Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 30
35@-
[30] Chuột phi – Một Cọng Lông Vũ
***
Một trận gió thoảng qua, lông vũ cũng phấp phới bay ra ngoài, Thư Thủy Thủy nhìn chiếc lều của mình một chút, cuối cùng vẫn vươn móng chầm chậm đuổi theo lông vũ.
Lông vũ rất nhẹ, chứng tỏ nó rất mềm mại, thích hợp để trải trong ổ, trong ổ nhỏ của Thư Thủy Thủy lót rất nhiều lông vũ mềm mại, phần lớn đều là của các loài chim, vì thế Thư Thủy Thủy liếc mắt liền biết cái lông này rất thích hợp để lót giường hoặc làm áo lông. Nghĩ tới đã sắp vào trời đông giá rét, Thư Thủy Thủy có áo lông, thế nhưng thú cưng hình người thì vẫn chưa có, vì thế khi nhìn thấy chiếc lông vũ này, Thư Thủy Thủy cảm thấy sau này mình không chỉ phải không ngừng bắt châu chấu mà còn phải thu thập lông vũ, làm một chiếc áo lông cho thú cưng.
Ý nghĩ này thật sự rất lớn lao nhưng Thư Thủy Thủy là một con chuột không sợ khó khăn, vì thế mảnh lông vũ đầu tiên của áo lông này, nó nhất quyết phải lấy cho bằng được.
Vì vậy trong đêm khuya, một con chuột nhỏ phóng băng băng đuổi theo một cọng lông chim ở trong núi, móng vuốt nhỏ thỉnh thoảng chụp một cái, nhưng vì bị gió ảnh hưởng nên không chụp trúng.
Chờ đến khi Thư Thủy Thủy nhảy phốc lên, hai vuốt chụp vào nhau nhốt cọng lông chim ở trong lòng bàn tay, Thư Thủy Thủy phát hiện mình đã chạy quá xa, nhưng mà không sao, chuột sóc trời sinh có cảm giác phương hướng rất kinh người, lúc đi vòng quanh thế giới, trải qua năm năm mà Thư Thủy Thủy vẫn có thể tìm thấy một cái ổ nhỏ mình lưu lại cách đó nửa bán cầu, vì thế chút khoảng cách này căn bản không phải vấn đề.
Chỉ là lúc Thư Thủy Thủy xoay người định quay lại thì một cơn gió mạnh đột nhiên ập tới, thân mình lông nhung của nó bị thổi lùi về sau hai bước, mặc dù vậy, móng vuốt của Thư Thủy Thủy vẫn kẹp chặt không buông.
Cơn gió mạnh thổi qua, Thư Thủy Thủy híp mắt, đột nhiên phát hiện giữa cành cây bị gió thổi đung đưa ở phía trước có ánh sáng màu lam quen thuộc đang lóe sáng, tia sáng nhỏ vụn giống như sao trời len lỏi bay ra khỏi cành nhánh.
Thư Thủy Thủy mặc dù hiếu kỳ nhưng vẫn tìm tới một gốc cây, ngồi xổm xuống dưới gốc rồi cẩn thận mở tay ra, bỏ chiếc lông vũ trong tay vào linh phủ.
Hai tay được tự do, Thư Thủy Thủy xoay người lại quan sát tia sáng kia, lúc này cơn gió đã qua đi, cây cối không còn đong đưa, tia sáng cũng bị che khuất. Chuột nhỏ cất bước đi về phía hướng nhìn thấy ánh sáng.
Đi không bao xa, Thư Thủy Thủy phát hiện mình đi tới một chỗ đường dốc, nó là một chỗ lõm trong núi có hình như cái phễu, rất hiểm trở.
Địa hình như vậy rất hiếm thấy, vừa vặn lúc này lại có một trận gió ập tới, cành lá lại bắt đầu đong đưa dao động, ánh sáng màu lam chói mắt lại một lần nữa xuất hiện.
Thư Thủy Thủy có chút kinh ngạc nhìn nhìn xuống, không chỉ trung tâm vành phễu mọc đầy thực vật, trên vách đá cũng có cây cỏ xanh tốt mọc thành bụi. Loại cây này khá giống cây tùng, sinh trưởng ra ngang, um tùm rậm rạp, che kín tình huống bên dưới. Nếu không phải Thư Thủy Thủy phát hiện ánh sáng lại có thị lực cực tốt thì chỉ sợ đã đạp hụt chân lăn xuống dưới.
Đứng sát mép dốc, vì cành lá bị gió đung đưa gạt ra lộ ra tia sáng nồng đậm ở bên dưới, giống như hồ huỳnh quang bị khuấy đảo.
Nói cách khác trong cái lõm này có dù, hơn nữa từ độ sáng thì số lượng phỏng chừng không ít.
Địa thế như thế này người bình thường rất khó leo xuống đáy, nhưng đối với Thư Thủy Thủy thì cũng không coi là nguy hiểm.
Chuột nhỏ tùy ý chọn một vị trí, sau đó linh hoạt theo vách đá bò xuống, thảm thực vật tươi tốt cung cấp đủ điểm dừng chân cho Thư Thủy Thủy, nó nhảy theo cành nhánh mọc theo hướng ngang của đám cây cối, rất nhanh đã tới được bên dưới.
Sau khi thấy rõ tình huống, Thư Thủy Thủy nhất thời có chút kinh ngạc. Không gian bên dưới lớn hơn tưởng tượng, có thể là vì thảm thực vật phía trên che đi ánh mặt trời nên bên dưới không có cây cối đặc biệt cao lớn, mớ cành nhánh tươi tốt kia cũng tới từ một hai cái cây mọc ngang bên trên thòng xuống.
Mà trên những cành lá vắt ngang kia treo chi chít rất nhiều chiếc dù, những khối lập phương cột dưới dù hệt như trái cây vắt vẻo trên cành, mỗi khi có gió thổi qua sẽ theo cành nhánh không ngừng lay động, cả cái phễu giống như sàn nhảy disco có đèn chớp lóe, cực kỳ rực rỡ.
Thư Thủy Thủy không ngờ mình thế mà lại phát hiện một ổ dù, nó vui vẻ không thôi, ai chê nhiều đâu chứ, nhiều dù như vậy có thể đủ làm một cái lều vải cho Cốt Cốt.
Về phần khối lập phương treo phía dưới, chẳng lẽ là đèn chiếu sáng? Cũng khá đẹp mắt, Thư Thủy Thủy quyết định sẽ mang về, lấy một khối ra treo trên nóc phòng ngủ của mình cùng Cốt Cốt.
Chuột nhỏ bắt đầu bận rộn nhảy nhót giữa mớ cành nhánh thu thập từng chiếc dù. Trong quá trình này, Thư Thủy Thủy cảm nhận được số dù này không phải rớt xuống cùng một thời gian, có cái cũ có cái mới, thậm chí có cái bị bào mòn, nhưng khối lập phương thì thoạt nhìn không bị ảnh hưởng quá lớn.
Sau khi xuống nơi này, Thư Thủy Thủy phát hiện ở trung tâm có một cây cỏ kỳ quái, nó có năng lượng dao động, tình huống này đáng ra chỉ xuất hiện trên thân linh thực mà thôi.
Nghĩ tới con muỗi khổng lồ hôm qua, Thư Thủy Thủy cảm thấy cây cỏ này tương tự với con muỗi kia. Lại một trận gió thổi qua, chuột nhỏ híp mắt, cảm thấy có chỗ không đúng.
Cái lõm này sâu như vậy, cho dù có gió thì cũng không tới nổi phần đáy. Trừ phi gió này… vốn là từ đáy phễu mà ra.
Thư Thủy Thủy quan sát linh thảo một chút, tạm thời coi như là linh thảo, dáng vẻ khá tự do, giống như vòi rồng thường thấy trong phim hoạt hình, từng vòng từng vòng sinh trưởng dài ra ngoài.
Mà ở trung tâm thảm cỏ xanh tựa hồ có làn gió lưu động, Thư Thủy Thủy vươn móng vuốt ra thử, quả nhiên cảm nhận được gió.
Lần này, Thư Thủy Thủy không thể không chăm chú quan sát hoàn cảnh xung quanh, nhờ vào ngũ hành bát quái phát hiện nơi này là long phong trùy hiếm thấy, là một loại phong thủy bảo địa, gió tụ lại có mang theo linh lực cùng năng lượng, mà cỏ vòi rồng cũng nhờ thế mà sinh ra.
Ngày qua ngày, chậm rãi hình thành linh lực.
Thư Thủy Thủy duỗi móng vuốt chọt chọt cây cỏ xanh. Lá cỏ thế mà lại quấn lại, ôm lấy móng vuốt Thư Thủy Thủy, sau đó lắc lắc một chút, tựa hồ đang bắt tay.
Thư Thủy Thủy
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
[30] Chuột phi – Một Cọng Lông Vũ
***
Một trận gió thoảng qua, lông vũ cũng phấp phới bay ra ngoài, Thư Thủy Thủy nhìn chiếc lều của mình một chút, cuối cùng vẫn vươn móng chầm chậm đuổi theo lông vũ.
Lông vũ rất nhẹ, chứng tỏ nó rất mềm mại, thích hợp để trải trong ổ, trong ổ nhỏ của Thư Thủy Thủy lót rất nhiều lông vũ mềm mại, phần lớn đều là của các loài chim, vì thế Thư Thủy Thủy liếc mắt liền biết cái lông này rất thích hợp để lót giường hoặc làm áo lông. Nghĩ tới đã sắp vào trời đông giá rét, Thư Thủy Thủy có áo lông, thế nhưng thú cưng hình người thì vẫn chưa có, vì thế khi nhìn thấy chiếc lông vũ này, Thư Thủy Thủy cảm thấy sau này mình không chỉ phải không ngừng bắt châu chấu mà còn phải thu thập lông vũ, làm một chiếc áo lông cho thú cưng.
Ý nghĩ này thật sự rất lớn lao nhưng Thư Thủy Thủy là một con chuột không sợ khó khăn, vì thế mảnh lông vũ đầu tiên của áo lông này, nó nhất quyết phải lấy cho bằng được.
Vì vậy trong đêm khuya, một con chuột nhỏ phóng băng băng đuổi theo một cọng lông chim ở trong núi, móng vuốt nhỏ thỉnh thoảng chụp một cái, nhưng vì bị gió ảnh hưởng nên không chụp trúng.
Chờ đến khi Thư Thủy Thủy nhảy phốc lên, hai vuốt chụp vào nhau nhốt cọng lông chim ở trong lòng bàn tay, Thư Thủy Thủy phát hiện mình đã chạy quá xa, nhưng mà không sao, chuột sóc trời sinh có cảm giác phương hướng rất kinh người, lúc đi vòng quanh thế giới, trải qua năm năm mà Thư Thủy Thủy vẫn có thể tìm thấy một cái ổ nhỏ mình lưu lại cách đó nửa bán cầu, vì thế chút khoảng cách này căn bản không phải vấn đề.
Chỉ là lúc Thư Thủy Thủy xoay người định quay lại thì một cơn gió mạnh đột nhiên ập tới, thân mình lông nhung của nó bị thổi lùi về sau hai bước, mặc dù vậy, móng vuốt của Thư Thủy Thủy vẫn kẹp chặt không buông.
Cơn gió mạnh thổi qua, Thư Thủy Thủy híp mắt, đột nhiên phát hiện giữa cành cây bị gió thổi đung đưa ở phía trước có ánh sáng màu lam quen thuộc đang lóe sáng, tia sáng nhỏ vụn giống như sao trời len lỏi bay ra khỏi cành nhánh.
Thư Thủy Thủy mặc dù hiếu kỳ nhưng vẫn tìm tới một gốc cây, ngồi xổm xuống dưới gốc rồi cẩn thận mở tay ra, bỏ chiếc lông vũ trong tay vào linh phủ.
Hai tay được tự do, Thư Thủy Thủy xoay người lại quan sát tia sáng kia, lúc này cơn gió đã qua đi, cây cối không còn đong đưa, tia sáng cũng bị che khuất. Chuột nhỏ cất bước đi về phía hướng nhìn thấy ánh sáng.
Đi không bao xa, Thư Thủy Thủy phát hiện mình đi tới một chỗ đường dốc, nó là một chỗ lõm trong núi có hình như cái phễu, rất hiểm trở.
Địa hình như vậy rất hiếm thấy, vừa vặn lúc này lại có một trận gió ập tới, cành lá lại bắt đầu đong đưa dao động, ánh sáng màu lam chói mắt lại một lần nữa xuất hiện.
Thư Thủy Thủy có chút kinh ngạc nhìn nhìn xuống, không chỉ trung tâm vành phễu mọc đầy thực vật, trên vách đá cũng có cây cỏ xanh tốt mọc thành bụi. Loại cây này khá giống cây tùng, sinh trưởng ra ngang, um tùm rậm rạp, che kín tình huống bên dưới. Nếu không phải Thư Thủy Thủy phát hiện ánh sáng lại có thị lực cực tốt thì chỉ sợ đã đạp hụt chân lăn xuống dưới.
Đứng sát mép dốc, vì cành lá bị gió đung đưa gạt ra lộ ra tia sáng nồng đậm ở bên dưới, giống như hồ huỳnh quang bị khuấy đảo.
Nói cách khác trong cái lõm này có dù, hơn nữa từ độ sáng thì số lượng phỏng chừng không ít.
Địa thế như thế này người bình thường rất khó leo xuống đáy, nhưng đối với Thư Thủy Thủy thì cũng không coi là nguy hiểm.
Chuột nhỏ tùy ý chọn một vị trí, sau đó linh hoạt theo vách đá bò xuống, thảm thực vật tươi tốt cung cấp đủ điểm dừng chân cho Thư Thủy Thủy, nó nhảy theo cành nhánh mọc theo hướng ngang của đám cây cối, rất nhanh đã tới được bên dưới.
Sau khi thấy rõ tình huống, Thư Thủy Thủy nhất thời có chút kinh ngạc. Không gian bên dưới lớn hơn tưởng tượng, có thể là vì thảm thực vật phía trên che đi ánh mặt trời nên bên dưới không có cây cối đặc biệt cao lớn, mớ cành nhánh tươi tốt kia cũng tới từ một hai cái cây mọc ngang bên trên thòng xuống.
Mà trên những cành lá vắt ngang kia treo chi chít rất nhiều chiếc dù, những khối lập phương cột dưới dù hệt như trái cây vắt vẻo trên cành, mỗi khi có gió thổi qua sẽ theo cành nhánh không ngừng lay động, cả cái phễu giống như sàn nhảy disco có đèn chớp lóe, cực kỳ rực rỡ.
Thư Thủy Thủy không ngờ mình thế mà lại phát hiện một ổ dù, nó vui vẻ không thôi, ai chê nhiều đâu chứ, nhiều dù như vậy có thể đủ làm một cái lều vải cho Cốt Cốt.
Về phần khối lập phương treo phía dưới, chẳng lẽ là đèn chiếu sáng? Cũng khá đẹp mắt, Thư Thủy Thủy quyết định sẽ mang về, lấy một khối ra treo trên nóc phòng ngủ của mình cùng Cốt Cốt.
Chuột nhỏ bắt đầu bận rộn nhảy nhót giữa mớ cành nhánh thu thập từng chiếc dù. Trong quá trình này, Thư Thủy Thủy cảm nhận được số dù này không phải rớt xuống cùng một thời gian, có cái cũ có cái mới, thậm chí có cái bị bào mòn, nhưng khối lập phương thì thoạt nhìn không bị ảnh hưởng quá lớn.
Sau khi xuống nơi này, Thư Thủy Thủy phát hiện ở trung tâm có một cây cỏ kỳ quái, nó có năng lượng dao động, tình huống này đáng ra chỉ xuất hiện trên thân linh thực mà thôi.
Nghĩ tới con muỗi khổng lồ hôm qua, Thư Thủy Thủy cảm thấy cây cỏ này tương tự với con muỗi kia. Lại một trận gió thổi qua, chuột nhỏ híp mắt, cảm thấy có chỗ không đúng.
Cái lõm này sâu như vậy, cho dù có gió thì cũng không tới nổi phần đáy. Trừ phi gió này… vốn là từ đáy phễu mà ra.
Thư Thủy Thủy quan sát linh thảo một chút, tạm thời coi như là linh thảo, dáng vẻ khá tự do, giống như vòi rồng thường thấy trong phim hoạt hình, từng vòng từng vòng sinh trưởng dài ra ngoài.
Mà ở trung tâm thảm cỏ xanh tựa hồ có làn gió lưu động, Thư Thủy Thủy vươn móng vuốt ra thử, quả nhiên cảm nhận được gió.
Lần này, Thư Thủy Thủy không thể không chăm chú quan sát hoàn cảnh xung quanh, nhờ vào ngũ hành bát quái phát hiện nơi này là long phong trùy hiếm thấy, là một loại phong thủy bảo địa, gió tụ lại có mang theo linh lực cùng năng lượng, mà cỏ vòi rồng cũng nhờ thế mà sinh ra.
Ngày qua ngày, chậm rãi hình thành linh lực.
Thư Thủy Thủy duỗi móng vuốt chọt chọt cây cỏ xanh. Lá cỏ thế mà lại quấn lại, ôm lấy móng vuốt Thư Thủy Thủy, sau đó lắc lắc một chút, tựa hồ đang bắt tay.
Thư Thủy Thủy
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Story
Chương 30
10.0/10 từ 39 lượt.