Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 32

58@-

[32] Chuột phi – Gả Cho Tôi Được Không?


***


Lưu Độ ngã nhào xuống đất, miệng phun máu, hiển nhiên nội tạng đã bị tổn thương. Chỉ là lúc này hắn không để tâm tới việc này.


Lưu Độ đột nhiên nghĩ tới lời khuyên của Trình Khuyết trước khi mình rời khỏi căn cứ: “Nếu như đụng trúng Cổ Lan Cốt, không cần nói gì cả, cũng không cần làm gì cả, rút lui vô điều kiện.”


Cộng thêm lời giễu cợt của Dư Tẫn vừa nãy, trong đầu Lưu Độ chỉ còn một suy nghĩ, nháy mắt cảm giác nhịp tim mình biến mất, tốc độ một phần bảy phần triệu năm ánh sáng? Là giống như hắn nghĩ sao? Đó là tốc độ cao nhất của Cổ Lan Cốt, cũng là tốc độ mà nhân loại căn bản không có khả năng đạt tới, mà cũng đúng, trước mặt vốn không phải là người!


Lưu Độ chưa bao giờ hiểu được sự đáng sợ của bán người máy như lúc này, cũng hiểu rõ được, Cổ Lan Cốt từng có sức mạnh có thể đối kháng với toàn bộ tinh hệ Tiên Ca, một mình chống đỡ cuộc chiến tranh tinh tế khủng khiếp kia như thế nào.


Thảo nào sau khi chiến tranh tinh tế kết thúc, nhiều thế lực, thậm chí là ngay cả bản thân gia tộc Cổ Lan gấp gáp muốn diệt trừ Cổ Lan Cốt như vậy, Lưu Độ hiểu, đó là vì tất cả mọi người đều sợ Cổ Lan Cốt! Một con quái vật cường đại mà bọn họ căn bản không có cách nào chống lại!


Tốc độ bảy phần triệu năm ánh sáng đúng là tốc độ nhanh nhất mà Cổ Lan Cốt có thể đạt tới, nhưng đó chỉ là số liệu lý thuyết khi sáng tạo ra Cổ Lan Cốt, hiện thực thì chưa thành công. Lúc này đang ở trên tinh cầu Thương Chiến, Cổ Lan Cốt lại càng không có khả năng đạt được, chỉ là muốn né tránh viên đạn thì vẫn rất dễ dàng.


Nhưng Lưu Độ hiển nhiên đã bị chấn động không nhỏ, vì thế lúc Cổ Lan Cốt nhấc chân bước về phía mình, lấy Lưu Độ làm trung tâm, một cái lồng bảo hộ bán cầu đường kính mười mấy mét màu vàng lóng lánh nhanh chóng thành hình!


Công nghệ ngoại tinh! Cổ Lan Cốt dừng bước. Dư Tẫn cũng chậc một tiếng, thứ này hiển nhiên chính là vật bảo mệnh, hẳn là phần thưởng nhận được khi dùng máy mô phỏng hoàn thành nhiệm vụ, nó hoàn toàn vượt qua trình độ khoa học kỹ thuật cùng nguồn tài nguyên của Tinh cầu Thương Chiến.



Nhưng lồng hộ vệ bán trong suốt này xuất hiện cũng có nghĩa là Lưu Độ chịu thua, ánh mắt Dư Tẫn liếc nhìn về phía máy mô phỏng, sau đó mặt đen xì.


Máy mô phỏng thế mà lại cũng bị cái lồng kia trùm ở bên trong! Không biết là trùng hợp hay Lưu Độ đã sớm có dự định, vị trí của lồng bảo hộ thực sự quá vừa vặn.


Bầu không khí chiến đấu sôi sùng sục của hai bên khựng lại, ngoại trừ Cổ Lan Cốt cùng Lưu Độ, những người khác thậm chí còn không kịp di chuyển một bước, cuộc chiến cứ vậy giống như một trò đùa mà kết thúc.


Ở hiện trường, sắc mặt mọi người lúc này khá khó coi, người của tiểu đội khu B đương nhiên không cần phải nói, không ai ngờ được lại có thể thua như vậy, không, có lẽ ngay cả thua cũng không xứng, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, không thể dùng thắng thua để suy xét. Tuy lồng bảo hộ có thể tạm thời bảo vệ bọn họ nhưng nó cũng rất tiêu tốn năng lượng, một khi năng lượng tiêu hết, có trời mới biết Cổ Lan Cốt có còn chờ ở bên ngoài hay không.


Về phần tiểu đội Cổ Lan Cốt, Cổ Lan Cốt vẫn không có biểu cảm gì như cũ, tựa hồ cái người vừa làm ra hành động không giống người kia không phải mình, về phần máy mô phỏng thì không lấy được cũng chả sao, một cục vuông như vậy chẳng đáng yêu như chuột nhỏ, cứ canh giữ ở bên ngoài là không có khả năng, như vậy quá lãng phí thời gian, không bằng sớm quay trở về căn cứ mà tuốt chuột.


Còn Dư Tẫn cùng tám người khác, Dư Tẫn thì vẫn còn tức giận vì không lấy được máy mô phỏng, tám người kia thì bị hành động của Cổ Lan Cốt chấn động, bọn họ vốn định tới khu B, kết quả…. một lời khó nói hết, tình cảnh hiện tại thật sự là cực kỳ xấu hổ.


Cổ Lan Cốt tuy rất mạnh nhưng Tinh cầu Thương Chiến này tài nguyên bị hạn chế, không có cách nào giành được vật tư từ ngoại tinh, tám chín phần thực lực không thể phát huy.


Cái này giống như cho bạn một khẩu súng không có đạn rồi để bạn xuyên tới thời kỳ đồ đá, tài nguyên bị hạn chế, không có tài liệu để chế tạo viên đạn.


Lưu Độ tuy tạm thời an toàn nhưng biểu cảm cũng chẳng ung dung nhẹ nhõm chút nào, về phần cái máy mô phỏng cũng nằm trong phạm vi lồng bảo hộ thì có chút nóng phỏng tay, người của tiểu đội khu B không ai dám tiến tới cầm lấy, Lưu Độ giãy giụa một chút, quyết định tranh thủ một phen: “Cổ Lan Cốt tướng quân, cái máy mô phỏng này đưa cho anh, có thể tha cho bọn tôi không?”


Cổ Lan Cốt không để tâm lắm, Lưu Độ chẳng có liên quan gì tới anh, nhưng có thể lấy được một cái máy mô phỏng cũng không tệ, có thể quay về sớm một chút. Nghĩ tới cục nắm lông xù, Cổ Lan Cốt theo bản năng nhếch khóe môi.


Nụ cười này rất nhạt, Lưu Độ nhìn mà sửng sốt, nhìn thấy nụ cười xuất hiện trên gương mặt người đàn ông sắt thép này thật sự không tốt chút nào, nhưng Lưu Độ cũng có chút nhẹ nhõm, xem ra có thể thương lượng một chút.



Lưu Độ xấu hổ, quả thực nếu xét về thực lực thì máy mô phỏng này phải thuộc về Cổ Lan Cốt. Hơn nữa đổi góc độ mà nói, nếu bên bị chén ép là tiểu đội Cổ Lan Cốt thì hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha đối phương: “Tuy là nói như vậy nhưng bây giờ máy mô phỏng quả thực đang ở trong tay bọn tôi, nếu tôi hủy nó đi thì tất cả mọi người đều lãng phí thời gian.”


Lưu Độ hiểu rõ Dư Tẫn muốn moi một phần vật tư từ mình, thế nhưng nhiều năm sinh sống ở tinh cầu Thương Chiến này, Lưu Độ vẫn theo bản năng cò kè mặc cả, bởi vì hắn vẫn chưa thật sự rơi vào tuyệt cảnh.


Khoảnh khắc lồng bảo hộ được kích hoạt, Lưu Pha ở khu B sẽ cảm nhận được tín hiệu, những người khác có thể sẽ không tạo được uy h**p với Cổ Lan Cốt, nhưng Trình Khuyết thì khó nói, dù sao Trình Khuyết cũng từng là người khống chế suy nghĩ của Cổ Lan Cốt. Lưu Độ mới không tin Trình Khuyết thật sự không chừa đường lui cho mình, hắn nhất định có động tay động chân trên người Cổ Lan Cốt, bằng không một nhân tài xuất sắc như vậy sao có khả năng bị lưu đày tới Tinh cầu Thương Chiến này chứ.


Dư Tẫn cũng nhìn thấu thái độ không thành thật của Lưu Độ, suy nghĩ một chút liền hiểu được, kỹ thuật ngoại tinh này rất có thể có công năng truyền đạt tin tức, Lưu Độ đang chờ đợi viện quân. Nhưng Dư Tẫn lại cảm thấy khó hiểu, mới vừa nãy Lưu Độ rõ ràng rất hoảng sợ, cho dù có viện quân thì lẽ nào hắn cho rằng viện quân có thể chống đỡ được Cổ Lan Cốt?


“Lão đại, anh thấy chúng ta có thể đập nát lồng bảo hộ không?” Dư Tẫn cười tà ác, Lưu Độ muốn đợi viện quân nhưng Dư Tẫn thì không.


Lưu Độ nghe vậy thì luống cuống, không ngờ không chỉ Cổ Lan Cốt, Dư Tẫn cũng là một người suy nghĩ không theo lẽ thường như vậy, nói đánh là đánh, rõ ràng vừa nãy còn làm ra dáng vẻ muốn thương lượng, đám người này rốt cuộc bị tật xấu gì vậy chứ: “Máy mô phỏng đang nằm trong tay bọn tôi, bọn anh suy nghĩ kỹ đi!”


“Nghĩ cái ông bác nhà mày! Không phải chỉ là một cái máy mô phỏng thôi à, cũng lắm thì bỏ, tao không tin không có máy mô phỏng thì tao không sống nổi nữa!” Đại đa số thời điểm Dư Tẫn vẫn luôn hoạt bát, nó cũng có nghĩa là tính cách cậu khá tăng động, cũng rất dễ cáu kỉnh.


Sắc mặt Lưu Độ sa sầm: “Tôi không có bác, chỉ có anh trai thôi. Biết vì sao năm nay bọn tôi cố gắng tìm kiếm máy mô phỏng như vậy không? Năm nay số lượng máy mô phỏng thả xuống toàn cầu chỉ có một trăm, hơn nữa theo dự đoán thì sang năm hoàn cảnh tinh cầu Thương Chiến sẽ tiếp tục chuyển biến xấu, trồng trọt quy mô lớn không có khả năng thực hiện, nói cách khác máy mô phỏng sẽ trở thành nguồn cung thức ăn chủ yếu, không có máy mô phỏng, có lẽ sẽ sinh tồn một mình được, nhưng muốn duy trì một căn cứ căn bản là không có khả năng!”


Đáy mắt Dư Tẫn lóe sáng: “Không sao cả, dù sao đám này cũng muốn nương tựa khu B, căn cứ bọn tôi cũng không còn lại mấy người, nhưng ông cảm thấy với thực lực của lão đại bọn tôi, cướp đồ của mấy người còn cần phải thương lượng à?”


Lưu Độ: “…” Mặc dù nói ở tinh cầu Thương Chiến này kẻ mạnh chính là vua nhưng nói lồ lộ ra như vậy chẳng lẽ không cần mặt mũi nữa à? Chủ yếu là Lưu Độ thật sự không xác định được khu B có thể chống chọi nổi công kích của Cổ Lan Cốt hay không: “Cướp của khu B bọn tôi, tôi không nói, nhưng còn khu A thì sao? Thậm chí là thế lực đại lục phương Tây thì sao? Ngoài tinh cầu thì sao?”


“Có ý gì?” Dư Tẫn tựa hồ có chút hứng thú, dò hỏi.



Lưu Độ thấy có cửa thoát liền nói: “Tin tức chính xác, tinh cầu Thương Chiến sẽ tiến vào kỷ nguyên tận thế, đó là dự đoán được liên minh tinh hệ đưa ra sau khi giám sát toàn cầu, nói cách khác, năm sau tinh cầu Thương Chiến sẽ là địa ngục thật sự, thậm chí không bao lâu sau, tinh cầu Thương Chiến sẽ bị hủy diệt, những kẻ bị kết án vĩnh viễn không được rời khỏi tinh cầu Thương Chiến như chúng ta cũng sẽ bị hủy diệt cùng tinh cầu này, mà máy mô phỏng hiện giờ chính là phương thức duy nhất để có được tài nguyên từ ngoại tinh, mất đi một cái là tổn thất rất lớn.”


Dư Tẫn cuối cũng cũng có được manh mối, thì ra là vậy, thảo nào số lượng máy mô phỏng đưa tới năm nay lại ít như vậy, ra là sau khi đưa ra dự đoán, liên minh tinh hệ cảm thấy giá trị đầu tư tinh cầu Thương Chiến vốn đã ít, mà sang năm lại có một lượng lớn cư dân chết đi, máy mô phỏng đương nhiên cũng không cần đưa nhiều.


Hoặc có lẽ từ sớm bọn họ đã tính được tinh cầu Thương Chiến đang tiến vào kỷ nguyên tận thế, cũng chính vì thế mới đưa Cổ Lan Cốt tới đây, bọn họ không thể giết Cổ Lan Cốt, cũng không thể gánh vác nổi tội danh g**t ch*t Cổ Lan Cốt, vì thế cứ để tinh cầu Thương Chiến g**t ch*t Cổ Lan Cốt, ai lại đi trách cứ một tinh cầu hủy diệt đâu chứ.


Mặc dù đoán được lời Lưu Độ nói là sự thật nhưng nhìn Lưu Độ ở bên trong lồng phòng hộ, Dư Tẫn vẫn cực kỳ tức giận. Cái tên đạo đức giả này, thế mà lại rúc vào trong vỏ rùa, bọn họ đánh không được mà đi cũng không xong.


Hai bên đang giằng co thì đột nhiên một bóng ma xẹt qua trên đỉnh đầu. Mọi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, sau đó đều chấn động.


“Máy mô phỏng!” Không biết là ai hoảng sợ hô.


Chậm rãi lượn lờ trên đỉnh đầu quả thực chính là chiếc dù đưa máy mô phỏng, nghịch sáng nhìn lên, bóng ma của chiếc dù đặc biệt bắt mắt, treo dưới chiếc dù chắc chắn chính là máy mô phỏng.


Đám người trong lẫn ngoài lồng phòng hộ đều khẩn trương chăm chú nhìn chiếc dù kia, không biết cuối cùng nó sẽ đáp xuống khu vực nào. Nếu rơi xuống vị trí lồng phòng hộ, liệu Lưu Độ có mở lồng ra để lấy nốt luôn cái máy này hay không?


“Còn một cái nữa!” Lại một tiếng hô kinh hãi vang lên, mọi người ngước nhìn về phía ánh mặt trời chói mắt, các chiếc dù kia không xa còn một chiếc dù khác đang chậm rãi lắc lư rơi xuống.


Lần này trái tim mọi người đều cực kỳ kích động. Hai cái máy mô phỏng! Nếu Lưu Độ nói là thật thì hai cái máy này chính là nguồn cung vật tư sau này, cũng là hi vọng sống sót! Trong nháy mắt tất cả mọi người đều nín thở, tim đập thình thịch thình thịch nhưng không một ai dám tự ý di chuyển một chút nào, dù sao thì Cổ Lan Cốt vẫn còn đang ở đây.


Dù rơi xuống ngày càng thấp, ngày càng thấp, sau đó ánh mắt mọi người bắt đầu biến thành nghi hoặc, bởi vì sau khi tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn thì bọn họ phát hiện phía dưới dù không phải hình dạng khối lập phương của máy mô phỏng, nó là cái túi tròn vo?



Một hồi lâu sau, Dư Tẫn tiến tới lật lớp vải dù ra, lộ ra một cái túi lớn cỡ hai nắm tay, Dư Tẫn đưa tay chọt chọt một chút, cảm giác được có thứ gì đó ở bên trong thì càng hoảng sợ hơn, sau đó nhanh tay cởi bỏ miệng túi, lùi nhanh về sau.


Miệng túi bung ra, thứ bên trong liền chen chúc chui ra.


Đó là từng con từng con châu chấu bị trói chặt theo dạng kén, châu chấu vẫn còn sống, sợi râu không ngừng rung động, chúng nó chen chúc nhau loi nhoi lúc nhúc ở trên mặt đất.


Mọi người? ? ? Trên trời rơi xuống một túi châu chấu?


Dư Tẫn cảm thấy mình bị chơi xỏ, đang định phát hỏa thì trên đỉnh đầu truyền tới một tiếng huýt sáo.


Mọi người? ? ? Ai giở trò lưu manh vậy trời?


Mờ mịt ngẩng đầu thì thấy một chiếc dù khác cũng đang hạ thấp, lúc ánh mắt không còn bị ánh mặt trời ảnh hưởng nữa thì bọn họ nhìn thấy một con chuột lông xù đang ngồi dưới chiếc dù chậm rãi đáp xuống, thậm chí nó còn có thể điều chỉnh phương hướng rơi, thẳng tắp rơi tới vị trí của Cổ Lan Cốt.


Mọi người giật mình, trên trời sao lại rơi xuống một con chuột? Lại còn là một con chuột lưu manh biết huýt sáo, hơn nữa còn cực kỳ to gan lớn mật tông đầu về phía Cổ Lan Cốt!


Lúc Thư Thủy Thủy sắp rời khỏi núi, giữa đi bộ xuống núi và ngồi dù bay xuống thì nó chọn vế sau, chỉ là túi châu chấu thật sự quá lớn nên không có cách nào dùng chung dù, Thư Thủy Thủy chỉ có thể để túi châu chấu đi một dù riêng, sau đó mình sẽ điều khiển dù bay theo sau.


Nào ngờ đang bay bay thì thấy được Cổ Lan Cốt. Thư Thủy Thủy nhìn thấy túi châu chấu đang từng chút hạ thấp, không biết vì sao lại nghĩ tới một cái quảng cáo cầu hôn mà mình từng xem, trên ngón tay vô danh của cô dâu có cột một sợi dây, sau đó một chiếc nhẫn theo sợi dây từ trên trời rơi xuống, vừa vặn đeo ngay vào ngón vô danh của cô dâu.


Thư Thủy Thủy cảm thấy tình cảnh hiện giờ của mình tuy cách làm hơi khác nhưng kết quả lại giống tới kì diệu, nó nhịn không được muốn hô thật lớn, hỏi xem Cổ Lan Cốt có thích hay không, có lãng mạn hay không, gả cho nó được không? Nhưng lúc chuẩn bị thốt thành lời thì nhớ ra cảnh báo là trước mặt người lạ không nên nói chuyện, Thư Thủy Thủy chỉ có thể quẹo cua, huýt vang một tiếng.


[end 32]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 32
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...