch lóa mắt xuất hiện trước mặt vô số người trước khi tử vong, tinh cầu màu xanh nước biển kia trở thành ánh sáng sau cùng trong mắt bọn họ, có người nhận ra đó chính là tinh cầu Thương Chiến, một tinh cầu đã từng bị vứt bỏ!


Vô số người muốn tràn vào tinh cầu Thương Chiến nhưng không gian và thời không bị áp súc tới vặn vẹo, thời gian và không gian đảo lộn, di chuyển trở thành một chuyện cực kỳ nguy hiểm, tinh cầu kia cũng xa xôi không thể nào chạm tới. Mà Trình Khuyết cũng chính là một trong vô số người đó, thẳng đến khi chết, Trình Khuyết cũng không thể chạm tới tinh cầu Thương Chiến, tinh cầu đã từng bị người ta bỏ quên lại trở thành điểm đến trong mơ mà mọi người không có cách nào chạm tới.


Trong đầu Trình Khuyết mơ hồ vẫn còn vang vọng thông báo tinh cầu Thương Chiến tiến nhập vào kỷ nguyên tận thế, triệt để mất đi giá trị, mọi thứ chính là buồn cười như vậy.


Sau khi sống lại, Trình Khuyết chỉ dùng vài ngày, suy đoán đủ loại phương pháp tự cứu, nhưng cuối cùng chỉ có hai cái thành công, ngồi phi thuyền tinh tế thoát khỏi tinh hệ Thương Hải trước khi nền văn minh thứ bảy phủ xuống, rời đi thật xa, nhưng nền văn minh thứ bảy xuất hiện làm Trình Khuyết ý thức được trong vũ trụ mênh mông này tồn tại rất nhiều thứ, rất nhiều nguy hiểm không thể nào tưởng tượng, cũng không có cách nào phản kháng. Hơn nữa một khi rời đi, trừ phi tìm được tinh cầu thích hợp để sinh tốn, bằng không hắn sẽ phải vĩnh viễn lưu lạc như vậy.


Cách thứ hai, tiến vào tinh cầu Thương Chiến, không quản tinh cầu Thương Chiến vì nguyên nhân gì mà sống sót, nó tựa hồ chính là nơi tránh nạn sau cùng, chỉ là Trình Khuyết không biết kết cục của nơi này, bởi vì hắn đã chết quá sớm. Nhưng so với cách thứ nhất, tựa hồ dễ làm người ta tiếp thu hơn.


Về phần phản khánh văn minh thứ bảy, điều này căn bản không có khả năng thực hiện, nếu là mấy trăm năm, mấy ngàn năm nữa thì Thương Khải tinh hệ có khả năng sẽ bùng bổ khoa học kỹ thuật, thế nhưng cách thời điểm nền văn minh thứ bảy buông xuống chỉ còn bảy năm ngắn ngủi mà thôi.


Những tâm tư hồi ức phức tạp này chỉ lăn tăn trong đầu Trình Khuyết không đến một giây thời gian, Trình Khuyết nhanh chóng phân tích rồi đưa ra một kết luận làm người ta có thể tiếp nhận, có lẽ Cổ Lan Cốt chính là mấu chốt biến đổi, làm tinh cầu Thương Chiến không bị hủy diệt.


Theo Lưu Độ quay trở về khu B, khu B cũng bắt đầu náo nhiệt. Có thể là vì trực giác nhiều năm, cũng có thể vì thấy được sự chân thành thẳng thắn của Thư Thủy Thủy, Lưu Độ trở nên nhạy cảm với người có ý xấu. Lưu Độ cứ có cảm giác mình bị Trình Khuyết gài bẫy, nhưng đó chỉ là cảm giác mà thôi, Trình Khuyết làm việc tuyệt đối sẽ không lưu lại nhược điểm.


So với khu B náo loạn, bên Cổ Lan Cốt tốt hơn nhiều. Tiểu đội thuận lợi quay về căn cứ, dự định chờ các tiểu đội tìm kiếm khác quay về thì sẽ xuất phát.


Ngoại trừ căn cứ Cổ Lan Cốt, hai căn cứ khác, cũng chính là tiểu đội Hồ Tư Thần và Filo cũng có thu hoạch. Nhưng lực phòng bị của hai căn cứ này rất mạnh, không chịu nói rõ tình huống, cũng không biết thu hoạch được máy mô phỏng hay là gì khác.


Thư Thủy Thủy đương nhiên không có hứng thú chủ động chạy tới hỏi người ta có muốn đổi máy mô phỏng hay không, hơn nữa sau khi quay trở lại căn cứ, chuyện đầu tiên mà chuột nhỏ làm chính là chạy đi kiểm tra trận pháp của mình.


Dư Tẫn bước vào cửa vẫn còn lẩm bẩm: “Sao cứ có cảm giác vận may năm nay đặc biệt tốt thế nhỉ, số lượng máy mô phỏng ở khu vực này có vẻ rất nhiều.” Nếu không phải đã biết năm nay chỉ đưa tới một trăm máy, Dư Tẫn thậm chí còn hoài nghi có khi nào số lượng máy mô phỏng đưa tới là một nghìn, thậm chí là mười nghìn hay không. Kỳ thật Dư Tẫn không biết, số máy mô phỏng ở gần đó đều đã bị cỏ vòi rồng dùng năng lực điều khiển gió của mình kéo tới, cũng có vài cái ở xa bị ảnh hưởng, bay tới.


“Thủy Thủy à, đến nhà rồi, tui có sờ máy mô phỏng một chút không?” Lực chú ý của Dư Tẫn nhanh chóng chuyển tới ổ máy mô phỏng, trước mặt nhóm khu B kia, Dư Tẫn không có không biết xấu hổ mà sờ sờ, thể nghiệm cảm giác được làm đại gia máy mô phỏng.


Phía sau không có ai trả lời, Dư Tẫn quay đầu lại nhìn bả vai Cổ Lan Cốt thì phát hiện cục bông mềm mại đã sớm không còn ở đó nữa rồi, Dư Tẫn hoảng sợ: “Lão đại! Anh đánh rơi Thủy Thủy mất rồi!”


Cổ Lan Cốt đáp lại bằng một vẻ mặt khinh bỉ: “Có rơi mất cậu cũng không rơi Thủy Thủy đâu, Thủy Thủy đã chạy lên lầu rồi.”



Dư Tẫn: “…” Từ khi nào vậy? Sao em không phát hiện?


Tựa hồ nhìn thấu nghi hoặc của Dư Tẫn, Cổ Lan Cốt đưa tay tới, trong tay rõ ràng chính là túi châu chấu của Thư Thủy Thủy.


Dư Tẫn liền an tâm: “Ah, túi châu chấu ở, Thủy Thủy ở.”


Trên phòng ngủ lầu hai, Thư Thủy Thủy cố mở cửa phòng rồi lạch bạch đi tới vị trí trận pháp, qua một ngày, trận pháp sớm đã chấm dứt, trận văn đã biến mất, mà ở trung tâm trận pháp, một viên linh thạch cực phẩm trong suốt hoàn mỹ an an ổn ổn nằm ở đó.


Bởi vì trước đó đã cắt nhỏ đá năng lượng nên linh thạch cực phẩm cũng không lớn, nhưng linh lực nồng đậm bên trong nó đủ làm chuột nhỏ vui sướng, Thư Thủy Thủy dùng hai móng vuốt nâng linh thạch đưa về phía ánh mặt trời, ánh sáng rực rỡ phản chiếu lên con ngươi Thư Thủy Thủy, giống như chứa đầy vì sao sáng.


Viên linh thạch cực phẩm này hơi nhỏ, mang đi làm trận pháp thì tác dụng không lớn, Thư Thủy Thủy suy nghĩ một chút, ánh mắt lơ đãng liếc nhìn dấu răng của Cổ Lan Cốt thì lỗ tai nhỏ run lên, nháy mắt có chủ ý.


Nếu Cốt Cốt kiêng ăn, không thích ăn châu chấu sống thì chọn thứ khác, ah đúng rồi, vẫn chưa ghi chú lại.


Nghĩ tới đây, chuột nhỏ lôi quyển sổ ghi chú của mình trong linh phủ ra, lật lật vài tờ, tìm được tờ mình muốn thì chỉ thấy bên trên viết ngay ngắn vài chữ: Nhật Ký Dưỡng Thú Cưng.


Bên dưới liệt kê một loạt chuyện cần chú ý.

  1. Cốt Cốt rất cô đơn, mỗi ngày phải vỗ đầu nói ngủ ngon mới ngủ được.
  2. Cốt Cốt không có cảm giác đau, phải thường xuyên chú ý xem Cốt Cốt có bị thương hay không, đúng lúc băng bó.
  3. Ẩm thực của Cốt Cốt cần cải thiện, không thể ăn đá mãi, nghiền răng như vậy mãi không tốt cho răng.
  4. Cốt Cốt sợ mèo, phải luôn đề phòng mèo tập kích, khi cần thiết phải tự đặt mình vào thế nguy hiểm, dẫn dụ loài mèo hung ác.
  5. Cốt Cốt thích màu xanh lá, tặng dra giường chăn màn cho mình đều là màu xanh, sau này đáp lại cũng có thể chọn màu xanh.

*


Điều cần chú ý có rất nhiều, có một số là chuyện nhỏ nhặt không đáng chú ý, có một số căn bản không chuẩn xác, nhưng Thư Thủy Thủy đều ghi chép lại rất nghiêm túc, lúc này chuột nhỏ đang cầm bút, chăm chú ghi vào một ghi nhớ.

  1. Cốt Cốt có chút kiêng ăn, không ăn châu chấu sống, chỉ ăn chín.

Viết xong, Thư Thủy Thủy bỏ sổ vào linh phủ, sau đó mới bắt tay chuẩn bị phần quà đầu tiên của mình không phải là thức ăn.


Chuột nhỏ lăn qua lộn lại tìm kiếm công cụ trong linh phủ, cuối cùng không thu hoạch được gì. Nói thật thì số máy mô phỏng này thực chiếm chỗ, nếu không phải trước khi đi có cố ý thanh lý không gian linh phủ, có lẽ đã không chứa hết được.


Lúc này trở về, Thư Thủy Thủy lập tức lạch cạch thả máy mô phỏng ra chất đống ở góc phòng, sau đó mang số đồ mình dọn ra trước đó thu vào linh phủ. Làm xong mới vỗ vỗ mặt, cảm giác thoải mái hẳn.


Chuột nhỏ lạch bạch chạy xuống lầu, cố gắng tránh Cổ Lan Cốt, thần thần bí bí tìm Dư Tần hỏi thiết bị cắt đá năng lượng. Dư Tẫn hiếu kỳ hỏi, Thư Thủy Thủy chỉ ném lại một câu ‘bí mật’ rồi lạch bạch chạy lên lầu.



Dư Tẫn nghẹn, bí mật, một con chuột mà có bí mật gì chứ.


Dụng cụ cắt đá năng lượng có rất nhiều loại, Thư Thủy Thủy đương nhiên chọn cái nhỏ nhất. Chuột nhỏ cố ý đưa lưng về phía cửa, vùi trong góc phòng, kết hợp với đao khắc tiến hành cải tạo linh thạch cực phẩm.


Lúc Cổ Lan Cốt lên lầu mở cửa ra, ánh mắt liền đảo một vòng rồi dừng lại ở đống máy mô phỏng tùy ý đặt tán loạn, sau đó liền thấy một cục nhỏ bông xù ở một góc khác.


Nghe thấy tiếng bước chân, cục bông kia quay đầu lại rồi giơ giơ móng chào hỏi: “Hi, Cốt Cốt, anh muốn ra ngoài dạo hả? Buổi tối rồi hãy về nha.”


Cổ Lan Cốt: “…” Tuy cảm thấy đi dạo chẳng có gì vui nhưng anh vẫn gật đầu: “Ừm, tôi đi, tối sẽ về.”


Thư Thủy Thủy (^-^): “Chào nha, đi thong thả nha, trở về muộn một chút cũng không sao đâu.”


Cổ Lan Cốt: “…”


Đến tối, Cổ Lan Cốt quả nhiên trở về rất khuya, ngay cả bữa tối cũng bỏ qua, mà Thư Thủy Thủy thì giống như đã ngủ rồi. Chuột nhỏ ngửa mặt nằm trên chiếc giường nhỏ của mình, đang ngủ say.


Cổ Lan Cốt cảm thấy mờ mịt nhưng vẫn cười cười đi tới bên tủ đầu giường, vươn ngón tay điểm nhẹ cái đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy.


Trong cơn ngủ mơ, Thư Thủy thủy lơ mơ ngái ngủ nói: “Ngủ ngon, Cốt Cốt.”


“Ngủ ngon, Thủy Thủy.” Cổ Lan Cốt nhẹ nhàng nói, sau đó mới hài lòng đi rửa mặt nghỉ ngơi. Nhưng khi nằm xuống, Cổ Lan Cốt liền nhạy bén phát hiện dưới gối mình có cái gì đó.


Cổ Lan Cốt nhanh chóng ngồi dậy, xốc gối lên thì thấy một tinh thể nho nhỏ, tinh thể có dáng vẻ trong suốt như thủy tinh nhưng nó rất kỳ quái, tựa hồ tỏa ra ánh sáng đẹp lạ thường. Hình dạng rất quen mắt, là loại thức ăn mà Thư Thủy Thủy gọi là quả phỉ kia.


Ở phần cuống quả hạch có xuyên một sợi tơ năm màu, sỏ qua quả phỉ thủy tinh tạo thành sợi dây chuyền.


Cổ Lan Cốt cầm lấy dây chuyền, tỉ mỉ lật xem thì phát hiện trên quả phỉ còn khắc bốn chữ nhàn nhạt: Cốt Cốt ngủ ngon.


Cổ Lan Cốt cầm dây chuyền, đôi mắt lóe lên tia sáng lam trong bóng đêm, sau đó Cổ Lan Cốt đeo sợi dây lên cổ rồi một lần nữa nằm xuống. Theo thời gian trôi qua, khóe môi Cổ Lan Cốt không thể khống chế chậm rãi nhếch lên, cho dù nhắm mắt lại thì vẫn có vui sướng tràn ra đầy mặt. Cổ Lan Cốt cảm thấy may mắn vì mình không rơi nước mắt, bằng không chỉ sợ sẽ có chút mất mặt.


[end 39]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 39
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...